Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

TAM SU VOI THAY CO GIAO

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (29.79 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>TÂM SỰ VỚI NGHỀ GIÁO</b>



<b>Kính thưa</b> : Q cấp lãnh đạo, q thầy cơ hưu trí, cùng tất cả quý đồng nghiệp .
Hôm nay tôi rất vinh dự và lấy làm xúc động cho bản thân , được ban tổ chức buổi họp mặt
nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, cho phép tôi đứng trước buổi họp mặt long trọng này
có đơi lời tâm sự với thầy giáo , cô giáo trong buổi họp mặt hôm nay. Lời đầu tiên tôi xin
thay mặt Hội đồng sư phạm trường tiểu học Long Điền Tiến B gởi đến tất cả q vị có mặt
hơm nay lời chúc sức khoẻ , hạnh phúc và thành đạt .


<b>Kính thưa tồn thể buổi họp mặt</b> .


<b>Tơi tên</b> : Nguyễn Thị Sen hiện là giáo viên trường tiểu học Long Điền Tiến B, đã công
tác 22 năm trong Ngành, một chặn đường không phải là dài nhưng cũng khơng phải q
ngắn .


Nhớ lại lúc cịn ngồi trên ghế nhà trường những hình ảnh đẹp, những phẩm chất đạo
đức trong sáng của thầy, cô đã khắc sâu vào tâm trí của tơi trong suốt thời gian học ở cấp 2
, cấp 3 . Những cử chỉ cao đẹp đó thể hiện qua những việc làm của thầy, cơ với bạn bè,
bản thân tôi rất ân cần và gần gũi . Chăm sóc chúng tơi từ những việc rất nhỏ như sửa lại
những mái tóc rối, cây kẹp , những nét chữ, những bài tốn khó … thật sự thầy, cô như
người cha, người mẹ thứ hai của mình . Thầy cơ dạy vỗ cho chúng tơi những bước chân
chập chững vào đời . Những cử chỉ cao đẹp đó đã khơi vậy trong lịng tơi một ước mơ sẽ
trở thành nhà giáo có thể chỉ bảo và dạy vỗ các em có những hồn cảnh khó khăn, những
em chưa có điều kiện học tập để mai sau có thể giúp ích cho đời .


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Bác Phạm Văn Đồng đã nói “ Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao
quý .


Có câu nói “ có thực mới vực được đạo ” điều đó khơng sai, nhưng cuộc sống đâu chỉ có
vật chất là đủ, sống phải có tâm hồn thanh cao, yêu đời, mình vì mọi người . Chứ sống mà
chỉ cần vật chất , chạy theo danh lợi thì cuộc sống mất đi ý nghĩa . Với những suy nghĩ đó


nên tơi chọn nghề dạy học .


Tơi lập gia đình về ở quê chồng, nơi đó là vùng sâu vùng xa, đường xá đi lại rất
khó khăn, sơng ngồi chằn chịt ít giáo viên về đó, vì thế mà địa phương và nhà trường động
viên tơi đi dạy .Vì là vùng xa, vùng sâu nên bản thân tôi không quen, lúc trời mưa đường
trơn trợt mọi khi đi dạy nhiều lần bị té, khi qua cầu khỉ 5 – 3 lần mới được . Mỗi đêm bên
ánh đèn dầu soạn những bài giáo án, lòng bổng nhớ lại những khó khăn đó và lương bỏng
thì rất thấp đi dạy khơng đủ ni gia đình với 3 đứa con trong tuổi đi học , đời sống không
ổn định, có nhiều khi tinh thần bị lung lai . Nhưng với lương tâm nghề nghiệp và nhớ lại
ước mơ của mình nên đã vượt qua .


Nhớ lại ngày đầu tiên lên bụt giảng, bước chân vào phòng cả lớp đứng lên chào tôi,
thật xúc động cố nén lại, và tự hỏi mình sẽ bắt đầu từ đâu ? truyền đạt kiến thức cho học
sinh bằng cách nào ? Nhưng chỉ sau ít phút tơi nhanh chóng hồ nhập cùng các em, qn đi
những khó khăn , bỡ ngỡ chỉ còn trước mặt là những học sinh thân yêu . Vì cảnh nghèo
nên các em ăn mặc xốc xếch, mặt mũi lắm lem, nghe có cơ đến dạy các em hăm hở đến
trường . Những tình cảm đó đã và đang giúp tơi vượt qua những khó khăn về vật chất lẫn
tinh thần của một người rời xa thành thị về nơng thơn, vùng khó khăn .


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

những người khách này lại là người mai sau góp phần giúp ích cho đời , làm giàu cho đất
nước , nhưng cũng không tránh khỏi sự ngậm ngùi thương nhớ . Những khó khăn đó khơng
làm tơi nhục


trí, những tình cảm đó , những gương mặt trẻ thơ đó đã gắn kết tơi
với ngành giáo dục cho đến ngày nay .


Ngày nay. ngành giáo dục của chúng ta đã đổi mới . Đảng và nhà nước đã quan tâm
đến ngành giáo dục đặc biệt là xây dựng trường, đầu tư trang thiết bị dạy và học , chế độ
chính sách cho CB,CNV,GV tuy nhiên chưa đáp ứng đủ nhu cầu nhưng cũng tương đối ổn
định . Đặc biệt quan tâm hơn nữa là các xã nghèo đặc biệt khó khăn và các em học sinh đã


được nhận tập vở, viết , cho mượn sách , quần áo , Có tủ thuốc cho từng điểm trường sơ
cứu những bệnh thông thường . Hiện tại mức lương của CB,CNV,GV được nâng cao, đời
sống được thoải mái hơn .Nhưng sao nhớ lại quá khứ , lịng tơi lại dâng lên một thứ tình
cảm khó tả, một tình u dạt dào, một kỉ niệm mà khơng thể nào quên.


Bản thân tôi là người đi trước, sắp về hưu, tơi có đơi lời nhắn nhủ với thế hệ thầy ,
cơ cịn đường dài phục vụ cho ngành giáo dục : Lúc khó khăn nhất như trường lớp tạm bợ,
bàn ghế thô sơ siêu vẹo, lương bỏng thì thấp mà thế hệ chúng tơi vẫn bám trường bám lớp
cho đến ngày nay. Hôm nay đời sống tương đối ổn định, cơ sở vật chất, trang thiết bị tương
đối đầy đủ , các thầy , cô chúng ta hãy vì thế hệ mai sau mà ra sức phục vụ cho ngành, nêu
cao tinh thần yêu nghề mến trẻ, phục vụ vì sự nghiệp giáo dục nhằm góp phần xây dựng
quê hương đất nước giàu đẹp , luôn ln giữ gìn phẩm chất đạo đức nhà giáo thật sự là tấm
gương sáng cho học sinh noi theo . Ln tự hào với nghề của mình đã chọn xứng đáng là
một “ kỉ sư tâm hồn “ luôn sáng chói vĩnh hằng .


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4></div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×