Tải bản đầy đủ (.pdf) (15 trang)

Tài liệu Truyện "Hoa Bất Tử_Phần 3" pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (451.72 KB, 15 trang )

Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


29
PHN BA
nh ng ngi lên ging, đin thoi trên bàn reo, Cát Tng phi ngi
dy. Cô cm ly đin thoi, bm nút nghe - cái đin thoi di đng Lp Quân đã
đa cho cô đ tin vic liên lc:
- Alô, Cát Tng nghe đây.
- Anh Lp Quân đây. Em cha ng sao, Cát Tng?
- D cha. Em còn phi ra quán ph m em cho đn bây gi mi v.
Lp Quân kêu tri:
- Tri đ
t i! C ngày đi đóng phim ti v còn ph bán quán, em tng em là
cái máy hay sao vy Cát Tng? Ri ngày mai làm sao em dy ni?
- âu có sao. Nu anh mun nm gi sáng em dy, em vn dy ni.
- Vn đ là em phi ngh ngi cho có sc đ ngày mai làm vic, em hiu
cha? Thi gi rãnh, em nên đc li kch bn đ nghiên cu tâm lý nhân vt
đóng cho đt, em hiu không?
- D, em hiu ri. Anh g
i đin thoi cho em có chuyn gì không?
Ging Lp Quân na đùa na tht:
- Thì kim tra em đó, ai ng phát hin ra em không ngh ngi mà li ra quán
ph bán cà phê. M em nên thuê ngi làm hn là va mun có tin, va bt
em phi làm cho bà. Anh không yên tâm chút nào, khi em phung phí sc khe.
Ngày mai không đc nh vy na, nghe cha?
Cát Tng ci kh:
- D.
Lp Quân mun nói vi cô bé, anh không ng đc vì nh cô, nhng r


i anh
li thôi. Sung sã quá. Tâm hn cô hãy còn ngây th trong sáng. Hãy đ cho
tâm hn cô đc bình lng. Anh khe kh:
- Thôi, em đi ng đi, khuya ri.
Lp Quân gác đin thoi. Anh git kh ngi khi thy cha đng  ca.
- Ba cha ng sao ba?
- Cha. i ngang phòng con, nghe con nói chuyn đin thoi nên ba ghé vào.
- Con nói chuyn vi cô din viên chính b phim mình đang quay đó ba.
Tht đáng gin… c ngày làm vic, ti cô ta v nhà còn b
bà m bt ra ph bán
cà phê, mi hai gi đêm mi v đn nhà.
- Cô ta m coi à?
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


30
- D. T lúc ba tui ln ba . Bà m ca cô y là ngi tham lam.
- Thôi, con ng đi.
Ông Bng bc ra ngoài. Ông cng có mt đa con gái, không hiu Cát
Hng có tái hôn? Chc là có. Nm ông sang Pháp đnh c, Cát Hng mi hai
mi. Ông xa quê mi tám nm chn. a con gái ca ông bây gi cng va
mi tám. Nó có ging ông và liu cuc sng có vt v nh cô gái Lp Quân
va nói?
Sang Pháp, ông ci v và trong ln tai n
n giao thông, ông không còn kh
nng có con na. Lp Quân là đa con riêng, ông không mun phân bit con
ca v và con ca mình. Nhng t trong trái tim, ông hiu s rt bt công, khi
Lp Quân có đy đ, còn đa con gái ca ông thì vt vng nghèo kh.

Tìm nó  đâu? Cho đn bây gi vn phòng thám t vn cha cho ông mt
chút tin vui nào.
º
º º
in thoi reo vào lúc sáng sm, đánh thc ông Bng. Ông vn tay nhc
đin thoi:
- Alô.
- Tôi mun gp ông Bng, s đin thoi…
- Là tôi đây.
Ông Bng nhìn v phía v, xong vi vàng tri dy đi ra ngoài, không quên
thn trng gài ca li. Ông nói tip vào máy:
- Cô là ai?
Ging tr li còn rt tr:
- Tôi có th cung cp tin v ông Võ Vn Hin cho ông, có c nh na. Nu là
ngi ông mu
n tìm, tôi s giúp ông.
Ông Bng run lên vì mng:
- Vâng, vâng. Cô mun gp  đâu?
Chín gi sáng, ti quán cà phê Cát ng đng Nguyn Du. Ông bit quán
cà phê đó không? Tôi s ngi  bàn trong cùng.
- Tôi s tìm. Tôi nht đnh đn và hu t cho cô.
Tt đin thoi, ông Bng sung sng. Nhng ri ông cau mày, sao Út Hin
không gi đin thoi cho ông, mà li là mt cô gái? Hay cô gái này chính là con
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


31
ông. Tim ông nôn nao. Mi tám nm, đa con gái ca ông bây gi đã là mt

thiu n, xinh xn hay xu xí nó vn là git máu ca ông.
Bây gi là by gi ba mi. Mt ting đng h na, ông s đn đó.
Ông Bng đn sm na gi, vì nôn nóng. Nhng Thúy Hòa còn đn sm
hn, cô không ngi bàn trong cùng, mà ngay ca quán. Cô git kh ngi khi
mt ngi đàn ông đng tui sang trng t trên xe du lch bc xung. Ông ta
đi vào quán và nhìn quanh, xong đn bàn trong cùng.
Có đúng là ông ta? Thúy Hòa m đin thoi bm s máy, cô nghe ting đin
thoi reo nh và ông ta bt máy. úng là ông ta.
Thúy Hòa đng lên. Ông ta là dân nhà giàu đúng nh suy đoán ca cô. Thúy
Hòa nói vào máy:
- Alô. Ông Bng, ông đã đn ri ch?
- Vâng, tôi đã đn. Cô đang  đâu?
Thúy Hòa bc li trc mt ông Bng, cô tt đin thoi và m ví ly tm
nh c
a cha mình đt lên bàn:
- ây có phi là ngi ông cn tìm?
Ông Bng chp ly tm nh. So vi mi my nm trc, Út Hin không già
my. Ông run lên:
- Bây gi cu y  đâu, cháu nói đi. Cháu là… gi Út Hin nh th nào?
- Tôi gi ông y bng cu.
- Vy cô là…
- Cát Hòa.
Ông Bng bt dy nh mt cái lò xo.
- Là con đây sao? Nm nay con bao nhiêu tui?
- Mi tám. Ông có bit là m tôi đã mt ri không. Lúc tôi lên ba, tôi đã
sng vi ông cu nhu nhc và bà m đc ác.
Nc mt Thúy Hòa trào ra, cô đóng kch tài tình đn đ khóc ngon lành.
- Mi tám nm nay tôi sng thiu thn, đói nghèo, ông có bit không?
Ông Bng xúc đng đng lên ôm vai Thúy Hòa dìu ngi xung gh:
- Con bình tnh.

Ông gi phc v mang nc ra:
- Vy bây gi con  vi m và cu  đâu?
- Tôi  vi… m tôi. Còn cu tôi, ông đâu còn sng na.
Ông Bng sng s:
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


32
- Cu Út Hin mt ri à?
- D.
- Con có th dn ta đi gp m ca con ch?
- D nhiên là đc! Nhng ông có ca là ông Bng, cha ca tôi không vy?
Ông Bng nghn ngào:
- Phi. Ba là ba ca con. Ba tìm con hai nm nay, mãi bây gi mi gp đc
con.
- Ba!
Thúy Hòa khóc òa lên:
- T nay ba s lo cho con, phi không ba?
- Phi. Ba s lo cho con. Con đã hc đn đâu ri vy?
- D, đn lp mi hai thì ngh.
- Nh
vy con mi ngh hc thôi mà. Ba s lo cho con đi hc tip.
Thúy Hòa cn môi. Cô đã hai mi và ngh hc đã hai nm nay. Bây gi đi
hc tip cng khó, nhng đã trót nói di và phóng lao thi phi theo lao.
Ông Bng dang ngi ra ngm Thúy Hòa. Không xinh lm, tuy nhiên nó là
git máu b ông b ri, ông có bn phn phi bù đp cho con ca mình.
- Bây gi m ca con sng vi con, còn ai na không? Hi đó, ba nh m
còn có cu Hiu na.

Không ng ông còn nh đn anh Hai mình, Thúy Hòa nhanh trí đáp li:
- D, anh Hai con đi làm công nhân, thnh thong mi v nhà.
- Vy ri m ca con làm gì sng, có đa con nào na không?
- D… m con m quán bán cà phê. Còn con đi làm tip th.
- Có ba ri, ba không đ cho con kh na. Ba s lo ch  cho con. Mt lát,
con đa ba đi gp m con, ba mun xem ch  ca con ra sao.
- Hay là ba đ con gi đin thoi cho m, gi m đn đây nghe ba.
Ông Bng gt đu d dãi:
- c, con gi đi!
Ông Bng âu ym ngm con gái mình. Ti nghip, mi my nm nay nó
sng kh, nhng mà sao… Mãi đn bây gi ông mi nhn ra, con gái ông có
đin thoi và mc qun áo đâu phi con nhà nghèo.
Thúy Hòa lng ra xa, cô gi đin thoi v nhà.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


33
- M mau đn đây đi! Ông y mun gp m. M nh nói con là Cát Hòa, là
con ca ông y. Nh đó, đng có làm hng “phi v làm n” ca con. À, mà nói
ba đã cht mt nm nay ri nghen m!
Bà Hin há hc mm. Tri đt i! a con gái quy phá ca bà, nó toan tính
chuyn đng tri gì đây? Tuy nhiên, bà không th không đn.
Va trông thy m trên xe bc xung, Thúy Hòa ào ra đón:
- M!
Cô nháy mt:
- Có ba con đang đi m.
Bà Hin tc mun cht, đành phi đi theo vào. Thúy Hòa ci ti:
- Ba! Có m Hin.

Ông Bng đng dy. Mi my nm nhng nhìn thy bà Hin, ông vn nhn
ra, nên xúc đng ôm ly vai bà Hin:
- Tôi đã tìm ch và cháu rt lâu, không ng bây gi mi gp. Cám n ch
mi my nm nay đã nuôi dng t t cháu Cát Hòa.
 vào cái th
không đng đng, bà Hin đành phi sa nc mt “cá su”:
- Cu đi gì mà bin bit nhng mi tám nm vy?
Ông Bng ci, buông bà Hin ra và kéo gh:
- Ngi đi ch! Cát Hòa, con gi phc v mang nc ra cho m ca con.
- D.
Thúy Hòa vy phc v gi ly nc, trong lúc bà Hin ngm ông Bng:
- Cu vn đp trai và sang trng. Cu đã ci v và có con ri ph
i không?
Ông Bng th dài:
- Qua Pháp mt nm, tôi ci v. Nhng mt tai nn giao thông, v chng
tôi không còn kh nng có con đc na. Có điu, cô y có mt đa con trai
riêng. Tuy nhiên, thng bé cng hiu tho. Tôi xem nó nh con rut ca mình
vy. Tôi v Vit Nam cng gn hai nm, c tìm anh Hin và ch mãi, ai ng nh
đã cht.
- Cht?
Suýt chút na, bà Hin đã kêu lên. Mày là nh Thúy Hòa đp lên chân bà
di gm bàn, bà đành ci nh mu:
- … nh cht cng mt nm. Tôi còn con Hòa vi thng Hiu.
- Thng Hiu đang làm gì vy ch?
- Nó đi làm công nhân đin lc, cng vt v lm.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com



34
Ông Bng trm ngâm:
- ã không gp li thì thôi, còn đã gp, chúng ta nên xem nh ngi trong
nhà. Ch đã nuôi cháu Hòa mi my nm nay, tôi vô cùng bit n. Phn Cát
Hòa, tôi s cho nó đi hc li đ thi vào đi hc. Còn cháu Hiu, tôi s đa nó
vào hãng phim, xem có vic gì thì phân cho nón làm.
Thúy Hòa kêu lên:
- Hãng phim? Hãng phim gì h ba?
- Hãng phim Hoa Hng. Ba giao ht cho Lp Quân kinh doanh, ba ch 
nhim v c vn.
Thúy Hòa bng ming. Nu không, cô đã hét to lên ri. Sao có chuyn trùng
hp tr
 trêu nh vy. Cái ng này, chuyn cô nói di s “lòi chành té ma” ra.
úng là lõ leo lên lng cp ri không bit làm sao mà xung.
n lúc ra xe đi v, bà Hin mi véo tai con gái:
- Mày đã thy hu qu điên khùng ca mày cha? Ba mày mà bit mày nói
ng cht, ng đp cho mày gãy giò luôn. Còn con Cát Tng na, ngày nào
cng  cnh Lp Quân, đ b ra, mày vch đt mà chun xung cng cha ht
xu h. Con i là con!
Thúy Hòa xô m
nh bà Hin ra:
- M véo tai con đau mun cht luôn.  t t tính, m làm gì s d vy. Có
đ b ra, m cng có cái chi phiu hai chc triu đó, có l lã gì đâu.
Thúy Hòa tíu tít:
- Ông y còn nói mua nhà cho con, mua xe na, m có thy giàu có sung
sng cha?
Thúy Hòa vui, còn bà Hin không vui chút nào. Bà tng ngc đãi Cát
Tng, mt ngày nào đó Cát Tng nhìn ra cha mình, lúc đó nó r rúng bà cng
đành phi chu.
º

º º
Ông Bng đn phim trng cng va lúc đoàn làm phim đi quay ngoi
cnh  núi Bu Long v. Lp Quân xung xe, anh đi ngay li vi cha mình:
- Ba!
- , con đi quay phim v đy à?
- D. Con đnh mang phn quay phim vào chiu li xem sao. Cát Tng
đóng đt lm ba .
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


35
Cát Tng! Ông Bng nhíu mày. Ch “Cát” khin ông chú ý. Nhng ông
trn an mình ngay. Ch là mt cái tên lót cho đp, ai cng có th có.
Lp Quân quay li phía sau, vui v:
- Em có th vào phòng cùng xem luôn đi, Cát Tng. Ba ca anh đy. - Lp
Quân gii thiu - Cát Tng din viên chính ca phim đang quay đó ba.
Cát Tng l phép chào ông Bng. Ông nhìn sng Cát Tng. Cô bé có đôi
mt đp quá và mt gng mt đã mi my nm ông không bao gi quên. Nu
nh lùi li m
i tám nm trc, ông s ng ngi đng trc mt mình là Cát
Hng.
Cát Tng vô tình cúi chào. Lp Quân ôm vai cha:
- Mình vào trong đi ba.
Nhng ông Bng đi chm li:
- Cát Tng là tên tht ca cô hay là ngh danh ca cô vy?
- D, tên tht. Trong khai sanh ca cháu ghi nh vy thôi, không có h.
- Cô còn đ cha m ch?
- D không!

Lp Quân mm ci:
- Sao ba li điu tra lý lch ca Cát Tng k vy?  con tr
 li giùm Cát
Tng. Cát Tng m côi t lúc ba tháng tui. Hin  vi bà m, ông cu và
mt anh trai, mt ch gái.
- M ca cháu là Cát Hng, có phi không?
n phiên Cát Tng ngc nhiên:
- Sao bác bit tên m ca cháu vy?
Ông Bng ci cay đng. Sáng nay, ông đã b gt.
- Cu ca cháu tên Út Hin, Võ Vn Hin, đúng không?
- D, phi.
- Cháu còn ngi anh trai tên Hiu, và ngi ch hay em gì đó tên Hòa?
Cát Tng reo lên:
- Bác i! Sao bác bit rõ v gia đình cháu quá vy?
- Bây gi cháu  đâu?
- D, cháu  qun Sáu vi cu và m.
- Cu?
- D, cu cháu lúc này đau hoài, cu nói là bnh già.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


36
Ht còn chu ni, ông Bng xông li nm tay Cát Tng lôi đi:
- Con ra xe đi, đa ta v nhà gp cu ca con!
Cát Tng không hiu gì ht, cô nhìn Lp Quân dò hi. Lp Quân lc đu:
- Ba i! Có chuyn gì vy?
- Cha phi lúc có câu tr li cho con. i, Cát Tng!
Cát Tng riu ríu đi. Cô thy s, vì hình nh chuyn rt quan trng.

Ngi lên xe ri, Cát Tng c cúi đu vì đôi mt ca v tng giám đc c
chiu vào cô. Ông đang bt gp li hình nh ca quá kh, ngi con gái b ông
b ri khi ông đi đnh c sang Pháp. Cô đã sng trong nghèo kh và ch đi
ông đ ri lnh lùng ra đi.
Cô đ li cho ông mt git máu nh là bn sao ca chính mình vy. Tim ông
bi hi cm xúc. Tuy nhiên, ông c dn nén tình cm ca mình.
Bo xe ngng li, Cát Tng mi dám nhìn v tng giám đc ca mình:
- D, đã đn đng vào nhà cháu. Nhng phi đi b vào mt quãng, vì
đng nh nên xe không vào đc.
- Không sao đâu.
Ông Bng m ca xe bc xung. Cát Tng đi trc ông mt chút. Lp
Quân theo sau cùng.
Cát Tng thò tay vào phía trong đy móc khóa cng ri quay li:
- D, cháu mi bác vào nhà.
Ông Hin bc ra ngc nhiên:
- Hôm nay con v sm vy Cát Tng?
Ông khng li, bi ngi khách đang bc vào nhà mình, ri kêu lên thng
tht:
- Cu Hai Bng!
Ông Bng bc ti:
- Anh còn sng sao anh Hin? Vy mà có ngi dám nói anh đã cht hi
nm ri.
Ông Hin bt ci:
- Ai mà ác ming d vy? Mà sao cu bit là tôi  đây mà đn tìm?
Ông Bng ch vào Cát Tng:
- Nu không gp con bé này, tôi đâu có bit anh  đây và suýt na b v anh
và đa con gái anh gt ri.
Ông Hin nhíu mày:
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T


www.phuonghong.com www.taixiu.com


37
- V tôi và con gái tôi gt cu?
- Mt lát na, tôi s nói chuyn này sau. Bây gi tôi hi tht anh, có phi Cát
Tng là con gái Cát Hng và tôi?
Ông Hin gt đu:
- Là nó đó. Cu đi đc mt nm thì cô Cát Hng bnh ri qua đi. Tôi hay
tin vi v Cm Giang mang con bé lên Sài Gòn nuôi cho đn bây gi. Tôi c
ch mà cu thì không v.
Cát Tng ng ngác, ht nhìn ông Hin ri nhìn ông Bng. Theo cách nói
ca hai ngi, cô là con ca ông Bng.
Bt gp cái nhìn ca Cát Tng, ông Hin gi:
- Chut Lt! Con nhìn ba con đi. Ông Bng là cha ca con đó.
Chut Lt! Ông Bng xúc đng:
- Chut Lt! úng là con. Cái tên ba đt cho con, vì con luôn nhút nhát. Con
đúng là con gái ca ba. Li đây con!
Nhng Cát Tng lùi li trc cánh tay dang rng ch đón cô. Cô lc đu
mà nc mt tuôn dòng:
- Tôi không phi là con ông. Có ngi cha nào b con mình mi tám nm.
Lúc m cht, tôi vn không bit, nm rúc vào bà tìm hi m, c gi “M i, con
đói quá. M mua cái gì cho con n”, mà m thì c nm im. M tôi đã cht…
Tri i! Ông Bng choáng váng buông thõng tay. Con ca ông t chi ông.
Nó đang hn ông, bi vì ông đã b ri m con nó. Ông đâu có mun th, ông c
tng sang bên đó, mt thi gian ông s v. Nhng ri cuc sng  vùng đt
ha không phi là thiên đng.  đâu cng có làm mi có n. Nhng công vic
mà  Vit Nam c đi ông cha bao gi mó tay vào, sang Pháp, ông phi làm:
i giao báo, ra chén bát, ai thuê gì làm ny, cho đn ngày ông gp bà Nguyt
là m ca Lp Quân, cuc đi ông mi đi lên.

Ông Hin gi Cát Tng li:
- Con không nên c x vi ba con nh vy. ng đâu có mun b con, ti
hoàn cnh thôi.
Cát Tng g tay ông Hin ra:
- Con không bit phi làm gì na. Cu hãy đ cho con bình t
nh li đã.
Cô chy lên gác, nm vùi mt xung gi. Làm sao cô có th quên thi th u
đau kh, thiu bàn tay m, tình thng ca ngi cha.
C mi ln cu Hin lo cho Thúy Hòa, cô ti thân bit bao nhiêu. Cô có th
tha th cho ngi đã to ra mình không? M ca cô đã vì thng nh, vì nghe
tin ông ta ci v bên Pháp, đã bnh mà cht. Bây gi mi tám nm, ân tình
nht phai, ông ta li tr v.
 làm gì? Không có ông ta, cô vn sng kia mà!
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


38
Trong khi đó, ni phòng khách, ông Hin an i:
- Cu đng bun, ri tôi s gii thích cho nó hiu.
Lp Quân nhìn lên gác. Anh không ng mình li có mt cô em gái xinh đn
nh th. Cô em gái mà ít nhiu trái tim anh cng va đang m ngõ cho mt tình
yêu đn.

- Anh hãy khuyên nh con bé giùm tôi!
Cho đn lúc ra v, ông Bng còn lu luyn nhìn li, hy vng mt ln đc
Cát Tng gi ting ba, đ ông quay li và ông con gái mình vào lòng. Nhng
bun thay, không có gì ch có khong không gian đ
y nng.

Ông bun bã leo lên xe. Lp Quân an i:
- Ba đng bun! T t, em Cát Tng s suy ngh li.
Ông Bng phy tay bo tài x chy đi, mà không thy Thúy Hòa đang lùi li,
mt cô xanh mét, ri chy ngc tr li quán cà phê mà nói không ra li:
- M! M i! Cht ri!
- Cái gì mà cht?
- Ông Bng… ông Bng đn nhà mình… Con thy ba ra tn ngoài đng
tin ng.
Bà Hin cng s đ
ing hn:
- Mày nói có tht không vy?
- Không phi tht thì là gi hay sao!
Ông Hin ra ti, ông gm gm nhìn hai m con. Bà Hin git ny c
ngi:
- Ông làm gì ging ma vy h?
- Thì đã cht hn mt nm không ging ma sao đc. Tôi không ng bà
cng hùa theo con Hòa làm chuyn by b. Bà đã ly ca ngi ta bao nhiêu
tin ri h?
- âu có!
Bà Hin chi bây by. Trong lúc Thúy Hòa đnh nhân dp chu
n đi, ông
Hin nm áo kéo li:
- Chy đi đâu? Mày gii quá con . Cha mày còn sng s s mà mày bo
cht. M con mày cùng mt phng tham lam nh nhau. Tao tht xu h!
Ông Hin đnh tát tay con gái, bà Hin lôi li:
- ây là quán cà phê, ông mun dy bo gì thì v nhà mà dy.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com



39
- Còn bà na!
Ông gin d quay ngot đi ra ngoài, suýt va vào Hiu. Hiu ng ngác:
- Có chuyn gì vy ba?
- Hãy hi má mày thì bit! Tao quá nhc nhã xu h ri!
Hiu quay nhìn m. Bà Hin quay sang ch khác. Thúy Hòa tc gin vung
tay:
- M vic gì phi s ba ch! Nu mình có ly hai chc triu cng đáng mà.
m nuôi con Cát Tng mi lm nm ri, hai chc triu đó đ h?
Cha ht tc, cô kéo tay Hiu:
- Còn anh na, đng có hòng r ti ngi ta, nghe cha? Ngi ta bây gi là
con gái rut ca ngài tng giám đc hãng phim Hoa Hng. Anh là… th rác
ri…
Hiu bt đu hiu:
- Bác Bng gì đó  bên Pháp v nc ri h m?
- Anh nói chuyn sao mà ging Mán  trên rng v thành ph ghê.
Giá nh mi ln, Thúy Hòa hn hào, Hiu đã quát vào mt cô ri. Ba nay,
anh im lng và bt thn chy vt ra khi quán đ v nhà, chy nh điên. V đn
nhà và rm rp leo lên gác, chng thy Cát Tng ngi thu lu, mt đ hoe, anh
mi đng sng li, trn áp hi hp trong lòng mình:
- Ba ca em v nc và đã nhn em ri phi không Lt?
Cát Tng gt đu, ri li lc đu ngay:
- Ông y nhn em, nhng em không mun gi là ba.
- Sao vy?
- Mi my nm nay nu không có cu, không có anh, em sng làm sao?
Chc là sng vt vng ngoài đng ri. Trong lúc đó, ông ta sang Pháp ci
v. Vì ai mà m em phi cht thm.
Hiu th nh:
- Thì bác Bng cng đâu có mun, ti hoàn cnh. Em gp đc cha là điu

đáng mng ri, chng phi mi lúc bun, em hay ngi da vào anh, em nói nh
m, nh ba mà không th hình dung ngi đó sáng ra sao.
Cát Tng ng
i im. Hiu đi li ngi bên cnh cô:
- T nay, em s có ba lo lng cho em, em s ri b nhà này. Sau này giàu có
ri, chc là em s không còn nh đn anh na.
Cát Tng gin di:
- Em nói là em không đi,  mãi nhà này mà.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


40
- Có tht không em?
Hiu mng quýnh ôm Cát Tng, cô nhon ming ci:
- Anh buông em ra đi, ôm em mnh đau mun cht hà!
- Ti anh mng quá khi nghe em nói là em s  mãi nhà này.
- Nhng cng có lúc anh ly v. Nhà cht, lúc đó hng chng anh còn mun
tng kh em đi na kìa.
- Không có đâu, anh s không ci v. Anh  nh vy hoài, nh hi nào gi
vy.
Cát Tng bt ci:
- Làm sao anh không ci v cho đc, cu ch có mt mình anh.
- Không. Nht đnh anh không ly v.
Có ting ông Hin gi di nhà ct đt câu chuyn. Cát Tng đng lên:
- Mình xung nhà đi anh.
Hiu th dài nhìn theo. Có đúng là Cát Tng ngây th không bit gì, hay là
cô ch xem anh là mt ngi anh. Bao gi thì mình mi dám m ming đ nói
ba ch “anh yêu em”. Có ba ting ngn thôi, nhng chng d dàng đ tht lên

li.
º
º º
- Con ngi xung đó đi cho cu nói chuyn.
Cát Tng ngi xung gh, cô bun thiu nhìn cu Hin:
- Có phi cu đnh khuyên con nhìn ba và đ ba lo lng cho con? Cu à…
Ông Hin xua tay:
- Con đ cho cu nói. Tht ra, ba con không mun b ri m ca con đâu.
Nhng lúc đó, ông bà ni con cùng mi ngi đi ht sang Pháp, ba con b bt
buc phi đi. Lúc đó va mi sinh con cha đy sáu tháng, cng vì nguyên nhân
này mà ông bà ni con cm ba con yêu m ca con. Th ri m con phi gt l
cho ba con đi. Xa xôi quá, qua bên Pháp, ông bà ni con làm n không đc,
làm sao có tin, cho nên mun gi tin v cho m con cng không có. Mà m
con cng k, thà ôm vàng đ cho mình bnh tt ri cht. Là do s phn con .
Chng ai mun sng cnh chia lìa nhau. Con nên hiu mà thông cm và tha th
cho ba con.
- Chuyn còn mi quá, cu cho con mt thi gian.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


41
- , thì cu tùy con. Con mun  nhà này hay v  vi ba con, cu không có
ý kin. Tùy con chn la.
- D. Thôi, con đi làm công vic nhà nghe cu.
Ngi lt rau mà tâm hn Cát Tng đ tn đâu đâu. Cô cm cái dao lên…Ái!
Li dao bén ngót ca vào tay, Cát Tng kêu kh, rt nhanh tay li.
- Gì vy Lt?
Hiu git mình lao ti. Anh nm bàn tay Cát Tng đang chy máu  ngón

tr đa lên ming mình. Cát Tng đ mt. L
n đu tiên, cô mi kp nhn ra s
lo lng ca Hiu không nm khuôn kh ca tình anh em mt nhà.
- Em không sao đâu – Cô rt mnh tay li -  em đi ly bng cá nhân bng
li.
Hiu khng li vì nhn ra mình đã quá nóng vi bày t tình cm. Nhng liu
Chut Lt ca anh có hiu cho anh?
i lên nhà ly bng keo cá nhân bng tay mình li, Cát Tng mi tn ngn.
Cô suy ngh đn m
y câu trêu bóng gió ca Thúy Hòa. Nhng ri cô lc mnh
đu. Không có lý nào! Xa nay, cô luôn xem Hiu nh ngi anh trai rut tht
ca cô.
C bui chiu, Hiu không dám đi xung bp. Anh ln qun trong cái ý ngh:
Nu nh Cát Tng không chp nhn tình cm ca anh, cô b v  vi cha rut.
Hiu không th hình dung ni nu nh cn nhà này không có Cát Tng, anh s
sng nh th nào. Mi lm nm nay, anh quen nhìn thy cô, cái gì ngon cng
đ dành, mt ngày không thy mt nhau đã nh. Nu nh mt nhau mãi mãi…
Hiu rùng mình, anh không mun ngh đn cái ngày mai tm ti y.
º
º º
Bui sáng, nh thng l, Cát Tng dy sm. Cô pha m trà và chun b
ri nhà. Hiu đón cô  di bp:
- Tay em b đt ngày hôm qua có đau lm không?
Cát Tng lc đu:
- Không sao! Ngoài da thôi mà anh. Em đn hãng phim nghen anh.
- Ri em đnh nh th nào, có v nhà ba em  không?
- Em cha quyt đnh gì c. Tm thi, em đóng cho xong b phim này đã.
Còn hai tun l na là xong.
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T


www.phuonghong.com www.taixiu.com


42
- Anh thy báo nói nhiu đn em và phim đang quay. K này, em là ngi
ni ting ri.
Cát Tng mm ci:
- Em chng thy mình ni ting gì c, em vn bình thng.
- Ti em nói nh vy ch bây gi, mi khi em ra đng, ngi ta ch vào em
và nói: Cô Cát Tng din viên đin nh ch có ai nói em là con nh Chut Lt
hay s máy bay trên tri đâu.
Cát Tng phì ci, đánh lên vai Hiu:
- Em đi đây, có xe l
i rc em ri.
Cô đi cái nón lên đu và chy ào đi. Vn hn nhiên trong sáng, có điu
càng ngày nàng Chut Lt ca Hiu tr nên xinh xn hn, duyên dáng hn cho
trái tim Hiu xôn xao và đau đn, bi anh hiu Cát Tng ch xem anh nh mt
ngi anh.
Cát Tng đng li th khi thy Lp Quân. Cô cng va nh đn chuyn
hôm qua. Nu nh cô bng lòng v  vi cha mình, cô và anh s  chung mt
nhà. Cô tht s lúng túng, không hiu mình c x nh th nào na. Cô không
ngi gh  bng trc mà ngi bng sau. Lp Quân nhn nhó, anh na đùa na
tht:
- Hôm nay em xem anh là tài x ca em hay sao mà ngi  bng sau vy?
- âu có.
Cát Tng p úng. Lp Quân đùa tip:
- Hay là ghét ba ri ghét luôn c anh? ng nghe Cát Tng!
Cát Tng x mt:
- Anh đng nhc đn ba ca anh, có đ
c không?

- Em vn còn gin ba à?
Cát Tng quay đi, không đùa na. Lp Quân lái xe đi.
- Anh bit em gin ba. Nhng đôi khi có nhng hoàn cnh và s phn, ngi
ta mun vt qua, không phi mun mà đc.
Cát Tng im lng nhìn hai bên đng. Lp Quân cng im lng lái xe.
Không gian nng n, không còn vui v nh mi sáng gp nhau. Chính Cát
Tng cng không hiu ni tâm trng ca mình. Có l vì cô đã tng thiu thn
tình cm, t
ng cm gin ngi cha trong quá kh đã rung b m mình. Thi
th u đy ni bun và khao khát vòng tay ca cha, ca m khin cô trong nht
thi khó chp nhn đc cha mình.
Bui n sáng lng l. Cát Tng n u oi. Lp Quân không vui:
Tác gi:Võ Nghiêm Dung HOA BT T

www.phuonghong.com www.taixiu.com


43
- Em có th c x vi anh nh bình thng đc không? Anh thích em vui
v hn là trm lng nh th này. Anh cng tng có mt quãng thi gian khao
khát tình ph t. Em bit vì sao anh yêu kính ba không? Vì ông đã yêu thng
lo lng cho anh nh đa con rut tht ca ông vy. Ri anh quyn luyn ông,
xem ông nh cha rut ca mình.
Cát Tng lãnh đm:
- Em không đc nh anh, b c x bt công. Có nhng đêm em vào mùng
nm, kéo ch
n đy kín c đu, em đã khóc thm gi ba và m mình. Có nhng
đêm tri ma sm sét, em s đn cht đing c ngi. Lâu ngày, em t v v
mình, sm sét hay ting máy bay rn r đáng s nhng không là gì c, nó không
làm hi em và em đã vt qua đ sng.

Lp Quân cm đng nm bàn tay Cát Tng gi li trong tay mình. Cô c
rt tay li nhng không đc. Anh nhìn cô du dàng:
- Anh cm xúc lm, vì em đã sng nh th. Nhng anh bit nu nh thi th
u em kh cc, em s có cuc sng hnh phúc v sau này, nht đnh nh th.
Cát Tng chu đng cái nhìn ca Lp Quân, có mt chút bi ri ln trong
mt cm giác rung đng, vì dng nh trái tim cô cng va m ngõ cho mt
tình yêu.

×