Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

Tài liệu Hồi thứ 5 Lôi Lão Hổ trên đài táng mạng, Lý Bá Sơn ỷ giỏi khi người pptx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (178.66 KB, 10 trang )


Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

28

Hi th 5
Lôi Lão H trên đài táng mng,
Lý Bá Sn  gii khi ngi

aói v Phng Ðc cùng Th Ngc xung ghe đi ít ngày đn Cang châu, ri thuê
ghe nh qua Tây H thy cnh đp, xe nga đy đàng, di sông thì tly lc, ghe, tàu li
qua đông đo, lu đài đàn ca xng hát nghe rt thanh thao, trc sông Tin Ðng tri
thanh, nc lng phong quang u nh, tht là, đt phn hoa phú quý; ghé bn, hai cha con
lên b, thng vào ca Dng Kim môn, tìm đn Qung Ðông hi quán, đng đi hai bên
các sc nhân dân đông đo, ph xá mì phn hoa m, tu lu trà quán, khí v phong
hng.
Phng Ðc đn ti Hi quán, ch tim là Trn Ngc Th mng r vì đã lâu nm
không gp, lin rc vào th phòng trà ru vui v, ri dy th h ct đ hành lý và dn
mt cái phòng hng nht cho Phng Ðc ngh.
Trn Ngc Th hi rng:
- Làm sao lâu quá không thy anh đn chi, vic buôn bán ra th nào, tu nng và nh
v hin dit mnh gii chng ? Còn ngi nh này là ai ?
Phng Ðc đáp rng:
- Ni nhà đu bình an, by lâu nay mc công vic nhiu nên qua thm không đc, còn
hài nhi này là con ca tôi.
Ri kêu Th Ngc li làm l thúc ph.
Ngc Th đáp l mà nói rng:
- Ca ca sinh đc mt v hin đit na khá mng.


Khi y Phng Ðc thut chuyn thâu np Miêu th, sinh đc Th Ngc và công vic
buôn bán bên tim Vn Xng, ri hi Ngc Th và công vic buôn bán bên này ra th
nào, có my v lnh lang na ?
Ngc Th đáp:
- T thu nay có mt đa đó mà thôi, còn vic nhà cng nh thng không gì l.
Nói ri bèn th ra mà than rng:
- Khó lm.
Phng Ðc hi vic gì ?

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

29
Ngc Th nói:
- Lúc này có mt đa ác ôn h Lôi tên Hng hiu là Lôi Lão H lp mt cái lôi đài ti
Thanh Ba, nó làm đu ti đài y. Thinh quan ph có ra yt th rng: Cm không ai đc
đem binh khí lên đài, bng ai đánh đc mt đm, thì thng hai trm lng, xô ri
xung đài thng nm trm lng, li đánh cht không thng mng, trc đài có sáu
mi ngi lão tng th chin không cho sinh s, chung quanh có ba trm hc trò cm
đao thng gìn gi, trc đài còn mt tm bin đ: Vô đch đài. Hai bên có hai câu lin:
Quyn đã Qung Ðông toàn tnh ; Cc tích Tô Cang nh châu (Tay đánh c tnh Qung
Ðông, chân đp hai qun Tô, Cang). T khi lp đài y đn nay hn mt tháng, hi ngi
quê hng mình không bit bao nhiêu li không ai đch th vi nó ni, tuy là lp điu l
làm vy mà chng công bình, du có ai gii đánh nó đc na, cng chy không khi đài
vi ba trm hc trò đó, vì vy nên ngi Tô châu không thèm đn thí võ, ch có ngi
hng lân ca ta háo thng đn đó mà chu cht nhiu lm.
Phng Ðc nghe nói thì than dài và nói rng:
- Ði thái bình mà có ngi vô phép hung bo nh vy, hay là tri khin tnh Qung

Ðông b hi chng ?
Th Ngc đng mt bên nghe các vic thì ni nóng hai con mt trn trng và nói rng:
- Ð ngày mai con ra git Lôi Lão H đc tr thù cho nhng ngi đng hng.
Phng Ðc mng rng:
- Con nít ming còn hôi sa, sao dám nói chuyn ln li, hãy đi vào.
Khi y Th Ngc tc mình lui ra, v phòng nm ln ln ngh không an gic, sáng ngày
thc dy ra mt, thay áo qun dt gia đinh là Lý An ra ca, b ca đóng đi không đc vì
Phng Ðc s Th Ngc lén đi làm chuyn hi, nên khóa trc.
Th Ngc nhy ra ca, đi giày cu hoàn kim, trc đeo kinh ca m cho, đút trong
tay áo mt cp thc st, hi thm ch lôi đài, ngi ch phía Nam, theo mt bn đi trc
đó là nhng ngi đi thí võ.
Th Ngc cám n ri theo bn y, đn ca thành qu thy mt tòa lôi đài rng ln cao
chng mt trng bn nm thc, có treo bin lin và có mt t cáo th rng:
“Quan Khâm mng trn th Cang châu các x tng quân, nay có Lôi Hng là ch lôi
đài này, võ ngh tinh thông, mun chn anh hùng hào kit trong bn phng, có my điu
cm k ra sau đây:
Ðiu th nht: Binh  trong dinh ng không đc lên đài.
Ðiu th hai: Ðo Nhu, Thích và Tam giáo không đc lên đài.
Ðiu th ba: Ph n không đc lên đài, vì s trai gái ln lo làm h phong hóa.
Ðiu th bn: Khi lên đài thí võ không đc cm binh khí.
Ðiu th nm: Nhng ngi mun lên đài phi khai tên h, niên canh, và quê quán.

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

30
Tr my điu cm trên đây, thì các sc nhân dân đc phép lên đài thí võ, hn trong
mt trm ngày, nu quá hn không đc tranh đang, my điu cáo th xin khá tuân theo.”


Còn bên hu thì Lôi Hng có ra mt t hoa hng nh sau đây:
“Ðiu th nht: Ai đánh đc mt đm thì thng v trm lng bc.
Ðiu th nhì: Ai đp đc mt đp thì thng hai trm lng bc.
Ðiu th ba: Xô ngã xung thng nm trm lng bc.
Ðiu th t: Ðánh cht không thng mng.“
Th Ngc thy qu nh li Trn Ngc Th nói, li thy trc đài có lp mt cái công
án, có quan Th s ngi, và có vài mi binh đinh, còn chung quanh có vài trm hc trò
gìn gi. Ngi đi xem và buôn bán đông nh kin c.
Th Ngc xem ri đng đi hn na ngày mà không thy ch đài đn, nghe ngi ta
nói Lôi giáo đu đi qua Kim Lng cha v, thì Th Ngc v v mt cái nhy lên đài, đp
phá lin đi và yt th tan nát ht, hc trò và binh gi đài la nói:
- Thng nh nào dám c gan nh vy !
Bèn gióng trng, binh gia cm dao thng chy đn áp bt.
Th Ngc không lo lng gì ht cm hai cây thc st mng ln mà nói rng:
- Ta là Phng Th Ngc  Qung Ðông quyt đn git Lôi Hng mà không gp, ta
dung cho nó sng mt ngày na, nh ngày mai nó v hãy đn Hi quán tìm ta.
Nói ri nhy xung đài cm thc st đánh cht nm sáu ngi hc trò, còn bao nhiêu
b thng tích cng nhiu, nên không ai dám theo.
Th Ngc đi đng c v Hi quán đi thng vào phòng.
Lúc y Trn Ngc Th mc lo công vic buôn bán, còn Phng Ðc mc đi chi nên
không hay.
Nói v Lôi Lão H v thì hc trò thut các vic Phng Th Ngc  ti Qung Ðông
hi quán đn phá lôi đài, git ht sáu ngi hc trò và đánh b thng tích hn hai mi
mt tên.
Lôi giáo đu c gin lin mc giáp đi khôi, cm đi đao, nhy lên nga Ô chùy v
mt l môn nhân cng đu cm binh khí, kéo đn vây ph Qung Ðông hi quán.
Ngi trong tim vào báo cho Ngc Th là ch tim hay.
Ngc Th nhe báo tht kinh hong ht mt hi mi tnh, bc ra trc thy Lôi Lão
H c ting mng nhic.

Ngc Th bèn hi:
- Vì c gì mi đn vây tim ta ?
Lôi Lão H mng rng:

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

31
- Trn Ngc Th sao ngi đám c gan xúi Phng Th Ngc đn phá lôi đài, git ht
sáu tên hc trò ca ta, li đánh hai mi mt tên b thng tích. Nh vy thì mi chu ti gì
? Sao hãy còn chi, phi đem Th Ngc ra đây cho mau, và thng my mng cht đó,
bng không thì ta phá tim mi không còn mt món.
Trn Ngc Th đáp:
- Trong tim tôi có tên Th Ngc, mà nó là con nít, có đâu dám làm đn vic y, nó 
Kim Lng theo cha đn đây đòi n, mi vài ba rày, nó mi mi bn tui, gii gì mà
đánh cht ai đc; xin Giáo đu ch nghe li ngi ta đn hi tim tôi.
Lôi Lão H nói:
- Ð cu đu, đùng nói xuyên ngoa, phi đem Th Ngc ra cho mau đc cho hc trò
ta nhìn mt, nh không phi thì thôi.
Ngc Th nói:
- Xin Giáo đu hay lui ra chng mt ln tên, ri tôi biu nó ra đc chng?
Lôi Lão H nói:
- Thôi ta cng tm nghe theo, không l l bây lên tri cho khi đc. Bèn dy hc trò
lui ra mà đi Th Ngc. Khi y Ngc Th vào bo cho Phng Ðc hay các vic Th
Ngc làm tác t dng y, nay Lôi Lão H đn vây Hi quán, bây gi tính th nào ?
Phng Ðc nghe nói sng st, m hôi ra t áo, c mng Th Ngc là đ súc sinh
mun hi cha.
Th Ngc quì xung tha rng:

- Ð tôi ra git Lôi Lão H, xin thúc ph ch oán trách cha tôi, h đng đi trng phu
làm vic gì không đ cho liên ly đn ngi. Bèn sa son đ chin trn, cm thit côn
dy m ca ri xông ra, c kêu mà hi ngi ngi trên nga có phi là Lôi Lão H chng
?
Giáo đu nói:
- Phi.
Li hi rng:
- Mi phi là Phng Th Ngc chng ? Sao mi dám phá lôi đài và git hc trò ta, mi
đáng ti cha ?
Th Ngc tr li rng:
- Ta git hc trò ngi, thì ngi hi, còn ngi git ngi quê hng ta thì ai thng
mng, ta xem ngi nh ngi trao gói, không phi b gii, tài cán gì đn đây mà chu
cht, ch có khoe khoang, mau gic nga đn cho ta git cho ri.
Giáo đu nghe nói mt phng phng nh La đt, mng ln rng:
- Ð tiu súc sinh ch có khua ming, đ gia gia ly đu cho mà xem. Bèn gic nga
đn cm đi đao chém xung mt cái nh núi Thái sn đè trng.

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

32
Th Ngc ci mà nói:
- Chém nh vy rt tt.
Lin cm thit côn đ, ri đánh trc đu nga mt côn, Lôi giáo đu cng đ li, mt
đàng đi b, mt đàng ci nga đánh nhau t gi thìn đn gi mùi hn tám mi hip
cha phân hn thua, Th Ngc nhy ra khi vòng kêu mt ting biu ngng li:
Giáo đu hi:
- Ngng làm gì ?

Th Ngc nói:
-  đây đánh thì kinh đng quan binh thiên h, và tri cng ti ri vy đ ngày mai
đn ti lôi đài s quyt hn thua.
Lôi Lão H nói:
- Nói cho chc ngày mai phi đn.
Th Ngc nói:
- S cho ngi ch ta không nói di. Ri hai đàng ra v.
Th Ngc v đn hi quán, Ngc Th thy Th Ngc anh hùng hào kit nh vy thì c
mng, mà ngh rng:
- Chc sau x Qung Ðông cng ni danh và s ra hn cho thân bng đc.
Bèn rót ru mi ung mà khen ngi, ri cho nhng ngi anh hùng tráng s trong bn
đa hay, ngày mai tu ti hi quán đc đn lôi đài tr oai.
Rng ngày Th Ngc và mt bn thân lân đu sa son kéo đn lôi đài, thy thiên h
xem đc hn ba trc, li thy Lôi giáo đu đng trên lôi đài mà đi.
Th Ngc đ bn thân lân đng mt bên, ri nhy lên lôi đài, thy Lôi Lão H đu đi
bao cân, mình mc chin bào, buc đôi hng sô sa đi, chân đi ban tiêm hài, còn Phng
Th Ngc đu đi anh hùng chin m, mình mc áo đàn hoa bn than, trc ngc kt mt
cái đi hng sô cu, trong đeo kính h tâm, chân đi giày cu hoàn kim, lng buc di sô
sa đi, đu tròn, mt vuông, lng dài vai rng, vóc ln, chân bc nh núi Thái sn, tuy
tng mo anh hùng, song còn con nít, b cao không đy bn thc, so vi Lôi Lão H
thì thp hn phân na, nhng ngi xem thy Lôi Lão H mình cao tám thc, đu ln
bng cái đu, tay nh ng st, đu đ m hôi mà tht kinh cho Th Ngc, chc là đánh
không li, cht ung mng.
Khi Lôi Lão H thy Th Ngc thì mng rng:
- Ð tiu súc sinh, ming còn hôi sa, tóc máu cha khô, dám c gan đn đây đi đch
cùng ta, du ta có đánh cht cng nh tay, nu mun np mng, li mà chu cht.
Th Ngc nói:
- Ngi tuy cao ln, sc mnh bt quá bng trâu, không đ cho tiu gia s.

Càn Long Du Giang Nam



PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

33
Nói ri ra mt ming kêu là Ði s t diêu đu, Giáo đu dùng th Mãnh h cm
dng, nhm trên đánh xung mt cái rt mnh, Th Ngc tránh khi, bèn dùng mt th
Thoát lng hoán tr đánh xung, Giáo đu tht kinh v hai v nhy qua mt bên ri
dùng th Thit th nht thiên t nhm ngay c Th Ngc đánh xung, Th Ngc cng
tránh khi, hai ngi đánh nhau hn hai trm hip, không ai hn thua, thiên h xem di
đài thy Th Ngc còn con nít mà gii dng y đu khen.
Lôi giáo đu cng khen thm Th Ngc, ri dùng mt th hay hn ht kêu là Âm
dng đng khc đp lên bng Th Ngc b cái h tâm kính, ngã xung đài. (Ðp th
đó nh ngi khác thì đã tan xng nát tht).
Còn Th Ngc nh thu nh có tm thuc, gân ct cng nh st đá, li có đeo kính h
tâm nên không h gì, bèn nhy lên đài na.
Lôi giáo đu tht kinh, ngh rng:
- Mình đp mt cái sao không cht, mà cng không thy thng tích gì, hay là mình
đng da st chng ? Li ngh mình đp nh th thì nng bng nm trm cân mà không h
chi, du có đánh th gì na cng không đc, thì tht kinh. Còn Th Ngc bn này tay
đánh xung nh ma, đu nhm ch trí mng ca Giáo đu.
Giáo đu tuy là võ ngh tinh thông mc lòng, song lúc y mc lo s, nên tay chân bn
rn che đ không kp, b Th Ngc đi giày cu hoàn kim đp nhm bp v phía t, máu
chy dm d, Th Ngc c mng đp bi hai chân vô sn, gân ct đn gãy.
Lôi giáo đu la mt ting ln ngã xung đài mà cht. Nhng ngi đi xem đu khen
ngi, còn hoc trò ca Lôi giáo đu thy Th Ngc gii không dám nói gì ht, lin khiêng
thây Lôi giáo đu v báo cho s mu hay.
Lúc y Trn Ngc Th và thân bng tnh Qung Ðông c mng tr v.
Th Ngc ci tun mã v đn Hi quán, thy gia trung đng m tic bày sn sàng
đãi đng h h, các ngi thân bng đu khen mng Phng lão bá có con đc anh hùng

dng y, t ni ting cho tnh Qung Ðông, li tr đc tai hi tht là công đc vô cùng,
đu bng ru kính mng.
Có bài th rng:
Võ ngh nào ai li dám khoe
Du cho tinh thuc hãy còn e
Ngi hay cng còn ngi hay khác
Ðn bc thánh nhân há chng dè
Nói v v Lôi Lão H là Lý Tiu Hoàn thy tri ti mà chng cha v, đang trông đi
xy thy hc trò khiêng thây chng v, nói b Phng Th Ngc đánh cht.
Lý Tiu Hoàn khóc rng ngã xung cht gic, có thuc cu mi tnh li, c mng rng:
- Ð súc sinh, thù này th chng  chung trên đi.

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

34
Ri thy thây chng máu chy dm d, bit là du giày cu hoàn kim càng thêm
thng xót mà nói:
- Ð súc sinh lòng đc, lén đem li khí hi ngi, mai ta nguyn git mày tr th.
Ri sm sa quan quách tm lim, tng táng xong xuôi, lin sm sa chnh t, giu
mt cp phi đao, và đi giày long h đinh ngoa, kéo l môn đ th h, bch k bch giáp,
cm binh khí đn Qung Ðông Hi quán.
Khi y có ngi chy báo cho Th Ngc hay.
Th Ngc vào tha cùng cha, ri sa son khôi giáp, đeo h tâm kính, tay cm thit
côn, ci nga, kéo các anh hùng thân hu Qung Ðông ra, thy mt ngi đàn bà chng
hai mi by, hai mi tám tui, mày liu dng lên, mt mày cm gin, mc đ tang
phc, tuy chng đúng tuyt sc giai nhân, song cng là thanh xuân thiu ph. Còn Lý Tiu
hoàn thy Phng Th Ngc tuy là din mo anh hùng mà hãy còn con nít thì ly làm l,

có l nào trng phu ta đánh không li, chc nó đi giày cu hoàn kim nên mi hi chng
ta cht, li ngh rng:
- Nó b ming Âm dng đng t khc đp xung đài mà không b chi, t là đng
đo vi mình, chc thu nh nó có tm thuc luyn gân ct ri, nên không d git bèn
hi:
- Ngi có phi là Phng Th Ngc chng ?
Th Ngc đáp:
- Phi.
Ri hi:
- Ngi tên h chi, đàn bà sao không gi phn khoa môn, đn đây làm gì?
Tiu hoàn mng rng:
-Ð tiu súc sinh, hãy ngoáy tai mà nghe, ta h Lý tên Tiu hoàn v Lôi giáo đu, vì
mày git chng ta, nay ta đn gt mày mà báo thù.
Nói ri lin vung Tú long đao chém xung, Th Ngc gi thit côn ra đ nói:
- Khoan đng th, đ ta nói ht ri s đánh không mun gì.
Tiu hoàn nói:
- Vic gì hãy nói cho mau ta nghe th.
Th Ngc rng:
- Ngi là v Lôi giáo đu đn báo thù sao ? Chng ngi lp lôi đài này mà thí võ,
trong li rao ai cht ny chu, li t ngày lp đn nay trong hng lân ta cht bit là bao
nhíêu, đn nay chng ngi b ta mà cht, cng ti ni tri, l không hn mi phi, vy
ch ngi tnh ta cht đó thì làm sao ? Li c ng có nói rng: Oan gia nghi gii bt nghi
kt. Li có câu rng: Tiên l nhi hu binh . Nay ta ly li phi nói cho ngi nghe, ch
nh chng ngi là anh hùng cái th, còn cha khi tay ta, hung gì là ngi, ch cha ta

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long


35
thng dy  đi phi tn tâm trung hiu, không nên hung hng, ta cc chng đã mi git
chng ngi, không l git ngi na, vy ngi phi suy đi xét li mi đc.
Tiu hoàn nghe nói càng thêm gin lm, mng rng:
- Ð súc sinh t th khoe tài, mt ngó không ai, trng phu ta lp lôi đài này, trong
điu l cm không đem binh khí mà ngi li đi giày cu hoàn kim, mà hi trng phu
ta, nay li kim li khôn, ting khéo mà đ hoc ta.
Bèn vung đao li chém.
Th Ngc cn li rng:
- Ngày nay tri đã gn ti, đ mai s đn lôi đài t thí.
Tiu hoàn đáp:
- Vy ta dung cho mi sng mt đêm na, ngày mai s git. Ri quay nga tr v.

Rng ngày hai đàng đu kéo nhng k h tùng đn lôi đài.
Tiu hoàn thy Th Ngc thì mun nut sng cho đc mi li gan.
Th Ngc cng không dám khinh d, hai đàng đu ra quyn th, mt bên nh chim đi
bàng xòe cánh, mt đàng ta quái mãng khoe mình, trc ra ming Kim kê đc lp, sau
din tài S t diêu thân. Long tranh h đu mt trng ng hi kình thân, trm trn khó
phân thng bi, bi hai đàng thu nh đu có tm thuc luyn gân ct, cho nên đánh đn
hai trm hip cha phân hn thua. Tiu hoàn s Th Ngc đánh trc bèn gi chân có đi
giày long h đinh ngoa dùng th Song phi hoàn long cc đp trc ngc Th Ngc b
nát h tâm kính, nhm bng máu chy dm d ngã xung đài, may nh có h tâm kính
che nên không cht, my ngi tng thân xúm khiêng v Hi quán, cht đi sng li đôi
ba ln, hc máu ra hoài, bnh xem ngt nghèo.
Phng ông lúc y tâm thn ri lon, cu nhi tht thn.
Trn Ngc Th lt đt rc thy điu tr, mà không thy gim.
Phng ông nói:
- Phi kêu m nó đn mi cu đc.
Bèn sai gia đinh là Lý An đem th v rc Miêu th.
Khi Miêu th đc th và nghe Lý An nói các công vic thì tht kinh, lin xé th ra

xem ri nói vi Lý An rng:
- Con ta đã có tm thuc luyn gân ct t nh đn ln, nay ta qua cho thuc t là phi
lành. Bèn sa son đ hành lý và thuc men giao cho Lý An ri nai nt cm hoa thng
lên nga đi cùng Lý An, ít ngày đn Cang châu, vào Hi quán, làm l Phng ông và thân
bng c hu, đi vào xem bnh Th Ngc, bèn ly thuc ngoài thoa, trông ung tht là thn
hiu, trong mt giây lát lin mnh, Th Ngc tnh li, m mt thy m, lin khóc mà nói:
- M làm sao mà báo thù cho con.

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

36
Miêu th nói:
- Con hãy yên lòng đ mc m báo thù cho.
Bèn sai ngi đn hn vi Tiu hoàn ngày mai tu ti lôi đài thí võ.
Phng ông ngn cn không đc, k mt lát ngi đi v nói Tiu hoàn y li, ngày
mai s tu ti lôi đài thí võ.
Rng ngày hai m con sa son đ chin trn, trc ngc đeo h tâm kính, chân đi
giày tiu kim ngoa, cm thng lên nga, kéo nhng ngi h tùng theo, đn lôi đài thy
đã có Lý Tiu hoàn đng đi, Miêu Thúy Hoa dy các thân hu  di đài phòng khi ng
tip. Ri nhy lên đài, thy Tiu hoàn mình mc đ trng, chân đi giày tiu thit đinh,bèn
hi:
- Nàng có phi là Lý Tiu hoàn chng ? Bi chng nàng làm d, nên cht b mình,
nàng li t th  tài đn báo thù, mun git con ta, may ta cu đc không thì đã cht ti
tay nàng ri, nay ta đn đây nàng có ming Song phi hoàn long cc thì hãy dùng th
xem.
Lý Tiu hoàn nghe bit là m Th Ngc, bèn mng mà nói rng:
- Ð ác ph xúi con làm d, lén dùng đ ám khí mà hi chng ta, du đánh con mi

cht, đc tr thù chng, y là l thng, nay mày li mun đn cht th sao ? Ch ta
tng mi đn thì có đng, ch v không ngõ.
Nói ri xem li thì Thúy Hoa niên k cng mt trang vi mình, sa son mi phn t
chnh, li th nhy lên đài cng là mt điu vi mình.
Khi y Thúy Hoa c mng mt ting ri lp ra mt th Mãnh h cm dng đánh ti.
Tiu hoàn dùng phép Song long quá hi mà gii, hai đàng đánh vi nhau cng nh:
Rng giành cp chp trên non ln
Ngc li kình đua gia bin Ðông
Ðánh d hai trm hip, k tri ti, đu kéo nhau v ngh, đánh luôn ba ngày, không ai
hn thua. Khi y có hc trò ln ca Bch Mi đo nhân là Lý Hùng tên ngoài là Bá Sn
xung thm r là Lôi Lão H.
Tiu hoàn rc vào khóc mà thut ht các vic, Bá Sn c gin tc thì đn Qung
Ðông Hi quán biu Thúy Hoa lên đài thí võ.
Thúy Hoa thy s bá đn, thì ra trc chu ti mà nói rng:
- Vì con tôi không bit mà git lnh t, muôn trông n s bá rng lòng dung th.
Bá Sn không nghe, biu Th Ngc phi lên đài thí võ đ quyt hn thua.
Thúy Hoa nn n không đc, hn k na tháng cho bnh Th Ngc lành ri s ra đu
võ.
Ba Sn chu ra v.

Càn Long Du Giang Nam


PDF by Qunh Hoa Dch gi: Thanh Long

37
Khi y Thúy Hoa ngh con mình không phi là đch th vi s bá, vy phi đn chùa
Thiu Lâm cu s bá là Chí Thin thin s đn gii nguy mi đc, bèn nói vi Phng
ông hay ri sm sa đ hành lý, cp hai cp song tiên mà đi.
Nguyên Thúy Hoa thu nh có theo cha đi buôn bán, x nào cng bit, nên đi rit ít

ngày đn Phúc Kin chùa Thiu Lâm, hc trò tip rc bit là Thúy Hoa, mi hi thm s
thúc sao đã lâu không thy, nay ngi đn có vic gì ?
Thúy Hoa nói:
- Ph thân tôi đã qua đi ri. Nay Lý Bá Sn t th khinh thng nên tôi đn cu nh
s bá cu gii vic y. Ri tha ht các vic đu đuôi cho my ngi y nghe.
S thúc đáp rng:
- S ph vân du các x không bit ba nào v, vy ngi đn Vân Nam, núi Bch Hc
cu Ng Mai đi s bá, ngi có lòng t thin, li d nói, cu xung gii cu chc đc.
Thúy Hoa nghe nói c mng, lin t n ri lên nga, nhm hng qua Bch Hc sn
mà đn.

×