Tải bản đầy đủ (.pdf) (15 trang)

Vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc dao tỉnh phú thọ hiện nay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (322.81 KB, 15 trang )

Vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn,
phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao tỉnh
Phú Thọ hiện nay

Lê Thị Hồng Đào

Trung tâm đào tạo, bồi dưỡng giảng viên lý luận chính trị
Chuyên ngành: Triết học; Mã số: 60 22 80
Người hướng dẫn: PGS. TS Nguyễn Thúy Vân
Năm bảo vệ: 2012

Abstract. Hệ thống hoá một số vấn đề lý luận cơ bản về nhân tố chủ quan và vai trò của
nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc. Trình bày các
điều kiện cho sự ra đời của văn hóa Dao, chỉ ra nét đặc thù của văn hóa dân tộc Dao ở
Phú Thọ. Phân tích thực trạng vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát
huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ. Kiến nghị một số phương hướng, giải pháp
cơ bản nhằm nâng cao vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy giá
trị văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ hiện nay.

Keywords. Triết học; Bản sắc văn hóa; Dân tộc Dao; Phú Thọ

Content.
MỞ ĐẦU

1. Tính cấp thiết của đề tài
Đất nước ta có 54 dân tộc cùng cư trú, mỗi dân tộc đều có bản sắc riêng của mình
được kết tinh cùng với lịch sử dân tộc trong quá trình hình thành và phát triển. Cùng với
dòng chảy thời gian và những biến động của lịch sử, văn hóa của mỗi dân tộc cũng vận
động và biến đổi theo những quy luật nhất định với sự đan xen giữa các yếu tố mới và
cũ để làm nên những nét độc đáo rất riêng của mỗi dân tộc và góp phần tạo nên bản sắc
văn hóa chung của cả dân tộc Việt Nam.


Ngày nay, đứng trước xu thế toàn cầu hóa, các quốc gia dân tộc trên thế giới vừa có
cơ hội để phát triển kinh tế, nâng cao thu nhập, có cơ hội giao lưu và tạo thêm nhiều giá
trị văn hóa mới làm giàu thêm cho bản sắc văn hóa của dân tộc mình, đồng thời những
nguy cơ về sự đồng hóa văn hóa, sự đánh mất bản sắc văn hóa và sự bất bình đẳng trong
hưởng thụ văn hóa cũng xuất hiện. Hơn nữa, các thế lực thù địch vẫn luôn tiến hành âm
mưu diễn biến hòa bình, đặc biệt là trên mặt trận văn hóa - tư tưởng nhằm chống lại sự
nghiệp cách mạng của nhân dân ta. Do vậy, việc khẳng định hệ giá trị văn hóa dân tộc
và bản sắc văn hóa dân tộc đang là vấn đề cấp thiết, vừa có tính thời sự, vừa có tính lâu

1
dài với nước ta. Trong nhiều văn kiện của Đảng, chính sách của Nhà nước đã đề ra chủ
trương, giải pháp cụ thể về việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa các dân tộc đặc biệt
là văn hóa các dân tộc thiểu số. Tổng kết 5 năm thực hiện Nghị quyết Trung ương 5
(khóa VIII), Đảng Cộng sản Việt Nam chủ trương: Phải tiếp tục cụ thể bằng hệ thống
các chính sách mạnh, tạo điều kiện cần thiết để văn hóa các dân tộc thiểu số phát triển
trong đại gia đình các dân tộc Việt Nam.
Trong sự nghiệp xây dựng và phát triển văn hóa ở nước ta, nếu các điều kiện khách
quan là yếu tố quy định nên các đặc điểm và nội dung của văn hóa thì nhân tố chủ quan
đóng vai trò thúc đẩy hoặc kìm hãm sự phát triển của các yếu tố văn hóa. Nhân tố chủ
quan có thể kể đến như: sự lãnh đạo của Đảng, vai trò quản lý điều hành của Nhà nước
và các đoàn thể nhân dân nhằm xây dựng một môi trường văn hóa lành mạnh. Đặc biệt,
sự sáng tạo của quần chúng nhân dân chính là yếu tố cơ bản của sự tồn tại và phát triển
văn hóa, là chủ nhân thực sự của nền văn hóa dân tộc trong mọi thời đại.
Người Dao là một trong 54 dân tộc anh em sinh sống ở Việt Nam, với nhiều nhóm
khác nhau, cư trú tại các bản động vùng sâu, vùng xa thuộc nhiều vùng, miền của đất
nước trong đó có nhóm Dao Tiền và Dao Quần Chẹt định cư ở Phú Thọ. Mặc dù số
lượng cư dân không lớn, song dân tộc Dao vẫn giữ được nét văn hóa độc đáo của mình,
không bị trộn lẫn với bất cứ dân tộc nào khác. ở địa hình tỉnh trung du và miền núi như
Phú Thọ, sự phong phú về cảnh quan, môi trường đã tác động lớn đến đời sống văn hóa
người Dao nơi đây, làm nên những nét văn hóa dân gian khá đa dạng của người Dao

như lễ hội, trang phục, thơ, ca, tín ngưỡng, các điệu múa… mang đậm triết lý nhân sinh.
Tuy nhiên, trước những biến đổi không ngừng của hiện thực, trong sự phát triển kinh tế
và bối cảnh toàn cầu hóa đã làm biến thái và mai một ít nhiều các giá trị văn hóa đặc sắc
của đồng bào dân tộc Dao. Trong những nguyên nhân dẫn tới sự biến đổi đó, có nguyên
nhân quan trọng nằm trong chính bản thân con người, những chủ nhân thực sự kế thừa
văn hóa của dân tộc ấy. Cho nên, việc bồi dưỡng, nâng cao nhận thức và vai trò lãnh,
chỉ đạo của các cấp ủy Đảng, chính quyền, đoàn thể nhân dân; giáo dục ý thức, tinh thần
chủ động giữ gìn, phát huy tinh hoa văn hóa của mỗi tộc người, mỗi người dân là hết
sức cần thiết.
Với những lý do trên, tác giả chọn đề tài: “Vai trò của nhân tố chủ quan trong việc
giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao tỉnh Phú Thọ hiện nay” để nghiên cứu
trong luận văn thạc sỹ chuyên ngành Triết học của mình.



2
2. Tình hình nghiên cứu đề tài
Nghiên cứu về nhân tố chủ quan, về văn hóa dân tộc Dao đã được sự quan tâm của
nhiều học giả thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau, có thể chia các công trình nghiên cứu này
thành những mảng sau:
- Những nghiên cứu về nhân tố chủ quan và vai trò của nhân tố chủ quan trong
hoạt động thực tiễn:
+ Nghiên cứu về nhân tố chủ quan và phát huy vai trò của nhân tố chủ quan trong
hoạt động thực tiễn được nhiều học giả quan tâm, có thể kể ra một số công trình nghiên
cứu và bài viết sau đây: “Điều kiện khách quan và nhân tố chủ quan trong xây dựng
con người mới ở Việt Nam”, Luận án Phó tiến sĩ của Nguyễn Thế Kiệt, Hà Nội, 1988;
“Phát huy vai trò của nhân tố chủ quan trong việc xây dựng nhân cách sinh viên Việt
Nam hiện nay”, Luận văn thạc sĩ của Phạm Thị Phương Thảo, Học viện Chính trị quốc
gia Hồ Chí Minh, Hà Nội, 2001; “Phát huy vai trò của nhân tố chủ quan trong hoạt
động của hệ thống chính trị cấp cơ sở ở Bà Rịa - Vũng Tàu hiện nay”, Luận án Tiến sĩ

của Nguyễn Hồng Lương, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, Hà Nội, 2005;
“Những yếu tố cơ bản làm tăng cường chất lượng của nhân tố chủ quan trong xây dựng
chủ nghĩa xã hội” của Trần Bảo, Tạp chí Triết học số 3 tháng 9/1991; “Một cách tiếp
cận về cặp phạm trù “điều kiện khách quan” và “nhân tố chủ quan” của Phạm Văn
Nhuận, Tạp chí Triết học số 6 tháng 6/1999.
+ Các công trình, bài viết của các tác giả này đã xuất phát từ quan điểm duy vật biện
chứng để xem xét cái khách quan, chủ quan, nhân tố chủ quan và điều kiện khách quan,
quan hệ biện chứng giữa điều kiện khách quan và nhân tố chủ quan, vấn đề phát huy vai
trò của nhân tố chủ quan trong các lĩnh vực khác nhau của đời sống xã hội, của quá trình
xây dựng xã hội xã hội chủ nghĩa.
- Các công trình nghiên cứu về văn hóa và văn hóa các dân tộc thiểu số nói
chung:
+ Dưới góc độ triết học có các công trình, bài viết như: Vũ Thị Kim Dung, Cách tiếp
cận vấn đề văn hóa theo quan điểm triết học Mác, Tạp chí Triết học, số 1/1998; Vũ Đức
Khiển, Văn hóa với tư cách một khái niệm triết học và vấn đề xác định bản sắc văn hóa
dân tộc, Tạp chí Triết học, số 6/2000; Nguyễn Huy Hoàng, Văn hóa trong nhận thức
duy vật lịch sử của Các Mác, Nxb Văn hóa Thông tin, Hà Nội, 2000 và Mấy vấn đề triết
học văn hóa, Nxb Văn hóa Thông tin, Viện Văn hóa, Hà Nội, 2002.
+ Các công trình, bài viết về mối quan hệ giữa văn hóa và phát triển như: Chương
trình nghiên cứu cấp nhà nước KX.06, "Văn hóa, văn minh vì sự phát triển và tiến bộ xã

3
hội"; Trần Ngọc Hiên, "Văn hóa và phát triển - từ góc nhìn Việt Nam", Nxb Khoa học
Xã hội, Hà Nội, 1993; Phạm Văn Đồng, "Văn hóa và đổi mới", Nxb Chính trị quốc gia,
Hà Nội, 1994; Phạm Xuân Nam, "Văn hóa vì sự phát triển", Nxb Chính trị quốc gia, Hà
Nội, 1998.
+ Nghiên cứu về văn hóa các dân tộc thiểu số có: Lò Giàng Páo, "Tìm hiểu văn hóa
vùng các dân tộc thiểu số", Nxb Văn hóa dân tộc, Hà Nội, 1997. Ngô Văn Lệ, "Văn hóa
các dân tộc thiểu số ở Việt Nam", Nxb Giáo dục, Hà Nội, 1998. Nguyễn Khoa Điềm,
"Văn hóa truyền thống các dân tộc thiểu số trong cuộc sống hôm nay", Tạp chí Văn hóa

nghệ thuật, số 7/2000. “Góp phần nghiên cứu văn hóa và tộc người”, Nxb Văn hóa Dân
tộc, Tạp chí văn hóa nghệ thuật Hà Nội, 2003. “Kế thừa và phát huy bản sắc văn hóa
dân tộc Thái ở Tây Bắc hiện nay (qua thực tế ở tỉnh Sơn La)”, Luận văn thạc sĩ triết
học, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, 2006 của Phạm Thị Thảo…
+ Các công trình nghiên cứu này cũng đã xem xét, nghiên cứu về văn hóa theo quan
điểm duy vật biện chứng, mối quan hệ giữa văn hóa với sự phát triển và tiến bộ xã hội,
văn hóa của các dân tộc thiểu số trong mối quan hệ với sự phát triển và tiến bộ xã hội,
tiến lên chủ nghĩa xã hội, vấn đề giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa của các tộc người
trong sự vận động và phát triển của dân tộc.
- Những công trình, bài viết về văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ:
+ Nguyễn Hữu Nhàn “Lịch sử người Dao ở Phú Thọ”, Sở Văn hóa Thông tin Thể
thao và Hội Văn nghệ Dân gian Phú Thọ, 2002. Trần Quang, “Từ việc nghiên cứu
phong tục, tập quán dân tộc Mường, Dao nghĩ về cuộc vận động xây dựng nếp sống mới
với đồng bào dân tộc ít người”, Tổng tập VNDG đất tổ, Sở Văn hóa Thông tin Thể thao
và Hội Văn nghệ Dân gian Phú Thọ, 2002. Nguyễn Tham Thiện Kế, “Trang phục của
người Dao và của nhóm Dao Tiền”, Sở Văn hóa Thông tin Thể thao và Hội Văn nghệ
Dân gian Phú Thọ, 2002. Đặng Xuân Tuyên, “Tục cấp sắc của người Dao quần chẹt
dưới chân núi Vọ”, Sở Văn hóa Thông tin Thể thao và Hội Văn nghệ Dân gian Phú
Thọ, 2002.
+ Những công trình, bài viết trên đã tìm hiểu được lịch sử của người Dao ở Phú Thọ,
những nét văn hóa đặc thù của dân tộc Dao, giới thiệu được những phong tục, tập quán,
lễ hội, trang phục… truyền thống của người Dao ở Phú Thọ.
Các công trình trên đã làm rõ được một số nội dung cơ bản về nhân tố chủ quan, mối
quan hệ giữa nhân tố chủ quan với điều kiện khách quan, về văn hoá, văn hoá dân tộc
Dao, về mối quan hệ giữa các yếu tố khách quan với văn hóa, đề cập tới vai trò của
nhân tố chủ quan trong việc xây dựng và phát triển văn hóa, tuy nhiên chưa có công

4
trình nào đi sâu nghiên cứu vấn đề: “Vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn,
phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở tỉnh Phú Thọ hiện nay”. Đó chính là hướng

nghiên cứu chính mà đề tài muốn tiếp cận.
3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
3.1. Mục đích của luận văn:
- Trên cơ sở hệ thống hoá một số vấn đề lý luận cơ bản về nhân tố chủ quan và vai
trò của nhân tố chủ quan; về các giá trị văn hoá dân tộc Dao ở Phú Thọ, luận văn đi vào
phân tích thực trạng vai trò của nhân tố chủ quan với việc giữ gìn và phát huy bản sắc
văn hoá của dân tộc Dao ở Phú Thọ, từ đó đưa ra một số giải pháp cơ bản nhằm nâng
cao hơn nữa vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa
dân tộc Dao ở tỉnh Phú Thọ trong giai đoạn hiện nay.
3.2. Nhiệm vụ của luận văn:
- Hệ thống hoá một số vấn đề lý luận cơ bản về nhân tố chủ quan và vai trò của nhân tố
chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc.
- Trình bày các điều kiện cho sự ra đời của văn hóa Dao, chỉ ra nét đặc thù của văn
hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ.
- Phân tích thực trạng vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy
bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ.
- Nêu một số phương hướng, giải pháp cơ bản nhằm nâng cao vai trò của nhân tố
chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy giá trị văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ hiện nay.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn: vai trò của nhân tố chủ quan với việc giữ gìn,
phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao.
Phạm vi nghiên cứu: dân tộc Dao ở Tỉnh Phú Thọ trong giai đoạn hiện nay.
5. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu
5.1. Cơ sở lý luận:
- Quan điểm của chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối chính sách
của Đảng và Nhà nước Việt Nam về vấn đề giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân
tộc.
- Các công trình nghiên cứu của các tác giả đã công bố có nội dung liên quan đến
luận văn.




5
5.2. Phương pháp nghiên cứu:
Luận văn sử dụng các phương pháp của chủ nghĩa duy vật biện chứng, chủ nghĩa
duy vật lịch sử để phân tích, lý giải, làm rõ các vấn đề như : lịch sử và logic, phân tích
và tổng hợp, quy nạp và diễn dịch, khái quát hóa, trừu tượng hóa
6. Đóng góp của luận văn
- Góp phần tìm hiểu những nét văn hóa đặc thù của dân tộc Dao ở Phú Thọ
- Tìm hiểu thực trạng vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy
bản sắc dân tộc Dao ở tỉnh Phú Thọ.
- Đề xuất một số phương hướng và giải pháp cơ bản nhằm nâng cao vai trò của nhân
tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ hiện
nay.
7. Kết cấu của luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận và danh mục tài liệu tham khảo, luận văn có 2 chương,
5 tiết:
Chương 1: Một số vấn đề lý luận về nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn, phát huy
bản sắc văn hóa dân tộc và bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở tỉnh Phú Thọ hiện nay.
Chương 2: Vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn
hóa dân tộc Dao tỉnh Phú Thọ hiện nay: Thực trạng và giải pháp.

Chương 1
MỘT SỐ VẤN ĐỀ LÝ LUẬN VỀ VAI TRÒ CỦA
NHÂN TỐ CHỦ QUAN TRONG VIỆC GIỮ GÌN VÀ PHÁT HUY
BẢN SẮC VĂN HÓA DÂN TỘC VÀ BẢN SẮC CỦA VĂN HÓA
DÂN TỘC DAO Ở PHÚ THỌ HIỆN NAY

1.1. Nhân tố chủ quan và vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn và
phát huy bản sắc văn hóa dân tộc

1.1.1. Khái niệm nhân tố chủ quan
Từ việc phân tích các khái niệm có liên quan như khái niệm khách thể, chủ thể, chủ
quan, khách quan, chúng ta có khái niệm nhân tố chủ quan “Nhân tố chủ quan là những
gì thuộc về chủ thể (thuộc về con người), tham gia trực tiếp vào quá trình hoạt động của
chủ thể và cả bản thân hoạt động đó”.


6
1.1.2. Khái niệm văn hóa và bản sắc văn hóa dân tộc
Văn hóa là một hệ thống hữu cơ các giá trị (vật chất và tinh thần, tĩnh và động, vật
thể và phi vật thể ) do con người sáng tạo ra và tích lũy qua quá trình hoạt động thực
tiễn, trong sự tương tác với môi trường xung quanh.
Bản sắc văn hóa dân tộc là tổng hòa những khuynh hướng cơ bản trong sự sáng tạo
văn hóa của một dân tộc, vốn được hình thành trong mối liên hệ thường xuyên với điều
kiện kinh tế, môi trường tự nhiên, các thể chế, các hệ tư tưởng trong quá trình vận
động không ngừng của dân tộc đó. Nó được hiểu là cái cốt lõi, nội dung, bản chất của
một nền văn hóa cụ thể, là những nét văn hóa riêng của nền văn hóa dân tộc.
1.1.3. Vai trò của nhân tố chủ quan trong giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa
dân tộc
Trong việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, nâng cao vai trò của nhân tố
chủ quan chính là việc nâng cao tính chủ động, tính tích cực của chủ thể trong hoạt
động thực tiễn nhằm đạt được mục đích đã đề ra. Vai trò của nhân tố chủ quan ở đây
bao gồm:
- Vai trò của các chủ thể lãnh đạo thể hiện trong việc phối hợp lãnh đạo, chỉ đạo, xây
dựng và thực hiện kế hoạch giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc
- Vai trò của quần chúng nhân dân thể hiện trong tính tích cực, chủ động, sáng tạo
đối với việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc
1.2. Bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ
1.2.1. Đặc điểm kinh tế, xã hội và lịch sử của dân tộc Dao ở Phú Thọ
Người Dao xuất xứ từ Trung Quốc, thiên di vào Việt Nam từ đầu thế kỷ XIII đến

đầu thế kỷ XX. ở Phú Thọ người Dao chỉ có hai nhóm nhỏ trong cùng một nhóm lớn là
Dao Quần chẹt (hay Dao Quần chít) và Dao Tiền (hay Dao Đeo tiền).
Người Dao sống chủ yếu ở địa hình núi cao, trồng nương rẫy, trồng lúa nương và lúa
nước. Họ rất khéo léo trong chế tác trang phục, dệt vải, săn bắn, làm đồ trang sức…
Họ sống theo chế độ phụ hệ, coi trọng gia đình, dòng họ, coi trọng con cái. Người
Dao Phú Thọ vẫn giữ được nét văn hóa độc đáo của mình, không pha trộn với bất cứ
dân tộc nào trong cùng địa bàn cư trú.
1.2.2. Bản sắc văn hóa của người Dao ở Phú Thọ
- Văn hóa dân gian qua các lễ hội, phong tục tập quán:
Người Dao Phú Thọ còn giữ được nhiều lễ hội mang đậm tính truyền thống như Lễ
cúng Bàn Vương, Lễ Cấp sắc, Lễ Tết nhảy. Điểm độc đáo nhất trong các lễ hội này ở

7
người Dao Phú Thọ là bài hát cúng Vua Hùng và Vua Lê Đại Hành- vị vua đã cho họ
sinh sống trên đất Việt trong quá trình thiên di.
Người Dao ở Phú Thọ cũng còn lưu giữ được tục “ngủ thăm”- đây được coi là nét
văn hóa độc đáo nhất của người Dao Tiền Phú Thọ và trở thành đặc điểm riêng có trong
phong tục tập quán của nhóm Dao này trong cả nước.
Người Dao Phú Thọ cũng còn nổi tiếng với món thịt lợn muối chua được coi là đặc
sản Phú Thọ. Trong trang phục của nữ ở nhóm Dao Tiền cũng nổi bật với họa tiết trên
váy và số lượng đồng tiền trên cổ áo là 7 đến 9 đồng tiền (còn các nhóm Dao Tiền ở nơi
khác là từ 10 đến 12 đồng tiền).
Ngoài ra, người Dao Phú Thọ còn giữ được bí quyết gây giống và nuôi gà 9 cựa, đây
là một nét văn hóa cần được lưu giữ trong cuộc sống ngày nay.

Chương 2
VAI TRÒ CỦA NHÂN TỐ CHỦ QUAN
TRONG VIỆC GIỮ GÌN VÀ PHÁT HUY BẢN SẮC
VĂN HÓA DÂN TỘC DAO TỈNH PHÚ THỌ HIỆN NAY: THỰC TRẠNG VÀ
GIẢI PHÁP


2.1. Thực trạng vai trò của nhân tố chủ quan trong giữ gìn và phát huy bản sắc
văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ
2.1.1. Thực trạng hoạt động của các chủ thể lãnh đạo đối với việc giữ gìn và phát
huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ
- Những thành tựu trong công tác quản lý nhà nước và trong công tác sưu tầm vốn
văn hóa của người Dao ở Phú Thọ: Tỉnh Phú thọ trong những năm vừa qua đã chú ý tới
việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc trên địa bàn tỉnh, các đề án về xây
dựng và phát triển văn hóa, công tác quản lý, hoạt động của các lễ hội, công tác sưu tầm
và lưu giữ các sản phẩm văn hóa vật thể và phi vật thể được chú ý. Đề án “Điều tra, sưu
tầm và bảo tồn văn hóa dân gian của người Dao Phú Thọ” được triển khai, các công
trình nghiên cứu về văn hóa Dao của những nhà nghiên cứu, nhà văn cũng được chú ý.
- Những hạn chế: Những hoạt động trong công tác quản lý, sưu tầm vốn văn hóa
Dao trên địa bàn tỉnh còn rất yếu và thiếu, chưa có một dự án tầm cỡ cho việc giữ gìn,
bảo tồn và phát huy các giá trị độc đáo này, kinh phí cho các hoạt động văn hóa cũng
còn ít.

8
2.1.2. Thực trạng hoạt động của những người chủ di sản với việc giữ gìn và phát
huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ
- Những thành tựu: Sự tác động của cơ chế thị trường làm cho đời sống vật chất và
tinh thần của người dân nói chung và người dân tộc Dao ở Phú Thọ nói riêng đang càng
ngày càng phát triển, do vậy họ có điều kiện để giữ gìn và bảo tồn những nét văn hóa
tiêu biểu như lễ hội, phong tục, đồng thời xóa bỏ dần những hủ tục lạc hậu trong tang
ma, cưới hỏi.
- Những hạn chế: Cũng do ảnh hưởng của cơ chế thị trường mà văn hóa truyền
thống của người Dao ở Phú Thọ cũng dần bị mai một và biến thái đi ít nhiều. Những
ngôi nhà truyền thống cũng không còn nguyên vẹn mà thay vào đó là ngôi nhà kiểu
miền xuôi, trang phục truyền thống cũng được thay bằng trang phục hiện đại. Các lễ
hội, các bài hát truyền thống…hầu như chỉ còn trong trí nhớ của tầng lớp người già, có

những lễ hội được phục dựng lại nhưng độ chính xác cũng không còn tuyệt đối. Ngôn
ngữ của người Dao cũng dần được thay thế bằng tiếng Việt nên càng làm cho công tác
giữ gìn và phát huy vốn văn hóa truyền thống dân tộc Dao gặp khó khăn.
2.2. Nguyên nhân của những hạn chế trong vai trò của nhân tố chủ quan trong
việc giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao tỉnh Phú Thọ hiện nay
- Nguyên nhân khách quan: Những nguyên nhân khách quan phải kể đến như là điều
kiện tự nhiên, địa hình bị chia cắt làm cho giao thông đi lại khó khăn, việc phát triển
kinh tế bị chậm lại. Bên cạnh đó còn phải kể đến nguyên nhân về kinh tế- xã hội kém
phát triển cũng làm cho quá trình giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa bị coi nhẹ. Xu thế
toàn cầu hóa cũng là một nguyên nhân nữa làm cho văn hóa và bản sắc văn hóa dân tộc
Dao bị ảnh hưởng, mai một.
- Nguyên nhân chủ quan:
+ Do nhận thức của các chủ thể lãnh đạo trong tổ chức và quản lý văn hóa còn yếu
kém, chưa đồng bộ.
+ Do trình độ của bản thân những người chủ di sản- những đồng bào dân tộc Dao
còn thấp kém
2.3. Phương hướng, giải pháp nhằm nâng cao vai trò của nhân tố chủ quan
trong việc giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú Thọ hiện nay:
2.3.1. Yêu cầu của việc giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú
Thọ
- Cần thay đổi nhận thức của các chủ thể về vai trò của văn hóa với sự phát triển của
đời sống xã hội

9
- Đảm bảo quan điểm bảo vệ, giữ gìn và phát triển văn hóa phải có sự thống nhất
trong đa dạng
- Phát huy các giá trị tích cực đồng thời loại bỏ những yếu tố phi văn hóa trong văn
hóa người Dao
2.3.2. Phương hướng của việc nâng cao vai trò của nhân tố chủ quan trong việc
giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao tỉnh Phú Thọ hiện nay:

- Với các chủ thể lãnh đạo: Cận nâng cao vai trò của các cấp ủy Đảng, chính quyền
và đoàn thể nhân dân trong việc giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở Phú
Thọ hiện nay
- Với những người chủ di sản: Khơi dậy tính chủ động và tích cực của quần chúng
nhân dân trong các hoạt động bảo tồn, giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc
2.3.3. Giải pháp nhằm phát huy vai trò của nhân tố chủ quan trong việc giữ gìn,
phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao tỉnh Phú Thọ hiện nay:
- Phát triển kinh tế, nâng cao đời sống phù hợp với đặc điểm đồng bào Dao ở Phú
Thọ
- Gắn tuyên truyền, vận động với những hoạt động thích hợp nhằm nâng cao ý thức
giữ gìn, phát huy bản sắc dân tộc độc đáo của dân tộc Dao đối với quần chúng nhân dân,
đặc biệt là người Dao ở Phú Thọ hiện nay
- Bảo tồn, khôi phục và phát huy các giá trị văn hóa truyền thống của người Dao
đang thịnh hành trong xã hội hiện đại trở thành hoạt động thường nhật của cả cộng đồng
dân tộc Dao trong tỉnh
- Nâng cao dân trí cho đồng bào Dao ở Phú Thọ hiện nay
- Quy hoạch, đào tạo cán bộ, đảng viên là người dân tộc Dao nhằm đáp ứng yêu cầu
giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao trong địa bàn tỉnh
KẾT LUẬN

Văn hóa vốn gắn liền với con người, với cuộc sống và với sự phát triển của xã hội.
Con người ra đời cùng với văn hóa, lớn lên và trưởng thành nhờ văn hóa và hướng tới
tương lai cũng từ văn hóa. Văn hóa của một dân tộc thể hiện ở bản sắc của dân tộc ấy,
nó thể hiện trong hệ giá trị của văn hóa dân tộc, nó biểu hiện và định hướng cho sự lựa
chọn trong hành động của con người. Những giá trị văn hóa chính là thước đo trình độ
phát triển và đặc tính riêng của mỗi dân tộc “Một dân tộc thiếu văn hóa chưa phải là

10
một dân tộc thực sự hình thành, một nền văn hóa không có bản sắc dân tộc thì nền văn
hóa ấy không có sức sống thật sự của nó”.

Trong xu thế xích lại gần nhau của cộng đồng các dân tộc ở Việt Nam hiện nay, việc
tập trung nghiên cứu, tìm hiểu tính đặc thù và biện pháp giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa
dân tộc Dao trên địa bàn tỉnh Phú Thọ hiện nay, một mặt muốn giới thiệu và khẳng định
tính độc đáo của văn hóa một tộc người, mặt khác, đó là sự tâm huyết với một nền văn
hóa trong nhiều nền văn hóa của dân tộc. Tìm hiểu về văn hóa người Dao ở Phú Thọ
chính là thêm vào tính độc đáo và đa dạng về văn hóa của cộng đồng các dân tộc Việt
Nam, nhấn mạnh tính thống nhất và đa dạng của quy luật hòa hợp dân tộc trong lịch sử.
Bối cảnh toàn cầu hóa đang đặt ra những thách thức và thời cơ lớn cho tất cả các dân
tộc về mọi mặt của đời sống xã hội trong đó có văn hóa. Nó vừa làm cho nền văn hóa có
khả năng hội nhập, giao thoa nhằm tìm kiếm và học hỏi những tinh hoa văn hóa của
nhân loại, lại vừa mang tới nguy cơ bị đồng hóa và mai một bản sắc. Trong những
nguyên nhân làm mai một và mất dần bản sắc văn hóa dân tộc ấy, vừa có các nguyên
nhân khách quan, nhưng cũng có nguyên nhân chủ quan nằm trong sự nhận thức của
những chủ di sản, đây lại là một trong những nguyên nhân làm mai một bản sắc văn hóa
dân tộc.
Để có thể giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc Dao ở tỉnh Phú thọ trong thời
kỳ hiện nay, cần tiến hành nhiều biện pháp đồng bộ, tích cực. Trong đó cần nhấn mạnh
tới tính chủ động, sáng tạo của các tầng lớp nhân dân, các thế hệ người Dao đang tiếp
nối sự nghiệp sáng tạo, giữ gìn và phát huy những giá trị truyền thống của dân tộc mình.
Sự thành công của công tác này trong hiện thực phụ thuộc ở sự đồng bộ và linh động
của chủ thể tác động và các giải pháp, tuy nhiên sự ổn định về chính trị và sự phát triển
về kinh tế sẽ là một trong những tiêu chuẩn quan trọng giúp người dân Dao nói riêng và
các dân tộc trong cộng đồng tỉnh Phú Thọ nói chung ổn định tư tưởng, nâng cao hiểu
biết và trách nhiệm của mình đối với đời sống kinh tế và văn hóa. Sự phối hợp đồng bộ,
linh hoạt và kịp thời của các cấp ủy Đảng, Nhà nước và đoàn thể nhân dân trong cộng
đồng Dao sẽ là động lực to lớn, giúp họ tự tin và chủ động trong việc giữ gìn và phát
huy bản sắc văn hóa của chính dân tộc họ, tiến tới xây dựng một nền văn hóa Việt Nam
tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc vì mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng,
dân chủ, văn minh”.





11
References.
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. Ban Dân tộc và Tôn giáo tỉnh Phú Thọ (2006), Báo cáo kết quả thực hiện Chương
trình 135 (1999-2005) (tài liệu làm việc với đoàn công tác DFID).
2. Ban Chấp hành Hội Nông dân tỉnh Phú Thọ (2006), Báo cáo số 01/BC-HND tổng
kết công tác hội và phong trào nông dân năm 2005, phương hướng, nhiệm vụ
công tác năm 2006, Phú Thọ.
3. Nguyễn Duy Bắc (2005), "Chính sách phát triển văn hóa các dân tộc thiểu số ở
nước ta trong thời kỳ đổi mới", Thông tin Văn hóa và phát triển, (5), tr.7-14.
4. Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội (2011), Quyết định phê duyệt kết quả tổng
điều tra hộ nghèo, hộ cận nghèo năm 2010, Hà Nội.
5. Bộ Văn hóa - Thông tin (2002), Tăng cường và đổi mới công tác thông tin phục
vụ đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi, Hà Nội.
6. Bộ Văn hóa - Thông tin, Vụ Văn hóa dân tộc (2003), Sổ tay công tác văn hóa
thông tin vùng dân tộc thiểu số và miền núi, Hà Nội.
7. Trần Văn Bính (chủ biên, 2004), Văn hóa các dân tộc Tây Bắc - Thực trạng và
những vấn đề đặt ra, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
8. Các dân tộc thiểu số Việt Nam thế kỷ XX (2001), Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
9. Huy Cận (1994), Suy nghĩ về bản sắc văn hóa dân tộc, Nxb. Chính trị quốc gia,
Hà Nội.
10. Công ty Cổ phần Hợp tác Truyền thông Việt Nam (2005), Phú Thọ chào đón bạn,
Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
11. Nguyễn Từ Chi (2003), Góp phần nghiên cứu văn hóa và tộc người, Nxb. Văn
hóa Dân tộc, Hà Nội.
12. Phan Hữu Dật (1998), Một số vấn đề về dân tộc học Việt Nam, Nxb. Đại học

Quốc gia Hà Nội.
13. Lê Trung Dũng (1999), Nghi lễ vòng đời người, Nxb. Văn hóa Dân tộc, Hà Nội.
14. Đinh Xuân Dũng (2006), "Tìm hiểu nội dung nhiệm vụ "phát triển nền tảng tinh
thần của xã hội" trong Báo chính trị tại Đại hội X", Tạp chí Tư tưởng văn hóa, (6),
tr.35-38.
15. Thành Duy (2006), Bản sắc dân tộc và hiện đại hóa văn hóa Việt Nam mấy vấn đề
lý luận và thực tiễn, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.

12
16. Đảng Cộng sản Việt Nam (1998), Văn kiện Hội nghị lần thứ năm Ban Chấp hành
Trung ương khóa VIII, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
17. Đảng Cộng sản Việt Nam (2001), Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ IX,
Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
18. Đảng Cộng sản Việt Nam (2003), Nghị quyết Hội nghị lần thứ bảy, Ban Chấp
hành Trung ương Đảng khóa IX về công tác dân tộc, Ban Chấp hành Trung ương,
số 24-NQ/TW.
19. Đảng Cộng sản Việt Nam (2006), Văn kiện Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh Phú
Thọ lần thứ XVI nhiệm kỳ 2005-2010.
20. Lê Duy Đại (2001), "Đội ngũ cán bộ các dân tộc thiểu số - Thực trạng và một số
vấn đề đặt ra", Tạp chí Dân tộc học, (3), tr.33-39.
21. Giadinhtoi (05/7/2010), Kỳ lạ hôn nhân của người Dao ở Phú Thọ,
www.giadinhtoi.vn.
22. Vũ Đức Khiển (2000), "Văn hóa với tư cách là một khái niệm triết học và vấn đề
xác định bản sắc dân tộc của một văn hóa", Triết học, (4/116), tr.36-39.
23. Nguyễn Tham Thiện Kế (2006), Trang phục người Dao và trang phục của nhóm
Dao Tiền, Nxb. Văn hóa Dân tộc, Hà Nội.
24. Nguyễn Xuân Lâm (1974), Địa chí Vĩnh Phú, Ty Văn hóa Vĩnh Phú.
25. V.I.Lênin (1997), Bàn về văn hóa, văn học, Nxb. Văn học, Hà Nội.
26. V.I.Lênin (1981), Toàn tập, Tập 26, Nxb. Tiến bộ, Mátxcơva.
27. V.I.Lênin (1981), Toàn tập, Tập 29, Nxb. Tiến bộ, Mátxcơva.

28. Thanh Lê (2005), Hành trang văn hóa, Nxb. Khoa học xã hội, Hà Nội.
29. Trần Thị Hồng Loan (2002), "Văn hóa các dân tộc thiểu số Việt Nam dưới tác
động của kinh tế thị trường", Văn hóa các dân tộc, (3), tr.41-44.
30. Hoàng Xuân Lương (2000), "Vấn đề giữ gìn bản sắc văn hóa các dân tộc ở nước
ta", Triết học, (1/113), tr.25-27.
31. Nguyễn Hồng Lương (2000), Quan hệ giữa điều kiện khách quan và nhân tố chủ
quan trong công tác lãnh đạo chính trị cấp cơ sở hiện nay (qua thực tiễn của tỉnh Bà
Rịa - Vũng Tàu), Luận văn thạc sĩ Triết học, Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh.
32. Nguyễn Hồng Lương (2005), Phát huy vai trò nhân tố chủ quan trong hoạt động của
hệ thống chính trị cấp cơ sở ở Bà Rịa - Vũng Tàu hiện nay, Luận án Tiến sĩ Triết học,
Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh.

13
33. Tô Xuân Lương (2012), “Mai này có còn gà chín cựa?”, Báo Quân đội nhân dân,
(18320).
34. C.Mác (1962), Bản thảo kinh tế - triết học, Nxb. Sự thật, Hà Nội.
35. C.Mác - Ph.Ăngghen (1995), Toàn tập, Tập 3, Nxb. Chính trị quốc gia,
Hà Nội.
36. C.Mác - Ph.Ăngghen (1993), Toàn tập, Tập 8, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
37. C.Mác - Ph.Ăngghen (2000), Toàn tập, Tập 42, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
38. Hồ Chí Minh (2002), Toàn tập, Tập 3, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
39. Hồ Chí Minh (1995), Toàn tập, Tập 5, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
40. Hồ Chí Minh (2000), Toàn tập, Tập 6, Nxb. Chính trị quốc gia, Hà Nội.
41. Nguyễn Hữu Nhàn (2007), Tổng tập văn nghệ dân gian Đất Tổ, Nxb. Văn hóa
Dân tộc, Hà Nội.
42. Nguyễn Hữu Nhàn (2008), Vài nét lịch sử người Dao ở Phú Thọ, Nxb. Văn hóa
Dân tộc, Hà Nội.
43. Nguyễn Hữu Ngà (2005), "Đào tạo, bồi dưỡng cán bộ công chức dân tộc thiểu số
trong thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa", Tạp chí Dân tộc học, (3),
tr.50-57.

44. Phan Ngọc (1998), Bản sắc văn hóa Việt Nam, Nxb. Văn hóa - Thông tin, Hà Nội.
45. Sở Văn hóa Thông tin tỉnh Phú Thọ, Báo cáo Khảo tả nguyên gốc dự án “Điều
tra, sưu tầm và bảo tồn văn hóa dân gian của người Dao Phú Thọ”, Phú Thọ.
46. Phạm Thị Thảo (2006), Vấn đề giữ gìn và phát huy bản sắc dân tộc Thái ở Tây
Bắc (qua thực tế ở tỉnh Sơn La), Luận văn thạc sĩ triết học, Học viện Chính trị
quốc gia Hồ Chí Minh.
47. Trần Ngọc Thêm (2005), Cơ sở văn hóa Việt Nam, Nxb. Giáo Dục, Hà Nội, tr.19-
20.
48. Tỉnh ủy Phú Thọ (2011), Văn kiện Đại hội Đảng bộ tỉnh Phú Thọ lần thứ XVII,
Phú Thọ.
49. Tuổi trẻ online (14/9/2009), Đặc điểm riêng lễ tết người Dao tại Phú Thọ,
www.tuoitre.com.vn.
50. Từ điển Tiếng việt (2008), Nxb. Văn hóa Thông tin, Hà Nội.
51. Từ điển Triết học (1976), Nxb. Sự thật, Hà Nội.
52. Ủy ban nhân dân tỉnh Phú Thọ, Sở Nội vụ (2008), Thống kê chất lượng cán bộ
chuyên trách cấp xã theo trình độ đào tạo, Phú Thọ.

14
53. Ủy ban nhân dân tỉnh Phú Thọ (2010), Báo cáo tình hình cán bộ và công tác cán
bộ dân tộc thiểu số cấp xã tỉnh Phú Thọ, Phú Thọ.
54. Ủy ban nhân dân tỉnh Phú Thọ (2010), Đề án phát triển văn học nghệ thuật Phú
Thọ giai đoạn 2011- 2015, định hướng đến 2020, Phú Thọ.
55. Ủy ban nhân dân tỉnh Phú Thọ, Sở Giáo dục và Đào tạo (2010), Báo cáo tổng kết
kết quả 10 năm thực hiện phổ cập giáo dục tỉnh Phú Thọ, phương hướng, nhiệm
vụ, kế hoạch phát triển giáo dục đào tạo từ 2010 đến 2015, Phú Thọ.
56. Ủy ban quốc gia về thập kỷ quốc tế phát triển văn hóa (1992), Thập kỷ thế giới
phát triển văn hóa, Bộ Văn hóa Thông tin, Hà Nội.
57. Viện Dân tộc học Việt Nam (2007), Người Dao ở Việt Nam, Nxb. Thông tấn, Hà
Nội.
58. Phạm Thái Việt (chủ biên, 2004), Đại cương về văn hóa Việt Nam, Nxb. Văn hóa

Thông tin, Hà Nội
59. Hồ Sĩ Vịnh (chủ biên, 1993), "Tìm về bản sắc dân tộc của văn hóa", Tạp chí
VHNTXD, Hà Nội.
60. A.K.VLeđôp (1980), Những quy luật xã hội học, Nxb. Khoa học xã hội, Hà
Nội.

×