Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (114.85 KB, 5 trang )
Im lặng, có phải là vàng?
Nhiều lần trong cuộc sống, chúng ta không kiềm chế được sự tức giận của mình
chỉ vì nói mà người kia không thèm nói lại. Giận dỗi, bực mình mà chẳng bao
giờ nói cho người khác biết tại sao lại như vậy khiến người bên cạnh dùng hết
cách mà vẫn không “cạy miệng” được. Bạn nghĩ rằng, im lặng như vậy có phải
là vàng không? Người xưa có câu: lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lợi mà nói cho
vừa lòng nhau. Nhưng có những người dùng biện pháp im lặng để trừng phạt người
khác khiến cho họ rơi vào trạng thái ức chế trầm trọng, muốn giải tỏa hiểu lầm
cũng không có đủ kiên nhẫn để làm. Mình có một người bạn, yêu anh chàng hiền
lành và có vẻ ít nói, những lúc bình thường hai người rất vui, nhưng nếu có chuyện
gì giận dỗi, anh chàng kia không bao giờ mở miệng nói câu nào khiến cho bạn
mình cảm thấy vô cùng ngột ngạt. Ăn cơm chung nên gặp nhau hàng ngày, chẳng
nói với nhau câu nào, có khi giận đến hàng tuần. Cuối cùng, bạn mình chọn
phương án chia tay vì không thể ở bên cạnh người thích làm vàng từ im lặng.
Đôi lúc, trong khi tranh cãi hoặc trong những lúc hiểu lầm, có thể im lặng là
phương án tốt nhất để giải quyết vụ việc. Nhưng không đồng nghĩa với việc hoàn
cảnh nào im lặng cũng là vàng. Sau khi cơn giận nguôi ngoai bạn cũng cần nói
cho người khác biết vì sao mình lại như thế và đừng tra tấn tâm lý của người khác
bằng gương mặt lạnh tanh và không nói câu nào. Ít ra bạn cũng cho họ biết rằng họ
đã phạm sai lầm gì để lần sau còn sửa và tránh né chứ. Nhiều người, yêu nhau,
thậm chí bạn bè chơi thân với nhau hàng chục năm cũng chưa thể hiểu hết về nhau.
Những xích mích, những mâu thuẫn phải được giải quyết bằng ngôn ngữ chứ
không nên kéo dài sự hiểu lầm trong im lặng. Chúng ta phải nói cho người khác
biết suy nghĩ của mình những điều mình muốn chứ họ không thể đoán được bạn
thích gì mong muốn gì? Bởi vì họ và bạn tuy thân đấy nhưng làm sao biết hết
những suy nghĩ của bạn.