Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Don xin nghi hoc bang tho gay xon xao mang

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (74.29 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>'Thầy cô' đối lại đơn xin nghỉ học bằng... thơ</b>
> Những lá đơn siêu 'dị' của học sinh


<b>Ngay sau khi lá đơn xin nghỉ học bằng thơ “có một </b>
<b>khơng hai” của học sinh được truyền, một đoạn thơ lục</b>
<b>bát khác được coi như là lời đối đáp của “thầy cô” cũng</b>
<b>xuất hiện trên mạng với giọng điệu khá hài hước.</b>


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Lá thư xin nghỉ học của cậu học trò viết:
<i>“Gửi ban giám hiệu trường ta.</i>


<i>Cùng cơ chủ nhiệm chính là cơ Nhung.</i>
<i>Hơm nay em viết đơn này</i>


<i>Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương</i>
<i>Em tuy vẫn nhớ lớp, trường</i>


<i>Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy</i>
<i>Suốt đêm em sốt li bì</i>


<i>Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng</i>
<i>Việc học chắc phải tạm ngừng</i>


<i>Để còn điều trị kẻo chừng… thăng thiên!</i>
<i>Bài ghi em sẽ chép liền</i>


<i>Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô!”.</i>


Theo thông tin nhiều bạn đọc cung cấp, đơn xin nghỉ học
“độc nhất vô nhị” xôn xao cư dân mạng trong thời gian vừa
qua do cậu học trò Phạm Quốc Đạt, lớp 11 Toán 1 trường


THPT L.Q.Đ (TP. Vũng Tàu) sáng tác.


Ngay sau khi lá đơn xin nghỉ học bằng thơ “có một khơng
hai” của học sinh được truyền trên mạng, một đoạn thơ lục
bát khác được coi như lời đối đáp của “thầy cô” cũng đã được
tung lên mạng với giọng điệu khá hài hước.


“Thầy cô trả lời”:


<i>Thầy cô nhận được đơn rồi.</i>


<i>Sốt cao cứ nghỉ chứ đừng ngại chi</i>
<i>Bài vở sau khỏe hãy ghi</i>


<i>Em lo điều trị kéo thì Thăng Thiên</i>
<i>Thầy cơ khơng sợ làm phiền</i>


<i>Chỉ sợ em ngủ , mơ tiên dẫn đường</i>
<i>Biết rằng nhớ lớp nhớ trường</i>


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<i>Cố gắng đến lớp chúng mình gặp nhau.</i>
<i>Về trường có trước có sau.</i>


<i>Đừng vì cái vụ em đau... hết tiền.</i>
<i>Cô kêu lên bảng liền liền</i>


<i>Bài tập cô vặn cho điên cái đầu.</i>
<i>Hỏi : sao vở lại nát nhàu.</i>


<i>Bài ghi khơng đủ mặc dầu có ghi.</i>


<i>Cô không gợi ý đề thi</i>


<i>Cuối năm điểm kém tức thì lưu ban?</i>


<i>Một “cơ giáo” khác cũng có lời hồi đáp với học trị của mình:</i>
<i>"Thương em bị sốt li bì</i>


<i>Đồng ý em nghỉ tiếc gì em đâu</i>
<i>Lo cho sức khỏe là đầu</i>


<i>Thầy cô các bạn luôn cầu cho em</i>
<i>Khỏe rồi đi học cố lên</i>


<i>Học sinh ngoan giỏi có tên của trò”.</i>


Khá nhiều bạn cho rằng đây là “sự sáng tạo phá vỡ sự khơ
khan vốn có của lá đơn xin nghỉ học bình thường”.


</div>

<!--links-->

×