Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (106.59 KB, 2 trang )
Trống rỗng, đôi khi
Trần Xuân An
hộp đàn rỗng không và nhẹ bẫng
âm vang dìu dặt bổng trầm
lòng ta đôi khi rỗng không và trĩu nặng
bút mực im trơ, phím chữ lặng câm
hộp đàn, cái rỗng không - thiền tâm
tơ sợi giăng thiên nhiên, phố chợ
cái rỗng không lòng ta chưa trắng nợ
khát vọng chưa nguôi, giấy mực trắng bầm
nhẹ bẫng huyền cầm
cũng là trĩu nặng thạch cầm
này rỗng không - hộp đàn, này rỗng không - trời đất
(rỗng không để vang ngân, gần gũi, xa xăm)
chưa trắng nợ, ta trắng rợn mênh mông bao động cát
rỗng không đôi khi của ta
vẫn trĩu nặng chứa đầy bao khao khát
không rỗng không,
khao khát càng dâng cao sóng vỗ đôi bờ
những trang thơ những chân trời trước mặt
nhưng đôi khi mệt nhoài, phím chữ câm và bút mực trơ.