Tải bản đầy đủ (.pdf) (29 trang)

TIỂU LUẬN GIỮA kỳ PHONG TRÀO CÔNG NHÂN CỘNG sản QUỐC tế cận HIỆN đại

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (257.49 KB, 29 trang )

ĐẠI HỌC QUỐC GIA THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN

KHOA LỊCH SỬ 



TIỂU LUẬN GIỮA KỲ
PHONG TRÀO CÔNG NHÂN & CỘNG SẢN
QUỐC TẾ CẬN-HIỆN ĐẠI
Giảng viên hướng dẫn: TS. ĐỖ THỊ HẠNH
Sinh viên thực hiện: Thái Vũ Hoà
Mã số sinh viên: 1956040057
Thành phố Hồ Chí Minh, 29/12/2021


HỘI NGHỊ QUỐC TẾ ĐẢNG CỘNG SẢN VÀ CÔNG NHÂN NĂM 1957,
1960, 1969.
A. DẪN LUẬN........................................................................................................3
1. Giới thiệu........................................................................................................3
B. NỘI DUNG.......................................................................................................3
2. Tóm tắt nội dung các hội nghị quốc tế của các Đảng cộng sản và công
nhân năm 1957, 1960 và 1969.............................................................................3
2.1. Hội nghị Đảng cộng sản và công nhân năm 1957 ...................................3
2.2. Hội nghị Đảng cộng sản và công nhân năm 1960 ...................................7
2.3. Hội nghị Đảng cộng sản và công nhân năm 1969....................................9
3. Các Hội nghị Quốc tế của các Đảng Cộng sản và Công nhân, lý luận quốc
tế của Các Mác...................................................................................................13
3.1.Hội nghị quốc tế.........................................................................................13
3.2. Hội nghị lý luận quốc tế..........................................................................15
4. Hội nghị thường kỳ của đại diện các đảng cộng sản và công nhân của


các nước xã hội chủ nghĩa, các nước Châu Âu, Châu Mỹ, và các nước Ả
Rập.......................................................................................................................17
4.1 Các nước xã hội chủ nghĩa.......................................................................17
4.2. Các nước Châu Âu ..................................................................................20
4.4. Châu Mỹ....................................................................................................23
4.4.Các nước Ả Rập.........................................................................................23
5. Kết quả của việc tổ chức Hội nghị của các Đảng Cộng sản và Công nhân
..............................................................................................................................25
C.KẾT LUẬN.........................................................................................................27


A. DẪN LUẬN
1. Giới thiệu

Hội nghị của các Đảng Cộng sản và Cơng nhân là một hình thức duy trì quan hệ ý
thức hệ và chính trị giữa các đảng Cộng sản và công nhân từ các nước khác nhau,
và là một phương tiện phối hợp hoạt động của họ. Các hội nghị của các đảng cộng
sản và công nhân đã được tổ chức kể từ khi Quốc tế Cộng sản bị giải tán, và đặc
biệt là từ cuối những năm 1950. Có bốn phương tiện chính để duy trì liên lạc và
liên lạc giữa các đảng cộng sản và công nhân: hội nghị quốc tế, các cuộc họp khu
vực, đàm phán song phương, hội nghị khoa học và hội nghị chun đề có sự tham
dự của những người mácxít từ các nước.

B. NỘI DUNG
2. Tóm tắt nội dung các hội nghị quốc tế của các Đảng cộng sản và công
nhân năm 1957, 1960 và 1969. 
2.1. Hội nghị Đảng cộng sản và công nhân năm 1957 .
 Vào ngày 16-19 tháng 11 năm 1957, một hội nghị đại biểu của các đảng cộng sản
và công nhân đã diễn ra tại Mátxcơva. Có sự tham dự của các phái đồn đến từ 64
quốc gia: Albania, Algeria, Argentina, Australia, Áo, Bỉ, Bolivia, Brazil, Bulgaria,

Canada, Ceylon, Chile, Trung Quốc, Colombia, Costa Rica, Cuba, Tiệp Khắc, Việt
Nam Dân chủ Cộng hòa ( VNDCCH), Đan Mạch, Cộng hòa Dominica, Ecuador,
Cộng hòa Liên bang Đức (FRG), Phần Lan, Pháp, Cộng hòa Dân chủ Đức (CHDC
Đức), Anh, Hy Lạp, Guatemala, Honduras, Hungary, Ấn Độ, Indonesia, Iraq,
Israel, Ý, Nhật Bản, Jordan, Luxembourg, Malaya, Mexico, Cộng hịa Nhân dân
Mơng Cổ, Maroc, Hà Lan, New Zealand, Na Uy, Panama, Paraguay, Cộng hòa


Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Peru, Ba Lan, Bồ Đào Nha, Rumania, San Marino ,
Tây Ban Nha, Thụy Điển, Thụy Sĩ,
Các đại biểu đã thảo luận về những câu hỏi cấp thiết gắn với tình hình quốc tế
đương đại. Văn kiện chính được hội nghị năm 1957 thơng qua là Tun ngơn về
Hịa bình (xem ấn phẩm Programmnye dokumenty bor'by za mir, demo-kratiiu,
isotsializm , Moscow, 1961).
Hội nghị năm 1957 đã thảo luận tình hình thế giới và đưa ra nhiều nhận định quan
trọng về lí luận, đường lối chiến lược và sách lược của phong trào cộng sản quốc
tế.
Hội nghị cho rằng vấn đề nóng hổi của tình hình chính trị thế giới là vấn đề chiến
tranh và hịa bình, rằng cùng tồn tại hịa bình là ngun tắc căn bản của nền chính
trị thế giới. Hội nghị khẳng định nhiệm vụ trước tiên của các Đảng Cộng sản là đấu
tranh cho hịa bình.
Hội nghị thừa nhận sự đa dạng các hình thức quá độ từ chủ nghĩa tư bản lên chủ
nghĩa xã hội, khả năng thực hiện cách mạng XHCN bằng con đường hịa bình và
giành chính quyền không cần nội chiến. Hội nghị nhấn mạnh những quy luật cơ
bản của cách mạng XHCN (9 quy luật) trên cơ sở kinh nghiệm của cách mạng
Nga, song cũng kêu gọi các đảng cầm quyền phải áp dụng những kinh nghiệm đó
sao cho phù hợp với những điều kiện dân tộc - quốc gia riêng của họ, đồng thời
chống các biểu hiện cực đoan, coi thường hay thổi phồng những điều kiện đó.
Hội nghị ra Tun ngơn hịa bình kêu gọi các Đảng Cộng sản, các lực lượng dân
chủ, tiến bộ hợp tác với các nước XHCN trong cuộc đấu tranh vì hịa bình, độc lập

dân tộc, dân sinh, dân chủ và CNXH, khẳng định sự trung thành với chủ nghĩa
Mác - Lênin và chủ nghĩa quốc tế vô sản, lên án những biểu hiện của chủ nghĩa xét
lại trong một số Đảng Cộng sản ở một số nước.


Tuy trong Tuyên bố Matxcơva năm 1957 đã có sự thỏa hiệp (trước hết là giữa các
Đảng Cộng sản lớn), nhưng những bất đồng về đường lối giữa một số đảng vẫn tồn
tại và có chiều hướng gia tăng.
Sự bất đồng, mâu thuẫn giữa Đảng Cộng sản Liên Xô và Nam Tư bắt đầu từ cuối
những năm 40. Khi Khơrutxốp lên nắm quyền lãnh đạo Đảng và Nhà nước thay
Xtalin, ông muốn trở lại quan hệ bình thường với Nam Tư, vì thế, Nam Tư đến
tham dự Hội nghị 1957 ở Matxcơva (mặc dù trước đó 9 năm Đảng Cộng sản Nam
Tư bị khai trừ ra khỏi Cục Thông tin quốc tế). Khi đứng ở vị trí cao của cơ quan
lãnh đạo Đảng và Nhà nước, Khơrutxốp đề ra đường lối mới trong xây dựng
CNXH, ông phát hiện ra những sai lầm trước đó trong cơng cuộc xây dựng CNXH,
tệ sùng bái cá nhân, sự thiếu dân chủ trong xây dựng chủ nghĩa xã hội v.v… Trong
đối ngoại, ông chủ trương hồ hỗn với Nam Tư và tìm sự ủng hộ của Trung Quốc.
Từ Hội nghị Ianta (2-1945), Mao Trạch Đông vốn đã bất đồng với Liên Xô trên
nhiều mặt. Mao Trạch Đông chống lại Liên Xô và không tán thành việc đi theo
đường lối của Liên Xô, ông chủ trương dựa vào Mĩ để tiến.
Nhưng lúc đó xảy ra cuộc chiến tranh Triều Tiên (1950 - 1953) mà Trung Quốc
khơng thể đứng ngồi, vì thế mâu thuẫn giữa Mĩ và Trung Quốc trở nên gay gắt,
sau đó mâu thuẫn này dần dần dịu đi. Trong bối cảnh đó, Khơrutxốp chủ trương
nếu Trung Quốc ủng hộ Liên Xơ thì Liên Xơ sẽ phổ biến vũ khí ngun tử cho
Trung Quốc. Quan hệ Trung Quốc - Liên Xô về cơ bản tốt đẹp lên. Năm 1950,
Mao Trạch Đông đi thăm Matxcơva và hiệp ước Xơ - Trung được kí kết ngày 142-1950. Ngay sau khi Xtalin mất, việc Khơrutxốp đi thăm Trung Quốc (10-1954)
và kí kết trả lại các cơng ty hỗn hợp Xô – Trung cho Trung Quốc (12-10-1954) các công ty này được thành lập những năm 1950 - 1951, cho thấy mối bang giao
giữa hai nước xã hội chủ nghĩa lớn nhất ngày càng tốt đẹp lên.



Tháng 10 và tháng 11-1956, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tán thành thái độ của
Liên Xô đối với sự kiện 1956 ở Hunggari. Tháng 11-1956, Mao Trạch Đơng và
đồn đại biểu Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tới dự Hội nghị các Đảng Cộng sản ở
Matxcơva năm 1957.
Kết quả của mối quan hệ tốt đẹp này là một bản tuyên bố giữa các Đảng Cộng sản
đã được đưa ra. Mặc dù bản tuyên bố còn nhiều điểm thỏa hiệp, nhưng dẫu sao đây
cũng là sự thống nhất của phong trào cộng sản trong bối cảnh thế giới đầy phức
tạp.
Sau hội nghị Matxcơva (1957), quan hệ Xô - Trung lại dần dần trở nên nguội lạnh.
Biểu hiện trước hết là thái độ khác nhau đối với Mĩ. Tuy kí vào văn kiện của Hội
nghị Matxcơva, nhưng Ban lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc từ mùa xuân năm
1960 bắt đầu tun bố khơng đồng tình với đường lối chung của phong trào cộng
sản quốc tế do Hội nghị Matxcơva năm 1957 đề ra.
Cịn đại biểu của “Liên đồn những người cộng sản Nam Tư” khơng kí vào văn
kiện và Tun bố của Hội nghị 1957 và đưa ra đường lối riêng của mình. Đồn đại
biểu Nam Tư cho rằng việc phân chia thế giới thành hai phe là giả tạo và sự chia
cắt Đức và Triều Tiên là kết quả của quan điểm đó; rằng mỗi nước đều có đường
lối của mình, khơng nhất thiết phải rập khn theo Liên Xơ; và Nam Tư đã đề ra
đường lối của mình (mà thời kỳ đó người ta gọi là "chủ nghĩa cộng sản quốc gia'').
Trong đường lối của mình, trước hết Nam Tư cho rằng tập thể hóa nơng nghiệp là
tự hủy diệt nền nơng nghiệp của mình, việc quản lí doanh nghiệp giao cho cơng
đồn, trong cơng nghiệp hóa khơng nhất thiết phải phát triển công nghiệp nặng, cứ
hợp tác với Mĩ trong khi vẫn xây dựng chủ nghĩa xã hội, phải xây dựng một nền
dân chủ XHCN và pháp chế xã hội chủ nghĩa theo đúng nghĩa của nó.
Quan điểm này là biểu hiện của sự bất đồng trong phong trào cộng sản quốc tế.


Theo Nghị quyết của Hội nghị Matxcơva năm 1957, tháng 9 - 1958, tạp chí
''Những vấn đề hịa bình và chủ nghĩa xã hội'' đã ra số đầu tiên, được xuất bản bằng
34 thứ tiếng và phát hành ở 145 nước trên thế giới. Tạp chí đã đóng góp vào việc

xây dựng lí luận Mác - Lênin để đấu tranh chống hệ tư tưởng tư sản, vào việc trao
đổi kinh nghiệm giữa những người cộng sản và công nhân trên cơ sở chủ nghĩa
Mác - Lênin.

2.2. Hội nghị Đảng cộng sản và công nhân năm 1960 .
 
Hội nghị đại biểu các đảng cộng sản và công nhân tháng 11 năm 1960 có sự tham
dự của các phái đồn đến từ 81 quốc gia, bao gồm Albania, Algeria, Argentina,
Australia, Austria, Belgium, Bolivia, Brazil, Bulgaria, Burma, Canada, Ceylon,
Chile, China. , Colombia, Costa Rica, Cuba, Síp, Tiệp Khắc, VNDCCH, Đan
Mạch, Cộng hịa Dominica, Ecuador, El Salvador, FRG, Phần Lan, Pháp, CHDC
Đức, Anh, Hy Lạp, Guadeloupe, Guatemala, Haiti, Honduras, Hungary , Ấn Độ,
Indonesia, Iran, Iraq, Ireland, Israel, Ý, Nhật Bản, Jordan, Lebanon, Luxembourg,
Malaya, Martinique, Mexico, Cộng hịa nhân dân Mơng Cổ, Maroc, Nepal, Hà
Lan, New Zealand, Nicaragua, Bắc Ireland, Na Uy , Panama, Paraguay, Cộng hòa
Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Peru, Ba Lan, Bồ Đào Nha, Réunion, Rumania, San
Marino, Tây Ban Nha, Sudan,
Trong số các câu hỏi được thảo luận tại hội nghị có trao đổi kinh nghiệm và thảo
luận về những vấn đề hiện nay trong phát triển quốc tế đương đại và phong trào
cộng sản đối với cuộc đấu tranh vì hịa bình, dân chủ, độc lập dân tộc và chủ nghĩa
xã hội. Các văn kiện chính được hội nghị thơng qua là Tuyên ngôn của các Đảng
Cộng sản và Công nhân và Lời kêu gọi các dân tộc trên thế giới (trong
Programmnye dokumenty bor'by za mir, demokratiiu i sotsializm , Moscow, 1961).


Hội nghị Matxcơva năm 1960 đã khẳng định và kế thừa những nội dung cơ bản
của bản Tuyên bố năm 1957, phát triển và bổ sung thêm một số luận điểm quan
trọng.
Hội nghị đã phân tích tình hình quốc tế và những vấn đề cơ bản của thế giới, đưa ra
khái niệm về “thời đại hiện nay”, xác định nhiệm vụ hàng đầu của các Đảng Cộng

sản và công nhân là bảo vệ và củng cố hịa bình ngăn chặn bọn đế quốc hiếu chiến
phát động chiến tranh thế giới mới, tăng cường đoàn kết phong trào cộng sản đấu
tranh cho hịa bình, dân chủ và chủ nghĩa xã hội.
Trong bản Tuyên bố Matxcơva năm 1960, Hội nghị 81 Đảng Cộng sản và công
nhân quốc tế tuy gạt bỏ những quan điểm “tả khuynh cực đoan” của Mao Trạch
Đông về ''chủ nghĩa đế quốc là con hổ giấy'', về khả năng tiến hành một cuộc chiến
tranh thế giới mới để lật đổ hoàn toàn chủ nghĩa đế quốc, về mâu thuẫn chủ yếu
của thế giới là mâu thuẫn giữa chủ nghĩa đế quốc và phong trào giải phóng dân tộc
v.v…, nhưng nhìn chung vẫn chưa có những đánh giá khoa học và khách quan về
thời đại và thế giới.
Trong văn kiện này có nhiều luận điểm mâu thuẫn nhau, thể hiện sự chắp vá, nhân
nhượng về quan điểm giữa các đảng tham dự Hội nghị. Đối với một số người,
trong văn kiện này có nhiều luận điểm của chủ nghĩa xét lại, và một số người khác
lại cho rằng có nhiều luận điểm giáo điều, tả khuynh.
Chính vì vậy, Hội nghị Matxcơva năm 1960 thực tế không thống nhất được về tư
tưởng, lí luận và chiến lược hoạt động của phong trào cộng sản quốc tế. Từ năm
1960 đến 1969 là thời kì đầy phức tạp của phong trào cơng nhân. Những bất đồng
và mâu thuẫn trong nội bộ phong trào công nhân quốc tế, đặc biệt giữa Liên Xô và
Trung Quốc (sau hai Hội nghị năm 1957 và 1960), không dịu đi mà ngày càng
trầm trọng, công khai. Những cuộc tranh luận gay gắt và bất đồng giữa hai đảng


này xoay quanh các vấn đề lí luận, đường lối chung của phong trào cộng sản quốc
tế đã dân đến sư phân liệt thực sự của phong trào cộng sản thành hai phái. Hai đảng
lớn, hai nước lớn tranh nhau vì vị trí trung tâm cách mạng, cơng kích lẫn nhau:
đảng nào cũng muốn nắm độc quyền chân lí và tranh nhau vai trò lãnh đạo các
nước xã hội chủ nghĩa và phong trào cộng sản quốc tế. Sự phân liệt và sự tập hợp
lực lựợng của hai đảng lớn này ngày càng trở nên ráo riết, công khai. Một số Đảng
Cộng sản ở một số nước cũng bị chia rẽ về tổ chức thành hai đảng theo hai khuynh
hướng nói trên.

Mâu thuẫn giữa hai Đảng Cộng sản Liên Xơ và Trung Quốc đã nảy nở từ 1945,
được dịu bớt đi vào những năm 50. Nhưng từ sau Hội nghị Matxcơva (1957), mối
quan hệ giữa hai đảng trở nên xấu đi.
Mâu thuẫn Xô -Trung ngày càng căng thẳng, đã dẫn tới xung đột biên giới giữa
Liên Xô và Trung Quốc vào tháng 4 và tháng 5 – 1962. Cuối tháng 2 và đầu tháng
3 – 1963, “Nhân dân nhật báo” Bắc Kinh cơng bố 4 bài báo chỉ trích Khơrutxốp.
Ngày 15-6-1963, Đại sứ Trung Quốc ở Matxcơva trao cho cho lãnh đạo Liên Xô
một bức thư 25 điểm nêu tất cả những vấn đề là Đảng Cộng sản Trung Quốc từ
chối không nhân nhượng đối với Đảng Cộng sản Liên Xơ. Trong bức thư có đoạn
nói rằng: “Khơng có đảng cấp trên, khơng có quốc gia cấp trên trong phe xã hội
chủ nghĩa”. Từ mâu thuẫn giữa hai đảng đã chuyển sang mâu thuẫn giữa hai nhà
nước. Từ những bài báo luận chiến đã chuyển sang xung đột bằng vũ lực. Đỉnh
điểm bất hòa giữa hai đảng là cuộc xung đột đổ máu giữa hai nước Xô - Trung mùa
xuân 1969 và từ đó hai bên đã coi nhau như thù địch.
2.3. Hội nghị Đảng cộng sản và công nhân năm 1969.
Hội nghị quốc tế về đại diện các đảng cộng sản và công nhân ngày 15–17.1969,
được tổ chức tại Mátxcơva, với sự tham dự của các phái đoàn từ Algeria,


Argentina, Australia, Áo, Bỉ, Bolivia, Brazil, Bulgaria, Canada, Ceylon, Chile,
Colombia, Costa Rica, Cyprus, Tiệp Khắc, Đan Mạch, Cộng hòa Dominica, Đông
Pakistan, Ecuador, El Salvador, FRG (Đảng Cộng sản Đức), Phần Lan, Pháp,
CHDC Đức, Anh, Hy Lạp, Guadeloupe , Guatemala, Guyana, Haiti, Honduras,
Hungary, Ấn Độ, Iran, Iraq, Ireland, Israel, Ý, Jordan, Lebanon, Lesotho,
Luxembourg, Martinique, Mexico, Cộng hịa nhân dân Mơng Cổ, Maroc,
Nicaragua, Nigeria, Bắc Ireland, Na Uy , Panama, Paraguay, Cộng hòa Dân chủ
Nhân dân Triều Tiên, Peru, Ba Lan, Bồ Đào Nha, Puerto Rico, Cộng hòa Nam Phi,
Réunion, Rumania, San Marino, Tây Ban Nha, Sudan, Thụy Sĩ, Syria, Tunisia,
Thổ Nhĩ Kỳ, Liên Xô, Mỹ, Uruguay và Venezuela. Hai đảng ngầm cũng cử đại
diện. Đảng Cộng sản Cuba và Đảng Cộng sản cánh tả Thụy Điển đã cử các quan

sát viên đến trình bày quan điểm của họ. Có tổng cộng 75 đảng cộng sản và cơng
nhân đã có mặt tại hội nghị.
Các đại biểu đã thảo luận về nhiệm vụ của cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc
trong giai đoạn hiện nay cũng như sự đoàn kết hành động giữa các Đảng cộng sản
và cơng nhân, đồn kết các lực lượng chống đế quốc và kỷ niệm 100 năm ngày
sinh của V.I.Lê-nin. . Các văn kiện chính được hội nghị thông qua là Nhiệm vụ của
cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc trong giai đoạn hiện nay và sự đoàn kết
hành động của các đảng cộng sản và công nhân cũng như của tất cả các lực lượng
chống đế quốc, Lời kêu gọi bảo vệ hịa bình và Diễn văn về Kỷ niệm một trăm
năm ngày sinh của Vladimir Il'ich Lenin. Hội nghị đưa ra lời kêu gọi các dân tộc
trên thế giới— “Độc lập, Tự do và Hịa bình cho Việt Nam!” (xem Dokumenty
Mezhdunarodnogo Sovesh-chaniia kommunisticheskikh i rabochickh partii,
Moskva, 5–17 iunia 1969g., Mátxcơva, 1969).
Hội nghị Matxcơva thông qua văn kiện: “Những nhiệm vụ đấu tranh chống chủ
nghĩa đế quốc trong giai đoạn hiện tại và sự thống nhất hành động của các Đảng


Cộng sản, công nhân và tất cả các lực lương chống đế quốc”. Văn kiện đã phân
tích tình hình thế giới, những đặc điểm nổi bật trong sự phát triển của chủ nghĩa đế
quốc thế giới, chiến lược và sách lược của chúng, và nhận định trong hiện nay chủ
nghĩa đế quốc vẫn là kẻ thù nguy hiểm của nhân dân thế giới. Vì vậy, cần phải
đồn kết tất cả các lực lượng của phong trào cộng sản và chống đế quốc.
Văn kiện tổng kết của Hội nghị nhận định rằng: ''Loài người đã bước vào một phần
ba cuối cùng của thế kỉ này trong hoàn cảnh cuộc đấu tranh lịch sử giữa các lực
lượng tiến bộ và phản động, giữa chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa đế quốc diễn ra
gay gắt. Vũ đài của cuộc đấu tranh ấy là toàn thế giới, trên tất cả các lĩnh vực chủ
yếu của đời sống xã hội - kinh tế, chính trị, hệ tư tưởng, văn hóa''. Văn kiện chỉ rõ
hiện nay đã có những điều kiện thực tế để giải quyết những vấn đề quan trong nhất
của thời đại vì lợi ích của hịa bình dân chủ và chủ nghĩa xã hội.
Hội nghị nhận định rằng hệ thống xã hội chủ nghĩa thế giới là lực lượng quyết định

của phong trào chống đế quốc toàn thế giới. Cuộc đấu tranh giữa hai hệ thống đối
lập tùy thuộc những thành tựu và sự đoàn kết của hệ thống XHCN thế giới.
Phương hưóng chính trong việc đồn kết hệ thống XHCN là quán triệt trong cuộc
sống những nguyên tắc của chủ nghĩa quốc tế xã hội chủ nghĩa. Do vậy, vấn đề bảo
vệ chủ nghĩa xã hội là nghĩa vụ quốc tế của những người cộng sản.
Hội nghị nhận định rằng trong các nước tư bản chủ nghĩa, giai cấp công nhân là
động lực chính của cuộc đấu tranh cách mạng, của toàn bộ phong trào dân chủ và
chống đế quốc. Đồng thời, các Đảng Cộng sản ở khu vực này cần chú ý đến những
khả năng cách mạng to lớn của giai cấp nơng dân lao động, giới trí thức tiến bộ,
thanh niên và đề ra những biện pháp thu hút các lực lượng ấy tham gia cuộc đấu
tranh chung chống chủ nghĩa đế quốc.


Hội nghị cũng đánh giá vai trò ngày càng tăng của phong trào chống đế quốc của
các dân tộc Á - Phi - Mĩ latinh trong quá trình cách mạng thế giới.
Hội nghị đã ra ''Lời kêu gọi nhân kỉ niệm 100 năm ngày sinh của Lênin'', trong đó
nhấn mạnh sự trung thành với chủ nghĩa Mác - Lênin là nền tảng mọi thắng lợi của
phong trào cộng sản. Hội nghị Matxcơva năm 1969 cũng phê phán đường lối của
Đảng Cộng sản Trung Quốc, tiếp tục kế thừa và phát triển nhiều luận điểm của hai
hội nghị trước đây về thời đại, về chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa tư bản, phong trào
giải phóng dân tộc, về sự thay đổi tương quan lực lượng trên thế giới ngày càng có
lợi cho phía các lực lượng cộng sản, cách mạng và tiến bộ, đề ra đường lối
chung:các Đảng Cộng sản thống nhất hành động với mọi lực lượng tiến công
mạnh mẽ hơn chống chủ nghĩa đế quốc và các lực lượng phản động và chiến
tranh. Hội nghị thừa nhận có những bất đồng sâu sắc trong nội bộ phong trào cộng
sản quốc tế, song hi vọng rằng sự bất đồng này được khắc phục bằng con đường
hợp tác, thảo luận, trao đổi ý kiến và thống nhất hành động chống chủ nghĩa đế
quốc trên diễn đàn quốc tế.
Từ những năm 1970 trở về sau, nhiều Đảng Cộng sản trưởng thành hơn và đã tự
giải quyết các vấn đề tư tưởng, lí luận, đường lối chiến lược, sách lược hoạt động

của mình. Vì vậy, thời kì các hội nghị quốc tế các đảng như trước cũng khơng cịn
nữa. Dựa trên các văn kiện hội nghị quốc tế những năm 1957, 1960 và 1969, gần
50 đảng trong giai đoạn này đã thông qua cương lĩnh mới hoặc sửa đổi cương lĩnh,
điều chỉnh chiến lược và sách lược hoạt động của mình. Đầu những năm 60, các
Đảng Cộng sản cầm quyền ở các nước xã hội chủ nghĩa đề ra và thực hiện chiến
lược xây dựng chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản.
Các Đảng Cộng sản ở các nước tư bản phát triển thống nhất các lực lượng dân chủ
rộng rãi chống chủ nghĩa tư bản độc quyền nhà nước, chống chạy đua vũ trang hạt


nhân, vì hịa bình, dân chủ và tiến lên chủ nghĩa xã hội bằng con đường cách mạng
hay con đường đấu tranh nghị viện.
Các Đảng Cộng sản ở khu vực Á, Phi, Mĩ Latinh xác định nhiệm vụ chủ yếu trước
mắt của mình là đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc, chống chế độ độc tài củng cố
độc lập dân tộc, xóa bỏ chế độ thực dân dưới các hình thức, phát triển đất nước
theo con đường dân chủ, tiến bộ theo định hướng phi tư bản chủ nghĩa.
3. Các Hội nghị Quốc tế của các Đảng Cộng sản và Công nhân, lý luận quốc tế của
Các Mác.

3.1.Hội nghị quốc tế. 
Các Hội nghị Quốc tế của các Đảng Cộng sản và Công nhân, được tổ chức tại
Mátxcơva vào các năm 1957, 1960 và 1969, có ý nghĩa rất quan trọng trong lịch sử
của phong trào cộng sản quốc tế. Trong số các văn kiện chương trình được các hội
nghị Mátxcơva thơng qua có Tun bố của Hội nghị đại biểu các đảng cộng sản và
công nhân các nước xã hội chủ nghĩa (1957), Tuyên bố của Hội nghị đại biểu các
đảng cộng sản và công nhân (1960) ), và các nhiệm vụ ở giai đoạn hiện tại của
cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc và hành động thống nhất của các đảng
cộng sản và công nhân và tất cả các lực lượng chống chủ nghĩa đế quốc (1969).
Các văn kiện chương trình này đã góp phần quan trọng vào việc phát triển lý luận
Mác - Lê-nin về một số vấn đề lớn như đặc điểm và nội dung của tiến trình cách

mạng thế giới trong thời đại hiện nay, nguyên tắc hợp tác giữa các nước xã hội chủ
nghĩa, phương tiện phòng chống chiến tranh thế giới. , sự phát triển của cách mạng
xã hội chủ nghĩa bằng các hình thức hịa bình và phi nhân đạo, và tập trung cuộc
tấn công chủ yếu của giai cấp công nhân các nước tư bản phát triển chống lại các
tổ chức độc quyền và chống lại toàn bộ hệ thống chủ nghĩa tư bản độc quyền nhà
nước, vốn bảo vệ lợi ích của các tổ chức độc quyền. . Các văn kiện chương trình do
các hội nghị Mát-xcơ-va ban hành cũng góp phần quan trọng vào lý luận Mác - Lê-


nin về nhiệm vụ của cách mạng dân chủ chống đế quốc; sự phát triển của các nước
giải phóng theo đường lối phi tư bản chủ nghĩa; sự hình thành một dòng duy nhất
chống đế quốc bằng sự hợp nhất của cuộc đấu tranh của các dân tộc xây dựng chủ
nghĩa xã hội và chủ nghĩa cộng sản, phong trào cách mạng của giai cấp công nhân
ở các nước tư bản, cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc của các dân tộc bị áp bức và
các phong trào dân chủ nói chung; và những hệ quả kinh tế, xã hội của cuộc cách
mạng khoa học và công nghệ.
         Các hội nghị ở Mátxcơva đã xác định quan điểm chủ yếu của phong trào
cộng sản quốc tế trong giai đoạn phát triển hiện nay, cũng như đường lối chung của
các đảng cộng sản và cơng nhân trong cuộc đấu tranh vì hịa bình, dân chủ, độc lập
dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Hội nghị đã đề ra các hình thức liên lạc và hợp tác
giữa các bên huynh đệ, phù hợp với điều kiện lịch sử mới. Tuyên bố năm 1957 nêu
rõ: “Sau khi trao đổi ý kiến, những người tham gia hội nghị kết luận rằng trong
điều kiện hiện nay, ngoài các cuộc gặp giữa các nhân vật hàng đầu và trao đổi
thông tin lẫn nhau trên cơ sở song phương, cần thiết phải tổ chức các hội nghị rộng
hơn, nếu cần Các đảng cộng sản và công nhân, để thảo luận những vấn đề cấp
bách, trao đổi kinh nghiệm, làm quen với nhau về quan điểm và lập
trường,Programmnye dokumenty bor'by za mir, demokratiiu i sotsializm , 1961, tr.
20).
Các văn kiện của các hội nghị Mátxcơva nêu rõ các nguyên tắc liên hệ giữa các
Đảng Cộng sản và công nhân trong giai đoạn hiện nay. Trong đó, những nguyên

tắc quan trọng nhất là trung thành với chủ nghĩa Mác - Lê-nin; sự thống nhất về tư
tưởng dựa trên chủ nghĩa Mác - Lê-nin; và chủ nghĩa quốc tế vô sản, bao gồm cả
việc quan tâm đến việc thực hiện mọi biện pháp có thể để đồn kết phong trào
cộng sản, phối hợp đấu tranh chung vì các mục tiêu chung, và việc mỗi đảng cộng
sản kiên quyết chấp hành các đánh giá và kết luận chung về nhiệm vụ chung của
cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc và vì hịa bình, dân chủ, độc lập dân tộc


và chủ nghĩa xã hội. Một nguyên tắc khác về mối quan hệ giữa các Đảng cộng sản
và công nhân là tính độc lập và bình đẳng của mỗi đảng theo chủ nghĩa Mác - Lênin - nghĩa là mỗi bên xây dựng chính sách căn cứ vào điều kiện cụ thể của nước
mình, theo nguyên tắc của chủ nghĩa Mác - Lê-nin, chịu trách nhiệm trước giai cấp
công nhân và nhân dân khó khăn của nước mình và phong trào công nhân và cộng
sản quốc tế. Cũng trong số các nguyên tắc về mối quan hệ giữa các đảng cộng sản
và công nhân là việc chấp hành nghiêm chỉnh các chuẩn mực của chủ nghĩa Lênin
về xây dựng đảng và sinh hoạt đảng; một cuộc đấu tranh kiên cường chống lại mọi
hình thức của chủ nghĩa cơ hội, cả cánh hữu và “cánh tả”, chống lại chủ nghĩa xét
lại và chủ nghĩa giáo điều; việc giải quyết các tranh chấp giữa các Đảng Cộng sản
thông qua hiệp thương và các cuộc gặp gỡ đồng tình; và từ chối cho phép hoạt
động bè phái trong hàng ngũ của phong trào cộng sản. Tuyên bố năm 1960 nêu
rõ:sđd ., tr. 82–83). Văn kiện cuối cùng của Hội nghị Quốc tế các Đảng Cộng sản
và Công nhân năm 1969 ghi nhận tầm quan trọng đặc biệt của việc củng cố sự
đoàn kết của phong trào cộng sản thế giới: “Nhiệm vụ quốc tế của mọi bên là thúc
đẩy bằng mọi cách có thể việc cải thiện các quan hệ và sự phát triển của tin cậy lẫn
nhau giữa các bên, có những nỗ lực mới góp phần củng cố khối đồn kết của
phong trào cộng sản quốc tế. Phân tích tập thể về thực tế cụ thể thúc đẩy việc tăng
cường sự thống nhất này ”( Mezhdunarodnoe Soveshchanie kommunisticheskikh i
rabochikh partii: Dokumenty i materialy , Moscow, 1969, p. 328).
Một cuộc họp của đại diện của 45 đảng cộng sản và công nhân ở Budapest vào
tháng 9 năm 1970 tập trung vào những vấn đề hiện tại trong cuộc đấu tranh chống
đế quốc.

3.2. Hội nghị lý luận quốc tế.


Các hội nghị lý luận quốc tế của Các Mác được tổ chức thường xuyên. Đã có nhiều
hội nghị như vậy, bao gồm hội nghị quốc tế nhân kỷ niệm 30 năm Đại hội lần thứ
bảy của Comintern (Praha, tháng 10 năm 1965), hội thảo khoa học quốc tế về chủ
đề “ý nghĩa quốc tế của Cách mạng xã hội chủ nghĩa tháng Mười vĩ đại”
( Mátxcơva, ngày 28-31 tháng 3 năm 1967), hội nghị lý luận quốc tế về chủ đề “ý
nghĩa lịch sử của Cách mạng xã hội chủ nghĩa tháng Mười vĩ đại” (Praha, ngày 22–
24.1967), và phiên họp khoa học về chủ đề “Chủ nghĩa Mác và những vấn đề của
phong trào cách mạng thế giới ”(Mátxcơva, 18/5/1968), nhân kỷ niệm 150 năm
ngày sinh của K. Marx.
Đã có những hội nghị lý luận quốc tế về nhiều chủ đề khác nhau, bao gồm “Chủ
nghĩa Lênin và hiện tại” (Praha, ngày 19–21 tháng 11 năm 1969), “sự lớn mạnh
của vai trò của chủ nghĩa Lênin trong thời đại hiện nay và sự phê phán chủ nghĩa
chống cộng sản” (Mátxcơva, Ngày 19–23 tháng 1 năm 1970), “Chủ nghĩa Lênin và
tiến trình cách mạng thế giới” (Moscow, ngày 24-26 tháng 2 năm 1970), và
“Friedrich Engels và phong trào cộng sản” (Praha, ngày 1–2,1970 tháng 7).
Các cuộc họp và đàm phán song phương đã được phát triển rộng rãi trong phong
trào cộng sản. Kể từ Hội nghị Quốc tế của các Đảng Cộng sản và Cơng nhân năm
1969, có tới 600 cuộc họp và đàm phán song phương được tổ chức mỗi năm giữa
các Đảng Cộng sản khác nhau. CPSU đang tích cực phát triển mối quan hệ huynh
đệ với các đảng Cộng sản và công nhân. Trong khoảng thời gian giữa các kỳ đại
hội lần thứ hai mươi tư và hai mươi lăm của CPSU, Liên Xô đã được hơn 550 phái
đoàn đảng phái đến từ các nước phi xã hội chủ nghĩa đến thăm. Trong thời gian
này, CPSU đã cử hơn 150 phái đoàn ra nước ngoài, theo lời mời của các đảng phái
huynh đệ.
Sự tiếp xúc đa dạng giữa các đảng theo chủ nghĩa Mác - Lê-nin và sự lên án quyết
liệt, của đa số họ, đối với người Trung Quốc và các thành phần “phải” và “tả”
khác, chứng tỏ lòng trung thành của các đảng theo chủ nghĩa Mác - Lê-nin đối với



các ý tưởng của chủ nghĩa quốc tế vô sản. và sự cần thiết quan trọng của hành động
chung của những người Cộng sản; chúng cũng giúp củng cố sự đoàn kết của phong
trào Cộng sản, thúc đẩy sự phát triển của một đường dây phối hợp cho phong trào,
và làm phong phú các hình thức và phương thức hợp tác giữa các đảng huynh đệ
trong điều kiện đương đại.
 

4. Hội nghị thường kỳ của đại diện các đảng cộng sản và công nhân của
các nước xã hội chủ nghĩa, các nước Châu Âu, Châu Mỹ, và các nước Ả
Rập.
4.1 Các nước xã hội chủ nghĩa.
 Hội nghị thường kỳ của đại diện các đảng cộng sản và công nhân của các nước xã
hội chủ nghĩa là cần thiết vì các nước này đóng một vai trị đặc biệt trong phong
trào cộng sản, và các đảng phải đối mặt với một số vấn đề đặc thù của các nước
này. Một hội nghị đại biểu của các Đảng Cộng sản và công nhân của các nước xã
hội chủ nghĩa được tổ chức tại Mátxcơva từ ngày 14 đến 16 tháng 11 năm 1957,
trước hội nghị quốc tế của các đại biểu của các đảng Cộng sản và cơng nhân, và có
sự tham dự của các đại biểu của các Đảng Cộng sản và công nhân Albania,
Bulgaria, Trung Quốc, Tiệp Khắc, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH),
Cộng hòa Dân chủ Đức (CHDC Đức), Hungary, Cộng hịa Nhân dân Mơng Cổ,
Cộng hịa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Ba Lan, Rumania , và Liên Xô. Các đại
biểu đã xem xét những vấn đề cấp bách trong quan hệ quốc tế và trong cuộc đấu
tranh vì hịa bình và chủ nghĩa xã hội, cũng như những vấn đề về quan hệ giữa các
Đảng Cộng sản. Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản và Công nhân của các nước xã
hội chủ nghĩa, được thông qua tại hội nghị năm 1957, đã trở thành một văn kiện
chương trình quan trọng trong phong trào cộng sản quốc tế. Hội nghị đại diện các
đảng cộng sản và công nhân của các thành viên Hội đồng tương trợ kinh tế
(COMECON) đã được tổ chức tại Mátxcơva từ ngày 20 tháng 5 đến ngày 23 tháng

5 năm 1958. Đại diện của Trung Quốc, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà và Cộng hòa


Dân chủ Nhân dân Triều Tiên tham gia theo lời mời, cũng như đại diện của Cộng
hịa Nhân dân Mơng Cổ, nước tham gia COMECON vào năm 1962.
Vào ngày 2-3 / 2/1960, tại Mátxcơva đã diễn ra Hội nghị đại biểu các Đảng Cộng
sản và công nhân của các nước xã hội chủ nghĩa châu Âu để thảo luận và trao đổi
kinh nghiệm phát triển nông nghiệp. (Đại diện của Đảng Công nhân Triều Tiên và
Đảng Nhân dân Cách mạng Mơng Cổ đã tham gia hội nghị, nhưng Liên đồn
những người Cộng sản Nam Tư không cử đại diện.) Một cuộc họp gồm đại diện
của các Đảng Cộng sản và công nhân của các nước xã hội chủ nghĩa đã được tổ
chức tại Bucharest vào ngày 24 tháng 6 năm 1960. Liên đồn những người Cộng
sản (Nam Tư) khơng có đại diện. Các đại biểu đã trao đổi ý kiến về các vấn đề cấp
bách trong quan hệ quốc tế và tái khẳng định lòng trung thành với các nguyên tắc
trong Tuyên ngôn của các Đảng Cộng sản và Công nhân của các nước xã hội chủ
nghĩa và Tuyên ngôn về Hịa bình, các văn kiện được thơng qua tại các Hội nghị ở
Mátxcơva năm 1957. Vào ngày 6–7 tháng 6 năm 1962, một hội nghị của đại diện
các đảng cộng sản và công nhân của các nước COMECON đã được tổ chức tại
Mátxcơva. (Albania không cử đại diện. Vào đầu những năm 1960, Đảng Cộng sản
Trung Quốc và Đảng Công nhân Albania đã ngừng tham gia vào các hoạt động
chung của các đảng Cộng sản của các quốc gia xã hội chủ nghĩa.) Hội nghị đã
thông qua các nghị quyết nhằm thiết lập sự chặt chẽ hơn về kinh tế, khoa học và
hợp tác công nghệ giữa các nước xã hội chủ nghĩa và tạo điều kiện thuận lợi hơn
nữa cho việc mở rộng và phát triển đúng đắn phân công lao động quốc tế xã hội
chủ nghĩa. Tiến độ thực hiện các nghị quyết của hội nghị năm 1962 đã được xem
xét tại Mátxcơva vào ngày 24–26.1963, tại một hội nghị gồm các bí thư đầu tiên
của các ủy ban trung ương của các đảng cộng sản và công nhân và nguyên thủ
quốc gia của các nước COMECON. Các khía cạnh khác nhau của hoạt động
COMECON đã được thảo luận. Một cuộc họp của các nhà lãnh đạo của các Đảng
Cộng sản và công nhân của các nước COMECON đã được tổ chức vào ngày 7



tháng 7 năm 1966, tại Bucharest. Các đại biểu bày tỏ ý định nỗ lực trong tương lai
vì sự phát triển hợp tác lẫn nhau, phù hợp với các nguyên tắc hồn tồn bình đẳng,
tơn trọng chủ quyền và lợi ích quốc gia, cùng có lợi và đồng tình, ủng hộ lẫn nhau.
Các ý kiến về nhiều vấn đề trong các vấn đề quốc tế đã được trao đổi trong các
cuộc gặp và hội đàm tổ chức tại Mátxcơva từ ngày 17 tháng 10 đến ngày 22 tháng
10 năm 1966, bởi các nhà lãnh đạo của các Đảng Cộng sản và công nhân và các
nguyên thủ quốc gia của các nước xã hội chủ nghĩa ( Bulgaria, Cuba,
Tình hình Trung Đông được các thành viên tham dự cuộc họp gồm các nhà lãnh
đạo Đảng Cộng sản và công nhân và nguyên thủ các nước xã hội chủ nghĩa
(Bungari, Tiệp Khắc, CHDC Đức, Hungary, Ba Lan, Rumania, Liên Xô và Nam
Tư). Một tuyên bố được thông qua tại cuộc họp đã lên án hành động xâm lược của
Israel đối với các nước Ả Rập và yêu cầu Israel ngừng ngay lập tức các hoạt động
quân sự và rút quân đội Israel ra ngồi giới hạn đình chiến được thiết lập bởi các
thỏa thuận được ký kết vào cuối Chiến tranh Ả Rập-Israel năm 1948– 49. Tình
hình phát triển ở Trung Đơng đã được xem xét tại một hội nghị khác được tổ chức
ở Budapest vào ngày 11-12 tháng 7 năm 1967, với sự tham dự của các nhà lãnh
đạo của các đảng anh em và nguyên thủ quốc gia của các nước xã hội chủ nghĩa
(Bulgaria, Tiệp Khắc, CHDC Đức, Hungary, Ba Lan, Liên Xô và Nam Tư). Hội
nghị đã lên án gay gắt chính sách hiếu chiến của giới cầm quyền Israel, lưu ý rằng
sự ủng hộ chính của họ đến từ các thế lực của chủ nghĩa đế quốc ở Hoa Kỳ. Ngoài
ra, hội nghị tuyên bố ủng hộ vững chắc các quốc gia Ả Rập thân thiện và cuộc đấu
tranh chính nghĩa của họ nhằm loại bỏ hậu quả của hành động xâm lược của Israel,
đồng thời kêu gọi rút quân ngay lập tức khỏi các lãnh thổ mà họ đã chiếm giữ.
Những người tham gia hội nghị tuyên bố rằng họ đã chuẩn bị sẵn sàng để hỗ trợ
các dân tộc Ả Rập bằng mọi cách có thể. hội nghị tuyên bố ủng hộ vững chắc các
quốc gia Ả Rập thân thiện và cuộc đấu tranh chính nghĩa của họ nhằm loại bỏ hậu
quả của hành động xâm lược của Israel, đồng thời kêu gọi rút quân ngay lập tức



khỏi các lãnh thổ mà họ đã chiếm giữ. Những người tham gia hội nghị tuyên bố
rằng họ đã chuẩn bị sẵn sàng để hỗ trợ các dân tộc Ả Rập bằng mọi cách có thể.
hội nghị tuyên bố ủng hộ vững chắc các quốc gia Ả Rập thân thiện và cuộc đấu
tranh chính nghĩa của họ nhằm loại bỏ hậu quả của hành động xâm lược của Israel,
đồng thời kêu gọi rút quân ngay lập tức khỏi các lãnh thổ mà họ đã chiếm giữ.
Những người tham gia hội nghị tuyên bố rằng họ đã chuẩn bị sẵn sàng để hỗ trợ
các dân tộc Ả Rập bằng mọi cách có thể.
Các vấn đề chính trong phát triển kinh tế và chính trị và hợp tác đã được thảo luận
tại Dresden vào ngày 23 tháng 3 năm 1968, bởi các nhân vật hàng đầu trong các
đảng Cộng sản và công nhân và chính phủ của các nước xã hội chủ nghĩa
(Bulgaria, Tiệp Khắc, CHDC Đức, Hungary, Ba Lan, và Liên Xô). Những vấn đề
hiện nay trong các vấn đề quốc tế và trong phong trào cộng sản và công nhân thế
giới đã được xem xét tại một cuộc họp tổ chức ở Mátxcơva ngày 8 tháng 5 năm
1968, với sự tham dự của các nhân vật hàng đầu trong các đảng cộng sản và công
nhân của các nước xã hội chủ nghĩa (Bungari, CHDC Đức, Hungary, Ba Lan và
Liên Xô). Vào ngày 14-15 tháng 7 năm 1968, các nhà lãnh đạo của chính phủ và
các đảng cộng sản và cơng nhân của các nước xã hội chủ nghĩa (Bulgaria, CHDC
Đức, Hungary, Ba Lan và Liên Xô) đã gặp nhau tại Warsaw, nơi họ trao đổi ý kiến
về các vấn đề trong quan hệ quốc tế và duy trì hịa bình và an ninh ở châu Âu, cũng
như các vấn đề của phong trào cộng sản thế giới và diễn biến các sự kiện ở Tiệp
Khắc. Một hội nghị của các đảng cộng sản và công nhân của các nước xã hội chủ
nghĩa (Bulgaria, Tiệp Khắc, CHDC Đức, Hungary, Ba Lan và Liên Xô) đã được tổ
chức tại Bratislava vào ngày 3 tháng 8 năm 1968. Các đại biểu đã thảo luận về các
cách thức củng cố và phát triển quan hệ hợp tác huynh đệ giữa các nhà nước xã hội
chủ nghĩa. Các nhà lãnh đạo Đảng và nhà nước của các nước xã hội chủ nghĩa
(Bulgaria, Tiệp Khắc, CHDC Đức, Hungary, Ba Lan, Rumania, Liên Xô) đã gặp
nhau tại Mátxcơva, từ ngày 3 đến ngày 4 tháng 12 năm 1969.



4.2. Các nước Châu Âu .
 Kể từ cuối năm 1950, các hội nghị đại biểu của các Đảng Cộng sản và công nhân
của các nước châu Âu đã được tổ chức thường xuyên.
Đại diện của 15 đảng Cộng sản và công nhân châu Âu đã gặp nhau tại một hội nghị
ở Berlin vào tháng 6 năm 1958. (Các đại biểu được cử bởi các đảng Cộng sản và
công nhân của Áo, Bỉ, Tiệp Khắc, Đan Mạch, Cộng hòa Liên bang Đức [FRG],
Pháp , CHDC Đức, Anh, Ý, Luxembourg, Hà Lan, Na Uy, Ba Lan, Thụy Điển và
Thụy Sĩ.) Các câu hỏi liên quan đến cuộc đấu tranh vì hịa bình và an ninh quốc tế
trên lục địa Châu Âu đã được thảo luận. Một hội nghị của đại diện các Đảng Cộng
sản của các nước trong Cộng đồng Than và Thép Châu Âu (ECSC) và Thị trường
chung đã được tổ chức tại Brussels vào ngày 1–2.1959. Các đại biểu đã thảo luận
về vấn đề thống nhất hành động của các tổ chức chính trị và cơng đồn của giai cấp
cơng nhân và các lực lượng dân chủ khác trong cuộc đấu tranh chống lại các chính
sách của ECSC và Thị trường chung. Tháng 11 năm 1959 tại Rô-ma đã diễn ra
cuộc họp quốc tế của 17 Đảng Cộng sản của các nước tư bản Châu Âu (Áo, Bỉ,
Đan Mạch, FRG, Phần Lan, Pháp, Anh, Hy Lạp, Ý, Luxembourg, Hà Lan, Na Uy,
Bồ Đào Nha, San Marino, Tây Ban Nha, Thụy Sĩ và Thụy Điển). Các đại biểu đã
thảo luận những vấn đề về sự đồn kết của giai cấp cơng nhân trong cuộc đấu tranh
vì hịa bình, vì sự phát triển và bảo vệ nền dân chủ, và vì hạnh phúc của nhân dân
lao động. Họ cũng thông qua Lời kêu gọi của các Đảng Cộng sản của Các nước Tư
bản Châu Âu cho Tất cả Nhân dân Lao động, cho Tất cả các Đảng viên Dân chủ.
Vào ngày 4 đến ngày 6 tháng 3 năm 1963, tại Brussels đã diễn ra cuộc họp của đại
diện các Đảng Cộng sản từ sáu quốc gia Thị trường chung và Vương quốc Anh.
Tuyên bố được thông qua tại cuộc họp này kêu gọi tăng cường cuộc đấu tranh
chung của các dân tộc chống lại các chính sách độc quyền và vì hịa bình, dân chủ
và tiến bộ xã hội. Một cuộc họp khác của đại diện các đảng Cộng sản của sáu quốc


gia Thị trường chung được tổ chức tại Oostende (Bỉ) vào ngày 1 đến ngày 2 tháng
12 năm 1964. Các bên tham gia đã đạt được thỏa thuận về việc phát triển các hành

động chung và hỗ trợ cuộc đấu tranh nhằm thực hiện các yêu cầu xã hội và dân chủ
. Các Đảng Cộng sản quyết định đẩy mạnh các hoạt động của mình trong cuộc đấu
tranh giải trừ quân bị, cuộc đấu tranh chống lại các lực lượng hạt nhân đa phương
và việc sở hữu các dạng vũ khí hạt nhân khác của quân đội Tây Đức,
Một hội nghị của 19 đảng cộng sản và công nhân của các nước tư bản châu Âu
được tổ chức tại Brussels vào ngày 1 đến ngày 3 tháng 6 năm 1965. (Các đại biểu
được cử bởi các đảng Cộng sản và cơng nhân của Áo, Bỉ, Síp, Đan Mạch, FRG,
Phần Lan , Pháp, Anh, Hy Lạp, Ireland, Ý, Luxembourg, Hà Lan, Bắc Ireland, Na
Uy, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Thụy Sĩ và Tây Berlin.) Hội nghị tập trung vào
các vấn đề an ninh châu Âu và tình đồn kết với cuộc đấu tranh giải phóng của
người Việt Nam Mọi người. Vào ngày 9-11 tháng 5 năm 1966, tại Vienna, các
Đảng Cộng sản Tây Âu đã tổ chức hội nghị với sự tham dự của đại diện Áo, Bỉ,
Síp, Đan Mạch, FRG, Phần Lan, Pháp, Hy Lạp, Ý, Luxembourg, Na Uy, Tây Ban
Nha, Thụy Điển, Thụy Sĩ và Tây Berlin. Hội nghị dành cho việc phát triển một
chương trình đấu tranh của nhân dân lao động chống lại bọn độc quyền. Các đại
biểu bày tỏ sự ủng hộ đối với việc triệu tập hội nghị của các Đảng Cộng sản Châu
Âu.
Các đảng cộng sản và công nhân châu Âu đã tổ chức hội nghị về các vấn đề an
ninh châu Âu tại Karlovy Vary vào ngày 24-26 tháng 4 năm 1967. Hội nghị có sự
tham gia của các đại diện từ Áo, Bỉ, Bulgaria, Síp, Tiệp Khắc, Đan Mạch, FRG,
Phần Lan , Pháp, CHDC Đức, Anh, Hy Lạp, Hungary, Ireland, Ý, Luxembourg,
Bắc Ireland, Ba Lan, Bồ Đào Nha, San Marino, Tây Ban Nha, Thụy Điển (tư cách
quan sát viên), Thụy Sĩ, Liên Xô và Tây Berlin. Hội nghị Karlovy Vary là một
trong những cuộc họp quan trọng nhất của các Đảng Cộng sản và công nhân của
các nước xã hội chủ nghĩa và tư bản ở châu Âu. Tuyên bố Vì Hịa bình và An ninh


ở châu Âu được hội nghị thông qua đã phân tích tình hình quốc tế, chỉ ra những
nguồn gốc của nguy cơ chiến tranh và vạch ra một chương trình chi tiết cho cuộc
đấu tranh vì hịa bình. Hội nghị nhấn mạnh mối đe dọa do chính sách của đế quốc

Mỹ và chủ nghĩa quân phiệt Tây Đức gây ra ở châu Âu, đồng thời xác định chương
trình hành động nhằm thay thế các khối đối lập bằng một hệ thống an ninh tập thể
dựa trên các nguyên tắc chung sống hịa bình giữa các quốc gia có hệ thống xã hội
khác nhau. Hội nghị cũng ra tuyên bố chống Mỹ xâm lược Việt Nam và cuộc đảo
chính quân sự ngày 21/4/1967 ở Hy Lạp.
4.4. Châu Mỹ.
 Đã có một số hội nghị của đại diện các Đảng Cộng sản và công nhân châu Mỹ. Từ
ngày 23 tháng 11 đến ngày 28 tháng 11 năm 1964, đã diễn ra hội nghị đại biểu của
các đảng cộng sản và công nhân Mỹ Latinh, với các phái đoàn từ Argentina,
Bolivia, Brazil, Chile, Colombia, Costa Rica, Cuba, Cộng hòa Dominica. ,
Ecuador, El Salvador, Guatemala, Honduras, Mexico, Nicaragua, Panama,
Paraguay, Peru, Uruguay và Venezuela. Hội nghị đã đưa ra các khuyến nghị nhằm
phát triển sự ủng hộ lẫn nhau và tăng cường cuộc đấu tranh giải phóng của các dân
tộc Mỹ Latinh và tình đồn kết của họ với nhân dân Cuba. Các đại biểu đã thơng
qua nghị quyết Vì sự thống nhất của Phong trào Cộng sản Quốc tế.
Một hội nghị của các Đảng Cộng sản Mỹ Latinh đã được tổ chức tại Santiago vào
tháng 11 đến tháng 12 năm 1969. Một loạt các câu hỏi đã được xem xét, bao gồm
tình hình trong phong trào cộng sản và công nhân quốc tế và ở các nước tham gia
hội nghị (Argentina, Bolivia, Brazil, Chile, Colombia, Cộng hòa Dominica,
Ecuador, Mexico, Paraguay, Peru, Uruguay và Venezuela).
4.4.Các nước Ả Rập.
Các hội nghị của đại diện các Đảng Cộng sản của các nước Ả Rập đã trở thành một
truyền thống. Tại cuộc họp tháng 8 năm 1959 của đại diện các Đảng Cộng sản


Algeria, Maroc và Tunisia đã có sự trao đổi ý kiến về điều kiện của các nước này,
cũng như các nhiệm vụ chung. Vào tháng 4 năm 1964, đã có một cuộc họp của đại
diện các Đảng Cộng sản Iraq, Jordan, Lebanon và Syria. Những người tham gia đã
thông qua tài liệu Về sự méo mó của các nhà lãnh đạo Trung Quốc và hoạt động lật
đổ, chia rẽ của họ, cũng như Tuyên bố về câu hỏi thống nhất của các nước Ả Rập.

Một cuộc họp của đại diện của những người Cộng sản ở Maghrib và Mashriq được
tổ chức vào tháng 12 năm 1964. Những người tham gia, đại diện cho các đảng
Cộng sản của Algeria, Iraq, Jordan, Lebanon, Morocco, Syria, Sudan và Tunisia,
Trong hội nghị tháng 4 năm 1966 của đại diện các Đảng Cộng sản của các nước Ả
Rập (Iraq, Jordan, Lebanon và Syria), đã có một cuộc trao đổi ý kiến về tình hình
thế giới Ả Rập và cuộc đấu tranh của các dân tộc Ả Rập chống lại chủ nghĩa đế
quốc và chống lại giải phóng hồn tồn và tiến bộ. Hội nghị đã kêu gọi những
người Cộng sản trên toàn thế giới đoàn kết trên cơ sở đường lối chung được xây
dựng trong các văn kiện của các hội nghị quốc tế năm 1957 và 1960.
Vào tháng 5 năm 1967, đại diện của các Đảng Cộng sản của các nước Ả Rập đã tổ
chức một hội nghị với sự tham dự của các phái đoàn từ Algeria, Iraq, Jordan,
Lebanon, Morocco, Syria và Tunisia. Trong cuộc thảo luận của họ về tình hình
đương đại trong thế giới Ả Rập, những người tham gia đã xem xét các vấn đề liên
quan đến nguyện vọng hiếu chiến của giới cầm quyền Israel và những người ủng
hộ đế quốc Mỹ của họ, cũng như các vấn đề liên quan đến các vấn đề quốc tế quan
trọng nhất. Hội nghị đã thông qua một nghị quyết đặc biệt nhân kỷ niệm 50 năm
Cách mạng xã hội chủ nghĩa Tháng Mười vĩ đại, nhấn mạnh rằng “tất cả những
thắng lợi mà các dân tộc Ả Rập giành được trong cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa
đế quốc và phản động, tất cả những chuyển biến tiến bộ quan trọng trong thế giới
Ả Rập, gắn bó chặt chẽ với chiến thắng Tháng Mười vĩ đại và sự viện trợ to lớn mà
Liên Xô dành cho các nước Ả Rập ”. Hội nghị tháng 7 năm 1968 của các Đảng
Cộng sản các nước Ả Rập có sự tham dự của đại diện các nước Algeria, Iraq,


Jordan, Lebanon, Morocco, Sudan, Syria và Tunisia. Các đại biểu đã thảo luận về
các nhiệm vụ cấp bách của phong trào dân tộc Ả Rập trong việc loại bỏ hậu quả
của hành động xâm lược của Israel.
 

5. Kết quả của việc tổ chức Hội nghị của các Đảng Cộng sản và Cơng nhân

 
 Tầm quan trọng gắn liền với các chính thể trong nước
 
Đặc điểm đầu tiên của phong trào cộng sản quốc tế là khơng có sự kiện quốc
tế nào tương tự như Đại hội quốc tế các đảng cộng sản và cơng nhân. Có thể
nói, là "một năm đại hội đảng" trong đó Đảng Cộng sản Liên Xơ tổ chức đại
hội và các đảng ở các nước Đông Âu như Bulgaria, Tiệp Khắc, Đông Đức,
Albania và Ba Lan và những người ở một số quốc gia tự do cũng tổ chức các
đại hội của họ. Các đảng cộng sản nắm quyền đã cho thấy một xu hướng dễ
thấy là coi trọng quản lý đối nội. Ví dụ, Đảng Cộng sản Liên Xô quyết định
thông qua kế hoạch 5 năm của mình tại Đại hội Đảng và những người ở các
nước Đông Âu khác cũng thảo luận và thông qua kế hoạch 5 năm mới. Tuy
nhiên, trong số các đảng cộng sản đã nắm quyền, có xu hướng cố gắng củng
cố cơ cấu và cải thiện hình ảnh của họ trong mắt người dân trên quan điểm coi
trọng bầu cử.
 
Tăng cường đồn kết giữa các bên có đường lối chính sách độc lập
 
Tổng Bí thư Romania Ceausescu đã đến thăm Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa,
Triều Tiên, Bắc Việt Nam và Mơng Cổ vào tháng Sáu. Chủ tịch Đồn Chủ
tịch Đảng Cộng sản Nhật Bản Kenji Miyamoto đã đến thăm Romania, Ý, Bắc


×