Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

tieu phamkich ban ngoc hoang noi gian

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (57.98 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Ngọc Hoàng nổi giận</b>



Tác giả: Vũ Ngọc Liêm - (Bản quyền thuộc về tác giả)


(Ngọc Hoàng Thượng Đế đang ngồi ở ngai vàng,hai bên có hai tiên nữ đứng hầu)
Thái Bạch Kim Tinh(TBKT) (vào, q tâu):


Mn tâu!


Thần vừa nhận được
Từ dưới trần gian
Báo cáo nói rằng
Giảm suy kinh tế
Nhiều người có thể
Bị mất việc làm
Dân tình hoang mang
Vì lo thất nghiệp…


Ngọc Hồng Thượng Đế (NHTĐ):
Có chuyện ghê gớm như vậy sao?
Báo cáo cịn nói gì nữa khơng?
TBKT: Dạ… bẩm…


Nhờ sự can thiệp
Từ phía chính quyền
Giáo dục tuyên truyền
Chi tiêu tiết kiệm
Hỗ trợ lãi suất
Vay vốn làm ăn
Sản xuất gia tăng
Có phần ổn định.



NHTĐ(Vẻ mặt bớt căng thẳng): Ừ, có thế chứ! Trẫm cũng cũng đỡ lo lắng phần nào.
(Ngay lúc đó Thiên Lơi chạy xộc vào)


Thiên Lơi(TL): Cấp báo, cấp báo!
NHTĐ (qt lớn): Có chuyện gì?
TL: Khải bẩm Ngọc Hồng !
Có người hạ giới


Vừa mới tới đây
Xin được giải bày


Những điều … cái mà … cái mà … cấp… cấp báo! (vội chạy ra ngoài)
TBKT(nguýt dài về phía TL): Rõ là cái đồ… đồ Thiên Lơi!


NHTĐ : Tên Thần Sấm nầy… vẫn khơng sửa được cái tính cục mịch!
NHTĐ( nói tiếp) : Cho vào!


TBKT: Truyền cho người hạ giới vào…
(Thiên Lôi dắt người hạ giới vào)


( Thiên Lơi tay cầm búa mắt nhìn trừng trừng người hạ giới)
Người hạ giới(NHG)(q mọp trước NHTĐ khóc to)


NHTĐ: Người kia ! Cớ sao ngươi khóc?
NHG( Vẫn khóc, và khóc to hơn)


TL ( giơ búa lên , chực chém người hạ giới)


NHTĐ( quát Thiên Lôi): Lôi thần! Chớ manh động!



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

NHG( nín khóc và tâu): Ơng Trời ơi! Ơng ở trên cao
Làm sao biết được thế nào là khổ đau


TBKT: To gan, người muốn mất đầu hả?
TL(giơ búa lên định chém)


NHTĐ( đưa tay ra hiệu cản lại): Cứ để cho hắn nói!
NHG: (hát tiếp) Trời ơi hãy nghĩ mà xem!


Con người hạ giới triền miên mỏi mòn
Cuộc đời tàn tạ héo hon


Hạn hán, bão lụt lại còn triều dâng
Người khơng nước sạch để dùng
Sơng thì nhiễm bẩn vơ cùng nạn tai
Cá tơm chết sạch phí hồi


Làm ăn thua lỗ chẳng ai dám làm
Ra đường khơng chỗ chen chân
Ơ tơ, xe máy rần rần ngày đêm
Khói xăng ồ ạt xơng lên


Người thì ngạt thở, người lên …tăng xồng
NHTĐ: Người lên tăng xồng là sao?


TBKT: Dạ bẩm NHTĐ, ý nói là lên tăng xông,là tăng huyết áp đấy ạ.
NHTĐ: À, ra thế


NHTĐ (tiếp lời, hỏi người hạ giới): Những điều ngươi nói có đúng sự thật khơng?


NHG: Bẩm NHTĐ, Thần khơng dám nói sai nửa lời đâu ạ


NHTĐ(nói với TBKT): Này Thái Bạch Kim Tinh!
TBKT: Dạ có thần!


NHTĐ: Từ khi lập địa khai thiên
Đã phân định tại sổ tiên rõ ràng
Thần sông dẫn nước về đồng


Thần rừng giữ nước để không tai nàn
Thủy triều lên xuống có chừng
Cớ sao lại để tai ương cho người?


TBKT(sợ hãi lắp bắp): Dạ bẩm… dạ bẩm…


NHTĐ( tức giận quát lớn): Lập tức triệu thần Sông, thần Rừng lên Thiên Đình diện kiến !
TBKT: Dạ bẩm Ngọc Hồng…


NHTĐ: Này TBKT, có điều chi uẩn khúc mà ngươi cứ lắp bắp thế?


TBKT:( chạy vào rồi chạy ra, mà vẫn khơng có mặt thần Rừng và thần Sơng)
NHTĐ (giận dữ): cha chả cha chả!


Hay cho TBKT,
Giỏi cho thần Sông
Tài cho thần Núi
Hỏi cớ làm sao


Lệnh trẫm ban truyền
Mà khơng tn chỉ ?


TBKT: Bẩm Ngọc Hồng!


Thật ra thì thần Sơng và thần Núi đã có mặt tại Thiên Đình từ lâu rồi. Nhưng…
NHTĐ: Nhưng làm sao?


TBKT: Ngặt vì thần Sơng mình mẩy dơ dáy, hơi hám lắm nên khơng dám vào chầu sợ Thượng
Đế trách phạt. Cịn thần Rừng thì đang bị thương tích đầy mình nghiêm trọng lắm ạ.


NHTĐ: Có chuyện kì lạ đến thế này sao?


Cớ sao mà mình mẩy hơi hám? Cớ sao mà thương tích đầy mình?


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

TBKT: Tn chỉ


(TBKT ra , rồi dắt thần Sông, thần Rừng vào)


(Thần Sông ăn mặc dơ dáy, hôi hám, thần Rừng đi cà nhắc trơng rất thảm hại, tay chân, mình
mẩy băng bó trắng lốp. Cả hai thần vào lạy Ngọc Hồng)


THẦN SÔNG VÀ THẦN RỪNG: Chúng thần xin khấu kiến Ngọc Hoàng Thượng Đế!


NHTĐ( Rời khỏi ngai vàng, bước xuống, đến bên hai vị thần xem xét.Ngọc Hoàng đưa tay bịt
mũi, đưa tay phẩy phẩy như xua đi mùi hôi thối khi đến bên thần Sông; đưa tay rờ rẩm nhũng vết
thương khi đến bên thần Rừng. NHTĐ ngán ngẫm lắc đầu rồi nói, giọng đau đớn, buồn bã):
NHTĐ: Nhớ ngày nào …


Từ chốn Thiên Đình này các ngươi ra đi nhậm chức.
Trẫm đã ban cho áo mão , cân đai


Trông ai cũng uy nghi đường bệ.



(Ngừng lại để ngăn dịng nước mắt đau thương)


Thế mà hơm nay,tại sao lại thảm hại đến nhường này?(giận dữ)
(Hát): Lòng ta ai xéo ai giày


Mà nghe đau đớn tựa rày kim châm
Đã là thần núi , thần sơng


Là linh hồn của tồn dân, giống nịi.
Đã khơng tơn tạo thì thơi


Cớ sao học thói lọc lừa gian tham?
THẦN RỪNG: Cúi xin lượng cả xét soi
Rừng xanh núi thẳm ngày rày tan hoang
Người ta xẻ dọc, cưa ngang


Thẳng tay càn quét chẳng màng tiếc thương
Rừng xanh như bãi chiến trường


Thú rừng hoang dã hết đường thoát thân
Trở thành đặc sản (nơi) bàn ăn


Con người hạ giới san bằng núi sông
May mà thần kịp đằng vân


Bằng khơng thì đã mạng vong lâu rồi.


NHTĐ: Chao ơi, nghe thần Rừng kể mà lòng ta quặn thắt.



Rừng phòng hộ đầu nguồn bị tàn phá như vậy thì tránh làm sao cho khỏi bị lũ lụt? Rừng ngập
mặn ở cửa sông, cửa biển bị tàn phá đến như vậy thì bão tố đến biết lấy gì để che chắn được?
THẦN SƠNG:(lúc nầy mới lấy được bình tĩnh,nói):


Mn tâu!


Từ ngày vâng lệnh Ngọc Hoàng


Chăm lo chức phận chẳng màng sớm trưa
Cho dù ngày nắng, đêm mưa


Nước sông trong vắt thần đưa về đồng
Thế rồi nhà máy thi công


Bao nhiêu chất thải theo dịng mà tn
Làng q bỗng hóa phố phường
Bao nhiêu rác rửi lại tuồn ra sông
Phố càng chật bởi người càng đơng


Chất chồng rác thải nên dịng sơng chết rồi
Thần nay mình mẩy tanh hơi


Bởi bị dìm dưới nước nơi đen ngịm


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Có người nhân ái, có kẻ bất lương. Ngươi khơng nên làm bừa.
TBKT: Ngọc Hoàng Thượng Đế thật anh minh.


Theo hạ thần được biết, trong các nguyên nhân gây nên thảm họa môi trường ở hạ giới có một
nguyên nhân sâu xa đó là họ sinh đẻ quá nhiều, quá nhanh.



NHTĐ: Người kia! Và tất cả chư khanh hãy tiếp chỉ!
NHTĐ: Thái Bách Kim Tinh, truyền chỉ!


TBKT: Để giữ yên cho cuộc sống nơi hạ giới, loài người cần phải nghiêm túc những việc cấp
thiết sau đây :


1/ Không khai thác, chặt phá rừng bừa bãi, không săn bắt thú rừng hoang dã, phải ra sức trồng
cây gây rừng.


2/ Không xả chất thải, không vứt rác bừa bãi ra môi trường sống xung quanh mà phải tập trung
lại tại nơi qui định để dễ bề phân loại , xử lý.


</div>

<!--links-->

×