Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (111.38 KB, 2 trang )
Mùa xuân à, có phải anh sắp đến rồi không?
Sáng nay em đi dạo phố, thấy mưa bụi cứ ve vuốt, vấn vít
quấn lấy mớ tóc mây. Em chợt vui mừng lắm. Mùa xuân à,
có phải anh sắp đến rồi không?
Mùa xuân ơi, chắc anh chẳng biết đâu rằng em đã đơn phương yêu anh từ lâu lắm rồi. Anh là tình
đầu của em, thật đấy!
Người ta nói mùa xuân đa tình lắm, vậy nhưng em vẫn cứ yêu anh, vì sao thế nhỉ?
Em thích anh từ khi em còn là cô bé tí xíu, lon ton chạy theo mẹ trên những con đường quen
thuộc. Anh có biết vì sao không? Vì khi có anh, em được nhận lì xì đỏ của mọi người đấy.
Lớn một chút nữa, khi đã trở thành một cô thiếu nữ em vẫn thích, à không là yêu anh mới phải
nhưng bằng một niềm hân hoan khác. Lúc ấy sự xuất hiện của anh làm em thấy cuộc sống thật
tuyệt. Anh giống một thứ men say đặc biệt, mê hoặc hết thảy trái tim em, khiến trái tim em mê
đắm lạ thường với những điều tưởng như giản dị.
Anh đến mang màu hoa đào phai em hằng lưu luyến. Còn cả cơn gió anh hay dắt bên mình thổi cái
rét ngọt ru những cảm xúc thăng hoa.
Anh đến mang nắng xuân ngọt ngào, dịu nhẹ, mang cánh bướm xuân điểm tô cuộc sống rực rỡ sắc
màu.
Anh đến khiến sự sống vạn vật bỗng bừng thức dậy sau những ngày đông lạnh lẽo, cô đơn. À, còn
cả trái tim em nữa, nó đợi anh lâu lắm rồi, suốt cả mùa đông dài và giá rét đấy, chắc anh chẳng biết
đâu.
Em đã viết thư cho anh nhiều lắm đấy dù biết anh chẳng có thời gian để đọc nó đâu. Em cũng biết
có rất nhiều cô gái đương độ xuân sắc, yêu anh sẵn sàng bằng cả con tim nồng nhiệt, giống như
em.