Tải bản đầy đủ (.pdf) (11 trang)

Tài liệu Hậu thiên hạc phổ - tập 3 docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (98.62 KB, 11 trang )

Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-34-
Hồi thứ ba
Trường Giang Tam Long
ống Phù nói với Phương Tuyết Nghi:
- Lo đệ, ngươi và An cô nương lo thu thập hành lý, lo phu đi thanh toán
tiền thuê thuyền đây.
Phương Tuyết Nghi định lấy ít ngân lượng đưa cho lo, nhưng đợi đến lúc chàng lấy
được ra thì Tống Phù đ xuyên qua khoang thuyền ra đằng dưới rồi.
Chàng và An Tiểu Bình đành vào khoang thuyền thu thập hành lý.
Một lát sau thì thuyền đ cặp vào bờ, Phương Tuyết Nghi nhìn lên thành Nghi Xương
thì thấy hành nhân tấp nập qua lại, không khí rất ư là náo nhiệt.
Ba người vừa rời thuyền lên bờ thì có một toán khoảng mười tên tiểu nhị của các
khách điếm trong thành Nghi Xương vây lại mời chào, thậm chí còn có kẻ lôi tay kéo áo,
cảnh tượng hỗn loạn chẳng ra thể thống gì.
Phương Tuyết Nghi đang tìm cách đối phó thì chợt nghe Tống Phù quát lớn:
- Bọn ta đến bái phỏng Chu đại quan nhân ở Phi Long phủ, các ngươi lôi kéo như vậy
mà không sợ Chu đại quan nhân trách tội à?
Bọn tiểu nhị nghe vậy thì biến sắc, tên nào tên nấy cung cung kính kính hành lễ rồi
lẳng lặng thối lui.
Phương Tuyết Nghi ngạc nhiên hỏi:
- Chu đại quan nhân là ai? Chúng ta phải đi gặp người này thật chăng?
Tống Phù mỉm cười nói:
- Chu đại quan nhân là nhân vật đứng đầu Trường Giang Tam Long cũng rất có danh
khí trên chốn giang hồ.
Xưa nay Phương Tuyết Nghi chưa từng nghe nói đến Trường Giang Tam Long, bây
giờ nghe Tống Phù nói vậy cũng khó phân biệt được chân giả và cũng chẳng biết Chu đại
quan nhân có thật hay không.
An Tiểu Bình mỉm cười nói:
- Tống lo, Trường Giang Tam Long là những nhân vật rất giỏi về công phu dưới nước


phải không?
Tống Phù nói:
- Không sai!
Tuyết Nghi tiếp lời:
- Tống lo, không lẽ chúng ta phải đi thăm Trường Giang Tam Long thật à?
An Tiểu Bình nói:
- Tống lo, nếu chúng ta phải đi thì lo nên nói cho bọn vn bối biết trước về ba nhân
vật này chứ?
Tống Phù mỉm cười, nói:
T
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-35-
- Đương nhiên, Trường Giang Tam Long là ba nhân vật kết nghĩa huynh đệ, người
đứng đầu là Chu Hạo, ngoại hiệu là Phi Long Vô ảnh.
An Tiểu Bình mỉm cười, nói:
- Phi Long Vô ảnh? Như vậy là khinh công và thân pháp của người này rất cao cường?
Tống Phù nói:
- Không sai, trong Tam Long, hắn là nhân vật có công lực cao nhất.
Phương Tuyết Nghi hỏi:
- Còn hai nhân vật kia thì sao? Bọn họ cũng gọi là cái gì Long chăng?
Tống Phù nói:
- Lo nhị là Thần Long Thái Tuế - Triệu Bất phàm, lo tam là Ngọc Long Kim Kiếm -
Thôi Thiếu Hoa!
Phương Tuyết Nghi trầm ngâm một lát rồi nói:
- Tống lo, bọn họ là người tốt hay là người xấu trên giang hồ?
Tống Phù nói:
- Nếu luận về tính cách thì ba huynh đệ bọn họ cũng không đến nỗi gọi là người xấu,
nhưng...
Phương Tuyết Nghi liền hỏi:

- Nhưng thế nào?
Tống Phù chậm ri nói:
- Xưa nay những đại môn phái trong võ lâm đều không muốn qua lại với ba huynh đệ
bọn họ.
Tiểu Bình lên tiếng hỏi:
- Tại sao?
Tống Phù nói:
- Chuyện này... Các đệ tử của danh môn đại phái đều tự thị quá cao nên không thích
những nhân vật anh hùng độc hành độc vng như ba huynh đệ Trường Giang Tam Long.
Tuyết Nghi nói:
- Không sai, theo lo nói như vậy thì ba huynh đệ bọn họ cũng không phải là người
xấu gì?
Tống Phù nói:
- Đúng vậy, trong võ lâm thì Trường Giang Tam Long cũng là những đại hảo hán,
chúng ta đ đến Nghi Xương thì tại sao không nhân cơ hội này cho bọn họ diện kiến nhị vị
thiếu niên anh hùng?
Tuyết Nghi mỉm cười, nói:
- Tống lo nói gì lạ vậy? Bọn ta phải đi thăm bọn họ mới phải chứ!
Tống Phù mỉm cười, nói:
- Thì cũng vậy thôi.
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-36-
Nói đoạn lo phóng bước theo một đường quan đạo mà đi.
Tuyết nghi và Tiểu Bình nhìn nhau mỉm cười rồi cũng cất bước theo sau.
Tống Phù đưa hai người qua mấy con đường náo nhiệt rồi dừng bước trước một toà
phủ đệ và nói:
- Đến nơi rồi.
Phương Tuyết Nghi nhìn lên thấy tòa phủ này rất khí phái, uy nghi, trước cổng treo
một tấm biễn đủ năm chữ đại tự: Nghi Xương Đệ Nhất Gia.

Tống Phù bước lên gõ cửa, một lát sau cánh cổng lớn hé mở, một lo hán ngoài ngũ
tuần chậm ri bước ra. Khi nhìn thấy Tống Phù, lo mỉm cười, nói:
- Lo nô tưởng là ai, thì ra là Tống đại hiệp, mau mời vào, mời vào!
Tống Phù mỉm cười, nói:
- Chu đại hiệp có trong phủ không? Xin thông báo một tiếng là Tống mỗ mời đến cho
Chu đại hiệp hai vị bằng hữu.
Lo nhân nhìn qua Phương Tuyết Nghi và An Tiểu Bình rồi nói:
- Là nhị vị công tử này chăng?
Tống Phù nói:
- Không sai!
Lo nhân nói tiếp:
- Xin Tống đại hiệp chờ một lát, lo nô vào bẩm báo với chủ nhân đây!
Nói đoạn lo quay ngươi đi vào trong.
Tống Phù quay sang nói với Phương Tuyết Nghi:
- Lo đệ, xem ra Trường Giang Tam Long có ở nhà rồi.
Phương Tuyết Nghi thầm nghĩ:
- Lo nhân kia chưa nói rõ thì làm sao biết ba huynh đệ bọn họ có ở nhà?
Chàng vừa nghĩ đến đây thì đột nhiên nghe một tràng cười ha hả từ trong vọng ra, tiếp
theo là một giọng nói sang sảng:
- Tống huynh, hôm nay ngọn gió nào đưa huynh đến đây vậy? Tại hạ thật không
ngờ...
Lời chưa dứt thì đ thấy một vị lo nhân râu tóc bạc phơ bước ra, vị lo nhân tướng
mạo thanh nh, niên kỷ ngoài ngũ tuần, thân mặc bạch bào trong rất oai vệ.
Tống phù cười ha hả rồi nói:
- Chu huynh đệ vẫn khoẻ chứ?
Thì ra vị lo nhân này chính là Phi Long Vô ảnh Chu Hạo.
Chu Hạo cung thủ mỉm cười, nói:
- Nhờ phúc khí của Tống huynh nên tại hạ vẫn mạnh khoẻ như xưa.
Lo nhìn qua hai thiếu niên và nói tiếp:
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh

Converted to pdf by BacQuai
-37-
- Vừa rồi lo nô Chu Phúc thông báo là Tống huynh mời đến cho tại hạ hai vị giai
khách thiếu niên, không lẽ là nhị vị lo đệ này?
Tống Phù cười lớn rồi nói:
- Không sai!
Chu Hạo nhìn Phương Tuyết Nghi và An Tiểu Bình hồi lâu rồi phá lên cười ha hả một
tràng, lo nói:
- Tư chất trác tuyệt, cốt cách thiên sinh... Tống huynh, nhị vị lo đệ nay xưng hô thế
nào? Tại sao không giới thiệu cho tại hạ?
Tống phù mỉm cười, nói:
- Chu huynh đệ, chúng ta vào trong rồi nói được không?
Chu Hạo bật cười rồi nói:
- Đúng vậy, tại hạ thật là hồ đồ rồi ai lại bảo khách nhân đứng ngoài ngõ nói chuyện
chứ? Nào, nào, xin mời chư vị vào trong.
o0o
Bọn Tống Phù, Chu Hạo vào đại sảnh, sau khi an toạ thì có mấy thanh y tiểu tì dâng
trà hương.
Chu Hao chờ khách nhân uống vài ngụm trà rồi mỉm cười, nói:
- Tống huynh, nhị vị lo đệ này anh hoa tiềm ẩn, rõ ràng là cao thủ trong hàng hậu
bối, chẳng hay là đệ tử của vị cao nhân nào vậy?
Tống Phù mỉm cười rồi lần lượt giới thiệu sơ lược với Chu Hạo về lai lịch của Phương
Tuyết Nghi và An Tiểu Bình.
Chu Hạo nghe xong thì ngẩn người tuôn nước mắt, lo nói:
- Vị Phương lo đệ này là truyền nhân của Kiếm Thần sao?
Phương Tuyết nghi cung thủ khiêm tốn, nói:
- Mong được Chu lo chỉ giáo thêm cho!
Chu Hạo bỗng thở dài một hồi rồi nói:
- Không dám, không dám, lo phu nghe danh Kiếm Thần Trần đại hiệp từ lâu nhưng
đáng tiếc là không có duyên kỳ ngộ khiến cả đời này luôn ân hận.

Lo hơi ngưng lại rồi hỏi:
- Gần đây lệnh sư có khoẻ không?
Phương Tuyết Nghi buồn bả đáp:
- Chu lo, gia sư đ khứ thế rồi.
- Cái gì? Kiếm Trần đại hiệp đ quy tiên rồi à?
Chu Hạo quát hỏi với vẻ ngạc nhiên cùng cực.
Phương Tuyết Nghi chậm ri nói tiếp
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-38-
- Đúng vậy, gia sư đ tạ thế gần hai tháng rồi.
Bất giác Chu Hạo thở dài một hồi rồi nói:
- Thiên đạo ở đâu chứ? Tại sao người tốt lại không thể trường thọ?
Lo ngưng lại rồi quay sang nói với Tống Phù:
- Tống huynh, Ngũ Đại Ma Chủ đ biết chuyện Trần đại hiệp quy tiên chưa?
Tống Phù gật đầu, nói:
- Đ biết.
Chu Hạo chợt biến sắc, lo buột miệng nói:
- Hỏng cả rồi!
Tống Phù hỏi:
- Hỏng chuyện gì?
Chu Hạo nói:
- Xưa nay Ngũ Đại Ma Chủ không dám công khai làm hại võ lâm là vì Kiếm Thần
Trần đại hiệp còn tại thế, bây giờ Trần đại hiệp đ quy tiên thì sợ rằng Ngũ Đại Ma Chủ sẽ
gây sóng gió trên giang hồ.
Phương Tuyết Nghi xen vào:
- Chu lo, vn bối cho rằng bọn chúng không dám đâu!
Chu Hạo nói:
- Lo đệ, ngươi không biết tính cách của Ngũ Đại Ma Chủ đấy thôi, cả đời bọn chúng
chỉ sợ mỗi một lệnh sư mà thôi. Bây giờ Kiếm Thần đ tạ thế thì bọn chúng chẳng còn gì

để sợ, cục diện võ lâm tất sẽ xuất hiện một trường huyết vũ ngay thôi.
Tống phù cười ha hả rồi nói:
- Chu huynh đệ, ngươi cũng quá nhỏ gan rồi, Kiếm Thần Trần đại hiệp đ quy tiên
nhưng còn truyền nhân tại thế, Ngũ Đại Ma Chủ to gan cách mấy cũng không dám dương
nanh múa vuốt.
Chu Hạo vô cùng ngạc nhiên, lo kêu lên:
- Tống huynh...
Tống Phù tiếp lời:
- Thế nào? Không lẽ Chu huynh đệ không tin lời lo phu?
Chu Hạo gượng cười nói:
- Không phải là không tin, chỉ có điều...
Tống Phù cắt lời, nói:
- Chỉ có điều thế nào? Ngươi cho rằng Phương lo đệ còn quá trẻ nên không phải là
đối thủ của Ngũ Ma phải không?
Chu Hạo gật đầu nói:
- Tống huynh liệu đoán như thần.
Tống Phù bật cười thành tiếng và nói:

×