Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.71 KB, 3 trang )
Học để biết hay học để làm?
Trong tiềm thức chúng ta đã luôn có một ý nghĩ rằng “học là để biết”. Chính vì thế
mà sinh viên Việt Nam luôn được coi là biết rất nhiều. Cái gì chúng ta cũng đọc,
cũng quan tâm. Nhưng chúng ta không thật sự đi sâu vào một lĩnh vực, một vấn đề
nào.Thế nên nếu hỏi thật cặn kẽ thì hóa ra ta lại chẳng biết gì. Đương nhiên không
phải tất cả các bạn sinh viên đều như vậy. Những bạn mong muốn tìm hiểu sâu về
vấn đề mình quan tâm, đã không biết thì thôi, đã biết thì phải hiểu thật cặn kẽ thì
thường sẽ thành công trong sự nghiệp sau này. Ví như các cụ đã bảo: Một nghề thì
sống đống nghề thì chết. Hay cũng giống như việc bạn nhìn thấy người ta cắt kim
cương. Kim cương là một vật thể siêu cứng, không một thứ kim loại nào có thể cắt
được kim cương. Vậy người ta làm cách nào để cắt được. Rất đơn giản, người ta
dùng tia laze, tia laze chính là một đại diện cho sự tập trung, và thử hỏi nếu chùm
tia laze đó không tập trung vào một điểm thì liệu nó có cắt được kim cương
không.Việc học cũng vậy, nếu học dàn trải, học để biết thật nhiều thì hiệu quả sẽ
không cao.Tôi không phản đối việc học để lấy kiến thức. Học để mưu cầu kiến
thức là một điều hết sức hoan nghênh. Nó giúp cho bạn trở nên uyên bác, hiểu biết
hơn. Nhưng liệu học để biết đã đủ hay chưa. Ngày xưa chưa có Internet chưa có
công cụ tìm kiếm google thì người biết nhiều sẽ rất có lợi ích. Học không chỉ để
biết, học còn để hiểu và quan trọng hơn là học để làm và làm chuyên nghiệp.
Ngày nay đang là thời đại công nghệ thông tin, khi mà lượng thông tin là bình
đẳng với nhau. Ta có thể ngồi ở nhà để tìm kiếm mọi thông tin liên quan đến một
vấn đề nào đó ta quan tâm.Ta có thể giao tiếp với những chuyên gia cách chúng ta
hàng ngàn cây số. Ta có thể tiếp cận lượng kiến thức khổng lồ trên mạng. Khi đó
điều gì sẽ xảy ra. Liệu trí nhớ của ta có thể hơn được một công cụ tìm kiếm như
Google. Khi mà lượng thông tin được tiếp cận một cách dễ dàng thì chúng không
còn tạo nên sự cạnh tranh nữa. Con người không thể hơn nhau bởi thông tin và
kiến thức họ biết nữa, họ chỉ có thể hơn nhau bởi kỹ năng tra cứu thông tin mà
thôi.
Một điều nữa mà chúng ta phải công nhận rằng, xã hội không dùng được kiến thức
trong đầu chúng ta, chỉ khi nào ta biến kiến thức đó thành sản phẩm dùng được thì