Tải bản đầy đủ (.docx) (65 trang)

DE THI TUYEN SINH VAO LOP 10 TINH THANH HOA TU NAM 20002016

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (944.1 KB, 65 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2000 – 2001 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bµi 1: (2 §iÓm) 1 a. Tìm các giá trị a, b biết rằng hàm số y = ax + b đi qua các điểm A(2; -1) ; B( 2 ; 2). b. Với giá trị nào của m thì đồ thị của các hàm số y = mx + 3; y = 3x – 7 và đồ thị của hàm số xác định ở câu a đồng quy (Cắt nhau tại một điểm). Bài 2: (2 Điểm) Cho phương trình bậc hai:. x2 – 2(m+1)x + 2m + 5 = 0. 5 a. Giải phương trình khi m = 2. b. Tìm tất cả các giá trị của m để phương trình đã cho có nghiệm. Bài 3: (2,5 Điểm) Cho đường tròn (O) và một đường kính AB của nó. Gọi S là trung điểm của OA, vẽ một đường tròn (S) có tâm là điểm S và đi qua A. a. Chứng minh đường tròn (O) và đường tròn (S) tiếp xúc nhau. b.Qua A vẽ đường thẳng Ax cắt các đường tròn (S) và (O) theo thứ tự tại M, Q; đường thẳng Ay cắt các đường tròn (S) và (O) theo thứ tự tại N, F; đường thẳng Az cắt các đường tròn (S) và (O) theo thứ tự tại P, T. Chứng minh tam giác MNP đồng dạng với tam giác QFT. Bài 4: (2 Điểm) Cho hình chóp SABC có tất cả các mặt đều là tam giác đều cạnh a. Gọi M là trung điểm của cạnh SA; N là trung điểm của cạnh BC. a. Chứng minh MN vuông góc với SA và BC. b. Tính diệm tích của tam giác MBC theo a. Bài 5: (1,5 Điểm) Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức 2 2 2 M = ( x  1999)  ( x  2000)  ( x  2001). ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> Sở gd & đt thanh hoá. Kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 thpt Năm học 2001 – 2002 Môn: Toán Thời gian làm bài: 150 phút.  x2 6 1   10  x 2    : x  2   3    x  4 x 3x  6 x  2   x2  Bài 1: (1,5 Điểm) Cho biểu thức: A = . a. Rút gọn biểu thức A. 1 b. Tính giá trị của biểu thức A với x = 2. Bài 2: (2 Điểm). Cho phương trình :. x2 – 2(m - 1)x – (m +1) = 0. a. Giải phương trình với m = 2 b. Chứng minh rằng với mọi m phương trình luôn luôn có hai nghiệm phân biệt x1, x2. c. Tìm m để Bài 3: (1,5 Điểm). x1  x2. có giá trị nhỏ nhất.. Cho hệ phương trình:.  x  y 1  mx  y 2m .. a. Giải hệ phương trình với m = 2. b. Xác định m để hệ phương trình có một nghiệm? Vô nghiệm? Vô số nghiệm? Bài 4: (2,5 Điểm). Cho tam giác cân ABC (AB = AC), với  = 45 0, nội tiếp trong đường. tròn tâm O. Đường tròn đường kính BC cắt AB ở E, cắt AC ở F. a. Chứng minh rằng: O thuộc đường tròn đường kính BC. b. Chứng minh AEC , AFB là những tam giác vuông cân. 2 c. Chứng minh tứ giác EOFB là hình thang cân. Suy ra EF = BC 2. Bài 5: (1,5 Điểm). Cho tứ diện S.ABC có đáy ABC là tam giác đều cạnh 2cm. SA vuông. góc với đáy, SA = 2 cm. a. Tính thể tích của tứ diện. b. Gọi AM là đường cao, O là trực tâm của tam giác ABC. Gọi H là hình chiếu của O trên SM. Chứng minh rằng OH vuông góc với mặt phẳng (SBC). Bài 6:(1 Điểm) Tìm nghiệm nguyên dương của phương trình: x  y  1998. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2002 – 2003 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bµi 1: (1,5 điểm) 1. Giải phương trình:. x2 – 6x +5 = 0. 2. Tính giá trị của biểu thức: A =. . . 32 . Bài 2: (1,5 Điểm) Cho phương trình. 50  8 : 18. mx2 – (2m+1)x + m - 2 = 0. (1), với m là tham số.. Tìm các giá trị của m để phương trình (1): 1.. Có nghiệm.. 2.. Có tổng bình phương các nghiệm bằng 22.. 3.. Có bình phương của hiệu hai nghiệm bằng 13.. Bài 3: (1 Điểm) Giải bài toán bằng cách lập hệ phương trình: Tính các cạnh của một tam giác vuông biết rằng chu vi của nó là 12cm và tổng bình phương độ dài các cạnh bằng 50. Bài 4: (1 Điểm) Cho biểu thức:. 3x 2  5 2 B = x 1. 1. Tìm các giá trị nguyên của x để B nhận giá trị nguyên. 2. Tìm giá trị lớn nhất của B. Bài 5: (2,5 Điểm) Cho tam giác ABC cân đỉnh A nội tiếp trong đường tròn tâm O. Gọi M, N, P lần lượt là các điểm chỉnh giữa các cung nhỏ AB, BC, CA; BP cắt AN tại I; MN cắt AB tại E. Chứng minh rằng: 1. Tứ giác BCPM là hình thang cân; góc ABN có số đo bằng 900. 2. Tam giác BIN cân; EI // BC. Bài 6: (1,5 Điểm) Cho hình chóp tứ giác đều S.ABCD có độ dài cạnh đáy là 18cm, độ dài đường cao là 12cm. 1.Tính diện tích xung quanh và thể tích của hình chóp. 2.Chứng minh đường thẳng AC vuông góc với mặt phẳng (SBD). Bài 7: (1 Điểm) Giải phương trình: x 4  x 2  2002 2002. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2003 – 2004 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bài 1: (2 Điểm) x2 – 2x - 1 = 0. 1. Giải phương trình:.  x  y  1  1 2  x  y 2 2. Giải hệ phương trình: . Bài 2: (2 Điểm).    Cho biểu thức: M = . . x 2. . . x 1. x1. .  x 2   . . . . x1. 2. 2. 1. Tìm điều kiện của x để M có nghĩa. 2. Rút gọn M. 3. Chứng minh M. . 1 4. Bài 3: (1,5 Điểm) Cho phương trình: x2 – 2mx + m2 - |m| - m = 0. (Với m là tham số). 1. Chứng minh rằng phương trình luôn có nghiệm với mọi giá trị của m. 2. Gọi x1, x2 là hai nghiệm của phương trình. Tìm m để x12 + x22 = 6 Bài 4: (3,5 Điểm). Cho B và C là các điểm tương ứng thuộc các cạnh Ax, Ay của góc vuông. xAy (B A, C A). Tam giác ABC có đường cao AH và phân giác BE. Gọi D là chân đường vuông góc hạ từ A lên BE, O là trung điểm của AB. 1. Chứng minh ADHB và CEDH là các tứ giác nội tiếp được trong đường tròn. 2. Chứng minh AH  OD và HD là phân giác của góc OHC. 3. Cho B và C di chuyển trên Ax và Ay thoả mãn AH = h (h không đổi). Tính diện tích tứ giác ADHO theo h khi diện tích của tam giác ABC đạt giá trị nhỏ nhất. Bài 5: (1,5 Điểm) Cho hai số dương x, y thay đổi sao cho x + y = 1. Tìm giá trị nhỏ nhất của. biểu thức:. 1  1   1 2  1 2  P =  x  y . ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(5)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2004 – 2005 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bài 1: (2 Điểm) x2 – 3x - 4 = 0. 1. Giải phương trình:.  2( x  y )  3 y 1  2. Giải hệ phương trình: 3 x  2( x  y) 7. Bài 2: (2 Điểm).  a 2 a  2  a 1   . a  2 a  1 a  1  a  Cho biểu thức: B =. 1. Tìm điều kiện của a để biểu thức B có nghĩa. 2 2. Chứng minh B = a  1. Bài 3: (2 Điểm) Cho phương trình: x2 – (m+1)x + 2m - 3 = 0. (Với m là tham số). 1. Chứng minh rằng phương trình luôn có hai nghiệm phân biệt. 2. Tìm hệ thức liên hệ giữa hai nghiệm x 1, x2 của phương trình sao cho hệ thức đó không phụ thuộc m. Bài 4: (3 Điểm). Cho tam giác ABC có ba góc nhọn, nội tiếp trong đường tròn tâm O và d là. tiếp tuyến của đường tròn tại C. Gọi AH và BK là các đường cao của tam giác; M, N, P, Q lần lượt là chân đường vuông góc kẻ từ A, K, H, B xuống đường thẳng d. 1. Chứng minh rằng: tứ giác AKHB nội tiếp và tứ giác HKNP là hình chữ nhật. 2. Chứng minh rằng:  HMP =  HAC,  HMP =  KQN. 3. Chứng minh rằng: MP = QN Bài 5: (1 Điểm). Cho 0 < x < 1. 1 1. Chứng minh rằng: x( 1 – x )  4. 2. Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức: 4 x2 1 2 A = x (1  x). ---------------------------------------- hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(6)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. Bµi 1: (2 điểm). KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2005 – 2006 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Cho biểu thức: A =. a  a1. a 2  a 1 a  1. 1. Tìm điều kiện của a để biểu thức A có nghĩa. 2 a1. 2. Chứng minh A = 3. Tìm a để A < -1 Bài 2: (2 Điểm). x2 – x - 6 = 0. 1. Giải phương trình:. 2. Tìm a để phương trình: x2 – (a - 2)x – 2a = 0 có hai nghiệm x1, x2 thoả mãn điều kiện: 2x1 + 3x2 = 0 Bài 3: (1,5 Điểm) Tìm hai số thực dương a, b sao cho điểm M có toạ độ (a; b2 + 3) và điểm N có toạ độ ( ab ; 2) cùng thuộc đồ thị của hàm số y = x2. Bài 4: (3 Điểm). Cho tam giác ABC vuông tại A, có đường cao AH. Đường tròn (O) đường. kính HC cắt cạnh AC tại N. Tiếp tuyến với đường tròn (O) tại điểm N cắt cạnh AB tại điểm M. Chứng minh rằng: 1. HN // AB và tứ giác BMNC nội tiếp được trong một đường tròn. 2. Tứ giác AMHN là hình chữ nhật. 2. NC  MN    1  NA 3.  MH . Bài 5: (1 Điểm). Cho a, b là các số thực thoả mãn điều kiện a + b  0 2.  ab  1  a b   2  a b  Chứng minh rằng: 2. 2. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2006 – 2007 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT.  a  a  a 5 a   3    3   a 1   a  5  Cho biÓu thøc: A = . Bµi 1: (1,5 §iÓm). 1. Tìm các giá trị của a để biểu thức A có nghĩa. 2. Rút gọn A Bài 2: (1,5 Điểm) 6 1 1  x 9 x 3 2. Giải phương trình: Bài 3: (1,5 Điểm) Giải hệ phương trình:. 5(3 x  y ) 3 y  4  3  x 4(2 x  y )  2. Bài 4: (1 Điểm) Tìm các giá trị của tham số m để phương trình sau vô nghiệm: x2 – 2mx + m|m| + 2 = 0 Bài 5: (1 Điểm). Cho hình chữ nhật ABCD có AB = 2cm, AD = 3cm. Quay hình chữ nhật. đó quanh AB thì được một hình trụ. Tính thể tích hình trụ đó. Bài 6: (2,5 Điểm) Cho tam giác ABC có ba góc nhọn, Góc B gấp đôi góc C và AH là đường cao. Gọi M là trung điểm của cạnh AC, các đường thẳng MH, AB cắt nhau tại điểm N. Chứng minh rằng: a. Tam giác MHC cân. b. Tứ giác NBMC nội tiếp được trong một đường tròn. c. 2MH2 = AB2 + AB.BH Bài 7: (1 Điểm). Chứng minh rằng với a > 0 ta có: a 5(a 2  1) 11   a2 1 2a 2. ---------------------------------------- hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(8)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2007 – 2008 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (2 Điểm) 1. Phân tích đa thức sau thành nhân tử: A = a + ax + x + 1 2. Giải phương trình:. x2 – 3x + 2 = 0. Bài 2: (2 Điểm) 1. Cho tam giác ABC vuông tại A có cạnh AB = 18cm, AC = 2cm. Quay tam giác ABC một vòng quanh cạnh góc vuông AB cố định, ta được một hình nón. Tính thể tích hình nón đó .  a  a  a  a   1    1   1  a a  1 a  1     2. Chứng minh rằng với a  0; a 1 ta có:. Bài 3: (2 Điểm) 1. Biết rằng phương trình x2 – 2(a+1)x + a2 + 2 = 0 (Với a là tham số) có một nghiệm x = 1. Tìm nghiệm còn lại của phương trình này.. 2. Giải hệ phương trình: Bài 4: (3 Điểm).  2 x2     8   x  2. 1 1 y 2 5 1 y 2. Cho tam giác ABC vuông tại C có đường cao CH. Đường tròn tâm O. đường kính AH cắt cạnh AC tại điểm M (M A), đường tròn tâm O’ đường kính BH Cắt cạnh BC tại điểm N (N  B). Chứng minh rằng: 1. Tứ giác CMHN là hình chữ nhật. 2. Tứ giác AMNB nội tiếp được trong một đường tròn. 3. MN là tiếp tuyến chung của đường tròn đường kính AH và đường tròn đường kính OO’. Bài 5: (1 Điểm) Cho hai số tự nhiên a, b thoả mãn điều kiện: a + b = 2005. Tìm giá trị lớn nhất của tích ab. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(9)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2008 – 2009 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (2 Điểm) Cho hai số x1 = 2 - 3 ,. x2 = 2 + 3. 1. Tính x1 + x2 và x1x2 2. Lập phương trình bậc hai ẩn x nhận x1, x2 là hai nghiệm. Bài 2: (2,5 Điểm) 1. Giải hệ phương trình:. 2. Rút gọn biểu thức:. 3 x  4 y 7   2 x  y 1.  a 1   a  1  A=. 1  a 1  a 1  a  2. Với a 0; a 1. Bài 3: (1 Điểm) Trong mặt phẳng toạ độ Oxy cho đường thẳng (d): y = (m2 - m)x + m và đường thẳng (d’): y = 2x + 2. tìm m để đường thẳng (d) song song với đường thẳng (d’) Bài 4: (3,5 Điểm) Trong mặt phẳng cho đường tròn (O), AB là dây cung không đi qua tâm của đường tròn (O). Gọi I là trung điểm của dây cung AB, M là một điểm trên cung lớn AB (M không trùng với A, B). Vẽ đường tròn (O’) đi qua m và tiếp xúc với đường thẳng AB tại A. Tia MI cắt đường tròn (O’) tại điểm thứ hai N và cắt đường tròn (O) tại điểm thứ hai C. 1. Chứng minh  BIC =  AIN, từ đó chứng minh tứ giác ANBC là hình bình hành. 2. Chứng minh rằng BI là tiếp tuyến của đường tròn ngoại tiếp tam giác BMN.. 3. Xác định vị trí của điểm M trên cung lớn AB để diện tích tứ giác ANBC lớn nhất. Bài 5: (1 Điểm). Tìm nghiệm dương của phương trình:. . 1 x . x2  1. . 2005. .  1 x  x2  1. . 2005. 22006. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(10)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2009 – 2010 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (1,5 Điểm) Cho phương trình: x2 – 4x + q = 0 (1) với q là tham số 1. Giải phương trình (1) khi q = 3 2. Tìm q để phương trình (1) có nghiệm. Bài 2: (1,5 Điểm). Giải hệ phương trình:. 2 x  y 5   x  2 y 7. Bài 3: (2,5 Điểm) Trong mặt phẳng toạ độ Oxy cho parabol (P):. y = x2 và điểm D(0;1).. 1. Viết phương trình đường thẳng (d) đi qua điểm D(0;1) và có hệ số góc k. 2. Chứng minh rằng đường thẳng (d) luôn cắt parabol (P) tại hai điểm phân biệt G và H với mọi k. 3. Gọi hoành độ của hai điểm G và H lần lượt là x 1 và x2. Chứng minh rằng: x1.x2 = -1, từ đó suy ra tam giác GOH là tam giác vuông. Bài 4: (3,5 Điểm). Cho nửa đường tròn tâm O, đường kính AB = 2R. Trên tia đối của tia. BA lấy điểm K (khác với điểm B). Từ các điểm K, A và B kẻ các tiếp tuyến với nửa đường tròn (O). Tiếp tuyến kẻ từ điểm K cắt các tiếp tuyến kẻ từ điểm A và B lần lượt tại C và D. 1. Gọi Q là tiếp điểm của tiếp tuyến kẻ từ K tới nửa đường tròn (O). Chứng minh tứ giác BDQO nội tiếp được trong một đường tròn. CQ DQ  2. Chứng minh tam giác BKD đồng dạng với tam giác AKC, từ đó suy ra CK DK .. 3. Đặt  BOD =  . Tính độ dài các đoạn thẳng AC và BD theo R và  . Chứng tỏ rằng tích AC.BD chỉ phụ thuộc vào R, không phụ thuộc vào  . Bài 5: (1 Điểm). 3t 2 Cho các số thực t, u, v thoả mãn: u2 + uv + v2 = 1- 2. Tìm giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất của biểu thức: D = t + u + v ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(11)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2010 – 2011 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (2 Điểm) Cho phương trình: x2 + px - 4 = 0 (1) với p là tham số 1. Giải phương trình (1) khi p = 3 2. Giả sử x1, x2 là các nhiệm của phương trình (1), tìm p để: x1(x22 + 1) + x2(x12 + 1) > 6 Bài 2: (2 Điểm)  c 3   c 3  Cho biểu thức C =. c  3 1 1     c  3   3 c. với c  0; c 9. 1. Rút gọn C. 2. Tìm c để biểu thức C nhận giá trị nguyên. Bài 3: (2 Điểm) Trong mặt phẳng toạ độ Oxy cho parabol (P): y = x 2 và các điểm C, D thuộc parabol (P) với xC = 2, xD = -1. 1. Tìm toạ độ các điểm C, D và viết phương trình đường thẳng CD. 2. Tìm q để đường thẳng (d): y = (2q2 - q)x + q + 1 (với q là tham số) song song với đường thẳng CD. Bài 4: (3 Điểm) Cho tam giác BCD có ba góc nhọn nội tiếp đường tròn tâm O, các đường cao CM, DN của tam giác cắt nhau tại H. 1. Chứng minh tứ giác CDMN là tứ giác nội tiếp trong một đường tròn. 2. Kéo dài BO cắt đường tròn (O) tại K. Chứng minh tứ giác CHDK là hình bình hành. 3. Cho cạnh CD cố định, B thay đổi trên cung lớn CD sao cho tam giác BCD luôn nhọn. Xác định vị trí điểm B để diện tích tam giác CDH lớn nhất. Bài 5: (1 Điểm). Cho u, v là các số dương thoả mãn u + v = 4.. 33 Tìm giá trị nhỏ nhất của: P = u2 + v2 + uv. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(12)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2011 – 2012 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (1,5 Điểm) 1. cho hai số x1 = 1 +. 2 ,. 2. Giải hệ phương trình:. x2 = 1 -. 2. Tính x1 + x2.  x  2 y 1   2 x  y  3. Bài 2: (2 Điểm)  c   c 2  Cho biểu thức C =. c 4 c  1 1   : c 4  c 2 c 2. với c 0; c 4. 1. Rút gọn C. 2. Tính giá trị của C tại c 6  4 2 . Bài 3: (2,5 Điểm) Cho phương trình. x2 – (2p – 1)x + p(p – 1) = 0 (1) (Với p là tham số). 1. Giải phương trình (1) với p = 2 2. Chứng minh rằng phương trình (1) luôn có hai nghiệm phân biệt với mọi p. 3. Gọi x1, x2 là hai nghiệm của phương trình (1) (với x1 < x2) Chứng minh: x12 – 2x2 +3  0 Bài 4: (3 Điểm) Cho tam giác CDE có ba góc nhọn, các đường cao DK, EF của tam giác cắt nhau tại H. 1. Chứng minh tứ giác CFHK là tứ giác nội tiếp trong một đường tròn. 2. Chứng minh  CFK và  CED đồng dạng. 3. Kẻ tiếp tuyến Kz tại K của đường tròn tâm O đường kính DE cắt CH tại Q. Chứng minh Q là trung điểm của CH. Bài 5: (1 Điểm). Cho a, b, c là các số dương. Chứng minh bất đẳng thức. a b c   2 bc ac ba. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(13)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2012 – 2013 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (2.0 điểm) 1- Giải các phương trình sau : a) x - 1 = 0 . b) x2 - 3x + 2 = 0 2- Giải hệ phương trình :. y=7 {2x+x −y=2. Bài 2: (2.0 điểm) Cho biẻu thức : A =. 1 + 2+2 √ a. 1 2 −2 √ a. 1-. Tìm điều kiện xác định và rút gọn biểu thức A. 2-. Tìm giá trị của a ; biết A <. 2. -. a +1 2 1−a. 1 3. Bài 3: (2.0 điểm) 1- Cho đường thẳng (d) : y = ax + b .Tìm a; b để đường thẳng (d) đi qua điểm A( -1 ; 3) và song song với đường thẳng (d’) : y = 5x + 3 2- Cho phương trình ax2 + 3(a + 1)x + 2a + 4 = 0 ( x là ẩn số ) .Tìm a để phươmg trình đã cho có hai nghiệm phân biệt x1 ; x2 thoả mãn x 21 + x 22 = 4 Bài 4: (3.0 điểm) Cho tam tam giác đều ABC có đường cao AH . Trên cạnh BC lấy điểm M bất kỳ ( M không trùng B ; C; H ) Từ M kẻ MP ; MQ lần lượt vuông góc với các cạnh AB ; AC ( P thuộc AB ; Q thuộc AC) 1- Chứng minh :Tứ giác APMQ nội tiếp đường tròn 2- Gọi O là tâm đường tròn ngoại tiếp tứ giác APMQ .Chứng minh OH PQ 3- Chứng minh rằng : MP +MQ = AH Bài 5: (1.0 điểm) Cho hai số thực a; b thay đổi , thoả mãn điều kiện a + b 1 và a > 0 Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức. A=. 8 a2 +b 2 +b 4a. ---------------------------------------HẾT ----------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(14)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2013 – 2014 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Câu 1 (2.0 điểm): 1. Cho phương trình bậc hai: x2 +2x – 3 = 0, với các hệ số a = 1, b = 2, c = -3 a.Tính tổng: S = a + b + c b.Giải phương trình trên.  x  3 y 2  2 x  3 y 4 2. Giải hệ phương trình:  Câu 2 (2.0 điểm):.  1 y 1  1   Q   :   y y   y  2 y 1  y  1     ( Với y > 0; y 1 ) Cho biểu thức: a. Rút gọn biểu thức Q b. Tính giá trị biểu thức Q khi y 3  2 2 Câu 3 (2.0 điểm): Trong mặt phẳng tọa độ Oxy cho đường thẳng (d): y = 2bx + 1 và Parabol (P): y = - 2x2. a. Tìm b để đường thẳng (d) đi qua điểm B(1;5) b. Tìm b để đường thẳng (d) cắt Parabol (P) tại hai điểm phân biệt có hoành độ thỏa mãn điều kiện: x12 + x22 + 4(x1 + x2) = 0. Câu 4 (3.0 điểm): Cho (O; R) đường kính EF. Bán kính OI vuông góc với EF, gọi J là điểm bất kỳ trên Cung nhỏ EI (J khác E và I), FJ cắt EI tại L; Kẻ LS vuông góc với EF (S thuộc EF). a. Chứng minh tứ giác IFSL nộ tiếp. b. Trên đoạn thẳng FJ lấy điểm N sao cho FN = EJ. Chứng minh rằng, tam giác IJN vuông cân. c. Gọi (d) là tiếp tuyến tại điểm E. Lấy D là điểm nằm trên (d) sao cho hai điểm D và I cùng nằm trên cùng một nữa mặt phẳng bờ là đường thẳng FE và ED.JF = JE.OF. Chứng minh rằng đường thẳng FD đi qua trung điểm của đoạn thẳng LS. Câu 5 ( 1.0 điểm): Cho a, b, c là các số thực dương thỏa mãn: ab + bc + ca  3. a4 b4 c4 3    Chứng minh rằng: b  3c c  3a a  3c 4. ---------------------------------------HẾT ----------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(15)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2000 – 2001 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bµi 1: a. Vì đồ thị của hàm số y = ax + b đi qua điểm A(2; -1) nên ta có: 2a + b = -1 (1). 1 Vì đồ thị của hàm số y = ax + b đi qua điểm B( 2 ; 2) nờn ta cú: 1 2 a + b = 2  a + 2b = 4 (2). Từ (1) và (2) suy ra: 2a  b  1   a  2b 4. 4a  2b  2   a  2b 4. 3a  6   a  2b 4. a  2   a  2b 4. a  2  b 3. 1 Vậy: Để đồ thị của hàm số y = ax + b đi qua các điểm A(2; -1) ; B( 2 ; 2) thì a = -2, b = 3. b. Toạ độ giao điểm của đồ thị hàm số y = 3x – 7 và đồ thị hàm số y = -2x + 3 (hàm số xác định ở câu a) là nghiệm của hệ phương trình:  y 3x  7    y  2 x  3.  2 x  3 3x  7  x 2     y  2 x  3  y  2 x  3.  x 2   y  1. Từ đó: Để đồ thị của ba hàm số trên đồng quy thì đồ thị hàm số y = mx + 3 phải đi qua điểm có toạ độ (2; -1) Hay:. -1 = 2m + 3  m = -2. Vậy với m = -2 thì đồ thị của ba hàm số đã cho đồng quy. Bài 2: 5 a. Khi m = 2 phương trình trở thành: x2 – 7x + 10 = 0 2 Ta có:  ( 7)  4.10 9  0. Nên phương trình có hai nghiệm phân biệt: 7 9 5 x1 = 2 ;. 7. x2 =. 9 2. 2.

<span class='text_page_counter'>(16)</span> 5 Vậy: với m = 2 thì phương trình có hai nghiệm x1 = 5 ; x2 = 2. b. Phương trình bậc hai x2 – 2(m+1)x + 2m + 5 = 0 có nghiệm khi: 2.  '    m  1    2m  5  0  m 2  2m  1  2m  5 0   m  2   m  2  0  m  2 hoặc m 2. Vậy: với m  2 hoặc m 2 thì phương trình đã cho có nghiệm. Bài 3: a. Gọi R, r lần lượt là bán kính của. Q. x. đường tròn (O) và đường tròn (S). Khi đó: R = OA, r = SA.. M. Ta có: R – r = OA – SA = SO (Vì S S. là trung điểm của OA). A. B. O.  Đường tròn (O) và đường tròn (S). N. tiếp xúc với nhau tại A.. P. F. b. Trong đường tròn (O) ta có:  QAF =  QTF (Hai góc nội tiếp. y. T. cùng chắn cung QF) (1). z.  TAF =  TQF (Hai góc nội tiếp cùng chắn cung TF) (2). Trong đường tròn (S) ta có:  MAN =  MPN (Hai góc nội tiếp cùng chắn cung MN) (3)  PAN =  PMN (Hai góc nội tiếp cùng chắn cung PN) (4). Từ (1) và (3) suy ra:  QTF =  MPN (5). Từ (2) và (4) suy ra:  TQF =  PMN (6). Từ (5) và (6) suy ra:  MPN.  QTF (g - g). Bài 4: a. Vì  SAB và  SAC là các tam giác. S. đều, mà M là trung điểm của SA nên. M. BM, CM là các đường trung tuyến cũng là đường cao trong các tam giác.. C. A N B.  BM  SA và CM  SA  SA  mp(MBC)  SA  MN. Nối S với N, A với N. Chứng minh tương tự ta được BC  mp(SNA).

<span class='text_page_counter'>(17)</span>  BC  MN. b. Trong tam giác đều SAB cạnh a, BM là đường cao nên ta có: a2 a 3 a   4 2 2. BM =. Trong tam giác MNB vuông tại N ta có: 2.  a 3   a 2 a 2  BM  BN      2   2  2  MN = 2. 2. 1 1a 2 a2 2 a  SMBC = 2 MN.BC = 2 2 4 (Đơn vị diện tích). Bài 5: Ta có: M =. x  1999  x  2000  x  2001. Nếu x 2001. thì M = x  1999  x  2000  x  2001 3. Nếu 2000 x  2001 thì M = x  1999  x  2000  2001  x  x  1998  2 x  3 Nếu 1999  x  2000 thì M = x  1999  2000  x  2001  x 2002  x  2  x 3 Nếu x < 1999. thì M = 1999  x  2000  x  2001  x 6000  3x  x  3. Vậy: giá trị nhỏ nhất của M = 2 khi x = 2000. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(18)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2001 – 2002 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bài 1:  x2 6 1   10  x 2     3  : x  2  x  4 x 3x  6 x  2   x2   a. A= Điều kiện xác định của biểu thức là x  0, x  2 và x  - 2  x2 6 1   10  x 2     3  : x  2  x2   x  4 x 3x  6 x  2  . A=.  2  x  2  x  2    x 2  4 10  x 2  x     :  x  2 x  2 x  2 x  2 x  2 x  2 x2                  A=  6 x2  A=  x  2   x  2  6 1  A= 2  x 1 Vậy A= 2  x 1 1 2   1 1 3 3 x 2 2 2 2 thì A = b. Khi 1 2 x  2 thì A 3 Vậy khi. Bài 2: Phương trình :. x2 – 2(m - 1)x – (m +1) = 0. a. Khi m = 2 thì phương trình trở thành: x2 – 2x – 3 = 0 Ta thấy: a –b +c = 1 –(-2) + (-3) = 0 c Nên phương trình có hai nghiệm phân biệt: x1 = -1, x2 = a = 3.. Vậy: với m = 2 thì phương trình có hai nghiệm x1 = -1, x2 = 3. b. Ta có: 2. 1 7  1 7    m  1    m  1 m  2m  1  m  1 m  m    m     0 ' 4 4  2 4  = 2. 2. 2.

<span class='text_page_counter'>(19)</span> Nên phương trình đã cho luôn có hai nghiệm phân biệt x1, x2. 2. c. Ta có: . x1  x2. x1  x2. 1 7 7  2  ' 2  m    2  7 2 4 4   =. có giá trị nhỏ nhất bằng. 7 khi. m. 1 2..  y 1  x  x  y 1     mx  1  x 2m  mx  y 2m. Bài 3: Hệ phương trình:.  y 1  x   m  1 x 2m  1.  y 1  x  x 3    y  2 a. Với m = 2 hệ phương trình trở thành:  x 3. Vậy: với m = 2 hệ phương trình có một nghiệm x = 3, y = -2. b. Để hệ phương trình có một nghiệm thì phương trình (m - 1)x = 2m – 1 có một nghiệm.  m–1 0.  m 1. Để hệ phương trình vô nghiệm thì phương trình (m - 1)x = 2m – 1 vô nghiệm. m  1 0   2m  1 0. m 1   1  m 1 m  2. Để hệ phương trình vô số nghiệm thì phương trình (m - 1)x = 2m – 1 vô số nghiệm. m  1 0   2m  1 0. m 1   1 m  2. Vô lý. Vậy: Với m  1 thì hệ phương trình có một nghiệm. Với m = 1 thì hệ phương trình vô nghiệm Không có giá trị của m để hệ phương trình vô số nghiệm. Bài 4:.

<span class='text_page_counter'>(20)</span> a. Trong đường tròn (O) ta có:. A.  BOC = 2  BAC = 2.450 = 900 (Liên. hệ giữa góc nội tiếp và góc ở tâm cùng chắn một cung). O.  O thuộc đường tròn đường kính BC.. b. Ta có:  BFC = 900 (Vì góc nội tiếp. E. F. chắn nửa đườn tròn đường kính BC)   AFB = 900 mà  BAF = 450 (gt). C. B. Nên  AFB vuông cân tại F. Ta có:  BEC = 900 (Vì góc nội tiếp chắn nửa đườn tròn đường kính BC)   AEC = 900 mà  EAC = 450 (gt) Nên  AEC vuông cân tại E.. c. Ta có:  BOC vuông tại O, mà OB = OC   OCB = 450 Tứ giác BEOC là tứ giác nội tiếp nên  OCB +  BEO = 1800 (1) Mặt khác:  OEA +  BEO = 1800 (2) Từ (1) và (2)   OEA =  OCB = 450   OEA =  FBA (= 450)  BF // OE  Tứ giác EOFB là hình thang (3). Mà  OFB =  OCB = 450 (Vì hai góc nội tiếp cùng chắn một cung trong đường tròn đường kính BC)   OFB =  FBE (= 450) (4). Từ (3) và (4)  Tứ giác EOFB là hình thang cân  EF = OB =. BC 2 2 BC 2 2. Bài 5: a.  ABC đều cạnh bằng 2cm, AM là đường cao. S. nên ta có: AM =. 22  12  3 cm.. 1 VSABC = 3 SA.SABC (Vì SA vuông góc với đáy) 1 1 2 3  VSABC = 6 SA.AM.BC = 6 2. 3 .2 = 3 cm. A. O M. b. Ta có: SA  mp (ABC) (gt)  SA  BC (1) AM là đường cao của  ABC  A M  BC (2) Từ (1) và (2) suy ra BC  mp (SAM). C. H. B.

<span class='text_page_counter'>(21)</span>  OH  BC (3) Mặt khác OH  SM (gt) (4). Từ (3) và (4) ta có: OH  mp (SBC) Bài 6:. Ta có:. x  y  1998 . x  y  9.222 . x  y 3 222. Vì x, y là các số nguyên dương nên: x m 222; y n 222 (Với m, n là các số nguyên dương)  m 222  n 222 3 222  m  n 3.  m = 2, n = 1 hoặc m = 1, n = 2. Nếu m = 2, n = 1 thì x = m2.222 = 22.222 = 888, y = n2.222 = 12.222 = 222 Nếu m = 1, n = 2 thì x = m2.222 = 12.222 = 222, y = n2.222 = 22.222 = 888 Vậy: Nghiệm nguyên dương của phương trình đã cho là x = 888, y = 222 hoặc x = 222, y = 888. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------. SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2002 – 2003 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bµi 1: (1,5 §iÓm) x2 – 6x +5 = 0. 1. Ph¬ng tr×nh:. Ta cã: a + b + c = 1 + (-6) + 5 = 0 c Nên phơng trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = a = 5. Vậy: Phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = 5 2. Tính giá trị của biểu thức: A= . . 32 . 4 A=. . 50  8 : 18  A=. . . 16.2 . 2  5 2 2 2 :3 2  A=. . 25.2  4.2 : 9.2. 2 :3 2 . 1 3. 1 Vậy: A = 3. Bài 2: Phương trình. mx2 – (2m+1)x + m - 2 = 0 (1), với m là tham số..

<span class='text_page_counter'>(22)</span> 1. Với m = 0 phương trình trở thành: -x – 2 = 0  x = -2 Với m  0, để phương trình (1) có nghiệm thì: 2.     2m  1   4m  m  2  0  4m 2  4m 1  4m 2  8m 0  m . 1 12. 1 m 12 Vậy: Để phương trình (1) có nghiệm thì. 2. Với m = 0 không thoả mãn điều kiện của bài toán 2m  1  x  x  1 2  m  1  x .x  m  2 m 1 2 m 12 ta có:  Khi m 0 và. (Với x1 , x2 là hai nghiệm của phương trình.). Theo bài ra ta có: 2. x12  x2 2 22   x1  x2   2 x1 x2 22 2. m 2 4m 2  4m  1 2  m  2   2m  1    2  22   22  m m2 m  m   4m 2  4m  1  2m2  4m 22m 2  20m2  8m  1 0 1 1  m = 2 (t/m) Hoặc m = 10 (Không thoả mãn điều kiện). 1 Vậy với m = 2 thì phương trình (1) có tổng bình phương các nghiệm bằng 22 3. Theo bài ra. ta có:.  x1 . 2. 2. x2  13  x12  2 x1 x2  x22 13   x1  x2   4 x1 x2 13. 2 m 2 4m 2  4m  1 4  m  2   2m  1    4  13   13  m m2 m  m .  4m2  4m  1  4m 2  8m 13m2  13m 2  12m  1 0 1  m = 1 (t/m) Hoặc m = 13 (t/m) 1 Vậy với m = 1 hoặc m = 13 thì phương trình (1) có bình phương của hiệu hai nghiệm bằng. 13 Bài 3: (1 Điểm) Giải bài toán bằng cách lập hệ phương trình: Gọi độ dài các cạnh góc vuông của tam giác vuông lần lượt là x (cm) và y (cm) (Điều kiện x > 0, y > 0) Độ dài cạnh huyền là:. x 2  y 2 (cm). Chu vu của tam giác vuông bằng 12 cm nên ta có phương trình:.

<span class='text_page_counter'>(23)</span> x+y+. x 2  y 2 = 12 (1).. Tổng bình phương độ dài các cạnh bằng 50 nên ta có phương trình: x2 + y2 + x2 + y2 = 50  x2 + y2 = 25 (2) Từ (1) và (2) ta có hệ phương trình:  x  y  x 2  y 2 12   2 2  x  y 25.  x  y 7   2 2  x  y 25.  x  y 7   2  x  y   2 xy 25. Khi đó x, y là hai nghiệm của phương trình:.  x  y 7   xy 12. X2 – 7X +12 = 0. Giải ra ta được: X1 = 3, X2 = 4 Vậy: các cạnh của tam giác vuông lần lượt là 3 cm, 4 cm và 5 cm. 2 2 3x 2  5 3 x  1  2 3  2 2 2 x 1 x 1 B = x 1 =. . Bài 4: Ta có:. . 2 1. Để B nguyên thì x  1 nguyên, mà x nguyên  x2 + 1 là ước của 2 2.  x2 + 1 = 1 hoặc x2 + 1 = 2. Khi: x2 + 1 = 1  x2 = 0  x = 0 Khi: x2 + 1 = 2  x2 = 1  x = 1 hoặc x = -1 Vậy: với x = -1, x = 0, x= 1 thì B nhận các giá trị nguyên. 2 2 2  2 3 2  B= x 1  3 + 2 = 5 2. Ta có: x2 + 1  1  x  1 1 2.  Bmax = 5 khi x = 0. Vậy: Giá trị lớn nhất của B = 5 khi x = 0. Bài 5: 1. Vì  ABC cân tại A, M, P là điểm chính. A. giữa các cung nhỏ AB và AC nên ta có:  BM =  MA =  AP =  PC  MPB =  PBC (Vì hai góc nội tiếp chắn. M. P. hai cung bằng nhau). O.  MP // BC (1). E. I. 1 1  BMP = 2 sđ  BP = 2 (sđ  BC + sđ . C. B. 1 1 CP) = 2 (sđ  BC + sđ  BM) = 2 sđ  BM. =  MPC (2) Từ (1) và (2) suy ra tứ giác BCPM là hình thang cân.. N.

<span class='text_page_counter'>(24)</span> Ta có: N là điểm chính giữa cung nhỏ BC  BN = NC (3)  ABC cân tại A  AB = AC (4). Từ (3) và (4) suy ra AN là đường trung trực của BC  A, O, N thẳng hàng .  ABN = 900 (Góc nội tiếp chắn nửa đường tròn). 1 2.Ta có:  BIN= 2 (sđ  BN + sđ  AP)(Góc có đỉnh nằm trong đường tròn) (5) 1 1  IBN =  PBN = 2 sđ  PN = 2 (sđ  PC + sđ  CN) (6). Mà :  AP =  PC ,  CN =  NB. (7). Từ (5), (6) và (7) suy ra:  BIN =  IBN   BIN cân tại N. 1 1  BEN = 2 (sđ  BN + sđ  AM) = 2 (sđ  BN + sđ  AP) =  BIN. (Vì  AM =  AP)  Tứ giác BEIN nội tiếp   EBN +  EIN = 1800   EIN = 1800 -  EBN = 900  EI  AN. (8). Mặt khác: BC  AN (9) (Vì AN là đường trung trực của BC) Từ (8) và (9) suy ra EI // BC Bài 6: 1. Gọi SO là đường cao cùa tứ diện, khi đó SO. S. = 12cm Dựng SH  BC (H  BC), Nối O với H. Vì S.ABCD là hình chóp tứ giác đều nên: Trong  SOH vuông tại O ta có:. SH =.  AB  SO 2  OH 2  SO 2     2 . D. C. 2. H O. 2 2  SH = 12  9 15cm. A. 1 1 4. SH .BC 4. .15.18 540cm 2 2 Sxq = 4.SSBC = 2 1 1 1 V = 3 SABCD.SO = 3 AB2.SO = 3 .182 .12 = 1296 cm3. 2. Vì tứ giác ABCD là hình vuông nên AC  BD (1) SO là đường cao của hình chóp nên SO  AC (2) Từ (1) và (2) suy ra: AC  mp (SBD) Bài 7: Giải phương trình:. B.

<span class='text_page_counter'>(25)</span> 4. 2. x  x  2002 2002.  x4  x2 . 2. 1 x 2  2002  4. x 2  2002 . 1 4. 2. 1  1 1 1    x 2    x 2  2002    x 2   x 2  2002  2  2 2 2 (Vì hai vế không âm)  4. 2.  x  x  2001 0 Giải ra ta được  x.  1  8005 x  2 hoặc. x12 .  1  8005 2  1  8005 , x2  2 2 (loại).  1  8005 2. Vậy: phương trình đã cho có hai nghiệm. SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. x.  1  8005 x  2 và.  1  8005 2. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2003 – 2004 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bài 1: 1. Giải phương trình:. x2 – 2x - 1 = 0 '  2. ' Ta có:  = (-1)2 – (-1) = 2 > 0,. Phương trình đã cho có hai nghiệm phân biệt: x1 .  b'   ' 1  2  1  2 a 1. ,. x2 .  b'   ' 1  2  1  a 1. 2. Vậy phương trình đã cho có hai nghiệm x1 1  2, x2 1  2  x  y  1(1)  1 2  x  y 2(2) 2. Giải hệ phương trình: . Từ phương trình (1) ta có: x = -1 – y. Thay vào phương trình (2) ta được:.

<span class='text_page_counter'>(26)</span> 1 2 1  2  2 y 2  5 y  2 0 y1  2, y2   1 y y 2 Giải ra ta được. Với y = -2 thay vào phương trình (1) ta được x = 1. 1 1 Với y = 2 thay vào phương trình (1) ta được x = 2 . 1  x   x 1  2 ,  y  2   y  1  2. Vậy hệ phương rình đã cho có 2 nghiệm:    Cho biểu thức: M = . Bài 2: (2 Điểm). . x 2. .    =. . x 2. . x1 x 2. . =. . . x1. 2.  . . x1. 2. . . x1. 2. 2 x . . x1. 2 x1.  1 x  x    4 . 1 3. Ta có: M - 4 = .  x. 2. . 2. 2. 2 2 1 1   x       x   0 2  2   . 1 1 4 dấu bằng xẩy ra khi x = 4. Bài 3: Cho phương trình: x2 – 2mx + m2 - |m| - m = 0 2. 1. Ta có:.  '   m   m2  m  m  m  m 0. . . (Vì. (Với m là tham số) m m. với  m). Vậy phương trình luôn có nghiệm với mọi giá trị của m.  x1  x2 2m  x x m 2  m  m 2. x1, x2 là hai nghiệm của phương trình nên:  1 2 (1). . x1.  x 0   x 1. x1    x1 . 2. . . 2. . x 2. x 2 . x  2 x x1. .  x 2   . .  x 2   . x x. =. M. . . x 1. x1. x. . . x 1. . x 1. x1.  x 0   x  1 0   1. Để biểu thức M có nghĩa thì:    2. M = . . 2. 2.

<span class='text_page_counter'>(27)</span> 2. 2 1. 2. x + x2 = 6.   x1  x2   2 x1 x2 6. (2). Thay (1) vào (2) ta được:.  2m . 2.  2 m2  m  m 6  2m2  2 m  2m 6. . . (*). 2m 2  4m  6 0  m 2  2m  3 0. Nếu m 0 Phương trình (*) trở thành:. Giải ra ta được: m1 = 1 ; m2 = -3 (không thoả mãn) Nếu m < 0 Phương trình (*) trở thành: 2m2 = 6  m  3 (loại) hoặc m  3 Vậy để x12 + x22 = 6 thì m = 1 hoặc m  3 Bài 4: 1. Ta có:  ADB =  AHB = 900  A, D, H, B cùng thuộc đường tròn đường tâm O đường kính AB. Hay tứ giác ADHB là tứ. giác nội tiếp được trong đường tròn. BC Trong đường tròn (O, 2 ) ta có:  HDB =  HAB (Cùng chắn cung BH) (1). Mặt khác  HAB =  HCA (Cùng phụ với  ABC) (2) Từ (1) và (2) suy ra:  HDB =  HCE. x.   HCE +  HDE =  HDB +  HDE = 1080. B.  CEDH là tứ giác nội tiếp được. trong đường tròn. H O D. A. E. C. y. BC 2. Vì  ABD =  DBF nên trong đường tròn (O, 2 ) ta có:  AD =  DH. hay D là điểm. chính giữa cung AH  OD  AH. Vì OD // BC (Cùng vuông góc với AH)   ODH =  DHC (so le trong) (3). Mặt khác:  OHD cân tại O nên  ODH =  OHD (4) Từ (3) và (4) suy ra:  OHD =  DHC  HD là phân giác góc OHC. 3.. 1 1 1  AH 2 BH .HC  AH . AH 2  AH 2 h 2 SABC = 2 AH.BC = 2 AH.(BH + HC) 2.

<span class='text_page_counter'>(28)</span>  Giá trị nhỏ nhất của SABC = h2 khi BH = HC = AH = h 2 2 2 2 Khi đó: AB  AH  HB  h  h  2h. 2 1  ADB vuông tại D, có O là trung điểm của AB  OD = 2 AB = 2 h 2 2 Mà OD  AH  SADHO = OD.AH = 2 h.h = 2 h2 2.  1  x  y   2 xy  1 1  1  1  1   1  2   1  2  1   2  2   2 2 1  x2 y 2 x2 y2 P =  x  y  =  x y  x y. Bài 5: 1. P=. 1 2 xy 1 2 2  2 2  2 2 1  1  1  8 9 2 2 x y x y x y xy  x y    2  2. Vậy giá trị nhỏ nhất của P = 9 khi. SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. x y . 1 2. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2004 – 2005 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT. Bài 1: 1. Giải phương trình:. x2 – 3x - 4 = 0. Ta có: a – b + c = 1 –(-3) + (-4) = 0  c  ( 4)  4 1 Nên phương trình có hai nghiệm phân biệt: x1 = -1, x2 = a. Vậy phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = -1, x2 = 4 2. Giải hệ phương trình: 2( x  y )  3 y 1 2 x  y 1 4 x  2 y 2  x 1  x 1      3x  2( x  y ) 7 5 x  2 y 7 5 x  2 y 7  2 x  y 1  y  1. Vậy hệ phương trình đã cho có nghiệm x = 1, y = -1 Bài 2:.

<span class='text_page_counter'>(29)</span>  a 2 a  2  a 1   . a  2 a  1 a  1  a  B = =.     . a 2. . 2.  . . a 1. a 0   a  1 0   1. Để biểu thức B có nghĩa thì:  a 0.   . a 1 a a  1  . a 2. . a 1. . (1). a  0  a 1. 2.. . a 2. (1)  B =.  .   a  1 . a1 . 2. 2 a B=. . . . a 1. a1. ..  a  1 a 1. a 2. .. a 1 a  a  2  a  a  2 a 1  . 2 a a a 1 a1. . . . 1 2  a a 1. 2 Vậy: B = a  1. Bài 3: Cho phương trình: x2 – (m+1)x + 2m - 3 = 0. (Với m là tham số). 2. 1. Ta có:.     m  1   4  2m  3 m 2  2m  1  8m  12 m 2  6m  9  4 2.    m  3  4  0. Với m. Vậy phương trình luôn có hai nghiệm phân biệt.. 2. Với x1, x2 là hai nghiệm của phương trình ta có:.  x1  x2 m  1   x1 x2 2m  3. Từ x1 + x2 = m + 1  m x1  x2  1 (1) Từ x1.x2 = 2m – 3.  m. Từ (1) và (2) ta có:. 1  x1 x2  3 2 (2). x1  x2  1 . 1  x1 x2  3  2 x1  2 x2  x1 x2 5 2. Vậy 2 x1  2 x2  x1 x2 5 là hệ thức liên hệ giữa hai nghiệm không phụ thuộc m. Bài 4:.

<span class='text_page_counter'>(30)</span> M. N. C. P. Q. d. K H. A. O. B. 1. Ta có:  AKB =  AHB = 900  A, B, H, K cùng thuộc đường tròn đường kính AB hay tứ giác AKHB nội tiếp.. Trong đườn tròn (O) ta có:  ABC =  ACN (1) (Góc nội tiếp và góc tạo bới tia tiếp tuyến và dây cung cùng chắn một cung) Ta lại có:  ABC =  HKC (2) (Cùng bù với góc AKH ) Từ (1) và (2) suy ra:  ACN =  HKC  KH // NP (3) Mà: KN // HP (Cùng vuông góc với d) (4) Mặt khác:  KNP = 900 (5) Từ (3), (4), và (5) ta có: tứ giác HKNP là hình chữ nhật (Hình bình hành có một góc vuông) 2. Ta có:  AMC = 900 (AM  d),  AHC = 900 (AH  BC)   AMC +  AHC = 1800  Tứ giác AHCM nội tiếp   HMP =  HAC (Cùng chắn cung CH) (6). Chứng minh tương tự ta được BKCQ là tứ giác nội tiếp   KQN =  KBC (Cùng chắn cung BC). Mà  KBC =  HAC (cùng chắn cung KH trong đường tròn ngoại tiếp tứ giác ABHK) Nên  KQN =  HAC. (7). Từ (6) và (7) suy ra:  KQN =  HMP 3. Xét  MPH và  QNK có:  MPH =  KNQ = 900  HMP =  KQN (Chứng minh trên). PH = KN (Vì tứ giác HKNP là hình chữ nhật) Do đó:  MPH =  QNK (Cạnh góc vuông – góc nhọn)  MP = QN.

<span class='text_page_counter'>(31)</span> Bài 5: (1 Điểm) 1 1. Chứng minh rằng: x( 1 – x )  4 Với 0 < x < 1 1 1  x(1  x )    x 2  x    4 4  Ta có: 1 x(1  x)  4. 2. 1 1   x   0  x (1  x)  2 4 . 2. 1 1   x  2  0  x  2  Khi . 2. Tìm giá trị nhỏ nhất của biểu thức: 4 x2 1 2 A = x (1  x). Với 0 < x < 1. 1 Từ câu 1 ta có: x( 1 – x )  4 4x2 1 2  A = x (1  x) =.  A. 8.2 2 x..  4 x 2 1  4x2 1 1   4   8  2 x   x(1  x) x 2x    x . 1 16 2x. (Vì. 2 x  0,. Vì. 4 x2 1 0 x. 1 0 2x ). 1   x(1  x)  4 1  x  2 2 x  1 2x  Giá trị nhỏ nhất của A = 16 Khi: . ---------------------------------------- hết ---------------------------------------------. SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. Bµi 1:. Cho biÓu thøc: A =. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2005 – 2006 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 150 PHÚT a  a1. a 2  a 1 a  1. 1. Để biểu thức A có nghĩa thì: a 0 và a 1 . 2. Với a 0 và a 1 thì:.

<span class='text_page_counter'>(32)</span> a  a1. A=. a a  a a 2. =. . Vậy A =. a. a 2  a 1 a  1 =. . a1. 2 . . a 1 . .  . a 1.  . a. . a 1. a 1. . a1. . a 1. . a  1 2. . a1. . . . 2 a1. 2 a1. 3. Để A < -1 thì.  a 0   a 1  2  1  a  1. Vậy: với 0 a  1 thì.   a 0    a 1   a 1  0  a  1. a 0   0 a  1  a 1   1  a  1. A < -1. Bài 2: (2 Điểm) 1. Giải phương trình:. x2 – x - 6 = 0. Ta có:  = (-1)2 – 4.(-6) = 25 > 0,.   25 5. 1 5 1 5 x1  3, x2   2 2 2 Phương trình có hai nghiệm phân biệt:. Vậy phương rình đã cho có hai nghiệm x1 = 3, x2 = -2 2. Phương trình: x2 – (a - 2)x – 2a = 0  x 2  ax  2 x  2a 0   x  a   x  2  0  Phương trình có hai nghiệm x = a, x = -2. Nếu: x1 = a, x2 = -2 thì: 2x1 + 3x2 = 0  2a + 3.(-2) = 0  a = 3 Nếu: x1 = -2, x2 = a thì: 4 2x1 + 3x2 = 0  2(-2) + 3.a = 0  a = 3 4 Vậy a = 3 hoặc a = 3 thì phương trình có hai nghiệm thoả mãn 2x1 + 3x2 = 0. Bài 3: Vì M(a; b2 + 3) thuộc đồ thị hàm số y = x2 nên ta có: b2 + 3 = a2 Vì N( ab ; 2) thuộc đồ thị hàm số y = x2 nên ta có: 2 = ab Thay (2) vào (1) ta được:. (1).  a. 2 b. (2).

<span class='text_page_counter'>(33)</span> 2.  2 b 2  3    b 4  3b 2  4 0  b 2 1  b 1 b (vì b là số thực dương). Thay b 1 vào (2) ta được a = 2 Vậy với a = 2, b 1 thì điểm M có toạ độ (a; b2 + 3) và điểm N có toạ độ ( ab ; 2) cùng thuộc đồ thị của hàm số y = x2 Bài 4: 1. Ta có:  HNC = 900 (Góc nội tiếp chắn. B. nửa đưởng tròn). H.  HN// AB (Cùng vuông góc với AC) (*). M.   AMN =  MNH (So le trong) (1). O. Mà:  BCN =  MNH (2) (Góc nội tiếp và góc tạo bởi tia tiếp tuyến và dây cung cùng. A. N. C. chắn một cung trong đường tròn (O)) Từ (1) và (2) suy ra:  BCN =  AMN Do đó:  BCN +  BMN =  AMN +  BMN = 1800  Tứ giác BMNC nội tiếp được trong một đường tròn.. 2. AH  BO (gt)  AH là tiếp tuyến của đường tròn (O) tại H.  AHN =  HMN (Hai góc tạo bởi tia tiếp tuyến và dây cung cùng chắn một cung trong. đường tròn (O)) Xét  MAN và  HNA có:  MAN =  HNA = 900  AHN =  HMN (Chứng minh trên). AN chung Do đó:  MAN =  HNA  MA = HN (**) Từ (*) và (**) suy ra: Tứ giác AMHN là hình bình hành. Mà  MAN = 900  Tứ giác AMHN là hình chữ nhật (Hình bình hành có một góc vuông) 2. AH 2  MN     AN 2 (3) (Vì tứ giác AMHN là hình chữ nhật) 3. Ta có:  MH . Mặt khác:. 1. đường cao). NC NA  NC AC AN . AC AH 2     NA NA AN AN 2 AN 2. (4) (Vì  AHC vuông tại H có HN là.

<span class='text_page_counter'>(34)</span> 2. NC  MN    1  NA Từ (3) và (4) suy ra:  MH . Bài 5: Ta có: 2. 2. 2  ab  1   ab  1   ab 1  a2  b2     a  b      2ab 2  a  b     2ab 2(ab 1)  2ab 2  a b   a b   a b . 2.  ab  1   a 2  b2    2  a b . Dấu “=” xẩy ra khi:. a b . ab  1  a 2  ab  b 2  1 0 a b. 2.  ab  1  a b   2  a b  Vậy 2. 2. với a  b 0. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------. SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2006 – 2007 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT.

<span class='text_page_counter'>(35)</span>  a a  a 5 a   3    3   a 1   a  5   BiÓu thøc: A =. Bµi 1:. a 0   a  5 0   1. Để biểu thức A có nghĩa thì:  a  a  a 5 a   3    3   a 1   a  5   2. A = =. . . . a 3. . . . a 1. a  5 3. a 1. a. . a 5. . a 3 3. Vậy A = 9 – a.  a 0   a 25.  3 a  3  a  a   3 a  15  a  5 a      a 1 a 5   .  a  4 a  3   8 a  15  a     a  1   a  5   . a 0    a 5. a 9  a. Với. a 0 và a 25 6 1 1  x 9 x 3 2. Bài 2: Giải phương trình:. (1).  x 2  9 0  x 3   x  3  x  3 0     x  3 (*) Điều kiện xác định của phương trình:  x  3 0 2 (1)  6 x  9  x  3.  x 2  x  12 0   x  4   x  3  0.  x = - 4 (thoả mãn điều kiện (*)) hoặc x = 3 (Không thoả mãn điều kiện (*)). Vậy phương trình đã cho có nghiệm x = - 4 Bài 3: Giải hệ phương trình: 5(3 x  y ) 3 y  4 15 x  5 y 3 y  4 15 x  2 y 4 30 x  4 y 8     3  x 4(2 x  y )  2 3  x 8 x  4 y  2 9 x  4 y 1 9 x  4 y 1 1 1   1 x x    x   21x 7    3 3     3 9 x  4 y 1 9 x  4 y 1 9. 1  4 y 1  y   1   2  3 1 1 x ,y 3 2 Vậy hệ phương trình đã cho có nghiệm. Bài 4: Phương trình:. x2 – 2mx + m|m| + 2 = 0. có:. 2.  '   m    m m  2  m 2  m m  2. Để phương trình đã cho vô nghiệm thì:. '  0  m2  m m  2  0. Nếu m  0 Bất phương trình (1) trở thành: m 2  m 2  2  0   2  0 luôn đúng.. Nếu m < 0 Bất phương trình (1) trở thành:. (*). (1).

<span class='text_page_counter'>(36)</span> m2  m2  2  0  m2  1  0   1  m  0. (*). Từ (*) và (**) suy ra với m > -1 thì phương trình đã cho vô nghiệm. Bài 5: Gọi V, R, h lần lượt là thể tích, bán kính đáy, chiều cao của hình trụ Theo bài ra ta có: R = 3 cm, h = 2cm  V =  .R2.h =  .32.2 = 18  cm3. Bài 6: a. Ta có:  AHC vuông tại H và M là trung. B. điểm của AC  HM = MC hay  MHC cân tại M. N H. b.  MHC cân tại M   MHC =  MCH. (1).   HMC = 1800 - 2  MCH. A. = 1800 - 2  ACB = 1800 -  ABC. C M. =  CBN hay  NMC =  NBC  Tứ giác NBMC nội tiếp được trong một đường tròn c. Tứ giác NBMC nội tiếp   BNM =  BCM (2) (cùng chắn cung MB)  BHN =  BNH (đối đỉnh) (3). Từ (1), (2) và (3) suy ra:  BNH =  BHN   BNH cân tại B  BN = BH. Mà AM = MC = MH Nên ta cần chứng minh: 2MH2 = AB2 + AB.BH  2MH.MH = AB (AB + BH)  AC.AM = AB.AN. Thật vậy: Xét  ACN và  ABM có: Â chung  ACN =  ABM (Cùng bù với  MBN ). Do đó:  ACN   ABM. . Vậy: 2MH2 = AB2 + AB.BH Bài 7: Với a > 0 Ta có:. AC AM  AB AN.  AC.AM = AB.AN.

<span class='text_page_counter'>(37)</span> a 5(a 2  1) a a 2  1 9(a 2  1)   2   a 2 1 2a a 1 4a 4a  a a2 1  9  1 a a2 1 9 1 9 11  2   .2 a. 2      a   2 2 4a  4  a a  1 4a 4 a 2 2  a 1  a a 2 1   2 4a  a 1 1   a 1 a  a  a  0  Dấu “=” xẩy ra khi:  a 5(a 2  1) 11   2 2a 2 Vậy: a  1. Với a > 0. ---------------------------------------- hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(38)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2007 – 2008 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: 1. Phân tích đa thức sau thành nhân tử: A = a + ax + x + 1 = (a + ax) + (x + 1) = a(1 + x) + (x + 1) =(x+1)(a+1) x2 – 3x + 2 = 0. 2. Giải phương trình:. Ta có: a + b + c = 1 +(-3) + 2 = 0 c Nên phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = a = 2. Vậy: Phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = 5 Bài 2: 1. Gọi V, R, h lần lượt là thể tích, bán kính đáy, chiều cao của hình nón Theo bài ra ta có: R = AC = 2 cm, h = AB = 18cm 1 1 2  V = 3  .R .h = 3  .22.18 = 24  cm3. 2. Chứng minh rằng với a  0; a 1 ta có:. .    1 . a a 1  a  a  a  a    1    1    1  a 1   a1  a 1  .  . a. . . a1    1 a1  . . a. . . a  1 1  a. Bài 3: 1. Vì phương trình x2 – 2(a+1)x + a2 + 2 = 0 (Với a là tham số) có một nghiệm x = 1, gọi nghiệm còn lại là x2 ta có: 2 1  2(a 1)  a  2 0   2  x2 a  2. Vậy: phương trình.  a  1 2 0   2  x2 a  2. a 1   2  x2 1  2. x2 – 2(a+1)x + a2 + 2 = 0. nghiệm còn lại là x = 3. 2. Giải hệ phương trình:.  2 x2     8   x  2. 1 1 y 2 5 1 y 2. a 1   x2 3. (Với a là tham số) có một nghiệm x = 1,.

<span class='text_page_counter'>(39)</span>  2 x2     8   x  2. 1 1 1  2  2 1  1  1   y2 x2 y 2 x2 y 2   5 2 1 8 2 5 1   1  1       x  2 x  2 y  2 y  2  x  2 y  2 y2 x2 y 2 1  2  x  2  x  2 1  x  2 3  x 1  x 1   1  1   y  2 3  y 1  1  1 x2 y 2   x  2 y  2  x 1  Vậy hệ phương trình đã cho có một nghiệm  y 1. Bài 4: 1. Ta có:  HNB = 900 (góc nội tiếp chắn. C. nửa đường tròn (O’))   HNC = 900. M I. (1). N. Ta có:  AMH = 900 (góc nội tiếp chắn nửa A. đường tròn (O))   HMC = 900. O. K. H O'. B. (2).  ABC vuông tại C   MCN = 900 (3). Từ (1), (2), (3)  Tứ giác CMHN là hình chữ nhật (tứ giác có 3 góc vuông) 2. Vì tứ giác CMHN là hình chữ nhật   CMN =  CHN (4)  HBN =  CHN (5) (Góc nội tiếp và góc tạo bởi tia tiếp tuyến và đay cung củng chắn cung. HN trong đườn tròn (O’)) Từ (4) và (5)   CMN =  HBN hay  CMN =  ABN   AMN +  ABN =  AMN =  NMC = 1800  Tứ giác AMNB nội tiếp được trong một đường tròn.. 3. Gọi I là giao điểm của MN và HC  IM = IH = IN Xét  OMI và  OHI có: IM = IH OM = OH OI chung Do đó:  OMI =  OHI   OMI =  OHI = 900 hay OM  MN  MN là tiếp tuyến của đường tròn đường kính AH (*). Chứng minh tương tự ta có:  O’NI =  O’HI = 900 hay O’N  MN  tứ giác OMNO’ là hình thang (OM // O’N). Gọi K là tâm đường tròn đường kính OO’  KO = KO’.

<span class='text_page_counter'>(40)</span> Trong hình thang OMNO’ ta có KI là đường trung bình nên : KI // OM  KI  MN (6) 1 1 1 Và KI = 2 (OM + O’N) = 2 (OH + HO’) = 2 OO’  I thuộc đường tròn đường kính OO’ (7). Từ (6) và (7) ta có: MN là tiếp tuyến của đường tròn đường kính OO’ Từ (*) và (**) suy ra: MN là tiếp tuyến chung của đường tròn đường kính AH và đường tròn đường kính OO’ Bài 5:. Từ a + b = 2005  a = 2005 - b. Khi đó: ab = (2005 - b). b. 2 2   2005  2  2005    2005  2   2005 b  b         2  2    2      =. Dấu “=” xẩy ra khi. 2  2005  b    0  2    a 2005  b . 2. 2005   2005   b    2   2  . 2. 2005  a   2  b  2005  2.  2005    Vậy giá trị lớn nhất của ab bằng  2 . 2. khi. a b . 2005 2. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(41)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2008 – 2009 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: Cho hai số x1 = 2 - 3 , x2 = 2 + 3 1. Ta có: x1  x2 (2  3)  (2  3) 4 x1 x2 (2  3)(2 . (1). 3) 4  ( 3) 2 1. (2). 2. Từ (1) suy ra: x1 4  x2 thay vào (2) ta được: x1 x2 1   4  x2  x2 1  x2 2  4 x2  1 0 2 Vậy x1 , x2 là hai nghiệm của phương trình x  4 x  1 0. Bài 2: 1. Giải hệ phương trình: 3x  4 y 7 3 x  4 y 7 11x 11  x 1  x 1      2 x  y 1 8 x  4 y 4  2 x  y 1 2.1  y 1  y 1  x 1  Vậy hệ phương trình đã cho có nghiệm  y 1. 2. Rút gọn biểu thức: Với a 0; a 1  a 1   a  1  A=.  =. . ta có:   1  a 1   a 1  a  2 = . 2. . . . a1. a1. a 1  1 a 1 a a 2  a 1 a 2 a 1. Vậy A =. a. . . a 1.  1  a 1 a 1  a  2 . a 1  a a 2. Với a 0; a 1. Bài 3: Trong mặt phẳng toạ độ Oxy đường thẳng (d): y = (m2 - m)x + m song song với đường thẳng (d’): y = 2x + 2 m2  m 2    m 2. m2  m  2 0    m 2. (m  1)  m  2  0  m  1  m 2. Vậy với m = -1. thì đường thẳng (d) song song với đường thẳng (d’) Bài 4:.

<span class='text_page_counter'>(42)</span> C. 1. Ta có:  NAI =  NMA (1) (góc A. nội tiếp và góc tạo bởi tia tiếp tuyến. B I. và dây cung cùng chắn cung AN trong đường tròn (O’)). H N.  ABC =  AMC(Hai góc nội tiếp. O. O'. cùng chắn cung AC trong đường tròn (O)) hay  NMA =  ICB (2) Từ (1) và (2) suy ra:  NAI =  IBC Xét  AIN và  BIC có:. M.  NAI =  IBC (c/m trên). AI = IB (vì I là trung điểm của AB)  AIN =  BIC (đối đỉnh). Do đó:  AIN =  BIC  IC = IN  tứ giác ANBC có hai đường chéo cắt nhau tại trung điểm của mỗi đường  Tứ giác ANBC là hình bình hành.. 2. ANBC là hình bình hành   IBN =  IAC hay  IBN =  BAC (3) Mặt khác:  BMC =  BAC. (4) (Hai góc nội tiếp cùng chắn cung BC trong đường tròn. (O)) Từ (3) và (4) suy ra:  IBN =  BMI  BI là tiếp tuyến của đường tròn ngoại tiếp tam giác BMN. 3. Gọi AH là đường cao của tam giác ABC , C’ là điểm chính giữa cung nhỏ BC  CH  C’I 1 SANBC = 2SACB = 2. 2 CH.AB = CH.AB. Để SANBC lớn nhất thì SACB lớn nhất  CH lớn nhất  CH = C’I  C trùng với C’ hay C là điểm chính giữa cung nhỏ BC. Mà M, I, C thẳng hàng  M, O, C thẳng hàng  M là điểm chính giữa cung lớn BC. Bài 5:. . 1 x . x2  1. . 2005. .  1 x  x2  1. . 2005. 22006. Điều kiện xác định của phương trình x  1 hoặc x 1 Gọi a là nghiệm dương của phương trình khi đó a 1 2 2 Ta có: 1  a  a  1  0,1  a  a  1  0.

<span class='text_page_counter'>(43)</span> . . 2005.  a  1. 2005. . 2005. . 2005.  1 a . a2  1.   1 a . a2  1.  1 a . .  1 a . .  1 a . 2. a2  1. 2. a 1. 2005. . 2005.  a  1. 2005. .  1 a  a2  1.   1 a .  1 a  a2  1 2. .  1 a  a2  1. . 2.  1 a  a  1. . . 2005. 2005. 2005.  2  . .  a2  1 1 a  a2  1  . . 1 a . . 2005. 2005. 2. . 2a  2. . 2. . 2.1  2. . 2005. Vì a 1. 2.22005 22006. 2. 2006. 1  a  a 2  1 1  a  a 2  1   a 1 a 1. Vậy phương trình đã cho có x = 1 là nghiệm dương. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(44)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2009 – 2010 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: Phương trình: x2 – 4x + q = 0 (1) với q là tham số 1. Khi q = 3 Phương trình (1) trở thành x2 – 4x + 3 = 0 Ta có: a + b + c = 1 + (- 4) + 3 = 0 c Nên phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = a = 3. 2. Để phương trình (1) có nghiệm thì:  ' (  2) 2  q 0  4  q 0  q 4. Vậy với q 4 thì phương trình (1) có nghiệm. Bài 2:. Giải hệ phương trình:. 2 x  y 5    x  2 y 7. 2 x  2 y 10    x  2 y 7.  x 3   3  2 y 7.  x 3   y 2.  x 3  Vậy hệ phương trình đã cho có nghiệm  y 2. Bài 3: Trong mặt phẳng toạ độ Oxy cho parabol (P):. y = x2 và điểm D(0;1).. 1. Phương trình đường thẳng (d) đi qua điểm D(0;1) và có hệ số góc k là: y = k(x - 0) + 1  y = kx + 1. 2. Hoành độ giao điểm của parabol (P) và đường thẳng (d) là nghiệm của phương trình: x2 = kx + 1  x2 - kx - 1 = 0 (2) Ta có:  = k2 –4.(- 1) = k2 + 4 > 0 với mọi k Nên phương trình (2) luôn có hai nghiệm phân biệt với mọi k. Hay đường thẳng (d) luôn cắt parabol (P) tại hai điểm phân biệt G và H với mọi k. 3. Hoành độ của hai điểm G và H lần lượt là x 1 và x2. Khi đó x1 và x2 là hai nghiệm của c 1  phương trình (2)., áp dụng định lý vi – ét ta có: x 1.x2 = a 1 = -1 Đường thẳng d1 đi qua. O(0;0) và điểm G(x1 ; x12) có phương trình là: y = x1.x Đường thẳng d2 đi qua O(0;0) và điểm H(x2 ; x22) có phương trình là: y = x2.x Vì x1.x2 = -1 nên d1  d2 hạy OG  OH suy ra: Tam giác GOH là tam giác vuông tại O.

<span class='text_page_counter'>(45)</span> Bài 4: 1. Ta có:. C.  OQD +  OBD = 900 + 900=1800  Tứ giác BDQO nội tiếp được trong Q. một đường tròn.. D. 2. Xét  BKD và  AKC có:  KBD =  KAC = 900  BKD =  AKC. A. O. B. K. Do đó:  BKD   AKC . CA BD  CK DK. (1). Mà CA = CQ, DQ = DB (2) (hai tiếp tuyến cùng xuất phát tại một điểm) CQ DQ  Từ (1) và (2) suy ra: CK DK. hoctoancapba.com. 3. Trong tam giác ODB vuông tại B ta có: BD = OB tg  BOD = R.tg  Ta có:  BOQ = 2  BOD = 2  (Theo tính chất hai tiếp tuyến cắt nhau)   OKQ = 900 -  KOQ = 900 - 2  OQ R Trong tam giác vuông OQK vuông tại Q ta có: OK = cos KOQ = cos 2 R  KA = OK + OA = cos 2 + R. Trong tam giác KAC vuông tại A ta có: R AC = AK.tg  AKC = ( cos 2 + R). tg(900 - 2  ) 1 1 Ta có:  DOQ = 2  BOQ,  COQ = 2  AOQ (tính chất hai tiếp tuyến cắt nhau) 1 1 Do đó:  COD =  DOQ +  COQ = 2 (  BOQ +  AOQ) = 2 .1800 = 900   COD vuông tại O. Mà OQ  KC nên OQ2 = CQ.QD = AC.BD (vì CA = CQ, DQ = DB )  AC.BD = R2. Vậy: tích AC.BD chỉ phụ thuộc vào R, không phụ thuộc vào  . Bài 5: (1 Điểm) Ta có: D2 = (t + u + v)2 = u2 + v2 + t2 + 2uv + 2ut + 2vt (1).

<span class='text_page_counter'>(46)</span> 3t 2 Mặt khác: Theo giả thiết u2 + uv + v2 = 1- 2.  2uv = 2 - 2u2 - 2v2 -3t2 (2). Thay (2) vào (1) ta được: D2 = 2 - u2 - v2 -2t2 + 2ut + 2vt = 2 – (u - t)2 – (v - t)2  2 3 2 2 2  2 2 t  9 u  v  uv 1  2 t    u t  u t v t v t    . D2 = 2 khi  - 2 D .  2 t  3  2  u  3   2 v  3 .  t    u    v  hoặc . 2 3 2 3 2 3. 2.  t    u    v  2 Vậy: giá trị nhỏ nhất của D là khi . Giá trị lớn nhất của D là. 2 khi. 2 3 2 3 2 3.  2 t  3   2 u  3   2 v  3 . ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(47)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2010 – 2011 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (2 Điểm) Cho phương trình: x2 + px - 4 = 0 (1) với p là tham số 1. 1. Khi p = 3 Phương trình (1) trở thành x2 + 3x - 4 = 0 Ta có: a + b + c = 1 + (-6) + 5 = 0 c Nên phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = a = - 4 2 2 2. Ta có:   p  4.( 4)  p  16  0.  x1  x2  p  x x  4 Nên phương trình (1) luôn có hai nghiệm x1, x2 và  1 2. Mặt khác: x1(x22 + 1) + x2(x12 + 1) = x1 x2 x2  x1  x2 x1 x1  x2  4 x2  x1  ( 4 x1 )  x2  3( x1  x2 ) ( 3).( p) 3 p. Để: x1(x22 + 1) + x2(x12 + 1) > 6 thì: 3p > 6  p > 2 Vậy với p > 2 thì phương trình (1) luôn có nghiệm x1, x2 thoả mãn x1(x22 + 1) + x2(x12 + 1) > 6 Bài 2: Với c  0; c 9 ta có:  c 3   c  3 C =  . .  . c 3 . Vậy C = 2. Ta có:. c  3 1 1     c  3   3 c =.    .  . c  3   c 3   c  3 .3. c. 4 c 3. với. c  3 3  0 . . 2.   c  3  c  3   c  3 c 3 . . c3   . c  0; c 9 4 4  c 3 3. 2. c 3 3. c. 12 c. . . c  3 .3. c. . 4 c 3.

<span class='text_page_counter'>(48)</span> Do đó: giá trị nguyên của C = 1 Khi đó:. 4 1  c 3. c  3 4  c 1. Vậy với c = 1 thì C nhận giá trị nguyên bằng 1 Trong mặt phẳng toạ độ Oxy cho parabol (P): y = x 2 và các điểm C, D thuộc. Bài 3:. parabol (P) với xC = 2, xD = -1. 1. Tung độ của điểm C là: yC = xC2 = 22 = 4  điểm C có toạ độ là (2; 4) Tung độ của điểm D là: yD = xD2 = (-1)2 = 1  điểm D có toạ độ là (-1; 1) x = k không phải là phương trình của đườn thẳng CD Gọi y = ax + b là phương trình đường thẳng CD. Vì điểm C(2; 4) thuộc đường thẳng CD nên ta có: 4 = 2a + b  b = 4 – 2a (1) Vì điểm D(-1; 1) thuộc đường thẳng CD nên ta có: 1 = (-1)a + b (2) Thay (1) vào (2) ta được: 1 = -x + 4 – 2a  a = 1 Thay a = 1 vào (1) ta được b = 4 – 2.1 = 2 Vậy đường thẳng CD có phương trình: y = x + 2 2. Để đường thẳng (d): y = (2q2 - q)x + q + 1 (với q là tham số) song song với đường thẳng CD thì: 2q 2  q 1 2q 2  q  1 0    q  1 2 q 2  1. Vậy với. q. 1 2.  1  1  q  1  q   0  q 2   2 q 1  .. thì đường thẳng (d): y = (2q2 - q)x + q + 1 (với q là tham số) song song với. đường thẳng CD. Bài 4: 1. Ta có:  CMD = 900,  CND = 900. C. Nên C, D, M, N cùng thuộc đường tròn đường kính CD. N. K'. Hay tứ giác CDMN là tứ giác nội tiếp trong. H. một đường tròn. 2.  KDB = 900 (góc nội tiếp chắn nửa đường tròn)  DK // CM (cùng vuông góc với BD) (1). O. B. I. K P. M D.  KCB = 900 (góc nội tiếp chắn nửa đường tròn)  CK // DN (cùng vuông góc với BC) (2). Từ (1) và (2) suy ra tứ giác CHDK là hình bình hành. (tứ giác có các cặp cạnh đối song song)..

<span class='text_page_counter'>(49)</span> 3. Gọi KP là đường cao của tam giác CKD , I là trung điểm của CD, K’ là điểm chính giữa cung nhỏ DC  KP  K’I 1 Vì tứ giác CHDK là hình bình hành nên SCDH = SCKD = 2 KP.CD. Để SCDH lớn nhất thì SCKD lớn nhất  KP lớn nhất  KP = K’I  K trùng với K’ hay K là điểm chính giữa cung nhỏ CD. Mà K, O, B thẳng hàng  B là điểm chính giữa cung lớn CD. Vậy điểm B là điểm chính giữa cung lớn CD thì diện tích tam giác CDH lớn nhất. Bài 5: Ta có: u + v = 4  u2 + v2 = 16 – 2uv Mặt khác: u, v là các số dương nên áp dụng bất đẳng thức cô si ta có: 4uv  (u + v)2  4uv  16  uv  4 33 33 33 65 P = u2 + v2 + uv = 16 – 2uv + uv  16 – 2.4 + 4 = 4 65 P= 4. khi u = v và u + v =4  u = v = 2. 65 Vậy giá trị nhỏ nhất của P là 4 khi u = v = 2. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(50)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2011 – 2012 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Bài 1: (1,5 Điểm) 2 ,. 1. Với hai số x1 = 1 +. x2 = 1 -. 2 ) + (1 -. Ta có: x1 + x2 = (1 +. 2. 2)=2. 2. Giải hệ phương trình:  x  2 y 1   2 x  y  3.  x  2 y 1   4 x  2 y  6. 5 x  5   2 x  y  3.  x  1   2( 1)  y  3.  x  1   y 1. Vậy hệ phương trình đã cho có nghiệm x = -1, y = 1 Bài 2: 1. Với c 0; c 4 ta có c . . .   c  2 . c 2 . c.  c   c  2 C =.  c  2. c 2 4 c  1. :. c 4 c  1 1   : c 4  c 2 c 2. 1  c 2. 1. . c 2. . c 2. . ( c  2) . 1 2. c. 1. Vậy C = 2  c. với c 0; c 4 1. 2. Với. . c 6  4 2  2  2. . 2. 2. thì C =. c. 1.  2.  2 2. 2. . 1 1  2  (2  2) 2. Bài 3: (2,5 Điểm) Cho phương trình. x2 – (2p – 1)x + p(p – 1) = 0 (1) (Với p là tham số). 1. Với p = 2 phương trình (1) trở thành x2 – (2.2 – 1)x + 2(2 – 1) = 0  x2 – 3x + 2 = 0. hoctoancapba.com. Ta có: a + b + c = 1 + (-3) + 2 = 0 c Nên phương trình đã cho có hai nghiệm x1 = 1, x2 = a = 2.

<span class='text_page_counter'>(51)</span> 2. 2. Ta có:.     2 p  1   4 p  p  1 4 p 2  4 p  1  4 p 2  4 p 1  0. với p.  Phương trình (1) luôn có hai nghiệm phân biệt với mọi p.. 3. x1, x2 là hai nghiệm của phương trình (1) (với x1 < x2) nên : x1 . (2 p  1)  2. . . 2 p  1 1 (2 p  1)   2 p  1  1  p  1 x2   p 2 2 2 ,. Ta có: x12 – 2x2 +3 = (p - 1)2 – 2p +3 = p2 – 4p + 4 = (p - 2)2  0 với p x12 – 2x2 +3 = 0 khi (p - 2)2 = 0  p 2 Vậy x12 – 2x2 +3  0 Bài 4: 1. Ta có:  CFH = 900,  CKH = 900. D. Nên C, F, H, K cùng thuộc đường tròn đường kính CH. z. F. Hay tứ giác CFHK là tứ giác nội tiếp. H. trong một đường tròn. 2. Ta có:  CFE   CKD. C. Q K. CF CK   CE CD. E. Xét  CFK và  CED có:  C chung CF CK  CE CD. Dó đó:  CFK   CED (c – g - c) 3. Vì  EFD = 900,  EKD = 900  K, F thuộc đường tròn đường kính ED. Ta có:  CFK =  KED ( vì  CFK   CED ) (1)  CFK =  CHK hay  CFK =  QHK (cùng chắn cung CK trong đường tròn ngoại tiếp tứ. giác CKHD) (2)  QKD =  KED hay  QKH =  KED (góc nội tiếp và góc tạo bởi tia tiếp tuyến và dây. cung cùng chắn cung KF trong đường tròn đường kính DE)(3) Từ (1), (2) và (3) ta có:  QKH =  QHK (4) .  QHK cân tại Q  QK = QH (*). Mặt khác ta có:.  QKH +  QKC = 900 (5)  QHK +  QCK = 900 (6). Từ (4), (5) và (6)   QCK cân tại Q  QK = QC (**) Từ (*) và (**) suy ra QC = QH hay Q là trung điểm của CH.

<span class='text_page_counter'>(52)</span> Bài 5: a b c Vì a, b, c là các số dương nên b  c > 0, a  c > 0, b  a > 0. áp dụng bất đẳng thức cô si ta có: b c b c b c a b c 1 1  1 2      b  c  a a a 2a a bc 2a a. a 2a  b c a b c. a c a c b c a a c 1 1  1 2      bc a b b 2b b a c 2b b. b 2b  a c a b c. ba ba bca ba 1 1  1 2      b c a c c 2c c ba 2c c. c 2c  b  a a b c. . a b c 2a 2b 2c      2 b c a c b  a a b c a b c a b c. b  c  a 1  a c 1   b  b  a  c 1 Dấu “ = “ xẩy ra khi: . b  c a   a  c b  a b c 0  b  a c. Trái với giả thiết a, b, c là các số dương Vậy:. a b c   2 bc a c ba. ---------------------------------------- Hết ---------------------------------------------.

<span class='text_page_counter'>(53)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2012 – 2013 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT.

<span class='text_page_counter'>(54)</span>

<span class='text_page_counter'>(55)</span>

<span class='text_page_counter'>(56)</span>

<span class='text_page_counter'>(57)</span>

<span class='text_page_counter'>(58)</span> SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO THANH HÓA KỲ THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT Năm học 2013 – 2014 Môn thi: Toán Ngày thi: 12 tháng 7 năm 2013 Thời gian làm bài: 120 phút Câu 1: (2,0 điểm) 1. Cho phương trình a. Tính tổng: S = a+b+c b. Giải phương trình trên.. với các hệ số a=1; b=2; c=-3.. 2. Giải hệ phương trình Câu 2: (2,0 điểm). Cho biểu thức. với a) Rút gọn biểu thức Q. b) Tính giá trị của Q khi . Câu 3: (2,0 điểm) Cho đường thẳng d: y = 2bx+1 và parabol (P) = a) Tìm b để d đi qua . b) Tìm b để đường thẳng d cắt parabol (P) tại hai điểm phân biệt có hoành độ lần lượt là thỏa mãn điều kiện . Câu 4: (3,0 điểm) Cho đường tròn (O;R) đường kính EF. Bán kính IO vuông góc với EF, gọi J là điểm bất kỳ trên cung nhỏ EI (J khác E và I), FJ cắt EI tại L, kẻ LS vuông góc với EF (S thuộc EF). a) Chứng minh tứ giác IFSL nội tiếp. b) Trên đoạn thẳng FJ lấy điểm N sao cho FN=EJ. Chứng minh rằng, tam giác IJN vuông cân. c) Gọi d là tiếp tuyến của (O) tại E. Lấy D là điểm nằm trên d sao cho hai điểm D và I nằm trên cùng một nửa mặt phẳng bờ là đường thẳng EF và ED.JF = JE.OF. Chứng minh rằng đường thẳng FD đi qua trung điểm của đoạn thẳng LS. Câu 5: (1,0 điểm) Cho a, b, c > 0 thỏa mãn . CMR:. ..

<span class='text_page_counter'>(59)</span> SỞ GD & ĐT THANH HOÁ. KỲ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC 2013 – 2014 MÔN: TOÁN THỜI GIAN LÀM BÀI: 120 PHÚT. Câu 1(2đ) 1. a) S = 0 b) Pt có hai nghiệm phân biệt : x1 = 1 ; x2 = -3. 2. Hpt có nghiệm duy nhất (x;y) = (2;0). Câu 2(2đ): 1 y. a) Q =. y ( y  1). .. ( y  1) 2 y 1 2. . y1 y 2  1 1  2 21 .. b) y 3  2 2 (1  2)  Q = Câu 3(2đ) a) (d) đi qua B(1;5)  5 = 2b.1 + 1  b = 2 . PT (d) : y = 4x + 1. b) Hoành độ giao điểm là nghiệm pt : 2x2 + 2bx + 1 = 0 (*) , Có :  = b2 - 2 . ĐK để (d) và (P) cắt nhau tai hai điểm pb là (*) có 2 nghiệm pb Điềm này xảy ra    0  b  2 hoặc b  2 (*1). Vì x1 ; x2 là nghiệm nên theo viet ta có : x1 + x2 = -b. Theo đề bài : x12 + x22 + 4(x1 + x2) = 0  (x1 + x2)2 + 2.(x1 + x2) = 0  b2 + 2b = 0  b = 0 (loại) hoặc b = -2(t/m). Vậy b = -2. Câu 4(3đ) a) Tứ giác IFSL nt đg tròn đg kính LF. b) MC IJN vuông cân: ,.  Trong (O) có IO  FE(gt)  I là điểm chính giữa EF  IE = IF(đl liên hệ cung và dây) Xét EJI và FIN có: IE = IF(cm trên) EJ = FN (gt)   NFI  JEI (góc nt chắn JI )  EJI = FIN(c.g.c)  JI = IN (1)(hai cạnh tương ứng)  NIF  JIE. và. (góc tương ứng).   EIN        JIE NIF  EIN hay JIN EIF . Mà EIF = 900(góc nt chắn nửa đg tròn)   JIN = 900 (2) Từ (1) và (2) suy ra tam giác IJN vuông cân.(đpcm). c) Gọi P là gđ của FJ với DE. K là gđ của DF với LS. DE OE  Theo đề bài ED.JF = JE.OF hay JE JF ( DO OE = OF)  DEO EJF (cgc)   J  EOD EF . Mà chúng ở vị trí đồng vị nên OD//FP. Lại có o là trung điểm của EF  D là trung điểm của EP(đl đg tb)  ED=DP(3). Mặt khác LS//EP(cùng vuông góc với EF) . SK KF LK FK SK KL     ED FD (talet); DP FD (talet) ED PD kết hợp với (3)  K là trung điểm của. LS (đpcm) Câu 5(1đ).

<span class='text_page_counter'>(60)</span> a4 b  3c 1 2   a b  3 c 16 2 Áp dụng cosi: b4 c  3a 1 2   b c  3a 16 2 c4 a  3b 1 2   c a  3b 16 2 b  3c c  3a a  3b 1 2 (a  b 2  c 2 )  VT + ( 16 + 16 + 16 )  2 1 2 1 (a  b 2  c 2 ) ( a  b  c)  VT  2 - 4 Dấu bằng xảy ra khi:  a4 b  3c  b  3c  16  b  3c 4  b 4 c  3a    c  3a 4   a b c 1  16  c  3a  a  3b 4 4  c a  3b   16  a  3b (do a;b;c dương). Mặt khác áp dụng BĐT bunhia: 2 2 2 (a + b + c)2  (1 + 1+ 1)(a2 + b2 + c2 )  a + b + c  3 . a  b  c 2 2 2  - (a + b + c)  - 3 . a  b  c 1 2 1 1 2 3 (a  b 2  c 2 ) (a  b  c) (a  b 2  c 2 ) 2 2 2  2 2 - 4 - 4 . a  b c 1 2 3 (a  b 2  c 2 ) 2 2 2  VT  2 - 4 . a  b  c Dấu bằng xảy ra khi: a = b = c = 1 Lại có: a2 + b2  2ab b2 + c2  2bc c2 + a2  2ca.  a2 + b2 + c2  ab + bc + ca  3  a2 + b2 + c2  3  a b c  a b c 1  ab  bc  ca  3  Dấu bằng xảy ra khi:. a 2  b2  c2  3 .. Xét hiệu: 1 2 3 3 (a  b 2  c 2 ) 2 2 2 A= 2 - 4 . a  b c - 4 2 2 2 Đặt t = a  b  c với t  3. 3 3 3 1 3 1 3 2 2 A= 2 t - 4 t- 4 =(2 t - 2 t)+( 4 t- 4 )= 3 1 = (t - 3 ).( 2 t + 4 ) Do t  3 nên A  0  3 1 2 3 (a  b 2  c 2 ) 2 2 2 Hay 2 - 4 . a  b  c 4. 3 3 ) + 4 (t 3 1 3 2 t2 - 4 t  4 1 2 t .(t -. a4 b4 c4 3     b  3c c  3a a  3c 4. Dấu bằng xảy ra khi và chỉ khi: a = b = c =1(đpcm). 3).

<span class='text_page_counter'>(61)</span> SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO THANH HÓA ĐÈ CHÍNH THỨC ĐỀ A. KỲ THI TUYỂN SINH LỚP 10 THPT Năm học: 2014 – 2015 Môn thi: Toán Thời gian làm bài: 120 phút không kể thời gian giao đề Ngày thi: 30 tháng 06 năm 2014 Đề có: 01 trang gồm 05 câu.. Câu 1: (2,0 điểm) 1. Giải các phương trình: a. x – 2 = 0 b. x2 – 6x + 5 = 0 3x - 2y = 4  2. Giải hệ phương trình:  x + 2y = 4 x -1  1 1  A= 2 :  x -x  x x +1  với x > 0; x 1 Câu 2: (2,0 điểm) Cho biểu thức:. 1. Rút gọn A. 2. Tính giá trị của biểu thức A khi x = 4 + 2 3 Câu 3: (2,0 điểm) Trong mặt phẳng tọa độ Oxy cho đường thẳng (d): y = mx - 3 tham số m 2. và Parabol (P): y = x . 1. Tìm m để đường thẳng (d) đi qua điểm A(1; 0). 2. Tìm m để đường thẳng (d) cắt Parabol (P) tại hai điểm phân biệt có hoàng độ lần lượt x -x = 2. là x1, x2 thỏa mãn 1 2 Câu 4: (3,0 điểm) Cho đường tròn tâm O đường kính AB = 2R. Gọi C là trung điểm của OA; qua C kẻ đường thẳng vuông góc với OA cắt đường tròn đó tại hai điểm phân biệt M và N. Trên cung nhỏ BM lấy điểm K ( K khác B và M), trên tia KN lấy điểm I sao cho KI = KM. Gọi H là giao điểm của AK và MN. Chứng minh rằng: 1. Tứ giác BCHK là tứ giác nội tiếp. 2. AK.AH = R2 3. NI = BK Câu 5: (1,0 điểm) Cho các số thực dương x, y, z thỏa mãn xyz = 1. Tìm giá trị lớn nhất của biểu thức. SỞ GIÁO DỤC THANH HÓA Đề chính thức ĐỀ A Câu. Q=. 1 1 1 + + x + y +1 y + z +1 z + x +1. HƯỚNG DẪN CHẤM MÔN TOÁN THAM KHẢO Năm học: 2014 – 2015 Ngày thi: 30 tháng 06 năm 2014 Thời gian làm bài: 120 phút Nội dung. Điểm.

<span class='text_page_counter'>(62)</span> 1. Giải các phương trình: a. x = 2 b. x2 – 6x + 5 = 0. Nhận thấy 1 + (-6) + 5 = 0 phương trình có dạng a+ b + c = 0.. Câu 1  x1 = 1 (2điểm  x =5 ) Vậy ngiệm của phương trinh là:  2. 0.5 0.75. 3x - 2y = 4 4x = 8 x = 2     x + 2y = 4 y = 1 2. Giải hệ phương trình:  x + 2y = 4. 0.75. Câu 2 1. Với với x > 0; x 1 (2điểm x -1  1 1 A= 2 : ).   x -x  x x +1   x +1- x x -1 A= :  x( x +1)( x -1)  x x +1.   . 1. 1 x x +1  1 x( x +1) 1 A= x A=. 2 2. Với x = 4 + 2 3 ( 3  1) . A=. 1 x = ( 3 1) 2  3  1. , suy ra. 1 31  2 3 1. 0.5 0.5. Câu 3 1. Đường thẳng (d) đi qua điểm A(1; 0) nên có 0 = m.1- 3  m = 3 (2điểm 2. Xét phương trình hoành độ giao điểm giữa (d) và (P): x 2 - mx + 3 = 0 Có Δ = m 2 -12 ) (d) cắt (P) tại hai điểm phân biệt có hoàng độ lần lượt là x1, x2 khi  m 2 3 Δ = m 2 -12 > 0  m 2  12  m  2 3    m   2 3  x1 + x 2 = m   x1x 2 = 3. 0.5. 0.75. Áp dụng hệ thức Vi – Ét ta có: Theo bài ra ta có 2. 2. x1 - x 2 = 2   x1 - x 2  = 4   x1 + x 2  - 4x1x 2 = 4  m 2 - 4.3 = 4  m 2 = 16  m = ±4 m = ±4 là giá trị cần tìm.  Câu 4 1. Ta có AMB = 900 (góc nội tiếp chắn nửa đường tròn); MN  AB (3điểm    AMB + BCH = 900  tứ giác BCHK nội tiếp ) 2. Ta có ΔACH ΔAKB(gg) AH AC  = AB AK. 1  AH.AK = AC.AB = 2R. R = R 2 2 3. Ta có: ΔOAM đều (cân tại M và O)     MAB = NAB = MBN = 600. 0.75. 1.0 1.0. 0.25.

<span class='text_page_counter'>(63)</span>  ΔMBN, ΔKMI đều. Xét ΔKMB và ΔIMN có: MK = MI (cạnh tam giác đều KMI). 0.25.    KMB = IMN. 0.25 0. (cùng cộng với góc BMI bằng 60 ) MB = MN (cạnh tam giác đều BMN)  ΔKMB ΔIMN(c.g.c). 0.25.  NI = BK. Câu 5 Với x, y, z là các số dương thỏa mãn xyz = 1 ta đặt x = a3, y = b3, z = c3  abc = 1 (1điểm Khi đó ta có: ) x + y +1 = a 3 + b3 + abc =  a + b   a 2 - ab + b 2  + abc  a + b  ab + abc = ab(a + b + c) Tương tự: y + z +1 bc(a + b + c) z + x +1 ca(a + b + c) 1 1 1 abc abc abc Q= + +  + + 1 x + y +1 y + z +1 z + x +1 ab(a + b + c) bc(a + b + c) ca(a + b + c). Vậy GTLN của Q = 1 khi a = b = c, hay x = y = z =1 Câu nàu la anh em với đề thi HSG lớp 9 huyện H.Hóa 2009 - 2010. 0.25 0.25 0.25 0.25.

<span class='text_page_counter'>(64)</span>

<span class='text_page_counter'>(65)</span>

<span class='text_page_counter'>(66)</span>

×