Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tuong tuong va ke lai cuoc gap go voi mot nhan vat trong truyen thuyet ma em da hoc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.68 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Tưởng tượng và kể lại cuộc gặp gỡ với một nhân vật trong truyền </b>


<b>thuyết mà em đã học</b>



Các bạn ạ ! Chúng mình hẳn ai cũng từng trải qua những giấc mơ thú vị, cách đây một tuần, tơi vừa
mơ một giấc mơ mà qua đó, tôi đã học được rất nhiều điều.


Hôm ấy, vào buổi trưa, trời đang vào lúc chuyển mùa. Những cơn gió đầu mùa thu mát mẻ thổi
những chiếc lá khô bay dọc mép sân, đang làm bài tập, tôi bỗng thấy hai mắt tự dưng ríu lại. Cứ thế,
tơi gục ngay dưới góc học tập của mình. Tơi đi vào một giấc mơ.


Trong giấc mơ ngắn ngủi, tơi thấy mình bị lạc giữa một khu rừng lớn bốn bề cây cao. Tơi lần đường
tìm ra bờ suối mong sẽ gặp ai đó đi rừng. Phải đến ngang chiều, tơi mới nhìn thấy dòng nước mát
khi chân tay và cả người nữa đã rời rã. Vừa vục tay xuống một ngụm nước, tơi bỗng giật mình.
Cháu là ai ? Sao lại tới đây ? Một bà lão tóc bạc trắng đang đứng ngay trước mặt tôi.


Thấy tôi hoảng hồn nhưng trông vẻ mặt phúc hậu của bà, tôi ngập ngừng :
Dạ ! Cháu…cháu…


Cháu đừng sợ !
Dạ ! Thế bà là ai ạ ?


Bà là thủy tổ của người Việt cháu ạ !
A ! Cháu hiểu rồi ! Bà chính là mẹ Âu Cơ.


Cháu vừa mới học xong bài này nhưng có một vài điều cháu chưa hiểu được , tiện đây cháu có thể
hỏi bà được khơng ?


Ừ ! Cháu ngoan lắm, nào có điều gì chưa hiểu cháu cứ hỏi đi !


Dạ !Tại sao ngày xưa khi đưa năm mươi con lên núi, bà lại lập ngay con trưởng làm vua.



À !Vì cả nước Nam ta rộng lớn lắm, nếu khơng có ai chịu trách nhiệm đứng ra cai quản non sơng
thì đất nước khơng có chủ quyền được cháu ạ !


Thế còn số người còn lại, sao bà lại cho mỗi người đi cai quản một phương trời ?


Có như vậy chúng ta mới vừa giữ gìn, vừa mở rộng đất đai lãnh thổ. Và nhất là mỗi khi có việc hệ
trọng thì miền ngược, miền xi, miền nam, miền bắc là anh em chung của một nhà cũng tương
thân, tương ái cho nhau.


Dạ cháu cảm ơn bà ! Bây giờ thì cháu đã hiểu.


Thơi bây giờ bà sẽ đưa cháu về nhà, hãy học tập cho tốt để làm những điều có ích cho đất nước mai
sau, cháu nhé !


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Tiếng mẹ tôi gọi, tôi tỉnh dậy, ngơ ngác. Mẹ tơi ra chiều khơng hiểu, tơi nhìn mẹ nhoẻn miệng cười.
Ở ngồi kia những cơn gió thu vẫn thổi mát rượi. Những chiếc lá vàng vẫn tung bay nhảy múa.


</div>

<!--links-->

×