Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (43.32 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Sống trong một hoàn cảnh như thế sẽ có người dần thu mình
lại trong sự cô độc nhưng anh thanh niên đẹp ở sự cởi mở ,chân
thành ,đáng yêu ở nỗi “thèm người”.Anh mừng quýnh đón quyển
sách mà bác lái xe mua hộ,vui vẻ hỏi han sức khỏe và tặng vợ bác
củ tam thất .Niềm vui đón khách dào dạt trong lịng anh ,anh nhiệt
thành mời ơng họa sĩ và cô kĩ sư lên thăm nhà ,chạy nhanh về hái
hoa tặng cô gái.Những bông hoa rực rỡ,tươi tắn làm ấm nồng thêm
khơng gian lạnh lẽo của gió và sương , một chút tình cảm lạ mà lại
tự nhiên.Anh mời khách vào nhà và pha chè.Cả ông họa sĩ và cô kĩ
sư đều ngỡ ngàng trước một căn nhà ba gian sạch sẽ ,ngăn nắp.Anh
Đó phải chăng là những âm vang trong nếp sống ,suy nghĩ của
một tâm hồn tuổi trẻ tin u sơi nổi lại lặng lẽ ,bình dị ?Điều đó
khiến ơng họa sĩ chợt nhận ranhuwngx giá trị của nghệ thuật: “Ơi
một nét đẹp thơi cũng đủ khẳng định một tâm hồn khơi gợi một ý
tưởng sáng tác ,một nét đẹp thôi là đủ giá trị của một chuyến đi
dài”, và thế ông đã quyết định vẽ anh.Nhưng anh thanh niên sôi
nổi ấy lại rất khiêm tốn ,anh cảm thấy đóng góp của mình cịn nhỏ
bé mà vì thế anh đã tư chối khi được vẽ và giới thiệu ngay anh
thanh niên khác ở đỉnh Pan-xi-Păng;ông kĩ sư vườn rau ;anh cán
bộ ngiên cứa sét ,…Ôi ! Lại những con người thầm lặng đáng
kính! Dù thế họ vẫn vang lên cuộc sống những âm vang của sư hi
sinh thầm lặng ,lặng lẽ hiến dâng .Ta càng yêu lại càng khâm
phục .Anh thanh niên ấy cũng đang thấm thía những lặng lẽ của
mảnh đất nghĩa tình Sa Pa .Mặc dù anh đã chia sẻ “từ hôm ấy cháu
sống thật hạnh phúc”vì anh phát hiện đám mây khô để bộ đội bắn
hạ phản luwcjcuar địch,anh vẫn thấy đóng góp của mình là nhỏ
bé.Chính điều ấy ,anh đang làm cho ơng họa sĩ thấy khó nghĩ
đời người.họ ra về trong sư lưu luyến với một bức chân dung mới
phác qua.
Bằng một cốt chuyện khá nhẹ nhàng, ngôn ngữ tinh tế ,
Nguyễn Thành Long đã đưa chúng ta qua những góc lặng lẽ của