Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

TAM SU VOI QUE THAI THANH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.26 MB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

TÂM SỰ VỚI QUÊ!


<i>Trần Thị Thái Thanh</i>
Chào các bạn ! Vốn dĩ kỉ niệm nên để trong lịng. Nhưng kỉ niệm với
q thì thật là khơng nên dấu kín phải khơng các bạn !


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Mình vốn là một cô bé được sinh ra trên đất thép THÁI NGUYÊN.
Q mẹ mình ở Thanh Hóa và cái tên Thái Thanh cũng băt đầu từ
ý nghĩa đó. Rồi ngẫu nhiên tên của mình lại trùng với tên của một ca sĩ
nổi tiếng ở Miền Nam cơ ca sĩ Thái Thanh. Mình cũng rất vui dù mình
khơng là ca sĩ nhưng trời cũng ban cho mình một giọng hát truyền cảm,
mặc dù chưa hay chưa điêu luyện nhưng cũng đủ để mình đem lại cho
mình cho bạn bè một chút vui vui, một chút thư giãn. Mình nghĩ “Thế là
đủ! Gia vị chỉ cần vừa . Không nên quá lạm dụng nó sẽ mất ngon!”


Mình có 15 năm sống trên Đất Thép. Tuổi thơ của mình gắn bó với
Miền Bắc là chính.


Nhớ lại sau ngày đất nước giải phóng, mình theo cha về thăm quê nội
Quảng Nam. Quê hương tiêu điều đổ nát sau chiến tranh. Gặp Nội ba
mình mừng khơn xiết sau 21 năm xa cách. Nội tưởng ba mình đã chết ,
lập bàn thờ, thờ ba. Ôi mẹ con gặp nhau quả là khôn tả hết niềm vui! …
Mình và ba tạm biệt Nội ra Bắc. Ba mẹ mình quyết định về Nam.
Lúc ấy gia đình mình có chế độ được sống tại Thành phố Đà Nẵng.
Nhưng Ba bảo : Ba muốn sống gần Nội và ba đã chọn một khu đất sát
chân núi GÒ TÀU Đại Hiệp. Thế là gia đình mình định cư tại quê nội
Quang Nam Đà Nẵng từ đó.


Thời gian trôi đi lúc nào không biết và mình đã trở thành cơ giáo
trường làng với bao kỉ niệm buồn vui!...



Năm 1999 trường tiểu học Đại Hiệp vinh dự được công nhận là
trường chuẩn quốc gia đầu tiên của huyện Đại Lộc. Năm 1999 cũng là
năm Kỉ niệm 20 năm mình xa q Miền Bắc. Hịa chung hai niềm vui ấy
mình đã viết một bài thơ với tựa đề TÂM SỰ VỚI QUÊ để nói lên tình
cảm của mình với quê. Sau đây mình xin chép lại bài thơ đó để chia sẻ
cùng các bạn !


TÂM SỰ VỚI QUÊ


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Đây bụi chà là, vườn sắn lưa thưa.


Kia bãi mía lau, đồng không mông quạnh.


Những ngày đầu đi học trên “phố huyện”
Ê nhỏ “Bắc kì” đám bạn nhạo vui.


Tơi nhớ quê hương Miền Bắc thật nhiều!
Ước chi được trỏ về quê Bắc cũ !


Cùng bạn bè vui vẻ suốt mùa thu.
Nhớ !


Nhớ những chiều trốn học đi bắt hến.
Rồi quây quần bên bếp lửa thật vui.


Rồi những chiều lang thang trên triền núi.
Khi ra về chùm sim chín trên tay.


Tuổi học trò bao kỉ niệm thơ ngây!
Nửa ở Miền Nam, nửa về Miền Bắc.


Đất Đại Hiệp cũng từng ngày khởi sắc.
Mái ngói đỏ tươi hàng cây xanh mát.
Đường quốc lộ xe qua nhộn nhịp.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Tôi lớn lên trong tình q hương mới.
Để rồi hơm nay tơi là cơ giáo .


Trường tơi đó! Khang trang , ôi đẹp quá!
Ngôi trường chuẩn đầu tiên trên đất Đại.
Tôi cũng như bao bạn bè đồng nghiệp.
Rất đỗi tự hào cố gắng vươn lên.!
Vì ngày mai vì đất nước vun trồng.


Mần xanh mới, ôi mầm xanh cách mạng.
Tổ quốc ta sẽ ngày càng tươi sáng.


Đất nước đẹp giàu, ơn Đảng kính yêu !


<b> Bài thơ có thể là chưa hay lắm, nhưng với mình đó là tất cả</b>
<b>những gì mình muốn nói với Q. Dù cuộc sống có những lúc thăng</b>
<b>trầm. Cuộc đời bao phen điên đảo, lịng người đảo điên hiểm thâm,</b>
<b>nhưng mình vẫn muốn nói lời “Cảm ơn tất cả !”</b>


<b>Ngày viết: Đại Hiệp 15/10/2009</b>
Người viết Trần Thị Thái Thanh


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×