Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (64.48 KB, 7 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span>THƠ GIA TỘC Làm thơ truyền lại hậu đời Mai sau con cháu thảnh thơi xem tường Trưởng nam gia tộc bất lương Gia phong cốt cách kỉ cương không còn Đời ông đời cha đời con Đời con chưa trọn không còn vãng lai Thế gian có một không hai Trưởng nam độc ác trổ tài hại cha Tổ Tông mồ mả ông bà Từ đường phế bỏ mới ra nỗi này Thơ đây gửi đến chị hay Tuổi già rồi cũng chờ ngày ra đi Sớm chiều mai một thấy chi Rồi đây kẻ ở người đi đau lòng Thôi thì cũng đừng nhớ trông Mạt không thấy mặt, người không thấy người Kính chúc chị được vui tươi Mạnh khoẻ sống mãi thêm mười bảy năm ( 83 + 17 = 100 tuổi). Chào chị. CHỊ ƠI! Lòng em buồn hận nói chị nghe Tộc phá gia vong lập phái phe Gĩô cha giỗ mẹ cháu về chở Sợ kẻ vô Tông miệng nhằn nhè Từ đường bỏ, (động) em dâu nói Mất mặt tự ái kết lũ bè Mã cha nằm tranh cho cháu ngoại Bất hiếu tày trời chị nín khe ………………… Tri nhơn tri diện bất tri tâm Mặt người dạ thú em bị lầm Đời người đến cuối rồi mới biết Bạo thực bất tri hiếu nghĩa thâm Hưởng lộc cơm cha ăn nuôi vợ Phản sư tranh đất mả cha nằm Trưởng nam bất hiếu đời chưa có Tội ác tràn trề huynh đệ câm ………………………………. Hoà – An - Hoá kẻ nẻ chun lên Không Ân cha mẹ khỏi lo đền.
<span class='text_page_counter'>(2)</span> Mả cha dự tính bốn trăm gạch Xây nhà cháu ngoại sát một bên Tiền mộ hậu gia, gia phá mộ Lo lắng mả vợ Hoá chẳng quên Gạch men dán kỹ trông loé mắt Sao chị vui lòng chẳng rỉ rên ……………………………… Trưởng nam ruột lại bỏ ngoài da Cõng rắn cắn lại, hại gà nhà Rước voi về dày phá mả tổ Xây nhà làm bếp hại mả cha Ô nhiễm môi trường gây lũ loạn Trưởng nữ thứ nam phản đối ra Bắt buộc chịu giỡ, rồi không giỡ Mục tiêu từ từ nhử mả ra …………………………….. Vợ xúi thù cha mả không xây Để rước cháu ngoại xúm bao vây Miệng nào đã hứa giỡ hết bếp Phản ngôn bất lực mặt trơ trây Đầu nội cháu ngoại ra tranh trở Lại đắc lực, rể Chỉnh làm thầy Được voi đòi tiên, tiên không có Ló óc ngu con rể một bầy ……………………………… Của để ăn làm mả tốn tiền Hai vị xây gạch tám trăm viên Hai bao xi măng hai cộ cát Trưởng nữ đưa năm phân vàng liền Lấy đó làm dư cần chi nữa Hoà -An- Hoá khỏi tốn xu nguyên Mừng quá mạnh dạn rủ làm gấp Tính lại năm triệu ngã ngửa nghiêng. CHỈNH ĂN CHÁO ĐÁ BÁT Thằng Chỉnh không đất cắm dùi Xuống xin cho ruộng tới lui mặn nồng Qua cầu nhịp rút khỏi sông Làm thầy cha vợ cũng không ăn gì Thêm thù gây oán li bì Làm bếp giỡ nữa,mả thì tranh thua Chữ ngu lại dốt đừng mua Chữ phản cha vợ tu chùa không nên.
<span class='text_page_counter'>(3)</span> AN Cha mẹ còn sống mặt trơ trơ Không câm điếc chưa lết bụi bờ Để con hỗn loạn đập mả cha Đập đầu chết, sống chi vật vờ Quê cha đất tổ nhà tại chỗ Mả mồ tổ ốc bỏ làm lơ Để cho bạo chúa muốn gì muốn Gia tộc điêu tàn bụi nhớp nhơ. TƯỜNG Thằng Tường đã dẹo một chân rồi Sao còn trẹo họng nói ngược xuôi Làm mả ông bà không vui vẻ Cố gạt người âm để bỏ trôi Đồ cức tao làm cũng mấy cái Đại bất hiếu sẽ bị Thiên lôi Vác cây đập trên đầu ông nội Hoàng Thiên hữu nhãn chứng kiến rồi. HOÁ Ông bà mồ mả chẳng lo chi Mả vợ thì cốt phải hốt đi Diễn khứ tha phương muốn gì muốn Để đó không được đóng mặt lì Nước chảy ngược dòng phải kiên hệ Lớn nhỏ dụm đầu chẳng biết suy Sờ sờ trước mắt đâu che ám Đạo lí con người sống bất tri. MƯỢN ĐẦU HEO NẤU CHÁO Làm mả không tốn hào nguyên Tám trăm viên gạch khỏi tiền bỏ ra Không bia liễn, không mộ nhà Bôi bôi quẹt quẹt tính ra làm liền Ngày giờ qui định đã yên Bất đồng hoãn lại cảm phiền tộc gia Rồi thì đề án đưa ra Năm triệu phải tốn mẹ cha hai mồ.
<span class='text_page_counter'>(4)</span> Thằng Tường chống đối hồ đồ Ông bà không vui, mả mồ làm chi Họp bàn đi lại mấy kì Cầu cầu khẩn khẩn đi đi về về Hai nhà quynh đệ ghét ghê Chị em nhịn đói chẳng hề cơm ăn Cha con anh có biết chăng Trẹo qua trẹo lại khó khăn mà bàn Cha con anh nói ngan ngan Cho nên có sự trở trang nặng nề Bác tranh cháu phá gớm ghê Anh hưởng gia tộc trăm bề anh ơi! Mình em chịu trận chơi vơi Cam tâm gánh chịu nhiều lời xác xô Lẽ ra mặt nạ tra vô Không làm xấu hổ kiếm đồ mà che Không tiền lặng lẽ trốn nghe Tại sao liều mạng kết bè kéo ra Rõ ràng hình dạng người ta Phải đâu loài thú, loài ma khác nào Hình người dạ thú nhao nhao Rể con Bác cháu xôn xao bầy người Chị ơi! Nửa khóc nửa cười Buồn vui lẫn lộn hổ ngưi bạn bè Bom đạn trời phật chở che Tưởng là sum hợp ai dè ngửa nghiêng Em đâu tranh của bạc tiền Chỉ vì cha mẹ mà phiền khổ tâm Tin anh em cháu bị lầm Đầu trâu mặt ngựa cố tâm hại mình Làm người chẳng biết nhục vinh Công cha nghĩa mẹ ân sinh chẳng màng Cháu ngoại mà lại đội mang Mã cha tranh đất tiếng vang khắp miền Bất hiếu lịch sử đầu tiên Chưa ai từng có điên điên khùng khùng Mả cha ai dám vẫy vùng Chẳng qua bạo thực bần cùng liều thân ……………………………………….. Nực cười xây mả mẹ cha Bỏ công tốn của phải ra chính quyền Không ngờ gia tộc khùng điên Phải chi lợi tức của tiền tranh nhau Làm người không nghĩ trước sau.
<span class='text_page_counter'>(5)</span> Nước đầy bưng đổ hốt đâu hạt nào Tiếng tăm nhục nhã biết bao Tràn lan thối nát làm sao bây giờ Lỡ rồi cái mặt trơ trơ Nước đâu mà rửa bẩn dơ đầy đầu ……………………………….. Từ khi xong mả mẹ cha Lắng nghe tin chị sao mà vắng teo Dù em có đói khổ nghèo Tâm tư nguyện vọng cũng theo tận tình Bởi vì cha mẹ ân sinh Tưởng là em chị đồng tình hiếu trung Trước đây chị rất ung dung Băn khoăn thúc đẩy lòng cùng bôn ba Năm phân chị đã đưa ra Để bao dư sức sao mà chị quên Hay là mả làm không nên Chất lượng không đạt chẳng bền bằng ai Không bằng trưởng tộc lai nhai Bạo thực bất hiếu kéo dài bỏ qua Cố tình để nhử mả ra Làm cho cách bếp xa nhà ngoại Tông Tiếc rằng huynh đệ ngu không Khôn sao mà lại hợp đồng theo phe Tại sao? Tai bịt mắt che Khiến người đui điếc chẳng nghe thấy gì Chị cũng bán tín bán nghi Lòng nguyền quên mất dạ thì đổi thay Luân hồi nhân quả xưa nay Đi đêm thì cũng có ngày gặp ma Thà rằng trước chẳng đưa ra Sau rồi thụt lại như là nhỏ nhoi Vô tình bất hiếu cả lòi Chỉ còn gia tộc hiếm hoi một mình Nhứt nhơn nhứt mã đăng trình Thành công tốt đẹp hiếu tình mẹ cha Thôi thì cũng chẳng thiết tha Phải chăng thì cũng, cũng là tư đây Từ đây ruột cắt chia đôi Chị còn huynh đệ em trôi bình bồng Chị em chưa có mích lòng Tại ai ngăn cách bể sông không đò Dò sông dò suối dễ dò Làm sao lấy thước đem đo lòng người Chuyện anh em nói vô tư.
<span class='text_page_counter'>(6)</span> Chuyện em tránh né sợ người vô Tông Con thương không gả khôn ròng Đòi này đòi nọ anh lòng không nao Chẳng ai há miệng nói sao Cũng thằng em dại bàn vào toán ra Nói con nên cửa nên nhà Nên chồng nên vợ rồi là quên em Đến khi gia tộc bèm hem Làm thinh lơ lảng chẳng thèm nói vô Để cho bọn lũ côn đồ Vác cây đập mả phá mồ nhạt gia Mà không một tiếng thốt ra Ngồi trông lửa cháy nhà cha vợ mình Không thương cũng nhớ nghĩa tình Trong khi gia tộc bất bình hại nhau Mả cha tranh trở cơ cầu Mà chị vợ chết dám đâu nói gì Lớn mà bất hiếu bất tri Phi ân phi nghĩa sợ chi mích lòng Mả cha không thí tất công Không tiền không bạc không đồng xu con Lòng em trông cảnh héo von Vô huynh vô đệ không còn mẹ cha Mà chị cũng chẳng thiết tha Đêm đêm nước mắt em ra tràn trề Rửa thù rửa hận ê hề Rửa gia tộc thối kẻ chê người cười. TỔNG THƠ Trưởng nam tranh đất mả cha Cổ kim chưa có, đây là đầu tiên Đầu tiên lịch sử chép truyền Bia danh để tiếng, niên niên đời đời Trưởng nam tội ác tày trời Cơm cha áo mẹ học thời uổng công Loài người sao không tổ tông Biết vợ lo cháu bỏ ông quên bà Sao không bắt chước người ta Tổ Tông mồ mả cửa nhà khang trang Mình sao ăn mạt lụi tàn Ăn rồi phủi mỏ lo toan đổi đời Nói ra lắm tiếng nhiều lời Bào đi chữa lại để thời bỏ qua.
<span class='text_page_counter'>(7)</span> Tự hào mình trưởng tộc gia Muốn gì thì muốn giỡ nhà phi tang Để gây cốt nhục tương tàn Thấy em kính nể nhẹ nhàng quen thân Tự ý qua mặt nhiều lần Đúng sai mặc kệ chẳng cần nói ai Tham lam bạo thực lẫn tài Lôi cuốn gia tộc theo sai lỗi lầm Xui ngu làm loạn phản tâm Bàn qua toán lại thì thầm với nhau Trưởng nam bất hiếu dẫn đầu An -Tường -Hoá -Đạt theo sau loạn thần Không suy nghĩ kĩ xa gần Thấy lợi trước mắt chẳng cần hậu lai Đời người có một không hai Mả ông cháu đập chẳng ai nói gì A tòng bất hiếu bất tri Vô nhân vô nghĩa vô nghì điếc câm Mả cha dấu vết nghìn năm Bia vàng lịch sử ghi tâm đời đời Cuối thơ hết ý cạn lời Thôi thời xin hẹn tạo đời kiếp sau. An Dân ngày 2 tháng 12 năm Canh Dần Thứ nam Kí tên Kèm theo chứng cứ 1/ Giấy thông báo 2/ 2 nhân chứng thợ hồ xây a/ Đặng Đình Thuần b/ Hồ Ngọc Hà. Sao thơ kính gửi……………….. để nghiên cứu Nguyễn Ngọc Tân.
<span class='text_page_counter'>(8)</span>