Tải bản đầy đủ (.docx) (14 trang)

BAO TUONG CONG DOAN 20112011

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.55 MB, 14 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>Chuông reo tan buổi dạy rồi Còn nghe day dứt nỗi đời chưa yên Trách mình đứng trước các em Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên: Cô à ! Rụng dần theo bụi phấn bay Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh Dẫu là lời giảng của mình Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang Dẫu là tiết học vừa tan Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi Hiểu dùm cô các em ơi Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ. Cảnh đời chộn rộn bán mua Áo cơm nào dễ chi đùa với ai. Ai còn dằn vặt đêm thâu Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên Thật lòng tạ lỗi các em Hiểu ra khi đã lớn lên mai này. Thu Hằng. Con đứng nhìn dòng sông êm trôi.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> Nắng rớt xuống hoàng hôn bên mặt nước Xa xa, bóng một con đò giữa dòng nước ngược Thấp thoáng chao nghiêng… Khiến con nhớ về Người Và câu chuyện năm xưa… Chuyện một con đò dầm nắng dãi mưa Lặng lẽ chở từng dòng xuôi ngược Khách sang sông tiếp hành trình phía trước Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ Con muốn hiểu, thầy ơi - người đưa đò vĩ đại Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương. Thanh Hoàng sưu tầm. BÀI CA CÔ GIÁO Gió ơi gió hãy ngưng chuyển động Để cô tôi đến trường kẻo muộn gió ơi! Gió nhẹ, nắng lên, bầu trời yên trở lại. Cô trở về với lớp học thân quen. Những giọt mồ hôi lăn trên trán cô tôi. Là dòng mát tưới mát vườn hạt giống. Cô ơi cô! Từng lời cô giảng giải. Dãy số, hình tròn, đường thẳng, đường cong. Công thức này, định lý nọ em ghi. Chúng em xin nhớ lời cô dạy. Kiến thức đó là vốn sống tương lai. Đưa chúng tôi lớn dần theo năm tháng. Một bậc tôi leo-Một bàn tay cô giáo. Đến đỉnh rồi cô vẫn giỏi theo Đức Linh.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> Người lái đò Một dòng đời – Một dòng sông Mấy ai là kẻ đứng trong bến bờ. Muốn qua sông phải có đò. Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa… Thaùng naêm daàu daõi naéng möa. Con đò trí thức thầy đưa bao người. Qua sông gởi lại nụ cười. Tình yêu con gởi lại người cha thương. Con đò mộc – Mái đò sương Theo con ñi khaép muoân phöông mai naøy. Khuùc soâng aáy vaãn ngaøy ngaøy. Thấy đưa những chuyến đò đầy qua sông… Thanh Truùc (ST). Rồi mái trường thân yêu. Bao nhiêu rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại. Lời dạy bảo của cô. Ngày ấy vào mùa thu. Bước chân em rộn rã. Cô không lời từ giã. Xa trường từ lúc nào. Coâ ôi !. Em ngỡ như chiêm bao. Cô về đâu chẳng biết. Vẫn vang lời tha thiết..

<span class='text_page_counter'>(4)</span> Từ giọng cô dịu hiền. Thời gian bước triền miên. Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô nữa. Mong thấy cô trở về. Lúc xưa cô vỗ về. Nay chúng em khôn lớn. Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô Đào Thị Lương (ST). Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả. Để một lần nhớ lại mái trường xưa Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa. Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm. Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng. Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua. Nhớ được điều gì được dạy những ngày xa. Áp dụng-Chắc nhớ cội nguồn đã có. Nước mắt thành công hòa nỗi đau đen đỏ. Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi. Bài học đời đã học được những gì. Có chắc bóng người đương thời năm cũ. Vun xới cơn mưa bằng trái tim ấp ủ. Để cây đời có tán lá xum xuê..

<span class='text_page_counter'>(5)</span> Bóng mát dừng chân là một chốn quê. Nói ơn tạ là mái trường nuôi lớn. Xin phút tĩnh tâm giữa muôn đời hời hợt. Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô. Trần Thị Phượng (sưu tầm). Hôn nhân, đó là thời kỳ đẹp nhất cho những lứa đôi tha thiết yêu nhau bước vào ngưỡng cửa gia đình, sinh con đẻ cái. Ngoài lễ cưới chính thức, người ta còn có các lễ cưới khác dành cho cặp vợ chồng đã sống hạnh phúc: Kỷ niệm 2 năm ngày cưới: Lễ cưới Giấy Kỷ niệm 5 năm ngày cưới : Lễ cưới Gỗ Kỷ niệm 10 năm ngày cưới: Lễ cưới Hoa Hồng Kỷ niệm 15năm ngày cưới : Lễ cưới Thủy Tinh Kỷ niệm 20 năm ngày cưới: Lễ cưới Sành sứ Kỷ niệm 25 năm ngày cưới: Lễ cưới Bạc Kỷ niệm 30 năm ngày cưới: Lễ cưới Ngọc Xanh.

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Kỷ niệm 35 năm ngày cưới: Lễ cưới Bạch kim Kỷ niệm 40 năm ngày cưới: Lễ cưới Ngọc đỏ Kỷ niệm 50 năm ngày cưới: Lễ cưới Vàng Kỷ niệm 60 năm ngày cưới: Lễ cưới Kim cương Kỷ niệm 70 năm ngày cưới: Lễ cưới Gia Tài Kỷ niệm 75 năm ngày cưới: Lễ cưới Vua Và chắc hẳn ai cũng đồng ý rằng, trong đời sống vợ chồng hạnh phúc bên nhau càng lâu dài thì kỷ niệm về ngày cưới càng quý giá!. HÃY TẠO NÉT ĐÁNG YÊU TRÊN GƯƠNG MẶT Đây là kiểu trang điểm hết sức tinh tế và chuyên nghiệp. Tuy nhiên, bạn đừng lo lắng, chỉ cần khéo léo và đúng bước là ta có gương mặt rạng rỡ. Bước 1: Dùng khăn thấm nước thoáng hoặc nước dưỡng da lau mặt và dội nước vào da. Bước 2: Đánh một lớp mỏng phấn lót rồi dùng cọ chậm phấn màu xám nâu tô đậm lông mày. Viền mắt bằng chì nâu đen. Mí mắt đánh phấn trắng ngà và phấn hồng nâu cam chữ bạc. Bước 3: Dùng cọ đánh má hồng bằng phấn hồng nâu. Bước 4: Thoa nhẹ lớp phấn thật mỏng tạo độ mịn màng. Đánh son hồng cho môi xinh Dương Thị Hương. Lối tôi đi giữa hai dãy bàn dài. Tôi đi mãi những ngày qua êm ái. Từ bục giảng đến bàn em thơ dại. Xuống rồi theo nhịp đập đăng trình. Hai dãy bàn có một lối xinh xinh. Có phải chăng lối mòn cùng nhịp thở. Tôi đi hoài mà lòng còn bở ngỡ. Đoạn đường nào có bóng dáng em tôi. Thời gian ơi cứ lẳng lặng êm trôi. Học trò tôi đã lớn lên bao lớp. Mắt em thơ vẫn nhìn tôi không khớp. Lối nhỏ này vẽ những ước mơ..

<span class='text_page_counter'>(7)</span> Đã từ lâu tôi tự như bao giờ. Cuối dãy bàn vòng lên bục giảng đời tôi thành ngọn lửa hồng soi sáng. Vạn tâm hồn bước tiếp tới ngày mai. Trần Thị Thoa (ST). Lặng xuôi năm tháng êm trôi. Con đò kể chuyện một thời rất xưa. Rằng người chèo chống đón đưa. Mặc dù bụi phấn giữa trưa rơi nhiều. Bay lên tựa những cánh diều Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên. Rời xa bến nước quên tên. Gió sông vắng lặng buồn tanh tiếng cười. Giọt sương rơi nặng bên đời. Tóc thấy bạc giữa đời chiều đông. Mắt thấy mòn mỏi xa trông. Cây bơ vơ giữa dòng thời gian Ái Vân.

<span class='text_page_counter'>(8)</span> không đề. Cầm bút lên định viết một bài thơ. Chît nhí ra nay lµ nµgy nhµ gi¸o Chît xÊu hæ cho nh÷ng lÇn cao ng¹o. Th× ra con còng gièng bÊy nhiªu ngêi CÇm bót lªn ®iÒu ®Çu tiªn cÇn nghÜ. §©u lµ cha, lµ mÑ, lµ thÇy... ChØ lµ nh÷ng c¶m xóc vu v¬, tÇm thêng, nhá nhÆt. Biết bao giờ con lớn đợc. ThÊy ¥i! Con biÕt vÒ thÇy, l¹i “PhÊn tr¾ng” “B¶ng ®en” L¹i “KÝnh mÕn” l¹i “Hy sinh thÇm lÆng” Những con chữ đều đều xếp thẳng. Sao lại quặn lên những giả dối đến gai ngời. M¬ mµng nghe tiÕng cò ª a. ThÇy gÇn l¹i thµnh bãng h×nh rÊt thùc. Cã nh÷ng ®iÒu v« cïng gi¶n dÞ. Sao m·I giê con míi nhËn ra. Phan Minh §Þnh (ST). LỜI RU CỦA THẦY Mỗi nghề có một lời ru. Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này. Lời ru của gió màu mây. Con sông của mẹ đường cày của cha..

<span class='text_page_counter'>(9)</span> Bắt đầu cái tuổi lên ba. Thaày ru ñieäp khuùc queâ nhaø cho em. Yên rồi cũng nhớ yêu thêm. Tình yeâu chaúng coù baäc theàm cuoái ñaâu ! Thầykhông ru đủ nghìn câu. Biết con chữ cũng đứng sau cuộc đời. Tuổi thơ em có một thời Ước mơ thì rộng như trời ngàn năm. Meï ru em nguû troøn ñeâm. Thầy ru khi mặt trời lên mỗi ngày. Trong em hạt chữ xếp dày. Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm. Từ trong vòm mát môi trường Xin lời ru được dẫn đường em đi. Con đường thầy ngõ đôi khi. Tuổi thơ lăn một vòng bi tới trường Thanh Truùc (ST). Phuùt suy tö. “Xin c« tha lçi cho em Bài luận văn em không thể nào viết đợc Bởi cuộc sống đời thờng quá là trần trụi Em kh«ng muèn lµ “§×nh §inh” chØ tëng tîng viÔn v«ng. Xin c« tha lçi cho em.

<span class='text_page_counter'>(10)</span> Đề bài “Cảnh sum họp gia đình em” khó quá! Khi ba đã xa em tìm hạnh phúc nơi nào? MÑ sím chiÒu quÇn quËt víi “nåi c¬m” Em “sum häp víi chó mÌo tam thÓ”. Kh«ng! Em kh«ng hÒ cã lçi Khi còn những đề văn quá công thức cuộc đời SÏ cßn bao nhiªu bµi lµm giÊy tr¾ng Khi cã nh÷ng con tim chØ biÕt nghÜ riªng m×nh? Trang giấy học trò nay đã lấm bùn đen...? TrÇn ThÞ B×nh (ST). Có thể mai này thầy không đến lớp Các em đừng buồn-chẳng có chi đâu! Nghề cao quý-người thừa - đời chẳng quý “Chua phải thân sâu - vẫn khiến bát canh sầu”! Có thể mai này thầy không đến lớp Xa các em – ai xé ruột gan thầy ! Đã trót nữa đời - phấn vương trắng tóc Buộc phải bỏ nghề…nghĩ đắng, nghĩ cay ! Có thể mai này….thầy không đến lớp Đừng lo cho thầy - hỡi các em ngoan Thầy vẫn sống như tháng năm đã sống Vẫn có nước trong - vẫn rau cháo đàng hoàng ! Nghề dạy học từng quen thanh đạm Chuyện áo cơm không bận lắm cho đời Thương cái chữ - làm sao nhai nuốt hết Nuốt chữ….nghẹn lời….cực lắm người ơi ! Vẫn còn dó một trái tim nóng bỏng Một “trái tim không chữ” khỏe ru đời Vẫn còn đó – trong thời gian rất đẹp Khi trong mơ….văng vẳng tiếng”Thầy ơi”..

<span class='text_page_counter'>(11)</span> Nguyễn Ngọc Dung (Sưu Tầm). Lời của cô. Rồi các em một ngày sẽ lớn Sẽ bay xa đến tận cùng trời Có bao giờ nhớ lại các em ơi Mái trường xưa một thời em đã sống Nơi đã đưa em đến tầm cao ước vọng Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao Thuở học về cái nắng xôn xao Lòng thơm nguyên như màu mực mới Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới Cô trò mình rồi sẽ chia xa Sao lòng cô canh cánh nổi nhớ nhung Muốn gởi các em thêm bao điều nhắn nhủ Một lời khuyên biết thế nào cho đủ Các em mang theo mỗi bước hành trình Các em ơi lúc nào cũng nhớ Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá Với những gì đã học được hôm nay Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên Ở nơi đâu:rừng sâ hay biên giới Thì nơi đó sẽ có cô luôn cận kề. Trần Thị Phố. Thưa thầy, bài học chiều nay Con bỏ quên ngoài cửa lớp Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót Thưa Thầy Con hóa mình thành bướm và hoa Thưa thầy bài tập hôm qua Con bỏ vào ngăn khóa kín.

<span class='text_page_counter'>(12)</span> Mải lượn lờ theo từng vòng sóng Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin Thưa thầy, bên ly cà phê đen Con đốt thời gian bằng khói thuốc Sống cho mình và không bao giờ mơ ước Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ? Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng Soạn bài trong tiếng ho khan Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn Sao con học hoài không thuộc Để bây giờ khi con hiểu được Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy Ngọc Chiêu Sưu Tầm. Trường tầng mái ngói mọc lên nhanh Ươm giống xuân vui nở kín cành Dạy trẻ ngàn người mong trẻ giỏi Trồng cây trăm họ muốn cây xanh Tôn sư khuyên trẻ lo nên nghĩa Trọng đạo nhắc thầy giữ lấy danh Thầy dạy trăm điều hay, lẻ phải Trò căhm tu luyện bước song hành. Đặng Tuyến (Sưu tầm). Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai. Bụi phấn Thương nhớ ngày xưa chất ngất hồn. Một mình thơ thẩn đi tìm lại. Một thóang hương xưa dưới mát trường. Cho dẫu xa rồi nhớ thương. Này bàn ghế cũ. Này hàng me. Bảng đen này nhớ người bạn trẻ. Bụi phấn xa rồi…Gởi chút thương! Bạn cũ ban giờ xa tôi lắm. Mỗi đứa một nơi cách biệt rồ! Cuộc đời cũng tựa như trang sách. Thư viện mêng mông, nhớ mặt trời!!! Nước mắt bây giờ để nhớ ai??? Buồn cho năm tháng hửng hờ xa. Tìm đâu hình bóng còn vương lại? Tôi nhớ thầy cô….xót xa!.

<span class='text_page_counter'>(13)</span> Như còn đâu đây tiếng giảng bài Từng trang giáo án vẫn còn nguyên Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng hề quên!!! Trịnh Thị Hòa (Sưu tầm). §µn em cña t«i hån nhiªn trong tr¾ng M¾t trßn xoe ngåi nh×n c« gi¸o gi¶ng BÊt Líp T«ikÓ lµ trêi ma hay tr¬× n¾ng Tai l¾ng nghe, hai m¾t cø xoe trßn Cßn bÐ qu¸, chót g× còng bì ngì Những tuần đầu khi làm lao động C¸c em ®iÒu ng¬ ng¸c viÖc c« giao Tay lóng tóng khi cÇm chæi, cÇm sät Vµ cø thÕ thêi gian vÉn tiÕp diÔn Ngµy hai buæi c« trß cïng g¾ng søc Nªn b©y giê c¶ líp ®iÒu kh«n ngoan Vang tiếng đùa nô, vẳng giọng đọc bài. Ngäc Dung (Su tÇm). Báo tường chào mừng Ngaøy Nhaø Giaùo Vieät Nam 20/11/2011. BCH CÔNG ĐOÀN TRƯỜNG TIỂU HỌC GIA AN 3.

<span class='text_page_counter'>(14)</span> BAN BIÊN TẬP Tổng hợp bài: Duơng Thị Hương Trình bày bài báo: Lê Thị Thu Hằng Cắt chữ: Ngọc Chiêu – Thanh Cảnh Trang trí tờ báo: Đặng Thị Trang.

<span class='text_page_counter'>(15)</span>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×