Tải bản đầy đủ (.docx) (83 trang)

Noi san Binh Thanh que huong toi tap 1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.53 MB, 83 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b> LỜI NGỎ </b>


Kính quý bạn đọc !


Một trong những nét văn hóa đặc sắc, nổi bật, rất đáng trân trọng, tự hào của
dân tộc chúng ta là yêu thơ. Giáo sư Trần Đình Hượu đã từng nhấn mạnh <i><b>“</b><b>Trong</b></i>
<i><b>các ngành nghệ thuật, cái phát triển nhất là thơ ca. Hầu như người</b></i> <i><b>nào</b></i> <i><b>cũng</b></i>
<i><b>có thể, cũng có dịp làm dăm ba câu thơ</b>.</i>” ( Bài: “Nhìn về vốn văn hóa của dân
tộc”) Bởi vậy, nhu cầu sáng tác và thưởng thức thơ ca là một mảng đời sống tinh
thần to lớn của người Việt Nam. Chủ tịch Hồ Chí Minh là nhà cách mạng vĩ đại
cũng là một nhà thơ lớn.


Và chúng tôi, từ mảnh đất ba xã cánh tây huyện Trảng Bàng: Phước Lưu, Bình
Thạnh, Phước Chỉ, cũng đậm đà bản chất Việt: yêu thơ. Ngày nay, chủ trương của
Đảng ta là “ Xây dựng nền văn hóa tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc”; cuộc sống
vật chất và tinh thần của người dân ngày càng phong phú, giàu có; thì, nhu cầu
thưởng thức văn học nghê thuật cũng ngày càng được nâng cao.


<b> “ Nhóm thơ Bình Thạnh” gồm 5 thành viên thuộc Chi hội Văn học nghệ thuật</b>
Gò Dầu , hoạt động từ năm 2010 ; vì chủ yếu là những cây bút ở Bình
Thạnh, nên Chi hội đặt tên ấy. Từ giữa năm 2011, Nhóm thơ đã có thêm
nhiều cây bút mới, (trong và ngoài huyện Trảng Bàng) càng tăng cường thêm sức
mạnh hoạt động và đã được Chi hội văn học Gò Dầu đánh giá cao. Nhóm thơ đã
có nhiều tác phẩm đăng trên các báo và sách như: Tập san thường kỳ của Chi hội
VHNT Gò Dầu, báo Tây Ninh, Tập san văn nghệ Tây Ninh, Tập thơ “ Tấm lòng
nhà giáo Tây Ninh ”, tập thơ “ Núi quê mình ”, tập thơ “ Thơ văn Gò Dầu ”,
Tập san “ Công đoàn Tây Ninh”, Tập san “ Giáo dục Tây Ninh” ; Tập nội san
“Những góc khuất sân trường” của Công đoàn giáo dục Tây Ninh ; các trang
Web như datdung.com; lvthat.vnwebblogs.com “Nhóm thơ Bình Thạnh”….và
ngày càng khẳng định về số lượng, chất lượng các bài viết. Nhóm cũng đã từng đạt
các giải thưởng trong các kỳ hội thi nội san các cấp huyện, tỉnh.



“Nhóm thơ Bình Thạnh” sáng tác tập trung vào các nội dung như: ca ngợi quê
hương, nhất là ba xã cánh tây Trảng Bàng thân thương; ca ngợi chủ trương đường
lối chính sách của Đảng và Nhà Nước, những sự kiện lịch sử chính trị của đất
nước, nhất là của địa phương; ca ngợi tình yêu, tình cảm tốt đẹp trong sáng; ca
ngợi người tốt việc tốt…nhằm góp phần cổ vũ, động viên mọi người ra sức phấn
đấu tự hoàn thiện mình, bảo vệ, xây dựng đất nước ngày càng văn minh hạnh
phúc; và nhất là, khêu gợi và hội tụ những tài năng sáng tác, góp phần vào sự phát
triển của văn học nghệ thuật địa phương.


Với ý nghĩa đó, chúng tôi hy vọng được chính quyền địa phương ủng hộ và
giúp đỡ; rất mong những tâm hồn yêu nghệ thuật hãy cùng chúng tôi xây dựng cho
“Nhóm thơ Bình Thạnh” ngày càng thêm lớn mạnh, quyết đem hết tài năng trí
tuệ của mình phục vụ cho quê hương chẳng những đẹp về đời sống vật chất mà
còn đẹp về đời sống tâm hồn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

thiếu sót, khiếm khuyết, kính mong quý vị hãy vì sự phát triển văn học nghệ thuật
ở địa phương mà góp ý xây dựng. Xin đa tạ !


<b>NHÓM THƠ BINH THẠNH </b>


<b> </b>

Bếp quê …



TRẦN HOÀNG VY
Họ và tên khai sinh : <b>Trần Vĩnh.</b>


Bút hiệu: Trần Hoàng Vy. Sinh ngày <b>15/5/1952</b>.
Quê quán : <b>Bình Thới, Bình Sơn, Quãng Ngãi</b>


Tốt nghiệp Khoa Văn Đại học Sư Phạm



Học viên KI Trung tâm Bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du.
Hội viên <b>Hội nhà văn Việt Nam</b>, Hội viên Hội <b>VHNT </b>
<b>Tây Ninh… </b>


Hiện là: <b>Chi hội trưởng, Chi hội VHNT Gò Dầu </b>


Quá trình sáng tác: đã xuất bản 12 tác phẩm nhiều thể loại.


Kính quý bạn đọc !


“Nhóm thơ Bình Thạnh” bắt đầu sinh hoạt từ năm 2010, được Chi hội VHNT
Gò Dầu hết sức ưu ái, giúp đỡ. Trong đó, phải kể đến những bậc đàn anh, đàn chị
như: anh Trần Hoàng Vy, Chị Nguyên Hạ, chị Nguyệt Quế…những người bạn
thân tình như Trần Nhã My, Xuân Phùng, Hoàng Sếnh, Võ Văn Trưởng…


Trong lòng “Nhóm thơ Bình Thạnh”, người anh cả, mà cũng là thần tượng thơ:
<b>Trần Hồng Vy. Mỗi bài thơ của anh, là mợt tác phẩm nghệ thuật độc đáo, ẩn</b>
trong câu chữ tài hoa có cả tình quê hương, dân tộc thắm thía…


Giữa cuộc sống hiện đại, ta vẫn bắt gặp hồn quê. Đó là bếp lửa, củi nỏ, có ăm ắp
tình mẹ, tình bà nuôi lớn hồn con. Anh đã khơi lại hồn quê, đã “ giữ lửa”, để Việt
Nam ta không lẫn lộn giữa trăm màu…Bài thơ nhỏ mà tình thì bao la…Xin trân
<b>trọng giới thiệu và ghi đầu cho tập nội san. </b>


Tôi về,


Gặp lại bếp quê,
Đơn sơ củi nỏ,
Bộn bề nồi niêu.
Đời bà, đời mẹ…


Chắc chiu,
Sớm hôm giữ lửa,


Trưa chiều khói thơm,
Để canh ngọt,


Để dẻo cơm…
Để xa chạnh nhớ,
Củi rơm,


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

THV




<b>Gửi người lính biển</b>



<b> Nguyên Hạ</b>



Trời xanh.
Biển xanh.


Em muốn làm cụm mây trắng,
Theo anh về phía biển.


Che cho anh những ngày hè rực nắng.
Anh là lính biển, tay súng vững vàng.
Như cây phong ba,


Phơi tấm ngực trần chống chọi bão giông.


Cành lá vươn dài,


Là bàn tay rắn rỏi ôm lấy biển quê hương.
Anh là thợ xây,


Biến đảo chìm thành đảo nổi,


Bằng những viên gạch nghĩa tình từ đất liền gửi ra.
Có anh thương binh chiều cao chỉ còn một nửa*
Vừa đi tìm đồng đội,


Vừa góp đá xây dựng Trường Sa,


Thì có sá gì cái “ đường lưỡi bò” vô nghĩa ấy.
Anh tiếp nối truyền thống cha ông.


Tiếp tục cuộc hành trình,


Bằng con đường Hồ Chí Minh trên biển.
Biết ra đi là khó khăn nguy hiểm.


Biết ra đi là có thể không về.


Như anh hùng Phan Vinh giữ trọn lời thề.
Quyết hi sinh để bảo toàn vũ khí.


Anh lại về khơi xa,


Cho biển xanh hát bài ca muôn thưở.
Biển nghìn trùng,



Và tình em mênh mông.


Mỗi chuyến tàu ra khơi có tình em trong đó.
Bao chuyến hải hành em dõi mắt nhìn theo.
Năm tháng qua đi,


Chất chồng thành nỗi nhớ.
Biển muôn đời,


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<i> *Cựu chiến binh Nguyễn Văn Thạnh cao 1,78 m. Qua cuộc chiến tranh anh</i>
<i>chỉ còn chiều cao 1m với chứng nhận thương binh ¼. Anh là chủ nhân bức thư</i>
<i>đi tìm đồng đội trong chương trình “ Như chưa hề có cuộc chia li” phát sóng</i>
<i>tháng 9/2011. Anh chăm chú bấm từng con chữ với ý niệm dù cịn nửa thân</i>
<i>mình thì anh vẫn có thể đóng góp xây dựng Trường Sa.</i>


Hương núi



Nguyệt Quế


Tên khai sinh: Nguyễn Thị Nguyệt
Sinh năm 1952


Hội viên Hội VNNT Tây Ninh
Hiện ngụ: xã Phước Trạch, huyện Gò Dầu




Em à ! Trời đã sang xuân



Mình lên núi Điện hành hương lễ chùa
Đầu năm, cây lá giao mùa


Cành đơm lộc nõn, mai vừa khai hoa
Phải chăng nhớ tiết đông già


Nghiêng bờ vai núi điệu đà khăn mây
Kìa em, đừng chạm hương bay
Để cho hương núi thả đầy tóc thơm
Đường lên dốc đá chông chênh


Tựa vào anh nhé cho mình có đôi
Suối reo, gió hát gọi mời


Chim rừng thánh thót đáp lời yêu đương
Cùng em vào điện dâng hương


Chấp tay khấn nguyện mười phương Di- Đà
Hương thiền rửa gội lòng ta


Anh nghe hương núi vỡ òa trong tim
Không bàn đào, chẳng thần tiên


Ta cầm mây trắng ngỡ miền hư không
Dìu em qua động Thanh Long


Ngắm hoàng hôn núi, trải lòng với cây
Nghe tình xuân thắm chiều nay
Cho anh hôn sợi tóc dài trên môi
Đường về tím sắc non phơi



</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

( Một ngày với núi, 13/11/2011)


N.Q


Vi

<i><b>ế</b></i>

t lúc anh tắt Yahoochat !



<i><b>Trần Nhã My</b></i>


Anh chỉ tắt yahoo thôi mà lòng em đau nhói
Có phải anh xa đâu mà em muốn khóc
Mai lại gặp nhau


Yahoo cười
Sao cứ trăn trở


Anh đang ở ngay đây


Có đâu xa mà buồn đến vậy
Điện thoại đây


Cứ alo bất cứ lúc nào
Nhắn tin anh trả lời ngay
Laptop đây


Mở ra là có cả một ngôi nhà blog


Thật sang trọng với hình ảnh, phim, nhạc, lung linh sắc màu
Thật lộng lẫy những hoa văn tình cảm từ các comments của bè
bạn



Thật giàu có với của cải do chúng mình tạo ra là những bài thơ
Sao cứ trăn trở


Mai lại gặp nhau
Yahoo lại cười.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<b>TÁC GIẢ MẠNH KHẢI</b>


Tên thật: Nguyễn Văn Khải
Sinh năm: 1927


Địa chỉ: ấp Bình Hòa xã Bình Thạnh


<b>TÁC PHẨM</b>


<b>TRĂNG NGUYÊN TIÊU</b>



Nguyên tiêu lộng lẫy, ánh trăng thơ
Chào đón nhân gian, khách đợi chờ
Chỉ sợ gió chao, dòng nước đọng
Thầm e sóng gợn, bóng trăng mờ
Đường trần ngàn dặm, chia hai nẻo
Lòng tục nối liền, dệt mộng tơ


Ước đặng tình người, trong sáng mãi
Sum vầy trăng nước, thoả hồn mơ …


<b>ĐƯỜNG THI</b>




</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

<b>TÁC GIẢ NGUYỄN XUÂN KHANH</b>


Tên thật: Nguyễn Thị Xuân Khanh
Sinh năm 1957


Địa chỉ: trường THCS Phước Lưu


<b>TÁC PHẨM</b>



<i><b>HÌNH HAY BĨNG</b></i>



<i>Mênh mơng sóng gió chập chùng</i>


<i>Đâu bờ, đâu bến, đâu vùng yêu thương?</i>
<i>Càng đi càng thấy đoạn trường</i>


<i>Dáng người ẩn hiện vấn vương tơ tình</i>
<i>Đâu là bóng? đâu là hình?</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

<i><b>NẾU ANH VỀ TÂY NINH</b></i>



<i>Nếu anh về Tây Ninh</i>
<i>Em sẽ mời anh đi thăm</i>


<i>Cánh đồng bưng Bà Đầm năm nào</i>
<i>Của thời kháng Pháp</i>


<i>Chở che ni dưỡng Đồn 10</i>
<i>Suốt thời chống Mỹ gian lao</i>


<i>Giờ đang vươn cao</i>


<i>Cánh đồng lúa xanh rờn mát dịu</i>
<i>Bửa cơm chiều ấm áp quê hương</i>
<i>Mời anh qua Bến Đò</i>


<i>Bên dòng sông Vàm Cỏ</i>
<i>Đến Tha La xứ đạo một thời</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<i>Đem thanh bình cho quê mẹ yên vui.</i>
<i>Nếu anh đến em mời anh đi tiếp</i>
<i>Qua Cầu Xe, Bà Nhã, Sóc Lào...</i>
<i>Dấu tích chiến tranh một thời ác liệt</i>


<i>Được xóa mờ qua cánh rừng bát ngát hôm nay...</i>
<i>Và còn nữa những địa danh thân thuộc</i>


<i>Đẫm máu xương bao chiến sĩ liệt oanh</i>
<i>Cùng viết nên trang sử hào hùng</i>


<i>Truyền thống Tây Ninh kiên cương trung dũng</i>
<i>Nếu anh đến em mời anh đi tiếp...</i>


<b>VIẾNG NÚI BÀ NAY – NHỚ CẢNH XƯA</b>



Viếng lại núi Bà


Sau ba mươi mùa thay lá
Thuở cheo leo dốc đá



Kéo tay nhau chinh phục Điện Bà
Bước chân trơn, té, ôi đau quá !
Tay kéo tay nào – một hai ba…
Lại đứng lên cười vang cả núi rừng
Tuổi trẻ hồn nhiên


….ấm áp giữa mùa xuân
Bao mệt nhọc trôi theo dòng suối mát
Cùng nhịp bước – đong đưa giọng hát
Dưới tán sung rừng ..


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Nhìn xuống lối xưa


Dốc đá cheo leo ngày nào
Không còn nữa


Những phiến đá


Được xếp thành hàng thành bậc


Dấu xưa đâu rồi …cái thuở kéo nhau đi.
Du khách dập dìu…


Kìa gốc sung đã già nhiều quá !
Lá rì rầm như lời Thầy thuở nọ
Gió rì rầm như tiếng bạn năm xưa..
Trên cabin ta ngắm cả rừng già


Ngắm bờ hồ xa xa …cánh đồng xanh mát
Thương quá quê mình…năm tháng đi lên…



<b>RẠNG ĐƠNG</b>



<i>Phương đơng đỏ thẳm dường như máu</i>
<i>Nhuộm một góc trời, in sắc mây</i>


<i>Có phải màn đêm vừa ngã quỵ</i>
<i>Nắng lên, ngày mới lại về đây</i>.


<i><b>MƯA</b></i>



<i>Mưa lại về</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

<i>Ngọn cỏ đong đưa</i>


<i>Rì rào đón từng giọt nước</i>


<i>Đất uốn mình dịng chảy qua mau</i>
<i>Chồi non vươn vai</i>


<i>Đứng lên nhìn trời cao rộng</i>


<i>Đón mưa về trong tiếng hát mê say</i>
<i>Em đứng đó </i>


<i>Bên góc đời mát dịu</i>
<i>Đắm trong mưa </i>


<i>Bao mộng ước tuyệt vời</i>
<i>Để lịng anh</i>



<i>Ln ước ao cháy bỏng</i>


<i>Được cùng em vui đón hạt mát lành</i>

<i>.</i>



<b> LÚA VÀNG</b>



<i>Sáng nghe đài báo bão</i>
<i>Sẽ ảnh hưởng quê nhà</i>
<i>Nhìn lúa vàng sắp gặt </i>
<i>Như ai cắt - lịng đau!</i>
<i>Bầu trời đen vần vũ</i>
<i>Gió ào ào thổi qua</i>
<i>Mưa theo về với gió</i>


<i>Cùng nhảy múa trên đồng</i>
<i>Oằn oại từng bơng lúa</i>
<i>Uốn mình trong gió mưa</i>
<i>Giữ khơng cho ngã quỵ</i>
<i>Chờ ngày mới - nắng về!</i>
<i>Gió chán chường bỏ đi</i>
<i>Mưa ngủ quên trong nắng</i>
<i>Mĩm cười nhìn mây trắng</i>
<i>Lúa vàng rực cánh đồng.</i>


<b>HỎI ĐỜI</b>



Ầu ơ câu hát mẹ ru


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

Bao người chúc tụng - một đời cao sang


Đường đời rộng bước thênh thang


Đôi chân bé nhỏ giữa ngàn phong ba
Dần xa hình bóng mẹ cha


Dần xa một thuở mơ hoa ngày nào
Ngẩn nhìn đất rộng trời cao


Nơi nào hạnh phúc - Nơi nào yêu thương?
Chìm trong bao nỗi vấn vương


Đưa chân - Lỡ bước - Tha hương kiếp người...
Đâu rồi ngày tháng hồng tươi?


Còn đây với những nụ cười héo hon!
Bao giờ mơ ước được tròn


Tựa lời ru mẹ - vàng son mợt thời?


<b>NỬA ĐỜI… CỊN LẠI</b>



<i>Nửa đời...</i>
<i>Ta đã qua rồi!</i>


<i>Bao nhiêu nước mắt, nụ cười trao nhau</i>
<i>Còn trong chìm nổi....hư hao</i>


<i>Bóng câu cửa sổ </i>
<i>Tiêu dao tháng ngày</i>
<i>Suối nguồn hạnh phúc ...</i>


<i>Lệ cay...</i>


<i>Dang tay ơm lấy </i>
<i>Lịng say đắm lịng!</i>
<i>Nửa đời</i>


<i>Sắc sắc khơng khơng</i>
<i>Dâng đời</i>


<i>Một đóa hoa hồng ngát hương!</i>
<i>Nửa đời qua…</i>


<i>Khúc đoạn trường!</i>
<i>Nửa đời còn lại…</i>
<i>Say hương mặn nồng</i>


<i>Dẩu mai bước đến hư không</i>


<i>Duyên ta vẫn giữ - tình hồng mai sau</i>
<i>Với tay …</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

<i>Yêu sao </i>
<i>Nửa đời!</i>


<b>VIẾT CHO MẸ</b>



Mẹ ơi! Các bạn con đang ganh tỵ với con đó! Vì sao mẹ biết không? Chỉ vì
con là con của mẹ.


Từ lâu, chúng nó cho rằng mẹ đã nâng đở con, giúp con trong mọi lĩnh vực.


Mà cũng phải thôi, vì chúng làm sao có được người mẹ như mẹ của con. Không
phải những bà mẹ kia không biết thương con, không biết lo cho con. Nhưng cách
lo đó không giống như mẹ. Về vật chất, có lẽ mẹ con mình không bằng ai vì nhà
mình vừa đông người lại không ruộng đất, chỉ có mẹ là cô giáo đi dạy mà phải
nuôi cha của con bệnh mất sức lao động và một đàn con chỉ biết ăn học.


Nhớ ngày trước sau mỗi buổi tan trường về, mẹ lại gồng gánh đi bán từng cái
củ, lọn rau khắp xóm để kiếm thêm tiền cho con mua sách vở. Ở nhà dù không lao
động nặng nhọc được nhưng cha vẫn gắng cuốc đất trồng khoai, trồng rau, chị em
con thì tưới rau, nhổ cỏ để sau mỗi buổi học có cái cho mẹ bán. Những buổi tối
bên ngọn đèn dầu leo lét, mặc cho muỗi vo ve mẹ vẫn thức thật khuya nhẹ nhàng
chuẩn bị cho buổi đi bán ngày mai xong thì quay ra soạn bài để sáng mai lên lớp
không dám gây ra tiếng động sợ chồng con thức giấc


Dù gian khổ thế nào nhưng mẹ vẫn không cho con mình nghỉ học. Động viên
con ráng sức học tập: “Nhà mình nghèo, chỉ có việc học mới có thể giúp cho
tương lai các con sau này xán lạn hơn. Muốn thoát nghèo các con phải ra sức học
cho tốt.” - Mỗi khi có đứa nào chán nản mẹ lại dỗ dành động viên. Hết 12 năm học
phổ thông ở gần nhà. Lần lượt các con vào trường chuyên nghiệp. Cha mẹ lại oằn
vai ra nuôi dưỡng. Cha bệnh không dám đi điều trị ở bệnh viện vì sợ chi phí cao
thiếu tiền cho con đi học. Rất may mắn là cha mẹ giáo dục cho các con truyền
thống gia đình tiết kiệm, chị ngã em nâng, đứa lớn có trách nhiệm với đứa nhỏ.
Đứa đã làm ra tiền thì giúp cha mẹ nuôi em tiếp tục đi học. Cứ thế, gia đình ta hơn
ba mươi năm vất vả có nhau các con của cha mẹ đã lần lượt tốt nghiệp đại học, ra
trường và có công ăn việc làm ổn định.


Nếu chỉ như vậy thôi cũng chưa đáng ganh tỵ đâu mẹ. Chúng ganh tỵ vì gia
đình mình lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười dù cho trong lúc nghèo khổ hay giờ đã
tương đối khá hơn ngày trước. Chúng ganh tỵ vì hàng tuần dù ở xa mà chị em vẫn
họp mặt bên nhau, bên cạnh cha mẹ. Chúng ganh tỵ vì mỗi khi một đứa trong


chúng con có việc gì thì tất cả chị em đều quan tâm lo lắng. Chúng ganh tỵ vì khi
đến nhà ta không thể phân biệt được ai là con, ai là dâu, là rể. Nhất là khi cha đã đi
xa tình thân thiết trong gia đình ta lại càng gắng bó hơn lên. Và đến giờ đã truyền
sang đến đời sau, con cái của chúng con cũng thương yêu nhau, quan tâm chăm
sóc cho nhau, chưa từng xảy ra những lời giận dỗi to tiếng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

luôn truyền cho chúng con sự tự tin, hết lòng vì công việc, xem học sinh như con
em của mình. Chính vì vậy mà học sinh của mẹ ngày xưa vẫn luôn xem mẹ như
người mẹ thứ hai dù mẹ đã nghỉ hưu trên hai mươi năm rồi.


Con luôn hãnh diện vì được làm con của mẹ, mẹ ơi!


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

Mừng Sinh nhật



Tôi đang ngồi trước màn hình xem lại bài viết chuẩn bị cho tập san mừng ngày 20 –
11 của trường, nghe có tiếng gọi: “ cô ơi”.


Nhìn ra cửa thấy MQ chạy vào vừa kéo tôi đứng dậy vừa nói:
- Cô ơi! Cô vào đây giúp em cái này.


- Cái gì vậy em? - Tôi ngạc nhiên hỏi


Không nói gì MQ kéo tay tôi đi nhanh vào nhà trong. Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì thì
đèn trong nhà tắt phụt. Có tiếng lao xao phía trước. sinh nghi tôi hỏi MQ:


- Các em bày trò gì nữa đây?


- Có gì đâu cô. - Em tròn miệng với tôi
- Xong rồi Q ơi! Một giọng nam cất lên.



- Cô ra đây với tụi em đi cô. - MQ vừa nói vừa đẩy tôi ra phòng khách.


Vừa bước ra phía trước, đèn bỗng sáng lên và những tiếng vỗ tay, hòa nhịp câu hát
‘<i>happy birthday to you happy birthday to you</i>…” Kèm theo ánh sáng lóe lên từ những
que nhang bên cạnh chiếc bánh sinh nhật mừng cô 55 tuổi. Tôi ngạc nhiên tại sao các em
lại biết ngày sinh của mình. Không chờ lâu, PQ đã giải tỏa thắc mắc của tôi:


- Thưa cô, chúng em muốn dành cho cô sự ngạc nhiên về ngày hôm nay. Hàng ngày
lên văn phòng lấy sổ, chúng em biết được sinh nhật của cô và chúng em quyết định sẽ
làm cho cô vui.


- Các em bày vẻ chi cho tốn kém thế, cô già rồi tổ chức sinh nhật làm gì.


- Đây là công sức của tụi em dành cho cô. Cô biết không, mấy bạn học làm bánh
kem để làm tặng cô đó.


Nhìn chiếc bánh với cách trình bày còn vụn về nhưng lại chứa đựng một tình cảm
chân thành trẻ con của các em tôi chợt thấy mắt mình cay cay.


- Cô cám ơn các em đã dành cho cô tình cảm đặc biệt này. Nhưng không được có
lần sau nữa nha. Nếu các em muốn cô vui thì hãy ráng học và làm bài đều được điểm
giỏi là cô vui rồi.


- Cô thấy tụi em có đứa nào bị điểm kém đâu cô. Học trò của cô ngoan mà.
- Ừ thì ngoan, nhưng quậy quá đi, cô sợ rồi.


Các em lại cười vang và cắt bánh ra vui đùa cùng nhau. Đúng là trẻ con, mừng sinh
nhật cô mà chẳng có một lời chúc nào dành cho cô cả, các em nghĩ đơn giản làm cho
không khí vui vẻ là cô đã vui rồi.



Trời tối không cho phép các em ở chơi lâu được. Tôi giục các em về ngày mai còn
phải đến trường.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

<b> </b>


<b>TÁC GIẢ XUÂN LINH</b>


<b>Tên thật: Võ Văn Thai</b>
<b>Sinh năm 1956</b>


<b>Địa chỉ:ấp Long Trung xã Long Thành Nam Hịa thành</b>

<b>TÁC PHẨM</b>



Núi Bà


Tây Ninh có núi Điện Bà


Uy nghiêm sừng sửng … lụa là sắc mây
Hồn ai tích tụ nơi này


Trơ gan ngày tháng dạn dày gió sương
Bạc màu vách đá – nồng hương


Ngày đêm ấp ủ - tình thương chan hòa
Du xuân viếng núi Điện Bà


Lòng người thư thả đậm đà tình quê
Nửa đi… nửa ở… nửa về


</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

Mimosa




Mimosa loài hoa trinh nữ


Thân thon thon – thiếu nữ mỹ miều
Nắng mưa sớm tối vẫn kiêu


Đong đưa trước gió … trưa… chiều thổi qua
Ửng hồng – mỏng mảnh là hoa


Ẩn hồn trinh nữ - ngọc ngà dáng ai?
Càng nhìn… càng đắm… càng say…
Say hồn trinh nữ… đêm ngày nhớ mong!


<b> TÁC GIẢ THANH LIÊM</b>


Tên thật Trương văn Thanh Liêm
Sinh năm 1957


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

<b>ANH NÔNG DÂN CẦM BÚT</b>



Lời tự tình !


Anh viết bên luống cày thẳng tắp
Những vần thơ còn vương mùi rạ mới
Cánh cò chao nghiêng, lũ mục đồng ơi ới
Cũng bay vào thơ anh.


Ký ức nào ngự trị ?


Thời gian không thể phai nhoà



Bến nước, con đò, luỹ tre, khóm trúc
Sân đình, hàng cây, con đường uốn khúc
Cũng đợi người tri kỷ dạo chơi !


Nhởn nhơ mây trời !
Đồng cạn đồng sâu …
Anh thả lục bát, tám câu…


Cho trăng rụng vào thơ man mác


Cho màu xanh cánh đồng cất cao tiếng hát
Cho đất trời đê mê…


Hồn thơ anh còn đậm nét chân quê
Nhưng tình đất, tình người thì rất mới !
Vào cuộc chơi trăng, thơ đồng nội…
Cảm khái cười…


Khà !


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

<b>BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ</b>



<i>Tiếp bạn đường xa, đến viếng nhà</i>
<i>Lòng vui như mở hội đăng hoa</i>
<i>Lăng xăng dưới bếp, còn chưa đủ…</i>
<i>Bày biện trên nhà, vẫn thấy lo…</i>


<i>Mắm lóc, chuột đồng, hầm mướp đắng</i>
<i>Bàu đá, nếp hương, lẫu rắn bầm</i>



<i>Món quê mời bạn, ta cùng nhắm</i>
<i>Rượu nồng tri kỷ nghĩa tình thâm !</i>
<i>Chếnh choáng men nồng, vui tiếp vui ! </i>
<i>Ta ca bạn hát… cười thêm cười …</i>
<i>"Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu"</i>
<i>Để khắc vào đời, anh với tôi…</i>
<i>Chia tay chẳng nói lời tạm biệt !</i>
<i>Mà rượu tương phùng vẫn thắm mơi !</i>
<i>Nhóm thơ Bình Thạnh, tình tha thiết !</i>
<i>Nhớ mãi một chiều anh đến chơi ! </i>


<b>DỊNG SƠNG TUỔI THƠ</b>



</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

<i> Cịn tuổi già lại mong tìm về q khứ. </i>
Anh trở về đây !


Dòng sông xưa…
Thắp thoáng đò đưa…
Bên hàng lau sậy….


Hơn nửa phận đời lăn lóc….
Mái tóc pha sương…


Hành trang đường xa bạc màu gió bụi
Ký ức cuộn về trong mênh mông nỗi nhớ
Lối mòn xưa…quá khứ vẫn nặng lòng !
Cái thuở còn tắm sông …


Chia đôi dòng đánh trận



Ôi ! Nhớ lắm những trưa hè giỡn sóng
Lũ chúng mình tụm bảy tụm ba


Ranh giới định ra


Anh từ thượng nguồn đến bên bồi bãi tập.
Tôi theo luồn hạ vực, men qua cụm Cầu Tàu.
Dàn thuỷ trận


Trên sóng gợn bạc màu
Cây mù u,


Nguỵ trang thành vọng gác !
Lá đào tiên,


Kết thành kim khôi, áo giáp !
Dây bòng bong,


Bện làm vương miện, cân đai !


Tướng sĩ oai hùng lộng bóng giữa trời mây
Cờ tiến quân,


Bằng đọt cau xanh mởn lá !


Phất phơ từng hồi, đu đưa sóng cả !
Tốp thuỷ quân,


Bơi ngược dòng xáp trận


Ơm thân ch́i làm phao
Đạp sóng nước cơng thành !


Ớng trúc bịt đầu, nạp nước đầy thân
Hướng vào thuỷ trại bên kia …
Nhả cầu vồng,


Đại pháo !


Tàu chiến đóng từ hai thân chuối
Cũng uy phong, sừng sững kiêu hùng !
Mây nước chập chùng


</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

Toé nước vào nhau,


Hò reo, vỡ toang trưa tỉnh lặng !


Chiến thắng nào, sông nước cũng mông lung
Yến tiệc khao quân,


Bằng trái mua, trâm mốc, trâm bầu…
Nhảy thoắt lên thân cây


Quơ tìm nhành trĩu quả
Áo bọc lấy trái lành


Quẳng cho nhau, cười ha hả !
Quà thắng trận của thiên nhiên


Muối trộn ớt xanh…khoai lang củ sắn


Mẹ anh lót sẵn bằng lá chuối lá sen.
Hớp ngụm nước sông,


Thay men nồng, ngự tửu !
Cơm ủ bằng mo cau !
Ngạt ngào hương mỹ vị


Ngần ấy thôi, cũng đủ để nao lòng !
Ngồi tựa vào nhau


Ta bạn, tạc thù, khai tiệc !


Rồi ca vang, nhảy múa giữa trưa hè !
Quá khứ đã xa….


Xếp vào ngăn tưởng niệm
Chuyện của đời sông,
Chuyện của đời người


Cây xanh, chân cầu, nơi mình hội tụ
Giờ đã già theo năm tháng thoi đưa…
Tuổi thơ đi qua…


Như dòng trôi bình dị
Da diết nào hơn….
Khi dĩ vảng gọi ta về ….


Tốp thuỷ binh xưa…giờ tản mạn phương nào ?
Có nghe chăng hồn sông đang réo gọi ?



Hãy lắng lòng trước bao bộn bề nghiệt ngã
Để dòng sông kể chuyện thì thầm…


Khởi đầu bằng một hoài niệm xa xăm …
Ngày xưa…


Tụi nó…
Bọn này…


</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22>

<b>NỬA HỒN TRĂNG KHUYẾT</b>



<i> Thuyền ai đỡ bến sơng trăng đó</i>
<i> Có chở trăng về kịp tối nay</i>


<i> ( Đây thôn Vĩ Dạ- Hàn Mặc Tử)</i>


Như kẻ mộng du …
Tôi tìm anh…
…chơi vơi …


… trong cõi không dị ảo !
Bước lơ ngơ…


…lạc đến…


…bến sông trăng …
Vũ trụ đứng im…


…thời gian đông lại…
Mây ngừng trôi…



…tia nắng gảy đôi
…nhợt nhạt !
Chỉ còn dòng chảy….


…đen ngòm bất trị
Bủa sóng gào …


…chồm lên cuồng nộ
Ngoạm nửa thuyền trăng….
Làm vụt tắt….


…tinh cầu !
Trơ trên mặt sông…


…nửa thân thuyền oằn lại
Hằn sâu những dấu răng…
Lạnh lùng !


Sắc nhọn !
Cắm vào hồn…
… rỉ máu !


… kiếp thi nhân !
Anh ấp yêu…


….nửa vầng trăng vàng úa !
Lướt nhẹ đến tôi …


….mờ nhân ảnh…



Vẫn tuyệt vời môt khách tình si…
Nhân thế ngoảnh đi !


Khi giọng anh khàn đục….


Rao bán nửa vầng trăng…
…hay bán một đời thơ ?
Tôi hỏi người …


Còn một nửa trăng đâu ?
Hay anh ném sâu …
... vào hố đen vũ trụ ?
Anh cười sầu…


…thoảng hơi đưa của gió !
" Nửa vầng khuyết kia …


tôi đã nuốt vào hồn !... "
Những lúc đói ăn …


…khát vị mặn tình yêu !
Trăng vào hồn….


...cho máu tim ngưng nhịp !
Như định mệnh….


….vận vào đời nghiệt ngã !
Xót xa phận người …



…thiên đường mục rã…
Chập chờn bay…


… hơi thở …


…cũng hư vô !
Lời gió ru…


…ve vuốt mảnh trăng buồn…
Tiếng kinh nguyện hồn…


….có rửa nổi đau nhân thế ?
Đất chúa có ôm anh …


… mang về nơi…


…cội nguồn mạch sống ?
Thế gian….


…..đời sầu …
Trăng khuyết….


….cũng đơn côi !
Cảm thơ anh…


</div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23>

<b>-/-VỀ THĂM NÚI ĐIỆN</b>



Sừng sững, trời đông cụm núi tây
Bóng rừng dáng núi, lộng trời mây
Lững lờ sương khói nương theo gió



Thỉnh thoảng chuông ngân, tiếng vọng dài
Lơ lững từng không, dãy cáp treo


Lưng chừng vách núi, dốc cheo leo…
Linh Sơn cổ tự, chen chân bước
Suối vàng, hang gió, vịn tay trèo
Thấp thoáng dòng người vui trẫy hội
Mở lòng ngưởng mộ, khách lần theo
Ngẫn mặt khẩn cầu: tài, lộc đến !


Cuối đầu thầm nguyện: đức, tâm, gieo !
Mây trời bảng lảng nơi u tịch


</div>
<span class='text_page_counter'>(24)</span><div class='page_container' data-page=24>

<b>VỀ THĂM THÁP CỔ</b>



<i>Cổ tháp, chừ, bao tuổi ?</i>
<i>Uy nghiêm giữa đại ngàn </i>
<i>Trầm mặc cùng nhựt nguyệt</i>
<i>Gạch rêu phủ thời gian …</i>
<i>Bóng tháp lồng trong gió !</i>
<i>Vi vu từ ngàn xưa !</i>


<i>Nắng chiều nghiêng thôn nhỏ !</i>
<i>Hồn lữ khách thẩn thờ !</i>


<i>Bụi đường xa, đường xa …</i>
<i>Có phai nhồ năm tháng ?</i>
<i>Hoà vào hồn tháp vắng</i>
<i>Một nén trầm bay xa …</i>


<i>Hãy một lần qua đây !</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(25)</span><div class='page_container' data-page=25>

<i>Tìm bóng dáng người xưa</i>
<i>Dẫu mịt mờ xa cách !</i>
<i>Thời gian trôi, cứ trơi …</i>
<i>Xốy mịn từng thớ gạch</i>
<i>Chứng kiến bao thăng trầm</i>
<i>Của đời người, đời tháp.</i>


<b>TÁC GIẢ XUÂN MAI</b>


Tên thật: Đào Hữu Nhẹ
Sinh năm 1954


Địa chỉ: ấp Bình Phước xã Bình Thạnh


<b>TÁC PHẨM</b>


<b>BẾN SƠNG XƯA</b>



Mợt lần
Trở lại


Bến sơng xưa…
Xanh ngắt hàng me
rợp bóng dừa


Lắng nghe trong gió
lời ai vọng…


Cứ ngỡ hôm nào


buổi tiển đưa ….
Bến đợi


một lần
người ra đi
Ra đi,


sao chẳng thấy quay về ?
Lẽ nào mưa gió, mờ lối cũ
Để chiều nay ta buồn
tái tê !


Một lần


</div>
<span class='text_page_counter'>(26)</span><div class='page_container' data-page=26>

biết sao vừa !
Bến xưa vẫn đợi,
người không đợi
Chợt thấy lòng mình
b̉i tiễn đưa …


<b>LỐI MỊN DĨ VÃNG</b>



<i>Một lần về thăm lại quê hương</i>
<i>Lối mòn đây, dĩ vảng đâu cịn ?</i>
<i>Lá me theo gió, bay theo gió</i>


<i>Mà nhớ bao lần… hương tóc vương…</i>
<i>Dĩ vảng qua rồi, ai có hay ?</i>


<i>Buồn chi đọng lại, tháng năm dài …</i>


<i>Men tình đã cạn… theo năm tháng</i>
<i>Từ ấy, lẽ nào…ta chia tay ?</i>


<i>Hãy nhớ còn đây, một lối mòn.</i>
<i>Một thời tơ tưởng, một thời son</i>
<i>Hai đứa đi về, chung lối nhỏ</i>
<i>Và lá me đầy …cứ vấn vương…</i>
<i>Một lần về thăm lại quê hương</i>
<i>Lối mịn đây, chợt nhớ chợt thương</i>
<i>Tình xưa như lá bay theo gió…</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(27)</span><div class='page_container' data-page=27>

<b>TÁC GIẢ THANH NHÀN</b>


Tên thật Nguyễn Thanh Nhàn
Sinh năm 1954


Địa chỉ: ấp Bình Hòa xã Bình Thạnh


<b>TÁC PHẨM</b>



<b>MỪNG XUÂN MỪNG ĐẢNG</b>



Xuân đi xuân đến dịu dàng !


Xuân về trên cõi nhân gian với người !
Hoa xuân khoe sắc thắm tươi !


Người xuân hoà nhịp, tiếng cười đồng giao
Dẫu đi xa xứ nơi nào !



Nhâm Thìn tết đến, nôn nao trong lòng !
Về ng̀n gợi nhớ Tở Tơng !


Ơng bà cha mẹ, con Hồng cháu Tiên !
Mừng xuân mừng Đảng ba miền !


Nam Trung Bắc, cũng gắn liền mến thương !
Xuân về thăm lại chiến trường !


Chiến khu D đó, vấn vương ân tình !
Trải qua bao cuộc chiến chinh


Nhớ người nằm xuống hy sinh cho đời !
Mừng xuân mừng Đảng ai ơi !


</div>
<span class='text_page_counter'>(28)</span><div class='page_container' data-page=28>

<i><b>CHIỀU LÀNG QUÊ</b></i>



<i>Ai nghiêng bút đề thơ q hương đó</i>
<i>Khúc nhạc chiều, nhớ bản nặng tình xưa</i>
<i>Trên đường đê thắp thống bóng vườn dừa</i>
<i>Cổ kính lắm ngọn Tháp Chàm Bình Thạnh</i>
<i>Đình làng xưa, xây dựng gần bên cạnh</i>
<i>Chiêm ngưởng thần, cho quốc thái dân an</i>
<i>Đường"Bảy–tám- sáu"trước cổng đình làng</i>
<i>Ta u lắm con đường Cầu Ơng Xảy</i>
<i>Cánh đồng quê mến người tình nhân ái !</i>
<i> Đất mến người nên đất mãi xanh tươi</i>


<i>Thu hoạch xong ngân vang những tiếng cười</i>
<i>Thống một chút hương q tình ta đó !</i>


<i>Đường Lái May chạy ra sơng Vàm Cỏ</i>
<i>Cơ lái đị, chờ đợi khách sang sơng</i>
<i>Bìm bịp kêu con nước lớn nước rịng</i>
<i>u lắm rạch Trà Cau Giồng Ơng Phật</i>
<i>Những ước mơ nay đã thành sự thật</i>
<i>Nơi bưng biền thành vựa lúa quê ta</i>
<i>Lưới điện về thắp sáng đến mọi nhà</i>
<i>Hạnh phúc lắm làng quê ta đổi mới.</i>




<b>HOẠ THƠ</b>


<b> THĂM THÁP CỔ BÌNH THẠNH</b>
<b> CỦA NGUYỆT QUẾ</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(29)</span><div class='page_container' data-page=29>

Uy nghi cổ kính, không mờ nhạt
Rực rỡ kỳ quan, của một thời
Ai đến nơi này, lòng tiếc nuối
Thi nhân hoài cảm, biết sao vơi !
Người đi viếng tháp, hồn say đắm !
Cảm hứng cùng ai, tỏ mấy lời !


<b>NỬA ĐỜI CÒN LẠI</b>



<i> (Tặng nhà thơ Nguyệt Quế)</i>


Nửa đời còn lại bên con


Anh đâu vắng biệt, mõi mòn em trông!


Tình em ghi mãi trong lòng


Hai bảy tháng bảy, mộ chồng viếng thăm
Tóc xanh nay đã hoa râm


Hồn đơn lạnh lẽo đêm nằm nhớ anh
Phải chăng Trà Võ bia danh ?


</div>
<span class='text_page_counter'>(30)</span><div class='page_container' data-page=30>

Anh say đắm mãi triền miên


Một ngày thăm mộ mẹ hiền lụy rơi !
Mộ anh nằm giữa đất trời


Nằm trong tim…nhớ…một đời riêng mang!
Hàng năm về viếng nghĩa trang


Hồn thiêng chứng giám em đang thờ chồng
Bây giờ má đã thôi hờng !


<i><b>LỊNG HỒ NÚI CẬU TÌNH THƠ</b></i>



<i>Mây chiều cuồn cuộn mênh mơng</i>
<i>Nhìn về núi Cậu, ánh hồng thái dương</i>
<i>Chạm vào mặt nước hồ gương</i>


<i>Dầu Tiếng xanh biếc vấn vương tình người</i>
<i>Núi Cậu phong cảnh đẹp tươi</i>


<i>Xăm xăm huệ nhản tượng cười "Lạc Di"</i>
<i>Chng ngân vang vọng thoi đi</i>



<i>Im lìm lắng đọng chư thầy cơng phu</i>
<i>Lững lờ vân ám sương mù</i>


<i>Tình thơ núi Cậu gió ru vào hồn</i>


<i>Nghiêng nghiêng bóng ngả hồng hơn</i>
<i>Nuớc hồ bng thả cuối thơn gieo trồng</i>
<i>Dạt dào hoa tím xi dịng</i>


<i>Nước đâu hoa đó nặng lịng nhà thơ</i>
<i>Thật là kỷ niệm trong mơ</i>


<i>Mây xà giỡn nước ngẩn ngơ khách trần</i>
<i>Nước gờn giỡn gió mn phần</i>


<i>Đứng trên núi Cậu một lần tham quan</i>


<b>NGẨU HỨNG TỪ ĐƯỜNG TIM</b>



"Đường tim" nhức nhối làm sao !


Làn hơi hít mạnh thở phào… văn chương !
Cả cuộc đời cứ vấn vương


Bao nhiêu ngỏ ngách chặng đường trong tim !
Có khi nước mắt rơi đêm


</div>
<span class='text_page_counter'>(31)</span><div class='page_container' data-page=31>

Hồn thơ trong mộng ai đưa thơ về !
Chặng đường trót đã đam mê



Nhớ nơi cắt rốn, bóng quê mẹ còn
Một thời gót đỏ như son


Nay râm màu má héo hon cuối đời
Xé từng trăm mảnh chẳng vơi
Viết câu thơ đó, từng lời tặng ai ?
Ta đi vạn nẻo đường dài


Quê cha đất mẹ một ngày là thơ
Không gian là bến là bờ !


Bao la biển rộng nguyệt mờ bóng ta
Một bầu thi tửu ngân nga


"Đường tim" mở cửa tài hoa của người !


<b>NGÀY XUÂN THĂM </b>


<b>NHÀ THƠ</b>



(Kính tặng nhà thơ Nguyễn Đức Thiện)


<i>Nhân sinh Đức Thiện tài hoa</i>


<i>Chân tình, hiếu khách, đậm đà, mến thương</i>
<i>Mùng sáu tết viếng gia đường</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(32)</span><div class='page_container' data-page=32>

<i>Dư âm hậu thế anh là thi nhân</i>
<i>Dẫu rằng mới đến một lần</i>



<i>Nhóm thơ Bình Thạnh thắm ân đượm tình !</i>
<i>Gần đây Dầu Tiếng Tây Ninh</i>


<i>Nơi anh chọn lấy quê mình nghỉ chân !</i>
<i>Nhà thơ vì nước vì dân</i>


<i>Suốt đời cống hiến góp phần quê hương</i>
<i>Thơ anh bay khắp bốn phương</i>


<i>"Cõi tạm"<b>1</b><sub> anh viết, đoạn trường trần ai</sub></i>
<i>Tây Ninh " Sét trắng"<b>2</b><sub> khơng phai</sub></i>


<i>Thơ cịn sống mãi tình hồi cố nhân !</i>


1. Tên tập " Cõi tạm" của Nguyễn Đức Thiện.


2. Tên tiểu thuyết " Sét trắng" của Nguyễn Đức Thiện.


<b>KHÚC NHẠC CỊN DANG DỞ</b>



Khúc nhạc b̀n sao nghe còn dang dở?
Cuộn tơ lòng se thắt mối tơ vương


Có một chiều gợi nhớ đến “cung thương”
Trổi những khúc mảnh tình đời thề thái
Cùng đàn ơi! Lòng sầu tư khắc khoải
Nợ cầm kỳ lở dở trả chưa xong


</div>
<span class='text_page_counter'>(33)</span><div class='page_container' data-page=33>

Kiếp dâu tằm chưa nhả hết đường tơ
Chuốc vào hồn điệp khúc mối tình thơ


Còn một nửa với khoảng đời trống vắng
Để lại đây với ngút ngàn cay đắng
Chuổi ngày dài thơ mộng đã trôi qua
Tìm những gì trong nửa bản tình ca?
Để nối lại khúc nhạc còn dang dở
Có một chiều người ôm đàn gợi nhớ
Tri âm đâu tri kỷ cũng là đâu


Tiếng đàn kìm nức nở nỗi u sầu
Đời nhạc sĩ nay cũng là thi sĩ


Nước nổi sông Vàm



<i>Năm nay mùa nước nổi</i>
<i>Gợi nhớ mấy năm qua…</i>
<i>Bụi mua vẫn là đà</i>
<i>Oằn oại cây trút lá</i>


<i>Ngó nhìn mây nước lâng lâng …</i>


<i>Mà nghe như đã đến gần nguời thương</i>
<i>Sóng ơi sóng vỡ nước ương</i>


<i>Xuồng trơi lờ lững đêm sương u hồi</i>
<i>Nhó mùa nước nổi năm nay</i>


<i>Ta đi đi mãi nhớ hồi dáng xưa! </i>
<i>Bóng ai thấp thống trăng thưa</i>
<i>Một đêm lạnh lẽo ai đưa ta về ?</i>
<i>Xa xa mây nước với chim trời</i>



<i>Thuyền lướt sơng Vàm bóng nguyệt khơi</i>
<i>Hoa tím dạt dào trơi cuối nẻo</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(34)</span><div class='page_container' data-page=34>

<i>Thư giản</i>

<i> </i>

<sub>Quà tặng cô </sub>



Sắp đến ngày 20 – 11. bé Nam thấy anh chị xin tiền ba mẹ để mua quà tặng
cho cô giáo bé cũng bắt chước xin ba:


- Ba ơi cho tiền con mua quà tặng cô con nữa nghe ba.
- Ba hết tiền rồi.


- Vậy làm sao con có quà tặng cho cô. Con không chịu đâu. Huhuhuhu!!!
- Vậy thì con đem ba tặng cho cô con đi.


Bé Nam nín khóc và hôm sau vào khoe với cô giáo:
- Cô ơi! Ngày mai con có quà tặng cho cô rồi
- Vậy à! Con định tặng cho cô món quà gì nào?


- Dạ, ba con biểu ngày mai con đem ba con tặng cho cô đó!
- ???


<b>VIẾNG CẢNH PHẬT CÔ ĐƠN</b>



<b> (Xuân 2010)</b>


<b> </b>Tại sao lại gọi Phật cô đơn ? TN đã đến một lần nơi đây. Tâm hồn
yêu thơ và cảm nghĩ giống như hình tượng vùng đất tứ linh mà khách viễn
hành nôn nao tìm đến. Ở nơi chính giữa lòng đất, đài tượng cao, mà các nhà
khảo cứu đã sáng lập thế kỷ 21. Phật cô đơn trơ trọi một mình chịu đựng


nắng, gió, mưa lâu quanh năm suốt tháng. Nên khách viễn hành cũng gọi
Phật cô đơn. Nằm ở xã Lê Minh Xuân, huyện Bình Chánh thành phố Hồ Chí
Minh. Với Tây Ninh, nơi Phật cũng không xa lắm, nhưng đường đi quanh co
khó nhớ, nằm cạnh bưng biền và thung lũng. Tôi đi một lần, khó mà nhớ
đường đi.


Hỡi nhân sanh thi sĩ ! TN hằng kêu gọi có dịp nào mình đến đó hội
ngộ, hoạ vận thi văn để lưu niệm sau này, thì còn gì bằng ?


Phong cảnh rất nên thơ, cảnh Phật cô đơn có nhiều ý nghĩa, mà TN
đang tìm hiểu. Tại sao gọi Phật cô đơn ?


Hãy đến nơi ấy, qua sự cảm nhận của mình, mà xao xuyến biết làm
sao ! Người đời thường gọi Phật cũng cô đơn, huống chi tình người, ta đến
tìm hiểu, rất mong ngày gặp lại các bạn….


<i>Tôi đến "Cô đơn Phật" một ngày…</i>


<i>Thắp nhang khấn nguyện gặp điều may !</i>
<i>Cầu xin gia đạo bình n hẳn</i>


<i>Với tấm lịng thành, gặp phước may !</i>


<i>Nghe tiếng chng chùa, lịng thanh thản…</i>
<i>Cõi lịng vơi bớt nỡi u hồi</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(35)</span><div class='page_container' data-page=35>

<i>Vọng tưởng hơm nay, đến Phật đài.</i>


<b>TÁC GIẢ PHÚ NHUẬN</b>



Tên thật: Nguyễn Phú Nhuận
Sinh năm 1967


Địa chỉ: ấp Gò Ngãi xã Phước Lưu


<b>TÁC PHẨM</b>


Biển tình



Biển gửi tình theo từng cánh sóng !
Đi tìm bờ cát trắng biển yêu !


Sóng gọi vang muôn đời thương nhớ
Chạy ôm bờ cát trắng cô liêu !


Sóng chồm lên, từng đợt thêm nhiều
Cát hạnh phúc, đùa theo sóng hát
Sóng cuối đầu hôn lên bờ cát
Cát phơi mình uốn éo hình cong !
Trãi dài theo trời đất mênh mông


Sóng cát quyện nhau làm nên tình muôn thuở
Chỉ có trăng mới nghe sóng cát tâm sự


</div>
<span class='text_page_counter'>(36)</span><div class='page_container' data-page=36>

Trước mặt biển, ai mà chẳng nao nao …
Nhìn sóng cát cho lòng dậy sóng ?


Bức chân dung



Em đi biền biệt mù khơi



Để anh thương nhớ đầy vơi cõi lòng
Làm sao đỡ nhớ bớt mong


Lấy tờ giấy trắng bút lông ra dùng
Vẽ em bức ảnh chân dung


Hai màu đen trắng để cùng có nhau !
Bao nhiêu cảm xúc dạt dào


Dâng lên ngòi bút cứ trào, cứ tuôn
Vẽ em cả mối tình buồn


Trái tim rỉ máu vẫn vương vấn lòng
Vẽ em cả mối tình nồng


Rất nhiều kỷ niệm theo dòng thời gian
Vẽ em tình khúc lang thang


Đôi ta sánh bước đường làng dạo chơi
Vẽ em bằng cả cuộc đời


Dù cho hai đứa mỗi nơi, vẫn chờ
Vẽ xong đề một câu thơ


"Tình yêu anh chỉ mong chờ có em"
Nhớ em anh vội đến xem


Này môi, này mắt…này em đây mà !
Thế là tình vẫn thiết tha



Tình ta xa cách, hình là tình nhân
Vẽ hình, người mẫu truyền thần
Không em, vẽ bóng từ tâm trí mình
Vậy mà em vẫn đẹp xinh !


</div>
<span class='text_page_counter'>(37)</span><div class='page_container' data-page=37>

Có em tình mãi tươi xanh


Anh đâu em đó, đồng hành ngược xuôi.


<b>CHUYỆN CÂY SI</b>



<b>Ở THÁP CỔ BÌNH THẠNH</b>



Quê tôi Bình Thạnh anh thăm
Dừng chân Tháp cổ ngàn năm
ngắm nhìn !


Nơi đây cảnh vật hiển linh
Một cây si nhỏ nép mình
lạ thay !


Mọc trên cây vú sữa dây


Như hình tuợng mẹ thân gầy nuôi con ?
Tình anh giữ vẹn sắc son


Muốn như người mẹ chăm nom con khờ
Nâng niu si nhỏ bơ vơ ...



Về trồng trước cửa bây giờ lớn nhanh !
Thân to nhiều lá nhiều cành


Sân nhà râm mát, phủ xanh gốc vườn …
Nhìn si càng nhớ càng thương


Miền quê Tháp cổ vấn vương trong lòng
Một mai đến đó nữa không ?


Tuổi già bệnh tật, trông mong được gì !
Chút tình lưu luyến khắc ghi


Cây si kỷ niệm cùng đi tháng ngày
Nắng mưa Tháp cổ nặng vai


Đời người mới đó bạc phai mái đầu !
Cây si sức sống bền lâu


Khen người vun xới vẹn câu ân tình
Cây si ai khéo đặt tên


Lại trồng trước cửa, sau quên được người ?
Cây si cành lá xanh tươi


</div>
<span class='text_page_counter'>(38)</span><div class='page_container' data-page=38>

Đời đời trường thọ vui cùng tháng năm
Cây si nghĩa nặng tình thâm


Như tình anh đó, âm thầm mến thương


Dư âm Valentin




<i>Va-len-tin, đến thật rồi !</i>


<i>Xuống đường ai cũng có đơi nhân tình</i>
<i> Lặng nhìn gác trọ buồn tênh...</i>


<i>Cơ đơn</i>


<i>mình vẫn một mình, vậy thơi !</i>
<i>Có gì như thể chơi vơi</i>


<i>Bâng khng mà nhớ bóng người nào xa...</i>
<i>Ơ kìa ! Tà áo thước tha...</i>


<i>Là em</i>


<i>bất chợt, làm ta ngỡ ngàng !</i>
<i>Là em, cô bạn rất thân</i>


<i>Cười lên như thể mùa xuân mới về !</i>
<i>Vội vàng... lúng túng... say mê...</i>
<i>Chở em dạo phố trên xe đạp mòn !</i>
<i>Là hoa hay em... rất thơm ?</i>


<i>Là tim, hay phố bồn chồn trong tôi ?</i>
<i>Sinh viên nghèo rớt mồng tơi</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(39)</span><div class='page_container' data-page=39>

<i>Chúng mình chỉ có trái tim ân tình</i>
<i>Va-len-tin, Va-len-tin</i>



<i>Nghìn năm dễ mấy ai qn tình đầu</i>


Duyên xuân



Mùa xuân hoa trái sum xuê !


Quả ngon lủng lẳng chim về líu lo !
Hoa thơm ong đến thăm dò…


Say sưa hút mật phấn hoa vàng mình !
Sương treo cành lá lung linh !


Hoa khoe sắc thắm đẹp xinh ngút ngàn
Buớm bay chao lượn thành đàn !


Hương hoa ngây ngất mơ màng nhớ mong!
Suối reo như cả nỗi lòng


Tung tăng bọt nước lượn vòng ra khơi !
Ban mai nắng trãi sương phơi


Giọt to giọt nhỏ khắp nơi rải đều !
Cho anh dệt mộng tình yêu !


Dáng em tha thước yêu kiều cánh hoa !
Áo em màu tím hoa cà


Gió bay tà áo đậm đà dáng xuân
Để anh mơ chuyện trăm năm
Đêm về đối ẩm trăng rằm nhớ ai


Nhớ ai mỗi sáng ban mai


Ngồi bên quán cũ mắt hoài dợi trông !
Đợi em cô gái nhớ mong


Cà phê nhỏ giọt hương lòng anh say !


<b> MỘT NỬA ĐỜI TA</b>



<i>Một nửa đời ta, vợ, đó mà !</i>


<i>Bao năm chung sống, chẳng nhận ra ???</i>
<i>Thường tình cứ ngỡ… đời là thế !</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(40)</span><div class='page_container' data-page=40>

<i>Sáng sớm, ngồi nhìn cho thật rõ …</i>
<i>Vợ ta yêu dấu những năm qua !</i>
<i>Đảm đang vất vả… chồng con đó !</i>
<i>Dáng ngọc ngày xưa, đã nhạt nhồ !</i>
<i>Một nửa đời ta, vợ, đó mà !</i>


<i>Nhìn nàng, đau nhói trái tim ta !</i>
<i>Trách ta sao q vơ tình vậy ?</i>
<i>u vợ mà khơng nhớ tặng q !</i>
<i>Cảm xúc thật lòng ta ghi lại</i>
<i>Bài thơ tặng vợ để thay hoa</i>


<i>Từ nay anh nhớ, ln mình nhé ! </i>
<i>Ngày nào cũng ngày tám tháng ba !</i>


<b>NGẪU HỨNG TỪ ĐƯỜNG TIM</b>




"Hành trang", " Tình núi", "Hoa thơ"


"Đường tim","Em","Lá vu vơ"," Tự tình"….
Quê ta đất mẹ Tây Ninh


Tập thơ tô điểm quê mình thiết tha
" Đường tim" tác giả dệt ra


Câu thơ chan chứa ngân nga tình đời !
" Đường tim" sáng tạo tuyệt vời


Cho ta cảm xúc qua lời thơ hay !
Trong thơ thương nhớ tràn đầy


Biết bao tình cảm đắng cay ngọt bùi !
Vượt lên trên hết: Niềm vui !


Lạc quan cuộc sống yêu đời thương quê !
" Đường tim" ôi quá say mê


Bao nhiêu rung động tràn trề trong tim
Trôi theo huyết quản êm đềm


Làm cơn sóng nhỏ êm êm trong lòng
" Đường tim" đọc giả thêm đông


Như dòng suối mát xuôi dòng biển khơi
Là nơi tác giả trải đời



Vần thơ cháy bỏng đầy vơi tình người
Tặng đời những đoá hoa tươi


</div>
<span class='text_page_counter'>(41)</span><div class='page_container' data-page=41>

Cuộc đời vạn nẻo muôn phương


" Đường tim" ngắn nhất là đường về tim !


<b> NGÀY ANH VỀ</b>



Anh về thăm tháp viếng đình


Ươm mầm văn học gieo tình thơ ca
Nhóm thơ Bình Thạnh quê ta


Mừng ngày ra mắt nở hoa dâng đời
Từ nay, vui với sân chơi


Thỏa lòng mơ ước tuyệt vời nào hơn !
Giao lưu kết nghĩa keo sơn


Lời thơ, tiếng hát, cung đờn ngân nga...
Kỳ yên lễ hội đình nhà


Nén hương tháp cổ bay xa ngàn đời
Cho tình thương cảm đầy vơi


Gặp nhau mừng rỡ chào mời đổi trao
Rạng ngời xứ sở Trà Cau


Rất nhiều cảnh đẹp đi vào trang thơ


Miền quê yên ả mộng mơ


Ru hồn thi sĩ lững lờ cõi tiên
Quên đi vất vả muộn phiền


Yêu đời yêu cảnh thiên nhiên hữu tình
Anh về tô thắm quê mình


</div>
<span class='text_page_counter'>(42)</span><div class='page_container' data-page=42>

<b>SAU ĐÊM MƯA GIƠNG</b>



<i>Hồng hơn tím cả trời chiều …</i>
<i>Đơi chim về tổ thương yêu mặn nồng</i>
<i>Ngờ đâu,</i>


<i>Trời đổ mưa giông.</i>


<i>Chim bay hoảng loạn, lạc trong mưa rào …</i>
<i>Gió giơng nổi trận, thét gào…</i>


<i>Mưa như trút nước làm sao đi tìm ?</i>
<i>Bầu trời xám xịt mây đen…</i>


<i>Ầm ầm… sấm chớp… một phen kinh hồng !</i>
<i>Than ơi !</i>


<i>Chim nhỏ lang thang ….</i>


<i>Tìm nhau vơ vọng giữa màn đêm buông !</i>
<i>Tiếng kêu não nuột từng cơn</i>



<i>Chia lìa đơi lứa tuổi hờn…</i>
<i>Trời ơi !</i>


<i>Thương chim lẻ bạn đơn côi …</i>
<i>Mưa đêm ướt lạnh rã rời xác thân !</i>
<i>Run run từ cánh đến chân …</i>


<i>Tiếng kêu inh ỏi thất thần gọi nhau …</i>
<i>Phải chăng, Trời thấu nỗi đau ?</i>
<i>Mưa thôi rớt hạt, trời cao nắng vàng</i>
<i>Đôi chim vất vả gian nan…</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(43)</span><div class='page_container' data-page=43>

<i>Mừng vui…</i>
<i>Ríu rít…</i>
<i>Gặp nhau</i>
<i>Rỉa lơng,</i>
<i>Tựa mỏ,</i>


<i>Dạt dào tình u !</i>
<i> </i>


<b>TÁC GIẢ NGUYỄN THỊ PHƯỢNG</b>
<b> </b>Tên<b>: </b>: Nguyễn Thị Phượng


Sinh năm 1966


Địa chỉ: trường THCS Phước Lưu


<b>TÁC PHẨM</b>



<b> ĐI NÚI</b>



<i>Có lần</i>


<i>Mây núi hẹn nhau</i>
<i>Đội chung</i>


<i>Chiếc nón xanh màu</i>
<i>Tây Ninh!!</i>


<i>Mặt hồ Dầu Tiếng</i>
<i>Lung linh</i>


<i>Bóng mây, bóng Núi</i>
<i>Chung tình</i>


<i>Có nhau</i>


<i>Ngó lên đỉnh núi</i>
<i>Ngất cao!!</i>


<i>Nhìn xuống sườn dốc</i>
<i>Một màu…</i>


<i>Xanh xanh…</i>


<i>Nụ cười của khách lữ hành</i>
<i>Xóa tan mệt nhọc lịng thành</i>
<i>Kính dâng</i>



</div>
<span class='text_page_counter'>(44)</span><div class='page_container' data-page=44>

<i>Hang Rồng kỳ tích</i>
<i>Kim Quang lẫy lừng</i>
<i>Ngùi ngùi</i>


<i>Giọt nắng rưng rưng</i>
<i>Xơn xao</i>


<i>Vội vả vị xuân</i>
<i>Ngọt ngào</i>
<i>Tây Ninh ơi!</i>
<i>Đẹp biết bao!!!</i>
<i>Thiên nhiên ban tặng</i>
<i>Tự hào…</i>


<i>Quê tôi</i>


<b>THUYỀN HOA RA ĐẢO</b>
Lắc lư!


Một chiếc thuyền hoa
Xuôi theo con nước
Món quà gửi trao
Chở tình chở nghĩa
Đồng bào


Chở thương chở nhớ
Biết bao tấm lòng


Vùng trời biển đảo mênh mông
Bạc đầu con sóng



Nhuộm hồng ước mơ
Gói quà em gửi đơn sơ
Hòn đá góp lại đang chờ…
Trường sa!


Đá này


Xây đảo của ta
Mỗi ngày thêm nặng
Thuyền hoa dập dềnh


Trông từng cánh sóng bồng bệnh


Chân mây mặt biển mông mênh giữa trời
Trường Sa!!


Giữ lấy em ơi


Hậu phương tiền tuyến
Một lời thủy chung


</div>
<span class='text_page_counter'>(45)</span><div class='page_container' data-page=45>

Trường Sa!!


Lắc lư một chiếc thuyền hoa


Gửi anh lính đảo món quà hậu phương
Vươn cao súng


Vạn tình thương


Quyết lòng giữ đảo
Thẳng đường ta đi…
<b>TIỄN AI</b>


Ta tiễn ai về mùa lá rơi


Có dòng sông nào chảy ngược
Nước chạm trời màu tóc bạc


Trường ơi hoang tím bóng trăng rơi
Lăng tăn sóng lòng


Trào dâng nỗi nhớ
Thương đò chơi vơi
Vàng thu phai sắc
Giọt nắng cuối trời ...


Tôi bùi ngùi thả nỗi nhó vào sông
Thu muốn gửi ai muôn nghìn chiếc lá
Theo con nước...


Xin đừng ra biển cả
Ghé vào ai nghìn thương nhớ
Chỉ một dòng...
Mai này sân trường lạnh se
Nghe hồn ai đã bấc


Thật gần nhưng xa lắc mù sương
Người ở-người đi-tình xa khuất
Ai đã đi rồi



Ta cũng sẽ là thu...


<i><b> VỀ LẠI CÁNH TÂY</b></i>



<i>Anh</i>


<i>Qua cánh Tây</i>


<i>Thoảng thơm hương rạ</i>
<i>u q hương </i>


<i>u vị ngọt sơng Vàm</i>
<i>Sóng giao thoa </i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(46)</span><div class='page_container' data-page=46>

<i>Thương mớ tóc bng dài</i>
<i>Phèn nhuộm bởi thời gian...</i>


<i>Em thả đời theo dịng nước mênh mang</i>
<i>Dìm xuống đầm sâu</i>


<i>Cả đời lặn hụp...</i>
<i>Theo về cánh Đông</i>
<i>Rưng rức vội vàng</i>


<i>Tìm cơm áo, chăm đàn con khờ dại</i>
<i>Ươm mầm xanh đợi ngày gặt hái</i>
<i>Giỏ bí, giỏ bầu..</i>


<i>Kĩu kịt chợ đêm!...</i>


<i>Mặt trời lặn</i>
<i>Anh ở cánh Tây </i>
<i>Tím thẳm chồi mua</i>
<i>Tràn nỡi nhớ</i>


<i>Chờ mong sợ rối bời tóc hẹ</i>
<i>Nước lớn?</i>


<i>Nước rịng?</i>
<i>Bờ đơng? </i>
<i>Bờ tây?</i>


<i>Tình ta mấp mé!!</i>
<i>Sủi bọt trắng ngần...</i>
<i>Trút hận</i>


<i>Khúc biệt ly!...</i>
<i>Bến ở lại</i>
<i>Thuyền ra đi</i>


<i>Vàm Cỏ Đơng rì rầm sóng vỡ</i>
<i>Bao người ngã xuống</i>


<i>Nơi cánh Tây máu đổ</i>
<i>Dịng sơng quê mình </i>
<i>Bão tố đã qua</i>


<i>Về lại cánh Tây</i>


<i>Nghe đất hồi sinh hương vị phù sa</i>


<i> Bốn mùa xanh biếc lúa mượt mà</i>
<i>Ta vẫn quen</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(47)</span><div class='page_container' data-page=47>

<b>TÁC GIẢ LÊ VĂN THẬT</b>


Tên thật: Lê Văn Thật
Sinh năm 1960


Địa chỉ: trường THPT Bình Thạnh


<b>TÁC PHẨM</b>


<b>CHO NGƯỜI TÌNH XA</b>



Nàng là một ánh trăng ngân


Cho chàng lãng tử, cứ tần ngần mơ
Nhưng, đời không phải là mơ


Làm sao đến được bến bờ yêu thương ?
Mình xa, cách đến muôn phương


Có thương cũng chỉ là thương trong lòng
Có mong cũng chỉ là mong


Chắc gì trăng rụng mà cong mắt chờ ?
Tình lãng du…


tình mộng mơ…
Một ngàn năm nữa…


cũng bờ bến xa…


Tình về đâu….hỡi tình xa ???


Một màu xám giữa chói loà… nắng phơi
Một màu xám lắm.


Em ơi !
Càng đi,


càng nghẽn lối đời thế nhân !
Thôi thì, em cứ… trăng ngân


Cho chàng lãng tử, cứ tần ngần mơ !
Thôi thì, cứ gọi tình thơ


Đã đi,


nhưng chẳng tới bờ tương lai …
Đã không có kiếp thứ hai…
Thì thôi,


</div>
<span class='text_page_counter'>(48)</span><div class='page_container' data-page=48>

<b>NGÀY XUÂN ĐI NÚI CÙNG EM</b>



Là con đất mẹ Tây Ninh
Ta càng yêu núi quê mình.
Đẹp sao !


Giữa đồng bằng,
ngọn vút cao !



Cho trời đất biết, sắc màu Tây Ninh !
Xa nhìn núi Điện lung linh


Một vành nón úp xanh hình quê hương !
Ngày xuân đi núi dâng hương…


Anh cùng em,


dệt tình thương cho đầy !
Lòng ta…


là giữa rừng say
Tình ta…


là giữa suối đầy mộng mơ !
Dang tay ôm cả trời thơ


Núi mây tình tự…ngẩn ngơ lối về !
Bóng em, bóng núi, bóng quê …
Ngợp trời hạnh phúc ùa về bóng anh !
Mình lên, lên nữa… trời xanh


Cho tình ta thắm trong tình núi sông !
Này em,


vào động Thanh Long


Mà hương xuân vẫn đượm nồng lá hoa !
Này em,



ta viếng Điện Bà


Cho tình thêm một bài ca nguyện cầu
Suối Vàng, em bước qua mau


Nghiêng nghiêng dáng nhỏ, nao nao thác ghềnh
Chùa Hang, dốc đứng ta lên !


Cho trời đất cũng làm duyên với người !
Này em,


mây núi đang cười…


Bản tình ca giữa đất trời sánh đôi !
Tơ lòng ta mãi chơi vơi…


Nụ cười em đó cho trời đất nghiêng !
Ở đây rừng núi rất thiêng


</div>
<span class='text_page_counter'>(49)</span><div class='page_container' data-page=49>

Mang hình dáng núi trong lòng.
Em nghe !


<i><b>MƯA</b></i>



<i>Nếu khơng có cơn mưa chiều ấy !</i>
<i>Ta chẳng gặp nhau dưới mái đình ! </i>
<i>Ơng trời cũng khơng có phép lạ </i>
<i>Hai đứa cịn chung một tiếng "mình !" </i>



<b>NGÀY XUÂN NHỚ MẸ</b>



Xuân về rồi đó, mẹ ơi !


Mai vàng đã rực sắc trời quê hương
Vẫn là con, nỗi nhớ thương…


Dâng thơ kính mẹ, theo hương về trời
Mười năm không thấy mẹ rồi


Mười năm, con, giữa chợ đời, cúc côi !
Giá như có một lần thôi.


Giá như có một lần thôi. Mẹ còn.
Được kêu lên: Mẹ của con !


Được nhìn dáng mẹ héo hon… trường đời.
Được hôn mái tóc sương phơi


Được nằm, nghe mẹ ru hời…đòng đưa …
Được nghe mẹ kể ngày xưa…


Được ăn cá lóc canh chua mẹ làm
Xuân về khoe áo làm sang


</div>
<span class='text_page_counter'>(50)</span><div class='page_container' data-page=50>

Vô tư… vòi vĩnh bằng người


Biết đâu… mẹ đổ mồ hôi thêm nhiều !
Vô tư… con thả cánh diều



Biết đâu…mẹ cực sớm chiều ruộng sâu !
Lặng nhìn ngỏ trước vườn sau


Ngỡ còn bóng mẹ ra vào quanh con
Xuân này nhà đã vui hơn


Canh chua cá lóc con làm. Mẹ ăn ?
Chấp tay con lạy trăm lần


Mà sao... cũng chỉ mơ màng... xa xôi...
Hương thơm… bay đến tận trời


Mà sao... không thấy mẹ tôi
hiện về ?


<b>NỬA ĐỜI</b>



Nửa đời ...


nên phải quý hơn !


Trả xong nước mắt, nỗi buồn đầy vơi !
Trả xong mưa nắng cho trời !


Trả xong mái tóc đen thời mộng mơ !
Nửa đời ...cắn bút tìm thơ


Chưa xong đâu !


những ước mơ giữa đời !


Nửa đời


sống phải nhân đôi !
Ta còn


tặng đoá hoa đời nhân gian !
Gương có vỡ.


Bình có tan
Ta còn


khép nửa mảnh vàng trăng xưa !
Nửa đời


còn lắm mộng mơ


Ta còn
viết nốt bài thơ cuộc đời


</div>
<span class='text_page_counter'>(51)</span><div class='page_container' data-page=51>

Đem yêu thương tặng cho người mình yêu


<b>TÔI VẪN GẶP</b>


<b>GIỮA THỜI BÌNH</b>



Ai chọn thời để sống ?
Ai chọn nhà để sinh ?


Chiến tranh đi xa... tôi vẫn gặp giữa thời bình
Những con người di chứng



Điôxin nhuộm hình hài quái đản
Trong tâm hồn Việt vẹn nguyên !
Đất nước mình càng đẹp lung linh
Bởi giàu lòng nhân ái


Thể xác anh tàn mà trái tim đập mãi


Nghẹn đắng cả lòng người....Chua xót mọi trái tim...
Tím thịt bầm da này ...đâu phải của Việt Nam ?
Ác quỷ điôxin cấu xé người anh, đời anh quằn quại...
"Mái ấm tình thương" ... mẹ già tê tái !


Đau đớn ...từng... giây sống đi qua ...
Trưa hè rát thịt. Đêm bấc nứt da ...


Xuân không cười vui. Hè không du lịch !
Quá khứ đau thương, tương lai mờ mịt
Quẳng cuộc đời cho năm tháng trôi mau
Cắn chặt nỗi đau...


Cố sống !


Đau thương ơi ! đến chi người thiếu sống ?
Một nụ cười cũng chẳng biết tìm đâu ?
Nỗi đau chồng chất nỗi đau


Điôxin vặn vẹo đời anh khốn khổ
Mỗi bước đi siêu đổ


Làm sao chống chọi trên đường đời ?


Mẹ già ... nước mắt không ngừng rơi !


Mong con nuôi, vẫn nuôi con trong nghèo đói !
Mò mẫm bước chân...làn khàn tiếng gọi...
Nước mắt chảy xuôi !


</div>
<span class='text_page_counter'>(52)</span><div class='page_container' data-page=52>

Nối tiếp cuộc đời.


Mong tìm chút Việt Nam còn lại
Hỡi ơi !


Cũng một kiếp người, nhưng anh chỉ có đớn đau và buồn tủi !
Cũng sống cùng người nhưng anh nào biết hết làm người !
Hỡi ơi !


Anh đang cố cùng ta sống.
Đó thôi !


<b>VIẾT CHO CON GÁI LỚN</b>



Cố gắng lắm, ba cũng chỉ vào cao
đẳng


Một thưở đói cơm, nội vất vả tháng
ngày


Một thưở củ mì vàng đôi mắt đắng
Đói cuộc đời và khát cả tương lai !
Cố gắng lắm, mẹ con cũng là trung
cấp



Một thưở gian nan, ngoại tần tảo
dặm dài


Lương giáo viên, ba đồng ba cọc
Nuôi con bằng kỳ vọng tương lai
Nhận tin con đỗ cao vào đại học
Ba mẹ vui, thấy lại ước mơ lòng
Con học giỏi như ba hằng mơ ước
Con đẹp, hiền như mẹ đã từng
mong


Nhận tin con đỗ cao vào đại học
Bỗng thấy tương lai rực rỡ tuyệt
vời !


Thử thách của ba mẹ là nuôi con
thành đạt


Thử thách của con là học tập nên
người


Con sẽ là mặt trời


Của ba mẹ cả một đời vun đắp
Của em con đang tràn đầy mơ ước
Gia đình mình hạnh phúc lắm.
Con ơi !


<b>Truyện ngắn</b>

<b> Tại sao ?</b>




<b>TRUYỆN NGẮN KHÔNG LỜI </b>
<b>DẪN</b>


- Chào thầy !


- Chào chị ! A ! chị hai hả, lúc
này chị mua bán ra sao ? Chị ngồi
đi !


- Cảm ơn ! Tôi bán cũng bình
thường. Tôi đến mong nhờ thầy
giúp đỡ…


- Chị nói đi, nếu được tôi sẽ cố
gắng...Hàng xóm với nhau không
mà ! Chị uống nước đi !


- Cảm ơn. Thằng con tôi đang
học lớp 10 A 8 …nó còn vướn lại


</div>
<span class='text_page_counter'>(53)</span><div class='page_container' data-page=53>

- Chị đừng giận, sao chị biết về
xếp loại như thế ?


- Thì thằng em họ tôi, là giáo
viên chủ nhiệm của con tôi ấy
mà ! Nó nói cho tôi biết. Nó
đang cộng điểm, rồi điện thoại
về nhà tôi, báo cho tôi biết, nên
tôi...Nói thực với thầy, một năm


nay, cũng nhờ nó lắm thầy ạ !
- Chị ạ ! Về việc này…thì
không được đâu ! …


- Thầy cố gắng giúp đỡ …tôi
rất biết ơn… thực lòng thì tôi
cũng không biết lấy gì…. gửi
thầy chút chút... để gọi là…
- Chị giữ lại đi ! Chị hai ! Tôi
quí chị lắm ! Nhưng, cháu nó
học yếu, theo tôi, chị nên quản lý
giờ giấc, tạo điều kiện, hướng
dẫn cháu học tập, để cháu thực
sự tiến bộ có hơn không ! Không
lẽ, chị cứ đi chạy điểm cho nó
hoài sao ? Dù chỉ có 0,1 nhưng
sửa điểm là sai phạm qui chế
chuyên môn chị ạ !…


- Thầy à ! Ba nó mất từ lâu, tôi
thì bận rộn mua bán suốt ngày …
nên đâu có thời gian mà quản
với lý. Mấy tháng nay, nghe nói
nó hay đi bấm điện tử, tập tành
đánh bida, hút thuốc nữa chứ …
Tôi đánh nó vài lần dữ dội lắm,
mà rồi thì cũng vậy. Nó lén trốn
đi chơi nữa…Mấy năm trước, nó
học khá lắm !...Hay là thầy cố
gắng giúp lần này thôi, một lần


này thôi …


- Chị ạ ! Nếu như giúp một việc
đúng, tốt, tôi sẽ hết sức cố gắng
…còn chuyện này…thì không


được đâu ! Thôi chị cất lại cái bao thư
kia đi !


- Vậy thôi, xin phép thầy, tôi về.
- Bực mình, thằng này khó thiệt,
không dễ như mấy thằng trước ! Trời
ơi ! mình xin điểm được hai môn rồi,
vài trăm ngàn là xong ráo ! Vậy mà
thằng này, đưa lần trước 500.000 đồng,
lại nhân cách này, nhân cách nọ. Lần
sau, mình tăng lên tới 2.000.000 đồng,
bỏ trong bao thư đàng hoàng, mà nó
vẫn không nhận… Con ơi là con, phen
này…, về, mày biết tay tao ! Tý ơi ! Tý
, ra đây tao biểu ! Mày biến đi đâu rồi ?
Biến đi đâu rồi ?


- Dạ….má kêu con !


- Mày đi đâu mới về đó hả cái thằng
trời đánh ?


- Dạ, con …đi… học.. .



- Hả !... Bửa nay, nghỉ Lễ mà cũng
học nữa à ?


- Dạ…học bù…


- Leo lên ván, cúi xuống ! Lẹ !
- Tại sao mày học gì mà rớt tới ba
môn vậy hả ?


- Tại mấy ổng chấm gắt quá …


- Gắt nè ! Gắt nè ! Gắt nè ! Ba
môn, chứ có phải một môn đâu mà đổi
thừa …Mày định qua mặt tao hở ?
- A ! Dì hai mới về hả dì hai. Từ nảy,
con tìm dì...


</div>
<span class='text_page_counter'>(54)</span><div class='page_container' data-page=54>

Cuối cùng, nó nóng lên, chửi thề,
nói tục, đập bể cái truyền hình
nhà con rồi !...


- Trời ơi ! Tý, mày nói mày đi
học bù ..bù nè ! bù nè ! bù !…
bù !… bù !… Bể cái truyền hình
của người ta rồi… Nằm ngay
lại ! Nằm ngay lại, có nghe
không ? Tao cho mày đi ăn học,
tại sao mày phá không vậy hở ?
Tại sao ? Tại sao ? Tại sao ?
- Thuý con, thôi con về đi ! Để


chút nữa, dì qua bển nói phải
quấy…để dì trị cái thằng con
mất dạy này cái đã…


- Ba nó ơi ! mình sống dậy cho
tui một chút thôi, coi cái thằng
quí tử mà mình nói là nó giống
mình như đúc nè ! Nó quậy 180
luôn !


- Trời ơi, tui đâu có ăn ở thất
đức đâu mà lại có thằng con thế
hở ???


- Tại sao ? tại sao vậy hở ?
<b> </b>
<b> </b>
<b> </b>


<i>Thö giản</i>



Giải thích cho


bài vẽ



<i>Ở giờ mỹ thuật, cô giáo cho</i>
<i>kiểm tra 1 tiết chủ đề tự chọn.Khi</i>
<i>chấm bài cơ thấy bài vẽ của bạn</i>


<i>Tý rất đẹp. Trong đó có một cây rất cao,</i>
<i>trên cành cao nhất có một con chim và</i>


<i>trên đầu con chim có một con bướm màu</i>
<i>sắc thật đẹp.</i>


<i>Hôm trả bài kiểm tra, cô khen các bạn</i>
<i>vẽ đẹp, trong số đó cơ khen bài của bạn</i>
<i>Tý nhiều nhất. Cơ u cầu tác giả giải</i>
<i>thích về tác phẩm của mình</i>


<i>Tý tự tin nói: Thưa cơ và các bạn, ai</i>
<i>cũng thấy bức tranh của em có ba lồi</i>
<i>sinh vật là một cây rất cao, một con</i>
<i>chim đậu trên cành cao và một con</i>
<i>bướm đậu trên đầu con chim?</i>


<i>Cả lớp nhao nhao: Đúng rồi! mà điều</i>
<i>đó có ý nghĩa như thế nào?</i>


<i>Tý nói: Con chim đậu trên cành cao</i>
<i>cho ta nhớ đến câu: Chim khôn đậu trên</i>
<i>cành cao</i>


<i>-</i> <i>Ừ, còn con bướm thì sao? Cả</i>
<i>lớp lại nhao nhao hỏi.</i>


<i>-</i> <i>Thì Bướm khơn bướm đậu trên</i>
<i>đầu con chim.</i>


<i>-</i> <i>Ồ!!!!</i>


<b>Truỵên ngắn</b>

<b> Học thêm</b>




<b>TRUYỆN NGẮN KHÔNG LỜI DẪN</b>
- Này ! này ! Tú, mày làm gì mà ăn
uống lật đà lật đật thế hả ? Mày có ngồi lại
ăn thêm không ?


- Ba ! Sắp tới giờ học của con rồi, ăn
no thì sao kịp giờ học được ?


- Hả ! cái gì ??? chứ chẳng phải con
mới vừa đi học về ?


- Ừ thì mới học về, nhưng đó là môn
Toán, bây giờ tới môn Hoá.


- Hả ? mới lớp 10, học gì mà học dữ
vậy ?


</div>
<span class='text_page_counter'>(55)</span><div class='page_container' data-page=55>

3 môn, có bửa, học thêm tới 4, 5
môn nữa là….


- Nhưng bây giờ cũng đã hơn
6 giờ tối rồi, cũng phải nghỉ ngơi gì
chứ ? Con cũng phải tự mình học
nữa chứ ?


- Nhưng, còn một lớp từ 7 đến
9 giờ tối nữa ! Con phải đi liền, vì
nhà thầy H…, hơi xa. Với lại, thầy
có kêu một số đứa tới sớm để phụ


thầy việc nhà nữa ! Bửa nay thầy
nhờ tụi con dọn dẹp phòng vi tính
để chuẩn bị máy mới. Con cũng ớn
lắm, nhưng không học không được.
Ừ quên, ba cho con tiền đóng tiền
học thêm đi !


- Hả ! mấy bửa trước, ba cho
con đóng rồi !


- Con học thêm tới 5 môn lận
mà ! Với lại, đến nay, đã hết tháng
rồi, thầy kêu phải đóng tiếp cho
tháng sau trước, mới được học.
- Bao nhiêu ?


- 500.000 đồng .


- Chà, chà, căng dữ ! Hay là
con nói với thầy bớt cho ba chút
ít….


- Không được đâu, tiền học
thêm mà bớt cái gì …


- Hay là, con nói với thầy ráng
cho ba vài hôm nữa. Ba đang đi
xắn đìa cho người ta mươi bửa thì
có ….



- Không được đâu ! không
đóng, ổng đuổi ra thì làm sao ?
- Chà, chà, khó dữ ! Hay là
con giảm lại một số môn học cho
ba đỡ vất vả...


- Không được đâu ! giảm môn
nào, thì môn đó con bị dưới trung
bình thì sao ?


- Nghĩa là sao ?


- Ừ thì, không học thêm, thì tới giờ
chính khoá, mấy ổng chấm dưới trung
bình không hà ! Đó như thằng Thành đó,
nhà nó nghèo, không có đi học thêm, nó
học giỏi hơn con, mà điểm cứ dưới trung
bình lia chia đó. Con mà nghỉ một môn,
thì môn đó dưới trung bình liền hà.


- Thôi ông ạ ! ráng làm mà cho nó đi
học đi ! để nó dốt thì khổ nữa. Ừ, mẹ nhín
nhút mấy bửa nay cũng được 450.000
đồng nè, con đóng đi ! Rồi nói với thầy
cho ba mẹ thiếu vài bửa…..


- Không được đâu, con sợ thầy con
không chịu, ổng đuổi ra như thằng Bình
bửa đó, quê lắm !



- Ba còn phải lo cho thằng Tài, em
con nữa chứ ! Nhưng ba nghe nói Nhà
Nước cấm dạy thêm ở nhà mà ?


- Dạ ! Thì Trường đâu có cho dạy
thêm ở nhà thầy đâu. Tụi con học chui
mà ! Ba biết không ! bửa hổm, đang ngồi
học ở tuốt phía sau nhà thầy, con của thầy
chạy hớt ha hớt hải vào báo có một số
người đến, tụi con chạy tá lả. Có đứa chạy
không kịp, chui dưới gầm bàn. Có đứa
chung vào nhà tắm, có đứa nhào luôn vào
phòng của thầy…run muốn chết luôn !
Rốt cuộc, chỉ là những người bạn của
thầy. Hết hồn !


- À! Ba nhờ con tính cho ba cái này
coi ! Đã mươi ngày rồi, ba đi xắn đìa cho
người ta, mấy lần trước chỉ tính ngày
công, nhiều khi mình lỗ dữ lắm. Lần này,
phải tính mét khối cho có tiền nhiều hơn.
Ba đã xắn được: ở mặt đất thì ngang là 3
m; dài là 15 m sâu là 2, 2m. Mặt đáy dưới
còn lại, ngang là 1,5m; dài là 13, 5m. Vậy,
ba đã làm được bao nhiêu mét khối ? Cứ
một mét khối thì chủ trả cho là: 100.000
đồng, vậy ba được bao nhiêu tiền ?


</div>
<span class='text_page_counter'>(56)</span><div class='page_container' data-page=56>

thầy sẽ cho kiểm tra trong giờ
chính khoá không thôi ! Thôi, con


đi đây, kẻo trễ thì căng lắm. Cái đó
ba cứ đi hỏi thằng Thành đó, nó
rành lắm !


- Ừ con đi !đi ! Mình à ! Đặt
tên cho hai anh em nó là Tú Tài cốt
mong cho nó thành tài. Nhưng nó
học cái kiểu này, tôi nghi nghi làm
sao ấy ! Ừ mà chắc kế hoạch sửa
lại cái nhà mình lại phải dời lại
năm sau nữa quá !


- Lạ ! mình không thấy nhà
cửa dột nát hết rồi sao ?


- Biết rồi, khổ lắm, nói mãi...

LVT
<b> Vọng cổ</b>

Bình


Thạnh quê


toâi



<b> VỌNG KIM </b>
<b>LANG</b>


<b>Nam: Đã bốn năm qua, tôi cách xa</b>
quê nhà. Bao nhớ thương ngập tràn
một làng quê nhỏ xa xôi. Nhớ
thương nhớ thương một đời hình


bóng mẹ chứa chan lòng tôi. Và
người hôm nào u buồn đưa tiễn,
dẫu chưa nói gì, lời thương tiếng
nhớ bên nhau, nhưng sao khắc sâu
trong lòng dù dặm ngàn cách xa


người ơi. Hôm nay bước trên quên nhà,
mà lòng này xiết bao niềm vui. Vùng quê
biên giới xa xôi, Nhớ thương ngập tràn
lòng tôi. Đâu người xưa thương nhớ ơi,
tháng năm xa nhưng lòng không xa ….
NÓI


<b>Nữ: Kìa anh, làm gì mà thơ thẩn vậy ?</b>
<b>Nam: A ! em, đợi em mãi không thấy</b>
nên…


<b>Nữ: Nên mơ về một hình dáng nào ở</b>
thành phố phải hôn ?


<b> VỌNG CỔ Câu 1</b>
<b>Nam: Không ! Anh không phải say sưa</b>
theo dáng hình phố thị, mà anh say theo
hình dáng của quê …nhà !


Đẹp lắm em ơi, màu hoa đậu hoa cà !
Chỉ mấy năm xa mà thật nhiều đổi mới,
đường phố đẹp giàu lộng lẫy giữa làng
quê. (-)



Anh đắm mình trong tháp cổ say mê, di
tích ngàn đời của cha ông ta đó. Có gì
bằng nét đẹp của quê hương, càng đi xa là
càng thêm thương nhớ.


Câu 2


<b>Nữ: Đã mấy năm qua, biết bao thay đổi,</b>
Bình Thạnh lớn lên trong mỗi bước chân
đời…


Khu chợ mới khang trang từng dãy phố
rạng ngời…


Đất trời ta cứ từng ngày thay đổi, nhưng
người đi rồi, có đổi thay không ?(-) Lời
hẹn năm nào thành nỗi nhớ mênh mông,
em vẫn giữ cánh phượng hồng năm cũ.
Hai đứa bên nhau nghiêng nghiêng vành
nón lá, con đường làng lất phất hạt mưa
rơi


NÓI
<b>Nữ: Anh về lần này rồi công tác ở đâu ?</b>
<b>Nam: Ở ngay trên quê mình em à !</b>
<b>Nữ: Chứ không chọn nơi nào khác sao ?</b>
<b>Nam: Không</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(57)</span><div class='page_container' data-page=57>

<b> LÝ</b>
<b>TRĂNG SOI</b>



<b>Nam: Vì ngày đi, mơ ước sẽ quay</b>
về, quê mình thân yêu xiết bao ân
tình và tương lai của hai chúng
mình. Ngôi trường xưa, ngày nào
chung bước dưới hàng phượng
xanh, mà giờ đây, xây mới khang
trang, thêm ấm lòng người học trò
xưa…


<b>Nữ: Ngày chia tay, em cũng xa rời,</b>
ngôi trường yêu dấu, khắc ghi tên
mình mà em vẫn luôn chung tình.
Và giờ đây, là cô giáo mới như ước
mơ ngày xưa, bên trường yêu, bên
lớp sớm trưa, đem sức mình xây
dựng quê hương


<b> NÓI</b>
Nam: Cô giáo ơi ! bốn năm xa
chắc là cô đã…


<b> VỌNG CỔ (</b>
câu 5)


<b>Nữ: Anh ơi ! con gái làng quê thì</b>
thật thà chân chất. Hễ đợi chờ ai là
chờ đợi bằng cả trái tim son sắc
chung… tình.



Cánh phượng năm xưa còn đỏ
thắm lòng mình… Mấy năm qua
vẫn mình em che nón, bên mái
trường làng nuôi những mầm xanh.
(-)


<b>Nam: Xin chào cô giáo của lòng</b>
anh ! Tình ta qua những tháng năm
càng thêm mặn nồng son sắt. Anh
trở về đây như ngày xưa hẹn ước,
che lại vành nón thân thương cho
hai đứa chung đường.


<b> VỌNG CỔ</b>
(Câu 6)


<b>Nam: Tuổi trẻ chúng mình đã biết</b>
ước mơ, thì cũng biết trở về quê


hương xây dựng. Anh sẽ là kỹ sư trên
cánh đồng Bình Thạnh


<b>Nữ: Em là kỹ sư tâm hồn cho thế hệ mai</b>
sau.


Cùng chung tay xây dựng nước đẹp
giàu


Và tình yêu của hai ta ngày càng thêm


son sắt


<b>Nam: Ăn nem thì ghé Gò Dầu</b>


Cưới vợ, cưới gái Trà Cau chung
tình


<b>Nữ: Câu ca xưa vẫn trọn tình</b>


<b>Nam: Anh thưa với mẹ cho mình nên</b>
duyên.


<b>Nữ: Bốn năm đã vẹn lời nguyền</b>
<b> Đẹp tình ta đó trọn niềm ước mơ. </b>
<sub></sub>


<b>TÁC GIẢ TRỌNG TRANH</b>


Tên thật: Nguyễn Văn Tranh
Sinh năm
1960


Địa chỉ: ấp Bình Hòa xã Bình Thạnh


<b>TÁC PHẨM</b>


<b>ĐẮNG CAY LỤC BÁT</b>



Tây Ninh cảnh đẹp quê hương
Câu thơ lục bát vấn vương tâm hồn


Mây mù núi Điện chiều buông


Cho lòng lữ khách vui buồn… miên man


Ta về Bình Thạnh chiều lam …
Tìm về kỷ niệm,


sông Vàm ngày thơ…


Đò ngang, bến mộng bờ mơ…


Thuyền tình neo đậu, anh chờ em sang
Chờ em,


chờ suốt canh tàn …
Ngờ đâu,


</div>
<span class='text_page_counter'>(58)</span><div class='page_container' data-page=58>

Duyên tình, thôi đã chia phôi …
Niềm riêng đọng lại trong tôi
tháng ngày


Cuộc tình, gió thoảng mây bay


Câu thơ làm bạn tháng ngày nhớ
mong


Tình duyên đau đáu trong lòng
Bài thơ lục bát vào lòng



đắng cay !


<b>ĐẤT MẸ YÊU THƯƠNG</b>



Tây Ninh đất mẹ yêu thương
Ca dao ai hát vấn vương tâm hồn
Mây mù núi Điện chiều buông
Cho lòng lữ khách vui buồn
miên man


Ta về Bình Thạnh ngỡ ngàng
Điện đường toả sáng ngập tràn
niềm vui


Dân ta nay đã đổi đời


Chương trình hàng Việt đến nơi
tiêu dùng


Nhà nhà phấn khởi vui mừng
Đường làng nhựa phún, môi
trường xanh hơn


Trẻ thơ cấp sách đến trường


Công trình phúc lợi kênh mương trãi
đều


Quê hương ta đó, mến yêu



Vườn ao ruộng lúa mục tiêu đầu
vào


Qua rồi ngày tháng gian lao


Chung tay xây dựng nước giàu văn
minh


Nông thôn phát triển đẹp xinh !
Hạ tầng thông thoáng tầm nhìn vươn
cao


Trảng Bàng đổi mới mạnnh giàu


Mong cho Bình Thạnh đi vào thi ca.


<b>DƯ ÂM NGÀY ẤY</b>



Đã lâu không gặp được nàng


Hôm nay gặp lại ngỡ ngàng cùng nhau
Nhìn em bỗng thấy nghẹn ngào …
Ngập ngừng


chẳng nói được câu ân tình
Ngày xưa em cũng đẹp xinh


Bây giờ thôi đã tóc mình điểm sương
Cung đàn lỡ nhịp yêu thương …


Rưng rưng ngấn lệ vấn vương tơ lòng
Hết rồi ngay tháng đợi mong


Thuyền tình lỡ chuyến sang sông.
Muộn rồi !


Một thời sánh bước chung đôi …
Nay mình gặp lại bồi hồi nhớ thương
Bây giờ mỗi đứa một phương


Thì thôi hãy giữ dư hương ngày nào !
Nồng nàn tình cảm trước sau


Hương lân ghi nhận tình đầu không phai.


<b>HƯƠNG TÌNH</b>



Ta về thăm lại Tây Ninh


Chiều nghiêng bóng xế, chùa Linh
Điện Bà


Nước trời xanh thẳm bao la


Mây vương đỉnh núi, chiều pha ánh
vàng


Xa kìa ruộng lúa mênh mang


Ta thênh thang giữa mây ngàn chơi


vơi...


Bây giờ chỉ một mình thôi


Bâng khuâng tìm chút hương đời đâu
đây !


</div>
<span class='text_page_counter'>(59)</span><div class='page_container' data-page=59>

Này Hang gió, kia Suối vàng
Hình như còn chút tình xuân
thưỏ nào ?


Bây giờ nghe lạnh làm sao !
Cô đơn anh vẫn tìm vào bến
mơ !


Núi mình vẫn đẹp, vẫn thơ
Chỉ mình anh đứng bơ vơ đợi
nàng !


<b>LỜI RU</b>



Quê hương Bình Thạnh trong tôi
Là tiếng mẹ,


thưở nằm nôi đến giờ …
Mỗi lần nghe mẹ ầu ơ …
Con chưa ngủ,


vẫn cứ vờ ngủ say …
Lời ru của mẹ …cao dày


Đã đưa con trẻ đến ngày vinh
quang


Biết bao cay đắng gian nan…
Như biển cả,


như núi ngàn bao la...


Sông Vàm nước chảy lơ thơ


Lục bình tím ngát bên bờ sông quê
Mẹ tôi vất vả trăm bề


Sớm chiều bên cánh đồng quê…
rã rời …


Mẹ là tất cả trong tôi


Yêu thương vô hạn trọn đời không phai
Trãi bao gian khổ đắng cay


Con khôn lớn,


từ đất này bao năm !


Ngàn đời mẫu tử tình thâm
Phù sa mẹ,


vẫn âm thầm êm trôi …
Lời ru từ thưở nằm nôi…



Con đi hết cả cuộc đời vẫn mong !

<b>THÁP CỔ </b>



<b>BÌNH THẠNH</b>



Tháp cổ nghìn
năm, toả nắng vàng


Hiên ngang sừng
sững, với thời gian


Tường rêu
phong rũ, không mờ nhạt !


Bật đá thềm xưa,
chẳng rụi tàn !


Hùng vĩ uy nghi,
hàng thế kỷ


Nhân gian cung
kỉnh, tiết xuân sang


Ngày nay lịch
sử, bia ghi dấu


Công nhận kỳ
quan, xếp bảng vàng !




12/02/2011




<b>THƠ VÀ TA</b>



Thơ yêu ta và ta yêu thơ


</div>
<span class='text_page_counter'>(60)</span><div class='page_container' data-page=60>

Ta đã yêu rồi, ta mãi yêu !


Nàng thơ lóng lánh nét xuân kiều !
Tim ta thổn thức như ngừng đập
Có phải thưở giờ ta đã yêu ?
Ta đã say rồi, ta mãi say !


Hương tình ngây ngất đượm men
cay !


Văn chương kết chặt đời thi sĩ !
Toả sáng hồn thơ những tháng ngày
Ta đã mê rồi, ta mãi mê !


Bên ta, nàng ấm lúc trăng về
Bên nàng, ta nhớ khi cầm bút
Một bản tình ca trong đê mê…


<i><b>THƯƠNG VỀ ĐÀ LẠT</b></i>



<i>Trải lòng ru bút, thả hồn thơ…</i>


<i>Nhẹ lước thuyền trăng, dạo bến </i>
<i>mơ…</i>


<i>Đường về xứ lạnh, lòng thương </i>
<i>cảm !</i>


<i>Rời xa Đà Lạt, khói sương mờ !</i>
<i>Thiên nhiên kỳ vĩ, đất trung </i>
<i>nguyên.</i>


<i>Thành phố, rừng thông, nối tiếp </i>
<i>liền…</i>


<i>Đồi mơ suối mộng, quanh co lượn </i>
<i>Cảnh quan tuyệt hảo, xứ cao </i>
<i>nguyên.</i>


<i>Xao xuyến đàn ngân, lước phím tơ</i>
<i>Đường lên núi Điện, bóng trăng </i>
<i>mờ…</i>


<i>Tây Ninh nắng cháy, hồn cơ lữ…</i>
<i>Đà Lạt núi đồi lắm mộng mơ !</i>
<i>Trùng điệp rừng thông, reo tiếng </i>
<i>gọi !</i>


<i>Cam Ly suối mộng, nhớ vô bờ !</i>
<i>Sương mù bao phủ, hồng hơn </i>
<i>xuống</i>



<i>Xứ lạnh ru hồn, dệt y thơ !</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(61)</span><div class='page_container' data-page=61>

<b>TIẾNG VỌNG QUÊ HƯƠNG</b>



Mời em về với quê anh


Bình Thạnh hiếu khách chưa chan nghĩa tình !
Nơi đây cảnh vật nguyên sinh


Hương đồng gió nội yên bình thắm tươi
Về thắm Tháp cổ, em ơi !


Nghìn năm vẫn đứng đợi người phương xa
Đồng xanh xanh thẳm bao la


Lúa vàng trĩu hạt cho ta ngắm nhìn !
Về đây thăm tháp viếng đình


Về đây, em nhé ! Chúng mình tâm giao
Trong về núi


núi dẫu cao


Mong người thương vẫn nhớ câu hẹn thề
Mong ngày em đến thăm quê


Chúng ta đi dạo con đê đầu gành…
Đứng nhìn dòng nước trong xanh
Hồn quê đậm nét tinh anh ngọt ngào
Chờ em



chờ đợi dat dào


Cho Bình Thạnh sớm ghi vào trang thơ
Xin đừng hờ hững, hững hờ …


Quê anh


</div>
<span class='text_page_counter'>(62)</span><div class='page_container' data-page=62>

<b>VỀ SÔNG VÀM </b>


<b>NHỚ CỐ NHÂN</b>



Đò ngang đỗ bến như xưa


Miên man sóng vỗ hàng dừa lắc lay
Người xưa biền biệt năm dài


Nơi đây ngày ấy bến này ta qua
Tương tư cả ánh chiều tà


Buồn trong lữ quán, buồn ra bến bờ
Rượu vừa cạn chén ngẩn ngơ


Đò xưa bến cũ người giờ nơi đâu
Sông sâu còn bắc nhịp cầu


Người đi sao để nỗi sầu cho ai ?
Trời chiều mây tím giăng bay


Ta đi theo những tháng ngày buồn tênh !
Cố nhân còn nhớ hay quên ?



Mưa giăng như thể buồn lên nỗi sầu.
Người tình ở tận đâu đâu


Chơi vơi nỗi nhớ một bầu tơ vương !


<b>TÁC GIẢ VẠN XUÂN</b>


<b> </b>Tên thật: Đinh Văn Vạn
Sinh năm: 1952


</div>
<span class='text_page_counter'>(63)</span><div class='page_container' data-page=63>

<b>TÁC PHẨM</b>


<b>NGÀY TRỞ VỀ QUÊ</b>



Từ lâu lắm, anh xa quê Bình Thạnh
Rời mái nhà, với kiếp sống tha phương
Nay quay gót, trở về quê cũ


Đồng lúa vàng, bát ngát đưa hương
Trên đồng cạn, đậu ngô xanh mượt lá
Dưa đầu mùa, chín mọng đón xuân sang
Dưới chân đê, ngan ngát lúa bông vàng
Đàn chim én lượn lờ…ôi đẹp quá !


Dòng sông xanh uốn mình mừng khách lạ
Vẫn muôn đời thầm lặng chở phù sa
Rạch Trà Cau đón khách tháng ngày qua
Tím lục bình, lững lờ kinh Phước Chỉ
Vẫn hương sắc một vùng quê yêu quý


Nghĩa xóm tình làng, nồng ấm thân thương
Kiếp con người, lận đận cả muôn phương …
Lòng trống vắng, nỗi niềm buồn da diết
Anh về đây, với em yêu tha thiết


Để tình mình, chung thuỷ đến trăm năm.




</div>
<span class='text_page_counter'>(64)</span><div class='page_container' data-page=64>

Quê hương tôi là bài ca bất tuyệt !


Những cuộc tình.. và trăm vạn lời thương
Của những chiều, trai gái yêu đương
Cho đất mẹ, in dấu yêu mọi nẻo
Tôi vẫn nhớ. những mái nhà xiêu vẹo
Những em thơ. bùn đất sớm chiều
Và con đường …. xưa nói tiếng yêu
Em lặng lẽ, cơn mưa chiều thê thiết
Đất mẹ ơi ! sau mười năm xa cách
Bình Thạnh mình, nay đẹp quá đi thôi !
Dãy phố khang trang như tô điểm cho đời
Nhà điện sáng, sáng hồn ta mãi


Tôi ngây ngất, mảnh vườn say hoa trái
Con đường xưa, nay trãi đá êm hơn
Người yêu ơi ! thôi đừng dỗi đừng hờn
Mười năm biệt phải đâu là vĩnh biệt ?
Anh về đây, bằng tình yêu thuở trước
Em thuỷ chung. Em đẹp lắm trong anh !
Anh đã về, tô lại màu xanh



Cho quê hương mình đổi mới
Còn tim óc và bàn tay mong đợi


Ta chung tay, quyết xây dựng quê nhà
Cho đất mình đẹp mãi bản tình ca !
Và hạnh phúc của chúng mình. Em nhé !




<b>DANH SÁCH NHÓM THƠ BÌNH THẠNH</b>



1. Nguyễn Mạnh Khải...Mạnh Khải
2. Lê Văn Thật ………..Lê Văn Thật
3. Nguyễn Xuân Khanh ………Xuân Khanh


</div>
<span class='text_page_counter'>(65)</span><div class='page_container' data-page=65>

7. Trương Văn Thanh Liêm………Thanh Liêm


8. Nguyễn Thị Phượng ………...Nguyễn Thị Phượng
9. Đào Hữu Nhẹ………..Xuân Mai


10.Đinh Văn Vạn……….Vạn Xuân
11. Võ Văn Thai ………..Xuân Linh




<b> BAN BIÊN TẬP</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(66)</span><div class='page_container' data-page=66></div>
<span class='text_page_counter'>(67)</span><div class='page_container' data-page=67></div>
<span class='text_page_counter'>(68)</span><div class='page_container' data-page=68></div>
<span class='text_page_counter'>(69)</span><div class='page_container' data-page=69></div>
<span class='text_page_counter'>(70)</span><div class='page_container' data-page=70></div>
<span class='text_page_counter'>(71)</span><div class='page_container' data-page=71></div>
<span class='text_page_counter'>(72)</span><div class='page_container' data-page=72></div>
<span class='text_page_counter'>(73)</span><div class='page_container' data-page=73></div>
<span class='text_page_counter'>(74)</span><div class='page_container' data-page=74></div>
<span class='text_page_counter'>(75)</span><div class='page_container' data-page=75></div>
<span class='text_page_counter'>(76)</span><div class='page_container' data-page=76></div>
<span class='text_page_counter'>(77)</span><div class='page_container' data-page=77></div>
<span class='text_page_counter'>(78)</span><div class='page_container' data-page=78></div>
<span class='text_page_counter'>(79)</span><div class='page_container' data-page=79></div>
<span class='text_page_counter'>(80)</span><div class='page_container' data-page=80></div>
<span class='text_page_counter'>(81)</span><div class='page_container' data-page=81></div>
<span class='text_page_counter'>(82)</span><div class='page_container' data-page=82></div>
<span class='text_page_counter'>(83)</span><div class='page_container' data-page=83></div>

<!--links-->

×