Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (44.03 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>Ca dao về tình yêu quê hương, đất nước, con người, sản vật:</i>
<i>Quy Nhơn cĩ tháp Chịi Mịi </i>
<i>Cĩ đầm Thị Nại chạy dài biển đơng</i>
<i> </i>
<i> Gỏi chình Châu Trúc </i>
<i> Bánh tráng Tam Quan </i>
<i> Nón lá Gị Găng </i>
<i> Nem chua chợ huyện</i>
<i>Ai về qua cửa Đề gi, </i>
<i>Nghe mùi chả cá chân đi không đành </i>
<i>Công đâu công uổng công thừa </i>
<i>Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan</i>
<i>Gị Bồi có nước mắm thơm </i>
<i>Ai đi cũng nhớ cá tơm Gị Bồi </i>
<i>Ai về Bình Ðịnh mà coi</i>
<i>Con gái Bình Ðịnh múa roi, đi quyền</i>
<i>Ai về Tuy Phước ăn nem</i>
<i>Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm</i>
<i>Bình Định có núi Vọng Phu </i>
<i>Có đầm Thị Nại, có cù lao Xanh </i>
<i>Nón ngựa Gị Găng</i>
<i>Bún Song thần An Thái</i>
<i>Lụa Ðậu tủ Nhơn Ngãi</i>
<i>Xồi tượng chín Hưng Long</i>
<i>Mặc ai mơ táo ước hồng</i>
<i>Lòng quê em giữ một lịng trước sau</i>
<i>Tiếng đồn con gái Phú Trung</i>
<i>Nấu cơm khơng chín mở vung xem hồi</i>
<i>Tiếng đồn con gái Phú Tài</i>
<i>Nấu cơm khơng chín đốt hồi cơm khê</i>
<i>Cầu Ðơi liền lối đi về</i>
<i>Mịt mùng mây phủ An Khê, Phú Tài</i>
<i>Gò Bồi có nước mắm cơm</i>
<i>Ai đi cũng nhớ cá tơm Gị Bồi”</i>
<i>Muốn ăn đi xuống, muốn uống đi lên</i>
<i>Quán Ngỗng Gò Chim Cầu Chàm Ðập Ðá</i>
<i>Vũng Nồm nhiều cá, Vũng Bấc nhiều tôm</i>
<i>Chợ chiều bán cơm, chơ mai bán gạo”</i>
<i>Chẳng sang chẳng lịch bằng đất kinh đơ</i>
<i>Nhưng Bình Ðịnh khơng đồng khơ cỏ cháy</i>
<i>Ba dịng sơng chảy, bảy dãy non cao</i>
<i>Biển Ðơng sóng vỗ dạt dào</i>
<i>Tháp xưa làm bút ghi tiếng anh hào vào mây xanh</i>
<i>Ai về Tuy Phước ăn nem</i>
<i>Ghé qua Hưng Thạnh mà xem Tháp Chàm</i>
<i>An Khê nổi tiếng hịn Bình</i>
<i>Ngày xưa Nguyễn Huệ ẩn binh chốn này</i>
<i>Vững vàng tháp cổ ai xây</i>
Ca dao về tình cảm gia đình
<i>Ai về Bình Định q ta </i>
<i>Phú Yên quê chị, Khánh Hòa quê em.</i>
<i>Ai về thăm cảnh An Khê </i>
<i>Sông Ba chồng nhớ vợ nhà Sông Côn.</i>
<i> </i>
<i> Cù lao xanh thương anh ở đảo </i>
<i> Sông Hà Giang dạo khúc tâm tình.</i>
<i>Thương em thân phận bánh xèo </i>
<i>Tìm em, anh vượt cái đèo Cù Mơng.</i>
<i>Em về Bình Định cùng anh</i>
<i>Được ăn bí đỏ nấu canh nước dừa.</i>
<i>Ai về Bình Định mà nghe</i>
<i>Nghe thơ chàng lía, hát vè Quảng Nam.</i>
<i>Ai về Phù Mĩ quê cha</i>
<i>Gò Găng quê mẹ, Đống Đa quê chồng.</i>
<i>Muốn ăn bánh ít là gai</i>
<i>Lấy chồng Bình Định sợ dài đường đi.</i>
<i>Anh về Bình Ðịnh chi lâu</i>
<i>Bỏ em ở lại hái dâu một mình.</i>
<i>Cầu Ðơi đứng cạnh Tháp Ðôi</i>
<i>Ðôi ta đẹp lứa đẹp đôi trên đời.</i>
<i>Nước trên nguồn chảy tuôn ra biển</i>
<i>Cảm thương người một kiểng hai q.</i>
<i>Ngó lên hịn tháp Cánh Tiên</i>
<i>Cảm thương ơng hậu thủ thiền ba năm.</i>
<i>Anh về Ðập Ðá đưa đò</i>
<i>Trước đưa quan khách sau dò ý em.</i>
<i>Em về dưới chợ Kỳ Sơn</i>
<i>Mua tôm mua cá đền ơn mẹ già.</i>
<i>Củ lang Ðồng Phó</i>
<i>Ðậu phộng Hà Nhung</i>
<i>Chẳng qua duyên nợ sụt sùi</i>
<i>Chàng giận chàng đạp cái gùi văng đi...</i>
<i>Gò Găng có nón chung tình</i>
<i>Ở đây có một dạ với mình, mình ơi!</i>
<i>Lụa Phú Phong nên dun nên nợ</i>
<i>Nón Gị Găng khắp chợ mến thương.</i>
<i>Đường lên An Lão cheo leo</i>
<i>Thương em anh mới băng đèo tới đây.</i>
<i>Bao giờ rừng An Lão hết cây</i>
<i>Sơng Lại Giang hết nước thì em đây mới hết tình.</i>
<i>Dừa xanh trên bến Tam Quan</i>
<i>Dừa bao nhiêu trái thương chàng bấy nhiêu.</i>
<i>Vọng Phu thuộc dãy núi Bà</i>
<i>Phước Sơn chất ngất gọi là núi Ơng.</i>
<i>Phải chi đây đó vợ chồng</i>
<i>Gánh tương tư khỏi nặng lịng nước non.</i>
<i>Hịn Ơng đứng trước hịn Bà</i>
<i>Chồng cao vợ thấp đơi đà xứng đơi.</i>
<i>Ngó lên hịn tháp Chợ Dinh</i>
<i>Biết ai cịn tưởng nghĩa mình hay không?</i>
<i>Cầu Đôi mà tháp cũng đôi</i>