Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Dung tim Nguyen Van Loc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (54.25 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>HÃY QUÊN – CHO NẮNG BỚT CHÓI MÀU</b>
<i>(Nguyễn Văn Lộc)</i>


Đừng tìm,


Em khơng đùa nữa đâu.


Em đã ra đi từ khi em nghĩ ra trò chơi cút bắt,
Em đã trốn xa rồi – khuất tầm mắt của anh.
Đừng tìm,


Em khơng về nữa đâu,


Dẫu anh hồi cơng vạch từng vách lá,
Giữa hai ta giờ thành người xa lạ,


Dù chợt nghĩ về thì kỉ niệm cũng chẳng thể ngi vơi.
Đừng tìm,


Chuyện chúng mình chỉ là một thứ trị chơi
Em nghĩ ra để giải khuây khi lòng trống vắng.


Đi giữa cái nắng chát trời anh đừng nên huyền hoặc,
Cứ mơ về tình mình – Có ích gì đâu.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×