Tải bản đầy đủ (.pdf) (50 trang)

nghiên cứu về kiểm chứng phần mềm sử dụng công cụ spin

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (659.57 KB, 50 trang )








































ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC CÔNG NGHỆ


Trần Thị Vân Dung


NGHIÊN CỨU VỀ KIỂM CHỨNG PHẦN MỀM SỬ
DỤNG CÔNG CỤ SPIN







KHOÁ LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC HỆ CHÍNH QUY

Ngành: Công Nghệ Thông Tin














HÀ NỘI - 2010






ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC CÔNG NGHỆ


Trần Thị Vân Dung


NGHIÊN CỨU VỀ KIỂM CHỨNG PHẦN MỀM SỬ
DỤNG CÔNG CỤ SPIN








KHOÁ LUẬN TỐT NGHIỆP ĐẠI HỌC HỆ CHÍNH QUY

Ngành: Công Nghệ Thông Tin


Cán bộ hướng dẫn: PGS. TS. Nguyễn Việt Hà
Cán bộ đồng hướng dẫn: TS. Phạm Ngọc Hùng









HÀ NỘI - 2010

Lời cảm ơn
Lời đầu tiên, em xin đƣợc bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới thầy TS. Nguyễn Việt Hà
và thầy TS. Phạm Ngọc Hùng đã tận tình giúp đỡ em làm và hoàn thiện khóa luận trong
suốt năm học vừa qua.
Em xin đƣợc bày tỏ lòng biết ơn tới các thầy, cô trong khoa Công Nghệ Thông Tin,
trƣờng Đại Học Công Nghệ, ĐHQGHN. Các thầy cô đã nhiệt tình dạy bảo và tạo mọi
điều kiện học tập tốt nhất cho chúng em trong những năm học tập tại ĐHCN, đặc biệt là
trong thời gian thực hiện khóa luận tốt nghiệp.
Tôi xin cảm ơn các bạn sinh viên lớp K51CC và K51CNPM Trƣờng Đại học Công
nghệ, những ngƣời bạn đã cùng tôi học tập và rèn luyện trong suốt những năm học đại

học.
Cuối cùng con xin gửi tới Bố Mẹ và gia đình tình thƣơng yêu và lòng biết ơn. Bố Mẹ
đã nuôi dƣỡng và luôn là chỗ dựa tinh thần cho con.
Hà Nội, ngày 18 tháng 5 năm 2010
Trần Thị Vân Dung
1
Tóm tắt nội dung
Kiểm chứng mô hình (model checking) là một phƣơng pháp hình thức dùng cho việc
kiểm chứng hệ thống. Kiểm chứng mô hình khảo sát tất cả các trạng thái có thể của hệ
thống và kiểm tra rằng chúng chứa sự đúng đắn đã đƣợc đặc tả. Việc sinh ra các trạng thái
và kiểm tra có thể đƣợc thực hiện một cách tự động bằng phần mềm và Spin là một trong
những bộ kiểm chứng (model checker) đƣợc sử dụng rộng rãi. Các bộ kiểm chứng không
kiểm tra trực tiếp chƣơng trình mà kiểm tra một mô hình là thể hiện mức cao của hệ
thống. Mô hình này mô tả hành vi của hệ thống. Để áp dụng đƣợc các công cụ kiểm
chứng mô hình, việc đầu tiên là phải xây dựng mô hình của hệ thống. Các mô hình này
cùng với đặc tả của thuộc tính cần kiểm tra là đầu vào của các bộ kiểm chứng.
Khóa luận nghiên cứu việc kiểm chứng phần mềm sử dụng Spin, cụ thể là việc kiểm
chứng mô hình máy hữu hạn trạng thái, sau đó đƣa ra một công cụ chuyển một mô tả ban
đầu của hệ thống ở dạng máy hữu hạn trạng thái (chứa trong 1 tệp .txt) thành mô hình và
kiểm chứng bằng Spin.

MỤC LỤC
2
Mục Lục
1 Mở đầu
1.1. Đặt vấn đề 6
1.2. Mục tiêu và phạm vi của đề tài 7
1.3. Cấu trúc khóa luận 7
2 Sơ lược về Model Checking
2.1. Kiểm chứng hệ thống 8

2.2. Model Checking 9
2.2.1. Phƣơng pháp hình thức và Model Checking 9
2.2.2. Hoạt động của Model Checking 9
2.2.3. Ƣu nhƣợc điểm của Model Checking 10
3 Ngôn ngữ Promela
3.1. Kiểu dữ liệu và toán tử cơ bản 13
3.1.1. Kiểu dữ liệu cơ bản 13
3.1.2. Toán tử cơ bản 13
3.2. Dữ liệu kiểu kênh trong Promela 14
3.2.1.Cú pháp 14
3.2.2. Kênh gặp (rendezvous channel) 15
3.3. Các cú pháp 15
3.3.1. Lệnh printf() 15
3.3.2. Lệnh lựa chọn if 15
3.3.3. Lệnh lặp do 16
3.3.4. Lệnh nhảy goto 16
MỤC LỤC
3
3.3.5. Lệnh define 16
3.4. run và atomic 17
3.4.1. run và tiến trình init() 17
3.4.2. atomic 17
4 Kiểm chứng chương trình trong Spin
4.1. Kiểm chứng chƣơng trình trong Spin 20
4.1.1. Giả lập ngẫu nhiên 20
4.1.2. Verify 22
4.2. Logic thời gian tuyến tính (LTL) 24
4.2.1. Cú pháp 25
4.2.2. Biểu diễn tính chất bất biến của hệ thống bằng LTL 26
4.3. Cấu trúc Never Claim 26

5 Thực nghiệm
5.1.Mô hình máy hữu hạn trạng thái 28
5.1.1.Mô hình máy hữu hạn trạng thái 28
5.1.2.Ví dụ về mô hình máy hữu hạn trạng thái 28
5.2.Thực nghiệm 31
5.2.1.Áp dụng kiểm chứng mô hình hệ thống đèn 32
5.2.2.Áp dụng kiểm chứng mô hình không đáp ứng thuộc tính 33
6 Kết luận
6.1. Kết quả của khóa luận 36
6.2. Hƣớng nghiên cứu tiếp theo 36
Phụ lục
Phụ lục A: Tệp lampcode.txt 37
MỤC LỤC
4
Phụ lục B: Tệp lampcode.pml khi chạy verify trong Spin 38
Phụ lục C: Tệp lamp2code.txt 40
Phụ lục D: Tệp lamp2code.pml khi chạy verify trong Spin 41
Phụ lục E: Mã nguồn của chƣơng trình 43
Tài liệu tham khảo 47


5
Danh sách hình vẽ
2.1 Sơ đồ việc kiểm chứng hệ thống 8
2.2. Sơ đồ hoạt động của phƣơng pháp model checking 10
5.1. Mô hình máy hữu hạn trạng thái mô tả hoạt động của đèn 29
5.2. Kết quả khi chạy giả lập mô hình hệ thống đèn ở hình 5.1 31
5.3. Kết quả kiểm chứng mô hình 5.1 của hệ thống đèn 33
5.4. Mô hình sai của hệ thống đèn 34
5.5. Kết quả kiểm chứng mô hình 5.4 của hệ thống đèn 35





CHƢƠNG 1: MỞ ĐẦU
6
Chương 1
Mở đầu
1.1.Đặt vấn đề
Hiện nay chúng ta ngày càng phụ thuộc vào các hệ thống máy tính và phần mềm
chuyên dụng hỗ trợ mọi mặt trong sản xuất và đời sống hằng ngày. Bất kỳ một lập trình
viên nào đều hiểu một điều rằng chƣơng trình hầu nhƣ không thể chạy từ lần biên dịch
đầu tiên và chƣa thể hoàn hảo ngay từ lần biên dịch thành công đầu tiên. Chƣơng trình
trông có vẻ đúng luôn có thể tiềm ẩn lỗi ở đâu đó. Các phần mềm đƣợc phát triển trong 1
quy trình chuyên nghiệp luôn có thể chứa lỗi mà chỉ đƣợc phát hiện sau khi đã đƣợc phân
phối và đƣa vào sử dụng. Trong thiết kế phần cứng và phần mềm, nỗ lực và thời gian của
chúng ta tiêu tốn rất nhiều vào việc kiểm chứng và đôi khi nhiều hơn cả thời gian và nỗ
lực dành cho việc xây dựng.
Bên cạnh đó có những trƣờng hợp chúng ta không thể chấp nhận những ứng dụng có
thể có lỗi dù là nhỏ nhất, đó là những ứng dụng mà sự trục trặc có thể dẫn đến tử vong,
tổn thất nặng nề hay ảnh hƣởng đến môi trƣờng sống. Kỹ nghệ phần mềm dành cho các
hệ thống này là vô cùng khó khăn.
Cách giải quyết luôn là phân tích, lập trình cẩn thận, kiểm tra lại, kiểm thử. Bên cạnh
đó, chúng ta luôn tìm kiếm các công nghệ và kĩ thuật giúp cho việc kiểm chứng các phần
mềm trở nên nhẹ nhàng hơn trong khi tăng sự bao quát và chính xác của nó [1].
Công cụ Spin chạy kỹ thuật model checking nhận mô hình của hệ thống và khảo sát
tất cả các trạng thái có thể của hệ thống theo kiểu vét cạn. Công việc chủ yếu là phát triển
một mô hình đủ chi tiết để biểu diễn hệ thống một cách chính xác nhƣng cũng đủ đơn
giản để Spin có thể chạy việc kiểm tra (với giới hạn về tài nguyên và bộ nhớ).
Vấn đề đặt ra là xây dựng công cụ tự động chuyển 1 mô tả các hành vi, tính chất của

hệ thống thành đoạn mã biểu diễn mô hình mà Spin có thể chạy. Do vậy, giảm nhẹ công
sức giành cho việc kiểm chứng.
CHƢƠNG 1: MỞ ĐẦU
7
1.2.Mục tiêu và phạm vi của đề tài
Đề tài nghiên cứu việc kiểm chứng hệ thống sử dụng Spin, các mô hình hệ thống
dành cho Spin đƣợc viết bằng ngôn ngữ Promela. Công cụ đƣợc xây dựng với mong
muốn có thể tự động sinh mã Promela chính xác và đầy đủ phục vụ cho việc kiểm chứng
trong Spin.
Công cụ đƣợc xây dựng đã tự động sinh mô hình Promela cho những hệ thống đã
đƣợc biểu diễn ở mô hình máy hữu hạn trạng thái.
1.3.Cấu trúc khóa luận
Chƣơng 2 trình bày về Model checking, là kỹ thuật kiểm chứng mà đề tài nghiên
cứu, những nguyên tắc hoạt động của Model checking.
Chƣơng 3 trình bày về các cấu trúc của ngôn ngữ Promela, là ngôn ngữ để viết các
mô hình cho Spin.
Chƣơng 4 bắt đầu đi vào giai đoạn kiểm chứng một mô hình trong Spin
Chƣơng 5 Trình bày kết quả thực nghiệm của khóa luận dựa trên các khái niệm đã
nêu trong chƣơng 2 và 3
Chƣơng 6 tổng kết lại quá trình nghiên cứu, đƣa ra kết quả đạt đƣợc và hƣớng
nghiên cứu tiếp theo.

CHƢƠNG 2: SƠ LƢỢC VỀ MODEL CHECKING
8
Chương 2
Sơ Lược Về Model Checking
Chƣơng này giới thiệu về kiểm chứng hệ thống, những lợi thế của kiểm chứng hệ
thống. Sau đó là khái niệm về model checking, những ƣu nhƣợc điểm của phƣơng pháp
model checking.
2.1.Kiểm chứng hệ thống

Trong giai đoạn kiểm thử khi kỹ nghệ phần mềm, phần mềm đƣợc chạy trên một số
hữu hạn những bộ dữ liệu đầu vào đã đƣợc thiết kế sẵn, phần mềm chạy đúng hay sai dựa
trên việc so sánh dữ liệu đầu ra thực tế với đầu ra mong muốn. Việc chạy hết các trƣờng
hợp có thể của dữ liệu đầu vào là không thể, do vậy kiểm thử không đảm bảo chắc chắn
rằng phần mềm không chứa lỗi [1]. Bên cạnh đó, lỗi đƣợc phát hiện trong giai đoạn này là
muộn và dẫn đến tiêu tốn nhiều nỗ lực khắc phục lỗi.


Hình 2.1.Sơ đồ việc kiểm chứng hệ thống [1]
CHƢƠNG 2: SƠ LƢỢC VỀ MODEL CHECKING
9
Kiểm chứng hệ thống thực hiện việc xác minh một thiết kế hay một sản phẩm phần
mềm đảm bảo những tính chất cụ thể mà thƣờng đã đƣợc nêu ra trong đặc tả của hệ thống
[2].
Đặc tả hệ thống trở thành cơ sở của mọi hoạt động kiểm chứng. Một thiếu sót đƣợc
phát hiện khi hệ thống không thỏa mãn một trong các tính chất đã đƣợc đặc tả, hệ thống
đƣợc chứng minh là đúng khi nó thỏa mãn tất cả các tính chất đƣợc nêu trong đặc tả hệ
thống. Từ đó, kiểm chứng có khả năng phát hiện lỗi sớm [1].
2.2.Model checking
2.2.1.Phương pháp hình thức và model checking
Phƣơng pháp hình thức đƣợc xem nhƣ là toán học đƣợc áp dụng vào mô hình hóa và
phân tích hệ thống [1].
Từ những nghiên cứu về phƣơng pháp hình thức, chúng ta đã có đƣợc những kỹ
thuật kiểm chứng dựa trên mô hình, trong đó có model checking, đi kèm với chúng là các
phần mềm để tự động hóa nhiều bƣớc kiểm chứng khác nhau.
Cơ sở của kiểm chứng dựa trên mô hình là mô tả các hành vi của hệ thống theo một
cách không nhập nhằng, điều này giúp phát hiện ra những điểm nhập nhằng, mâu thuẫn
và chƣa hoàn thiện trong những đặc tả không hình thức của hệ thống [1].
Kỹ thuật này giúp tích hợp kiểm chứng vào quá trình thiết kế, nó trở thành công cụ
để kỹ nghệ những phần mềm buộc phải hoạt động không có sai sót [2].

2.2.2.Hoạt động của model checking
Từ đặc tả của hệ thống, ta xây dựng một mô hình hệ thống thể hiện các hành vi của
hệ thống, mô hình này có thể đƣợc viết bằng ngôn ngữ C, các ngôn ngữ tƣơng tự C hay
Java.
Cùng với đó ta biểu diễn các tính chất (cần kiểm chứng) của hệ thống dƣới dạng các
biểu thức hình thức.
CHƢƠNG 2: SƠ LƢỢC VỀ MODEL CHECKING
10

Hình 2.2.Sơ đồ hoạt động của phƣơng pháp model checking [1]

Sau đó công cụ chạy model checking (bộ kiểm chứng) đƣợc dùng để sinh ra tất cả
các trạng thái của hệ thống và kiểm tra chúng thỏa mãn các tính chất đó hay không, nếu
không, model checking sẽ tìm đƣợc một phản ví dụ - một trạng thái của hệ thống không
thỏa mãn – và chỉ ra tính toán dẫn đến trạng thái đó.
Sử dụng phản ví dụ này cùng với việc chạy giả lập mô hình trong model checker, ta
có thể tìm ra lỗi trong mô hình (có thể là sự không nhất quán, không rõ nghĩa trong đặc tả
hệ thống) và sửa lỗi.
2.2.3.Ưu nhược điểm của model checking
Model checking mang một số ƣu điểm nhƣ sau [1]
 Là một phƣơng pháp kiểm chứng tổng quát áp dụng đƣợc cho một phạm vi lớn các
ứng dụng: hệ thống nhúng, kỹ nghệ phần mềm, thiết kế phần cứng…
 Hỗ trợ kiểm chứng cụ bộ, các tính chất có thể đƣợc kiểm tra một cách riêng lẻ từ đó
có thể tập chung kiểm chứng một tính chất quan trọng trƣớc mà không cần tới một
đặc tả hệ thống hoàn chỉnh.
 Cung cấp các thông tin ý nghĩa cho việc gỡ lỗi khi phát hiện đƣợc môt tính chất
không đƣợc thỏa mãn.
CHƢƠNG 2: SƠ LƢỢC VỀ MODEL CHECKING
11
 Model cheking đang càng ngày trở nên phổ biến hơn và đƣợc ƣa chuộng, đã xuất

hiện thêm nhiều model checker.
 Có thể đƣợc tích hợp một cách dễ dàng vào nhứng quy trình phát triển phần mềm
hiện tại.
 Model checking có nền tảng đúng đắn của toán học, nó dựa trên lý thuyết về thuật
toán đồ thị, cấu trúc dữ liệu, và logic.
Bên cạnh đó phƣơng pháp model checking cũng chứa những nhƣợc điểm [1]
 Chủ yếu phù hợp với các ứng dụng tập trung vào điều khiển là chủ yếu, không phù
hợp với các ứng dụng hƣớng dữ liệu do khối lƣợng dữ liệu thƣờng tăng vô tận.
 Model checking kiểm chứng mô hình của hệ thống, không phải bản thân hệ thống,
mọi kết quả đạt đƣợc đều chỉ về mô hình của hệ thống, do vậy cần đến những kỹ
thuật khác bổ trợ nhƣ kiểm thử để tìm ra những lỗi chế tạo (đối với phần cứng) và lỗi
lập trình (đối với phần mềm).
 Model checking chỉ kiểm tra những tính chất đƣợc đặc tả, ta không thể biết đƣợc
thông tin về các tính chất không đƣợc model checking kiểm chứng.
 Việc sử dụng model checking đòi hỏi kinh nghiệm trừu tƣợng hóa hệ thống để cho ra
một mô hình hệ thống và thể hiện các tính chất của hệ thống theo logic hình thức.

CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
12
Chương 3
Ngôn Ngữ Promela
Với Spin, ngôn ngữ Promela đƣợc sử dụng để xây dựng mô hình của hệ thống và các tính
chất của nó, chƣơng này trình bày các thành phần và câu lệnh cơ bản của Promela đƣợc
sử dụng trong khóa luận.
Promela là ngôn ngữ không tất định, là một trong các ngôn ngữ có cú pháp và ngữ
nghĩa tƣơng tự ngôn ngữ C [6].
Một chƣơng trình Promela bao gồm một hay nhiều tiến trình, mỗi tiến trình chứa
một chuỗi các câu lệnh. Các tiến trình có thể có tham số hoặc không.Các tiến trình đƣợc
khai báo với từ khóa active sẽ đƣợc khởi tạo và gán một giá trị pid (process id) duy
nhất.

active proctype P( ) { // tiến trình P không có tham số
lenh_1;

lenh_n
}
Tiến trình khai báo mà không có từ khóa active sẽ không đƣợc pid và đó đó
chƣa thể chạy.
proctype P( ) { // tiến trình P không có tham số
lenh_1;

lenh_n
}
CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
13
Tính không tất định của Promela thể hiện ở chỗ khi Spin chạy chƣơng trình, các tiến
trình đƣợc chọn bất kỳ để thực thi, do vậy các lệnh trong các tiến trình đƣợc thực thi xen
kẽ một cách ngẫu nhiên.
Mỗi tiến trình có riêng một biến lƣu vị trí của câu lệnh sẽ đƣợc thực thi khi đến lƣợt
nó chạy.
3.1.Kiểu dữ liệu và toán tử cơ bản
3.1.1.Kiểu dữ liệu cơ bản
Bảng 3.1 nêu các kiểu dữ liệu cơ bản trong Promela

Bảng 3.1.Kiểu dữ liệu cơ bản trong Promela
Tên kiểu
Kích thƣớc (bits)
Dữ liệu
bit, bool
1
0, 1, false, true

byte
8
0…255
short
16
-32768…32767
int
32
-2
31
…2
31
-1
unsigned
≤32
0…2
n
-1

Promela không có kiểu số thực, kiểu kí tự và kiểu xâu.
Promela định nghĩa kiểu mtype
mtype = { name_1, name_2,…name_n};
3.1.2.Toán tử cơ bản
Các toán tử trong promela tƣơng tự với các toán tử trong ngôn ngữ C


CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
14
Bảng 3.2.Các toán tử cơ bản trong Promela xếp theo thứ tự độ ƣu tiên giảm dần
Ký hiệu

Tên
=
toán tử gán
||
(toán tử logic) hoặc
&&
(toán tử logic) và
= =, !=
(toán tử so sánh) bằng, khác
<,<=,>,>=
các toán tử so sánh
++, - -
tăng, giảm
!
(toán tử logic) phủ định
( )
đóng mở ngoặc

3.2.Dữ liệu kiểu kênh trong Promela
3.2.1.Cú pháp
Kiểu kênh trong Promela đi kèm với hai toán tử gửi: ! và nhận: ?, đƣợc khai báo với
một kiểu dữ liệu (kiểu của thông điệp) mà nó có thể nhận và gửi [2].
Khai báo:
chan ch = [ dung_luong ] of {
kieu_du_lieu_1, ,kieu_du_lieu_n } ;
Có 2 kiểu kênh trong Promela
o Kênh gặp : đƣợc khai báo với dung lƣợng bằng 0.
o Kênh đệm : đƣợc khai báo với dung lƣợng lớn hơn 0.
Lệnh truyền dữ liệu trên kênh
 Gửi :

CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
15
ten_bien_kenh ! bieu_thuc_1, , bieu_thuc_n
 Nhận :
ten_bien_kenh ? bien_1, , bien_n
 Giá trị của các biểu thức có kiểu tƣơng ứng với kiểu khi kênh đƣợc khai
báo.
Các biểu thức trong lệnh gửi sẽ đƣợc tính toán và giá trị thu đƣợc sẽ trở thành thông
điệp truyền trên kênh, lệnh nhận đƣợc thực thi sau lệnh đó sẽ gán các giá trị này cho các
biến của nó.
Một lệnh nhận chỉ đƣợc thực khi tồn tại thông điệp đƣợc gửi lên kênh.
3.2.2.Kênh gặp
Kênh gặp (đƣợc khai báo với dung lƣợng bằng 0) biểu thị rằng nơi gửi (tiến trình
chứa lệnh gửi) và nơi nhận thông điệp (tiến trình chứa câu lệnh nhận) truyền dữ liệu một
cách đồng bộ. Khi đó, tiến trình chứa lệnh gửi sẽ bị chặn cho đến khi lệnh nhận trong tiến
trình nhận đƣợc thực thi [2].
Nếu trong một tiến trình có một lệnh gửi (hay nhận) đƣợc khởi tạo mà không có lệnh
nhận (hay gửi) nào tƣơng ứng (về của kiểu thông điệp) thì tiến trình đó sẽ bị khóa [2].
3.3.Các cú pháp
3.3.1.Lệnh printf( )
Câu lệnh prinf
printf (“xau_ki_tu”, cac_bien) ;
trong xâu kí tự có thể chứa các định dạng in tƣơng ứng với các biến nhƣ %d
3.3.2.Lệnh lựa chọn if
if
::bieu_thuc_logic_1 → lenh_11; lenh_12;…lenh_1n
::bieu_thuc_logic_2 → lenh_21; lenh_22;…lenh_2n

CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
16

::bieu_thuc_logic_n → lenh_n1; lenh_n2;…lenh_nn
fi;
Ngoài ra, biểu thức logic có thể là else hoặc true. Chuỗi lệnh theo sau else sẽ
đƣợc thực thi nếu các biểu thức logic còn lại đều nhận giá trị false. Chuỗi lệnh theo sau
true luôn luôn đƣợc chọn để thực thi.
Chuỗi lệnh theo sau biểu thức logic có thể trống, khi gặp chuỗi lệnh trống, chƣơng
trình bỏ qua chuyển sang câu lệnh sau câu lệnh if. skip có ý nghĩa tƣơng đƣơng với một
chuỗi lệnh trống.
3.3.3.Lệnh lặp do
do
::bieu_thuc_logic_1 → lenh_11; lenh_12;…lenh_1n
::bieu_thuc_logic_2 → lenh_21; lenh_22;…lenh_2n

::bieu_thuc_logic_n → lenh_n1; lenh_n2;…lenh_nn
::bieu_thuc_logic → break
od;
Câu lệnh if và do thể hiện tính không tất định của Promela: nếu hai hay nhiều biểu
thức logic có giá trị true, chuỗi lệnh theo sau một biểu thức bất kỳ trong số đó sẽ đƣợc
thực thi.
3.3.4.Lệnh nhảy goto
Giúp nhảy đến 1 đoạn chƣơng trình sau một nhãn với tên nhãn đặt trƣớc dấu hai
chấm.
goto: ten_nhan;
3.3.5.Lệnh define
define là lệnh macro dùng để định nghĩa ký hiệu cho một biểu thức và đƣợc đặt ở
đầu chƣơng trình
CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
17
#define length 10
3.4. run và atomic

3.4.1.run và tiến trình init()
run là một cách khác để khởi tạo một tiến trình. Trƣớc đó một tiến trình đƣợc khai
báo mà không có từ khóa active
proctype P(){

}
run P ();
Với việc sử dụng run ta có thể khai báo tất cả các tiến trình có trong chƣơng trình
sau đó “run” (khởi tạo) chúng trong một tiến trình có tên init().
Tiến trình init() luôn là tiến trình đầu tiên đƣợc khởi tạo và do vậy luôn có pid
bằng 0.
proctype P(){

}
proctype Q(){

}
init {
run P();
run Q();
}
3.4.2. atomic
 Chuỗi lệnh đặt trong atomic {} sẽ đƣợc thực hiện nhƣ một câu lệnh độc lập và
không bị chen vào bởi một lệnh nào khác ngoài nó. Do vậy, sử dụng atomic giúp
giảm sự phức tạp của mô hình cần kiểm chứng.
CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
18
Ví dụ 3.1. Chuỗi lệnh dùng atomic
atomic {
temp = n;

n = temp+1
}
Đoạn mã trong ví dụ 3.1. tƣơng đƣơng với lệnh
n=n+1;
 Ta có thể sử dụng atomic để kết hợp các câu lệnh giữa các tiến trình
chan ch = [0] of {int};
active proctype P(){ atomic {A;ch!1;B}}
active proctype Q(){ atomic {ch?1 -> C}
Trong ví dụ trên, sau khi khối lệnh A trong tiến trình P đƣợc thực thi, dữ liệu kiểu
int với giá trị 1 đƣợc gửi lên kênh ch kiểu gặp (câu lệnh ch!1; đƣợc thực hiện),
tiến trình Q nhận dữ liệu trên kênh (bởi ch?1) và khối lệnh C đƣợc thực thi, khi khối
lệnh C kết thúc, việc thực thi sẽ tự động chuyển về tiến trình P và thực thi khối lệnh
B.
 atomic có thể đƣợc sử dụng để khởi tạo một số các tiến trình và đảm bảo rằng
không một tiến trình nào bắt đầu chạy cho tới khi tất cả các tiến trình đƣợc khởi tạo
hết.
Trong ví dụ về khởi tạo hai tiến trình P, Q ở 3.4.1, do tiến trình init đã đƣợc khởi
tạo và có thể chạy, một trong hai tiến trình P, Q có thể đƣợc chạy trƣớc khi tiến trình
còn lại đƣợc khởi tạo, điều đó không có lợi cho chúng ta. Bổ sung atomic sẽ loại
bỏ đƣợc điều này:
proctype P(){

}
proctype Q(){
CHƢƠNG 3: NGÔN NGỮ PROMELA
19

}
init {
atomic {

run P();
run Q();
}
}






CHƢƠNG 4: KIỂM CHỨNG CHƢƠNG TRÌNH VỚI SPIN
20
Chương 4
Kiểm Chứng Chương Trình Với Spin
Chƣơng này trình bày về thêm một số khái niệm trong Promela để mô hình hóa đƣợc một
hệ thống thực tế, cách chạy môt chƣơng trình Promela trong Spin tại các chế độ khác
nhau, giới thiệu về logic thời gian tuyến tính (LTL) là ngôn ngữ biểu diễn tính chất mong
muốn (hay tính chất cần kiểm chứng) của hệ thống.
4.1.Kiểm chứng chương trình trong Spin
4.1.1.Giả lập ngẫu nhiên
Trong chế độ giả lập, Spin biên dịch và chạy một chƣơng trình promela, sau đó in ra
các trạng thái của chƣơng trình. Khóa luận sử dụng công cụ jSpin cho ta giao diện đồ họa
của Spin và xem xét kết quả kiểm chứng một cách trực quan.
Một trạng thái của chƣơng trình là một bộ các giá trị gồm của các biến, các giá trị
của biến đếm vị trí của các tiến trình. Một tính toán của chƣơng trình là chuỗi các trạng
thái bắt đầu bởi trạng thái khởi tạo và tiếp tục với những trạng thái xuất hiện khi mỗi câu
lệnh đƣợc thực hiện [3].
Trong ví dụ 4.1 biến n đƣợc khởi tạo với giá trị 0, chƣơng trình bao gồm 2 tiến trình:
P và Q tƣơng ứng gán biến n giá trị 1 hoặc 2 và in ra giá trị của n cùng tên tiến trình
Ví dụ 4.1.Chƣơng trình với 2 tiến trình

1 byte n=0;
2 active proctype P(){
3 n=1;
4 printf("Process P, n=%d\n",n);
5 }
6 active proctype Q(){
CHƢƠNG 4: KIỂM CHỨNG CHƢƠNG TRÌNH VỚI SPIN
21
7 n=2;
8 printf("Process Q, n=%d\n",n);
9 }
Trong jSpin ta chạy Random, chƣơng trình không có lỗi và nhận đƣợc kết quả:
Starting P with pid 0
0: proc - (:root:) creates proc 0 (P)
Starting Q with pid 1
0: proc - (:root:) creates proc 1 (Q)
1 Q 7 n = 2
Process Statement n
0 P 3 n = 1 2
Process P, n=1
0 P 4 printf('Proces 1
Process Q, n=1
1 Q 8 printf('Proces 1
4: proc 1 (Q) terminates
4: proc 0 (P) terminates
2 processes created
Trong ví dụ 4.1, đầu tiên P và Q lần lƣợt đƣợc tạo với pid (process id) là 0 và 1.
Các lệnh trong cả hai tiến trình đƣợc thực thi xen kẽ một cách tùy ý
jSpin hiển thị trạng thái của chƣơng trình sau mỗi câu lệnh đƣợc thực thi (theo thứ
tự: pid, tên tiên trình chứa câu lệnh, vị trí câu lệnh, nội dung câu lệnh đã đƣợc cắt ngắn,

giá trị của biến).
Trong lần chạy ở trên các câu lệnh đƣợc thực hiện theo thứ tự:
n=2
n=1
prinf(Q)
CHƢƠNG 4: KIỂM CHỨNG CHƢƠNG TRÌNH VỚI SPIN
22
prinf(P)
Do vậy hai hàm printf đều in ra n=1
4.1.2. Verify
Assertion là cách đơn giản để kiểm tra chƣơng trình. Một assertion là một mệnh đề
đƣợc đặt trong 1 chƣơng trình mà ta cho rằng mệnh đề sẽ luôn đúng tại vị trí đó. Spin sẽ
tính toán các assertion trong quá trình tìm kiếm phản ví dụ trong không gian trạng thái
của chƣơng trình.
Ví dụ 4.2 tìm số lớn nhất trong 2 số a và b, trong câu lệnh if, nếu a >=b biến max
sẽ đƣợc gán giá trị a, nếu b>=a biến max sẽ đƣợc gán giá trị b, ở cuối chƣơng trình ta
kiểm tra lại bởi biểu thức logic (a >= b -> max = = a : max = = b)
Ví dụ 4.2. Tìm số lớn nhất trong 2 số
active proctype P() {
int a = 5, b = 5;
int max;
if
:: a >= b -> max = a
:: b >= a -> max = b
fi;
assert (a >= b -> max == a : max == b)
}
Trong jSpin ta chạy Verify, kết quả là không có lỗi vi phạm nào đƣợc thông báo
từ chƣơng trình.
(Spin Version 4.3.0 22 June 2007)

+ Partial Order Reduction
Full statespace search for:
never claim - (none specified)
assertion violations +

×