Tải bản đầy đủ (.pdf) (20 trang)

Hậu thiên hạc phổ - tập 15

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (148.54 KB, 20 trang )

Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-283-
Hồi thứ mười lăm
Kinh - hỉ bất ngờ
hương Tuyết Nghi mỉm cười, nói:
- Lo tiền bối chớ lấy làm lạ, chiêu kiếm pháp nay do sư tổ sáng chế vào
buổi vn niên, khi đó tiên sư đ hạ sơn hành đạo nên đương nhiên là không thể biết.
Tân Bá Công nói:
- Lo đệ, theo trình độ võ công của ngươi hiện tại thì ngươi đ vượt lệnh sư rồi!
Phương Tuyết Nghi nghe vậy thì giật mình, chàng nói:
- Tại hạ tài trí có hạn, làm sao dám luận với tiên sư.
Lúc ấy An Tiểu Bình nhìn qua Tống Phù, Chúc Công Minh rồi nói:
- Tân lo trượng, lo có đồng ý với chuyện mà Hoàng lo tiền bối muốn lo làm
không?
Tân Bá Công chau mày nhìn Chúc Công Minh một lúc rồi nói:
- Hoàng huynh có đại ân với lo phu như thế, nếu lo phu không đồng ý thì chàng
phải là kẻ vong ân bội nghĩa sao?
Lo buông một tiếng thở dài rồi nói tiếp:
- Cô nương hiểu được ngôn ngữ của người câm thì xin nói với Hoàng huynh là lo phu
đồng ý!
An Tiểu Bình liền quay sang Chúc Công Minh và hươi tay múa chân một lúc như diễn
lời của Tân Bá Công cho đối phương hiểu.
Tống Phù và Tuyết Nghi chẳng hiểu sự làm hiệu của nàng là muốn nói gì, nhưng
Chúc Công Minh thì gật gật đầu và ú ớ mấy tiếng.
An Tiểu Bình liền phá lên cười khanh khách rồi nói:
- Tân lo trượng định khi nào thực hiện lời hứa?
Tân Bá Công nói:
- Chuyện này...lo phu còn có chút chuyện nên phải năm ba ngày nữa mới có thể thực
hiện được, thế nào?
An Tiểu Bình nhìn qua Tuyết Nghi và hỏi:


- Phương đại ca thấy có được không?
Phương Tuyết Nghi mỉm cười, nói:
- Được, năm ngày sau mời Tân lo trượng đến Thiếu Lâm tự tập hội!
Tân Bá Công liền cung thủ, nói:
- Lo phu cáo biệt! Năm ngày sau nhất định sẽ đến Thiếu Lâm.
Lời chưa dứt thì thân hình lo đ vụt ra khỏi hóc núi và mất hút tung tích.
Lúc này Chúc Công Minh thở phào một hồi rồi nói:
P
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-284-
- Lo quái vật này mà không đi thì lo phu ta chán chết đi được!
Tống Phù mỉm cười, nói:
- Chán chết là chuyện nhỏ, lo thâu nhi ta đang nghĩ, năm ngày sau hai lo quái vật
các ngươi gặp nhau gặp nhau thì biết ăn nói thế nào đây?
Chúc Công Minh ngạc nhiên, nói
- Năm ngay sau còn phải gặp nhau à?
Tống Phù nói:
- Đương nhiên! Chẳng phải lo quái vật đó phải trở lại sao?
Chúc Công Minh nói:
- Hắn đến mặc hắn, lo phu không cho hắn gặp mặt thì đâu có việc gì!
Tống Phù mỉm cười, nói:
- Như thế làm sao được? Lo quái vật ngươi cũng phải hạ sơn, lẽ nào ngươi quên lời
hứa với An cô nương?
Chúc Công Minh à một tiếng rồi nói:
- Nhất thời lo phu quên mất... Này! Tống thâu nhi, ngươi nói xem phải làm thế nào
bây giờ?
Tống Phù thản nhiên nói:
- Làm sao ta biết được!
Chúc Công Minh lớn tiếng nói:

- Ngươi không biết thì ai biết? Chuyện này thật là phiền phức to rồi!
Tống Phù nói:
- Chuyện này là do lo quái vật ngươi tự chuốc lấy thì trách được ai? Tuy nhiên, lo
phu ta có một biện pháp, ngươi muốn nghe không?
Chúc Công Minh liền hỏi:
- Biện pháp thế nào?
- Thay đổi trang phục và hình dạng!
- Ngươi muốn lo phu cải trang thế nào?
- Ăn mặc tươm tất một chút thì nhất định lo quái vật đó không thể nhận ra!
- Có chắc là qua mắt được hắn không?
- Đương nhiên là chắc!
Chúc Công Minh chẳng biết làm thế nào khác nên đành thở dài, nói:
- Chuyện đ đến nước này thì lo phu cũng đành cải trang một lần vậy!
Tống Phù tiếp lời:
- Thực ra lo quái ngươi cũng nên ăn mặc tươm tất sớm một tí, kẻo đệ tử Cái Bang lại
tưởng lầm ngươi là người của bọn chúng!
Chúc Công Minh nói:
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-285-
- Không sao, nếu Hoắc Minh Phong nhận lo phu làm sư phụ của hắn thì chẳng có gì
là không được!
Lo cười một tràng khoái chí rồi nói tiếp:
- Tống huynh đệ, năm ngày sau thì lao quái vật đó tất sẽ đến nhưng đối với lo phu,
nhanh nhất cũng phải chín ngày sau mới hạ sơn được!
Tống Phù gật đầu, nói:
- Không sao, miễn là lo quái vật ngươi giữ lời hứa thì tốt rồi!
Lúc này Phương Tuyết Nghi đứng lên nhìn ra ngoài trời và nói:
- Tống lo, chúng ta nên hội tụ thôi!
An Tiểu Bình cũng bước ra ngoài hốc núi, nàng nhìn sắc trời và nói:

- Đúng vậy, trời sắp tối rồi!
Tống Phù vừa đứng lên vừa nói:
- Chúc huynh, chiều mai bọn ta sẽ trở lại, hy vọng đến lúc đó thì ngươi đ thay đổi y
phục!
Chúc Công Minh nói:
- Trừ phi là lo phu bận đánh nhau với lo quái vật kia, nếu không thì có lý nào lo
phu lại chẳng thay đổi y phục?
Tống Phù cung thủ cáo biệt rồi cùng Tuyết Nghi, Tiểu Bình trở về Thiếu Lâm tự.
Bọn Hoắc Minh Phong dường như rất lo lắng vì không biết ba người đi đâu, do vậy
khi thấy cả ba cùng trở về thì bọn họ thở phào nhẹ nhỏm.
Phương Tuyết Nghi thấy Nhập Vân đại sư thì không nhịn được nên buột miệng hỏi:
- Chưởng môn đại sư, mấy ngày gần đây có tin tức gì của Trịnh đại bá của vn bối
không?
Nhập Vân đại sư lắc đầu, nói:
- Chưa có! Nhưng lo nạp đ phái người đi tìm rồi!
Phương Tuyết Nghi ngạc nhiên hỏi lại:
- Đại sư đ phái người đi rồi à?
Nhập Vân đại sư nói:
- Đúng vậy, tiểu thí chủ vì chuyện bổn tự mà phí nhiều tâm lực, bổn tự vị tiểu thí chủ
mà tìm Trịnh thí chủ cũng là chuyện nên làm thôi.
Quần hùng vừa an toạ trong tịnh thất thì Nhập Thánh đại sư từ bên ngoài vội vàng
bước vào, lo tăng nhìn Phương Tuyết Nghi và hỏi:
- Tiểu thí chủ, trên đỉnh Thái Thất xuất hiện hai vị lo nhân, chẳng hay tiểu thí chủ và
An thí chủ có gặp không?
Phương Tuyết Nghi cười thầm và nghĩ:
- Dường như cao tăng Thiếu Lâm cũng bị Ngũ Ma làm cho khiếp vía...
Nghĩ thế nhưng chàng vẫn cung kính trả lời:
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-286-

- Vn bối có gặp rồi.
Nhập Thánh đại sư hỏi tiếp:
- Người đó là Độc đại phu phải không?
Phương Tuyết Nghi lắc đầu, nói:
- Không phải!
Nhập Thánh đại sư chau mày, nói:
- Kỳ quái, ác Khổng Minh từng nói với Đồng Tử Kỳ là sẽ đến Thiếu Lâm tự nhưng
chẳng hiểu tại sao hắn vẫn chưa hiện thân ở Tung Sơn nhỉ?
Phương Tuyết Nghi mỉm cười, nói:
- Có thể Độc đại phu có ý nói vậy để mê hoặc người nghe cũng không chừng!
Nhập Thánh đại sư nói:
- Tiểu thí chủ, thế một trong hai lo nhân trên tuyệt đỉnh Thái Thất là nhân vật nào
vậy?
Phương Tuyết Nghi nói:
- Một vị là Thiên Đài Tiên Tẩu Chúc Công Minh tiền bối!
Nhập Thánh đại sư ngạc nhiên kêu lên:
- Chúc lo thí chủ à?
An Tiểu Bình xen vào:
- Không phải lo ta thì còn ai nữa? Đại sư không tin thì cứ hỏi Tống lo!
Tống Phù cười ha hả rồi nói:
- Chúc lo quái đ ẩn thân trên tuyệt đỉnh Thái Thất từ rất lâu, lẽ nào trong quý tự
không có ai phát hiện?
Nhập Thánh đại sư ngẫn người, lo ấp úng nói:
- Chuyện này...
Lo nhìn qua Nhập vân đại sư một hồi rồi nói:
- Lo thí chủ, đệ tử bổn tự tuy thân tại võ lâm nhưng thiên quy rất nghiêm, ngoài Thái
Thất ra, nếu không có dụ lệnh thì bọn họ không dám lên Thái Thất, do vậy mà không ai
biết Chúc thí chủ ẩn cư trên tuyệt đỉnh Thái Thất!
Tống phù cười hì hì, nói:
- Thực ra việc Chúc lo quái ẩn cư trên Thái Thất cũng chẳng có gì bất lợi đối với quý

tự, xin đại sư bất tất phải lo lắng!
Lo ngừng lại một lát rồi bỗng nhiên như sực nhớ điều gì nên nói tiếp:
- Chưởng môn đại sư, có một chuyện mà lo thâu nhi quên thỉnh giáo, tại sao mấy
ngày qua không thấy nhị vị trưởng lo của Hoa Sơn, Côn Luân và Phi Long Vô ảnh Chu
Hạo đâu cả vậy?
Lo vừa nhắc đến chuyện này thì Phương Tuyết Nghi cũng cảm thấy bất ổn, rõ ràng
Hoa Sơn - Hoàng Sam Tẩu Đông Thiên Lý và Côn Luân Hàn Mai kiếm khách Tiêu Táp
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-287-
đều nói là đến Thiếu Lâm tự, nhưng quái lạ là đến lúc này vẫn chẳng thấy bóng dáng bọn
họ. Còn Chu Hạo là nhân vật cùng đến với bọn Tống Phù nhưng cũng vô tung biệt tích.
Nhập Vân đại sư chau mày trầm ngâm một lát rồi nói:
- Bọn họ đ đi cả rồi!
Tống Phù ngạc nhiên kêu lên:
- Đi cả rồi?
Nhập Vân đại sư nói:
- Không sai, ba vị lo thí chủ đó đều đ rời bổn tự!
Hoắc Minh Phong tiếp lời:
- Tống huynh, sự thực là bọn họ đ đi rồi, nhưng trước đó Hoắc mỗ đ gặp bọn họ.
Tống Phù hỏi:
- Bọn họ đi đâu?
Hoắc Minh Phong nhìn qua Nhập Vân đại sư và nói:
- Chuyện này... Lo phu không tiện nói ra rồi.
Phương Tuyết Nghi cảm thấy kỳ quái nên hỏi ngay:
- Tại sao?
Hoắc Minh Phong nói:
- Bên trong có quan hệ đến một chuyện cơ mật, lo phu không nói nguyên do cũng là
bất đắc dĩ thôi.
Lo dừng một lát rồi tiếp:

- Nhưng nếu Nhập Vân đại sư đồng ý nói ra thì lo phu cũng không phản đối!
Bang chủ Cái Bang không muốn nhận lấy trách nhiệm như vậy thì rõ ràng là có
nguyên nhân quan trọng, nếu không thì thái độ như vậy chẳng trái ngược với tính cách của
lo ta sao?
Phương Tuyết Nghĩ thầm nghĩ:
- Lo ta ấp ấp úng úng như vậy thì bên trong tất phải có sự kỳ quặc!
Vừa nghi đến đây thì đ nghe Nhập Vân đại sư nói:
- Tống thí chủ, hiện tại ba vị thí chủ đó rất an toàn nên thí chủ không cần lo lắng. Khi
nào thời cơ đến thì tự nhiên lo nạp sẽ nói rõ cho các vị biết!
Tống Phù nói:
- Thực ra, bọn họ đến phương nào thì Tống mỗ cũng tin là chẳng có nguy hiểm gì đối
với bọn họ, đại sư không tiện nói ra thì thôi vậy!
Lo ngừng lại cười ha hả một tràng rồi nói:
- Chưởng môn đại sư, vài ngày nữa quý tự sẽ có thêm một vị quái khách, chẳng hay
đại sư có phiền gì không?
Nhập Vân đại sư chấp tay, nói:
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-288-
- Là vị quái khách nào vậy? Có phải là cao nhân tuyệt thế nào đó do Ngũ Đại ma chủ
mời đến không?
Tống Phù lắc đầu, nói:
- Không phải!
Lo nhìn qua Phương Tuyết Nghi và nói tiếp:
- Vị quái khách đó là vì Phương lo đệ mà đến!
Nhập Vân đại sư thở phào một hồi rồi mỉm cười, nói:
- Đ vì Phương tiểu thí chủ mà đến thì không thể là nhân vật đối đầu rồi!
Tống Phù nói:
- Không sai, nhưng có điều lo quái vật này là nhân vật mà người khác không thể đùa
được!

Hoắc Minh Phong nghe vậy thì chau mày, nói:
- Tống huynh, ngươi đừng vòng vo úp mở nữa có được không? Rốt cuộc là nhân vật
nào mà ghê gớm vậy?
Tống Phù cười cười, nói:
- Người này là ai à? Nếu Tống mỗ nói ra thì e rằng Hoắc Bang chủ phải kinh tâm
động phách thôi!
Hoắc Minh Phong cười ha hả rồi nói:
- Điều đó chưa chắc!
Tống Phù trầm ngâm một lát rồi nói:
- Hoắc Bang chủ còn nhớ vị sư thúc á Cái Hoàng đại hiệp của quý bang hay không?
Hoắc Minh Phong nói:
- Hoàng sư thúc là trưởng bối của Hoắc mỗ thì có lý nào Hoắc mỗ không nhớ? Nhưng
người đ xuôi tay nhắm mắt từ nhiều năm qua rồi!
Tống Phù nói:
- Tống mỗ biết là Hoàng đại hiệp đ quy tiên! Nhưng khi Hoàng đại hiệp còn tại thế,
lo ta có nói với Bang chủ về chuyện lo ta ngầm giúp một vị võ lâm quái nhân ở chân núi
Thái Sơn không?
Hoắc Minh Phong nghe vậy thì biến sắc, lo kêu lên:
- Không lẽ là Tân... Bá Công?
Thì ra á Cái Hoàng Xung đ nói chuyện này với đệ tử Cái Bang.
Tống Phù mỉm cười, nói:
- Không sai, chính là Võ lâm Nhất Quái Tân lo quái vật này sẽ đến!
Lúc này không những Hoắc Minh Phong biến sắc mà Nhập Vân đại sư cũng lộ vẻ bất
an. Vị Chưởng môn Thiếu Lâm chắp tay niệm phật A di đà phật rồi nói:
- Lo nạp đ nghe đại danh của Tân lo thí chủ từ lâu, nghe nói người này hành sự
quái đản nhưng không bá đạo, ý nghĩ phi thiên phi ác mà chỉ dựa vào sự hỉ nộ của bản thân
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-289-
lo ta. Bây giờ bỗng nhiên lo ta đến Thiếu Lâm tìm Phương tiểu thí chủ là vì chuyện gì

vậy?
Tống Phù cười hì hì và hỏi:
- Đại sư không hoan nghênh sự giá lâm của nhân vật này sao?
Nhập Vân đại sư vốn không có ý hoan nghênh nhưng vì nể mặt Phương Tuyết Nghi
nên chắp tay, nói:
- Lo nạp không dám, nhưng... Vị thí chủ đó hỉ nộ vô thường, rất khó ứng phó, do vậy
sau khi lo ta đến thì chúng ta phải cẩn thận mới được!
Tống Phù cười ha hả rồi nói:
- Chưởng môn cẩn thận quá, theo lo phu biết thì Tân lo quái vật đến lần này rất
nghiêm túc tuân hành quy củ.
Lo nhìn qua Phương Tuyết Nghi rồi nói tiếp:
- Phương lo đệ tuy niên kỷ không cao nhưng Tân lo quái lại tõ ra rất tôn kính, chỉ
cần có Phương lo đệ tại đây thì nhất định Tân lo quái đó sẽ không dám làm chuyên xằng
bậy ở quý tự.
Hoắc Minh Phong nói:
- Tống huynh, rốt cuộc là chuyện thế nào vậy? Nghe đồn là Tân Bá Công đ chết,
hôm nay nghe Tống huynh nói thì không những lo ta chưa chết mà hình như... Còn sống
rất tráng kiện thì phải?
Tống Phù nói:
- Đúng vậy, vị lo quái này vốn còn rất tráng kiện mà!
Hoắc Minh Phong lớn tiếng hỏi:
- Tống huynh, rốt cuộc tại sao Tân lo quái đó đến đây vậy?
Thì ra Hoắc Minh Phong vốn rất úy kỵ Tân Bá Công nên lo ta cứ mi truy vấn
nguyên nhân.
Tống Phù cười hì hì, nói:
- Hoắc Bang chủ không ngừng truy vấn như thế, phải chăng là năm xưa từng đắc tội gì
với Tân lo quái?
Hoắc Minh Phong vội lắc đầu, nói:
- Không có, nhưng bản bang và lo ta có vài chút hiểu lầm mà thôi!
Tống Phù phá lên cười và nói:

- Quả nhiên là Bang chủ co vấn đề với Tân lo quái! Nhưng lần này thì xin Bang chủ
yên tâm, Tân lo quái đến không những hóa giải thù xưa oán cũ với quý bang mà không
chừng còn mang theo nhiều điều tốt cho quý bang đấy!
Hoắc Minh Phong ngạc nhiên nói:
- Làm sao có thể như vậy được? Chỉ cần Tân lo quái không nhớ chuyện hiểu lầm với
tiên sư năm xưa là Hoắc mỗ vô cùng cảm kích rồi!
Tống Phù nói:
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-290-
- Hoắc Bang chủ yên tâm, lần này Tân lo quái vì bại thủ trong tay Phương lo đệ nên
mọi chuyện về sau tất phải răm rấp nghe lệnh. Phương lo đệ nói với lo ta một tiếng thì
làm sao lo ta dám gây phiền phức cho Bang chủ?
Hoắc Minh Phong quay sang hỏi Tuyết Nghi:
- Lo đệ, chuyện này thật chứ?
Phương Tuyết Nghi mỉm cười, nói:
- Một nửa là sự thật.
Nhập Vân đại sư xen vào:
- Tại sao một nửa là sự thật? Tiểu thí chủ có thể nói rõ mọi chuyện cho chư vị ở đây
cùng nghe không?
Phương Tuyết Nghi nói:
-Vn bối gặp Tân lo quái trên tuyệt đỉnh Thái Thất, lo ta tự xưng là võ lâm đệ nhất,
ngay cả tiên sư cũng chẳng là gì trong mắt lo ta. Vì vậy, nhất thời lo ta đ kích động tâm
hiếu thắng của vn bối nên dẫn đến việc động thủ tỷ thí vài chiêu kiếm pháp.
Nhập Vân đại sư nói:
- Lo nạp từng nghe nói về võ công của Tân lo thí chủ cao thâm khôn lường nhưng
lo ta tự xưng là võ lâm đệ nhất thì hơi đại ngôn cuồng xuất một chút!
Hoắc Minh Phong tiếp lời:
- Đúng vậy! Chí thiểu thì lo ta vẫn chưa được nh hiệu như Kiếm Thần, điều đó đủ
thấy trình độ võ công của lo ta còn kém Trần đại hiệp nhiều lắm!

Phương Tuyết Nghi lắc đầu, nói:
- Không phải thế, kiếm pháp của Tân lo quái quả nhiên là không kém tiên sư.
Nhập Vân đại sư ngạc nhiên nói:
- Nói vậy lẽ nào kiếm pháp của tiểu thí chủ không cao minh hơn Tân lo thí chủ?
Tống Phù cười kha kha, nói:
- Nếu kiếm pháp của Phương lo đệ không cao minh hơn thì khi nào Tân lo quái chịu
nghe lệnh của Phương lo đệ?
Hoặc Minh Phong tiếp lời:
- Không sai! Nhưng Phương lo đệ lại nói kiếm pháp của Tân lo quái không kém gì
Trần đại hiệp, chuyện này giải thích thế nào?
Phương Tuyết Nghi theo sự thật mà nói:
- Vì trong kiếm pháp của vn bối có một chiêu do sư thúc truyền thụ mà chiêu kiếm
pháp này là tuyệt chiêu nên Tân lo quái không địch lại!
Nhập Vân đại sư chấp tay, nói:
- Thì ra là như vậy! Không ngờ tiểu thí chủ còn có sở học khác.
ý lo muốn nói chiêu kiếm pháp này tất không phải là đồng nguồn gốc với kiếm pháp
của Trần đại hiệp.
Phương Tuyết Nghi vội nói:

×