Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.58 KB, 2 trang )
Ngôn ngữ và kinh tế toàn cầu hóa
Có mối quan hệ nào giữa ngôn ngữ và kinh tế? Câu hỏi tưởng chừng vu vơ này thật ra
rất đáng suy ngẫm, nhất là trong thời toàn cầu hóa, biên giới ngăn cách giữa các quốc
gia đang lần lượt bị hạ thấp.
Hiện tượng dân Mỹ đổ xô cho con em đi học tiếng Quan thoại nhằm chuẩn bị giao thương với
Trung Quốc là một hiện tượng đáng chú ý.
Ở châu Á, Philippines từng là xứ sở mà 95% người dân sử dụng tiếng Anh khá tốt, ngang ngửa
với Ấn Độ và Singapore. Hiện nay Phi đang cố gắng đuổi theo Ấn Độ trong ngành “hậu cần kinh
doanh” (business outsource), cụ thể là trong việc hỗ trợ khách hàng (của các công ty đa quốc
gia) qua điện thoại. Chỉ trong năm năm qua, số người làm việc trong các trung tâm hỗ trợ khách
hàng (call-center) ở Phi đã tăng gấp 100 lần, từ 2.000 người lên 200.000 người, với doanh số lên
tới 1,7 tỉ đô la.
Tuy nhiên, miếng bánh ngon đó đang dần tuột khỏi tay người Phi chỉ vì tiếng Anh của họ đang
suy thoái. Một khảo sát mới đây của Phòng Thương mại châu Âu tại Philippines cho thấy 75%
trong số 400.000 sinh viên tốt nghiệp đại học mỗi năm ở Phi có trình độ tiếng Anh “dưới tiêu
chuẩn”. Hiệp hội Xử lý kinh doanh của Phi cũng xác nhận, kỹ năng tiếng Anh của dân chúng là
một trong ba trở ngại hàng đầu mà đất nước cần nhanh chóng cải thiện.
Tình trạng suy thoái kỹ năng tiếng Anh bắt đầu từ năm 1987 khi Bộ Giáo dục Phi đưa ra mô hình
giáo dục song ngữ, khuyến khích sử dụng tiếng Tagalog bản địa trong trường học các cấp. Các
chương trình truyền hình và phát thanh cũng được khuyến khích sử dụng tiếng Tagalog. Từ đó,
tiếng Anh dần dần bị đẩy ra khỏi nhà trường, bị pha trộn ngoài xã hội thành một thứ “Taglish”
(Tagalog+English) chẳng giống ai.
Để chấn chỉnh tình hình, tháng 10 vừa qua Quốc hội Phi đã phải ban hành một đạo luật khôi
phục vị trí của tiếng Anh như là ngôn ngữ dạy học chính trong nhà trường từ cấp trung học trở
lên. “Sự suy thoái nhanh kỹ năng tiếng Anh của người dân đã xói mòn tính cạnh tranh của nguồn
nhân lực, ở cả trong và ngoài nước”, Nghị sĩ Edgardo Angara, xuất thân là nhà giáo, người đề
xướng đạo luật này, nói.
Khi Singapore tách ra khỏi Malaysia năm 1965, hai nước có trình độ phát triển gần như nhau,
song bây giờ giữa hai nước đã có một khoảng cách khá lớn về kinh tế và thu nhập. Trong nhiều
yếu tố tạo ra sự khác biệt đó có vấn đề ngôn ngữ. Singapore dưới thời Thủ tướng Lý Quang
Diệu đã đưa tiếng Anh thành ngôn ngữ chính trong trường học và công sở; công cuộc đó bắt đầu