Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (35.61 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Ở tiểu học, thầy cô nào dạy em cũng thích hết, thầy cơ nào cũng nhiệt tình và yêu thương
chúng em cả. Nhưng em nhớ nhất có lẽ là tiết tốn của cơ Hạnh dạy em hồi lớp 4.
Hơm đó cơ bước vào lớp với chiếc áo dài màu xanh cỏ nhạt, trên áo có vẽ những chiếc lá
xanh ngắt, những đóa sen hồng rực rỡ nhìn y như thật, đậm chất người phụ nữ Việt Nam.
Mái tóc đen dài cột cao trên đỉnh đầu, cô bước vào lớp tươi cười chào các bạn. Chúng em
cũng đứng dậy chào cô. Rồi cô cho chúng em ngồi xuống, sau đó cơ bày sách và giáo án
lên bàn. Cô lấy phấn viết tựa bài lên bảng: “Quy đồng mẫu số các phân số”, từ bàn tay
nhỏ nhắn xinh xắn của cô, những hàng chữ đẹp đều hiện ra. Rồi cô làm ví dụ mẫu, cơ
giảng và giải rất chi tiết, chúng em thì hăng say lắng nghe từng lời cơ giảng. Giọng của
cơ thánh thót và truyền cảm như chim họa mi hót vậy, làm cho chúng em càng thích học
mơn tốn hơn nữa.
Tuy giảng giải nhiệt tình như thế, nhưng có một số bạn vẫn chưa hiểu, vậy là cô phải
giảng lại, lần này giọng cô nhẹ nhàng và chậm rãi hơn, ngọt ngào hơn, nên các bạn khơng
cịn thắc mắc nữa. Rồi cơ viết bài tập mới lên bảng, các bạn xung phong lên làm rất
nhiều. Trong khi các bạn lên bảng làm bài thì cơ bước xuống lớp, cơ đi một vòng xung
quanh lớp xem các bạn làm thế nào, có bạn làm sai, có bạn làm thiếu bước, có bạn khơng
rút gọn, có bạn khơng kết luận... vậy là cô nhẹ nhàng hướng dẫn các bạn chữa lại cho
đúng. Tiếng trống vang lên, ai cũng tiếc nuối vì đã hết giờ. Bởi giờ học của cơ Hạnh lúc
nào cũng vui vẻ thoải mái thì ai mà chẳng thích.