Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (104.44 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>Hoa đã hết cái màu vàng rừng rực, kiêu hãnh vươn đón ánh sáng rực rỡ mặt trời </i>
<i>như hồi đầu mùa. Bên đường, ven đồi, trên những triền đất cao... giờ chỉ gặp những vạt</i>
<i>hoa tàn tạ, lung lay trong gió. Lác đác vài bơng tươi tắn tít trên cao, đang vàng hết </i>
<i>mình cho ngày mai héo úa, chẳng tiếc gì và lại âm thầm dồn tất cả tinh lực tạo dựng </i>
<i>cho vẻ đẹp mùa sau. </i>
<i>dại mọc đan nhau trên đất núi đồi bazan, lồng lộng nắng gió, càng nắng gió càng đẹp </i>
<i>ám ảnh. Nhìn hoa, ngẫm đời hoa ngộ ra kiếp nhân sinh thành bại cũng bởi chí khí và </i>
<i>lịng tự trọng, tự lực. </i>
<i>Chiều, chiều đầy gió và rét đậm. Liêng biêng nhớ những buổi chiều biên giới, dã quỳ </i>
<i>vàng thơm trong gió, dã quỳ tàn rơi trong gió. Những đứa bé gái ngắt hoa kết thành </i>
<i>vòng đeo vào cổ, đội lên đầu, giắt lên tai, cài lên ngực. Những hoa vàng ấy phút chốc </i>
<i>biến thành thứ trang sức lộng lẫy, phút chốc biến những đứa trẻ nghèo lem luốc bụi đất</i>
<i>thành những công nữ, tiểu thư xinh đẹp. Ngày xưa mình cũng thế, từng đêm ước ao, một</i>
<i>sáng thức dậy căn nhà tranh vách đất hóa thành cung điện, vườn rau vườn chuối biến </i>
<i>thành vườn thượng uyển hoa thơm trái ngọt ríu rít chim mng và mình hóa thành nàng</i>
<i>cơng chúa kiều diễm, thơng minh... Mn đời thánh thiện những ước mơ trẻ con, những</i>
<i>ước mơ không phải cô bé nào khi lớn cũng thực hiện được. Vì đời đâu như mộng. </i>
<i>Nhưng hoa vẫn cứ nở, nắng vẫn cứ hồng, tuổi trẻ vẫn đầy tràn những khát vọng chinh </i>
<i>phục cuộc sống vốn đầy những điều phức tạp và thú vị. Nên sẽ rất vui khi ai đó ví bạn, </i>
<i>gọi âu yếu bạn là hoa dã quỳ nhé! Sinh sôi như hoa, bung rộ như hoa, dâng hiến mãn </i>
<i>nguyện như hoa và tàn úa kiêu hãnh như hoa, cũng đáng lắm lắm!</i>
<i>Chiều, một chiều chơi vơi ngắm vạt vạt hoa dã quỳ tàn trong gió từ đỉnh Dốc tình</i>
<i>phía sau lưng nhà, thành phố mờ đục sương, thành phố có chỗ lên đèn sớm, thành phố </i>
<i>bình yên và thơ mộng theo cách yêu nó của riêng mỗi người, thành phố chưa xa đã nhớ,</i>
<i>thành phố của bao người với bao lần định rời bỏ nhưng rồi ở lại gắn bó, thành phố </i>
<i>của mùa hoa dã quỳ rực rỡ và lụi tàn trơ trọi những đài khô lỉa chỉa lên trời, ngả </i>