Tải bản đầy đủ (.doc) (46 trang)

Tài liệu Danh lam thắng cảnh thế giới doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (322.95 KB, 46 trang )

Danh lam thắng cảnh thế giới
Ả Rập
Làng Tranh

Asir là một rẻo đất nhỏ bé nằm biệt lập ở vùng Tây nam đất nước Ảrập Xêút, giáp biên giới với Yemen.
Và sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như vùng đất này cũng giống như những vùng đất khác. Nhưng nơi đây,
hiện vẫn c̣òn tồn tại một di sản văn hóa đặc biệt: đó là làng "tranh".
"Tôi đă khám phá ra làng "tranh" Rijal Alma một cách tình cờ. Trong một chuyến du lịch thám hiểm đất
nước Ảrập Xêút, tôi đă được đến ngôi làng độc đáo này. Các bạn có thể tưởng tượng được không? Tất cả
các ngôi nhà trong làng đều ánh lên rực rỡ dưới những tia nắng mặt trời. Đó là một vẻ đẹp mà nếu không
chứng kiến tận mắt các bạn sẽ không thể tưởng tượng nổi". Trên đây là những tâm sự của kỹ sư Therry
Mauger, một nhà thám tử nghiệp dư.
Từ cuối những năm 80, Therry Mauger đă tiến hành những chuyến thám hiểm cùng những người bạn
thân thiết. Làng "tranh" mà anh nhắc đến không phải do thiên nhiên tạo nên, cũng không phải do một
nhân tố kỳ bí nào cấu thành mà là do bàn tay của chính những người phụ nữ trong làng xây đắp. Tất cả
những ngôi nhà trong làng đều không giống nhau. Về mặt kiến trúc, thẩm mỹ và cả nghệ thuật tạo h́nh,
mỗi ngôi nhà đều thể hiện tài năng của những nữ chủ nhân.
Mỗi ngôi nhà đều được "vẽ" theo một trường phái riêng. Có ngôi nhà có cầu thang xanh, mái ngói
vàng. Có ngôi nhà trông giống như một lâu đài cổ tích với những cánh cửa được trang trí hoa văn, ô
chéo nhiều màu sắc. Nhưng cũng có ngôi nhà chỉ có màu đất nung pha với mầu xanh rêu… Không ai
biết được ngôi làng hình thành từ khi nào, chỉ biết rằng cuộc sống của những người dân nơi đây gắn
bó chặt chẽ với những ngôi nhà "tranh". Thế hệ này tiếp nối thế hệ kia, tất cả cuộc sống chỉ diễn ra
xung quanh làng. Và mỗi khi có dịp là họ lại trang trí, bảo vệ và giữ ǵn ngôi nhà thân yêu với niềm
say bất tận. Có thể nói, lịch sử và cuộc sống văn hóa tinh thần của ngôi làng chính là những bức
tranh rực rỡ sắc màu ấy…
Vẻ đẹp tuyệt vời của làng "tranh" Rijal Alma c̣n ẩn trong những bức tường thành đổ nát, trong dáng
vẻ điêu tàn của một thành cổ tồn tại từ nhiều thế kỷ nay. Nh́n từ xa, không ai có thể phát hiện ra làng
"tranh". "Nhưng nếu bạn đi sâu vào khu vực những bức tường cổ ấy, bạn sẽ phát hiện ra một thế giới
khác. Một thế giới của màu sắc. Cả làng như một viên ngọc rực rỡ tỏa rạng trong nét cổ kính rêu phong
của những ngôi thành cổ", nhà thám hiếm Thierry Mauger kể tiếp.
Mong muốn giới thiệu với thế giới về những nét văn hóa độc đáo này, Thierry Mauger đă viết một cuốn


sách nhan đề "Ả rập, khu vườn của những bức tranh" và tổ chức hai cuộc triển lãm tại bảo tàng "Con
người". Hiện nay, ngôi làng "tranh" độc đáo này vẫn tồn tại và ngày ngày được các nữ chủ nhân tô điểm.
(Theo TBDL)
Ấn Độ
Ấn Ðộ - nét huyền bí Phương Ðông

Ấn Độ thực sự là thiên đường cho nhiều loại hình du lịch. Nếu bạn muốn thư giãn và giải trí, hãy chọn
những khu nghỉ dưỡng trên núi cao; nếu bạn là người ưa mạo hiểm, hãy chọn chuyến du khảo bằng lạc đà
ở Rajasthan hay tìm hiểu đáy đại dương với loại hình du lịch lặn biển ở đảo Andaman hoặc chèo thuyền
Họa
tiết
trên
cửa

cửa
sổ
của
một
ngôi
nhà
tại
làng
Rijal
Alma.
vượt thác ở Ganges. Nếu mua sắm là thói quen của bạn và sự mặc cả khiến bạn thích thú thì có vô số các
loại hàng hoá như đồ cổ, hàng mỹ nghệ, trang trí nội thất và cả các loại bánh kẹo nổi tiếng của Ấn Độ sẽ
làm bạn hài lòng.
Đến Ấn Độ, du khách còn có cơ hội tìm hiểu những nét huyền bí của phương Đông qua việc tham gia vào
các lễ hội đặc sắc của người dân bản địa, được sống trong không khí lễ hội mang đậm màu sắc tôn giáo và
tìm hiểu tại sao người dân nơi đây lại sùng đạo đến thế. Ấn Độ thực sự là một điểm thu hút khách du lịch

đến từ mọi nơi trên thế giới. (Theo TBDL)
Brunei
Hấp dẫn làng nổi Kampong Ayer-Brunei

Làng nổi Kampong Ayer là địa điểm du lịch nổi tiếng nhất của Brunei. Người ta thường nói, đến Brunei
mà chưa đến thăm Kampong Ayer thì coi như chưa đến Brunei. Kampong Ayer theo tiếng Mã Lai nghĩa
là "Làng Nước", tức là Làng nổi trên mặt nước. Với diện tích hơn 10 km2 và khoảng 30 nghìn cư dân
sinh sống trong 42 làng nằm dọc theo bờ sông Brunei, Kampong Ayer là làng nổi lớn nhất trên thế giới.
Với bề dầy lịch sử gần 1.500 năm, Kampong Ayer là niềm tự hào của người dân Brunei. Theo Cố vấn đặc
biệt của Quốc vương kiêm Bộ trưởng Nội vụ Isa Ibrahim, trong thời kỳ cường thịnh nhất (1485 - 1524),
Kampong Ayer là trung tâm hành chính và là kinh đô của Đế chế Brunei. Thời đó, Brunei bao gồm toàn
bộ đảo Borneo và phần lớn các quần đảo mà giờ đây là Philipinne. Hồi đó, Kampong Ayer là một cảng
quan trọng trong khu vực; cư dân ở đây kiểm soát phần lớn các giao dịch thương mại tại cảng này, buôn
bán các hàng hóa địa phương như long não, quế, ngọc trai, tảng ong, kim cương, vàng, nước hoa, chanh
và thực phẩm. Sự nổi tiếng của Kampong Ayer được biết đến là do chính các du khách Trung Quốc, Hà
Lan, Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha đã viết về sự tráng lệ của Kampong Ayer, nơi tụ họp của những nhà
buôn từ phương Tây cũng như từ Trung Quốc, Campuchia, Giam, Pa tam, Maluku, Phang, Jawa, Batak,
Acheh, Mindanao và các nước làng giềng khác.
Ngày nay, Kampong Ayer là địa điểm thu hút khách du lịch, là một di sản sống động, một biểu tượng của
tự do, thống nhất, phát triển của người dân Brunei. Du khách châu Âu đến thăm Brunei thường miêu tả
Kampong Ayer như "Venice của phương Đông'. Đến đây, các du khách bị quyến rũ bởi những ngôi nhà
sàn được xây dựng theo kiểu truyền thống độc đáo, trải dài trên sông Brunei. Có thể đến nơi đây bằng
thuyền hoặc các cây cầu gỗ gần thủ đô Bandar Se ri Begawan. Các ngôi nhà ở Làng nổi đều được kết nối
với nhau bằng nhiều đường bộ bằng gỗ đan xen nhau. Chính phủ Brunei đã chu cấp các phương tiện hiện
đại cho cư dân ở đây, bao gồm các trường học, trạm xá, đồn cảnh sát và nhà thờ.
Đến với Làng nổi, nơi có những thợ thủ công nổi tiếng về sự khéo léo và tài hoa, du khách sẽ được chiêm
ngưỡng những sản phẩm độc đáo, tinh xảo của họ như các đồ làm bằng bạc, bằng đồng, đồ mộc, khăn
thêu và đồ đan lát. Đến với họ, du khách sẽ thấy tại sao bánh quy truyền thống và những quả trứng nghi
thức lại là những biểu trưng quan trọng của văn hóa Brunei; du khách cũng sẽ được biết về các hoạt động
kinh tế truyền thống ở đây, chủ yếu là buôn bán trên sông nước và đánh cá. Ngoài ra, người đến thăm dân

Làng nổi còn có thể thưởng thức những điệu nhảy và bản nhạc truyền thống vui vẻ của những người dân
rất hiền hòa và mến khách. (Theo Tuần báo Du lịch)
Campuchia
Kỳ quan Ăngkor

Angkor, xét về góc độ một kỳ quan, là một công trình kiến trúc vĩ đại với những bức tường chạm
khắc tinh xảo và độc đáo, song cũng cần bảo tồn trước sự tàn phá của thiên nhiên và con người. Khi
lần đầu nhìn thấy ngôi đền Angkor Wat giữa rừng rậm của Campuchia, nhà thám hiểm người Pháp
Henri Mouhot đã rất bàng hoàng, không biết mình tỉnh hay mơ trước những phế tích vĩ đại và tuyệt
mỹ kia.
Angkor gồm 259 ngôi đền nằm trên vùng rừng có diện tích 40km2 bao quanh thị trấn miền Bắc
Siem Reap. Nhờ có hòa bình trở lại với vùng đất bị chiến tranh tàn phá, ngày càng có nhiều du
khách tới đây hơn bất kỳ giai đoạn nào trong gần 30 năm qua. Lần đầu tiên kể từ thập kỷ 70, các
khách sạn và nhà trọ kín chỗ 100% vào dịp Tết của người Hoa, thời gian truyền thống cho ngành du
lịch châu Á. Làng Angkor do người Pháp thiết kế 18 phòng đã đăng ký hết chỗ từ nhiều tuần trước.
Khách sạn Grand sang trọng 131 phòng có giá hơn 310 USD/ngày mà vẫn kín người đặt trước. Đến
với Angkor, người xem có cảm giác bí ẩn và độc đáo như đang được chiêm ngưỡng thành phố
Chichen Itza của người Maya cổ ở Yucatan (Mexico) hay những thi hài Inca Machu Picchu ở Peruvian
Andes. Song cũng giống như Peru, Campuchia ngày nay với những cuốn sách hướng dẫn mới nhất
đưa ra cả những cảnh báo về mìn trong lòng đất, nạn bắt cóc, cướp bóc và sự không ổn định về mặt
chính trị - đính kèm với danh sách các khách sạn, nhà hàng cùng với những lời khuyên khác cho du
khách. Lượng khách du lịch tăng hay giảm là thước đo sự ổn định về chính trị ở Campuchia. Tháng
11-1998, có 2094 khách thăm quan đã tới Siem Reap, gấp đôi lượng khách tới đây cùng kỳ năm
trước. Sự bùng phát này lại được tiếp thêm nhiên liệu bởi một hiệp định ký với Thái Lan, cho phép
các chuyến bay hàng ngày từ sân bay Bangkok bay thẳng tới Siem Reap.
Tuy nhiên, lượng khách du lịch tăng lên lại đặt ra mối quan ngại mới về việc bảo tồn Angkor. Tổ
chức Văn hóa, Khoa học và Giáo dục của Liên Hợp Quốc (UNESCO) đã gửi một kế hoạch quản lý môi
trường cho Chính phủ Campuchia nhấn mạnh tầm quan trọng của việc "điều tiết ngành du lịch".
Song UNESCO không phải là đơn vị duy nhất quan ngại mà các Chính phủ nước ngoài cũng đang nỗ
lực ủng hộ việc bảo tồn di sản thế giới này. Chẳng hạn, năm 1994, Nhật Bản khởi đầu dự án 4 năm

khôi phục Thư viện miền Bắc (Northern Library) của đền Bayon. Từ 1995, các thành viên của trường
Đại học Khoa học ở Cologne (Đức) đang làm công tác bảo tồn 1850 các bức tượng chạm khắc ở đền
Angkor Wat. Italy đã gửi các kỹ sư xây dựng như ông Vittorio Gallinaro, để tìm cách ngăn ngừa sự
sụp đổ của các tháp Pre Rup - ngôi đền xây dựng vào thế kỷ thứ 10.
Từ cuối năm 1992, UNESCO đã công nhận các đền đài Angkor là một Di sản Thế giới. Ngày nay,
Chan Sok Thoun, một hướng dẫn viên du lịch người Campuchia đã trở về với công việc quen thuộc.
Được UNESCO đào tạo, Chan đã hướng dẫn du khách bằng những câu chuyện về những vị vua
Khmer đã từng trị vì thành lũy bằng đá vĩ đại này. (Theo báo Quốc tế)
Đài Loan
Du lịch sinh thái vàng ở Jinguashih

Ngôi làng hẻo lánh ở Jinguashih hiện được phát triển thành trung tâm du lịch sinh thái sôi động - đó là
Công viên Sinh thái Vàng. Là một trong những ngôi làng khoáng sản lớn nhất ở Đài Loan, Jinguashih có
vô số những di tích lịch sử và di sản văn hóa. Chiufen, trung tâm khoáng sản vàng của Đài Loan ở kế bên,
có vô số cửa tiệm trà, hàng thủ công mỹ nghệ, những đại lộ trải dài là một trong những điểm du lịch hàng
đầu ở phía Bắc Đài Loan khoảng 20 năm qua. Từ lâu, Jinguashih đã bị làng du lịch Chiufen làm lu mờ.
Nhưng ngày nay Jinguashih đã giành lại vị trí quan trọng so với làng du lịch nổi tiếng này.
Thị trấn hẻo lánh Jinguashih sẽ thay đổi và được ghi tên trên bản đồ du lịch thế giới vào cuối mùa hè năm
nay khi Công viên Sinh thái Vàng chính thức mở cửa đón khách tham quan. Nhiều khoáng sản kim loại
quý hiếm được phát hiện lần đầu tiên ở Jinguashih vào năm 1890. Từ cuối những năm 1800 đến năm
1987, có hơn 2 triệu tấn kim loại quý được khai thác từ những hầm mỏ ẩn tàng trong một vùng rộng gần
450m vuông. Dự án Công viên Sinh thái Vàng được Tập đoàn Đường sắt và năng lượng Đài Loan đầu tư
với kinh phí trên 200 triệu Đài tệ; giai đoạn đầu khôi phục một phần hầm mỏ đồng cổ (hồi tháng 11-2003)
và phần còn lại hoàn tất vào tháng 8 năm nay. Ban đầu, công viên đưa vào khai thác các dịch vụ gồm: bảo
tàng, trung tâm sinh thái và những lối mòn giống như đường ray xe lửa dẫn vào khu vực hầm mỏ. Giai
đoạn kế tiếp của dự án là sẽ phục hồi một phần chiến hào của quân đội Nhật thời chiếm đóng hòn đảo này
nơi nghỉ mát được hoàn tất vào cuối năm nay và dự kiến mở cửa đón khách tham quan vào đầu năm tới.
Cùng với hệ thống phòng trưng bày đan xen theo các lối mòn khúc khuỷu, công viên còn đưa du khách đi
lang thang trên con đường thông vào hầm mỏ cổ và hệ thống lọc khí lớn nhất của Đông Nam Á vẫn còn
lưu giữ và hiện là trung tâm nổi bật nhất của công viên.

Người dân Chiufen khẳng định: khi Jinguashih trở thành điểm du lịch sinh động, cũng sẽ tạo đà cho
Chiufen phát triển. Bởi vì hai thôn này sẽ liên kết tạo thành một tuyến du lịch liên hoàn với nhiều điểm
đến cũng như dịch vụ phong phú và giữ chân được khách du lịch ở lại đây nhiều ngày hơn.
Tseng Shui-chih, người sáng lập Bảo tàng Vàng Chiufen, cho biết: "Năm 1993, vùng này duy nhất chỉ có
một bảo tàng, không đáp ứng nhu cầu khách tham quan nhiều ngày. Vì vậy, dự án đầu tư công viên ở
Jinguashih được người dân địa phương cũng như khách du lịch tán đồng và đánh giá cao". Dự án Công
viên Sinh thái Vàng ở Jinguashih hoàn tất, kết nối với Chiufen sẽ là tuyến du lịch liên hoàn hấp dẫn.
Nguồn thu không chỉ đem về riêng cho làng Jinguashih, mà nó còn tạo đà cho làng Chiufen phát triển.
Khách du lịch đến vùng này ngoài khám phá mỏ vàng, bạc và đồng, còn tham gia dịch vụ du lịch như: đãi
vàng ở con sông chảy vắt qua ngôi làng.
Mặc dù biến Jinguashih thành điểm du lịch sinh động, nhưng người dân không quên bảo tồn các di tích
lịch sử ở Jinguashih. Chiang Min-chin, Giám đốc Công viên Sinh thái Vàng, cho biết: "Chúng tôi không
thể lơ là với di tích lịch sử của thôn nhà. Từ tháng 11-1942 cho đến khi quân đội Nhật rút khỏi Đài Loan
vào tháng 8-1945, Jinguashih là nơi chiếm đóng của quân Nhật. Chúng tôi bảo tồn và khôi phục lại các di
tích nhằm nhắc nhở nhân dân nhớ lại thời kỳ gian khổ trước đây". (Theo BangkokPost)
Hàn Quốc
Seoul-trái tim và linh hồn Hàn Quốc

Seoul, thủ đô đồng thời là trung tâm kinh tế, chính trị và văn hoá của Hàn Quốc, một trong hai nước chủ
nhà World Cup. Là một thủ đô 600 năm tuổi có nhiều cảnh đẹp cả cổ điển lẫn hiện đại, Seoul đã để lại
những ấn tượng tốt trong lòng bạn bè thế giới khi tổ chức thành công Olympics 1988.
Seoul thuộc tỉnh Gyeonggi-do, dân số: 10,5 triệu ở phía Tây Bắc Hàn Quốc. Theo một số cách đánh giá
và phân loại, Seoul có thể được coi là thành phố lớn thứ năm thế giới. Tiềm năng du lịch của thành phố
giàu có đến mức hiếm khi người ta phải ra vùng ngoại ô để tìm kiếm cái mình cần. Rất dễ hiểu vì sao với
phần lớn những ai đã một lần đặt chân đến mảnh đất này, Seoul cũng đồng nghĩa với Hàn Quốc. Hơn 10
triệu người chen chúc trong khu vực nội thành. Nếu tính cả cùng ven, dân số Seoul chiếm trên 50% dân
số cả nước.
Người Thủ đô nổi tiếng là thông minh, có khả năng thẩm mỹ cao, đặc biệt trong cách phục trang. Họ cũng
là những người tinh tế, biết giao tiếp và rất chịu lắng nghe. Ðiều khiến nhiều người phương Tây ngạc
nhiên không kém là sự thân thiện và nhiệt tình với khách của người Hàn; vì thường thì dân châu Á bị

mang tiếng là khá giữ kẽ với người lạ. Thành phố có trên 300 nhà hát, trung tâm nghệ thuật và bảo tàng
để đáp ứng mọi thị hiếu, thêm vào đó là cơ man các tượng đài lịch sử. Nói đến Seoul mà quên mất hệ
thống giao thông công cộng ở đây thì thật là thiếu sót khó tha thứ, vì hệ thống này có thể khiến cả hệ
thống tốt nhất ở phương Tây cũng phải cúi đầu hổ thẹn. Trước tiên là 8 làn đường xe điện ngầm trải dài
287 km với 262 ga. Tuổi đời của cả hệ thống mới vẻn vẹn 26. Thứ nữa phải kể tới 400 xe buýt cùng 8500
xe các loại khác, từng ngày từng giờ luân phiên trên các con phố.
Thiên nhiên cũng tỏ ra rất ưu ái thành phố. Sông Hàn như cắt đôi thành phố làm hai nửa. Nhìn từ máy
bay, nó giống như một dải khăn mềm vắt vẻo trong lòng thành phố, với những đồi núi trập trùng nhấp
nhô phía chân trời. Ngay giữa trung tâm đô thị sầm uất này, bạn cũng có thể tha hồ leo núi ngắm cảnh. Ðó
là dãy Namsan, nơi thống trị của Tháp Seoul cao chọc trời và một thảm thực vật xanh ngút ngàn bên
dưới.
3 đệ nhất danh thắng của đất này là Gyeongbokgung Changdeokgung và Jogyesa Gyeongbokgung, được
xây dưới triều vua Taejo năm 1395, là cung điện đại diện điển hình nhất cho Vương triều Josean.
Changdeokgung cuốn hút du khách không hẳn chỉ vì tính đến thời điểm này, nó là lâu đài được bảo tồn
nguyên vẹn và hoàn hảo nhất của cả kỷ nguyên, mà chủ yếu vì những vườn cảnh tuyệt đẹp của nó, nơi
người Seoul thường đến dạo chơi, ngắm cảnh và nghỉ ngơi mong thoát khỏi cuộc sống hối hả trong giây
lát.
Không giống các lâu đài kể trên, đền Jogyesa được coi là "thủ đô" phật giáo của cả nước, đại bản doanh
của giáo phái Order Joggye - giáo phái lớn nhất nước này. Với người ưa mua sắm, chợ Namdaemu,
Dongdaemum, Itaewon, Myeongdong và Insadong xứng đáng là địa chỉ đỏ không thể bỏ qua. (Theo
TBDL)
Indonexia
Indonesia

Tham quan thủ đô Jakarta với các thắng cảnh: tượng đài quốc gia "Monas", bảo tàng quốc gia, bến cảng
Sunda Kelapa, khu giải trí Taman Mini và vô số các cửa hàng mua sắm.
Đảo Bali thơ mộng, mệnh danh là "thiên đờng hạ giới" với bãi biển cát trắng tuyệt đẹp.
Quý khách sẽ có dịp thởng thức các vũ điệu dân gian Barong, Legong và Kecak nổi tiếng, tham quan các
làng mỹ nghệ chạm trổ vàng bạc, gỗ, tranh vẽ.Hang Voi (Goa Gajah), suối nớc thiêng Pura Tirta Empul,
đỉnh núi Batur với núi lửa Kintamani.Một ngày du ngọan trên chiếc du thuyền sang trọng Bali Hai sẽ làm

cho qúy vị hài lòng với các trò chơi trên biển.
Thành phố Jogyakarta (thuộc đảo Java) với các đền tháp nổi tiếng: quần thể tháp Prambanan trong "thung
lũng các Vua", tháp Borobudur với hàng ngàn bức tợng, phù điêu chạm trổ sắc sảo,, đợc đánh giá là tợng
đài Phật tích lớn nhất thế giới, đợc xây dựng vào thế kỷ thứ 9, nay là trung tâm thánh địa hành hơng Phật
giáo và đợc tổ chức UNESCO bảo trợ gìn giữ.
Indonesia quốc đảo kỳ bí
Cửa ngỏ của các Đại dương
Indonesia là một quần đảo lớn nhất thế giới với khoảng 17.508 hòn đảo lớn nhỏ nằm trải dài suốt
5.150km giữa Châu Đại Dương và vùng đất liền của Châu Á. Do có vị trí địa lý thuận lợi cho việc giao
lưu về địa lý, văn hoá nên đất nước này có một lịch sử kinh tế và chính trị rất đặc trưng. Các nhà khảo cổ
đã phát hiện những chứng tích của nhóm người Java tồn tại trên đảo từ 500.000 năm trước. Họ cho rằng
từ những năm 3000 đến 500 trước Công nguyên đã có một phong trào di dân lớn diễn ra trên quần đảo
này.
Năm 1292, Marco Paolo trở thành người đàn ông phương Tây đầu tiên đặt chân đến Indonesia và không
lâu sau đó người Bồ Đào Nha đã đến đây trong cuộc phiêu lưu đi tìm các loại gia vị quý. Năm 1509,
người Bồ Đào Nha lập nên những thương cảng đầu tiên trên quần đảo. Cùng với việc thiết lập trung tâm
thương mại quan trọng mang tên Malacca, người Bồ Đào Nha cũng bắt đầu thâu tóm toàn bộ những con
đường buôn bán trong khu vực.
Mảnh đất Indonesia còn phải trải qua hơn 300 năm đen tối dưới sự đô hộ của người Hà Lan và người Tây
Ban Nha (từ thế kỷ 17 đến thế kỷ 20). Cùng với trào lưu đấu tranh giành tự do, độc lập của hàng loạt
nước trong khu vực, nhân dân Indonesia đã đứng lên đấu tranh, thành lập một quốc đảo độc lập vào ngày
9-12-1949.
Hài hoà trong sự đa dạng
Indonesia có nền văn hoá vô cùng giàu có với sự hoà quyện của những sắc màu tôn giáo và một truyền
thống văn hoá hết sức lâu đời. Là một đất nước Hồi giáo đông dân nhất thế giới nhưng nơi đây cũng chịu
nhiều ảnh hưởng của các nền văn hoá phương Tây như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Hà Lan… Cho tới
ngày nay, những vở kịch múa nổi tiếng ở Java và Bali vẫn mang đậm dấu ấn của Ấn Độ giáo trong khi
thể loại Batak ở vùng Bắc Sumatra lại là những nhóm hát tập thể mang tính chất giải trí đơn thuần. Những
nhà thờ Hồi giáo uy nghi được xây cạnh những tượng đài chiến thắng mang kiến trúc hiện đại phương
Tây chính là nhân chứng của một nền văn hoá đa dạng cùng những thăng trầm của vùng đất tuyệt đẹp

này.
Những hòn đảo kỳ bí
Thiên nhiên ban tặng cho Indonesia những cảnh sắc vô cùng đa dạng với những bờ biển dài thẳng tắp,
những thác nước hùng vĩ, những ngọn núi lửa tuôn trào và cả cảnh sắc nhiệt đới thanh bình còn có loài
rồng Komodo sinh sống. Đây là loài bò sát khổng lồ có chiều dài tới 4m và đã có mặt trên trái đất từ hơn
nửa triệu năm qua. Ngày nay hòn đảo này là một vườn quốc gia được Chính phủ bảo vệ, là một điểm du
lịch đầy kỳ bí đối với du khách say mê du lịch sinh thái.
Đến Indonesia bạn không thể bỏ qua dịp chiêm ngưỡng những món quà kỳ lạ của thiên nhiên như những
dải san hô đủ sắc màu trải dài từ Bali đến Sulawesi, thăm những thảm hoa nhiệt đới rực rỡ ở Sumatra và
Kalimantan. Đây cũng là nơi có loài phong lan nhỏ xíu tới loài hoa Raffsesia lớn nhất thế giới với đường
kính bông hoa lên tới gần 1m .Vẫn còn hàng nghìn hòn đảo không có người sinh sống, vẫn còn bao nhiêu
điều kỳ bí mà con người chưa thể khám phá hết ở quần đảo này. Đó chính là sức quyến rũ kỳ lạ mà những
người dân mến khách nơi đây muốn trao tặng du khách nếu bạn có dịp đến thăm thiên đường trên mặt đất
này. Hãy tiếp tục khám phá, điều kỳ diệu nhất vẫn đang ở phía trước. (Theo TBDL)
Iran
Chuyến du lịch bão táp

Thế là tôi đã thực hiện được ý định đi du lịch tại Iran trong mùa xuân, nhân dịp lễ hội hoa hồng và nước
hoa hồng lần 4 tổ chức tại thành phố Kashan, tỉnh Isfahan. Đây là một trong những sáng kiến nhằm thu
hút du khách vì số khách đến Iran chỉ chiếm 0,1% tổng số du khách của thế giới dù quốc gia này vẫn tự
hào là một trong 10 nước có nhiều di tích lịch sử nhất...
Chuyến xe nghẹt thở
Đúng 8g30 sáng thứ sáu 21-5, đoàn chúng tôi gồm 34 người lớn và trẻ em với 10 quốc tịch khác nhau
có mặt đầy đủ tại điểm tập kết nhưng chẳng thấy ông trưởng đoàn Tabatabai, phó chủ tịch phụ trách
quan hệ quốc tế của Ủy ban phát triển du lịch Kashan, đâu.
Chúng tôi khá sốt ruột nhưng những bạn đồng hành người Iran thì bình tĩnh dùng trà, cà phê đem theo
từ nhà. Mãi sau trưởng đoàn mới xuất hiện, nhưng do xe buýt quá nhỏ, phải đổi xe khác nên giờ khởi
hành chậm lại một giờ. Ra khỏi Tehran, ông Tabatabai làm cả đoàn ngạc nhiên khi thông báo chúng
tôi sẽ đến Natanz, phía nam Kashan, hôm sau mới đi Kashan với lý do Kashan rất đông khách trong
ngày thứ sáu. Đường đi như thế sẽ thành xa gần gấp đôi!

Quá trưa chúng tôi đến Natanz, thị trấn này chỉ có duy nhất một khách sạn đón khách nước ngoài là Hotel
Một
di
tích
cổ
của
Iran
được
đưa
vào
điểm
tham
quan
du
lịch
Saraban, phòng ốc không được sạch và nhân viên chỉ biết tiếng Farsi. Phòng của tôi có một tivi đen trắng
có hình nhưng không có tiếng, một tủ lạnh khá lớn bên trong không chứa gì và tuy là phòng đôi nhưng chỉ
có đúng một chiếc khăn mặt. Bữa trưa được dọn ngoài sân khách sạn thoáng đãng với nhiều bồn hoa và
cổ thụ.
Trưởng đoàn nói sau khi ăn trưa ai muốn uống trà thì có thể ghé qua trà thất bên kia sông, sau đó sẽ lên
đường đến Abyaneh lúc 15g30. Chúng tôi tranh thủ lên phòng rửa mặt, khi xuống tới sảnh thì xe đã đi
mất dù chưa tới giờ! Chắc là đoàn chưa thể đi xa, chúng tôi gọi taxi để rượt theo, may gặp một anh tài xế
biết võ vẽ tiếng Anh...
Làng cổ Abyaneh
Abyaneh nằm quãng giữa Natanz và Kashan, trên sườn núi Karkas, là một trong những ngôi làng
xây bằng gạch bùn và đất sét cổ nhất Iran. Dù cách quốc lộ đầy nắng và bụi không xa, bước vào
ngôi làng tĩnh mịch này tôi vẫn có cảm giác như mình vừa lùi lại vài thế kỷ. Abyaneh có nhiều điểm
tham quan thú vị như Jameh Mosque từ thế kỷ 14, thành cổ và những lâu đài hoang phế nằm trơ trọi
trên đỉnh đồi, nhưng dù thu hút nhiều khách du lịch trong nước và nước ngoài, trong làng không có chút
tiện nghi nào cho khách.

Trà thất Natanz
Quay về Natanz, chúng tôi đi loanh quanh trên phố chính mới hay trà thất bên kia “sông” mà ông
Tabatabai giới thiệu chính là cửa hàng giải khát ngay cạnh khách sạn, phía bên kia con mương. Khách
thuộc đủ mọi lứa tuổi, nam, nữ, đến quán uống trà, hút ống điếu, ăn kem và “faloudeh”- một món chè cho
mùa nóng làm bằng miến gạo, ăn với đá bào, xirô và nước hoa hồng.
Chủ quán lấy nước từ mương nấu trà, đổ vào bình điếu, khách người thì múc nước lên uống, người khoát
nước rửa từ mặt mũi tay chân đến giày dép, tiện lợi vô cùng. Có hai cô sinh viên đến làm quen, một cô
đang học công nghệ thông tin ở Đại học Nantaz, biết tiếng Anh, cô tưởng tôi là người Nhật nên hỏi làm
sao để có thể sang đó làm việc. Khi tôi nói mình là người Việt Nam, các cô bỏ đi. Theo thống kê của Tổ
chức Thanh niên Iran thì mỗi năm có hơn 320.000 sinh viên tốt nghiệp không tìm được việc làm, đối với
nữ sinh viên lại càng khó khăn hơn.
Khi gặp lại đoàn, tôi mới hay ông Tabatabai đã đổi chương trình, dẫn đoàn đi thăm Jameh Mosque và đi
ngay sau khi chúng tôi vừa rời bàn ăn. Vì Natanz không có nhà hàng nào khác nên đoàn chúng tôi lại
dùng bữa khuya trong khách sạn với rau sống, sữa chua và lavash - bánh mì không men, mỏng như bánh
đa của mình, ăn hơi giống bánh mì của người Ấn Độ - và nước trà. Nhưng mọi người đều quá mệt sau
những quãng đường dài dưới nắng sa mạc gay gắt nên chẳng mấy quan tâm đến chuyện ăn uống.
Kashan - thành phố của dĩ vãng
Có đi trong sa mạc khô cằn mới thấy hết được vẻ đẹp và sự quí báu của màu xanh ốc đảo. Đến trưa
Kashan dần hiện ra trước mắt chúng tôi. Nhìn từ xa, thành phố với những hàng cây xanh trông đẹp như
một viên ngọc bích dưới ánh mặt trời chói chang. Tương truyền Kashan do chính Zobeida, hoàng hậu của
vua Harũn-ar-Rashĩd trong Ngàn lẻ một đêm, lập nên. Vào thế kỷ 16, các vua triều Safavid sống tại
Kashan thường xuyên hơn là tại thủ đô Isfahan, đến thế kỷ 19 thành phố này là một trong vài trung tâm
dệt và mua bán thảm lớn nhất thế giới, nhưng từ sau Thế chiến thứ nhất thì Kashan suy tàn dần.
Khi xe chạy qua một kiến trúc xây bằng gạch đỏ có hình cái bát úp, ông trưởng đoàn cho biết đó là hầm
chứa nước đá của thành phố khi xưa. Chắc Kim Dung đã dựa vào chi tiết này để vẽ nên mối tình của Hư
Trúc với công chúa Tây Hạ trong hầm nước đá. Đến Trung tâm Văn hóa và thủ công mỹ nghệ Kashan
chúng tôi được xem các nghệ nhân lớn tuổi biểu diễn dệt nhung, gấm trên những khung dệt thủ công.
Nhiều người trong đoàn muốn mua những tấm gấm rất đẹp và tinh xảo bày trong tủ kính nhưng người
quản lý đã đi đâu mất.
Lễ hội hoa hồng!

Nhiều người trong đoàn đã từng đến Kashan, đi chuyến này chỉ vì muốn xem lễ hội hoa hồng nhưng cả
thành phố chẳng thấy có dấu hiệu gì của lễ hội. Chỉ khi ghé tham quan và ăn trưa tại Xí nghiệp chiết xuất
Các phụ
nữ Iran
tại làng
Abyaneh
nước hoa hồng Iran Golab, chúng tôi mới được thấy vài poster giới thiệu lễ hội.
Ông trưởng đoàn khẳng định lễ hội chính được tổ chức ở vườn Fin. Chúng tôi ghé qua đó trên đường về
nhưng khi đến nơi thì đã chiều tối, vườn sắp đến giờ đóng cửa. Được xây dựng làm hành cung của Shah
Abbas I (Abbas vĩ đại) vào cuối thế kỷ 16, vườn Fin là hình ảnh của vườn địa đàng theo sự tưởng tượng
của người Ba Tư, là một quần thể gồm các dinh thự trang trí lộng lẫy, vườn hoa, vườn cây ăn trái và nhiều
hồ nước có vòi phun tự động.
Nhưng khắp vườn Fin tuyệt không có một dấu hiệu nào của lễ hội hoa hồng, đến một bông hồng cũng
không, ông trưởng đoàn cũng chẳng buồn giải thích. Trên đường về Tehran, ông Tabatabai phát cho mỗi
người một tờ chương trình các tour sắp tới, trong đó cũng có mục dành cho khách góp ý để nâng cao chất
lượng nhưng có lẽ do lạc quan nên chỉ chừa đúng ba hàng. Ông bạn cùng đoàn người Ai Cập viết tràn lan
khắp tờ giấy, còn tôi mệt quá nên chỉ mong về đến nhà an toàn trước nửa đêm.
QUẾ VIÊN (tháng 6-2004) - TT
Iraq
Di sản văn hóa của Iraq

Nghệ thuật và nghề thủ công của Iraq về cơ bản là nghệ thuật Arập. Ngành tiểu họa trên xương lạc đà hay
ngà, nghề khảm, cũng như nghề dệt và làm thảm, nghề làm đồ gia dụng bằng đồng đỏ, đồng thau... đều
phát triển cả ở khu vực trong nước lẫn thị trường bán cho khách du lịch. Một trong những ngành nghệ
thuật mang đậm bản sắc Iraq chính là nghề làm bạc của người Mande (còn được gọi là người Sabae).
Những người Mande lập nên một giáo phái nhỏ, đặc biệt vì họ tin rằng họ phải sống cạnh những dòng
nước chảy. Trên đồ bạc của mình, người Mande khảm những cảnh tượng, những nhân vật nổi tiếng trong
đời sống và lịch sử Iraq. Ngoài ra, cùng với thảm Ba Tư (Iran), thảm thêu của Iraq cũng nổi danh khắp thế
giới.
Đất nước Iraq có rất nhiều di sản lịch sử. Đó là di tích của thành Ur ở miền nam Iraq, một trong những

thành phố đầu tiên của con người trên trái đất. Người ta cho rằng tháp đền Sume (ziggurat) ở Ur có từ
năm 2500 trước CN. Ở phía nam Baghdad còn có di tích Vòm Ctesiphon - một cung điện hùng vĩ có từ
năm 225 sau CN, rồi đến công trình tái tạo lại Vườn treo Babylon - một trong bảy kỳ quan của thế giới cổ
đại. Cũng ở Baghdad, vùng ngoại ô Kadhimain còn có nhà thờ Hồi giáo nổi tiếng đẹp đẽ Shi’ite, tháp và
mái vòm chính của nhà thờ được dát bằng vàng.
Về văn học, Iraq đã từng là trung tâm của thế giới Arập trong thời Trung Cổ. Những thành tựu văn học
của Iraq cũng chính là thành tựu văn hóa chung của người Ảrập. (TBDL)
Lào
LÀO - Sức cám dỗ của đất nước hiền hòa

Đông Dương - vùng đất rộng nằm ngoài những bước nhảy hiện đại hóa của thế giới suốt mấy thập kỷ, nay
đang trở thành những địa chỉ du lịch mới hấp dẫn nhất, trong đó, Lào là xứ sở đầy quyến rũ. Lawrence
Egan viết trên tờ Việt Nam News mới đây : "Nhiều người nước ngoài nói nếu được chọn nơi sống sẽ chọn
Lào và Vientiane, chứ không phải Bangkok hay Singapore, Hồng Kông".
Nước Lào quyến rũ bởi bầu không khí êm ả bí ẩn của nó, bởi tập quán hiền lành, con người vui vẻ, ân cần
và hiếu khách. Điều đầu tiên gây ấn tượng đối với du khách là sự thưa thớt dân cư. Với diện tích gần bằng
1/2 diện tích của Thái Lan, Lào chỉ có 4 triệu rưỡi dân, chưa bằng 1/10 dân số của Thái. Vientiane, thành
phố thủ đô có 250.000 dân, ngoài kiến trúc đặc trưng của mình còn những di tích văn hóa thời Pháp thuộc
với những biệt thự kiến trúc kiểu Pháp, những đại lộ 3 làn xe được trồng cây cao hai bên, những quán cà
phê và bánh mì sừng bò và cả những quán bia ngoài trời, khách ngồi nghe nhạc êm dịu, ngắm hoàng hôn
trên sông Mê Kông. Khách sẽ cảm thấy sự yên tĩnh dễ chịu trong không khí mát mẻ thoang thoảng hương
hoa nhài của đêm Vientiane.
Để khám phá truyền thống văn hóa thật sự của nước Lào, khách phải đi 250 dặm lên phía Bắc, đến cố đô
Luang Prabang. Nằm ở nơi hợp lưu những con sông nhỏ với sông Mê Kông, bao quanh bởi những đồi
cây, Luang Prabang vốn là thủ đô của Lan Xang, vương quốc đầu tiên của Lào (1350 - 1545). Là trung
tâm truyền thống quan trọng của nghệ thuật và tôn giáo, Luang Prabang có đến 30 ngôi chùa chạm khắc
rất đẹp. Luang Prabang có vẻ đẹp mơ màng, thời gian như ngưng đọng. Sáng sớm tinh mơ, dưới sông
thuyền bè hiện ra trong sương mù, đổ lên bờ các thứ gạo, rau, heo, rượu. Và cũng ở đây có những chiếc
thuyền đưa khách đến hành hương Pak Ou có những hang động đá vôi nằm trên sông, chứa đầy Phật tích.
Một địa chỉ không kém hấp dẫn là Cánh Đồng Chum ở Xiêng Khoảng, một tỉnh ở Đông - Nam Luang

Prabang, một vùng bị oanh tạc nặng nề trong chiến tranh. Trên cánh đồng rộng còn đầy hố bom đó, rải rác
khá nhiều những cái chum đá lớn mà nguồn gốc còn là điều bí ẩn từ nhiều ngàn năm nay. Các chum đá ấy
có thể là những cái quách hoặc thùng chứa rượu, chứa thóc của người xưa. Nay nó là đối tượng thu hút
khách du lịch lớn nhất trong vùng. Cũng thu hút khách du lịch không kém là những làng dân tộc thiểu số
phía Đông hay Đông - Bắc, về phía Sầm Nưa. Vùng Nam Lào cũng có những địa chỉ đáng bỏ công tìm
đến như cao nguyên Boloven, xứ sở của những vùng trà và cà phê bát ngát, những rừng hoang dã phong
phú, "bốn ngàn đảo" nhỏ của sông Mê Kông giáp biên giới Campuchia và di tích đền cổ Khmer Wat Phu.
Malaysia
Malaysia

Thủ đô Kuala Lumpur, thờng đợc nhắc đến dới tên gọi K.L, là một sự hài hòa giữa cái cổ và cái mới.
Giữa các dãy nhà chọc trời, du khách vẫn còn có thể chiêm ngỡng vẻ ckính duyên dáng của một thành
phố đang có sức phát triển mãnh liệt, với nền văn hóa phong phú, kiến trúc lộng lẫy, ẩm thực đa dạng và
mua sắm vô tận.
Các điểm tham quan nổi tiếng nh tháp truyền hình KL, tháp đôi Petronas (cao nhất thế giới hiện nay),
Quảng Trờng Độc Lập, Đài Tởng Niệm Quốc Gia, đền thờ Hồi giáo, tòa nhà Sultan abdul Samad nổi
tiếng.Cao nguyên Genting, ở độ cao 1.700m, là vùng nghỉ mát cho giới thợng lu, có khu giải trí vui chơi
Theme Pak, và sòng bài Monte
Động Batu mang vẻ huyền bí của những ngời ấn Độ giáo. Thành phố cổ Malacca, với tên gọi "thành phố
lịch sử" còn lu lại các di tích thời kỳ xâm chiếm của Bồ Đào Nha, Hà Lan và Anh quốc.ghé tham quan
quảng trờng Hà Lan với "tòa nhà thịt cá hồi", nhà thờ St. Paul, pháo đài A Famosa, phố đồ cổ Jonker với
đền Cheng Hoon Teng cổ nhất tại Malaysia.
Mianma
Xứ sở vàng

Đó cũng là một tên gọi khác mà du khách thường nhắc đến mỗi khi nói về đất nước Mianma với vô số
chùa của Phật giáo.
Mianma, trước đây gọi là Miến Điện, một trong những kỳ quan đối với các khách du lịch trên khắp thế
giới. Mianma là xứ sở của đạo Phật. Riêng ở vùng Bagan du khách có thể ngắm nhìn tới 1.200 đền chùa
mà không chán mắt. Ngay trên đồi Sagaings bên dòng sông Irrawddy cũng có vô số chùa chiền và tu viện

- hơn 5.000 tăng và ni cô sống ở đó. Sáng sáng họ mang bát đi quanh vùng để quyên góp thực ăn. Hầu hết
mỗi người dân Miến Điện đều đi tu, người ít nhất là vài tháng. Nhiều gia đình dành dụm hàng năm trời để
cho con trai của họ ăn học, trang điểm như một hoàng tử trong ngày lễ Shin-pyu khi được tiếp nhận tu tại
chùa.
Thành phố Mandalay
Mandalay là thành phố thủ công mỹ nghệ. Các nghề chạm bạc, dệt lụa và mài đá cẩm thạch ở đây cho ta
thấy trình độ khéo léo, kỹ xảo điêu luyện tạo nên các kiểu mẫu cực kỳ hấp dẫn của những thợ thủ công.
Mingun ở phía bắc Mianma, nơi có quả chuông lớn nhất thế giới. Ngày nay ở Mianma người ta gọi nó là
"Núi chuông vĩ đại nhất thế giới" - Còn người đúc chuông đã bị vua hành hình vì không muốn có một quả
chuông nào tương tự được đúc như thế nữa. Số phận kiến trúc xưa thiết kế đền Ananda ở Bagan mà trong
đó có dựng bốn pho tượng Phật khổng lồ bằng vàng cũng bị thảm hại như người đúc chuông. Những kiệt
tác của các ngôi chùa trên "Xứ sở vàng" trở thành bất tử, cải giá phải trá thường được đổi bằng máu như
thế đấy!
Chùa Shwedagon
Danh lam thắng cảnh hấp dẫn nhất ở "Xứ sở vàng" là chùa Shwedagon ở Yangon cách nhau 600km.
Ngoài vẻ nguy nga hoành tráng của ngôi chùa cổ, hẳn nhiên du khách sẽ bị choáng ngợp bởi cách bài trí
cả bên trong và ngoài của ngôi chùa. Chỉ tính riêng nổi thất của ngôi chùa này gồm 100 tòa nhà lớn nhỏ
cũng đã được chạm khắc tinh vi, cầu kỳ bao quanh trang trí với khoáng 8.690 lá vàng dát cực mỏng. Toàn
bộ ngôi chùa còn được tô điểm bằng 5.450 viên kim cương đủ kích cỡ và 2.320 viên hồng ngọc, lam
ngọc. Trên đỉnh tháp có một khối bích ngọc khổng lồ. Về chiều, khi mặt trời chiếu vào những tấm dát
vàng trên tháp, người ta phải nhắm mắt lại để khỏi bị loá bởi vẻ tráng lệ của những ngọn tháp.
Du lịch bằng đường thuỷ
Các chuyến du lịch trên đất liền ở đây còn gặp nhiều khó khăn và vất vả. Vì vậy khách du lịch nên chọn
tàu thuỷ làm phương tiện du ngoạn. Dòng sông Irrawaddy (Ayeyawady) sẽ đưa du khách tới các danh lam
thắng cảnh quan trọng nhất của đất nước. Cùng với du thuyền bồng bênh trên sông nước lrrawaddy, du
khách sẽ được dịp ngắm nhìn thỏa thích vô số chùa chiền dọc hai bên bờ. Nó là "con đường dẫn đến
Mandalay" mà ngày xưa bọn chủ thuộc địa Anh gọi là đường sinh mệnh của Mianma. Từ tháng 12-1995
đường dẫn đến Mandalay được khai thác đưa vào hoạt động. Dọc theo dòng sông này, du khách sẽ được
thấy những chuyến bè đầy tre nứa và các tàu vận tải chất đầy gỗ tếch và đồ sành sứ nhìn tưởng chừng như
chúng sắp chìm đến nơi. (Theo TBDL)

Mông Cổ
Tây Tạng - nóc nhà của thế giới

Tây Tạng là vùng đất lạ lùng và huyền bí; nơi trời và đất gặp nhau; nơi mặt trời, mặt trăng cùng
muôn ngàn vì tinh tú là bè bạn. Tây Tạng là cội nguồn của những con sông thiêng: Hằng Hà, Ấn
Hà, Brahmaputre, Mekong, Hoàng Hà, Dương Tử… Đỉnh Everest là trung tâm thế giới, là núi Tu
Di của cõi trần.
Lhasa là thủ phủ của Tây Tạng, “thành phố của chư thiên” này ở độ cao 3.700m so với mặt nước
biển, nghĩa là cao hơn so với ngọn Phanxipăng của chúng ta. Các nhà địa chất quả quyết rằng 40
triệu năm trước Tây Tạng nằm sâu dưới đáy biển. Bán đảo Ấn Độ di chuyển đụng phải lục địa
châu Á rồi đội lên thành cao nguyên Tây Tạng, trong đó có dãy Himalaya với ngọn Everest cao
Hồ
Yamdro
k ở độ
cao
4.441m
nhìn từ
trên
xuống.
Ảnh -
VN
8.848,2m - cao nhất thế giới, và hàng trăm ngọn núi khác cao trên 7.000m.
Ngày nay trên cao nguyên Tây Tạng vẫn còn nhiều hồ nước mặn với đủ các loài hải sản. Tại các quầy mỹ
nghệ ở chợ Barkhor người ta bày bán nhiều vỏ ốc biển làm quà kỷ niệm. Lên núi cao tìm cái chỉ có dưới
biển sâu, đó là điều lạ lùng trong vố số những điều lạ lùng của vùng đất được mệnh danh là “nóc nhà thế
giới này”.
Tây Tạng rộng gấp 4 lần diện tích Việt Nam. Đất trời mênh mông và tĩnh lặng đến nao lòng. Không gian
ở đây trong vắt và sâu thẳm, khiến mọi vật ta nhìn tưởng như rất gần mặc dù nó ở rất xa. Thiên nhiên Tây
Tạng rực rỡ một thứ sắc thuần tuý và thanh tịnh trong suốt, nó như luôn muốn nói với ta điều gì đó; nó
đánh thức năng lực trực giác nơi mỗi con người. Mây Tây Tạng chỉ một màu trắng tinh khôi cho mặt trời

mặc sức tô điểm. Nước không bao giờ sôi tới 100 độ, còn nắng thì vàng hươm và say đắm lạ lùng.
Tây Tạng có nhiều hồ lớn, thiêng liêng và đẹp vào hàng đệ nhất thiên hạ như hồ Namtso ở độ cao
4.718m, sự tĩnh lặng tuyệt đối và vẻ diệu kỳ của nó không thể nói nên lời. Sông Tsangpo bắt nguồn từ
Everest, chảy từ tây sang đông dọc theo Hymalaya rồi đổ ra vịnh Bengale trước khi hào phóng trích một
phần sinh khí cho ba con sông lớn Hoàng Hà, Dương Tử, Cửu Long.
Ai từng đi qua đoạn đường 500km từ Lhasa đến Shigate hẳn thấy rằng đó là con đường hùng vĩ và hiểm
nguy nhất trong đời. Có lẽ vì vậy mà người ta chỉ đi một lần. Lần trở lại Lhasa chúng tôi đi dọc theo sông
Yarlung Tsangpo. Từ cội nguồn, sông không màu mè, làm dáng làm duyên. Sông đục màu đất đen, chảy
xiết như để kịp mang sinh khí đắp bồi cho một nơi nào đó. Hoá ra cũng như con người, để có dòng nước
mát lành hòa vào biển cả, sông cũng phải tự mình rèn giũa, chắt lọc, gạn đục khơi trong.
Tây Tạng có một nền văn hóa độc đáo, trong đó Phật giáo đặc trưng của Tây Tạng vừa đầy tính lý luận
khúc chiết vừa đầy tính Mật tông ảo diệu. Tây Tạng có đến 16.000 tu viện lớn nhỏ. Jokhang là tu viện
thiêng liêng và nổi tiếng nhất, nằm ở trung tâm thủ đô Lhasa. Ở đây có bức tượng Jowo Rinpoche - tượng
phật Thích Ca Mâu Ni thời trai trẻ. Đó là bức tượng tuyệt vời nhất mà khả năng con người có thể làm
nên. Các lạt ma đều tổ chức lễ đăng quang ở ngôi đền này.
Hàng ngày, hàng vạn người dân Tây Tạng từ khắp nơi trên đất nước mênh mông đổ về đây chiêm bái. Họ
chắp tay khỏi đầu, trán, cằm, ngực vái lạy rồi nằm dài xuống đất, thành kính và khiêm nhẫn cầu nguyện.
Cách không xa Jokhang về hướng tây là điện Potala, điện thờ vĩ đại nhất Tây Tạng, cao 120m, ngang
360m, tổng diện tích 360.000m2, 13 tầng, 999 phòng, mái mạ vàng. Đây là nơi đặt bảo tháp chứa di cốt
các vị lạt ma, là trung tâm lãnh đạo tôn giáo và chính trị trong suốt 400 năm. Potala là kho tàng nghệ
thuật tôn giáo và là nơi cất giữ không kể xiết những tranh tượng, kinh sách vô giá của Phật giáo Tây
Tạng.
Dân Tây Tạng rất sùng đạo. Đối với họ, sống là để phục vụ đạo pháp, đời sống vật chất là phương tiện để
vươn tới đỉnh cao tâm linh. Còn cái chết chỉ là đánh dấu một giai đoạn trong vòng sinh tử miên viễn. Tây
Tạng được coi là quê hương của những bậc thánh nhân, những vị bồ tát, những đạo sĩ sống cô tịch và độc
cư nơi rừng sâu núi thẳm để tu tập thiền định. Trong số những người ta gặp trên đường phố: anh phu xe,
chị quét rác, lão ăn xin… rất có thể một vị bồ tát nào đó đã hoá thân sống cuộc đời bình thường giữa thế
gian mà ta không hay.
Do Tây Tạng nằm trên độ cao rất lớn so với mực nước biển nên áp suất thấp, không khí loãng, dưỡng khí
thiếu, lượng oxy trong não thiếu, bởi vậy du khách không được vận động tay chân không cần thiết, cấm

ăn no, tuyệt đối cấm tắm và gội đầu; cấm những người mắc bệnh phổi, tim, huyết áp, các bệnh đường hô
hấp… Đến với Tây Tạng phải là những người có đủ sức khoẻ và nên đi theo tour tổ chức cho người Việt
(có hướng dẫn tiếng Việt, ăn ở theo chế độ người Việt), và với tâm thức của một kẻ hành hương chứ
không là một khách du lịch quen tìm sự hưởng thụ dễ dãi.(DLVN)
Nepal
Nepal - Thiên nhiên đa sắc màu

Nepal là nơi trú ngụ của vô số những loài chim quý hiếm và chim thiên di với hơn 250 loài. Những loài
chim quý hiếm như gà lôi Impeyean, gà tuyết, bồ câu tuyết, sếu Saras và nhiều loài khác. Hàng năm, hàng
triệu chim di cư từ Tây Tạng, Sibérie và những ngọn núi phía Bắc đổ về những vùng đất thấp hơn như
Terai và Koshi Barrage.
Câu cá đã hình thành nên sắc thái sống động cơ bản cho nhiều cộng đồng dân cư sống ở vùng đồi và ở
Terai. Những con sông được yêu thích cho hoạt động này là Betrawati, Indrawati, Karnali và Koshi. Du
khách cũng nên tìm xem những loài cá lạ như cá heo nước ngọt sống ở những con sông Koshi, Rapti và
Narayani.
Hoa ở Nepal vô cùng phong phú về chủng loại do sự đa dạng về thời tiết và địa hình, từ những loài hoa
nhiệt đới ở Terai đến những loài hoa quý hiếm như tầm xuân đại đóa vốn chỉ có thể tìm thấy ở những
vùng băng tuyết. Có nhiều giống lan quý và họ hoa đỗ quyên mà phần lớn những loài này không tìm thấy
ở bất kỳ nơi nào khác trên thế giới. Lati-Guras, lễ hội của họ nhà hoa đỗ quyên, được tổ chức hàng năm ở
Helambu. Lati-Guras là tên hoa đỗ quyên đỏ, loài hoa bản địa đặc trưng của Nepal. Nepal được xem như
thiên đường của những người yêu hoa.
Đi xe đạp đã trở nên được yêu thích và phổ biến ở những vùng đồi núi và vùng Terai từ khá lâu. Bao
quanh thung lũng Kathmandu là những đường mòn uốn lượn. Du khách có thể đạp xe quanh khu vực này
và nếu thích, có thể chạy đến những khu vực thị trấn xung quanh như Dhulikhel, Bouddha, Kakani và
Pokhara. Du khách cũng có thể thực hiện một chuyến đạp xe lên những con đường đồi ẩm ướt của vùng
Annapurna và vùng núi Everest nổi tiếng.
Nepal có 8 trong số những ngọn núi cao nhất thế giới, do đó một số kỷ lục leo núi nổi tiếng nhất nhằm
chinh phục những ngọn núi cao nhất thế giới đã được thực hiện ở Nepal. Những ngọn núi cao sừng sững
với tuyết phủ đầy trên ngọn như thách thức những người liều lĩnh, yêu thích hoạt động này. Hiện nay, có
khoảng hơn 150 ngọn núi đã được mở cửa để chào đón các cuộc chinh phục, thám hiểm; kể cả ngọn núi

cao nhất Everest. Còn rất nhiều ngọn núi chưa được chinh phục và đây là cơ hội cho những tên tuổi mới
được ghi vào lịch sử môn thể thao này.
Một số con sông bắt nguồn từ nơi tuyết tan và mưa ở khu vực Himalaya và những khu lân cận. Chúng
vượt qua những khe núi vặn vẹo, lướt qua những thung lũng trước khi hiền hòa tràn về vùng đồng bằng
sông Hằng của Ấn Độ để hòa nhập cùng những con sông khác. Những con sông này là nơi thưởng thức
thú vui thả bè vượt ghềnh. (Theo Allnepal - Báo ÐTCT)
Nhật Bản
Mùa hè ở Nhật

Ít quốc gia nào mà khí hậu lại ảnh hưởng đến lối sống, phong tục và văn hoá như Nhật. Bốn mùa ở đất
nước mặt trời mọc tạo ra bốn phong cách sống khác nhau. Mùa hè ngắn nhất nhưng cũng đậm đà nhất.
Khi màu đỏ của hoa anh đào bắt đầu phai đi sau những ngày mưa dai dẳng và những bông mận trắng bắt
đầu đơm trái ở đảo Hokkaido, nước Nhật bước vào mùa hè. Cùng với sự nóng lên của thời tiết, người
Nhật bắt đầu chuyển sang mặc những chiếc áo kimono một lớp, trang trí lại nhà cửa với những màu dịu
hơn và xem những vở kịch kabuki ma quỷ lạnh tóc gáy. Những ngày tháng sáu, dường như mọi thứ ở đây
đều dành cho mùa hè.
Nhà kiểu Nhật về cơ bản không có tường. Người ta dán giấy shoji thành vách ngăn tạo sự thoáng mát,
tăng thêm ánh sáng. Mỗi ngôi nhà được thiết kế mở với những cửa kéo có rãnh trượt trông thẳng ra hiên
hoặc vườn. Ngồi trong nhìn ra, mỗi khuôn cửa giống như một bức tranh cuốn và phía dưới bức tranh ấy,
thường là một bình hoa Ikebana. Nghệ thuật cắm hoa Ikebana truyền thống của Nhật là sự kết hợp hài hoà
những sắc tố tự nhiên để hoa cũng không tách rời khỏi thế giới của nó. Nếu thiếu đi sự kết nối này là
những ngôi nhà ở Nhật Bản thiếu đi sự sống. Kiểu kiến trúc nhà của Nhật Bản cho phép con người luôn
được sống trong thiên nhiên. Buổi tối mùa hè nhìn từ trên phố, những ô cửa phủ giấy Shoji sáng mờ như
những chiếc đèn lồng treo trước cửa nhà.
Mỗi mùa ở Nhật Bản đặc trưng bởi những món ăn khác nhau. Nếu đến Nhật Bản vào mùa hè thì hãy ăn
những gì người Nhật mời, bởi chỉ vài ngày sau, có tiền bạn cũng không thể mua nổi món đó. Tháng 5 là
mùa cá ngừ. Sang tháng 6 thì ăn cá ayu mới ngon. Ayu là một loại cá nước ngọt, cá này ướp với chút
muối, xiên bằng những thanh tre tươi rồi nướng ăn ngay với sốt chanh chua trên những mỏm đá bờ sông
thì thật đã. Những người nội trợ Nhật luôn tạo ra một chút mát mẻ trong bữa ăn mùa hè, mà món ưa thích
nhất là mì trắng somen. Loại mì này mỏng, sợi dài, bày trong tô thuỷ tinh lớn rồi chan với nước đá, thêm

chút xanh của lá cây và ăn bằng đũa tre xanh mới chuốt. Ăn một đũa mì này, bạn sẽ có cảm giác như mùa
hè mát mẻ đang trôi vào tận gan ruột.
Nhật là nước có nhiều loại hình nghệ thuật, từ kịch hát cổ điển xứ Noh, kịch kabuki ngoạn mục đến vô số
những thể loại kịch hiện đại. Xuyên suốt những loại hình nghệ thuật này là sự nhạy cảm với thiên nhiên
và những thay đổi tinh tế lúc giao mùa. Có thể thấy rất rõ điều này trong các vở kịch kabuki. Mùa xuân
trong những vở kịch kabuki ngập tràn hoa anh đào và đặc trưng thường là cảnh người phụ nữ khổ đau
trong những dinh thự nguy nga của những sĩ quan Nhật hay võ sĩ đạo. Trái lại, những vở kịch mùa hè
thường ít nhiều có nhắc đến bạo lực. Ma quỷ cũng là đề tài được yêu thích trong những ngày nóng nực.
Trong cách người Nhật Bản chọn áo kimono cũng có ảnh hưởng của mùa hè. Kimono một lớp, màu sáng
và điểm xuyết những hoa văn nhẹ sẽ tạo cảm giác mát mẻ hơn. Những chiếc lược chải tóc cũng phải thay
đổi hoa văn cho bớt đi cái nắng của mùa (Theo TBDL)
Tục lạ ở Nhật Bản:
Ở Tokyo cũng như ở bất cứ thành phố nào của Nhật Bản, người dân rất kiêng con số 4. Trong các khách
sạn, cầu thang, bệnh viện, trờng học,.. số phòng đều có sự nhảy cóc bỏ qua con số 4. Ví dụ nh số phòng
102, 103, 105, ...chứ không có số phòng 104. Lý do thật đơn giản, trong tiếng Nhật "shi" có nghĩa là số 4
và cũng có nghĩa là chết. Ngợc lại, ngời Nhật rất thích chọn những số lẻ nh 1, 3, 5, 7, 9,..Đi du lịch ngời
ta rất thích chọn toa lẻ của tàu, số ghế lẻ và buồng khách sạn lẻ. Đặc biệt, tặng hoa, tặng quà cho ngời
thân, ngời ta cũng thích tặng theo số lẻ.
Philipines
Philippines

Thủ đô Manila, với phố mua sắm Makati và các sòng bài (casino) nổi tiếng.Các bạn sẽ khám phá lịch sử
qua thành cổ Santiago, đảo Corregidor, thưởng ngọan cảnh thiên nhiên hồ Taal và núi lửa (Tagaytay),
ngồi thuyền độc mộc trên thác Pagsanjan, ghé thăm nhà thờ Las Pinas với chiếc đàn tre organ duy nhất
trên thế giới, chụp hình xởng làm xe jeepneys nổi tiếng.
Philippines đất nước nhiều sắc tộc và nhiều thổ ngữ
Tuy ngày nay đa số người Philippines nói tiếng Anh và tiếng tagalog, nhưng gần 80 thổ ngữ
khác vẫn còn được dùng lai rai ở trên gần 7.000 hòn đảo của đất nước gần 65 triệu dân này.
Những thổ ngữ gốc Hindu, Sanskrit, Arập, Trung Hoa, Mã Lai...vẫn còn được dùng xen lẫn với
Nhà thờ

Bohol, kiểu
Châu Âu
tiếng Tây Ban Nha, tiếng Mỹ!
Nếu nghĩ rằng đất nước có nhiều sắc tộc và nhiều thổ ngữ này không có một nền văn hóa chung đặc sắc
thì sai rồi!
Hiện nay Bộ Du lịch và Bộ Văn hóa của Philippines đã tạo dựng một Viện bảo tàng quốc gia
Philippines gồm tới 14 ngành phụ trách tôn tạo và bảo tồn phát huy mọi công trình văn hóa vật
thể hay phi vật thể của tất cả các sắc tộc trên lãnh thổ rộng tổng cộng gần 300 nghìn kilômét
vuông của Philippines. Hai đảo lớn nhất của Philippines là đảo Luzon ở phía bắc và đảo
Mindanao ở phía nam còn rết nhiều di tích của các tộc người đến Philippines sớm nhất, như
người Trung Hoa, Ấn Độ, Polynesia...
Tại Viện bảo tàng Quốc gia Philippines hiện có một sọ người được khai quật ở bang Tabon
trên đao Palawan cho thấy 24.000 năm trước đã có người sống trên đảo này!
Còn các di vật tìm thấy như vỏ thuyền, đồ vật nhọn bằng đá, áo quần bằng vỏ
cây đồ gốm, v.v... chứng tỏ từ 2.000 năm trước Công nguyên đã có nhiều tộc
người đến sống trên các đảo ở Philippines.
Từ sau độc lập năm 1945, Philippines phát triển nhanh với sự hỗ trợ của người Mỹ (Mỹ có 23 căn cứ
quân sự ở Philippines theo thỏa ước 1944-1945, đến năm 1992 mới rút hết), xây dựng cấp tập, nhịp sống
nhanh mạnh, nhiều người học và nói tiếng Anh, sống theo nếp sống phương Tây, nên du khách đến
Philippines có cảm tưởng như "lạc điệu". Tuy nhiên ngày nay nằm trong Hiệp hội các nước Đông Nam Á
(ASEAN), Philippines có hướng phát triển chú trọng đến văn hóa phương Đông, nên du khách đến đây lại
tìm thấy một nước Philippines có nền văn hóa lâu đời không kém gì các nước trong khu vực.(CA)
Singapore
Du lịch Singapore

Singapore, đợc mệnh danh là con rồng và thành phố "sạch sẽ nhất" Châu á, là nơi bạn sẽ khám phá thấy
đợc những truyền thống cổ xa hòa hợp với xu thế phát triển hiện đại. Tham quan công viên merlion, vờn
chim Jurong với hơn 8,000 lòai quý hiếm, xem biểu diễn của những ngôi sao chim cực kỳ thông minh,
vờn lan. Từ đồi Faber đi xe cáp treo qua đảo Sentosa thần tiên, xem Bảo tàng Sáp, Thế giới Thần Tiên dới
đáy biển, tận hởng những điệu múa của suối nớc theo từng âm thanh êm dịu của tiếng nhạc.Đừng quên

ghé thăm các cửa hàng thời trang trên đại lộ nổi tiếng Orchard road
Không náo nhiệt, ồn ã như một số thủ đô khác nhưng Singapore-đất nước nhỏ bé và ngăn nắp, tinh tươm -
hàng năm luôn thu hút lượng du khách vượt xa dân số của họ. Ở Singapore, đất đai quý đến mức có
những con đường được làm trên nền đất bồi mua từ các quốc gia láng giềng, vậy mà thành phố có rất
nhiều khoảng xanh phủ ngợp, dịu mát, trong lành. Du khách không bắt gặp cảnh ăn uống, nhậu nhẹt tưng
bừng nơi vỉa hè. Các điểm ăn nhậu bình dân thường được “giấu” vào các con phố nhỏ hoặc khuất sau lùm
cây xanh khiến vẻ ngoại cảnh thêm nét thanh tao, lịch lãm.
Một nếp sống văn hóa được hình thành từ cả một quá trình lâu dài, nghiêm ngặt. Những vi phạm như hút
thuốc nơi không được phép, nhả chewing gum, xả rác bừa bãi, vi phạm luật giao thông... bị xử phạt rất
nặng. Thật khó thấy bóng dáng cảnh sát trên đường phố nhưng ở đây không ít lần được chứng kiến hình
ảnh người qua đường, có khi là một người già yếu dừng lượm bỏ vô thùng rác vỏ bao thuốc, túi xốp... mà
ai đó sơ ý để rớt trên đường. Mạng lưới giao thông công cộng thật lý tưởng, ở các bến xe và đường phố
tuyệt đối không có cảnh đậu xe bừa bãi hay tắc xi giành giật khách, người dân không bị ám ảnh bởi nạn ô
nhiễm môi trường, kẹt xe, giật giọc... Những hình ảnh ấy gợi lên biết bao ước muốn về một môi trường
Nhà thờ
Miagao, kiến
trúc đặc biệt
pha trộn kiến
trúc của dân
bản địa
Philipines và
kiến trúc
châu Âu
Bên trong nhà thờ Miagao
thiên nhiên, xã hội cần được gìn giữ, gây dựng ở quê nhà.
Thăm Singapore, không thể bỏ qua đảo Sentosa, nơi có nhiều điểm tham quan đặc sắc, có sư tử biển, biểu
tượng của đất nước. Chuyến đi trên xe monorail cho du khách một cái nhìn toàn cảnh của Sentosa. Ở đây
bên cạnh bãi biển đẹp, còn có Vườn chim Jurong, Thế giới dưới nước và khu Nhạc nước, đặc biệt là Bảo
tàng sáp... Vườn chim Jurong rộng hơn 20ha, là vườn chim lớn nhất ở châu Á - Thái Bình Dương với kiểu
thiết kế đặc biệt rất giống với điều kiện cư trú thiên nhiên của các loài chim.

Ở đây còn có thác nước nhân tạo lớn nhất thế giới. Vườn chim là thiên đường cho hơn 8.000 con chim
của 600 loại. Một số con sống trong những “lồng” lưới khổng lồ, số khác tự do bay lượn quanh du khách,
nhưng chẳng bay đi xa bởi nơi đây con người đã dành cho chúng một môi trường và sự chăm sóc quá lý
tưởng. Sô biểu diễn thực sự độc đáo, hấp dẫn với hơn 100 con chim - những “diễn viên” ngôi sao - vô
cùng dễ thương tại một nhà hát ngoài trời, tạo sức lôi cuốn đặc biệt với công chúng. Không chỉ trẻ em mà
người lớn cũng có những trận cười giòn giã khi xem những màn diễn, đua tài của các loại chim quý hiếm,
có chú chim vừa biết sủa tiếng chó, gáy ò ó o..., biết hỏi thăm sức khỏe du khách bằng tiếng Anh, tiếng
Hoa...
Ở Bảo tàng đại dương, miền nhiệt đới của châu Á, nơi khám phá bí mật của đại dương quy tụ tới 2.500
sinh vật biển của 250 loài, theo các băng chuyền lướt chầm chậm qua một đường ngầm phủ kín trong
suốt, du khách có dịp ngắm nghía những chuyển động “bay lượn” của “cư dân” biển cả từ mọi góc độ...
Những điểm tham quan ấy, không chỉ đọng lại cảm xúc đẹp mà còn có cả bài học về bảo tồn và phát triển
thiên nhiên.
Ðêm buông xuống, cả ngàn người đổ về khu nhạc nước thưởng thức sô diễn hoành tráng, độc đáo của các
“vũ công nước”. Nương theo tiếng nhạc, những làn nước được phun lên, đan kết, nhảy múa biến ảo trong
ánh sáng rưc rỡ muôn màu, cùng những hình ảnh sống động tái hiện bằng ánh sáng laser. Ở đây du khách
được nghe những giai điệu đặc sắc của nhiều quốc gia và phần kết thú vị với truyền thuyết sư tử biển -
linh hồn của đảo Sentosa... Ðặt chân vào Bảo tàng sáp, dưới hình thức festival hấp dẫn, người ta như
bước vào chuyến du hành lý thú với nhiều hình ảnh được tái hiện bằng những bức tượng sáp kích cỡ như
người thật và rất sống động, từ gương mặt, thân hình (đôi khi cử động), tới trang phục, âm thanh, khung
cảnh và sự hỗ trợ của khoa học kỹ thuật hiện đại tạo nên những hiệu ứng đặc biệt.
Phim, audio, video, được trình chiếu liên tục, do đó không có bóng dáng của người thuyết minh nhưng
bảo tàng vẫn hấp dẫn. Nếu cái nhìn toàn cảnh cho thấy một đất nước văn minh, quy củ thì ở các cuộc
trình diễn, người xem không chỉ được giải trí mà đọng lại còn là sự cảm phục về nét tinh tế, có tầm vóc và
chiều sâu của những người đã tạo dựng. Phải chăng, đó cũng là một trong những lý giải vì sao hàng năm
số du khách tham quan Singapore thường vượt trội so với cư dân của họ.
Những ngày ở Singapore, có thể cảm nhận được văn hóa nơi đây đã thấm sâu vào các hoạt động du lịch
và du lịch đã được quan tâm như một ngành kinh tế quan trọng của quốc gia. Nơi đây không khai thác du
lịch bằng các hình thức mua vui bằng mọi giá mà quan tâm đến chất lượng dịch vụ qua những sáng tạo,
nét độc đáo gắn với tầm vóc văn hóa và bảo vệ môi trường sinh thái. (Theo SGGP)

Sri Lanka
Chào Sri Lanka!

Bình minh là thời điểm đẹp nhất ở những vùng quê yên ả của Sri Lanka. Trên những mặt hồ nhân tạo thật
phẳng lặng có lịch sử 800 năm, mặt trời từ từ hiện ra, đỏ rực như một đốm than hồng chuẩn bị lóe sáng.
Chỉ trong vài giờ sau đó, cái nóng ngột ngạt đã phủ xuống toàn bộ miền quê Sri Lanka. Thế nhưng, điều
đó chẳng làm cho hàng ngàn du khách chùn bước. Họ hăm hở đến với vùng "Tam giác văn hóa" (Cultural
Triangle) - một di sản văn hóa đồ sộ của đảo quốc này. Đây chính là nơi tập trung một trong những quần
thể văn hóa và cổ vật lớn nhất trên thế giới. Trong số 7 địa điểm của Sri Lanka được đưa vào danh sách
Di sản Văn hóa, Khoa học và Giáo dục Liên Hiệp Quốc (UNESCO) thì đã có đến 5 điểm nằm trong khu
Tam giác văn hóa. Đó là Anuradhapura, Polonnaruwa, Sigiriya, Dambulla và Kandy. Trong số này, nhiều
đền đài đã có lịch sử trên 2.000 năm nhưng mới chỉ được phát hiện vào thế kỷ 19.
Điều độc đáo về những di tích cổ này là chúng vẫn còn duy trì được những nét văn hóa xưa đến tận ngày
hôm nay với nhiều ngôi miếu, đền là nơi nhiều người dân địa phương vẫn thường tới lui thờ phụng các vị
thần linh. Hằng ngày, những chiếc xe buýt cũ kỹ vẫn chở đầy "như nêm" nhiều du khách lẫn dân tín
ngưỡng địa phương đi từ thủ đô Colombo đến những ngôi đền cổ này, trông giống như những chú voi to
lớn và ương ngạnh đang lừng lững băng qua vùng cao nguyên rậm rạp.
Vùng đất thánh Anuradhapura được phát hiện vào khoảng thế kỷ thứ 5 trước công nguyên và từng là thủ
phủ đầu tiên của Sri Lanka. Nay nó vẫn còn là một thành phố của thần thánh và tín ngưỡng.
Anuradhapura cũng từng là biểu tượng cho sức mạnh của người Sri Lanka. Nền lịch sử được ghi lại thành
văn bản của Sri Lanka đã được bắt đầu từ khi có sự xuất hiện của người Aryan đến từ Ấn Độ. Họ đã đưa
việc sử dụng kim loại, các phương pháp canh tác nông nghiệp tiên tiến và kỹ thuật thủy lợi vào Sri Lanka.
Họ còn đưa vào đây những hình thức quản lý chính phủ đầu tiên và một số vương quốc Sri Lanka đã ra
đời trên đảo quốc này vào thế kỷ thứ 4 trước công nguyên, trong đó Anuradhapura là vương quốc hùng
mạnh nhất.
Những di tích của thành phố cổ dường như kéo dài không dứt. Chúng nằm rải rác khắp nơi ở phía Tây và
phía Bắc của thị trấn hiện đại Anuradhapura. Những ngôi chùa, những cung điện và những bức tượng
Phật đổ nát ngổn ngang trong thị trấn, nằm dọc theo những ao, hồ lớn. Chạy qua trung tâm của những ao
hồ này là một đường xe lửa cũ kỹ mang dấu vết của thời thuộc địa Anh.
Thời gian thích hợp nhất trong năm để đến với Sri Lanka là khoảng từ tháng 10 đến tháng 3 bởi vì những

tháng này là mùa khô và thời tiết ở cả hai bờ Tây và Nam của nước này đều đẹp. Còn thời gian tốt nhất để
đi du lịch bờ Đông là từ tháng 5 đến tháng 9. (Theo DNSGCT)
Thái Lan
Thái Lan

Đến thăm thủ đô Bangkok của Thái Lan, sứ sở của Phật giáo với rất nhiều ngôi chùa mang lối kiến trúc
đậm nét dân tộc, các bạn sẽ tận mắt chiêm ngỡng một tợng Phật bằng vàng khối nặng 5,5 tấn, vẻ nguy nga
tráng lệ của Hoàng cung và Quốc bảo của Thái Lan.
Bạn sẽ ngạc nhiên với khu chợ Patpong về đêm và chơng trình mạo hiểm bắt cá sấu bằng tay không. Cách
Bangkok 115 km là thành phố biển Pattaya xinh đẹp, bạn sẽ đợc đa đến đảo san hô bằng tàu cao tốc và
tham gia các trò chơi trên biển. Tối đến, bạn sẽ đợc xem chơng trình biểu diễn nghệ thuật đặc sắc Alcazar
hoặc Tiffany với các diễn viên bán nam bán nữ đợc mệnh danh "Nữ Hoàng gay"
Từ khách sạn, bạn chỉ mất 5 phút đi bộ ra bãi biển và siêu thị Mike, chợ đêm, chợ trái cây. Bạn sẽ ghé
thăm vờn hoa Nong Noch, xem chơng trình biểu diễn văn hóa các dân tộc Thái cùng với tiết mục xiếc voi
vô cùng thú vị. Đừng quên ghé Vờn thú hoang dã Safari và Thiên đờng DREAM WORLD nhé.
Trung Quốc
Trung Quốc, xứ sở của truyền thuyết và các trang sử ký anh hùng. Trạm dừng chân đầu tiên sẽ là Quảng
Châu, một thành phố thương mại sầm uất đầy ắp hàng hóa và phong phú các chủng loại. Thành phố thứ
hai sẽ là Bắc Kinh, thủ đô của Trung Quốc với Hoàng Cung được xây dựng từ bao trăm năm trước, tương
phản với những tòa cao ốc tráng lệ tân kỳ và món vịt quay Bắc Kinh nổi tiếng. Các bạn đã thăm nhiều
công viên hiện đại trên thế giới nhưng chắc chắn các bạn sẽ vô cùng khâm phục Di Hòa Viên – vườn địa
đàng của Từ Hi Thái Hậu, Thập Tam Mộ của 13 vị Vua nhà Minh, Thiên Đàn – đàn tế Trời của các vị
Vua để cầu Trời cho Quốc Thái Dân An và vĩ đại nhất – Vạn Lý Trờng Thành – chắc hẳn các bạn đã hài
lòng với Bắc Kinh rồi phải không? Nhưng vẫn còn Thợng Hải, với cây cầu treo tuyệt mỹ, thành phố cổ và
Bến Thượng Hải nổi tiếng. Cách Thượng Hải không xa là Hàng Châu, nơi xa kia các Hoàng Đế thường
du ngoạn Giang Nam để thưởng thức cảnh đẹp của Tây Hồ. Và đây, Thẩm Quyến, chúng tôi muốn mời
các bạn đến thăm một đặc khu trẻ trung, đầy sức sống. Một vùng đất được xây dựng với tốc độ nhanh đến
chóng mặt với những công viên tuyệt đẹp nhất : Trung Hoa Cẩm Tú, Làng Văn Hóa Dân Tộc, Cửa Sổ
Thế Giới.
Hong Kong

Hãy khám phá Hong Kong , thiên đường mua sắm và các món ăn độc đáo, từ các phong tục truyền thống
cồ xa đến các tòa nhà chọc trời.
Mời quí vị dạo xem đỉnh núi Thái Bình, vịnh nước cạn, các chợ đêm "đàn ông", "đàn bà" và nếu quí vị
muốn cầu duyên – xin mời đến chùa Hoàng Đại Tiên. Không thể không ghé tham quan công viên Hải
Dương Học với vô số trò chơi giải trí ngoạn mục, xem múa cá heo, hồ cá san hô.
Dubai
Khám phá Dubai

Từ những sa mạc bình yên trải dài vô tận đến những khu chợ sầm uất của người Hồi giáo, Dubai được
xem là nơi hấp dẫn cho khách du lịch trên khắp thế giới.
Tiểu vương quốc Ả Rập với phong cảnh rất đẹp và đa dạng, trong một ngày du khách có thể
trải qua tất cả mọi thứ từ những ngọn núi hiểm trở, những đùn cát gây kinh hoàng đến những
bờ biển phủ đầy cát trắng, những công viên cây xanh tươi tốt, những ngôi làng nghèo nàn đến
những khu nhà ở sang trọng, và du khách còn có cảm giác rất thú vị khi đi mua sắm ở những
khu buôn bán vừa cổ kính vừa hiện đại...
Dubai vừa là một trung tâm thương mại quốc tế năng động và cũng là một không gian du lịch
rất thoải mái cho khách du lịch. Chính những sự tương phản này đã tạo cho Dubai một sắc thái
riêng độc nhất và đầy cá tính.
Du khách đến Dubai có thể tham gia nhiều trò chơi mạo hiểm với cảm giác mạnh ở công viên
nước Wild Wadi nổi tiếng, hay ở trong khách sạn Burj Al Arab có hình thuyền buồm cao 321m được
mệnh danh là "sự xa hoa của Dubai". Wafi City là điểm đến thú vị nhất của Dubai, tại đây du khách có
thể thoải mái mua sắm với hơn 200 shop bán đủ các mặt hàng nổi tiếng trên thế giới... Ngoài ra du khách
còn có thể tham gia các trò vui chơi giải trí, ăn uống với nhiều món ăn nổi tiếng. (Theo Dubaitourism)
Hy Lạp
Đến với Hy Lạp thần thoại

Thành cổ Acropolis, biểu tượng của Hy Lạp, nằm trên đỉnh ngọn núi đá cao nhất thủ đô Athens.
Khách sạn
Burj Al
Arab

Công viên
nước Wild
Wadi
Đứng ở mọi góc độ, ai tới Athens cũng đều nhìn thấy những hàng cột bằng đá cẩm thạch màu xám
trắng uy nghi cao ngút được chạm trổ một cách tinh vi. Thành cổ Acropolis là một quần thể kiến
trúc có Nhà hát ngoài trời, nơi biểu diễn các chương trình hòa nhạc của những dàn nhạc nổi tiếng
trên thế giới. Mùa hè năm nay, mời các bạn đến với Hy Lạp nơi diễn ra Olympic Athens 2004.
Các cổng thành, đền đài nơi đây được làm bằng đá cẩm thạch, nổi bật nhất là ngôi đền mang tên
Delphi nằm kế bên cung điện Cariatides với sáu hàng cột chạm trổ hình toàn thân sáu mỹ nữ ở tư thế
khác nhau, đỡ lấy mái vòm của ngôi đền đã đổ nát. Chính phủ và nhân dân Hy Lạp luôn coi trọng và
gìn giữ những tài sản vô giá mà tổ tiên họ đã để lại. Với 3.000 hòn đảo lớn nhỏ nằm rải rác trên bờ
biển Địa Trung Hải.
Hy Lạp thu nhập chủ yếu ở nguồn du lịch và dịch vụ. Du lịch ở Hy Lạp tập trung tối đa ở khu vực du lịch
biển và du lịch đảo. Mỗi đảo có một phong cách làm du lịch đặc trưng khác nhau: Du lịch tham quan di
tích lịch sử dành cho du khách lớn tuổi - du lịch giải trí và các trò chơi thể thao biển dành cho giới tuổi trẻ
- du lịch dã ngoại dành cho mọi người.
Anh Nguyễn Tăng Huy và anh Trần Ban Đức, chủ của ba nhà hàng lớn ở Athens cho biết: Tại Hy Lạp
cộng đồng người Á châu không nhiều, người Việt Nam làm ăn và sinh sống ở đây chủ yếu tập trung ở thủ
đô khoảng 500 người, phần lớn sinh sống bằng các nghề như: mở nhà hàng, dệt nhuộm vải, trồng hoa,
trồng nấm. Riêng tại nhà hàng do anh Huy làm chủ có thuê người châu Á và cả người Hy Lạp để phục vụ.
Nói đến Hy Lạp là nói đến cái nôi, nơi sản sinh ra phong trào Olympic, nơi có núi Olympic và ngọn lửa
thiêng bất diệt mà Hy Lạp được vinh dự tổ chức đại hội Olympic thế giới vào tháng 8 năm nay. Tại
Athens sân vận động Olympic nơi các chiến binh Hy Lạp và các đấu sĩ thời Hy Lạp cổ đại đã tỉ thí và
những vòng nguyệt quế đội trên đầu biểu tượng cho vinh quang chiến thắng vẫn còn đây, nhiều tượng đài
tôn vinh cho thể thao như vận động viên ném đĩa, ném lao, chạy việt dã... được đặt ở mọi nơi, mọi chỗ ở
thủ đô. (TRẦN MÙI - SGGP)
Anh
Du lịch trên kênh rạch ở London

Ngày nay khi có dịp nói chuyện với dân Anh chắc hẳn nhiều người sẽ có cảm tưởng là rất nhiều người

Anh không hề biết gì đến sự hiện hữu của những con kênh đào ngang dọc, nối kết hầu hết các thị trấn
thành phố của nước Anh. Tuy nhiên, thực tế kênh đào được coi như một phần của di sản văn hóa cũng
như lịch sử của xứ sở Sương mù này, và giờ đây chúng đang trở thành một địa điểm du lịch lý tưởng.
Hệ thống kênh đào từng giữ một vị trí quan trọng trong quá trình phát triển công nghiệp của nước
Anh, tới mức bay giờ người ta phải xây dựng hẳn một khu trưng bày gọi là Bảo tàng kênh đào nằm
trên một bến đỗ của con kênh Regents chạy dọc thủ đô London. Bên trong bảo tàng tái hiện lại cảnh
sống của người lái thuyền trên những dòng kênh khi xưa.
Trong một khoang tầu chật hẹp với những vật dụng cho cuộc sống, bảo tàng cho chạy một đoạn băng
ghi âm ghi lại những cuộc nói chuyện trên thuyền, kể lể, đồn đại chuyện trong ngày. Ông Martin
Sash là người phụ trách Bảo tàng, cho biết bảo tàng này thuộc hệ thống quĩ phi chính phủ và khách đến
đây có đủ mọi lứa tuổi. Bảo tàng không chỉ lưu lại những gì liên quan đến kênh đào London, mà cả những
con kênh đào của toàn nước Anh, một mạng lưới mà đa số dân Anh đều quên mất cả rồi, trong lúc nhiều
người đến từ tận Na-Uy hay Mỹ để nghiên cứu lại giá trị của nó, trong đó có cả giá trị thủy sản với những
nguồn cá sống trong kênh.
Ngày xưa, khi chưa có động cơ diesel nhỏ gọn rẻ tiền, người ta kéo thuyền bằng những con ngựa thồ đi
trên bờ, do một chú bé dắt đi, kéo theo xủng xoẻng dây xích lôi con thuyền nặng hàng tấn trên mặt nước.
Toàn
cảnh
đền
Delph
i trong
cổ
thành.
Người
ta đặt
tên cả
một
đoạn
kênh là
Little

Venice.

×