Tải bản đầy đủ (.pdf) (16 trang)

Tài liệu Tiểu lý phi đao - tập 13 doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (111.65 KB, 16 trang )

Tiểu Lý phi đao Nguyên tác : Cổ Long
Typed by Convert to PDF by Minh Chính http//www.vietkiem.com
172
Hồi thứ mời ba
Họa gởi tai bay
Nh cố không muốn nghe những gì cay đắng trong lời nói của Lý Tầm Hoan, Lâm
Thi Âm hỏi lai:
- Thúc thúc bằng lòng chứ?
Lý Tầm Hoan cắn răng:
- Đại tẩu không biết rằng tôi là kẻ luôn luôn thích hại ngời à?
Bàn tay ngọc nắm chặt bức rèm châu.
Bàn tay dịu mềm nhng vì nắm chặt lâu quá nên những đờng gân xanh vụt nổi
vồng lên là da trắng muốt, từng hạt châu trên bức rèm rơi xuống nghe thánh thót...
Lý Tầm Hoan ngẩng nhìn lên bàn tay ấy và chầm chậm đứng lên:
- Xin cáo biệt!
Thi Âm run giọng:
- Ngơi đã đi rồi sao lại còn về làm chi nữa. ở đây cuộc sống đã đợc yên ổn rồi,
ngơi còn khuấy động làm chi nữa.
Lý Tầm Hoan cắn môi không nói, nhng khóe miệng giật liên hồi.
Lâm Thi Âm giật đứt bức rèm, da mặt nàng trắng nhợt và nớc mắt đoan tròng.
Nàng đã vì Lâm Tiên Nhi mà lo lắng đến kinh hoàng.
Lý Tầm Hoan đi luôn không ngó lại.
Hắn không dám quay đầu, hắn không dám nhìn nàng.
Hắn biết chỉ một cái nhìn thôi, chuyện phát sinh kế tiếp sẽ làm thành chuyện suốt
đời đau khổ, Chỉ nghĩ đến thế thôi, hắn cũng không nghĩ tận cùng.
Lý Tầm Hoan chậm chạp xuống lầu và nói trong hơi gió thoảng:
- Sự thật thì cũng không cần đến ai phải yêu cầu, vì căn bản tôi vẫn không bao giờ
để ý đến ai cả!
Lâm Thi Âm trơ mắt nhìn theo và nàng qụy xuống, thân thể nh mềm nhũn.
***
Tuyết rũ xuống ao đã đóng lại thành băng, vòng lan can xinh đẹp trơ mầu sầu thảm.


Lý Tầm Hoan thơ thẩn ngồi dựa vào bệ đá bên cầu, thờ thẫn nhìn mặt nớc lạnh đông mà
lòng cảm nghe nh băng giá.
Tiểu Lý phi đao Nguyên tác : Cổ Long
Typed by Convert to PDF by Minh Chính http//www.vietkiem.com
173
- Ta đã đi rồi sao còn trở lại làm chi? Tại sao còn về nữa làm chi?
Tiếng trống lầu canh điểm ba tiếng.
Xa xa, Lãnh Hơng Tiểu Trúc hãy còn le lói ánh đèn.
Có phải Lâm Tiên Nhi còn đợi chăng?
Biết rằng ớc hẹn này Lâm Tiên Nhi có dụng ý riêng, biết rằng mình đến đấy nhất
định sẽ có huyện xảy ra không lờng đợc mà cũng là chuyện thích thú không lờng
đợc.
Nhng Lý Tầm Hoan vẫn ngồi trơ nhìn ánh đèn le lói.
Những cơn ho khác tới làm cho hắn gập mình.
Thình lình, phía Lãnh Hơng Tiểu Trúc vụt thoáng bóng ngời, chỉ thoảng qua rồi
mất.
Lý Tầm Hoan đứng dậy.
Nh một con cheo giữa rừng sâu, họ Lý vừa đứng lên là thân ảnh đã biến vào bóng
tối.
Nhng chiếc bóng thoảng qua khỏi nãy mất luôn.
Lạ cha? Không lẽ mình hoa mắt?
Lý Tầm Hoan lẩm bẩm và chợt phát hiện trên mái ngói có dấu chân. Lao mình bên
cửa sổ hãy còn chấp chói ánh đèn, họ Lý đa tay gõ nhẹ:
- Lâm cô nơng.
Bên trong hoàn toàn vắng ngắt.
Lý Tầm Hoan phóng vào, trên chiếc bàn nhỏ thức ăn và bình rợu hãy còn đây.
Nhng Lâm Tiên Nhi đã đi đâu.
Lý Tầm Hoan vùng khựng lại.
Trên bàn năm chén rợu lún sâu vào mặt bàn gần phân nửa, chén rợu xếp thành
hình đóa hoa mai .

Mai Hoa Đạo?
Lâm Tiên Nhi đã lọt vào tay Mai Hoa Đạo?
Lý Tầm Hoan xòe bàn tay ấn xuống mặt bàn, năm chén rợu tung lên, năm dấu hãy
còn sâu hun hút .
Năm cái chén vẫn y nguyên.
Mặt bàn không phải là đá, nhng vốn là thứ gỗ quí rất cứng, bằng nội lực của con
ngời có thể làm cho năm cái chén bằng sứ lún sâu vào, Lý Tầm Hoan biết sức mình
Tiểu Lý phi đao Nguyên tác : Cổ Long
Typed by Convert to PDF by Minh Chính http//www.vietkiem.com
174
không thể hơn con ngời ấy.
Lý Tầm Hoan vân vê chén rợu đắn đo.
Ngay lúc ấy, một tiếng vèo ngay qua, hơi ám khí ập vào nh tiếng cào cào bay.
Rõ ràng, những kẻ ném ám khí toàn là cao thủ.
Bằng vào hơi gió đó, thân hình cũng có thể bị đơm nh lông nhím.
Hai tay Lý Tầm Hoan khoa lên một lợt và ấn nhẹ mũi chân bắn vọt lên không, loạt
ám khí văng toả vào nhau khua rẻng rẻng.
Từ bên ngoài, rộn tiếng ồn ào:
- Mai Hoa Đạo hãy khôn hồn nộp mạng.
- Mai Hoa Đạo cho ngơi biết, đã có mặt " Lạc Dơng Phủ " Điền Thất lão gia, "
Ma Vân Thủ " Công Tôn đại hiệp, có cả Triệu đại gia, Long tứ gia...
Trong tiếng ồn ào hỗn tạp, chợt có tiếng quát nh chuông gióng:
- Hãy im lặng.
Lý Tầm Hoan mỉm cời:
- Quả đúng là Điền Thất.
Bên ngoài có tiếng vọng lên:
- Bằng hữu đã dến sao không ra mặt?
Lý Tầm Hoan nén ho, cất giọng khàn khàn:
- Các vị đã đến sao lại không vào?
Tiếng bên ngoài lại nhao nhao:

- Coi chừng hắn dụ...
- Ta sáng địch tối coi chừng mắc bẫy.
Và họ áp dụng ngay lối khích tớng:
- Mai Hoa Đạo là kẻ chuyên hành sự trong bóng tối, làm sao lại dám thấy mặt ai?
- Kẻ sống trong bóng tối tự nhiên là phải dấu mặt chứ sao?
Lý Tầm Hoan bật cời:
- Đúng rồi, Mai Hoa Đạo là kẻ luôn luôn núp lén, nhng chuyện ấy đâu có quan hệ
chi đến tại hạ?
Tiếng bên ngoài sang sảng:
- Ngơi không phải là Mai Hoa Đạo thì là ai?
Lại có tiếng quát:
Tiểu Lý phi đao Nguyên tác : Cổ Long
Typed by Convert to PDF by Minh Chính http//www.vietkiem.com
175
- Công Tôn đại hiệp còn hỏi gì nữa? Họ Triệu này từ xa đến nay đâu có trông
nhầm.
Lý Tầm Hoan cời ha hả:
- Triệu Chính Nghĩa, tôi biết đây là trò của ông mà.
Cùng một lợt với tiếng cời, Lý Tầm Hoan lớt mình qua cửa sổ nh con én liêng.
Nhiều ngời hồ hởi xốc tới nhng cũng có nhiều ngời hốt hoảng thối lui.
Long Tiêu Vân la lớn:
- Các vị dừng tay, em tôi đấy, Lý Tầm Hoan đấy.
Nhìn thẳng vào mặt Triệu Chính Nghĩa, Lý Tầm Hoan mỉm cời:
- Triệu đại gia nhãn lực thật cao minh, nếu tại hạ không may thì đã làm quỉ tế cho
Mai Hoa Đạo rồi.
Triệu Chính Nghĩa trừng mắt:
- Tam canh bán dạ một mình thập thò thập thởi ở nơi đây không phải Mai Hoa
Đạo thì ai? Hừ, bịnh của các hạ sao mà chóng khỏi thế? Ngời bệnh mà nửa đêm tuyết
giá lại đi dạo mát thế?
Lý Tầm Hoan thản nhiên:

- Sao lại thập thò thập thởỉ? Tôi đờng đờng chính chính đến đây mà. Huống chi
Triệu đại gia thừa biết Lâm cô nơng cùng tôi có hẹn.
Triệu Chính Nghĩa cời nhạt:
- Tại hạ làm sao biết đợc chuyện giao tình giữa các hạ và Lâm cô nơng? Nhng
có điều ở đây ai cũng biết đêm nay Lâm cô nơng không bao giờ dến đây cả.
Lý Tầm Hoan nhớng mắt:
- Sao?
Triệu Chính Nghĩa nói:
- Vì để tránh Mai Hoa Đạo cho nên hồi chiều Lâm cô nơng đã rời khỏi Lãnh
Hơng Tiểu Trúc.
Lý Tầm Hoan nói:
- Cho dù nh thế thì ít ra ch vị phải quan sát cho kỹ rồi ra tay thì có muộn gì đâu.
Triệu Chính Nghĩa so vai:
- Đối phó với loại ngời nh Mai Hoa Đạo thì phải " tiên hạ thủ vi cờng " chứ
chuyện chi lại phải xem rõ hay không xem rõ?
Lý Tầm Hoan cời ha hả:
Tiểu Lý phi đao Nguyên tác : Cổ Long
Typed by Convert to PDF by Minh Chính http//www.vietkiem.com
176
- Hay, thật là hợp tình hợp lý. Nh vậy nếu khi nãy tại hạ chết vào tay Triệu đại gia
thì cũng phải chứ đâu có gì oan uổng.
Long Tiêu Vân đặng hắng hai ba tiếng và cời trong giọng giảng hoà:
- Đêm hôm tăm tối ai cũng phải hiểu lầm.
Triệu Chính Nghĩa hất mặt lanh lảnh:
- Phải, vả lại cha chắc tôi đã nhìn lầm.
Lý Tầm Hoan nhớng mắt
- Không nhìn nhầm à? Nghĩa là Triệu đại gia muốn nói tại hạ là Mai Hoa Đạo?
Triệu Chính Nghĩa cời nhạt:
- Chuyện đó cũng hơi khó nói. Ai cũng biết Mai Hoa Đạo khinh công rất cao, phản
ứng rất lẹ, còn nh hắn họ Trơng hay họ Lý thì ai mà biết đợc.

Lý Tầm Hoan gật gù:
- Đúng,tại hạ khinh công không thấp, phản ứng cũng nhanh nhng còn một điều mà
Triệu đại gia quên nói là khi Mai Hoa Đạo tái xuất giang hồ thì lại chính là lúc mà tại hạ
từ biên giới trở lại Trung Nguyên. Nh vậy nếu Lý Tầm Hoan không phải là Mai Hoa
Đạo thì quả là việc lạ.
Lý Tầm Hoan lại cời và nhìn thẳng vào mặt Triệu Chính Nghĩa:
- Nhng Triệu đại gia đã khẳng định Lý mỗ là Mai Hoa Đạo, thì tại sao Triệu đại
gia cha chịu ra tay?
Triệu Chính Nghĩa gằn gằn:
- Ra tay sớm hay muộn cũng cha sao. Có Điền đại gia và Ma Vân huynh nơi đây
thì ngơi không dễ gì mà thoát đợc.
Long Tiêu Vân tái mặt nhng cố gợng cời:
- Thôi, đùa nh thế đủ rồi, không nên nói mãi rồi thiên hạ lại ngỡ là chuyện thật.
Long Tiêu Vân này xin lấy cả tính mạng mà đảm bảo Lý hiền đệ đây không bao giờ làm
việc quấy.
Triệu Chính Nghĩa gầm giọng:
- Không, không phải đùa. Long tứ gia và hắn đã hơn mời năm không gặp thì căn
cứ vào đâu để mà bảo chứng?
Long Tiêu Vân đỏ mặt:
- Nhng... nhng tôi biết chắc rằng con ngời của Lý Tầm Hoan ...
Công Tôn Ma Vân cũng cời nhạt:
- Tri nhân trí diện bất tri tâm, câu nói đó Long tứ gia nên nhớ.
Tiểu Lý phi đao Nguyên tác : Cổ Long
Typed by Convert to PDF by Minh Chính http//www.vietkiem.com
177
Là một con ngời nổi tiếng nhờ " Ma vân thập tứ thức ", một con ngời tong teo lêu
nghêu nh cây sậy với khuôn mặt da vàng nh nghệ y nh kẻ bị sốt rét kinh niên, nhng
tiếng nói của Công Tôn Ma Vân vẫn lại sang sảng nh chuông đồng. Lý Tầm Hoan khẽ
liếc qua nhng không nói.
Từ nãy đén giờ, cứ chấp tay sau lng ung dung nh một phú ông, Điền Thất nghe

Công Tôn Ma Vân nói vụt cời ha hả:
- Đúng, Điền mỗ và Lý thám hoa vốn là bạn bè với nhau hơn mời năm về trớc,
nhng bây giờ chuyện đã phát sinh nh thế này, tình bạn cũ âu cũng đành phải gác lại
một bên vậy.
Lý Tầm Hoan vẫn một mực điềm đạm:
- Bằng hữu của tại hạ tuy nhiều, nhng một ngời bạn mà có thân phận nh Điện
đại gia thì quả là cha có, vậy xin Điền đại gia cũng không phải ngại gì chuyện gác lại
hay không vấn đề bằng hữu ấy.
Điền Thất nặng mặt, mắt tua tủa sát cơ.
Trong giang hồ, ai ai cũng biết tiếng Điền Thất là một nhân vật hay trở mặt, khi mà
lão ta tắt nụ cời thì chính là lúc lão sắp lấy mạng ngời.
Nhng trong trờng hợp này hơi ngoại lệ, hắn lặng thinh chăm bẳm, nhng vẫn
đứng yên không nhúc nhích.
Cả ba ngời, Triệu Chính Nghĩa, Công Tôn Ma Vân và Điền Thất tuy không động
tay nhng nh đã ớc ngầm, họ đứng ra thành ba góc, vây Lý Tầm Hoan vô giữa.
Nhng cả ba ngời, họ đều lờm lờm vào con dao nhỏ trên tay Lý Tầm Hoan, xem
chừng không một ai dám ra tay trớc.
Không thèm nhìn đến họ, Lý Tầm Hoan cứ nói bằng một giọng tự nhiên:
- Tôi biết ba vị ngay bây giờ rất tức vì không thể phân thây tôi ra để ăn tơi nuốt
sống, bởi vì một khi mà giết đợc Mai Hoa Đạo tôi rồi thì vinh hoa phú quí và ngời đẹp
dâng hiến kề bên, thêm lên sẽ đợc lu danh hậu thế., Chuyện nh vậy ai mà lại không
thèm.
Triệu Chính Nghĩa hất mặt:
- Vàng ròng, gái đẹp đâu phải là chuyện của các bậc chính nhân quân tử, chúng ta
sở dĩ phải giết ngơi chẳng qua là nhiệm vụ, vì giang hồ mà diệt bạo đấy thôi.
Lý Tầm Hoan cời lớn:
- Quang minh lỗi lạc thay. Thật quả không hổ danh " Thiết diện vô t " giang hồ
hành hiệp.
Họ Lý vuốt sống đao và hỏi nhẹ:
- Thế nhng sao Triệu đại gia lại cha ra tay?

×