Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (478.16 KB, 35 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
2. Truyện ngắn “Chữ người tử tù” được in trong
tập:
A. Một chuyến đi ( 1938 ).
3. Truyện “Chữ người tử tù” viết về thú chơi nào ?
A. Uống trà B. Chơi hoa
C. Thư pháp D. Uống rượu
4. Nhà văn <i>khơng</i> nói đến cái tài nào của nhân vật
Huấn Cao ?
5. Tác giả đã dựa vào nguyên mẫu nào để xây
dựng nhân vật Huấn Cao ?
A. Nguyễn Công Trứ. B. Nguyễn Huệ.
C. Cao Bá Quát. D. Nguyễn Trãi.
6. Vì sao Huấn Cao đồng ý cho chữ viên quản ngục ?
A. Vì quản ngục là người có quyền hành cao nhất trong ngục.
B. Vì Huấn Cao cảm động trước tấm lịng biệt nhỡn liên tài và
sở thích cao q của viên quản ngục.
9. Thái độ của Huấn Cao như thế nào khi nhận
được sự biệt đãi của viên quản ngục ?
A. Kiên quyết không nhận sự biệt đãi, coi đó là việc
làm khơng trong sạch của viên quản ngục.
B. Thản nhiên nhận sự biệt đãi, coi như đó là một
việc làm trong cái hứng sinh bình lúc chưa bị giam
cầm.
10. Trước khi ra pháp trường chịu án tử hình, Huấn
Cao khuyên viên quản ngục điều gì ?
A. Khơng nên hành hạ tù nhân, đó là một tội ác.
B. Không nên để cho mọi người biết đã được Huấn
Cao cho chữ vì sẽ làm liên lụy đến ông.
C. Nên từ bỏ cái nghề làm quản ngục, tìm về quê
nhà để giữ cho lành vững thiên lương.
1.Tác giả Vũ Trọng Phụng (1912 – 1939 )
_ Cuộc đời ngắn ngủi, nghèo túng, bệnh tật.
+ Phóng sự <i>Kĩ nghệ lấy Tây</i>
<i>Cạm bẫy người</i>
<i>Cơm thầy, cơm cô</i>
+ Tiểu thuyết <i>Giơng tố<sub>Số đỏ</sub></i>
<i>Vỡ đê</i>
+ Truyện ngắn <sub> căm phẫn mãnh </sub>
I. Tìm hiểu chung
1.Tác giả Vũ Trọng Phụng (1912 – 1939 )
<i>- </i>Đăng ở Hà Nội báo, số 40 ngày 7/10/1936, in thành
sách lần đầu năm 1938.
<b>Xn tóc đỏ</b>
<b>Xn tóc đỏ</b>
V« häc
V« học
Vô lại
Vô lại
Tinh quái
Tinh quái
Hạ l u vỉa hè
Hạ l u vỉa hè
Phó Đoan
Phó Đoan
Giáo s Tenis
Giáo s Tenis
Ông Văn minh
Ông Văn minh
& Âu hoá
& Âu hoá
Nhà cải cách XH
Nhà cải cách XH
Cố Hồng
Cố Hồng
DoctorDoctor
Thi sÜThi sÜ
Cè vÊn b¸o Gâ mâ
Cè vÊn b¸o Gâ mâ
Anh hïng cøu quèc
Anh hïng cøu qc
Cè Tỉ
Cè Tỉ
I. Tìm hiểu chung
1.Tác giả Vũ Trọng Phụng (1912 – 1939 )
2.Tác phẩm <i>Số đỏ</i>
<i>- </i>Đăng ở Hà Nội báo, số 40 ngày 7/10/1936, in
thành sách lần đầu năm 1938.
- Thể loại: tiểu thuyết trào phúng
- Tóm tắt tác phẩm
- Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”
<b>II. Đọc – hiểu văn bản:</b>
_
hạnh phúc
1. Mâu thuẫn trào phuùng:
Tang gia
1. Mâu thuẫn trào phúng:
Tang gia
Niềm hạnh phúc của một gia đình vơ
phúc, niềm vui của một lũ con cháu đại bất
hiếu.
Nhan đề
Gây giật
Nhóm 1: Vì sao cái chết của cụ cố tổ lại là niềm vui
của mọi thành viên trong gia đình của cụ ?
Nhóm 2: Phân tích những niềm hạnh phúc khác nhau
của mỗi người trong đại gia đình cụ cố Hồng ? Chỉ rõ
yếu tố bi hài, tiếng cười châm biếm, phê phán của tác
giả?
2. Niềm vui, hạnh phúc của những người trong
và ngoài tang quyến:
a. Niềm vui chung của những người trong gia
quyến:
2. Niềm vui, hạnh phúc của những người trong và
ngoài tang quyến:
b. Niềm vui của từng người trong tang quyến:
_ Cụ cố Hồng: diễn trò già nua ốm yếu.
_ Ông Văn Minh: lo mời luật sư, “phân vân”,
“đăm chiêu”, “vò đầu rứt tóc” làm thế nào để cái
chúc thư kia sớm được thực hiện…
<i><b>Ngu dốt, háo danh.</b></i>
<i><b> Giả dối, bất nhân.</b></i>
2. Niềm vui, hạnh phúc của những người trong và
ngoài tang quyến:
b. Niềm vui của từng người trong tang quyến:
_ Bà Văn Minh: sốt ruột vì chưa
được mặc đồ tang tân thời.
_ Cơ Tuyết: sung sướng vì được
mặc bộ y phục “ngây thơ”.
_ Cậu Tú Tân: sướng điên lên vì có dịp sử dụng
cái mấy cái máy ảnh.
<i><b>lố bịch, vô </b></i>
2. Niềm vui, hạnh phúc của những người trong và
ngoài tang quyến:
b. Niềm vui của từng người trong tang quyến:
_ Ông Phán mọc sừng: tự hào về “giá trị cái sừng
<i>hươu trên đầu”, hả hê vì được hứa chia thêm vài </i>
nghìn đồng.
<i><b>Một kẻ trục lợi, khơng biết liêm sỉ.</b></i>
c. Niềm vui, hạnh phúc của những người ngồi
tang quyến:
_ Xn Tóc Đỏ: danh giá và uy tín càng cao
thêm.
_ Hai viên cảnh sát Min Đơ và Min Toa: thất
nghiệp, được thuê giữ trật tự, “<i>sung sướng cực </i>
<i>điểm</i>”.
c. Niềm vui, hạnh phúc của những người ngoài
tang quyến:
_ Sư cụ Tăng Phú: “<i>sung sướng và vênh váo</i>” vì
sẽ có người nhận ra chiến thắng đánh đổ được
hội Phật giáo của mình.
=>
3. Cảnh đám ma gương mẫu:
_ Một đám ma to.
_ Người đi đưa đủ mọi thành phần, biến đám ma
thành nơi khoe khoang, trình diễn, hị hẹn, bình
phẩm, chê bai nhau… với những lời lẽ thô tục.
_ Hàng phố “nhốn nháo cả lên khen đám ma to”
<i><b>Bản chất xấu xa, bỉ ổi của đám người tự </b></i>
<i><b>xem mình là “Âu hóa”, “văn minh”. </b></i>
<i><b>Bát nháo, khơng phân biệt được đúng – </b></i>
<i><b>sai, phải – trái, thật – giả, văn hóa và vơ </b></i>
<i><b>văn hóa.</b></i>
3. Cảnh đám ma gương mẫu:
_ Hành động diễn xuất đại tài của ông Phán
mọc sừng.
Đỉnh điểm của sự trào lộng.
Trong cảnh cuối – thời
điểm hạ huyệt, anh (chị)
hãy phát hiện chi tiết nào
đã tạo cho cảnh này đạt
tới đỉnh điểm của sự giả
dối, bất lương ?
4. Thái độ của tác giả:
Bằng tiếng cười trào phúng độc đáo, trí
tưởng tượng phong phú, Vũ Trọng Phụng đã tố
cáo, lên án lột trần và khinh bỉ cả cái xã hội
“thượng lưu” thành thị trước Cách mạng– một
xã hội đầy rẫy những bất cơng thối nát.
Qua đoạn trích, anh
5. Nghệ thuật trào phúng:
_ Chi tiết đối lập gay gắt.
_ Thủ pháp cường điệu, nói quá.
_ Thành công nổi trội: xây dựng được một loạt
chân dung biếm họa xuất sắc.
III. Ghi nhớ:
Bằng nghệ thuật trào phúng sắc bén, qua đoạn
trích “Hạnh phúc của một tang gia”, Vũ Trọng
Phụng đã phê phán mạnh mẽ bản chất giả dối và
Nhận xét về nghệ