Tải bản đầy đủ (.docx) (6 trang)

Kể một câu chuyện dựa trên câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.49 KB, 6 trang )

Trọng ân nghĩa, sống thủy chung, biết ơn những người đi trước là một
trong những truyền thống quý báu của người Việt Nam. Đạo lý tốt đẹp ấy
được khẳng định và chứng minh trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc. Câu
tục ngữ ” ăn quả nhớ kẻ trồng cây” đã phản ánh chân thực truyền thống
biết ơn của nhân dân ta.và mỗi khi nhắc đến câu tn ấy, em lại nhớ đến câu
chuyện giữa em và người cô mà em vô cùng biết ơn sự dạy dỗ tận tâm của
cô dành cho em suốt những năm tháng ở cấp 2. Chuyện đã xảy ra cách đây
2 năm nhưng em ko bao h quên và xem nó như là 1 kỉ niệm đẹp.
Trước hết ta cần tìm hiểu ý nghĩa câu tn “ ăn quả nhớ kẻ trồng cây” là ntn. Xét về
nghĩa đen, “ăn quả” là thưởng thức cái thơm ngon nhất của cây, cịn “kẻ trồng cây”
là hình ảnh nói về những người làm ra những trái thơm ngon đó. Câu tục ngữ có
nghĩa đen là khi chúng ta cầm trên tay những quả ngot thì hãy nhớ tới nguồn gốc
của nó. Xét về nghĩa bóng, Ăn quả chính là hành động mà chúng ta hưởng những
thành quả đó.Kẻ trồng cây chính là những người đã cố gắng miệt mài tạo ra những
thành quả những cống hiến cho đời này. Bằng biện pháp AD,Câu tục ngữ trên
khuyên răn chúng ta sống là phải biết ơn biết quí trọng công ơn những người,
những công sức đã đổ ra để đổi lại cuộc sống ấm no của chính chúng ta hưởng thụ
ngày hôm nay.
Cứ nghĩ lại ngày ấy cách đây 2 năm, em đã ghét cơ ntn, sau đó rồi thương cô. Mỗi
khi nhớ lại, em lại mỉm cười vs chính mình. Khi ấy, em là 1 hs giỏi, nằm trong đội
tuyển hs giỏi avan của trg, nhưng tính lại hơi lười, hoạt bát, năng nổ, nhưng lại là
1 thủ lĩnh chuyên nghịch ngợm cũng đứng vào hàng… quái chiêu! Thầy cơ thương
cũng lắm, mà dở khóc, dở cười cũng nhiều. cịn cơ, là 1 giáo viên mới vừa tốt
nghiệp đc 2 năm, chuyển về đây dạy học. Cơ có gương mặt thật hiền, dáng người
thon thả. Là một giáo viên dạy avan nên tính cơ rất nghiêm khắc và tỉ mỉ, đến nỗi


em đâm ra tính khó chịu. và đương nhiên đội hs giỏi cũng sẽ do cô đảm nhận bồi
dưỡng. trong mỗi tiết học, cơ ln làm trịn bổn phận, giảng dạy nhiệt tình, ân cần,
chu đáo. Cơ đc phân cơng dạy lớp em 1 t/g thì cơ mới để ý những gương mặt “ nổi
loạn” của lớp, tất nhiên em cũng nằm trong tốp đó.


Mọi chuyện cứ như ko có gì cho đến khi sức chịu đựng của em vượt quá giới hạn.
hôm ấy đột ngột cô cho kiểm tra miệng = giấy. Thơi chết, em cứ tưởng rằng mình
đã trả bài rồi nên chủ quan ko học 1 chữ. Ai dè. Thế là em quyết định đánh liều 1
phen để cuốn tập trong học bài rồi giở ra chép. Đâu ngờ cô đứng từ đằng sau giật
phắc cuốn tập và bài kiểm của em làm mặt em lạnh tanh. Và bắt đầu từ đó em bị cơ
“ chiếu tướng” khiến em trở nên chán nản ko quan tâm trong h học của cơ, cịn em
thì ln ở trạng thái “ phòng thủ”. Nhưng cớ sao xui xẻo cứ bám lấy em ko dứt. 1
lần khác, em cùng tụi con trai trong xóm chơi đá bóng đến tận tối, cho nên vì mệt
quá nên em thành thiếp đi và ko học bài của cô 1 chữ. Thế là hôm sao bị cô kêu tên
trả bài, em giật bắn ng. đứng trc toàn thể lớp, là 1 hs giỏi nhưng lại ko thuộc lấy 1
từ. cô chỉ im lặng bảo em về chỗ cùng vs con 0 trong tập và 1 tiết học khá đc cô
ban tặng cho lớp cùng vs dịng chữ phê bình: “ thanh thảo ko thuộc bài”. Ko dừng
lại ở đó cơ cịn mách vs cơ chủ nhiệm về chuyện học của em và ngay sau đó là cú
đt đến mẹ em. Và tất nhiên, bao nhiêu lời mắng, phê bình cứ đổ lên đầu em hết
ngày này qua ngày khác. Kể từ lúc ấy, em sinh tính ngày càng ghét và thù hận cơ.
Ko phải vì cơ thì em sẽ ko bị mọi ng quở trách. Tất cả đều là lỗi tại cô. Em nghĩ
cũng đã đến lúc mình phải làm gì đó để trả đũa lại cho những gì cơ đã hành hạ
mình như thế. Và thế là 1 trò tinh quái đc em lên kế hoạch sắp xếp rất kĩ lưỡng,
chắc chắn rằng sau khi thực hiện thì sẽ ko ai phát hiện em là thủ phạm.
Vào 1 ngày như thường lệ, đội hs giỏi avan chúng em lại có tiết học tại trường vs
cô. Cô vẫn như thế, vẫn điềm đạm dạy bài, giảng bài cho chúng em. Mọi thứ như
diễn ra bình thường. và cứ như thói quen, cứ học 1 tiếng thì chúng em lại có mấy


phút giải lao ăn uống để tiếp sức. chính lúc đó, em lợi dụng thời cơ thực hiện âm
mưu của mình. Cơ đã đi ra khỏi phịng để trị chuyện cùng các thầy cơ, cịn tụi bạn
thì tụm 5 tụm 7 bánh kẹo rôm rả. em ko màng tới việc ấy và bắt đầu tiến hành kế
hoạch. Em giả vờ tiến đến bên cặp của cô để trên chiếc bàn, rồi nhanh chóng lục
tìm ví tiền của cơ và lấy đi hơn phân nửa số tiền trong đó, cho vào túi quần. nhanh
như chớp em bỏ chiếc ví trở lại vị trí ban đầu rồi khố ngăn cặp, trờ về ngồi ở bà

học giả vờ cặm cụi viết viết xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Cũng may là tụi
bạn ko nhìn thấy gì và cơ cũng chưa vào. Em cười thầm nghĩ rằng kì này cơ chết
chắc. lịng em vô cùng sung sướng khi kế hoạch đc diễn ra sn sẻ như đc dự đốn.
Cơ đột ngột trở về tiếp tục dạy bài mới. em thôi suy nghĩ và bắt đầu quan sát cử chỉ
của cô. Cô tiến đến chiếc cặp quen thuộc lấy 1 số tài liệu ra, bất chợt rồi khựng lại.
nét mặt cô biến sắc nhanh chóng, khơng cử động đc gì. Sau đó cơ lục lọi các ngăn
trong cặp như tìm thứ gì đó, gương mặt trở nên hoảng loạn như sắp bật khóc. Chợt
nhận ra điều gì đó, cơ bước xuống bục hỏi to: “ kể từ lúc cơ ra ngồi có bạn nào lại
gần chiếc cặp của cô ko?”. Cả hội đồng thanh, em hùa theo: “ dạ ko ạ.”. nghe thế,
gương mặt cô trở nên buồn rầu và lo lắng tột cùng. Tiết học kết thúc. Em về đến
nhà vs tâm trạng hí hửng, vui thích cho trị tinh nghịch vừa rồi. số tiền lấy đc của
cô em cất vào 1 bên, sợ ko dám động đến, chưa từng nghĩ đến việc sẽ trả lại cho cơ
vs bất kì lí do nào.mấy hôm sau cô ko đến trường, em càng vui hơn vì ko phải ngày
nào cũng phải đối mặt vs cơ nữa.
Thời gian cứ thế trơi qua, kì thi dành cho các đội tuyển hs giỏi cũng đến. em cũng
đã chuẩn bị tinh thần và tất cả mọi thứ để lên đường, mong sao cho kết quả đc đền
đáp như mong muốn. nhưng trớ trêu thay, may mắn ko mỉm cười vs em, em là ng
duy nhất phải dừng bước, còn tất cả các bạn còn lại trong đội đều đạt kết quả cao.
Em như suy sụp tinh thần, khóc 1 trận sướt mướt, trách trời trách đất tại sao lại đối
xử vs em như thế. Em đã dành hết cả tâm huyết và thời gian cho kì thi lần này,


nhưng cớ sao lại như thế. Suốt mấy ngày liền, em như ng mất hồn, cha mẹ, thầy cô
và bạn bè đều động viên em rất nhiều. riêng cô, cũng là hs do mình đào tạo, như
thấy em như lúc này, cơ rất xót. Những ngày qua khi đến trường, cô đều an ủi dỗ
dành và khuyên em chỉ cần cố gắng thì em sẽ thành cơng cho kì thi sau. Từng lời
nói tâm tình và chân thành của cơ làm em ko khỏi xúc động, đâu đó khiến em bất
chợt thay đổi cách nhìn về cơ. Cơ thật sự ân cần, quan tâm em, ko hề bỏ rơi 1 đứa
học trị nào của mình mỗi khi chúng chùn bước. cô vẫn tiếp tục dạy dỗ bồi dưỡng
em, truyền lửa tiếp sức cho em, giúp em nuôi dưỡng niềm hi vọng để tiếp bước cho

các kì thi sau. Em cảm thấy xấu hổ vơ cùng, muốn nói lời xin lỗi và trả lại số tiền
đó nhưng lại sợ vì sĩ diện bên trong trỗi dậy khiến em ko mở lời đc. Dường như
ông trời lại cho em cơ hội lần nữa để bày tỏ vs cô. . hôm ấy trời lạnh giá, em đến
trường khi trên người chỉ khoác 1 chiếc áo ấm mỏng tanh. Thế là lúc đạp xe đến
lớp em bị cảm lạnh. Ngồi học 2 tiết đầu vẫn còn tươi tắn, bắt đầu sang tiết thứ 3,
người em sốt run lên vì lạnh, mặt thì đỏ, mơi run lên từng cơn, hơi thở trở nên nặng
nề.đúng lúc lại đg tiết cô, thấy vậy cô liền hỏi số đt bố mẹ đến rước em về. 1 số
bạn thân bảo rằng do bố mẹ em hay đi làm xa nên em ở nhà 1 mình. Hết cách, cơ
đành hỏi địa chỉ và đưa em về nhà. Về đến nơi, cơ tận tình chăm sóc cho em từng li
từng tí, từ việc nấu cháo rồi cho em uống thuốc, cô ân cần chu đáo như ng mẹ thứ
2 của em vậy. trong cơn mê man, hình ảnh cơ thay khăn đắp lên trán cho em hiện
ra khiến em xúc động vô cùng. Em đã nghĩ xấu rất nhiều điều về cô, đã khiến cho
cô ko vui , nhưng cô lại ln bên cạnh lo lắng cho em. Sau đó cơ về nhà khi em đã
tỉnh giấc. nằm trên giường lòng em nghĩ rằng, nhất định ngày mai phải xin lỗi và
đem trả cho cơ số tiền đó. Hơm sau, em lấy hết dung khí đến nhà cơ thú nhận mọi
việc và gửi lại số tiền mình lấy. cơ nhìn em vs đơi mắt ngấn lệ ko 1 chút trách móc
hay giận dữ rồi ơm em vào lịng. Khi ấy em biết rằng cô đã tha thứ cho em. Em
càng xúc động hơn khi biết chỗ tiền đó là cơ dành dùm đễ chữa bệnh cho mẹ cô,
nhưng cũng may là cô chạy đôn chạy đáo mới đủ tiền lo cho mẹ. thật xấu hổ, em


thấy lương tâm mình cắn rứt vơ cùng, hối hận về việc đã qua, đồng thời cảm nhận
đc tấm lòng bao dung độ lượng của cô sâu nặng quá và biết ơn những ngày tháng
qua cô đã luôn bên cạnh ủng hộ động viên em . Em ko còn cảm giác ốn giận cơ
nữa, thay vào đó là niềm u thương , khắc ghi công ơn của cô, hứa vs lòng sẽ cố
gắng học thật tốt ko phụ lòng của cơ. Và quả thật như mong đợi, kì thi lần sau em
đã đỗ đạt vs thành tích cao. Khi ấy em nhận ra tấm lịng của cơ thật bao dung, tận
tâm tận lực vì học trị, chỉ mong sao cho chúng em đỗ đạt thành tài nên ng. em vô
cùng biết ơn tấm lịng tận tình dạy dỗ của cơ đối vs các học trị của mình. Nhờ cơ
mà em đã trưởng thành, gặt hái đc nhiều thành công trong học tập.

Lịng biết ơn là ghi nhớ cơng lao của những ng cho ta cs ngày hôm nay, suy nghĩ
những gì đã qua để thấy được những nhọc nhằn vất cả mà họ đã trải qua để đổi lấy
sự yên bình cho chúng ta . mọi thành quả dù là vật chất hay tinh thần mà
chúng ta đang hưởng thụ khơng phải ngẫu nhiên mà có. Đó là thứ thành
quả tạo dựng lên bởi mồ hơi, nước mắt thậm chí cả máu của những người
lao động. biết ơn là truyền thống quý báu của dân tộc ta từ lâu đời. đức tính
cao đẹp ấy giúp chúng ta hồn thiện nhân cách, khiến con người ta biết
sống ân nghĩa, thủy chung, biết ơn và giúp con người xích lại gần nhau hơn,
là sợi dây vơ hình giúp các mối quan hệ ngày một bền chặt, khăng khít hơn.
Lịng biết ơn khơng chỉ là nói sng, cần thể hiện bằng hành động thì nó mới thực
sự ý nghĩa. là hs, chúng ta phải ngoan ngỗn, vâng lời o7ng bà cha mẹ thầy
cơ, chăm chỉ học hành, cố gắng giúp đỡ những công việc. đồng thời cần
giữ gìn và phát huy truyền thống biết ơn của cha ông.

Câu tn là 1 bài học sâu sắc nhắc nhở chúng ta về lòng biết ơn trong cs.. Qua câu
chuyện trên em càng thấm thía hơn cơng ơn thầy cơ đã tận tình dạy dỗ cho em nên


ng. em tự hứa vs lòng sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng vs công ơn dạy dỗ
của cha mẹ và thầy cô



×