Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Tài liệu Tiền thừa, lãi suất tăng pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (67.2 KB, 2 trang )

Tiền thừa, lãi suất tăng
Có bao giờ bạn đang thừa tiền mà lại đi vay của người khác không?
Thậm chí bạn còn trả lãi cao để vay cho được? Các ngân hàng bây giờ
đang ở trong cảnh ấy, thừa tiền mà vẫn cố nâng lãi suất huy động vốn.
Chẳng ai muốn vậy - giám đốc một ngân hàng than vắn thở dài. Ông nói:
thực ra cũng có một số ngân hàng cổ phần thiếu vốn cho vay thật, nên chẳng
đặng đừng phải nâng lãi suất; “Chúng tôi giống như những bờ sông nơi
thuyền nan ghé vào, chứ tàu bè to không đậu lại”.
Tàu bè to đây là các “đại gia” doanh nghiệp nhà nước, công ty có vốn đầu tư
nước ngoài. Họ quan hệ chủ yếu với ngân hàng quốc doanh. Tiền gửi cũng để ở ngân hàng quốc
doanh. Bởi vậy nguồn vốn huy động của ngân hàng quốc doanh bao giờ cũng dồi dào.
Nhưng lạ là hiện tại khi mức tăng trưởng tín dụng chỉ bằng một nửa mức tăng trưởng huy động
vốn, tiền thừa trong két, không cho vay hết, mà ngân hàng quốc doanh cũng vẫn nâng lãi suất
tiền gửi.
Tổng giám đốc một tổ chức tín dụng nhà nước giãi bày: “Oan cho chúng tôi. Bây giờ các “đại gia”
gửi tiền vào ngân hàng theo lãi suất thỏa thuận. Lãi suất thấp, họ đem gửi tiền ở ngân hàng khác
liền”.
Ra vậy, để giữ chân khách hàng, lãi suất tiền gửi cao trở thành đòn bẩy, thành ưu đãi.
Lãi suất chẳng có lỗi gì, lỗi là ở người sử dụng nó - ông Lý Xuân Hải, Tổng giám đốc Ngân hàng
Á Châu (ACB), có lần nói như thế. Ý ông là việc quản trị nguồn vốn của ngân hàng hình như
đang có vấn đề. Tiền huy động đâu phải chỉ để cho vay, mà còn có thể đầu tư linh hoạt, dịch
chuyển từ hoạt động này sang hoạt động khác. Như ACB chỉ có 40% vốn huy động được dùng
để tài trợ tín dụng, còn lại đầu tư trái phiếu, giấy tờ có giá hay đem buôn bán ở thị trường liên
ngân hàng.
Thị trường liên ngân hàng giống như cái chợ, nhưng là chợ tiền. Ai cần tiền ra đó vay, thương
lượng lãi suất, kỳ hạn. Song, cái chợ đó nhiều khi “chảnh” lắm. Người buôn kẻ bán phải thân
thiết với nhau mới vay được. Thường các “anh” ngân hàng quốc doanh nhiều tiền đồng ra đó cho
ngân hàng nước ngoài vay mượn. Ngân hàng cổ phần tiền ít, đi vay cũng khó, mà cho vay cũng
chẳng dễ dàng, nên nhiều khi vô chợ chỉ quan sát “học tập kinh nghiệm”.
Ông Phan Đào Vũ, Phó tổng giám đốc Ngân hàng liên doanh Indovina, người cũng hay đi chợ
tiền, thì lại bảo vay mượn tiền không tiện bằng huy động vốn. Huy động tiền gửi ngân hàng chủ


động hơn, đảm bảo được thanh khoản. Nhận xét thế có vẻ hơi “đụng chạm”. Chẳng là một số
ngân hàng có tâm lý sợ mất thanh khoản do sự kém thông suốt của chợ, nên cứ dự trữ thanh
khoản là an toàn nhất. Có ngân hàng dự trữ thanh khoản trước cả mươi, mười lăm ngày, thậm
chí cả tháng trước khi khách hàng có nhu cầu thanh toán.
Xem ra lý do nào cũng xác đáng, ngân hàng nào cũng có lý lẽ riêng, chỉ cái chợ là chẳng thể nào
lên tiếng. Nếu biết nói, nó sẽ kêu rằng: “Ô hay, chợ đông vì kẻ mua người bán, nhộn nhịp vì tiền.
Cái sạp, chỗ ngồi xấu hay đẹp nào có nghĩa gì!”.
Nói ngắn gọn, nhiều ngân hàng chưa biết và cũng chưa muốn đi chợ tiền. Nhưng đằng sau cái
điều chưa biết và chưa muốn ấy là khả năng quản trị nguồn vốn, khả năng điều tiết tiền từ nơi
thừa sang nơi thiếu của ngân hàng quá yếu. Yếu vì chưa hợp tác được với nhau.
“Nói chuyện hợp tác giữa các ngân hàng trong nước rất khó. Không ngân hàng nào chịu nhường
ngân hàng nào”, ông Phạm Anh Dũng, Tổng giám đốc Ngân hàng TMCP Sài Gòn (SCB), phát
biểu. SCB đã tìm ra hướng đi riêng: ký hợp đồng hợp tác toàn diện với hai “anh cả đỏ” là
Vietcombank và Ngân hàng Đầu tư và Phát triển (BIDV). Thiếu vốn, thanh khoản kém, những
thời điểm khó khăn, SCB được cả Vietcombank và BIDV hỗ trợ.
Nghịch lý thừa vốn, lãi suất vẫn tăng mới chỉ bắt đầu hé mở những nhược điểm cố hữu của các
ngân hàng trong nước. Sự phát triển nào cũng đòi hỏi cạnh tranh, nhưng cạnh tranh không có
nghĩa là không bao giờ bắt tay nhau.
Câu chuyện lãi suất chỉ có thể được giải quyết dứt điểm khi các ngân hàng trong nước thật lòng
ngồi lại cùng nhau. Còn nếu lãi suất cứ tăng, thì gánh chịu rủi ro trước hết là bản thân các ngân
hàng.
Admin (Theo
Thời báo Kinh tế Sài Gòn
)

×