Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Sai Gon nam aydoc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (70.01 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Sài Gòn buồn – vui và bụi…</b>


Tuổi trẻ mà, ai chẳng thích bơn ba, vẫy vùng đi 4 hướng. Nhưng khi đã thoả mãn với
gió bụi rồi thì mới thấy mình thật quá dại khờ, quá trẻ con pha chút ít ngơng cuồng mạo
hiểm. Sự nhộn nhịp, tưng bừng thì ai chẳng thích, ai chẳng ham, nhưng mà… cuộc
sống có nọ có kia mới đầy đủ ý nghĩa chứ nhỉ?!


Tơi vẫn cứ mơ hồi về dịng sơng tuổi thơ, tơi vẫn lưu luyến hồi một thời thơ
dại cũ, tơi cứ muốn đắm chìm trong khơng gian q tơi. Dẫu lồi người có tiến bộ đến
đâu chăng nữa, thời đại dù có biến chuyển bao nhiêu chăng nữa, thì con người vẫn là
con người bằng xương bằng thịt, vẫn sống với một nửa cuộc đời là tình cảm là tâm hồn,
con người khác với người máy.


Tuổi trẻ xa hương, nhưng tôi vẫn quyết một niềm là một mai tôi trở về sống ở
chốn quê hương, vui cùng bãi mía, bờ lau, vui cùng hương lúa hương cỏ, vui cùng bạn
bè thời lấm lem bùn đất…


<i>Sài Gòn Năm 2000</i>
<i>**</i>
<b>Sài Gịn và suy nghĩ trong tơi…</b>


Con người khác dần đi theo thời gian, từ bản thân mình tơi cảm nhận như thế,
khác đi cả ở sở thích của mình. Ví như tcái thằng tơi ngày xưa, mộng mơ ấp ủ nhiều
hồi vọng lắm, ngày ấy; cuộc sống của tơi ư! một chú nhóc, một đứa học trị lam lũ cơ
hàn chốn làng quê nghèo khổ, chỉ giàu có ở tình cảm mà người thân dành cho mà thơi,
nhưng cậu bé ấy rất mộng mơ và mộng mơ nhiều lắm, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu
trong lòng cậu bé ấy cũng tràn ngập ước mơ . CHính những ước mơ ấy đã giúp cậu ta
khuất phục được bao nhiêu khó khăn, bao nỗi nhọc nhằn trong cuộc sống, sự bản lĩnh
đơi khi cịn cho cậu ta bao liều lĩnh và pha cả chút ngơng cuồng, mạo hiểm nữa…
Thắng lợi cậu cũng có, thất bại cậu ta trải cũng nhiều và cậu ta trở nên trầm ngâm, già
đi so với tuổi lúc nào cậu ta cũng chẳng hay?



NHững mộng mơ trẻ con xưa còn vương nhiều hương hoa lãng mạn, cậu bé – tơi
nhìn đời bằng lăng kính một chiều, dù là đường gập ghềnh bốn hướng vẫn chỉ nghĩ rằng
chỉ ở nơi phía trước và bản thân dư sức đi qua khơng gì ngăn trở và cậu bé cứ thản
nhiên bước…


Hôm nay, dù cậu ta vẫn cứ mộng mơ và cũng ấp ủ rất nhiều ước mơ và hoài bão của
hôm nay nhưng đã thực tế hơn rất nhiều. Trước bao nhiêu chính kiến và chứng kiến cậu
ta trải nghiệm trong cuộc sống, cảm thấy đó quả là trường thử thách lớn và những điều
bất ngờ, ngẫu nhiên, thú vị,… cũng đến từ nhiều chiều. COn người chẳng qua chỉ là
một hạt cát trên sa mạc mà thôi…


Mỉm cười nhủ thầm; ta hãy làm một con người bình thường nhất, đơn giản nhất và nên
khiêm nhường trước mọi vấn đề trong phạm vi trách nhiệm và nghĩa vụ của bản thân,
cuộc sống quả thật ý vị và tốt đẹp biết bao!




</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×