Tải bản đầy đủ (.pdf) (14 trang)

Tài liệu TRUYỆN" QUYỀN ĐẦU_ĐỆ NHẤT TRUYỀN KỲ THẤT CHỦNG VÕ KHÍ_ HỒI 13: BÍ MẬT TRONG CHIẾC KIỆU" doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (132.88 KB, 14 trang )


Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

220


Hi 13
Bí Mt Trong Chic Kiu


Git !
Ch “git” va buông ra, bn gã đi hán mc áo đen đeo đao sáng loáng lp tc rút
đao ra.
Bn thanh đao, hai thanh kim, đng thi đâm vào chic kiu, phân bit t bn phía
cùng đâm vào.
Ngi trong kiu dù có né qua bt c bên nào, cng đu né không khi, dù y là mt
tay ho hán nh h d, nh rng bay, cng khó lòng mà tránh khi.
Hung gì ngi trong kiu là mt ngi bnh gn cht, mng sng nh mành treo
chuông, ngay c bàn tay còn cha nhc lên đc.
C ngi Lam Lan đã mm nhn ra, cô ly hai bàn tay che mt li.
Ngi trong kiu là em ca cô, bn thanh đao, hai thanh kim đâm vào, máu ca em
cô s phun ra làm t đm chic kiu.
D nhiên cô không th nhìn, cô không dám nhìn.
K quái là, bàn tay cô li còn đ hé ra mt k h, còn lén nhìn trong k h ra.
Cô không thy có máu, cng không nghe có ting hô thm thit.
ao kim đâm thng vào, trong kiu vn không có mt tí phn ng gì, sáu ngi
bên ngoài kiu đu bin hn sc mt, tay chân cng đ c ra.
Ch nghe có my ting cách cách cách vang lên, sáu ngi đng thi lui li, đao


kim li đc rút ra khi kiu.
Bn thanh khoái đao làm bng thép ròng đã b b gãy, hai thanh kim ca Linh
Lung song kim cng b gãy còn tha phân na.
Châu Ng thái gia ci nht nói:
- Qu tht không ra khi tiên liu ca ta, qu là ho công phu !
Ông ta bng hét lên:
- Phóng tên !
Ting giây cung đng thi bt bt vang lên, tên bay lon x ra, nh phi hoàng nh
ma rào li, cm sâu vào trong kiu.

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

221
Trong kiu vn còn không có tí phn ng, my chc mi tên bng t trong kiu rt
ra, mi cái ch còn tha mt na.
Còn mi tên đâu ?
Ch nghe xt mt ting vang lên, mi tia sáng lnh t chic kiu bay ra, nhm vào
hàng th nht ca s bên tay trái ca bc rèm.
Phía sau ca s lp tc có ting hô thm thit vng ra, máu ti vt ra xi x.
Bin chuyn y, ai ai cng đu thy, Tiu Mã cng thy, trong lòng y không bit ni
lên cm giác ra sao.
Bây gi y mi bit, bn h đ máu đ m hôi, liu mng đ bo v cho ngi này,
nhng chính y, y mi chân chính là mt tay cao th, v công còn cao hn ngi khác
tng tng không bit bao nhiêu.
Y tht tình ngh không ra, ti sao ngi này li gi làm thành ngi bnh sp cht
làm gì ?
Ti sao li mun núp vào trong kiu ?

Y c ý đ cho bn Tiu Mã bo v y qua núi, ct ý đ làm gì ?
Châu Ng thái gia bng li hét lên:
- Ngng tay !
Tiu Mã lp tc ngng tay.
Y vn không mun liu mng đánh nhau môt cách h đ nh vy.
Y bng phát hin ra, nhng chuyn mình làm my ngày nay, tht ging nh mt con
la b bt mt do ngi ta kéo qua kéo li.
Thng Vô Ý cng đã ngng tay.
Tâm tình ca y cng không khác gì lm vi Tiu Mã.
Châu Ng thái gia nói ra điu gì là mnh lnh, d nhiên bn thuc h ca ông ta li
càng không dám không ngng tay.
i snh lp tc li bin thành mt màn yên lng nh cht. Mt hi tht lâu, mi
nghe có ting Lam Lan th nh ra nói:
- Tôi đã khuyên các ngi nãy gi ri, đng có đi chc y ni gin lên, ti sao các
ngi không chu nghe ?
Ngi trong kiu còn đang ho sù s lên.
Châu Ng thái gia ci nht nói:
- Thn long đã thy đu ri, các h còn gì mà phi làm b gi bnh ?
Lam Lan nói:
- Y vn trc gi có bnh !

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

222
Châu Ng thái gia hi:
- Bnh gì ?
Lam Lan nói:

- Tâm bnh.
Châu Ng thái gia hi:
- Y bnh có nng không ?
Lam Lan gt gt đu, th ra nói:
- May mà bnh ca y còn có thuc cha !
Châu Ng thái gia hi:
- Sao ?
Lam Lan nói:
- Thuc tr bnh ca y, không nm bên kia núi !
Châu Ng thái gia hi:
- Ti ni nào ?
Lam Lan nói:
- Ti ni đây. Chúng tôi lên núi này xin thuc đây là vì chúng tôi c ý mun ông
bc chúng tôi vào đng cùng, c ý cho ông ngh rng chúng tôi không đn ni đây
không đc !
Châu Ng thái gia hi:
- Các ngi dùng trm phng ngàn k, ch là mun li đây gp ta ?
Lam Lan không ph nhn.
Châu Ng thái gia hi:
- Nu vy, ti sao hn còn núp trong kiu làm gì ?
Lam Lan nói:
-  tôi hi y.
Cô quay ngi li, ti sát gn kiu, nh nhàng hi:
- Châu Ng thái gia mun mi chú ra gp mt nói chuyn, chú ngh sao ?
Ngi trong kiu  lên mt ting, Lam Lan lp tc kéo màn lên, mt ngi da vào
tay nàng, t t bc xung kiu, y chính là gã thiu niên Tiu Mã đã thy trong khách
sn Thái Bình.
Gng mt ca y vn còn trng bch nh vy, vn còn không mt tí máu. Gia tit
tri tháng chín còn cha có tí hi hám gì lnh lo, ngi ca y còn mc mt lp áo thiu
cu, mà không thy có git m hôi nào trên mt.


Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

223
Tm áo thiu cu dày cm, che ht c na bên mt ca y, nhng vn còn thy đc
nét mt rt thanh tú.
Lam Lan nhìn y, ánh mt hin ra đy v ôn nhu, cô nói:
- Chú đi có đc không ?
Gã thiu niên gt gt đu, y đi din vi bc màn nói:
- Hin ti ông đã thy tôi ?
Châu Ng thái gia hi:
- Xem ra ngi qu tht là ngi có bnh ?
Biu tình trên gng mt ca ông ta, không ai nhìn thy, nhng mi ngi đu có
th nghe ra đc ging nói ca ông ta rt khích đng, chng qua ch c ý làm ra v trn
đnh th thôi.
Gã thiu niên th ra nói:
- Ch tic là, ông thy đc tôi, nhng tôi thy không đc ông.
Châu Ng thái gia hi:
- Ti sao ngi không li đây xem th ?
Gã thiu niên nói:
- Tôi cng đang tính làm vy !
Y qu tht bc li, tuy rt chm, chân vn bc không ngng.
Bc qua khi b đá, bc chân ca y vn không ngng  đó.
Bt c ai bc qua khi b đá, s git cht không tha !
Hình nh y cha h nghe ai nói câu đó.
Trong ca s hai bên li nghe có ting tên lp vào dây cung, mi tên loang loáng ch
vào ngi y.

Y làm nh không thy nhng th đó.
Bc Chin, Vô Thit, D Lang, Linh Lung Song Kim, bao nhiêu đó nhng tay
tuyt đnh cao th, di cp ca y nh là nhng k đã cht !
Bn Bc Chin cng không thy đng đy, bi vì Châu Ng thái gia còn cha phát
ra hiu lnh !
y có phi vì ông ta mun gi ngi này li đ t mình ra tay đi phó ?
Bi vì ông ta mi là tay đ nht cao th trên Lang Sn, ch có ông ta mi là k có tài
nng đi phó vi ngi tr tui này.
Môn khí công kinh ngi ca ông ta, trong giang h qu tht rt ít có ngi nào
sánh bng.
Gã thiu niên thâm tàng không đ l ra, v công li càng thâm bt kh trc.

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

224
Bn h đánh nhau ln này, ai thng ai thua ?
Không ai d liu đc, nhng bàn tay ca mi ngi đu t đm m hôi, bt k ai
là k thng thua trong bn h, trn chin khích lit hung him này, chc chn là trc gi
cha ai đã tng thy qua.

*
* *

Gã thiu niên đã bc đn gn bc rèm, Châu Ng thái gia còn đang ngi chm ch
phía sau bc rèm, không mt tí c đng.
Có phi ông ta đã có d kin gì trong đu ?
Quyn đu ca Tiu Mã đã nm cht li, trong lòng y đang hi chính mình:

- Ngi khác dám bc qua, ti sao mình không dám ? Không l mình qu tht là
con la đã b ngi ta kéo qua kéo li ri sao ?
Chuyn gì y còn có th chu đc, chu cùng cc, chu đói, chu n đao, y chng
màng.
Nhng chuyn này y chu không ni.
Trên đi này có hng ngi thà cht không chu ni tc bc, Tiu Mã chính là hng
ngi đó.
Y bng xông li, ly ht sc bình sinh xông li, xông qua b đá.
Không ai ngn tr y, bi vì mi ngi đang tp trung s chú ý vào ngi gã thiu
niên.
i đn lúc mi ngi nhìn qua y, ngi ca y đã nh mi tên bay ti bc rèm,
xông thng ti tn trc mt Châu Ng thái gia.
Mt ngi tui tác đã ln ri, thông thng s bin ra hi cô t c quái mt tí.
Châu Ng thái gia bin đi có hi nhiu.
My nm gn đây, tr k tâm phúc bên cnh ca ông ta là Vô Thit ng T ra,
ngay c Bc Chin là ngi đã tng bên cnh ông ta lâu nht, cng không dám bc vào
sau bc rèm mt bc.
Vô phép bc vào, lon kim phân thây.
C tính khí nóng ny bo lit ca ông ta, d nhiên s nht đnh không dung tha cho
Tiu Mã.

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

225
Tiu Mã có chng đ đc mt chiêu công kích ca ông ta không ?
Thng Vô Ý cng đã chun b xông vào, có cht cng phi cht chung mt ch vi
bn bè.

Nào ng Châu Ng thái gia vn còn đang ngi chm ch  đó, không có ly mt c
đng.
Tiu Mã cng không c đng.
Va xông vào, y đã đng sng ra nh tri trng  đó trc mt Châu Ng thái gia,
hình nh y đt nhiên b mt th ma pháp gì thn k ch ng, bin thành mt ngi g đá.
Không l sau bc rèm có th ma lc gì thn bí tn ti  đó ? Có th bin mt ngi
bng xng bng tht thành g đá ?
Hay là Châu Ng thái gia đã luyn thành mt th v công gì thn k, không cn
phi xut th, vn có th ly mng ngi khác nh thng ?
Trên đi này không phi vn có nhiu điu không ai tng tng ra ni, gii thích
cho ni ?
i vi nhng chuyn nh vy, bt k ai cng đu có cm giác vô cùng kinh khng
không th kháng c đc.
Thng Vô Ý nm cht ly thanh kim, bc tng bc mt li.
Trong bng y cng đang s, áo ca y đã t sng m hôi, nhng y đã quyt ý trong
lòng, không h thoái bc.
Không ng y cha bc li bc rèm, Tiu Mã bng c đng.

*
* *

Tiu Mã không bin thành g đá, cng không b ai khng ch, nhng y qu tht đã
thy mt chuyn quái l không th tng tng đc.
Va xông li bc rèm, y lp tc phát hin ra, cái v Lang Sn Chi Vng hò hét ra
la ra sm, đng th vô đch y, li là mt ngi đã cht.
Không nhng đã cht, còn cht đã lâu ngày.
Sau bc rèm, hng khói bay tn mn, Châu Ng thái gia đang ngi chm ch trong
bo tòa, không có ly mt c đng, bi vì toàn thân ông ta đã cng ngc nh đá.

Quyn u Nguyên tác: C Long

 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

226
Nhng lp tht trên mt ông ta bi vì co rút li mà đã bin ra nhn nhúm, gng mt
vn rt trang nghiêm, đã bin thành tà ác khng b vô cùng.
Không ai bit ông ta đã cht bao lâu ri.
Thi th ca ông ta không b ra nát hôi thúi ra, bi vì nó đã đc tm bi mt th
thuc thn bí nào đó.
Bi vì có ngi mun li dng thi th ca ông ta đ phát hiu thi lnh, khng ch
toàn th bá nghip trên Lang Sn.
Ngi nãy gi nói chuyn thay cho ông ta, chính là k đó.
Y nht đnh không th đ cho ai bit đc bí mt này, vì vy nht đnh không th đ
cho ai li gn bc rèm.
Y ch có th tín nhim đc mt ngi là Vô Thit đng t, bi vì không nhng y
không có li, cng không có dc vng.
Hin ti Tiu Mã cng đã hiu ra, ti sao Trng Lung T liu mng xông vào đó.
Tri sinh y có cp mt quá sc bén, không nhng vy còn đã đc quen hun
luyn, chính lúc hai ting "đng li" làm cho bc rèm châu b chn đng, y đã phát hin
ra bí mt.
"ng" là ch m ming ra, nhng ngi đang nói ch đó, cái ming không thy
c đng gì c.
Y nhìn ra đc, ngi ngi chm ch phía sau bc rèm đã cht ri, nhng y li quên
đi rng, ngi cht không nói đc, ngi đang nói t là ngi khác, ngi đó d nhiên
không đ cho y còn sng nói ra bí mt.
Tiu Mã đng ngn ngi ra đó tht lâu, y ch cm thy trong lòng mình có ni bi ai
không t xit đc, vì mt v Lang Sn Chi Vng tung hoành mt cõi mà bi ai, vì loài
ngi mà bi ai.
Bt k ngi nào lúc sng có bao nhiêu là quyn lc, cht ri, cng đành phi đ

mc ng
i khác mun bày b ra sao thì bày b.
Y than th mt hi, quay đu li, bèn thy mt ngi còn bi thng hn.
Gã thiu niên thân th không rõ ràng này, cng đang nhìn nh si nh di vào Châu
Ng thái gia, trên gng mt trng bch, nc mt đang chy đm đìa.
Tiu Mã nhn không ni hi:
- Chú rt cuc là ngi nh th nào ?
Gã thiu niên không m ming ra.
Tiu Mã nói:
- Ta bit chú không phi h Lam, cng không phi là Lam Ký Vân.
Ánh mt ca y lp loáng, y bng hi:

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

227
- Có phi chú h Châu không ?
Gã thiu niên vn còn cha m ming ra, nhng y đã t t qu xung, qu trc
mt Châu Ng thái gia.
Tiu Mã bng hiu ra:
- Không l chú là chú là con ca ông ta ?
Ch nghe mt ngi bên ngoài rèm nh nhàng nói:
- úng vy, y chính là con trai đc nht ca Châu Ng thái gia, Châu Vân.

*
* *

Châu Ng thái gia vn còn chm ch ngi trong bo tòa, t ngoài bc rèm nhìn xa

xa li, vn còn trang nghiêm nh thn thánh.
a con trai đc nht ca ông ta còn đang qu trc mt, thm nh l.
Bc Chin đng xa xa nhìn, trong mt hình nh cng có hàng l nóng đang a ra.
Tiu Mã nói:
- Ngi và Châu Ng thái gia là bn đã lâu nm ?
Bc Chin nói:
- ã bao nhiêu nm nay.
Tiu Mã nói:
- Nhng lúc nãy ngi không nhn ra đc Châu Vân là con trai ca ông ta ?
Bc Chin nói:
- Châu Vân lúc mi ba tui đã ri khi Lang Sn, mi nm nay cha h v li
bao gi.
i vi bt c mt ngi nào, mi nm là mt khong thi gian dài, bin đi trên
con ngi h cng rt ln lao.
Tiu Mã nói:
- Ti sao y mun đi ra ngoài ? Ti sao y không v li ?
Bc Chin nói:

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

228
- Y tri sinh là mt k tài v v hc, lúc mi ba tui, đã cho v công ca mình
không còn thua gì cha mình, mun ra ngoài khai phá cho mình mt thiên h.
Tiu Mã nói:
- Nhng cha ca y không chu cho y đi.
Bc Chin nói:
- Mt ngi cui cuc đi có mt đa con trai, d nhiên không đành đ con trai đc

nht ca mình b mình đi ra ngoài đi.
Tiu Mã nói:
- Vì vy Châu Vân lén b nhà ra đi ?
Bc Chin nói:
- Y là mt ngi có chí khí, v li tính khí cng c chp nh ph thân ca y, nu đã
quyt đnh chuyn gì ri, chng ai có cách gì làm cho y thay đi ch ý đc.
Lão than th mt hi ri li nói:
- Mi nm nay, tuy không ai bit y  đâu, nhng ta và ph thân ca y đu bit, tính
khí con ngi nh y,  ngoài đi s không khi nm phi ít nhiu đau kh.
Tiu Mã quay qua Lam lan:
- Mi nm nay y làm gì, chc ch có mình cô là bit rõ nht.
Lam Lan không h ph nhn:
- Tuy y nm phi không ít đau kh, nhng cng luyn đc không ít nhng th v
công tuyt k, vì mun hc v công ca ngi khác, chuyn gì y cng đu làm đc.
Mt ngi thành công không phi là chuyn ngu nhiên.
Y đc v công ti mc đ nh ngày hôm nay, d nhiên đã qua bao nhiêu tháng
ngày gian kh.
Lam Lan nói:
- Nhng y bng tr nên chán nn, y bng phát hin ra mt ngi dù có luyn thành
công phu vô đch thiên h, cng có lúc ngc li cm thy vô cùng trng rng.
Thn sc ca cô thm đm, cô chm chm nói tip:
- Bi vì y không có thân nhân lo cho mình, cng không có bn bè, v công ca y
luyn đn mc đ tuyt đnh, trong lòng li càng thng kh.
Tiu Mã hiu đc cái tâm tình đó.
Nhng k lãng t không ni nng ta, đu hiu đc cái th tình cm đó.
Nu không mt ai quan tâm đn s thành bi ca mình, thành công không phi cng
s bin thành không có ý ngha gì c sao ?
Tiu Mã chm chú nhìn Lam Lan hi:

Quyn u Nguyên tác: C Long

 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

229
- Cô không quan tâm đn y sao ?
Lam Lan nói:
- Em quan tâm y, nhng em cng bit, cái an i và quan hoài y chân chính cn vào,
không phi là cái mà em có th cung cp đc cho y.
Tiu Mã hi:
- Ph thân ca y mi đc ?
Lam Lan gt gt đu, cô nói:
- Ch có ph thân ca y, mi là ngi duy nht thân thit trong đi ca y, nhng tính
khí ca y quá qut cng, không nhng thà cht cng không chu tha nhn đim đó, còn
cho rng, mình đã trn ra khi nhà ri, là không còn mt mi gì v na.
Bc Chin nói:
- Chúng ta đã tng xung núi đi tìm y.
Lam Lan nói:
- My nm đó y còn cha thy tình cm thân thit là quý hóa, vì vy y vn mt mc
tránh né, đi đn lúc y mun tr v, y chng còn nghe thy tin tc ca các ông.
Trên đi này chuyn ca con ngi không phi đa s đu nh vy sao ? Nu
không trên đi này làm gì có bao nhiêu bi kch đy nhng chuyn do ng hi, mâu thun
to ra ?
Ch mt tí ng hi và mâu thun, s có th gây nên mt bi kch không cách nào thu
thp đc.
y cng chính là bi kch ln nht ca kip ngi.
Lam Lan nói:
- Y cu tính mng ca c nhà h Lam, tôi không th ly mt nhìn y chu đau kh, vì
vy tôi mi lén vit dùm y my lá th gi v, tìm đ trm phng nghìn k nh ngi
đem đn Lang Sn, hy vng Châu Ng thái gia sai ngi li đón đa con ông ta.

Bc Chin nói:
- Sao chúng ta chng ai bit gì chuyn đó c ?
Lam Lan than th nói:
- y không chng ch vì tôi nh không đúng ngi, do đó mà bao nhiêu th tín đu
lt vào tay k tà ác.
Cô li nói tip:
- Nhng lúc y chúng tôi không h ngh đn chuyn đó, bi vì th chúng tôi gi
không bao lâu, trên Lang Sn có gi xung mt lá th hi âm ca Châu Ng thái gia.
Bc Chin hi:

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

230
- Hi âm gì ?
Lam Lan nói:
- Cái gã tên là Tng Tam, xem ra có v thành tht, t xng là ngi thân tín ca
Châu Ng thái gia.
Bc Chin nói:
- Trc gi ta cha nghe đn tên ngi này.
Lam Lan nói:
- Tên h ca y chc là gi, ch tic là chúng tôi vnh vin không còn bit y rt cuc
là ai na.
Bc Chin hi:
- Ti sao ?
Lam Lan nói:
- Bi vì bây gi thi ct ca y chc đã ra nát ra t lâu.
Cô li nói b sung:

- Y đa li mt phong th bc bng sáp, nht đnh mun Châu Vân t tay m ra cho
bng đc, bi vì trong bc sáp có mt hàm ca Châu Ng thái gia vit cho y, nht đnh
không th đ cho ngi th ba xem.
Cha con vi nhau d nhiên là có bí mt, đim đó bt k ai cng không th nào nghi
ng.
Lam Lan nói:
- Không ng trong sáp, có giu khói đc và ba cây đc châm.
Tiu Mã giành hi:
- Châu Vân trúng phi ám toán ca y ?
Lam Lan ci kh nói:
- Có ai ng đn cha mình li đi ám toán con bao gi ? May mà y qu là tay k tài v
hc mt thi, y dùng ni lc đem cht đc bc ra ngoài đc mt na.
Tiu Mã hi:
- Còn Tng Tam ?
Lam Lan nói:
- Lúc Tng Tam đn đây, y đã b trúng đc rt nng, y đang tính b chy, đc tính
đã phát tác ra, ch trong khonh khc, xng tht đu b h nát.
Tiu Mã nm cht quyn đu nói:
- Con ngi này tht hung bo, th đon tht ác đc.

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

231
Lam Lan nói:
- Nhng cp có hung d cng không n tht con, lúc đó chúng tôi đã ngh ra, ngi
sai Tng Tam li, nht đnh là ngi khác, y không chu cho hai cha con gp nhau, bi vì
y bit Châu Vân mà v li, nht đnh s k tha bá nghip ca Châu Ng thái gia.

Cô than th ri nói tip:
- Chúng tôi còn ngh đn mt chuyn khác còn đáng s hn.
Tiu Mã hi:
- Chuyn gì ?
Lam Lan nói:
- Ngi y nu đã dám làm vy, Châu Ng thái gia dù có cha cht, cng nht đnh
đang b bnh nng.
Bc Chin lp tc đng ý, hn hc nói:
- Châu Ng thái gia tài nng tuyt th, nu ông ta còn khe mnh, ngi này dù có
gan bng tri, cng nht đnh không dám làm vy.
Lam Lan nói:
- Cha con lo lng cho nhau, đy là tính tri sinh, đn gi phút này, Châu Vân cng
không th c chp đc gì na.
Cô li th ra ri nói:
- Nhng chúng tôi cng đã ngh đn chuyn, nu ngi này đã dám ám toán con trai
đc nht ca Châu Ng thái gia, trên Lang Sn nht đnh đã có k tr lc bên mình.
Nu chúng tôi c th mà xông lên núi, không nhng nht đnh s không gp đc
Châu Ng thái gia, không chng còn hi luôn c lão nhân gia.
Bc Chin b sung cho cô nói:
- Bi vì lúc đó các ngi còn cha bit ông ta sng cht ra sao, Châu Vân dù v
công cái th đn đâu, đc tính rt cuc còn cha đc gii tr, xut th s b nh hng
ít nhiu.
Lam Lan nói:
- Ch tic là chúng tôi không th ch đi thêm đc ngày nào, vì vy chúng tôi nht
đnh phi tìm mt cách nào chc n nht.
Tiu Mã nói:
- Vì vy các ngi ngh đn tôi.
Lam Lan gt đu nói:
- Bn em không mun la gt anh, ch bt quá chuyn này tht tình bí mt quá, nht
đnh không th tit l ra mt tí gì.


Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

232
Tiu Mã cng th ra, gt đu nói:
- Tht ra tôi cng chng trách gì cô, đy vn là chuyn tôi cam lòng tình nguyn
làm.
Thng Vô Ý lnh lùng nói:
- Hin ti ta ch mun bit mt chuyn.
Tiu Mã hi:
- Chuyn gì ?
Thng Vô Ý hi:
- Ngi ch s âm mu này rt cuc là ai ?
Tiu Mã không tr li, Lam Lan và Bc Chin cng không, nhng trong bng bn
h đu đng thi ngh đn mt ngi "Sói quân t" Ôn Lng Ngc.
Y vn là k tâm phúc t hu ca Châu Ng thái gia, trong tình cnh khn yu nh
th này, vn cha thy y xut hin ra.
Di bo tòa sau bc rèm còn có mt đng đa đo bí mt, ngi lúc nãy nói thay
cho Châu Ng thái gia chc chn đã trn theo đng đa đo này.
Ngi này có phi là Ôn Lng Ngc không ? Y còn trn đâu cho đc đây ?
- Bt k y mun trn ti đâu, cng trn không khi.
- Chúng ta dù có mun rt theo cng không th theo con đng đa đo này.
- Ti sao ?
- C hng ngi âm him và thâm trm nh y, nht đnh s đ li mai phc rt li
hi sau lng.
Bc Chin rt cuc vn là k thâm mu vin l.
- Ln này chúng ta không th vì khích đng quá mà làm h chuyn ln.

Mi ngi đu đng ý vào đim đó, mi ngi đu đang đi Châu Vân quyt đnh.
Ch có Tiu Mã là không đi ai. Y không mun đi, cng không th đi.
Y li xông ra ngoài, Lam Lan chy theo sau y hi:
- Anh tính đi đâu th ? Tính làm gì ?
Tiu Mã nói:
- i làm tht mt ngi.
Lam Lan hi:
- Ai ?
Tiu Mã nói:
- Mt ngi luôn luôn giu mt đng sau mt chic mt n.

Quyn u Nguyên tác: C Long
 tht truyn k Tht Chng Võ Khí Dch gi: Lê Khc Tng

 t: Lê Khc Tng & Tiu Din Nhân – NMQ

233
Ánh mt ca Lam Lan sáng rc lên, cô hi:
- Anh ngh y rt có th là Ôn Lng Ngc ?
Tiu Mã nói:
- úng vy.
Bên ngoài có ánh sáng, ánh sáng mt tri. Ánh sáng mt tri đang chiu trên mt h.

×