Tải bản đầy đủ (.ppt) (21 trang)

chuyen vui day mun xem phai tai ve day

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (508.55 KB, 21 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Hài đặc sắc đây



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Tin vịt cười đau cả bụng



<b>Các nhà khoa học ở Viện trắc nghiệm tâm lý Ankara </b>


<b>(Thổ Nhĩ Kỳ) đã thống kê được 7 điều thú vị đến khó </b>



<b>tin như sau:</b>



1. Đôi mắt là nơi duy nhất bạn không thể rửa bằng xà


phịng.



2. Bạn khơng thể đếm được mình có bao nhiêu sợi tóc.


3. Lưỡi bạn khơng thể chạm hết các răng của bạn.


4. Những người ngốc nghếch nhất sẽ cố dùng lưỡi để



thử điều thứ 3.



5. Bạn sẽ mỉm cười hoặc nhăn mặt ấm ức vì lưỡi thật sự


là có thể chạm đến tất cả răng của bạn.



6. Bạn cũng sẽ cười vì nhận ra mình thuộc nhóm người


được gọi tên ở điều số 4



</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Sếp luôn luôn khỏe</b>


Sếp là một giám đốc của công ty nhà nước, ông thường xuyên khoe
khỏe, khoe minh mẫn trước anh chị em dưới quyền, đặc biệt là chị em



nữ. Ai bước vào phịng ơng thì hình ảnh đầu tiên đập ngay vào mắt là
thấy sếp đang giở một tài liệu khoa học nước ngoài chi chít chữ đọc
say sưa (tất nhiên ai trước khi lên đều phải gọi điện trước). Trời thì rét


căm căm, ơng bật điều hịa lạnh hết cỡ, mặc áo cộc tay rồi gọi điện
cho nữ thư ký lên phịng riêng, rồi ơng kiếm chuyện linh tinh một hồi,


thấy cô thư ký (ngồi co ro trong bộ quần áo dạ kín mít) có vẻ kém
thơng minh, khơng nhận ra sự khỏe mạnh của sếp, ông đành gợi ý
thẳng vào vấn đề: “Khiếp quá, trời như thế này, cô ăn mặc ấm thế kia


mà cũng gọi là thanh niên à?!”.


Lúc này cô thư ký mới để ý đến vẻ thanh niên cường tráng mà sếp
đang thể hiện. Cô húng hắng ho và khen lấy khen để sếp rồi tìm cách


rời khỏi “kho đơng lạnh” này vì khơng chịu nổi rét. Trước khi rời khỏi
phịng, cơ cịn nghe sếp cịn dặn với theo: “Cháu nhớ nói với chi đồn
thanh niên, hơm nào ấm áp khoảng… 12 độ thì lấy danh sách đăng ký
thi bơi lội tồn cơng ty nhé!”. Sau khi cô thư ký vừa đi khỏi sếp tắt phụt
điều hịa, bật máy sưởi, chùm chăn kín người, lấy vỉ thuốc cảm và lọ


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Bệnh hay thói quen? </b>



Anh Đ.D ở Quy Nhơn mắc chứng hồi hộp, lo sợ dẫn đến


mất ngủ ban đêm. Bác sỹ xác định anh bị mắc chứng hay



suy nghĩ vào thời điểm bộ não cần nghỉ ngơi. Bác sỹ



khuyên anh nên tập trung đếm số trước khi đi ngủ, nhằm


mục đích đánh lừa não bộ. Trong tuần đầu tiên, hiệu quả


của liệu pháp này đã thấy rõ, anh Đ.D khơng cịn hồi hộp,



lo sợ ban đêm nữa, tuy nhiên đêm nào cũng vậy, anh cứ


đếm đến gần 50 ngàn thì… trời sáng. Hiện các bác sỹ


đang tìm cách khắc phục chuyện này. Được biết anh Đ.D


là một công chức nhà nước, các bác sỹ ngờ rằng rất có thể



</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Chiếc nhiệt kế đắt giá</b>



Tin Y tế: Hôm qua một người phụ nữ Indonesia


bị sốt cao phải nhập viện, bác sỹ bắt người phụ



nữ này phải ngậm nhiệt kế đo thân nhiệt liên


tục khiến bà khơng nói được câu nào trong


vòng 1 giờ đồng hồ. Biết tin, người chồng của


bệnh nhân q thích chí đã nằng nặc địi mua



</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b> - Vợ chồng nhà nọ là dân cá độ bóng banh. Lần </b>
<b>nọ, ông bố vợ ra chơi.</b>


Đêm trước khi về, ông cụ trằn trọc không ngủ được,
chợt nghe thấy hai vợ chồng rủ rỉ với nhau:


- Mai bố về, em định “nhét” cho bố 5 “xị” (500 nghìn), ý


anh thế nào?


- Anh là cứ “đập” cho bố đôi ba “chai” (triệu) cho bố
tiêu luôn.


Hoảng hồn, đêm ấy ông cụ “bật tường” trốn mất. Sáng
hơm sau, vợ chồng người con nháo nhác đi tìm bố.
Tìm về đến tận q thì thấy ơng cụ đang rung đùi rít


thuốc lào.


- Ơi bố, sao bố về mà không cho chúng con biết?
- Cho anh chị biết để tơi “tiêu” sớm à? Tơi thốt thân


về nhìn thấy quê cha đất tổ là may lắm rồi.


- Ơ kìa bố, chuyện gì mà nghiêm trọng thế ạ? Chúng
con có gì sai sót xin bố cứ chỉ.


- Thôi, tôi chả dám. Anh chị có lời thì tơi cũng liều
mạng mà nói đây: Đêm hôm qua mà tôi không trốn về,


chắc hôm nay tơi chết. Khơng chết vì 5 xị rượu của
anh chị thì cũng bị đập vài chai vào đầu thôi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Cũng tốt</b>


Huấn luyện viên nói với một cầu thủ:



- Cậu chơi hay quá, làm tôi quên hết cả mệt mỏi.
- Ơng nói q, trận này tơi chơi rất tệ.


- Thì nhờ vậy mà tơi được trận cười qn cả mệt đấy!


<i><b>Một chạm” </b></i>


<b>Xem truyền hình trực tiếp một trận đấu, vợ thắc </b>
<b>mắc hỏi chồng: </b>


<b>- Chơi bóng “một chạm” là thế nào hả anh? </b>
<b>- Nói một cách dễ hiểu là giống như khi anh vừa </b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Dấu hiệu</b>



Hai bà “ve chai” nói chuyện với
nhau:


- Cứ có trận đấu nào “có mùi”
là tụi mình “trúng mánh”, bà
nhỉ?


- Trúng thế nào?


- Khơng biết à? Ngửi có “mùi
tiêu cực” là khán giả thi nhau
ném vỏ chai, bịch nilon xuống


sân, lúc ấy mình khơng “trúng
mánh” mới là lạ.


<b>Ơi! Bóng! </b>



Một ơng bố ở xa đến


thăm con trai trên thành


phố, về đến nhà, ông


hỏi:



- Hôm nay làm sao mà


lắm xe cấp cứu chạy vậy


hả con?



- Ôi có gì đâu, hơm nay


tỉnh con lại diễn ra trận


chung kết đấy bố ạ!



</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Nhắc khéo</b>



Thầy giáo nọ, trong bộ đồ “tây” là thẳng nếp,


đang vội vã chuẩn bị lên lớp thì bị một đồng



nghiệp gọi giật lại:



- Ấy chết! Để mình giảng thay cho. Cậu về


nhà ngay và đưa gấp cho giấy này cho bà




xã.



Chị vợ thấy chồng đột ngột về đã ngạc nhiên,


lại càng lạ hơn khi được anh trao cho tờ giấy



về một ngồi đình mái con bị tốc ngói.



Xem xong, chị ngượng chín cả người, thẹn


thùng cúi đầu nói nhỏ với chồng:



- Để em lấy chỉ đính lại cho! Giật cả mình và


ngạc nhiên khơng kém. Giằng tờ giấy, anh


xem kĩ bức tranh. Thì ra dịng chút thích viết



ngược, bắt chước kiểu chữ Nho “dịch” là:


ĐÌNH THỦNG QUẤT.



</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>

Chuyện vui cười vỡ bụng



• <b> Anh nọ có vợ hay nói. Chịu </b>
<b>hết nổi, một hơm anh chui </b>
<b>vào tủ, giả đị chết, để lại lá </b>
<b>thư “tuyệt mệnh”.</b>


• Về nhà thấy vậy cơ vợ khóc,
gào thét suốt 3 ngày đêm liền.
Chịu hết nổi anh ta bèn chịu ra
nói:


- Tơi tưởng tơi “chết” thì thốt


được cơ. Hóa ra cơ cịn nói dữ
hơn nữa.


• <b>Lộ tẩy</b>


Hai vợ chồng nhà nọ nói
chuyện với nhau:


- Anh chẳng ưa cái cái thằng
cha mới chuyển về sống ở khu
tập thể của chúng ta một tí nào
cả! Hắn ta chỉ được cái dáng
vẻ bề ngoài hào hoa bóng
nhẫy.


- Đúng! Thằng cha đó chỉ
được cái dáng vẻ bề ngoài,
chứ thực ra đáng thất vọng!
Thậm chí cịn chẳng biết cách
hơn như thế nào nữa!


</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>

Chuyện vui cười vỡ bụng



<b>Thực và thơ</b>



Đơi vợ chồng son, vợ làm giáo viên cịn


chồng đang theo học một lớp tại chức. Một


hôm, chồng học bài khuya, trong khi vợ muốn



gọi chồng đi ngủ nhưng còn ngượng bèn



mượn ca dao nhắc nhở:



- Bây giờ, Mận mới hỏi Đào... Vườn hồng có


lối, nên vào hay chưa?



Ngoài nhà, anh chồng chưa học xong bài, e


dè, ấp úng:



- Vườn hồng có lối nhưng chưa thuộc bài...


Cơ vợ tức mình nổi giọng “giáo viên”, cương



quyết:



- Giờ kiểm tra, phải “trả bài”... Nếu “trả” không


“thuộc”, cho quỳ suốt đêm!



</div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12></div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13></div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14></div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15></div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16></div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17></div>
<span class='text_page_counter'>(18)</span><div class='page_container' data-page=18></div>
<span class='text_page_counter'>(19)</span><div class='page_container' data-page=19></div>
<span class='text_page_counter'>(20)</span><div class='page_container' data-page=20></div>
<span class='text_page_counter'>(21)</span><div class='page_container' data-page=21></div>

<!--links-->

×