<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Chào mừng các bạn đến với
phần thuyết trình của tổ 1!
-
<sub>Au:</sub>
<b><sub>Hồng Ngọc Quỳnh</sub></b>
-
<sub>Des</sub>
<sub>: </sub>
<b><sub>Phạm Linh</sub></b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
Tìm hiểu về cụm di tích :
Núi bài thơ
1. Vị trí
-
<b><sub>Núi Bài Thơ cao gần 200m, nằm ở trung tâm thành phố Hạ </sub></b>
<b>Long, là một trong những núi cao nhất vùng biển Cửa Lục. </b>
<b>Ba mặt của núi giáp với khu dân cư, phía tây và phía nam </b>
<b>nằm sát với Vịnh Hạ Long. Núi trước đây có tên là Truyền </b>
<b>Đăng (dân gian quen gọi là núi Rọi Đèn).</b>
-
<b><sub>Xuất xứ của tên gọi này là do trước đây, những người lính </sub></b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
2. Lịch sử hình thành
Núi hình thành từ kỷ Đê-vơn, trong cuộc vận động tạo
núi Indonesia. Đỉnh cao nhất của núi có hình
ngọn mác chĩa lên trời, đấy là cốt + 168 m, phía dưới có
nhiều ngọn, nhiều mỏm chơng chênh, vách đá dựng
đứng, những lèn đá tai mèo nhọn hoắt làm cho núi có
một vẻ cổ kính, huyền bí.
Từ nhiều góc độ người ta nhìn thấy núi có lúc dáng
như hổ phục, lúc có dáng như sư tử vờn mồi, lúc có
dáng như con rồng sắp cất cánh.
Núi Bài Thơ thuở xưa có tên núi Rọi Đèn, tên chữ
là Truyền Đăng Sơn. Tương truyền rằng, ngày xưa lính
thú gác trên núi hễ có giặc giã đến thì đốt lửa báo về
</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>
*Có thể bạn chưa biết
Vừa qua, cùng dòng người leo lên đỉnh núi Bài Thơ có độ cao 200m chúng tôi cảm thấy
bất ngờ trước thắng cảnh lịch sử đang bị xâm hại, trở nên hoang tàn. Ngay từ lối vào
vốn đã nhỏ hẹp lại bị một ngôi nhà cấp 4 được gắn biển “Chào mừng Đại hội X Cơng
đồn tỉnh Quảng Ninh” chặn lại chỉ cịn một ngách đi bé tí vừa một người lọt qua được.
Mỗi lần đi qua đây du khách phải trả 5.000 đồng/người mới được mở cổng để đi lên núi.
Theo người dân ở đây thì ngơi nhà ln đóng kín cửa nên khơng rõ bên trong có những
gì, trước cửa nhà chất đầy đồ phế liệu cùng những lồng nuôi nhốt gia súc chắn ngang
lối đi. Trên đường lên núi đầy phân dê bốc mùi hôi nồng nặc. Đi sâu vào bên trong, khi
nhìn thấy đàn dê lên đến vài chục con được nhốt trong nhà di tích tổng đài, chúng tơi
mới hiểu con đường này hàng ngày vẫn dành cho dê đi lại. Tiếp tục vượt qua vài chục
bậc thang lên cao, vào trong hang gắn biển “di tích tổ đường dây” chúng tơi cũng thấy
toàn vỏ bánh, vỏ lon nước ngọt la liệt khắp nơi. Ngôi nhà chờ nằm ở giữa đường lên núi
cửa bị bật tung, tường nhà bị một số người thiếu ý thức viết vẽ linh tinh, bên trong nhà
hôi hám bẩn thỉu.
</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6></div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7></div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8></div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9></div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10></div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11></div>
<span class='text_page_counter'>(12)</span><div class='page_container' data-page=12></div>
<span class='text_page_counter'>(13)</span><div class='page_container' data-page=13></div>
<span class='text_page_counter'>(14)</span><div class='page_container' data-page=14></div>
<span class='text_page_counter'>(15)</span><div class='page_container' data-page=15></div>
<span class='text_page_counter'>(16)</span><div class='page_container' data-page=16></div>
<span class='text_page_counter'>(17)</span><div class='page_container' data-page=17></div>
<!--links-->