Tải bản đầy đủ (.docx) (27 trang)

Tai lieu Tieng Viet boi duong on tap cho hoc sinhlop 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (210.93 KB, 27 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề bài: Tả một bạn học của em</b>
<i><b>Dàn ý:</b></i>


1. Mở bài: Giới thiệu về bạn học sinh (tên? Bạn là bạn học cùng lớp với em. Bạn đợc
nhiều người yêu quý)


2. Thân bài: a, Tả ngoại hình:
- Tuổi: 10


- Tầm vóc: mảnh mai, cân đối, dong dỏng cao


- Cách ăn mặc: gọn gàng, sạch sẽ, đến lớp bạn luôn mặc đồng phục áo trắng và quần
sẫm màu


- Dáng điệu: nhanh nhẹn hoạt bát


- Khn mặt: trịn trịa, bầu bĩnh, đáng yêu
- Mái tóc: đen nhánh, mợt mà, để xỗ ngang vai
- Hàm răng: đều đặn, trắng bóng


- Đội mắt: đen lay láy, tốt lên vẻ thơng minh
- Nớc da: mịn màng, trắng hồng


- Nụ cời tơi tắn
b, Tả tính tình:


- Bạn ngoan ngỗn, lễ phép với thày cơ và ngời trên, hồ nhã, đồn kết với các bạn
- Trong lớp luôn trật tự, chăm chú nghe giảng, hăng hái tham gia phát biểu ý kiến
- Bạn thờng xun giúp đỡ những bạn kém hay có hồn cảnh khó khăn


- Bạn là cán bộ lớp gơng mẫu, năng nổ với công việc của lớp, của trờng, luôn đứng đầu


các phong trào văn nghệ, học tập. Bạn là con chim sơn ca của trờng. Bạn là con ngoan, trị
giỏi, ln giúp đỡ gia đình


3. Kết bài: nêu cảm nghĩ: - Yêu quý bạn
- Bạn là tấm gơng sáng cho em noi theo.


<b>Đề bài: Tả cảnh đường phố vào buổi sáng sớm.</b>


1. Mở bài: Mỗi ngày mới, em lại đợc chứng kiến nhịp sống hối hả, nhộn nhịp của
thành thị. Lúc đó em mới thực sự thấy đợc lợi ích của con đờng quốc lộ 38 ngay sát nhà em.


2. Thân bài: * Tả quang cảnh đường phố:


- Sáng sớm, bầu trời trong xanh, mát mẻ. Hàng cây ven đờng xanh tơi, lá cây còn đọng
những giọt sơng long lanh nh những hạt thóc.


- Những ngơi nhà ven đờng im lặng, yên tình nh đang chìm vào giấc ngủ.


- Con đờng vẫn còn rất vắng vẻ. Mặt đờng trải nhựa phẳng lì, màu xám tro, rộng thênh
thang.


- Dải phân cách bằng bồn hoa phủ cỏ xanh tơi, xen thêm những cây ngâu cắt tỉa nh
hình quả bóng cùng những bông hoa rực rỡ. Cột đèn cao vút cùng với những biển báo giao
thông đứng sừng sững theo hàng thẳng tăm giữa dải phân cách.


- Lác đác vài thanh niên chạy bộ trên đờng. Trong vờn hoa, các cụ già tập thể dục dỡng
sinh. Các bà, các cơ thì vừa đi vừa trò chuyện.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

hàng bắt đầu rục rịch mở cửa. Ngời ra ngời vào tấp nập. Từng dịng xe đi đúng làn đờng của
mình. Xe máy nhờng đờng ô tô, xe đạp đi sát lề đờng. Ai cũng hối hả, vội vàng nhng vẫn


chấp hành đúng luật lệ giao thông.


3. Kết bài: nêu cảm nghĩ về con đờng:


Nhờ có con đờng quốc lộ 38 mà cuộc sống đợc tiện lợi hơn. Ngày ngày, trên con đờng,
em tới trờng và đợc học bao điều hay lẽ phải. Con đờng nh dẫn dắt chúng em đi tới tơng lai.



<b>Đề bài: Tả một cơn mưa</b>


Dàn ý:


1. Mở bài: Giới thiệu về cơn mưa


Mùa hè đến với những cơn mưa rào đến thật bất ngờ và đi cũng thật nhanh, đã để lại
trong mỗi người những kỉ niệm khó quên.


2. Thân bài: a, Trước cơn mưa:
- Trời oi bức hơn bình thường


- Gió thổi mát lạnh dần và dữ dội hơn


- Từ xa đã nổi lên tiếng sấm ù ù như xay lúa. Chớp loá sáng nhằng nhịt như rạch ngang
bầu trời


- ếch kêu ồm ộp, cóc nghiến răng ken két, chuồn bay thấp lè tè. Những đám mây đen
kịt to lù lù kéo đến làm cả bầu trời tối sầm lại. Báo hiệu cơn ma sắp tới.


b, Trong cơn ma:



- Cơn ma đến rất nhanh,… Ma nặng hạt dần. Ma bắt đầu rào rào, trắng xoá cả đất trời.
Hạt nọ nối tiếp hạt kia, đan chéo nhau, xối xả nh dòng thác trút xuống mặt đất


- Sấm chớp đùng đùng. Gió giật dữ dội, làm cây cối nghiêng ngả nh đang reo vui.
- Đờng làng, ao chuôm ngập đầy nớc


c, Sau cơn ma:


- Hạt ma nhỏ dần, tha dần rồi tạnh hẳn


- Trời rạng dần, ló ra những khoảng trời trong vắt nh vừa đợc gột rửa.
- khơng khí mát mẻ, trong lành


- mọi cơng việc lại tiếp diễn bình thờng


3. Kết bài: Cơn ma đã mang lại sức sống cho vạn vật cùng với bao kỉ niệm đẹp đẽ của
tuổi thơ.


<b>Đề bài: Tả ngôi trường của em</b>
Dàn ý:


1. Mở bài: Giới thiệu về ngơi trường


Mới hơm nào em cịn bỡ ngỡ trớc ngơi trường mới, nay nó đã trở nên thân thiết với
em. Đó chính là trường tiểu học Tiền An, nằm ở trung tâm thành phố Bắc Ninh.


2. Thân bài: * Tả bao quát:


- ngôi trờng rất rộng, nằm bên con đường Ngô Gia Tự



- ngôi trờng với những dãy nhà hai tầng thật khang trang dù khơng cịn mới lắm
* Tả chi tiết:


- cánh cổng bằng tôn sơn màu xanh lục, đứng khiêm tốn giữa phố phờng đông đúc,
nhộn nhịp


- tấm biển trờng nhỏ bé, nổi bật lên hàng chữ đỏ: “Trờng Tiểu học Tiền An”


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

- ở giữa là một sân chơi rộng, lát gạch sạch sẽ, là nơi chúng em vui chơi, tập thể dục và
múa hát tập thể. Giữa sân là cột cờ cao vút. Trên đỉnh cột cờ, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp
phới


- góc sân, cây phợng già cổ thụ đứng sừng sững nh bác bảo vệ của trờng, gốc cây to
bằng vòng tay của mấy đứa chúng em, tán lá xum xuê cả một góc sân trờng


- khu văn phịng nhỏ bé, chỉ gồm hai phịng dành cho các thày cơ


- các phịng học rộng rãi, thống mát, lát gạch bơng sạch sẽ, ba dãy bàn hai chỗ ngồi
ngay ngắn, trong góc lớp kê một chiếc tủ đựng sách vở và đồ dùng học tập. Chiếc bảng đen
kê ngay ngắn cùng với năm điều Bác Hồ dạy, lá th của Bác và ảnh Bác


- khu vờn trờng rất rộng, đợc phủ lên một thảm cỏ xanh tơi, xung quanh trồng những
cây bạch đàn cao vút. Xen giữa bãi cỏ là những cây vàng anh cắt tỉa hình quả bóng. Giữa vờn
là một bồn hoa rực rỡ. Chúng em tay phiên nhau bắt sâu, tỉa lá, tới nớc cho khu vờn. Giữa
những vạt cỏ xanh rì là những lối đi nhỏ xây gạch


- chúng em thờng chơi đuổi bắt, trốn tìm trong khu vờn
3. Kết bài:


Ngôi trờng của em đã rèn luyện bao lứa học trò để sau này chúng em sẽ là những ngời


cơng dân góp phần làm cho đất nớc ngày càng giàu mạnh.


<b>Đề bài: Tả cô giáo em đang giảng bài</b>
<i><b>Dàn ý:</b></i>


1. Mở bài: Giới thiệu cô giáo khi đang giảng bài (tên? Là ngời nhiệt tình giảng dạy)
2. Thân bài: a, Tả ngoại hình:


- tuổi : ngồi 50


- tầm vóc: thon thả, cân đối
- cách ăn mặc: gọn gàng, giản dị
- khuôn mặt hiền từ, phúc hậu


- đôi mắt bồ câu đen láy ẩn hiện dới hàng mi cong cong
- da ngăm đen


- mái tóc:


- hàm răng đều đặn, nụ cời tươi tắn
b, Hoạt động cô đang giảng bài:
- cơ giảng bài say sa, nhiệt tình


- giọng giảng cuốn hút, lúc trầm lúc bổng (nh nuốt lấy từng lời giảng)
- vừa giảng, cô vừa ghi bảng


- tay cơ viết nhanh thoăn thoắt, những dịng chữ đều, đẹp hiện rõ trên nền bảng xanh…
- cô di chuyển nhanh, lúc bên này bảng, lúc bên kia bảng…


- bàn tay cô khi giơ lên, lúc hạ xuống để diễn tả nội dụng bài học



- khi chúng em là bài, cô giáo xuống tận nơi. Cô cúi lom khom bên bạn này, lúc bên
bạn kia…


- bạn nào làm việc riêng, cô biết ngay và nghiêm khắc phê bình


- cùng một lúc, em thấy cô làm rất nhiều việc: giảng bài, viết bài, uốn nắn học sinh
3. Kết bài: nêu cảm nghĩ:


- rất thích nghe cơ giáo giảng bài


- hứa chăm chú nghe giảng để cơ vui lịng.
<b>Đề bài: Tả cơ giáo em đang giảng bài</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

“Mỗi ngày đến trờng là một ngày vui”. Đúng nh vậy, em rất thích đợc đến trờng, đến
trờng để đợc học bao điều hay lẽ phải, đợc gặp bạn bè. Nhng để lại trong em ấn tợng sâu sắc
nhất vẫ là hình ảnh cô giáo Lan đứng trên bục giảng bài.


“Tùng…tùng…tùng…” Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Cô giáo bớc lên lớp
học. Lần này, em mới có dịp ngắm kĩ cơ giáo của mình. Cơ Lan năm nay đã ngồi 50 tuổi.
Nhng so với tuổi thì trơng cơ cịn trẻ lắm. Tầm vóc cơ thon thả, cân đối. Cơ ăn mặc giản dị.
Thờng ngày, khi lên lớp, cô thờng mặc một chiếc quần sẫm màu cùng với áo sơ mi. Khuôn
mặt cô hiền từ, phúc hậu. Đôi mắt bồ câu đen lay láy ẩn hiện dới hàng mi cong vút. Nớc da
cơ ngăm đen. Cơ có nụ cời tơi tắn. Hàm răng đều đặn, trắng ngà. Mái tóc dài ngang vai, đen
nhánh. Cô bắt đầu giảng bài mới. Cô giảng bài say sa, nhiệt tình. Giọng giảng cuốn hút, lúc
trầm lúc bổng, ngân nga, ấm áp. Chúng em nh nuốt lấy từng lời giảng của cô. Vừa giảng, cô
vừa viết bảng. Tay cơ đa nhanh thoăn thoắt. Từng dịng chữ đều đặn, ngay ngắn hiện rõ trên
nền bảng xanh. Cô di chuyển nhanh, lúc bên này bảng, lúc bên kia bảng. Tay cô đa lên, hạ
xuống để diễn tả nội dung bài học. Khi giảng, cô thờng đa ra những câu hỏi phụ để chúng em
thêm hiểu bài. Khi chúng em làm bài, cô xuống dới lớp hớng dẫn những bạn yếu. Lúc cô cúi


lom khom bên bạn này nhắc nhở, phê bình cách trình bày, chữ viết. Lúc cơ cúi lom khom bên
bạn kia uốn nắn. Cùng một lúc, cô làm rất nhiều việc: giảng bài, viết bài, uốn nắn học sinh.
Bạn nào mất trật tự hay làm việc riêng, cơ biết ngay và nghiêm khắc phê bình.


Em rất thích nghe cơ Lan giảng bài. Em hứa sẽ giữ trật tự, hăng hái phát biểu, chăm
chú nghe giảng để cơ vui lịng.


<b>Đề bài: Lớp em hoặc trường em có một bạn hát hay (hoặc kể chuyện hấp dẫn). Em hãy</b>
<b>tả bạn đó lúc đang hát hoặc đang kể chuyện.</b>


Dàn ý:


1. Mở bài: Giới thiệu bạn đang hát (tên? Học lớp nào? Hát bài gì? nhân dịp nào?)
2. Thân bài: a, Tả ngoại hình:


- tiếng nhạc nổi lên, Ngọc bớc ra sân khấu trong bộ váy áo màu hồng
- bạn 10 tuổi


- khuôn mặt bầu bĩnh, đáng yêu


- nớc da mịn màng, trắng hồng, đợc thoa một lớp phấn mỏng
- môi tô son đỏ thắm


- mắt đen láy, sáng long lanh


- mái tóc đen nhánh, mợt mà, tết hai sam, thắt nơ hồng
- hàm răng trắng bóng


- tay cầm míc, bạn nở nụ cời thật tơi, giới thiệu bài hát
b, Tả hoạt động bạn đang biểu diễn



- bài hát có nội dung: …


- tiếng nhạc cất lên, bạn nhún nhảy đều chân, ngời đong đa, tay đa ra để diễn tả nội
dung bài hát…


- giọng hát trong trẻo, ngân vang, lúc ngọt ngào tha thiết, lúc dồn dập cao vút…
- khi hát, khán giả ở dới hát và vỗ tay theo


- đến đoạn cuối, mắt bạn sáng ngời, tay đa ra phía trớc một cách hồn nhiên, nhí nhảnh.
Giọng hát dờng nh chậm lại


- động ta biểu diễn của bạn thành thạo, để lại cho khán giả ấn tợng sâu sắc
- hát xong bạn cúi chào khán giả. Mọi ngời lên tặng hoa


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

- yêu mến tiếng hát của bạn


- mong có nhiều dịp để xem Ngọc biểu diễn


<b>Đề bài: ở nhiều vùng trên đất nước ta, hằng năm, nhân dân tổ chức nhiều lễ hội truyền</b>
<b>thống (ví dụ: hội Đền Hùng, hội Chùa Hương, hội Lim,…). Em hãy tả lại quang cảnh</b>
<b>một lễ hội mà em đã được chứng kiến. (Bài viết khoảng 20 dòng.)</b>


Bài làm


Mùa xuân là mùa cây lá đâm chồi nảy lộc, cây cối xanh tơi, muôn hoa khoe sắc thắm
và cũng là mùa của lễ hội. Cứ đến ngày mời ba tháng giêng âm lịch hàng năm, quê em lại tổ
chức hội Lim - lễ hội mang đậm bản sắc của quê hơng Kinh Bắc.


Mới từ sáng sớm, khắp các ngả đổ về đồi Lim đều đông nghịt ngời đi trảy hội. Khoảng


tám giờ sáng, phần nghi lễ bắt đầu. Lễ rớc Thành Hồng thật linh đình. Các cụ ơng, cụ bà
mặc áo dài, đi hài, đội khăn xếp tế lễ thật trang nghiêm. Trên đồi, từng đám đông quây quần
bên những lều quan họ. Họ say sa với những làn điệu dân ca mợt mà, say đắm với những chị
hai, chị ba têm trầu cánh phợng. Những bãi đất trống chăng đầy cờ phớn khoanh thành từng
khu. Nơi này đấu cờ, nơi kia đấu vật, chỗ này chọi gà, chỗ kia kéo co. Tiếng trống rộn ràng,
tiếng hò reo huyên náo, tiếng cời hả hê. Những cây đu đợc dựng lên cao sừng sững. Từng cặp
nam nữ thanh niên nhẹ nhàng nhún đu, ngời dớn về phía trớc, ngời dạt về phía sau, từ từ bay
bổng trong tiếng vỗ tay, hị reo khích lệ. Trên mặt hồ, những chiếc thuyền rồng đợc trang
hoàng rực rỡ chở các liền anh, liền chị trong những chiếc áo the, khăn xếp duyên dáng lớt
nhẹ cùng những lời ca quan họ mợt mà, đắm say.


Hội Lim là niềm tự hào của những ngời con trên quê hơng Kinh Bắc bởi đó là một nét
văn hoá đậm đà bản sắc văn hoá của dân tộc Việt Nam.


<b>Đề 28: Em đã đọc truyện Dê con nghe lời mẹ. Mợn lời một trong hai nhân vật: chú Dê</b>
<b>con hoặc Dê mẹ, em hãy kêt lại truyện Dê con nghe lời mẹ; đồng thời ghi lại cảm nghĩ</b>
<b>của nhân vât về những sự việc diễn ra trong câu chuyện.</b>


Bài làm


Tôi là Dê út. Trong nhà, tôi là ngời đợc mẹ u q và nng chiều nhất.


Hơm đó là một ngày đẹp trời. Bầu trời quanh đãng, gió thổi mát rợi. Tôi và các anh chị
cùng nhau chơi đùa trên bãi cỏ non trớc sân. Bỗng từ trong nhà, mẹ tôi vội vã chạy ra. Mẹ đã
đội sẵn mũ, khốc chiếc áo lơng trắng trên ngời, có vẻ nh sắp đi đâu đó. Mẹ gọi tất cả anh em
chúng tôi lại và dặn:


- Bây giờ mẹ phải đi hái ít cỏ non để dùng cho bữa tra. Các con nhớ ở trong nhà, khố
cửa cẩn thận, đề phịng kẻo lão Sói tới bắt ăn thịt đấy.



- Nhng làm sao chúng con phân biệt đợc mẹ với lão Sói để mở cửa?


- Khi về, mẹ sẽ gọi các con: “Dê con ngoan ngoãn. Mau mở cửa ra. Mẹ đã về nhà. Cho
các con bú.” Thôi nhé, mẹ đi đây. Các con cẩn thận nhé.


- Chúng con chào mẹ ạ.


Tất cả anh em chúng tơi vào nhà và khố cửa lại, chơi trong nhà theo đúng lời mẹ dặn.
Thật không may, lúc mẹ đi, lão Sói đang nấp ở một bụi rậm gần nhà và đã nghe hết lời mẹ
dặn. Mẹ vừa đi một lúc, lão Sói đã lân la đến trớc cửa nhà chúng tôi, cất giọng hát khàn khàn:


“Dê con ngoan ngoãn
Mau mở cửa ra
Mẹ đã về nhà
Cho các con bú”


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

- A! Mẹ đã về!


- Sao mẹ về sớm thế nhỉ?


- Giọng mẹ đâu có ồm ồm nh thế này?
Tơi sốt ruột:


- Các anh chị cịn chần chừ gì nữa. Anh cả hãy lấy chìa khố mở cửa cho mẹ đi.


Các anh chị tôi đều cảm thấy nghi ngờ và bắc ghế lên nhìn qua khe cửa. Thì ra đó
chính là lão Sói. Cả mấy anh em tơi đều run cầm cập, sợ hãi khi thấy lão Sói đi đi lại lại trớc
cửa nhà. Lão ta giục:


- Các con mau mở cửa cho mẹ đi.



Anh cả trấn tĩnh chúng tôi và bảo mấy anh em cùng nhau quát to:


- Lão Sói kia, hãy cút đi mau. Chúng tao thừa biết mày không phải là mẹ. Mau cút đi
kẻo mẹ ta về sẽ húc cho mi lòi ruột ra đấy.


Nghe thấy vậy, lão Sói run sợ, vắt chân lên cổ chạy thục mạng. Anh em chúng tơi hị
reo vui sớng vì đã lập đợc “chiến cơng” đuổi Sói. Lát sau, lại có tiếng gõ cửa và một giọng
hát trầm ấm cất lên:


“Dê con ngoan ngoãn
Mau mở cửa ra
Mẹ đã về nhà
Cho các con bú”
Tơi lo sợ:


- Khơng khéo lão Sói quay lại đấy.
Anh cả cốc đầu tôi cời:


- Giọng mẹ mà cũng không nhận ra à.


Anh em chúng tôi vui sớng, nhao nhao kể lại cho mẹ nghe về câu chuyện đuổi lão Sói.
Mẹ xoa đầu chúng tơi khen:


- Các con đúng là những đứa trẻ ngoan.


Từ đó, anh em chúng tôi lại sống hạnh phúc bên mẹ và lão Sói khơng bao giờ cịn dám
quấy nhiễu cuộc sống của chúng tôi nữa.


<b>Đề bài: Tả em bé ở tuổi tập nói, tập đi</b>


Dàn ý


1. Mở bài: Gia đình tơi mới có thêm một thành viên nhỏ tuổi, đó chính là nguồn hạnh
phúc lớn của gia đình tơi.


2. Thân bài: a, Tả ngoại hình
- thân hình bụ bẫm, bế trẫm tay


- chân tay có nhiều ngấn; khi tắm mẹ phải vạch từng ngấn ra để kì cọ
- mái tóc đen, dày đợc cắt húi cua trông thật ngộ nghĩnh


- hai má núng nính, khi ngủ dậy hồng rực lên nh hai quả cà chua. Mỗi khi đi đâu về, tôi
thờng ơm ghì bé vào lịng và hơn tới tấp lên mặt bé


- mắt đen láy, ánh lên niềm vui thích
b, Tả hoạt động:


- ngày ngày, mẹ thờng đặt Mít trong chiếc xe tập đi hoặc cho bé bám tay tập đi tới.
- Mít đi vững rồi thì mẹ ngồi ở xa gọi bé đi tới. Bé vấp ngã, cả nhà hò reo cổ vũ, bé
toét miệng cời rồi lồm cồm bò dậy bớc tiếp.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

- Mẹ vừa về đến cổng, Mít đã reo to: “Mẹ ơi! Mẹ ơi!”
- Khi đi chơi, gặp ai bé cũng khoanh tay “ạ”


- Lúc vui thích, Mít hị hét và vỗ tay hoan hơ
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ:


- Mít là niềm vui của cả nhà
- Ai cũng yêu quý Mít



<b>Đề bài: Tả em bé ở tuổi tập nói, tập đi</b>


Cu Mít là thành viên nhỏ tuổi nhất trong gia đình tơi. Bé đang ở tuổi bi bơ tập nói, chập
chững tập đi.


Cu Mít đã gần trịn một năm. Thân hình bé bụ bẫm, đáng u. Chân tay có rất nhiều
ngấn nên mỗi lần tắm, mẹ phải vạch từng ngấn ra để kì cọ. Khn mặt trịn xoe, bầu bĩnh.
Hai má phinh phính, đỏ hồng nh quả cà chua. Da trắng hồng mịn màng. Tóc rất dày, đen
nhánh, mềm mại, cắt húi cua ngộ nghĩnh. Mít rất thích đợc mẹ buộc cho một túm tóc trên
đỉnh đầu giống nh “thằng Bờm”. Hai mắt bé mở to, tròn xoe, đen lay láy nh hạt nhãn. Cái
miệng chúm chím nh hoa, rất hay cời. Mỗi khi toét miệng cời lại để lộ mấy cái răng sữa trắng
bóc.


Đang tuổi tập nói, tập đi nên bé rất hay nói, giọng ngọng nghịu dễ thơng. Ai nói gì, bé
cũng bắt chớc nói theo. Gặp ai bé cũng ngoan ngoãn khoanh tay “ạ bà”, “ạ mẹ”,… Hàng ngay,
mẹ để bé vào chiếc xe tập đi, bé lon ton chạy khắp nhà. Khi bé đã đi vững, mẹ cho bé đi men
thành giờng. Bé lẫm chẫm bớc đi, ngời nghiêng bên này, ngả bên kia. Mẹ ngồi xa gọi bé tới.
Bé ngả vào lòng mẹ, kêu “măm, măm” rồi rúc ngực địi ăn.


Cu Mít ln đem lại niềm vui, tiếng cồi cho cả gia đình. Mong Mít hay ăn chóng lớn,
ngoan ngỗn, khoẻ mạnh cho bố mẹ, ơng bà vui lịng.


<b>Đề bài: Tả mẹ</b>


1. Mở bài: Mẹ là ngời thân yêu nhất của tôi. Ngời đã sinh ra tôi, nuôi nấng tôi từ tấm
bé và dành cho tơi tình thơng u vơ bờ bến.


2. Thân bài: a) tả ngoại hình
- mẹ tơi năm nay đã ngồi 30 tuổi
- tầm vóc thon thả, cân đối



- mẹ ăn mặc giản dị
- khuôn mặt xơng xơng


- nớc da ngăm ngăm, rám nắng


- tóc dài ngang vai, buộc gọn đằng sau


- cặp mắt hiền từ, ln nhìn tơi âu yếm nh luôn dõi theo từng bớc đi của tôi, đôi mắt ấy
ánh lên niềm hạnh phúc khi thấy tôi vui . Cũng vì vậy mà tơi ln ln cố gắng để khỏi làm
cho đôi mắt mẹ buồn


- hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp càng làm cho nụ cời của mẹ thêm tơi tắn


- giọng mẹ nhẹ nhàng, ấm áp cất lên lời ru ngọt ngào đa tôi vào những giấc mơ êm
đềm của thời thơ ấu


b, Tả tính tình + kỉ niệm


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

- khi tơi mắc lỗi, mẹ khuyên bảo nhẹ nhàng mà nghiêm khắc.Tôi cịn nhớ, có một lần,
bà ngoại tơi từ q lên chơi. Vì mải chơi nên tơi đã khơng quan tâm, hỏi han đến bà. Khi biết
chuyện đó, mẹ đã khóc. Sự đau buồn của mẹ khiến tôi cảm thấy thật xấu hổ và hối hận.


- mẹ rất hiếu thảo với ông bà, cởi mở với ngời xung quanh, hay giúp đỡ ngời khác. mẹ
luôn là một tấm gơng để tôi học tập trong cách c xử, ăn ở với ngời xung quanh.


- những khi có những niềm vui, nỗi buồn, mẹ luôn là ngời mà tôi nhớ tới và chia sẻ
đầu tiên


3. Kết bài: - Tôi luôn thơng yêu, kính trọng mẹ



<b>Đề bài: Kể lại câu chuyện Rùa và Thỏ bằng lời kể của Thỏ</b>
Bài làm


Họ hàng nhà thỏ chúng tơi vốn có tiếng là chạy rất nhanh. Chẳng có câu “nhanh nh
thỏ” là gì? Thế mà có lần, tôi đã chịu thất bại cay đắng trớc một tên trong họ rùa chậm chạp.
Đầu đuôi câu chuyện là nh thế này.


Một buổi sáng, tôi đi dạo trên một bãi cỏ xanh mớt bên bờ sơng. Trời hơm đó thật là
tuyệt: bầu trời trong xanh, những đám mây trắng nh bơng trơi bồng bềnh, gió thổi mát rợi.
Tơi vừa đi vừa nhấm nháp vài cọng cỏ non thì bỗng thấy một con rùa đang cố sức tập chạy.
Tôi giễu cợt:


- Đã gọi là chậm nh rùa mà cũng đòi tập chạy à?
Rùa điềm tĩnh đáp lại:


- Anh đừng coi thờng tôi. Hai chúng ta thử chạy thi coi ai hơn ai?
Tơi phì cời:


- Đợc thơi. Ta chấp chú em một nửa đờng đó.


Ngày hơm sau, chúng tơi gặp lại nhau cũng bên bờ sơng này. Đích đến sẽ là nhà bác
Voi ở phía bìa rừng. Bao nhiêu cổ động viên đều dồn sang phía tơi hết vì ai cũng chắc rằng
Thỏ thì phải thắng Rùa chứ. Thế nên tơi lại càng đắc ý. Trọng tài Khỉ thổi cịi toét một cái,
Rùa ta đã dồn hết sức chạy nhanh. Trông bộ dạng cậu ta thật là buồn cời: cái cổ thì rụt vào,
chân đã ngắn lại cịn cố vơn dài ra để chạy cho nhanh, thở phì phà phì phị trơng thật là mệt
nhọc. Cịn tơi thì nhởn nhơ vừa đi dạo, vừa hái hoa, bắt bớm. Tôi thầm nghĩ trong bụng: “Chờ
Rùa gần về đích, ta phóng một lèo là qua mặt nó đợc ngay.” Nghĩ thế, tơi mặc sức dạo chơi,
thỉnh thoảng lại nhấm nháp vài cọng cỏ non. Vui chơi chán rồi, tôi lại nhảy ùm xuống hồ
tắm. Bỗng tơi ngớc nhìn lên trời: mặt trời đã lên tới đỉnh ngọn tre. Tôi sực nhớ tới cuộc thi và


vội vàng vắt chân lên cổ mà chạy. Nhng khi tơi về tới đích thì Rùa đã ở cột mốc vẫy tay chào
tôi làm tôi càng tức. Cả khu rừng ngạc nhiên về chuyện Rùa đã thắng Thỏ trong cuộc thi chạy
và hị reo hoan hơ Rùa về kì tích ấy khiến tơi càng thêm xấu hổ.


Sau chuyện đó, tơi đã rút kinh nghiệm và tập thay đổi tính nết. Sự thất bại của tơi cũng
chính là một bài học cho những kẻ có tính chủ quan, kiêu căng.


<b>Đề bài : Tả một ca sĩ đang biểu diễn</b>
Dàn ý


1. Mở bài: Giới thiệu ca sĩ mà em sẽ tả


Trong chơng trình ca nhạc lấy tiền ủng hộ đồng bào miền Trung bị bão lụt em đã đợc xem ca
sĩ Đan TRờng biểu diễn. Hình ảnh ca sĩ đã để lại trong em ấn tợng khó quên.


2. Thân bài


- Đến giừo biểu diễn, ngời dân chơng trình bớc ra giới thiệu tiết mục đầu tiên. Đó là bài
“Dòng máu Lạc hồng” do ca sĩ Đan Trờng biểu diễn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

- Năm nay Đan Trờng khoảng 24 tuổi


- Tiếng nhạc cất lên rộn rã. Đan Trờng cất tiếng hát, giọng trầm ấm, khoẻ khoắn “Nòi giống
Lạc Hồng, nịi giống Rồng Tiên, nguyện ơm bao đời đất mẹ”.


- ở dới mọi ngời lắng nghe, nhiều tiếng xuýt xoa “Đan Trờgn hát hay quá”.


- Khi hát đến câu”Nhịp trống hào hùng mãi còn vang, bao lớp ngời đi xa nơi biên thuỳ…”
giọng hát ngân cao, anh giơ tay ra phía trớc diễn tả khí thế hào hùng của dân tộc.



- Khuôn mặt vuông chữ điền của anh bừng sáng, ánh mắt lấp lánh niềm tự hào. Nghe anh hát
mọi ngời nh cũng thấy tự hào vì dịng giống của mình.


- Giọng anh trở nên tha thiết khi hát câu”Việt Nam ơi, yêu mến ngàn đời, yêu luỹ tre xanh có
con sơng chảy quanh…”. Anh đa tay đặt vào ngực mình thể hiện tình yêu quê hơng đất nớc,
nét mặt xúc động.


- Hát xong, anh nói lời cảm ơn và cúi chào khán giả, mọi ngời ủa lên tặng hoa, anh cời thật
t-ơi đón nhận với niềm xúc động chân thành.


3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ:


- Đợc nghe anh hát em thấy rất tự hào là ngời dân Việt Nam.
- Nguyện học giỏi để xây dựng quê hơng đất nớc giàu đẹp.
<i><b> </b></i>


<b>Tả một nhân vật trong câu chuyện em đã đọc theo trí tởng tợng của em.</b>
Dàn ý


1. Mở bài: Giới thiệu nhân vật tả trong truyện (cô Tấm trong truyện Tấm Cám)
2. Thân bài: a, Tả ngoại hình


- Tuổi: 16, tuỏi trăng trịn
- Tâm vóc: thon thả, cân đối


- Cách ăn mặc: gọn gàng, giản dị (áo bà ba, chiếc váy thâm)
- Dáng điệu: nhanh nhẹn, hoạt bát


- khuôn mặt: trái xoan, thanh tú



- Mái tóc: mợt mà, đen nhánh đợc vấn gọn trong vành khăn nâu
- Nớc da: trắng hồng, mịn màng


-Đôi mắt: bồ câu, đen láy, ẩn dới hàng mi cong vút.
- Hàm răng đều đẹp nh hạt na.


- Nụ cời: tơi tắn
b, Tả tính tình


- Cơ chăm chỉ làm việc: Hằng ngày cô dậy sớm nấu cám lợn, cho lợn ăn. Đêm khuya, xong
việc về nhà cô mới đi ngủ.


- Cô là ngời con hiếu thảo luôn nghe lời dì ghẻ, u thơng Cám
- Cơ rất u Bống và coi Bống nh ngời bạn thân thiết của mình.
- Cơ sống chan hoà, đức độ với ngời xung quanh.


- Là hồng hậu nhng cơ vẫn hiếu thảo chan ồ
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ


- Yêu quý nhân vật Tấm


- Học tập những nết tốt của cô.


<i><b> Tả quyển sách Tiếng Việt 5 tập hai</b></i>
Dàn ý


</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

2. Thân bài: a, Tả bao quát


- Quyển sách Tiếng Việt lớp 5 đẹp và sinh động. Quyển sách hình chữ nhật dài khoảng 20-23
cm, rộng 17 cm.



- Quyển sách gồm 2 bộ phận; bìa và ruột
B, Tả từng bộ phận


- Bìa sách màu xanh da trời in bằng giấy cứng. Trên cùng dòng chữ in hoa “Bộ giáo dục và
đào tạo” màu đen. Dới dòng chữ “Tiếng Việt”


Cỡ lớn màu xanh lam, tiếp theo số 5 màu đỏ.


- Một bức tranh phong cảnh đẹp và sinh động. Xa xa, dãy núi trùng trùng điệp điệp, dịng
sơng với cánh buồm, cánh đồng đang mùa cày cấy, các bác nông dân đang lam việc, học sinh
ngồi thảm cỏ trị chuyện.


- Ruột sách gồm có 176 trang đợc in chữ đen nổi bật trên giấy trắng tinh


+ Nội dung cuốn sách có 5 phần: Tập làm văn, chính tả, tập đọc, kể chuyện, luyện từ và câu
chia theo 5 chủ đề: Ngời cơng dân, Vì cuộc sống thanh bình, Nhớ nguồn, Nam và nữ, Chủ
nhân tơng lai


+ Các bài tập đọc, kể chuyện, tập làm văn đều có tranh ảnh minh hoạ màu sắcđẹp giúp em
hiểu nội dung bài.


+ Chính tả giúp em viết đúng, đẹp


+ Tập làm văn giúp em biết những câu văn hay


+ Luyện từ và câu giúp em mở rộng vốn từ khi giao tiếp


- Em giữ gìn quyển sách cẩn thận: bọc giấy bóng kính, khơng để sách bị rây mực, quăn mép
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ



- Em yêu thích quyển sách


- Giúp em học Tiếng Việt tốt hơn, hiểu biết về quê hơng đất nớc và thế giới xung quanh.
<b>Dàn ý tả bà</b>


1. Mở bài: Trong gia đình, tất cả chị em chúng tôi đều đợc qua tay bà chăm sóc, vỗ về từ tấm
bé. Vì vậy, ai cũng u q và kính trọng bà.


2. Thân bài: a) Ngoại hình:
- Tuổi: ngồi 60


- Vóc dáng: dong dỏng cao. Bà vốn là một cô gái khá xinh đẹp trong làng.


- Cách ăn mặc: Bà thờng mặc những bộ quần áo vải gấm với màu sắc gian dị, trông lịch sự,
trang nhã.


- Dáng điệu: Nhanh nhẹn (thể hiện qua hành động)


- Mái tóc: dài, mợt mà, đã điểm những sợi bác, thờng ngày đợc búi lên sau gáy, búi tóc to
nhng vẫn gọn ghẽ.


- Khuôn mặt: hiền từ, phúc hậu


- Đơi mắt vẫn cịn tinh (vẫn cịn có thể xâu kim, khâu vá,…)


- Bà vốn có nớc da trắng nhng nay đã bị rám nhiều và có nhiều nếp nhăn vì dãi dầu ma nắng
- Hàm răng vẫn cịn trắng bóng, đều đặn (nụ cời)


b) Tính tình:



- bà có thói quen dậy sớm, đi bộ cùng các ông bà trong làng, dọn dẹp nhà cửa, tới cây, trồng
rau.


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

- Bà răn dạy từng lời ăn tiếng nói, khuyên bảo các cháu học hành chăm chỉ.


- Bà luôn đối xử tốt với bà con làng xóm, bà thờng cho hàng xóm những quả khế, quả bởi
3. Kết bài: Nêu cảm nghĩ:


- Yêu quý, kính trọng bà


- Ngoan ngỗn, chăm chỉ, học tốt để bà vui lịng
<i><b> </b></i>
<b>Dàn ý tả bà</b>


1. Mở bài: Giới thiệu bao quát bà ( ngời thân yêu của em)
2.Thân bài: a, Tả ngoại hình


- Tuổi: ngồi 70


- Vóc dáng: nhỏ bé, lng hơi cịng


- Cách ăn mặc: gọn gàng, giản dị, cánh áo nâu, quần lụa đen
- Dáng điệu: chậm chạp


- Mái tóc: bạc trắng nh cớc(điểm bạc)
- Khuôn mặt: hiền từ, phúc hậu


- Đôi mắt: khơng cịn tinh tờgn, kh có khách đến chơi bà nhận ra tiếng nói trớc rồi mới cho
vào



- Da: nhăn nheo, có nhiều nếp nhăn, có điểm chấm đồi mồi
- Răng: đen nh hạt na, đã rụng mất vài chiếc


- Nụ cời: móm mém
b, Tả tính tình


- Bà có thói quen dậy sớm, tập thể dục, quét dọn nhà cửa, chăm sóc cây…
- Bà thờng dạy con cháu ăn ở có đức độ


- Thơng con quý cháu: có bánh kẹo ai cho bà thờng để dành cho con cho cháu, đứa nào di
đâu xa về bà cũng ân cần hỏi han, dặn dị…


- Thích n tĩnh, khơng thích ồn ào, cẩu thả…
- Em làm điều sai bà thờgn nhẹ nhàng khuyên bảo


- Thờng xuyên thăm hỏi làng xóm láng giềng, giúp đỡ những ngời có hồn cảnh khó khăn…
- Bà là kho chuyện cổ tích, giọng kể chuyện của bà thật hấp dẫn3.Kết bài: Nêu cảm nghĩ
- Yêu quý kính trọng bà


- Ngoan ngỗn, học giỏi để bà vui lịng.


<b> Tả cô giáo (hoặc thầy giáo) đã từng dạy dỗ em và để lại cho em nhiều ấn tợng và tình</b>
<b>cảm tốt đẹp.</b>


<b>Bài làm</b>


“Ngày đầu tiên đi học.
Em nớc mắt nhạt nhồ
Cơ vỗ về an ủi



Chao ơi! sao thiết tha”


Mỗi lần hát những câu hát đó, em lại nhớ về cơ giáo Thanh Huyền- ng ời đã dìu dắt em
trong năm đầu cắp sách đến trờng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12>

chúng em trìu mến, thân thơng. Cái mũi dọc dừa thanh thanh, bên má phải của cơ có một lúm
đồng tiền rất dun. Mỗi khi cô nở nụ cời thật là tơi tắn, hiền hậu với học sinh, lúm đồgn tiền
ấy lại đợc dịp phô ra, trông cô giáo nh đẹp và xinh tơi hơn. Ngày đầu tiên đến lớp, em cịn bỡ
ngỡ vì lại bạn, lạ thầy, cô đến bên em, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em, dắt em vào lớp, xếp
chỗ ngồi cho em. Cô giảng bài rất say sa, nhiệt tình. Giọng nói của cơ ấm áp, cn hút học
sinh. Có chỗ nào cha hiểu bài, sau giờ học, các bạn đến hỏi cơ, cơ lại tận tình giảng giải cho
đến khi chúng em hiểu bài mới thơi. Giừo chính tả, cô đọc bài thật rõ ràng, chậm rãi cho
chúng em viết. Lần đầu tiên viết chính tả tay em cầm bút cịn lóng ngóng, cơ cầm tay em,
h-ớgn dẫn em viết.Thế rồi bài viết của em đựoc điểm mời. Cô quan tâm đến từng bạn học sinh,
sửa cách ngồi, uốn nắn chữ viết cho mỗi bạn. Lớp em có gần ba mơi bạn mà cơ nắm rõ hồn
cảnh của từng bạn. Lớp em có bạn Quý, nhà bạn rất nghèo, còn nhỏ mà bạn phải nghỉ học đi
bán rau cho mẹ. Biết chuyện, cô giáo đến tận nhà, động viên bạn đi học. Cơ cùng cả lớp góp
tiền giúp gia đình bạn vợt qua khó khăn. Tan học, bạn nào bố mẹ đến đón muộn cơ lại lọc
cọc đạp xe đa bạn về nhà. Cô kể chuyện rất hay và hấp dẫn. Giọng nói ấm áp, truyền cảm cua
cô nh dẫn dắt chúng em lạc vào thế giới cổ tích diệu kì.


“Cô giáo nh mẹ hiền” Cô nh ngời mẹ hiền thứ hai ở trờng của em. Em luôn yêu quý và
kính trọng cơ. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi và chăm ngoan để cơ vui lịng.


<b>Tả cảnh tra hè</b>


“ Cảnh vật n tĩnh, cây cối im lìm, khơng gian vắng lặng khơng một tiếng động nhỏ, chỉ có
ánh nắng chói chang”Dựa vào đoạn văn trên, em hãy tả cảnh vật buổi tra hè



<b>Bài làm</b>


Tuổi thơ của tôi gắn liền với với những cảnh vật ở làng quê. Nhng hình ảnh đã để lại
trong tôi ấn tợng sâu sắc nhất là cảnh vật những buổi tra hè trên quê hơng.


Giữa tra, trời nắng chang chang. Mặt trời giận dữ ném những tia lửa nóng bỏng xuống
trần gian. Mặt đất nóng nh lòng chảo. Bầu trời trong vắt, mây đã trốn đi đằng nào hết. Khơng
khí oi ả, nặng nề. Trời đứng gió. Cây cối đứng im lìm nh những pho tợng lớn. Không gian
vắng lặng. Con đờng làng buổi sáng nhộn nhịp là thế mà giờ nằm phơi mình dới nắng. Làng
quê yên tĩnh. Ai cũng mệt mỏi sau những buổi làm việc mệt nhọc và ánh nắng chói chang.
Mọi ngời đều đang chìm vào trong giấc ngủ tra. Cánh đồng làng vàng rực lên dới nắng, im
lìm nh đã ngủ. Thỉnh thoảng có cơn gió ghé qua, cây lúa rĩu nặng ngả vào nhau gợn sóng lăn
tăn. Khơgn khí oi bức ngột ngạt. Trên tán lá, ve sầu đã im bặt. Cảnh vật n tĩnh, khơng một
bóng chim, khơng một tiếng động nhỏ. Tởgn nh có thể nghe thấy từng chiếc lá rơi nhè nhẹ.
Đầu làng, dới gốc cây đa cổ thụ, đàn trâu nằm phủ phục, mắt lim dim, đuôi ngoe nguẩy,
miệng nhấm nháp vài cọng cỏ khô.Trogn nhà, dới mái hiên, chú cún vàng nằm thè lỡi vì cái
nóng. Dới gốc cau, mèo khoang lim di mắt nằm dài phơi nắng. Tàu lá cau im lìm nh thiếp đi
trong nắng. Ngoài vờn, cạnh cây rơm, mẹ con chị à mái mơ đang gà gật. Những chú gà con
nh cuộn tơ nhỏ cứ rúc rúc dới cánh mẹ. Những cô vịt,cô ngan lắm điều giờ cũng im lặng ngủ
tự lúc nào.. Cạnh ao làng, giàn mớp xanh rờn rực lên những bơng hoa vàng tơi, lấp ló những
quả mớp thuôn dài.


Những buổi tra hè nh thế thật đẹp. Nó đã để lại trong tôi những ấn tợng sâu sắc và
những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.


<b>Tả bạn đang hát</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13>

Bài làm


Nhắc đến Lan, cả trờng ai cũng biết. Bạn không những học giỏi mà còn hát hay. Mọi


ng-ời đều gọi Lan với cái tên trìu mến “Chim hoạ mi”. Trong đêm hội diễn chào mừng ngày nhà
giáo Việt Nam vừa qua, bài hát Bụi phấn của bạn đã làm tôi nhớ mãi.


Sân khấu giữa sân trờng đợc trang hoàng lộng lẫy. ánh đèn xanh đỏ đủ màu rực rỡ. MC
Phơgn Anh xinh tơi bớc ra sân khấu giói thiệu bài hát Bụi phấn do Ngọc Lan trình bày. Khán
giả là các bạn học sinh và các thầy cô giáo vốn đã yêu quý Lan nổi lên một tràng pháo tay
chào đón. Lan bớc ra sân khấu. Trôgn bạn khác hẳn mọi ngày: Bạn diện một bộ váy áo màu
hồng. Mái tóc dài mợt mà đen óng tết hai sam. Khn mặt trái xoan, nớc da trắg hồng, mịn
màng, đợc thoa một lớp phấn mỏng. Môi tô son đỏ thắm. Miệng cời tơi nh hoa, để lộ hàm
răng đều đặn, trắng bóng. Đơi mắt đen lay láy, ngời lên niềm vui. Tay cầm mic, bạn nở nụ
c-ời thật tơi, giới thiệu tên bài hát: Bụi phấn.


“Khi thầy viết bảng
Bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào


Rơi trên bục giảng…”


Giọng bạn cất lên trogn treot, ngân vang, lúc ngọt ngào tha thiết, lúc dồn dập vút cao. Tiếgn
hát truyền cảm, gợi cho khán giả nghĩ tới côgn ơn thầy cô.Lan nhún nhảy đều chân, ngời
đong đa, tay đa ra diễn tả cho nội dung bài hát. Khi Lan hát, dới khán giả, chẳng ai bảo ai,
mọi ngời cùg hát theo, tay vỗ theo nhịp bài hát. Đến đoạn cuôi, mắt bạn sáng ngời lên, giọng
hát dờgn nh chậm lại. Hát xogn, bạn cúi chào khán giả. Mọi ngời cùng ùa lên tặng hoa cho
Lan.


Em và các bạn trong trờng ln u q Lan. Em mong sẽ có nhiều dịp đợc xem Lan
biểu diễn.


<b>Tả mẹ </b>



Em bị ốm, ngịi ln bên cạnh động viên lo cho em uống từng viên thuốc, ăn từng thìa cháo,
mất ăn mất ngủ vì em là mẹ. Em hãy hình dung và tả lại mẹ kính u của mình lúc chăm sóc
em bị ốm.


<i><b>Dàn ý</b></i>


1. Mở bài: Giói thiệu mẹ đang chăm sóc em khi em bị ốm
2. Thân bài: a, Tả ngoại hình


- Nằm trên giờng bệnh mấy ngày hơm nay êm mới có dịp quan sát kĩ mẹ của mình
- Tuổi: ngồi 30


- Tầm vóc: gầy gầy, nhỏ bé
- Cách ăn mặc


- Mái tóc:
- Khn mặt:
-Đơi mắt:


- Hàm răng: … nụ cời: ….
B, Tả hoạt động


- Từ hôm em ốm, mẹ phải nghỉ việc ở nhà chăm sóc em.


- Mẹ tất bật với biết bao công việc: chợ búa, cơm nớc, đõ dành em ăn cháo, uống thuốc, gọi
bác sĩ…


</div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14>

- Giọng mẹ ngọt ngào âu yếm ân cần hỏi han động viên em


- Mẹ thức đêm khơng ngủ vì lo lắng và theo dõi bệnh tình của em’- Bàn tay mẹ mềm mại, nhẹ


nhàng, liên tục thay khăn đắp trán cho em, thỉnh thoảng lại cặp nhiệt độ xem em có giảm sốt.
- Tay mẹ gầy gầy xơgn xơng bón cho em từng thìa cháo, uống từng viên thuốc đắng ngắt
-Em khỏi bệnh khơng biết vì thuốc hay nhờ tình u thơng của mẹ


3.Kết bài: Nêu cảm nghĩ
- Yêu quý và biết ơn mẹ


- Học giỏi ngoan ngoãn để mẹ vui lịng
<b>Tả mẹ </b>


Em bị ốm, ngịi ln bên cạnh động viên lo cho em uống từng viên thuốc, ăn từng thìa cháo,
mất ăn mất ngủ vì em là mẹ. Em hãy hình dung và tả lại mẹ kính u của mình lúc chăm sóc
em bị ốm.


<i><b>Bài làm</b></i>


Từ khi em cất tiếng khóc chào đời, ngịi ln bên cạnh em chăm sóc vỗ về em, dạy dỗ em
từng li từng tí là mẹ. Khi em ốm, mẹ lại càng bận bịu với việc nhà, lo lắng chăm sóc cho em
Nằm trên giờgn bệnh mấy ngày hơm nay em mới có dịp ngắm nhìn ngời mẹ thân yêu của
mình. Năm nay, mẹ mới ngoài ba mơi tuổi. Dáng mẹ nhỏ nhứn, gầy gầy.. Mẹ ăn mặc giản dị,
thờng ngày mẹ đi làm với chiếc quần âu vói áo sơ mi. ởầnh mẹ chỉ mặc bộ quần áo hoa gẳcn
dị. Mái tóc ngang vai, đen nhánh, luôn buộc gọn đằng sau. Khuôn mặt mẹ xơng xơng hiền
hậu, nớc da ngăm ngăm bánh mật. Đơi mắt đên láy, ln ánh lên cái nhìn âu yếm. Hàm răng
đều đặn trắng ngà, nụ cời tơi tắn.


Mờy hôm nay em bị sốt cao, phải nghỉ học. Mẹ cũgn phải xin nghỉ việc ở trờng. Mẹ tất
bật với bao công việc: vừa phải trơng cu Mít lại vừa phải chăm sóc em ngoài ra là chợ búa,
cơm nớc cho em uống thuốc, ăn cháo, gọi bác sĩ…NGời mẹ gầy hẳn đi, nứoc da xanh xao,
đơi mắt thâm quầng vì mất ngủ. Thỉnh thoảng em chợt thc giấc giữa đêm mẹ vẫn ngồi bên
cạnh nhìn em bằng đơi mắt đầy u thơng và lo lắng. Cứ cách vài giờ mẹ lại cặp nhiệt độ


theo dõi sức khoẻ của em, liên tụ thay khăn đắp trán. Bàn tay mẹ gầy gầy xơng xơng bón cho
em từng thìa cháo. Bát cháo trng mẹ nấu thật ngon mà khi nuôt vào miệng em thấy đắng vơ
cùn. Mẹ dộng viên em: “ Cố ăn vài thìa mà uốgn thuốc”. Giọng mẹ ngọt ngào âu yếm dỗ dành
em uông mấy viến thuốc đắng ngắt. Uốgn thuốc xong mẹ lại đỡ em nằm xuống, vô vỗ vào
l-ng cho em l-ngủ. Em khỏi ốm khơl-ng biết vì thuốc hay nhờ tình thơl-ng yêu của mẹ


Em rất yêu quý và biết ơn mẹ. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ vui lòn
<b>Tả cảnh tra hè</b>


“ Cảnh vật yên tĩnh, cây cối im lìm, khơng gian vắng lặng khơng một tiếng động nhỏ, chỉ có
ánh nắng chói chang”Dựa vào đoạn văn trên, em hãy tả cảnh vật buổi tra hè


Phân tích đề: Thể loại: miêu tả Kiểu bài : tả cảnh
<i><b>Dàn ý</b></i>


1. Mở bài:


Giới thiệu bao quát cảnh tra hè
2.Thân bài a, Tảbao quát


- Bỗu trời trong xanh, cao vịi vọi. Mặt trời đỏ rực, chiếu ánh nắng chói chang xuống mặt
đất…


</div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15>

- Cây cối nh pho tợng đứng giữa khơng gian mênh mơng
- Xóm làng vàng rực dới ánh mặt trời


b, Tả chi tiết (Tả từng bộ phận của cảnh)


- Xa xa, dịng sơng quanh co uốn khúc. Mặt sông lấp lánh ánh bạc, đáy sông đá cuội trắng
muốt. Hàng tre hai bên bờ sông nghiêng mình soi bóng xuống dịng nớc trong veo.



- Cánh đồng vàng rực giống nh một tấm thảm lớn vắt từ chân trời bên này sang chân trời bên
kia.


- Lúa nặng trĩu bơng


- Trogn vờn cây cối đứng im lìm. Những cây lựu xum xuê xanh tốt, quả đỏ ối lấp ló trogn tán
lá.Giàn mớp cạnh bờ ao hoa vàng rực rỡ, quả mớp thuôn dài quả to quả nhỏ lúc lỉu….


- Dới gốc chuối, đàn gà con đang lim dim ngủ. Dới hiên nhà, chú chó vàng nằm thè lỡi thở
hồng hộc, mèo con vờn chị chổi


- Ngoài sân, nắng nhuộm rơm thóc vàng giị


- Trong nhà, bà nằm trên võng phe phẩy quạt nan ầu ơ điệu hát ru


- Đờng làng vắng bóng ngời qua lại, con đờng nh say ngủ. Những cúh trâu nằm phủ phục,
đuổi ve vẩy, miệng nhaicỏ


3.Kết bài- yêu cảnh vật buổi tra hè
- Gắn bó với quê hơng đất n


<b>Tả cảnh tra hè</b>


“ Cảnh vật n tĩnh, cây cối im lìm, khơng gian vắng lặng khơng một tiếng động nhỏ, chỉ có
ánh nắng chói chang”Dựa vào đoạn văn trên, em hãy tả cảnh vật buổi tra hè


<i><b>Bài làm</b></i>


Một năm có bốn mùa: xuân, hạ, thu, đơng. Mùa nào cũng có vẻ đẹp riêng. Nhng đối với


tôi, cảnh vật buôỉ tra hè trên quê hơng đã để lại trong tôi những ấn tợng sâu sắc nhất.


Giữa tra hè, bầu trời trong xanh, cao vòi vọi . Mặt trời đỏ rực nh một quả cầu lửa chiếu
ánh nắng chói chang xuống mặt đất khiến sân nhà bà ngoại nóng nh một lịng chảo. Khơng
gian trong suốt tựa pha lê. Xóm làng vàng rực dới ánh mặt trời. Những mái ngói nh đỏ tơi
hơn dới nắng. Mọi ngời đã chìm trong giấc ngủ tra. Không gian vắng lặng, không một tiếng
động nhỏ. Xa xa, dịng sơng quanh co uốn khúc bao quanh lấy xóm làng. Mặt sơng phản
chiếu ánh nắng lấp lánh nh ánh bạc. Nhìn từ trên bờ đê xuống dịng sơng nh một tấm gơng
lớn soi bóng mây trời. Hai bên bờ sông, hàng tre nh những thiếu nữ tần ngần đứng soi gơng
chải tóc xuống dịng sơng nớc trong veo. Cánh đồng lúa vàng rực nh tấm thảm khổng lồ.
Những bông lúa trĩu nặng tựa đầu vào nhau nh đang say ngủ. Trong vờn, cây cối đứng im lìm
nh những pho tợng lớn đứng giữa khơng gian mênh mông. Những cây lựu cành lá xum xuê,
xanh tốt xồ rộng nh chiếc ơ. Quả lựu đỏ ối nh những chiếc đèn lồng tí hon lấp ló trong tán lá
xanh.


</div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16>

Những buổi tra hè trên quê hơng tơi thật đẹp. Nó đã để lại trong tơi những ấn tợng sâu sắc và
những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Mai này, dù có đi đâu xa, tôi vẫn không thể nào quên
những cảnh vật thân thuộc ấy của quê hơng.


<b>Tả mùa xuân</b>


Mùa xuân đến, cây cối đâm chồi nảy lộc, chim hót véo von. Vạn vật bừng lên sức sống sau
mùa đông giá lạnh. Em hãy tả cảnh sắc mùa xuân tơi đẹp đó.


Bài làm


1.Mở bài: Giới thiệu bao quát cảnh mùa xuân
2.Thân bài a, Cảnh bầu trời


- Mùa xuân ấp áp và tơi đẹp đã về. Bỗu trời trong xanh, mây trắng trôi nhè nhẹ.


- Ông mặt trời sau những ngày đông tránh rét lại toả ánh nắng ấm áp xuống mặt đất.
- Từng đàn chim én chao liệng, chúng bay vun vút nh những con thoi


B, Tả cảnh mặt đất


- Cây cối trong vờn trở mình sau mấy tháng ngủ dài. Nó lách tách nhú những chồi non.


- Đất trời nh tiếp thêm nhựa sống cho cây cối. Hoa hồng nở rộ, sắc màu tơi đỏ, hoa cúc đại
đoá to bằng cái bát con, cánh hoa khum khum úp sát vào nhau…


- Con đờng tấp nập ngời qua lại, nép mình dới bóng tre xanh nghe âm thanh trỗi dậy của mùa
xuân.


- Tiếng chim chào mào, sáo sậu, chìa vơi…


- Xa xa, dịng sông nh một chiếc khăn màu thiên thanh vắt ngang qua làng xóm. Mặt sơng lăn
tăn gợn sóng nh vẩy cá. Mái chèo khua nứoc tũng tuẵng. Hàng tre…


- Cánh sđồgn trả rộng mênh mông, lúa xanh rờn nhấp nhô gợn sógn đuổi nhau mãi ra xa.
- Các em nhỏ, các anh chị thanh niên xúng xính trong bộ quần áo đi chơi xuân. Các cụ già
tron bộ quần áo truyền thống đi lễ hội, lễ chùa…


3.Kết bài- Nêu cảm nghĩ
- Yêu cảnh sắc mùa xuân
- Gắn bó với quê hơng
Bài làm


Một năm có bốn mùa xn, hạ, thu, đơng. Mùa nào cũng có vẻ đẹp riêng. Riêng tơi, tơi
u nhất là cảnh sắc mùa xuân tơi đẹp trên quê hơng tơi.



</div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17>

mào, hoạ mi, chìa vơi khoe giọng hát véo von của mình. Con đờng làng nép mình dới bóng
tre xanh mát, lắng nghe những âm thanh dịu dàng của mùa xuân đang trỗi dậy. Mọi ngời tấp
nập qua lại. Các bà, các cô cùng nhau đi chợ, đi chúc tết. Những em nhỏ tung tăng đi chơi tết
cùng bố mẹ trong những bộ quần áo mới. Từng tốp nam nữ thanh niên xúng xính trong
những bộ quần


<i>Đề bài: Tả lại cảnh đẹp mùa thu</i>
Dàn ý


1.MB: Giới thiệu bao quát cảnh mùa thu.


2.TB: - Những ngày hè nóng nực đã qua, những cơn gió heo may đã tràn về, khơng khí se se
lạnh báo hiệu mùa thu tới.


- Thu đến, khơng khí dịu mát, gió nhè nhẹ thổi. Trên cây bởi, quả chín vàng, toả hơng
thơm mát. Những trái hồng xiêm chín đỏ lấp ló trong tán lá xanh…


- Trong vờn, hoa cúc nở rộ, cánh hoa mở rộng, tơi tắn ánh lên 1 màu vàng rực rỡ.
- Cây ổi quả chín vàng ong, thơm ngào ngạt khắp nơi.


- Đám cải ven sông cũng nở hoa vàng rực, ong bớm bay rập rờn.
- Ngoài đồng, lúa chín rộ…


- ánh nắng chói chang của mùa hè đã biến mất, nhờng chỗ cho ánh nắng vàng rực rỡ
của mùa thu.


- Bầu trời cao lồng lộng, không một gợn mây.
- Trên một số cây đã có những chiếc lá vàng.
- Vỉa hè, hàng hoa sữa nở thơm nồng.



- Ngồi xa, dịng sơng lặng lẽ chảy, mặt nớc trong, gợn sóng lăn tăn.\
3.KB: - Cảm nghĩ về mùa thu


<i>Đề bài: Tả cảnh đẹp mùa thu</i>
Bài làm


Mùa thu – mùa của hoa cúc, hoa sữa – mùa khai trờng và đêm rằm trung thu. Vẻ đẹp
của mùa thu đã để lại trong tơi những ấn tợng khó phai.


</div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18>

mấy khúc mía,… Anh em tơi ngồi phá cỗ trơng trăng thật vui. Tháng chín, học sinh lại cắp
sách tới trờng, bắt đầu năm học mới với thầy cô, bạn bè và ngơi trờng thân u.


Mùa thu đã gắn bó với những ngời học sinh và bao kỉ niệm tuổi thơ. Tôi rất yêu cảnh
sắc của mùa thu.


<b>Đề bài: Một hôm nào đấy, em thôi không mặc chiếc áo cũ của mình để đến trờng. Em</b>
<b>hãy kể lại một vài kỉ niệm của em với chiếc áo ấy.</b>


Dàn ý:


1.MB: Giới thiệu hoàn cảnh dẫn đến câu chuyện
( - thời gian: một hôm


- nhân vật: em và chiếc áo


- địa điểm: ở nhà (ở trờng)


- tình huống: khơng mặc chiếc áo cũ nữa


2.TB: Diễn biến các kỉ niệm:



- Năm ấy, năm đầu tiên em cắp sách tới trờng, bà ngoại gửi tặng em mảnh vải may áo
màu trắng.


- Mẹ tự tay may áo cho em.


- Chiếc áo rất đẹp, vừa vặn với vóc dáng của em. áo dài tay, đờng chỉ đều đặng nh đờng
máy. Con gái thì cổ sen hồng, con trai thì cổ đức, con gái thì cổ viền đăng ten, con trai thì có
túi trớc ngực, con gái thì có bơng hoa…


- Em mặc đến trờng, các bạn khen áo đẹp, em rất thích.


- Em giữ nó cẩn thận. Về nhà, em treo áo lên móc. Khi giặt, em không giặt chung với
các áo màu.


- Đợc vài ba tháng, áo em dây mực, rách, dính bẩn.
- Bây giờ, áo cũ, ngắn, em không mặc tới trờng nữa.
3.KB: Nêu cảm nghĩ:


- Em yêu quý chiếc áo


- Chiếc áo trở thành kỉ niệm về tình cảm của bà, của mẹ dành cho em.


<b>Đề bài: Một hôm nào đấy, em thơi khơng mặc chiếc áo cũ của mình để đến trờng. Em</b>
<b>hãy kể lại một vài kỉ niệm của em với chiếc áo ấy.</b>


Bài làm


Thế là năm nay, tôi đã lên lớp năm. Ngày khai trờng, trong chiếc áo trắng mới, tôi lại
nhớ tới chiếc áo trắng tôi mặc trong những ngày đầu cắp sách tới trờng. Chiếc áo gắn bó với


bao kỉ niêm thân thơng, đẹp đẽ trong những ngày đầu đến lớp.


Năm ấy, năm đầu tiên tôi cắp sách tới lớp, bà ngoại gửi từ quê ra một mảnh vải trắng. Bà
thật là tâm lí. Mẹ tơi khen:


- Vải đẹp quá, vừa mát, mịn lại nhẹ.


Ngay hôm sau, mẹ dẫn tôi đến hiệu may, may cho tôi một chiếc áo trắng bằng tấm vải
của bà. Ba hôm sau, mẹ lấy áo về. Chao ôi! Chiếc áo thật là đẹp và vừa vặn với vóc dáng của
tơi. áo dài tay, cổ tay áo có cái măng sét ơm khít lấy cổ tay tơi. Cổ áo kiểu cánh sen hồng,
viền xung quanh là đăng ten màu hồng rất nổi. Hàng khuy áo bằng nhựa, trong suốt, đính
thẳng tắp nh hàng quân trong đội duyệt binh. Trên ngực áo thêu một bông hoa huệ cùng màu.
Tôi rất yêu quý chiếc áo và giữ gìn áo cẩn thận. Ngày khai trờng là lần đầu tiên tơi mặc áo ra
ngồi. Đến lớp, dù cha quen bạn nào nhng thấy tôi mặc chiếc áo ấy, bạn nào cũng xúm lại
xem áo và trầm trồ:


</div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19>

Chính nhờ chiếc áo mà tơi quen đợc thật nhiều bạn. Ngay chiều hơm đó, tơi mặc chiếc
áo cùng với một chiếc váy đồng phục chụp bức ảnh kỉ niệm ngày đầu tiên đi học mà đến giờ
tôi vẫn lồng khung treo lên. Tôi giữ chiếc áo rất cẩn thận. Khi không mặc, tôi treo áo lên móc
áo và treo lên, tơi khơng giặt chung với áo màu để tránh bị phai màu sang. Tơi rất thích mặc
áo đến trờng, tuần ba buổi.


Ngày hơm đó, giờ chính tả, chẳng hiểu vì sao, bỗng dng bút tơi bị mực. Loay hoay
tháo ra, lắp vào mãi mà nó vẫn cha viết đợc. Tơi tức mình vẩy mạnh bút. Một vệt mực bắn
lên trên áo tôi. Sợ mẹ mắng, tôi giấu nhẹm chuyện đi. Đến tối, mẹ gọi tôi và phịng và hỏi:


- Sao áo con lại bị dính mực thế này?


Tôi cúi mặt, kể lại cho mẹ nghe chuyện đã xảy ra. Mẹ không những không mắng tơi mà
cịn ân cần nói:



- Thơi đợc rồi, mẹ sẽ tẩy vết mực cho con. áo lại trắng nh mới ấy mà.


Nghe thế, tơi ngạc nhiên. Vết mực khó tẩy lắm cơ mà. Thế mà chiều hôm sau, tôi xem
lại cái áo, vết mực đã biến đi đâu mất rồi. Mẹ thật là tài! Từ đó, tơi cũng có ý thức giữ gìn áo
hơn.


Hơm đó, giờ ra chơi, tơi mải chơi trốn tìm, áo mắc vào cành cây và bị rách một đờng
hình chữ L. Về đến nhà, tơi mới phát hiện ra vết rách và đa cho mẹ xem. Mẹ dán vào vết rách
một con bớm đủ màu đủ sắc. Thế là áo không những không bị rách mà cịn đẹp hơn. Tới cuối
năm học, áo của tơi vẫn còn khá mới và sạch sẽ. Tới bây giờ, áo đã cũ, ngắn, tơi khơng cịn
mặc áo tới trờng nữa.


Dù không mặc chiếc áo ấy nữa nhng tôi vẫn cất áo cẩn thận trong tủ. Chiếc áo trở thành
kỉ vật thân thơng, chan chứa tình cảm yêu thơng của bà, của mẹ dành cho tôi và những kỉ
niệm trong những ngày đầu tiên đến lớp.


<b>Đề bài: Bạn em chẳng được đến thăm nơi sống và làm việc của Bác Hồ ở thủ đô Hà Nội.</b>
<b>Dựa vào bài thơ “Thăm cõi Bác xa” của nhà thơ Tố Hữu, em hãy tả lại quang cảnh nơi</b>
<b>Bác sống và làm việc ở đó để bạn em biết.</b>


Dàn ý


1.MB: Giới thiệu nơi Bác sống và làm việc
2.TB: a) Tả bao quát:


- Đờng vào nhà Bác hai bên hàng xồi nở hoa trắng xố


- Nơi Bác ở nằm trong phủ Chủ tịch, giữa vờn cây trái xum xuê
b) Tả chi tiết:



- Cạnh nhà Bác ở có một hồ rộng, trong hồ, cá bơi lội tung tăng.


- Sau những giờ làm việc căng thẳng, Bác lại đến bên hồ vỗ tay gọi cá cho ăn.
- Xung quanh nhà, vờn cây trái xum xuê: bởi, cam, dừa…


- Bao quanh nhà, hàng rào râm bụt đỏ rực, những bông hoa nh ngọn nến…
- Qua cổng, con đờng nhỏ rải sỏi dẫn vào ngôi nhà sàn


- Nhà Bác làm bằng gỗ, tầng dới là phòng tiếp khách, tầng trên Bác ở và làm việc.


- Trong phòng, đồ đạc giản dị. Cạnh cửa sổ kê chiếc bàn làm việc bằng gỗ. Trên bàn để
chồng th cùng chiếc đài, chiếc tủ nhỏ treo mấy chiếc áo đã sờn bạc trong góc phịng.


- Cạnh tủ, giờng nhỏ, dới đất, đơi dép cao su Bác vẫn đi.


- Hàng ngày, vào những lúc rỗi, Bác chăm sóc cây cối, cho cá ăn
3.KB: - Yêu quý Bác


</div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20>

<b>Đề bài: Bạn em cha được đến thăm nơi sống và làm việc của Bác Hồ ở thủ đô Hà Nội.</b>
<b>Dựa vào bài thơ “Thăm cõi Bác xa” của nhà thơ Tố Hữu, em hãy tả lại quang cảnh nơi</b>
<b>Bác sống và làm việc ở đó để bạn em biết.</b>


Bài làm


Lúc sinh thời, Bác đã sống và làm việc trong Quảng trờng Ba Đình. Đợc ngắm ngôi nhà
của Bác, tôi thực sự xúc động trớc lối sống giản dị của vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt
Nam.


Nhà Bác ở trong Phủ Chủ tịch, nằm khiêm tốn giữa vờn cây trái xum xuê. Con đờng


nhựa dẫn vào nhà Bác đen bóng, phẳng lì. Hai bên đờng, hàng xoài trồng lâu năm xanh tốt.
Mùa này, hoa xồi nở thành từng chùm trắng xố, toả hơng thơm ngan ngát. Những cô nắng,
cậu nắng tinh nghịch nhảy nhót trên những chùm hoa, rồi rọi xuống mặt đất thành những
hình thù quái lạ. Bên đờng, những cây cổ thụ thân to mấy ngời ơm, cao vút, xồ tán lá xanh
ngắt che bóng mát cho ngời đi đờng. Trớc khu nhà Bác ở là một hồ cá rộng, nớc trong xanh
soi bóng mây trời. Trong hồ, từng đàn cá rô, cá chép lửa nhiều vô kể, bơi lội tung tăng. Chiều
chiều, sau những giờ làm việc căng thẳng, Bác lại đến bên hồ, vỗ tay gọi cá lên ăn. Đàn cá
nhảy lên, nhao nhao đớp mồi. Bao quanh nhà là vờn cây trái xum xuê: bởi, cam, dừa, vú
sữa… Cây nào cây ấy xanh tơi, khoẻ mạnh dới bàn tay chăm sóc của Bác. Bao quanh nhà,
hàng rào râm bụt đợc cắt tỉa cẩn thận nh ngôi nhà ở làng Sen quê Bác. Hàng rào nh một bức
tờng xanh ngắt điểm những bông hoa râm bụt đỏ rực, sáng lên nh ngọn nến. Qua cổng, đi
trên con đờng rải sỏi dẫn vào nhà Bác, tiếng lạo xạo dới chân nghe thật vui tai. Ngôi nhà sàn
của Bác thật đơn sơ, đợc làm bằng gỗ, mộc mạc chẳng mùi sơn. Tầng dới là nơi tiếp khách và
hội họp. Đi trên cầu thang gỗ dẫn lên tầng hai là nơi Bác ở và làm việc. Trong phòng, đồ đạc
thật giản dị, đợc xếp đặt ngăn nắp, gọn gàng. Bên cửa sổ kê chiếc bàn làm việc bằng gỗ.
Trong góc bàn có chiếc đài Bác vẫn thờng nghe tin tức. Trên mặt bàn là chồng th của các
cháu học sinh gửi chú thọ Bác 79 tuổi, Bác cha kịp đọc mà đã phải đi xa. Trong góc nhà,
chiếc tủ gỗ nhỏ treo mấy chiếc áo đã sờn vai, bạc màu, đã gắn bó với Bác bao nhiêu năm trên
chiến khu Việt Bắc. Cạnh đó là chiếc giờng đơn bằng gỗ. Dới đất có đơi dép cao su đã cùng
Bác đi khắp mọi miền Tổ quốc. Hàng ngày, vào những lúc rỗi rãi, Bác lại làm bạn với cây
cối, cho cá ăn và đi dạo quanh nhà.


Sau khi đợc thăm nhà Bác, tôi lại càng yêu quý Bác Hồ – vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc
ta và cố gắng học tập đức tính giản dị của Bác Hồ.


<b>Đề bài: Hình dung và tả lại “bà cụ bán hàng nớc chè” trong bài văn của Nguyễn Tuân.</b>
<b>Dàn ý:</b>


1.MB: Giới thiệu bà cụ bán hàng nớc chè (tên? bán hàng nớc chè ở đầu làng dới gốc bàng)
2. TB: a) Tả ngoại hình:



- Tuổi: Không biết bao nhiêu tuổi giời, bao nhiêu tuổi lao động, bán quán đợc bao nhiêu
năm


- Tầm vóc: Khoẻ mạnh


- Cách ăn mặc: giản dị, áo cánh nâu, quần lụa đen.


- Khuôn mặt: hiền từ, phúc hậu, trán, má, đi mắt có nhiều nếp nhăn.
- Mái tóc bạc phơ, trắng nh cớc


- Đôi mắt: hiền từ, luôn toả ra cái nhìn ấm áp, trìu mến.
- Hàm răng: đen bóng, đều đặn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21>

b) Tả tính tình:


- Tính tình rất hiền hậu


- Khi qn nớc đơng khách, bà niềm nở, tay múc nớc chè, miệng đon đả mời khách
- Nói chuyện dí dỏm, hóm hỉnh


- Với trẻ con, bà rất yêu quý


- Khi quán nớc vắng khách bà dựa lng vào gốc bàng, tay phe phẩy chiếc quạt nan,
miệng bỏm bẻm nhai trầu.


3. KB: Nêu cảm nghĩ:
- Yêu quý bà


- Thích tập quán của quê hơng



<b>Đề bài: Hình dung và tả lại “bà cụ bán hàng nớc chè” trong bài văn của Nguyễn</b>
<b>Tuân.</b>


Bài làm


Nhắc đén bà cụ T bán hàng nớc che dới gốc cây bàng đầu làng, cả làng tôi ngời nào
cũng biết. Ai cũng u q bà T bởi tính đơn hậu, xởi lởi, biết quan tâm đến mọi ngời.


Cây bàng đầu làng cao vút, sừng sững nh một ngọn hải đăng. Dới gốc cây có những cái
mắt to hơn cái gáo dừa. Lá cây xanh mát, to bằng cái mẹt bún của bà bán bún ốc. Không biết
cây bàng này bao nhiêu tuổi mà to đến thế. Từ nhỏ, tôi đã thấy cây đứng sừng sững ở đầu
làng. Bà cụ T cũng vậy. Khơng ai đốn đợc bà bao nhiêu tuổi giời, bao nhiêu tuổi lao động,
bán quán đã đợc bao nhiêu năm. Chỉ biết đầu bà bạc phơ, trắng nh cớc, trắng hơn cả mớ tóc
giả của các diễn viên tuồng chèo đóng vai các bà cụ nhân đức. Tóc bà dài đến chấm vạt áo,
vẫn rất mợt và dày, đợc bà vấn gọn quanh đầu trong vành khăn nhung đen. Lng bà đã hơi
còng nhng đi lại vãn còn nhanh nhẹn. Bà thờng mặc những chiếc áo cánh nâu đã sờn bạc,
chiếc quần lĩnh đen bóng giản dị. Khn mặt bà hiền từ, phúc hậu. Bà tôi bảo rằng, trớc đây,
bà T là ngời con gái đẹp nhất làng. Bây giờ vẫn vậy. Nớc da bà nâu nâu, trên gò má đã điểm
những chấm đồi mồi. Trên vầng trán, bên má, đi mắt bà đã có nhiều nếp nhăn. Đơi mắt bà
vẫn cịn tinh tờng, trơng thật hiền hậu. Tơi ln cảm nhận đợc nụ cời tơi vui ấm áp qua cái
nhìn gần gũi, trìu mến của bà. Mơi bà đỏ thắm cốt trầu. Mỗi khi bà nở nụ cời hiền hậu với
mọi ngời lại lộ ra hàm răng đen bóng, đều đặn nh hạt na.


Ngời nào trong làng cũng yêu quý bà T bởi tính xởi lởi, quan tâm đến mọi ngời của bà.
Khi quán nớc đông khách, bà niềm nở tơi cời, ln tay rót nớc chè, têm trầu rồi đon đả mời
khách. Bà nói chuyện rất dí dỏm, hóm hỉnh khiến ai cũng cảm thấy thật thoải mái, ngon
miệng khi uống nớc của bà. Chè bà pha rất thơm và ngon, bà têm trầu cũng rất khéo. Khi
quán nớc vắng khách, bà lại tựa lng vào gốc bàng, tay phe phẩy chiếc quạt nan, miệng bỏm
bẻm nhai trầu. Bà T rất yeu quý trẻ con. Chiều chiều, khi đi học về qua quán nớc của bà, bà


lại gọi chúng tơi vào cho quả ổi, quả hồng chín hay cái kẹo. Lũ trẻ chúng tôi thờng hay ra
quán nớc của bà nghe bà kể chuyện cổ tích. Bà kể chuyện rất hay, rất sinh động và nhiều lúc
tơi cịn tởng bà là bà tiên tốt bụng trong những câu chuyện cổ tích ấy.


Tơi rất u q bà T, u cả phong tục uống nớc chè của quê hơng. Sau này, dù đi xa,
tôi luôn nhớ về ngôi làng quê hơng có bà T bán nớc chè ở gốc bàng đầu làng đẹp lão nh một
bà tiên.


<b>Đề bài: Em hãy kể lại một câu chuện về một người bạn trong lớp em có tấm lịng nhân</b>
<b>hậu, hay giúp đỡ ngời khác, nhất là ngời nghèo, ngời gặp hoạn nạn.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(22)</span><div class='page_container' data-page=22>

Trong lớp em có rất nhiều tấm gương học tốt, chăm ngoan. Nhưng người đợc cả lớp nể
phục nhất là bạn Hà. Bạn có tấm lịng nhân hậu và rất hay giúp đỡ ngời khác.


Hà mất bà từ ngày còn nhỏ nên bạn rất yêu quý những ngời già trong xóm. Gần nhà Hà
là căn nhà nhỏ của một bà mẹ liệt sĩ. Hai con trái của bà đi bộ đội và đều hi sinh ở chiến tr
-ờng. Bà khơng cịn con cháu. Cuộc sống rất kham khổ. Căn nhà lá của bà xiêu vẹo. ở trong
nhà mà ánh nắng vẫn chiếu qua mái xuống nền gạch. Ngày ngày, bà thờng dậy sớm, gánh rau
ra chợ bán. Thơng bà, Hà vận động cha mẹ và ngời trong xóm sửa sang căn nhà cho bà. Bạn
thờng xuyên sang nhà bà, quét dọn nhà cửa, chăm sóc vờn rau và xoa bóp cho bà. Những
hơm trái gió trở trời, Hà lại sang ngủ cùng bà. Hễ bà cựa mình vì nhức mỏi lng hay đau chân,
Hà lại ngồi dậy đấm lng, bóp chân cho bà. Bà thơng Hà vất vả, thều thào bảo:


- Con cứ ngủ đi, bà không sao đâu.


- Không sao đâu bà ạ, bà cứ nghỉ đi


Hàng ngày, đi học về, Hà lại sang giúp bà nấu cơm, quét sân quét nhà, tới rau, nhổ cỏ
v-ờn. Ngày nghỉ, Hà giúp bà ra chợ bán rau. Bà cũng rất u q Hà. Có món gì ngon là bà lại
gọi Hà sang ăn cùng. Bà hay cho Hà khi thì quả ổi, khi thì cái kẹo hay mớ rau cho mẹ Hà


nấu. Rồi Hà còn nhờ bố đề nghị với tỉnh và vận động ngời dân giúp đỡ bà. Bây giờ, bà đã có
một ngơi nhà khang trang, đẹp đẽ, bên cạnh là mảnh vờn nhỏ xinh. Hà đợc tun dơng trớc
tồn trờng về tấm lịng nhân hậu, hay giúp đỡ ngời khác.


Hà đúng là một tấm gơng sáng về tấm lòng nhân hậu cho em noi theo. Em sẽ cố gắng trở
thành con ngoan, trò giỏi để ông bà, bố mẹ vui lòng.


<b>Đề bài: Em hãy viết 1 bài văn khoảng 30 dòng kể lại một kỉ niệm khó qn về tình</b>
<b>bạn.</b>


Dàn ý:


1.MB: Giới thiệu kỉ niệm khó qn về tình bạn.
2.TB: Diễn biến câu chuyện


- Buổi học đầu tiên trong năm học mới, lớp em có một số bạn chuyển đi, nhng cũng có
bạn chuyển đến.


- Chúng em đang làm quen với cô giáo mới, ở cửa lớp, một bạn thập thị…
- Cơ giáo dẫn bạn vào, giới thiệu tên…


- Cô giáo xếp bạn ngồi cạnh em


- Ra chơi, các bạn nam đến trêu chọc bạn mới, em đứng ra can thiệp, các bạn không trêu
nữa


- Giờ khảo sát, bạn làm nhanh, em thì hí húi không làm đợc.


- Buổi chiều, bạn giảng lại bài cho em, từ ấy, chúng em chơi thân với nhau



- Chúng em thờng xuyên tâm sự niềm vui, nỗi buồn, che chung chiếc áo ma, chép giúp
bài cho nhau khi bị ốm.


- Bây giờ, bạn đã chuyển đi nơi khác, nhng tình bạn của chúng em vẫn thắm thiết qua
những trang th.


3. KB: Nêu cảm nghĩ:


- Kỉ niệm đẹp đẽ giữa em và bạn đã để lại trong em những ấn tợng sâu sắc.


</div>
<span class='text_page_counter'>(23)</span><div class='page_container' data-page=23>

Tuổi thơ ai cũng có một tình bạn đẹp. Em cũng giống nh bao ngời khác. Tình bạn giữa
em và Thảo Đan dới mái trờng Tiểu học đã để lại trong em những ấn tợng thật sâu sắc, khó
phai.


Hè năm nay, gia đình em chuyển lên thành phố vì mẹ em chuyển nơi cơng tác. Vì nhà ở
thành phố nên em có điều kiện học lớp đàn của nhà văn hoá thiếu nhi. Ngay từ buổi đầu tiên,
em đã làm quen đợc với một bạn mới. Đó chính là Thảo Đan. Đan chơi đàn rất giỏi. Em và
Đan chơi với nhau rất thân trong suốt những ngày hè đó.


Rồi kì nghỉ hè cũng qua đi, mùa thu đã tới. Em phải chuyển tới trờng mới. Buổi đầu tiên
đi học, mẹ đa em đến trờng. Vì cịn lạ thầy, lạ bạn, em rất rụt rè.


- Hay là đừng chuyển trờng, cho con về học trờng cũ, mẹ nhé!


- Cố gắng lên con, rồi sẽ quen thơi con ạ


Em đứng thập thị ở cửa. Thấy vậy, cô giáo cầm tay, dắt em vào lớp và giới thiệu với cả
lớp:


- Đây là bạn Dơng, bạn mới của lớp ta. Các em hãy giúp đỡ bạn nhé.



Em nhìn nhan xuống dới lớp. A! Thảo Đan kìa! Thế mà từ hè, trông Đan cứ nh là đang
học cấp hai vì bạn rất phổng phao. Cơ giáo xếp em ngồi ngay cạnh Đan. Em vui sớng quá và
ôm chầm lấy bạn. Thế là em đã có bạn ở lớp mới, không sợ buồn nữa rồi.


Ngày hôm sau, cô giáo khảo sát chất lợng đầu năm. Đúng là tổ trởng có khác, Đan làm
một lống là xong. Cịn em thì hí húi mãi mà cha làm đợc. Em thì thào gọi:


- Đan ơi, làm xong bài cha? Cho tớ xem bài số bốn với.


- Không đợc, cậu cứ tự làm đi, dễ lắm mà- Đan nói và cúi xuống kiểm tra lại bài.
Em giận Đan lắm. Bạn bè mà chẳng giúp đỡ nhau. Cuối giờ, em lững thững đi bộ về trên
con đờng mới quen. Đan đuổi theo em và hỏi:


- Nhà cậu ở hớng này ầ? Thế thì cùng đờng với mình đấy. Thế nhà cậu ở chỗ nào?
Em im lặng khơng trả lời, trong bụng vẫn cịn bực bội vì bài kiểm tra lúc sáng.


- Cậu vẫn cịn giận à? Bỏ qua cho tớ nhé. Tớ không thể nhắc bài cho cậu đợc. Nh


thế thì cậu sẽ càng không hiểu bài. Nhà cậu ở đâu thế? Chiều nay tớ sẽ đến nhà giảng bài cho
cậu hiểu.


Nghe vậy, em cảm thấy dịu lại, khơng cịn giận Đan nữa. Em và Đan cùng đi bộ về, vừa
đi vừa chuyện trò rơm rả. Hố ra, nhà Đan chỉ cách nhà em một đoạn ngắn. Chiều hôm ấy,
Đan đến nhà em, giảng lại bài tốn ấy cho em. Từ đó, em và Đan ngày càng thân nhau hơn.
Giờ ra chơi, chúng em ln chơi cùng với nhau, có niềm vui nỗi buồn gì lại cùng sẻ chia, tâm
sự với nhau. Có hơm, em bị sốt cao, Đan đến tận nhà chép bài giúp em. Tình bạn của em và
Đan ngày càng thắm thiết.


Bây giờ, bạn đã chuyển nhà đi và cũng phải chuyển tới trờng mới. Chúng em tuy khơng


cịn gặp nhau nữa nhng tình bạn giữa em và Đan vẫn thắm thiết qua những trang th.


Những kỉ niệm đẹp đẽ của em và Thảo Đan dới mái trờng Tiểu học đã để lại trong em
những ấn tợng sâu sắc, khó phai.


<b>Đề bài: Kể lại một kỉ niệm sâu sắc của thầy cơ với mình.</b>
Dàn ý:


1.MB: Giới thiệu kỉ niệm sâu sắc với thầy cô
2. Diễn biến :


- Năm ấy, em học lớp ba, gia đình em chuyển về thành phố Bắc Ninh


</div>
<span class='text_page_counter'>(24)</span><div class='page_container' data-page=24>

- Buổi học đầu tiên, em không biết đờng, bố mẹ khơng đón, cơ giáo đa về. Cơ đèo em
trên chiếc xe đạp của mình đa em về cơ quan của bố. Nhng bố lại đi cơng tác


- Cơ gặp mẹ. Sau khi nói chuyện, em mới biết cô và mẹ học cùng trờng ngày xa. Em
mừng lắm.


- Nhng một sự việc đã trở thành kỉ niệm khó qn. Hơm ấy, mẹ đi cơng tác Lạng Sơn,
bố đi cơng tác Hải Phịng. Bố mẹ đành gửi em ở nhà cô.


- Nhà cô nghèo, bố mẹ em cũng chẳng khác gì. Vậy mà lúc ấy em chẳn nghĩ gì, cứ đợc
đến nhà cơ là em mừng rơn.


- Mọi khi ở nhà em chẳng đợc tranh giành với ai. Đến nhà cô, em đợc giành ăn với con
cô. Con cơ khóc: “ Bạn về nhà bạn đi!”


- Em rơm rớm nớc mắt, cô ôm cả hai đứa vào lịng, bảo: “Bố mẹ bạn đi cơng tác, bạn
đâu có thể về nhà đợc”



- Trời đột nhiên trở gió mùa đông bắc. Cô đã lấy áo rét của chị cho em mặc, cịn áo của
cơ để chị mặc.


- Bố mẹ đi cơng tác về, đến đón. Tiễn hai bố con, cơ nói thật thoải mái: “Bao giờ đi cơng
tác, anh cứ gửi con bé lại đây.”


- Em khơng cịn có dịp đến nhà cô nữa nhng em vẫn nhớ mãi kỉ niệm sâu sắc đó.
3.KB: Nêu cảm nghĩ:


- Nhớ mãi kỉ niệm
- Cô là mẹ hiền thứ hai


<b>Đề bài: Hãy tả lại cảnh vật nơi em ở sau trận mưa to</b>
Dàn ý:


1. MB: Giới thiệu cảnh vật nơi em ở sau cơn ma


2. TB: - Ma ngớt hạt rồi dần dần tạnh hẳn.


- Mảng trời trong xanh hiện ra. Những đám mây đen rách mớp, trơi dạt về một phía


- Ông mặt trời ló ra


- Cả làng xóm vừa đợc tắm gội, khốc trên mình bộ quần áo mới


- Mái ngói đỏ tơi hiện ra


- Lá bởi, lá na bóng mợt, mỡ màng, xanh tơi



- Những chúc chim sâu vỗ cánh rũ nớc bay chuyền cành, bắt sâu…


- Hàng râm bụt trớc nhà nh những cô vũ công nhảy múa.


- Ngoài vờn, gà mẹ, gà cơn ớt lớt thớt cùng nhau kiếm mồi.


- Cánh đồng lúa vàng rực trải dài mênh mông


- Những luống rau khoai lang vơn mãi ngon non mơn mởn


- Hàng cột điện, chào mào, chìa vơi đang hót véo von


- Đờng làng sạch trơn, nớc chảy róc rách trong cống ngầm


- Trên đờng đê, mấy chiếc xe phủ bạt đang lăn bánh chầm chậm qua vũng nước lầy


- Mọi hoạt động nhộn nhịp lại bắt đầu trở lại.


3. KB: Nêu cảm nghĩ


- Cơn ma to thật có ích


- u q hơngĐề bài: Hãy tả lại cảnh vật nơi em ở sau trận ma to


Bài làm


</div>
<span class='text_page_counter'>(25)</span><div class='page_container' data-page=25>

“Lộp độp. Lộp độp…”. Ma ngớt hạt rồi dần dần tạnh hẳn. Trên trời, những đám mây
xám xịt rách mớp trôi dạt về một phơng, để lộ ra mảng trời xanh trong, cao vời vợi. Ơng mặt
trời trịn xoe ló ra sau thời gian trú ma, toả ánh nắng chói chang xuống vạn vật. Cả làng xóm
nh vừa đợc tắm gội, đang khốc trên mình bộ quần áo mới. Những mái ngói nh đợc nhuộm


đỏ thêm dới ánh nắng. Trong vờn, lá na, lá nhãn vừa đợc gột rửa, bóng mợt, mỡ màng, xanh
tơi. Vịm lá bởi lấp lánh dới ánh nắng. Trong vòm cây, những chú chim sâu vỗ cánh rũ nớc,
lích rích bay chuyền cành, vạch lá tìm sâu. Từ chân đống rơm, cơ gà mái mơ cùng đàn con ớt
lớt thớt lại cùng nhau đi kiếm mồi. Gà mẹ đi trớc, lũ gà con líu ríu theo sau. Thỉnh thoảng,
chúng lại chí choé tranh nhau những con giun đất mẹ mới kiếm đợc. Những luống rau khoai
lang đợc uống no nớc, vơn mãi ngọn non mơn mởn, lấn chiếm khoảng đất rộng phía góc vờn.
Trớc nhà, hàng râm bụt trông nh những cô vũ công mặc váy xoè đỏ tơi đang nhảy múa trên
sân khấu màu xanh ngắt. Cây cối trông nh khoẻ mạnh, xanh tơi hơn sau cơn mưa. Cánh đồng
lúa chín như một tấm thảm vàng vắt từ chân trời bên này sang chân trời bên kia. Những giọt
nớc mưa đọng lại trên bông lúa đợc ánh mặt trời chiếu vào long lanh nh những hạt ngọc. Xa
xa, dịng sơng trắng bac đang cuồn cuộn chảy. Hàng tre chắn lũ đứng rì rào trong gió nh đang
thì thầm nói chuyện. Trên bờ đê, mấy chiếc xe máy, xe đạp vội vã dạt vào lề đờng cho ô tô
qua. Đờng làng sạch trơn. Từng dịng nớc nhỏ trên mặt đờng róc rách chảy xuống cống
ngầm. Trên hàng dây điện, từng đàn chào mào, sáo sậu, chìa vơi vỗ cánh phành phạch rũ nớc
rồi đua nhau hót véo von. Mọi hoạt động nhộn nhịp lại bắt đầu trở lại. Các bà, các cô lại lục
tục đem quần áo ra phơi. Bên những vũng nớc ma đọng lại, lũ trẻ con cùng thi thả thuyền
giấy.


Cơn ma thật là có ích, nó đem lại sức sống cho vạn vật và để lại những kỉ niệm đẹp đẽ
của tuổi thơ.


<b>Đề bài: Hãy kể lại một việc tốt của em hoặc bạn em đã làm.</b>
Dàn ý:


1. MB: - Thời gian: buổi tra


- nhân vật: em


- tình huống: nhặt đợc của rơi
2. TB: Diễn biến câu chuyện



- Tiếng trống trờng giòn giã vang lên, báo hiệu giờ tan học, em nhanh chân rảo bớc về
nhà.


- Trời nắng đẹp, đờng phố nhộn nhịp ngời qua lại, em rất vui vì đợc điểm tốt.
- Em nhìn thấy bên vệ đờng chiếc ví màu đen bằng da


- Trong ví, tiền rất nhiều, tồn là loại 200 000


- Em rất thích: đợc ăn kem, mua truyện, nhà hết gạo, mẹ có số tiền này để mua gạo, mua
chiếc xe mi ni mới cho em


- Lời dạy của cô giáo (Bác Hồ) văng vẳng bên tai. Em nghĩ đến ngời mất số tiền này.
- Em mang đến đồn công an phờng nhờ các chú công an trả lại ngời mất


- Về nhà, mẹ đã đứng đợi ở cửa, em kể cho mẹ nghe, mẹ khen em ngoan


- Thứ hai, giờ chào cờ, cô hiệu trởng lên giới thiệu về vị khách đặc biệt, đó là ngời bị mất
ví tiền


- Em đợc tuyên dơng trớc cờ, các bạn trong trờng khâm phục
3. KB: - Em rất vui vì đã làm đợc việc tốt


- Xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ


</div>
<span class='text_page_counter'>(26)</span><div class='page_container' data-page=26>

Bài làm


Ngày thứ hai đầu tuần, trong giờ chào cờ, đứng trớc lá quốc kì thắm tơi và ánh mắt
ng-ỡng mộ, khâm phục của các bạn, lòng em lại rộn ràng niềm vui vì đã làm đợc một việc tốt
nhặt đợc của rơi, trả lại ngời bị mất.



Buổi chiều thứ sáu, trong tiết sinh hoạt lớp cuối cùng, cô giáo chọn ra các bạn có số
điểm mời nhiều nhất trong tuần thi đua dành hoa điểm tốt, trong đó có em. Lịng em thật vui
sớng và mong tiếng trống trờng sớm cất lên để em có thể về nhà khoe với mẹ. Rồi “tùng…
tùng…tùng…”, bác trống trờng giòn giã vang lên hồi trống báo hiệu giờ tan học. Đợc sự
đồng ý của cô giáo, cả lớp ùa ra sân trờng xếp hàng ra về. Em nhanh chân rảo bớc trên con
đ-ờng quen thuộc. Hôm nay trời nắng đẹp. Những tia nắng nhảy nhót trên vịm cây, đậu trên
vai áo ngời đi đờng. Đúng là ngày cuối tuần có khác, trên đờng phố, ngời xe đi lại nờm nợp
nh mắc cửi. Bỗng em nhìn thấy bên vệ đờng, một chiếc ví da màu đen nằm lăn lóc. Em rảo
b-ớc lại gần và nhặt nó lên. Trong ví có rất nhiều tiền, tồn là tờ 200 000. Em cảm thấy vui
mừng khôn xiết. Có số tiền này, em tha hồ mà ăn những que kem mát lạnh, mua những
quyển truyện Đô-rê-mon thú vị. Hơn nữa, giờ đã là cuối tháng, nhà hết gạo mà mẹ vẫn cha
đ-ợc lĩnh lơng, số tiền này sẽ mua đđ-ợc rất nhiều gạo. Từ trớc đến giờ, em vẫn thích có một
chiếc xe đạp mini mới để tới trờng. Số tiền này sẽ rất có ích cho cả nhà. Bỗng em nhớ tới lời
của Bác Hồ dạy các cháu thiếu niên, nhi đồng: “ Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Em không
thể lấy tiền của ngời khác đợc. Chẳng may đây là tiền của cơ quan, hay tiền để họ chữa bệnh
cho ngời thân thì sao? Nếu là tiền của cơ quan thì cha chắc họ đã đền đợc, ngời thân của họ
sẽ không đợc chữa bệnh. Rồi em đi đến một quyết định: trả lại ngời bị mất. Nhng trả bằng
cách nào đây? May quá, trong ví có chứng minh th. Thì ra ngời bị mất ví là một chú bộ đội.
Có chứng minh th, chắc chắn các chú cơng an sẽ tìm ra ngời mất. Em rảo bớc tới đồn công an
phờng và gặp một chú cơng an.


- Cháu chào chú ạ. Cháu có một việc muốn nhờ chú ạ.
Chú công an trực niềm nở:


- Chào cháu, có việc gì thế cháu?


- Cháu nhặt đợc một chiếc ví. Cháu muốn nhờ chú trả lại ngời bị mất ạ.
- Thế cháu tên là gì? Nhà ở đâu? Học trờng, lớp nào để các chú khen thởng?
- Dạ, thơi, cháu khơng cần khen thởng gì đâu ạ.



- Đây là công việc của các chú mà.


Thế là em nói tên, tuổi, địa chỉ của mình cho chú rồi về nhà. Từ xa, em đã thấy mẹ đứng
ở cửa, vẻ sốt ruột chờ em về. Mẹ nghiêm khắc nhìn em và hỏi:


- Con đi đâu mà về muộn thế?


Em kể lại đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. Mẹ ơm em vào lịng và khen em ngoan.
Tới ngày thứ hai, giờ chào cờ, ở hàng ghế của các thầy cô xuất hiện một vị khách lạ. Cả trờng
xôn xao vì ngời khách đó. Cơ hiệu trởng lên giới thiệu về vị khách đặc biệt, đó chính là ngời
bị mất ví tiền. Em đợc tun dơng trớc tồn trờng. Em cảm thấy thật sung sớng vì đợc các
bạn trong trờng khâm phục. Giờ ra chơi, chú đến tận lớp cảm ơn em và đa cho em một món
tiền. Em tự nhủ rằng: “ Đó cũng là một việc tốt nên làm, đâu cần phải hậu tạ” và từ chối nhận
tiền.


</div>
<span class='text_page_counter'>(27)</span><div class='page_container' data-page=27>

<b>Đề bài: Em yêu nhất cảnh vật nào trên quê hương mình? Hãy viết bài văn miêu tả</b>
<b>nhằm bộc lộ tình cảm của em với cảnh đó.</b>


<i><b>Dàn ý tả dịng sơng q hương.</b></i>
1. Mở bài : Giới thiệu con sông sẽ tả.
2. Thân bài: a, Tả bao qt dịng sơng:


- Sơng Cầu khơng biết bắt nguồn từ đâu nhưng khi chảy qua quê em, sông dài khoảng
ba ki-lơ-mét.


- Nhìn từ xa, sơng nh dải lụa xanh vắt ngang làm xóm.


- Đến gần, lịng sơng có chỗ rộng, chỗ hẹp, chỗ nông, chỗ sâu, chỗ uốn khúc quanh co,
lúc chạy dài thẳng tắp…



- Nớc sông trong xanh, sóng gợn lăn tăn, vẻ hiền hồ.
b, Cảnh vật hai bên bờ sông:


- Những ngôi nhà ẩn hiện dới hàng cây, có luỹ tre rủ bóng xuống dịng sơng. Có những
cánh đồng, nương ngô xanh ngắt.


- Buổi sáng, mặt sông được bao phủ một làn sương mỏng. Khi mặt trời lên, mặt sơng
lấp lống ánh nắng, từng đồn thuyền ra khơi đánh cá.


- Buổi tra, mặt sông phẳng lặng in bóng mây trời, sơng chìm vào trong giấc ngủ.


- Buổi chiều, sơng trở nên nhộn nhịp, từng đồn thuyền về bến, ngời lớn tắm giặt, trẻ
em bơi lội.


- Buổi tối trăng sáng, mặt sơng lấp lánh nh dát bạc, dịng sơng êm ả chảy.
- Kỉ niệm của em với dịng sông.


</div>

<!--links-->

×