Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

bai thi tinh huong dao duc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (33.07 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Bµi dù thi



<b>Viết câu chuyện tình huống o c v phỏp lut.</b>



<b>HÃy tha lỗi cho em.</b>



Gìơ giảng văn đầu tiên, nhìn cô giáo Hà viết lên bảng, nét chữ run run,
không thẳng hàng, mấy bạn trong lớp xì xào, đa mắt nhìn nhau.


Bng dng, Khụi ng dy nói to:
- Tha cơ, chữ cơ viết khó đọc q!


Cô Hà đứng lặng ngời. Đôi mắt cô chớp chớp, mặt cô đỏ lên rồi tái
dần. Viên phấn trên tay cô rơi xuống. Phải mất vài phút cô mới giảng tiếp
đ-ợc. Giờ học hơm đó kết thúc muộn. Trớc khi cho lớp nghỉ, cơ Hà nói nhỏ
nhẹ:


- Trớc hết cơ xin lỗi các em vì giảng q giờ. Cịn chữ viết... (giọng cô
đang ngập ngừng bỗng rành rọt hẳn lên) cô sẽ cố gắng trình bày đẹp hơn để
các em dễ đọc.


Hơm đó đến phiên Khơi trực nhật, Khơi đến lớp sớm hơn mọi ngày,
Khôi thấy cô đang mải mê tập viết, thảo nào những giờ giảng gần đâychữ
viết cô khác hẳn ngày đầu.


Đang viết , bỗng viên phấn trên tay cô rơi xuống, cô ngồi thụp xuống,
mặt nhăn lại đau đớn. Cô dùng tay trái nắn bóp tay phải khá lâu. Hình nh đau
q, cơ lấy khăn tay lau nớc mắt. Khôi hoảng hốt chạy vào ôm lấy cô, cầm
bàn tay cô, Khôi hỏi khẽ:


- Cô ơi, cô làm sao thế? Em đi báo với các thầy cơ ở văn phịng nhé!


- Khơng sao đâu các em ạ, một lát là khỏi thôi. thỉnh thoảng, cơ lại bị
nh thế. Chả là mảnh đạn cịn trong cánh tay cô từ lúc ở chiến trờng, gặp khi
trở trời là là vết thơng lại tấy lên y thụi..


Bỗng Khôi cúi đầu, rơm rớm nớc mắt, giọng Khôi nghẹn ngào:
- Cô ơi, cô tha lỗi cho em, em có lỗi với cô.


Cụ H t t ng dy, cơ qng tay lên vài bọn trẻ, nhìn chúng bằng
đơi mắt trìu mến:


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Hà Tĩnh, tháng 4 năm 2011.


<b>Họ và tên: Đặng Thị Châu Hiền</b>


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×