Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (126.18 KB, 3 trang )
Cái chuyện đàn ông mê thể thao, bóng đá đúng là chuyện khó tránh khỏi. Thế nhưng, quá
mê một thứ gì đó cũng thật là chán.
Cảm thấy chồng quá si mê một thứ chỉ làm vợ con mệt hơn mà thôi. Vì chồng dành cả thời
gian, tâm sức cho việc đó, chẳng bận tâm tới vợ con đang làm gì, cần gì, muốn gì.
Tôi vốn có một người chồng như thế. Vào ngày thường thì không sao chứ hôm nào có trận
bóng là y như rằng, anh không màng gì tới chuyện vợ con. Từ chuyện vợ làm gì, với ai, đi đâu,
mặc kệ, không cần bận tâm vì sắp tới trận bóng đá hay rồi.
Mỗi ngày chồng lên lịch đá bóng một buổi chiều tối, đó là nếu như không có trận nào hay ở
tivi. Tức là, chỉ có bóng đá mới cản được trận bóng đá khác, trận nào hay thì chồng ưu tiên số một.
Không có chỗ cho chuyện khác xen vào, dù là chuyện gì đi nữa.
Gần đây, có đợt seagame và nhiều trận ngoại hạng anh hay, chồng chỉ biết cắm mặt vào cái tivi.
Bữa cơm thì chồng không giúp được vợ gì cả, vì việc vợ vợ làm, còn chồng phải chăm chăm vào
tivi đã, chỉ cần bỏ lỡ một phút là cũng mất quả hay. Tôi thì nấu nướng trong bếp, còn chồng thì cứ
ở ngoài vỗ đùi đen đét. Sai cái gì chồng cũng cau có, còn gằn giọng: “Cô không thấy tôi đang xem
bóng đá à?”. Nghĩ mà bực mình cực kì.
Hôm rồi, trận bóng hay diễn ra vào lúc 7h30, lúc ấy tôi nấu cơm sắp xong, bảo chồng đợi tí rồi
ăn. Thế mà chồng đùng đùng đứng dậy, cầm áo đi. Chồng bảo, không kịp ăn vì phải ra ngoài xem
trận này hay lắm, có mấy người bạn đợi ở quán cà phê. Thế là cơm nguội, canh nguội, hai mẹ con
lại ngồi ăn với nhau, buồn rầu!
Nếu mà chồng có xem bóng hay là đi đá bóng thì đừng hòng có chuyện vợ xen vào được. Ví
như vợ có ốm chắc cũng mặc kệ, hay con có ốm thì “cứ đưa tới viện đi, tí anh qua giờ, hết trận
này”. Bản thân các bạn mà gặp phải trường hợp như vậy có ức không?
Từ ngày có cái seagame diễn ra, chồng không thèm ngó ngàng đến tôi luôn. Chồng bận bịu
bóng đá, còn các cược, không thể nào quan tâm tới vợ.
Tôi chưa một lần cấm đoán chồng nhưng cái gì cũng phải có giới hạn, chồng làm thế khác nào
chửi vào mặt tôi, coi tôi không ra gì. Ở gia đình phải bình đẳng, ai cũng có tiếng nói. Không có
kiểu người cứ làm, còn người cứ ăn và chơi như vậy. Chơi bời cũng phải có chừng mực. Đam mê
thì đam mê nhưng phải xác định vợ con là quan trọng, không nên bỏ bê vợ con ngay cả khi vợ ốm
như thế!
Từ ngày có cái seagame diễn ra, chồng không thèm ngó ngàng đến tôi luôn. Chồng bận bịu
bóng đá, còn các cược, không thể nào quan tâm tới vợ. Đã lâu lắm rồi hai vợ chồng không ‘chung