Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (44.27 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>TA VÀ ĐỊCH</b>
Vợ Ta là địch, Bồ bịch là 'ta'.
Ðám cuới đám ma, Ta đi với địch.
Cà phê, du lịch, Ta hưởng cùng 'ta'.
Hết tiền xa hoa, Ta về tìm địch.
Khi túi 'chắc nịch',Ta lại thăm 'ta'.
Buồn khổ, phiền hà, Ta về với địch.
Khi cuời khúc khích, Ta đến tìm 'ta'.
Lúc bệnh trầm kha, bên Ta là địch.
Qua thời nguy kịch, Ta lại theo 'ta'.
Cuộc sống xa hoa Ta khơng cho địch
Những gì tốt dẹp Dành hết cho 'ta'.
Lời lẽ chua ngoa, Ta luôn cho địch.
Những câu thanh lịch, Ta nói cùng 'ta'.
Giây phút 'trăng hoa', Mà Ta cho địch.
Cảm thấy chán, mệt, Hơn khi cho 'ta'.
Thất thế xuống đà, Ta về tìm địch.
Ðuợc thời thăng tiến,Ta lại tìm 'ta'.
Khi 'ta' bỏ Ta Ta về bên địch.
Ðêm nằm bên địch, Lại mơ về 'ta'.
Mở mắt tỉnh ra, Bên Ta là địch.
Cuộc đời quá mệt Vì địch, vì 'ta'.
Cử chỉ 'mặn mà' Ta khơng cho địch
Bây giờ cơ cực 'ta' lại bỏ Ta
Lịng thấy xót xa Quay về tìm địch
Nhưng đà khơng kịp Ðịch cũng bỏ Ta
Giờ ngẫm nghĩ ra, Hận 'ta', thương địch
Cuộc đời đã hết Vì địch bỏ Ta
Bài học rút ra Vì 'ta', mất địch
Nếu khơng muốn mệt Ðừng nên có 'ta'
Ðời sẽ thăng hoa Khi Ta có địch
Tình u chân thật Mà địch cho Ta