Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Viết một đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn trong đó sử dụng cả hình thức đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.05 KB, 2 trang )

Viết một đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn trong
đó sử dụng cả hình thức đối thoại, độc thoại và độc
thoại nội tâm
Đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn trong đó sử dụng cả
hình thức đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm mẫu 1
Như thường lệ, 20/11 năm nào trường em cũng tổ chức viết báo tường để tri ân
thầy cô. Năm nay, sớm hơn mọi năm một tuần, lớp trưởng đã hô hào:
- Lớp mình năm nay viết báo tường theo đề tài “Uống nước nhớ nguồn” nhé, mỗi
người viết một bài thơ, bài văn và kèm theo một hình ảnh để minh họa. Sau đó,
mọi người nộp cho tớ vào thứ bảy tuần sau trong giờ sinh hoạt lớp.
Cả lớp đồng thanh:
- Đã rõ.
Mọi người bắt đầu nghiên cứu chủ đề của mình. “Chuyến này lại cực rồi đây, với
một đứa khơng có năng khiếu vẽ vời, lại khơng giỏi văn như mình thì quả là khó
khăn, một tuần tới e là phải vật lộn với bài báo tường này”, em thầm nghĩ trong
đầu.
- Chà, khó đấy nhỉ. Nhưng mỗi năm có một lần thôi mà, phải cố gắng để không
thua kém mới được.
Về nhà, em bắt tay vào việc nghiên cứu, lên ý tưởng cho bài báo tường của mình.
Cuối cùng, sau bao nỗ lực, em cũng hoàn thành với kết quả như ý. Đây là một hoạt
động vô cùng ý nghĩa với các bạn học sinh trong quãng thời gian cắp sách đến
trường, chúng ta cùng nhau cố gắng một chút để có một ngày ý nghĩa, tri ân thầy
cơ.
Đối thoại: khi lớp trưởng thông báo đề tài báo tường đến cho mọi người và mọi
người đồng ý chấp hành.
Độc thoại: - Chà, khó đấy nhỉ. Nhưng mỗi năm có một lần thôi mà, phải cố gắng
để không thua kém mới được.
Độc thoại nội tâm: “Chuyến này lại cực rồi đây, với một đứa khơng có năng khiếu
vẽ vời, lại khơng giỏi văn như mình thì quả là khó khăn, một tuần tới e là phải vật
lộn với bài báo tường này”


Đoạn văn kể chuyện theo đề tài tự chọn trong đó sử dụng cả
hình thức đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm mẫu 2


Ai cũng có những việc đáng tự hào về bản thân mình. Đối với tơi, việc làm tốt mà
tơi tự hào nhất chính là nhặt được của rơi trả lại người mất.
Thứ năm vừa rồi trên đường đi học về tơi nhìn thấy chiếc ví trên đường. Trời nắng
thế này, ai lại làm rơi ví được nhỉ? Khơng biết người đó có đang cuống cuồng đi
tìm nó khơng?
Tơi nhặt chiếc ví, cầm lên nhìn một lượt, sau đó mở ví ra, bên trong có thơng tin,
số điện thoại của chủ nhân chiếc ví:
- Ồ, may q, người ta có để lại thơng tin liên lạc.
Nói rồi, tơi mang ví về nhà, mượn điện thoại của mẹ và bấm gọi theo số đó, khi
đầu bên kia cất tiếng, tơi hỏi:
- Cho em hỏi có phải chị Phương khơng ạ? Em nhặt được chiếc ví của chị trên
đường, lát em nhắn cho chị địa chỉ nhà em rồi chị qua lấy lại nhé!
- Ơi chị cảm ơn em, chị đi tìm nãy giờ cứ tưởng làm mất rồi, chị sẽ qua lấy sớm
nhất có thể. Chị rối rít cảm ơn tơi.
Chiều hơm đó, chị đến nhà tơi lấy lại cái ví và cịn mang tặng tơi mấy cuốn vở rất
xinh. Thiết nghĩ, cuộc sống sẽ tươi đẹp, nhiều niềm vui hơn nếu mình làm việc tốt
mỗi ngày.
Đối thoại: cuộc gọi điện của tôi và chị Phương.
Độc thoại: - Ồ, may quá, người ta có để lại thơng tin liên lạc.
Độc thoại nội tâm: Trời nắng thế này, ai lại làm rơi ví được nhỉ? Khơng biết
người đó có đang cuống cuồng đi tìm nó khơng?



×