Tiết 15- Đọc văn
Bài ca ngắn đi trên bãi cát
( Cao Bá Quát)
I/ Tìm hiểu chung
1.Tác giả Cao Bá Quát (1809 – 1855):
- Quê:Bắc Ninh, hiệu: Chu Thần
- Là nhà thơ có tài năng và bản lĩnh. Ông để
lại cho đời 1400 bài thơ , hơn hai chục bài
văn xuôi và một số bài phú Nơm và hát nói.
- Nội dung thơ Cao Bá Quát phê phán mạnh
mẽ sự bảo thủ, lạc hậu của chế độ phong
kiến nhà Nguyễn.
2. Văn bản:
- Hồn cảnh sáng tác:
Hình thành và ra đời từ những lần nhà
thơ đi thi Hội qua các tỉnh miền Trung
đầy cát trắng như Qủang Bình, Qủang
Trị.
- Thể loại :
+ Viết bằng chữ Hán.
+ Thể ca.
- Bố cục : 3 phần
+ Đọan 1: 4 câu đầu –Tâm trạng của người
đi đường.
+ Đoạn 2 : 6 câu tiếp - thực tế cuộc đời và
tâm trạng của nhà thơ.
+ Đoạn 3 : Còn lại - Đường cùng của kẻ sĩ
và tâm trạng bi phẫn của nhà thơ.
II/ Đọc hiểu văn
bản
1. Đọc và tái hiện hình tượng :
- Đọc.
- Tái hiện hình tượng :
Bãi cát dài và khách bộ hành.
2. Phân tích văn bản :
a. Hình tượng “bãi cát dài”:
- Dài
- Nối tiếp nhau như vô tận.
Con đường khó đi. Phải vượt qua những con
đường như vậy, bất cứ ai cũng cảm thấy gian
nan, mệt mỏi và thậm chí chán nản.
- Việc đi trên cát :
+ “Đi một bước như lùi một bước”.
khó hơn, mệt mỏi hơn, dùng sức nhiều
hơn đi trên đường đất bình thường.
bãi cát dài là ẩn dụ cho cuộc đời mênh
mông, rộng lớn, đầy khó khăn, gian khổ.
Đường đi trên cát: con “đường đời”,
không bằng phẳng, nhiều chông gai.
=> Dụng ý nghệ thuật của nhà thơ để gửi
gắm các ý nghĩa về triết lý nhân sinh .
* Trước Cao Bá Quát, đã xuất hiện nhiều hình ảnh
bãi cát trong thơ ca. Ví dụ:
- Trong “Chinh phụ ngâm” có câu :
Ơm n gối trống đã chồn
Nằm vùng cát trắng, ngủ cồn rêu xanh.
Vùng cát trắng diễn tả sự gian khổ của người
chinh phu.
Trong “Truyện Kiều” cũng có câu ;
Bốn bề bát ngát xa trơng
Cát vàng cồn nọ, bụi hồng dặm kia .
Cát vàng diễn tả nỗi buồn và tâm trạng cô đơn
của nàng Kiều.
“bãi cát dài” là một sáng tạo
riêng, mới mẻ, độc đáo, bắt
nguồn từ chính cuộc sống hiện
thực của Cao Bá Quát .
b.Hình tượng “khách”:
- Là người đang đi trên con đường cát.
- Là một kẻ sĩ đang đi tìm chân lý giữa cuộc
đời mờ mịt.
Cuộc đời đầy bọn danh lợi chen chúc,chỉ
biết tranh nhau mưu sinh và hưởng thụ.
+ mình >< kẻ chạy theo danh lợi.
+ Khẳng định: khơng thể hồ trộn
với kẻ chạy theo danh lợi, cho dù
phải cô độc.
Khinh thường phường danh lợi.
- “Khách” ngao ngán, mệt mỏi, vì :
+ Đường đi dài, khó khăn.
+ Mặt trời lặn mà vẫn phải tất tả đi.
+ Chán ngán cảnh mưu cầu danh lợi tầm
thường.
-Nhà thơ chán nản và miễn cưỡng đi thi bởi:
+ Sự xuống cấp của học thuật, khoa cử của
nhà Nguyễn.
+ Phê phán, bất hợp tác với triều đình nhà
Nguyễn.
-Tác giả đặt ra câu hỏi: Đi tiếp hay dừng
lại? Tính sao đây? Đường bằng mờ mịt.
Tâm trạng đầy mâu thuẫn: học để thi;
nhưng thi đỗ làm quan lại như phường
danh lợi; thế thì học thi để làm gì?
-Suy nghĩ của nhà thơ thể hiện mâu thuẫn:
+ Khát vọng sống cao đẹp>
tối, mờ mịt.
+ Xông pha trên con đường tìm lý tưởng ><
thái độ và động cơ cầu an hưởng lạc.
Tiếp tục đi hay dừng lại đều khó khăn.
Người đi đành đứng chơn chân trên bãi
cát.
=>Cơ độc và bế tắc, khơng tìm thấy lối thốt
trên đường đời
-Tâm trạng và thái độ của nhà thơ :
+ Chán ghét con đường mưu cầu danh lợi
tầm thường.
+ Phê phán học thuật, khoa cử và chính sự
của nhà Nguyễn.
Khát khao một sự đổi mới tích cực hơn.
3. Nghệ thuật
- Hình tượng thơ độc đáo
- Hình ảnh thơ vừa tả thực, vừa mang tính
biểu tượng.
- Thể thơ cổ thể, tự do
- Âm điệu bi tráng