Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (931.32 KB, 5 trang )
Cháo cá lóc rau đắng đất
Ra giêng tiết trời hừng đông còn se
lạnh, một “anh Hai” của miền Tây
Nam bộ thong thả dạo trên ruộng
đồng. Bất chợt, anh nhón chân khẽ
kêu: "A…rau đắng đất, lâu gặp
mày dữ hông!”. Từng chỗ, từng
chỗ lan tỏa màu lá xanh non tơ,
mượt mà bên gốc rạ.
Tự nhiên mà sinh sôi nẩy nở giữa
đồng khô, thử bứng lên về nhà trồng
thì đỏng đảnh lụi tàn, đời rau đắng đất ưa thiên nhiên phóng khoáng là vậy.
Ton tả quay về, chỉ gọn lỏn hai tiếng: “Tát đìa!”, rồi hú gọi thêm vài ông
hàng xóm xắn tay áo lên vào việc. Đìa nhỏ mà sâu cạnh bờ thửa, gặp tháng
nước kiệt thì đây quả là chỗ ẩn náu lý tưởng cho các loài cá đồng. Giật máy
kô-le chạy xì khói rồi tập trung thùng thiếc tát vét đến cạn nước. Chủ gia
luôn miệng nhắc mò sát tay, giỏ đụt nặng trịch cá lóc, trê… chuyển lên bờ
liên tục.
Nồi cháo cá lóc rau đắng đất
Giao mấy đứa nhỏ vớt vát thêm cá rô, cá sặt… Anh Hai chọn vài con cá lóc
to kềnh vô bếp. Làm sạch, thả vào nồi cháo đang sôi, nêm nếm vừa miệng.
Rổ rau đắng đất vừa hái về tươi roi rói, dĩa nước mắm dằm ớt hiểm cùng nồi
cháo hấp dẫn bày ra tấm đệm trải mé hè cho mát rồi í ới gọi nhau vào cuộc.
Gắp cá ra dĩa, rau đắng đất sắp vào tô, múc cháo nóng xâm xấp, rắc chút
hành, tiêu, gừng. Cháo thơm, cá ngọt, rau đắng đất có hậu đắng dìu dịu ở