Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

Tài liệu Sa mạc thần ưng ( Hồi 25) ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (233 KB, 11 trang )

Tác Gi: C Long SA MC THN NG

HI 25
NU CHT MI S U XONG
Mùng mt nm mi là mt ngày đp tri.
Khi đó Tiu Phng đã đi do ngoài đng ph rt lâu. Mt chàng lúc này
cng đã không còn đ, cn say đêm qua cng dn dn không còn.
Khi Tiu Phng tnh li, chàng phát hin ra mình đang đng trc mt gian
hàng bán đ chi tr con. Trc gian hàng hin đang có ba đa tr cùng ph
thân ca chúng đng mua đ chi.
Nhìn nét hân hoan trên mt nhng đa tr và v hài lòng ca ngi ph thân,
Tiu Phng đt nhiên cht ngh ti mình.
Chàng cng có hài nhi và cng sp làm cha nh nhng ngi khác.
S kinh ngc đã qua đi, hin ti chàng đã dn dn cm thy vic này vô cùng
k diu. Ngoài vic này ra, nhng chuyn khác gn nh đã tr nên không còn
quan trng.
Chàng cng bc đn mua mt con búp bê bng đt, mc y phc màu hng,
có n ci ti nh pht Di Lc.
Chàng quyt đnh tr v nói vi Tô Tô bt lun nh th nào, chàng cng ht
sc chm sóc nàng và hài nhi ca h.
Trên đng tr v khách đim, chàng cm thy trong lòng vô cùng sng
khoái mà t trc đn gi chàng cha h có. Nhng đi đn khi chàng v đn
phòng, Tô Tô đã không còn  đây.
Trong phòng vô cùng hn lon. H ru và các đa thc n đu đã b đp v
vn.
Thc n vung vãi ra khp i.
Hai tay Tiu Phng cht nm cht li.
“Tách” mt ting, con búp bê bng đt trong tay chàng cng đã v vn.
Hy vng, lý tng, ý chí tt c đu v nát nh con búp bê trong tay chàng.
Hin gi Tiu Phng phi làm th nào đây?
i tìm L Tam? Nhng bit tìm lão  đâu?


Mu thân ca chàng, bng hu ca chàng, tình nhân ca chàng và hài nhi ca
chàng, tt c hin đang  trong tay L Tam.
Tiu Phng t t ngi xung đt, chàng ngi lên trên nhng mnh vn ca
chén đa. Nhng mnh vn sc bén ct sâu vào tht chàng.
www.vuilen.com
336
Tác Gi: C Long SA MC THN NG

Nhng chàng hoàn toàn không có cm giác.
Chàng ch cm thy hai chân mình mi nh và dng nh vnh vin không
bao gi đng dy ni.
úng ngay lúc y, chàng nghe thy câu chúc tt ca ch nhân khách đim t
bên ngoài ca s chúc vào:
- Niên niên bình an, s s nh ý!
Tiu Phng mm ci nh mt ngi không hn.
Ngc li, gã ch khách đim không sao ci đc khi nhìn thy tình hình 
bên trong. Gã nói my câu an i Tiu Phng, nhng chàng dng nh không
h nghe thy.
Bi vì chàng đang t nói vi chính mình:
“Nht đnh mình phi bình tnh và nhn ni”.
Nhng không bit bt đu t lúc nào, chàng đt nhiên phát giác ra mình đã
đang ung ru, ung mt mch không ngng.
Chàng bit rõ ung ru tuyt đi không th gii quyt đc bt k chuyn
gì, cng nh không dp b đi đc s thng kh.
Nhng nu tnh táo chàng càng thy đau kh hn nhiu, đau kh đn mc
gn nh mun phát điên lên.
º
º º
Khi tnh li, Tiu Phng phát giác ra mình đang nm trên ging, mt
chic ging va rng ln li va mm mi.

Mt thiu n trên ngi không có mt mnh vi đang nm cnh bên chàng.
Da tht nàng mm mi nh t tuyt.
Trong lúc vn còn cha tnh hn ru cng là lúc con ngi khó mà khng
ch đc dc vng ca mình nht.
Tiu Phng cng là ngi, cho nên Tiu Phng cng không th khng ch
đc.
Cui cùng chàng đã làm nhng vic mà ngay c chàng cng không th tha
th cho mình. Thm chí, ngay c thiu n kia là ai chàng cng không bit.
Nhng chàng va mi bt đu vic đó cha đc bao lâu, chàng đã bt đu
nôn ma.
www.vuilen.com
337
Tác Gi: C Long SA MC THN NG

i đn khi nôn xong, chàng mi ngh đn vic hi thiu n kia:
- Cô nng là ai? Ti sao li nm ng chung vi ta?
Thiu n kia không h đ ý đn vic chàng nôn ma, thái đ nàng vn du
dàng ôn tn:
- Thip tên gi là Vn Tc, chính bng hu ca chàng kêu thip đn đây
hu h chàng.
Bng hu ca chàng?
Hin gi chàng còn có bng hu sao?
- V bng hu kia ca ta là ai?
- Là L Tam gia!
Tiu Phng gn nh không nhn đc, li bt đu mun nôn ma.
Vn Tc li bt đu làm nhng đng tác ca mình. Ch có mt k n lão
luyn mi có th làm đc nhng đng tác đó.
Vn Tc li nói tip:
-  đây là ch ca thip, tùy chàng thích  bao lâu cng đc. Bng hu ca
chàng đã tr thay cho chàng ht ri.

Tay  vn tip tc đng tác ca mình:
-  đây có ru Hoa iêu, i Khúc, tùy chàng mun ung th nào  đây
cng đu có c. Cho nên chàng tuyt đi không th ra đi.
 đây có ru ngon, gái đp, tt c nhng th  đây đu là nhng th chàng
đang cn.
Nu chàng ri khi ni đây, chàng s không có cách nào có đc nhng th
này.
Vn Tc ci tip:
- Thip bit chàng nht đnh s không bao gi ra đi. L Tam gia cng bit
chc điu này. Cho nên… Không đi  nói ht câu, Tiu Phng đã bt dy
nhy xung xông mnh ra ngoài.
º
º º
Tri nóng bc.
Cái nóng chng khác gì đang  trong ha dim sn.
www.vuilen.com
338
Tác Gi: C Long SA MC THN NG

Tiu Phng đang  trong ha dim sn. Ming chàng khô ran, đu đau nh
búa b, toàn thân bc mùi hôi thi nh cá cht.
Mt ngi nh vy đi đn ch nào, có ai hoan nghênh hay không?
Tiu Phng cng không bit phi đi đn đâu, chàng ch bit có tin v phía
trc mà thôi.
Chàng đnh mua ru ung tip, nhng khi va mi bc vào trong quán
ru, chàng lin b ngi trong quán đui ra nh mt con chó hoang.
Chàng t nói vi mình:
“H Phng, ngi hoàn toàn đã cht, chi bng cht quách đi cho ri”.
Th nhng chàng li không cam tâm.
úng ngay lúc đó, đt nhiên có mt cánh tay t phía sau đa ti nm ly

chàng.
Bàn tay kia vô cùng mnh m.
Tiu Phng lin quay đu li, không khi reo lên:
- Triu Qun!
Ngi kia không ai khác hn chính là Triu Qun.
Tô Tô là ngi ca Triu Qun, bây gi Tô Tô đã có hài nhi, mà đa hài nhi
kia li là ca chàng.
Tiu Phng gn nh không chu ni đnh b chy.
Nhng Triu Qun đã kéo chàng li.
Ging Triu Qun va ngc nhiên va vui mng:
- Hôm đó ta b trúng mt đao ca bn chúng, tng rng đã mt mng.
Không ng rng nhát đao kia không git cht ta. Nhng đi đn khi ta quay li,
thì hai ngi đã không còn  đy.
Sau đó Triu Qun hi chàng mt câu mà chàng s nht:
- Còn Tô Tô đâu? Ti sao Tô Tô li không đi cùng vi các h?
Triu Qun không ch Tiu Phng tr li nhìn chàng v đng tình nói:
- Các h đã mt, hn na dng nh trong ngi không đc khe. Nhng
ngày va qua nht đnh các h đã gp rt nhiu vic rc ri?
iu này Tiu Phng không th không tha nhn.
Triu Qun li nói:
- Bt lun là nh th nào, hin ti nhng chuyn này cng đã qua đi. Tht
đúng lúc, hôm nay ta có hn vi mt s bng hu, trong bn h nht đnh s có
ngi nhn ra các h.
www.vuilen.com
339
Tác Gi: C Long SA MC THN NG

Triu Qun li nói thêm:
- Bng hu ca ta cng là bng hu ca các h, các h nht đnh phi đi.
º

º º
Ni đây là mt tiu trn nh  biên thùy, không ng Triu Qun cng có
bng hu.
iu mà càng khin ngi ta không ngh đn chính là bng hu ca Triu
Qun toàn là nhng nhân vt ni danh trong giang h và giao thip rng rãi.
Trong s đó có vài ngi là võ lâm đi hào kit danh trn mt phng. Vi thân
phn ca nhng nhân vt này, tuyt đi không bao gi xut hin  nhng tiu
trn nh nh vy. Nhng hin ti bn h đã đn.
Có phi nhng ngi này đn đây đ thng lng vic gì?
Tiu Phng không cn phi hi, Triu Qun đã dn kin chàng vi mi
ngi:
- Các v anh hùng hào kit chc đã tng nghe qua, trong giang h có mt
ngi tên là Tiu Phng. V bng hu này chính là Yu Mng Li Hi.
Triu Qun dùng tay v nh vai chàng nói:
- Ti h có th đm bo vi các v, đây là mt ho bng hu.
Mi ngi hng ng rt nhit lit, mi ngi đn kính chàng mt chung.
Tiu Phng không th t chi và cng không mun t chi.
Chàng un rt nhiu so vi bình thòng, nhng vn không h say.
t nhiên chàng nghe Triu Qun nói:
- Bây gi ta không th không nói cho các v bit, v bng hu này là ngi
tt nh th nào.
Trong lòng Tiu Phng đt nhiên chùng xung, bi vì chàng đã bit Triu
Qun sp nói ra điu gì.
Triu Qun chùng ging nói:
- Bc ng là ho bng hu ca v huynh đài này và ti h cng vy. C hai
chúng ta đu đã tng cu qua v bng hu này. Chúng ta đu rt tín nhim v
bng hu này, thm chí còn đem c v hôn thê ca mình ký thác cho.
Ging nói Triu Qun đt nhiên tr nên phn n và bi thng:
- Nhng hin gi thê t ca ti h đã có hài nhi vi hn.
www.vuilen.com

340

×