Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Mau viet thu quoc te UPU lan thu 45

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (30.17 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Dung thân mến!


Đêm nay, biết bao nhiêu ánh sáng xanh, đỏ lấp lánh trên bầu trời cao lung linh, huyền ảo. Đèn điện giăng
khắp phố, mọi người vui chơi tấp nập. Khơng khí Giáng Sinh thật rộn ràng, nhộn nhịp và ấm áp. Lại một
năm nữa sắp trơi qua, mình lại được thêm một tuổi mới, với nhiều ước mơ và hồi bão đang đón chờ.
Khơng biết điều gì sẽ đến trong ba mươi năm nữa nhỉ? Thế giới, nhân loại, đất nước và xã hội sẽ như thế
nào? Chiến tranh, đói nghèo, thiên tai và bệnh tật có cịn ám ảnh con người nữa khơng? Học sinh có cịn
đến trường học như thế này hay chuyển sang một cách học khác? … Nhưng dù có như thế nào đi chăng
nữa thì mình cũng mong là mọi người đều được đi học, được biết chữ, biết kiến thức để lập nghiệp nuôi
sống bản thân và gia đình. Riêng mình, mong muốn rằng sau 30 năm nữa mình sẽ là cơ giáo, được giảng
dạy trên chính q hương này.


Đến khi đó mình đã có chồng rồi chứ nhỉ? Mình rất thích chồng mình là thầy giáo dạy Ngữ văn, giống như
thầy giáo của mình hiện nay vậy. Thầy thật là đẹp trai, phong thái đỉnh đạt, gọn gàng, giọng nói của thầy
mới trầm ấm làm sao! Ơi! mình muốn một lần làm cô dâu quá! Tháng trước chị bé ở bên nhà làm cô dâu
thật là đẹp! Đến khi ấy, Nhà nước có cịn hạn chế sinh con thứ ba khơng nhỉ? Nếu cịn thì mình đành sinh
hai thơi, nhưng nếu khơng thì mình sẽ sinh bốn đứa cho đủ đông, tây, nam, bắc hi hi … Thật là tuyệt vời!
Khi ấy, chắc ba mẹ mình đã thành hai ơng bà lão rồi nhỉ? Mình sẽ cố gắng làm việc, kiếm thật nhiều tiền để
phụng dưỡng cho ba mẹ thật tốt. Ba mẹ đã vì mình mà chịu biết bao nhiêu cực nhọc, “một nắng hai sương”,
“thức khuya, dậy sớm” quanh năm lam lũ với nghề nông “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” mới có tiền
cho hai đứa con ăn học, mình thấy thương ba mẹ thật nhiều: Ba mẹ ơi! con sẽ cố gắng học thật giỏi để
không phụ công lao nuôi nấng, dưỡng dục của ba mẹ. Mai này lớn lên con sẽ thi vào sư phạm, ba mẹ khỏi
phải lo tiền học phí cho con nữa!


Đứa em của mình khi đó chắc là đã lớn lắm rồi, khơng biết cu cậu đã lập gia đình chưa nữa? Nghe cu cậu
nói là khơng muốn lấy vợ, vì sợ bị vợ mắng giống như mình hay mắng cậu ấy vậy! hi hi Thật là trẻ con quá
đi mất!


Bạn bè mình lúc đó chắc hẳn cũng có nghề nghiệp, chồng con đầy đủ rồi chứ nhỉ? Cái Xuân, cái Nhung có
lẽ sau này sẽ sung sướng, có nghề nghiệp tốt nè. Vì hai bạn ấy học giỏi quá mà, lúc nào điểm cũng cao
hơn mình, hic hic… Mình phải cố gắng hơn nữa mới được. Cịn thằng Nhân khơng biết nó sẽ như thế nào?


Đừng nói sau này nó là chồng mình đó nghe. Nó hay để ý mình lắm, nhưng khi mình nhìn nó, nó lại quay đi.
Khơng biết nó có ý gì với mình khơng? Lạy trời sau này mình khơng bị nó cưa đổ, đàn ơng con trai gì mà
nhút nhát thấy sợ.


Trời càng về khuya càng lạnh, không gian tĩnh mịch bốn bề, làm mình nghe rõ tiếng cạch cạch của kim giây
đồng hồ đang chuyển dần sang ngày mới. Thơi dừng ước mơ ở đây vậy, sáng mai mình đến phiên trực
nhật rồi. Phải đến sớm để hoàn thành tốt nhiệm vụ mới được.


</div>

<!--links-->

×