Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (88.72 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Kính thưa ban giám khảo, kính thưa các q vị đại biểu .kính thưa q thầy cơ giáo cùng tất cả các bạn
học sinh đang có mặt trong hội thi hơm nay.
Em tên là Hồng Thị Đào, học sinh lớp 51<sub> trường Tiểu học Thuận Phú 2. em là dân tộc Nùng.</sub>
Cao Bằng phía bắc xa xơi
Q em nơi đó chao ơi tuyệt vời
Có rừng già xanh tươi bát ngát
Có suối Lê Nin cùng suối Mác
Có lễ hội “Lùng tùng” vui khắp bản làng
Có điệu hát then chín bậc cung đàn
Nam thời mặc áo tứ thân
Vải màu chàm tím may ơm thân hình
Nữ thời áo rộng hơn nam
Năm thân cùng nét hoa văn rạng ngời
Trên đầu khăn vấn sừng trâu
Tượng trưng cơ nghiệp con trâu đi đầu
Kèm thêm vịng cổ ,khun tai
Được làm bằng bạc ,càng nhìn dễ thương
Bạn ơi dù ở bốn phương
Không cùng dân tộc nhưng chung bầu trời
Chúng mình hãy bắt tay nhau
Nguyện xây đất nước đẹp giàu tương lai.
Kính thưa ban giám khảo, kính thưa hội thi .,tiếp theo phần thi của mình em xin kể câu chuyện Bông
cúc trắng, câu chuyện được bắt đầu...
Trên trời cao có mn vàn ánh sao
Trên đồng xanh có mn vàn cây lúa
Con chim rừng có mn vàn tiếng ca
Cây trong vườn có mn vàn lá hoa
Ơ ..ớ.. ờ.. ớ.. ở ..ớ ..ơ
Biết mặt trời chỉ có một mà thơi
Và mẹ em chỉ có một trên đời
Biết mặt trời chỉ có một mà thơi
Và.. mẹ em ..chỉ có một trên đời..
Các bạn ạ ,.
Trên trời cao có mn vàn ánh sao
Trên đồng xanh có mn vàn cây lúa
Con chim rừng có mn vàn tiếng ca
Cây trong vườn có mn vàn lá hoa
Biết mặt trời chỉ có một mà thơi
Và mẹ chúng ta chỉ có một trên đời
Kính thưa ban giám khảo, kính thưa các quý vị đại biểu .kính thưa q thầy cơ giáo cùng tất cả các bạn
học sinh đang có mặt trong hội thi hơm nay.
Em tên là Mông Thanh Hưng, học sinh lớp 51<sub> trường Tiểu học Thuận Phú 2. em là dân tộc Nùng.</sub>
Cao Bằng phía Bắc xa xơi
Biết bao cảnh đẹp bạn tơi vừa trình
Và đây bạn hãy nhìn xem
Nhà sàn thống mát ,bạn ơi hãy vào
Quê tôi thuộc ở vùng cao
Nhưng mà chăm chỉ nào ai sánh bằng
Ruộng bậc thang bạn hỡi thấy chăng
Xanh tươi bát ngát phải chăng tuyệt vời
Mời bạn có dịp ghé chơi
Cùng nhau thưởng thức món ngon nhớ hoài
Khâu nhục bạn đã nghe chưa
Ăn vào một miềng thơm ngon béo bùi
Bạn ơi hãy nhớ kĩ nghe
Khâu nhục chỉ có mỗi khi tiệc tùng
Cịn đây bánh khảo q tôi
Làm từ bột nếp ngọt thơm bội phần
Cơm lam khỏi phải phân vân
Ăn vào một miếng ngàn lần không quên
Đậu xanh bột nếp hòa quện vào nhau
Bánh gai nhân đậu hãy mau thử nào
Bành chưng đen đấy làng tôi tự hào
Đến đây tôi cũng xin chào
Mời bạn hãy đến vùng cao một lần
Tin rằng bạn sẽ bội phần khơng qn
Kính thưa ban giám khảo, kính thưa hội thi .,tiếp theo phần thi của mình em xin kể câu chuyện cậu bé
Tích Chu, câu chuyện được bắt đầu...
Các bạn ạ ,vậy là Tích Chu đã biết nhận ra lỗi của mình rồi đấy. Chúng mình phải biết u thương và
chăm sóc những người thân trong gia đình các bạn nhé.
phần thi của em đến đây là hết.chúc hội thi thành cơng tốt đẹp.
Kính thưa ban giám khảo, kính thưa các quý vị đại biểu .kính thưa q thầy cơ giáo cùng tất cả các bạn
học sinh đang có mặt trong hội thi hơm nay.
Em tên là Mông Thị Thu Mạnh , học sinh lớp 51<sub> trường Tiểu học Thuận Phú 2. em là dân tộc Nùng. </sub><sub>Từ</sub>
lâu, dân tộc em đã biết dựa vào các triền dốc làm ruộng bậc thang để cấy lúa. Do địa bàn cư trú của dân tộc
em ở nơi có nhiều rừng, núi và thung lũng lịng chảo nên quê em rất thành thạo trong việc khai thác đất đồi
làm nương rẫy, đất đồng bằng trồng lúa nước.
Sau đây em xin trình bày về các dụng cụ của dân tộc em.
..Kính thưa ban giám khảo, kính thưa các quý vị đại biểu
Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi
Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác!
Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất,
Bốn phía nhìn khơng một bóng hàng tre.
Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ?
Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương!
Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở,
Xa nước rồi, càng hiểu nước đau thương!
Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con!
Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp!
Một mái nhà yêu rủ bóng xuống tâm hồn.
Trǎm cơn mơ không chống nổi một đêm dày
Ta lại mặc cho mưa tn và gió thổi
Lịng ta thành con rối
Cho cuộc đời giật dây!
Quanh hồ Gươm khơng ai bàn chuyện vua Lê
Lịng ta đã thành rêu phong chuyện cũ
Hiểu sao hết những tấm lịng lãnh tụ
Tìm đường đi cho dân tộc theo đi.
Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước
Khơng phải hình một bài thơ đá tạc nên người
Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc,
Hay một đấng vơ hình sương khói xa xơi...
Mà hình đất nước hoặc cịn hoặc mất
Sắc vàng nghìn xưa, sắc đỏ tương lai
Thế đi đứng của toàn dân tộc
Một cách vinh hoa cho hai mươi lǎm triệu con người.
Có nhớ chǎng, hỡi gió rét thành Ba Lê?
Một viên gạch hồng, Bác chống lại cả một mùa bǎng giá
Và sương mù thành Ln Đơn, ngươi có nhớ
Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya?
Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể
Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi,
Những đất tự do, những trời nô lệ,
Những con đường cách mạng đang tìm đi.
Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước
Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà
ăn một miếng ngon cũng đắng lịng vì Tổ quốc
Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa.
Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây?
Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử?
Bao giờ dải Trường Sơn bừng tỉnh giấc ngủ
Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây?
Nụ cười sẽ ra sao?...
Ơi, độc lập!
Xanh biếc mấy là trời xanh Tổ quốc
Khi tự do về chói ở trên đầu.
Kìa mặt trời Nga bừng chói ở phương Đơng
Cây cay đắng đã ra mùa quả ngọt
Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc
Sao vàng bay theo liềm búa công nông.
Luận cương đến với Bác Hồ. Và Người đã khóc
Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lênin.
Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp
Tưởng bên ngoài, đất nước đợi mong tin.
Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc:
"Cơm áo là đây! Hạnh phúc đây rồi!"
Hình của Đảng lồng trong hình của Nước.
Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười,
Bác thấy:
Khơng cịn người bỏ xác bên đường ray.
Giặc đuổi xong rồi. Trời xanh thành tiếng hát
Điện theo trǎng vào phịng ngủ cơng nhân
Những k q mùa đã thành trí thức
Tǎm tối cần lao nay hóa những anh hùng.
Nước Việt Nam nghìn nǎm Đinh, Lý, Trần, Lê
Thành nước Việt nhân dân trong mát suối
Mái rạ nghìn nǎm hồng thay sắc ngói
Những đời thường cũng có bóng hoa che.
Ôi! Đường đến với Lênin là đường về Tổ quốc