Tải bản đầy đủ (.pdf) (21 trang)

Auguste Rodin Nhà điêu khắc tượng chân dung vĩ đại potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (452.54 KB, 21 trang )



Auguste Rodin
Nhà điêu khắc tượng
chân dung vĩ đại

Hôm nay, ngày 12. 11 là ngày sinh của Auguste Rodin - nhà
điêu khắc, nghệ sĩ vĩ đại người Pháp. Ông là điêu khắc gia
hàng đầu của Pháp lúc sinh thời và nay tên tuổi của ông được
phổ biến khắp trong và ngoài giới nghệ thuật.

Cảm hứng từ những mối tình lãng mạn và say đắm ấy giúp
người nghệ sĩ thăng hoa và làm nên những tác phẩm lưu danh
muôn thuở. Với khoảng 400 tác phẩm điêu khắc để lại cho
đời, Rodin được tôn vinh là “Nhà điêu khắc tượng chân
dung vĩ đại nhất”, là “Người thầy của nghệ thuật khỏa
thân”.

Trong lịch sử điêu khắc thế giới, có ba nhân vật được gọi là
“người khổng lồ”: Phidias thời Hy Lạp cổ đại, Michelangelo
thời văn hóa Phục hưng và Auguste Rodin thời cận đại.

Với quan điểm sáng tác mới mẻ và khối lượng đồ sộ những
kiệt tác để lại, Auguste Rodin xứng danh là người bắc nhịp
cầu nối nền điêu khắc truyền thống với điêu khắc hiện đại,
làm cho nghệ thuật điêu khắc vốn bị kỳ thị trở thành nghệ
thuật phát triển rực rỡ, với khá nhiều tác phẩm lưu danh
muôn thuở.

Trong hơn 60 năm miệt mài với lao động sáng tạo, chịu ảnh
hưởng sâu sắc của nền văn hóa Phục hưng, Auguste Rodin đã


rất thành công trong lĩnh vực sáng tác tượng chân dung và
tượng về vẻ đẹp cơ thể con người trên chất liệu đá.

Với khoảng 400 tác phẩm điêu khắc để lại cho đời, Rodin
được tôn vinh là “Nhà điêu khắc tượng chân dung vĩ đại
nhất”, là “Người thầy của nghệ thuật khỏa thân”.

Nhiều kiệt tác của ông như: “Thời đại đồng thau”, “Banzac”,
“Cánh cổng địa ngục”, “Nhà tư tưởng”, “Người đang đi”,
“Mùa xuân vĩnh cửu”, “Nụ hôn” có mặt ở các bảo tàng
nghệ thuật nổi tiếng trên thế giới. Vậy, đâu là nguyên mẫu
của những kiệt tác này?


The thinker - Người suy tưởng



The kiss - Nụ hôn

Aristotle - một triết gia vĩ đại của Hy Lạp cổ đại từng nói:
“Trong tất cả những gì do tạo hóa sinh ra, con người là sản
phẩm tuyệt vời nhất, đáng ca ngợi nhất”. Quan điểm này đã
dọn đường về mặt tư tưởng cho lao động sáng tạo cũng như
việc thưởng thức nghệ thuật, để nghệ thuật không bị trói buộc
bởi những định kiến khắt khe, lỗi thời.

Từ thời cổ đại tới nay, các thế hệ nghệ sĩ đã không ngừng
khám phá, sáng tạo nên những kiệt tác miêu tả vẻ đẹp của

con người đúng như tạo hóa đã nhào nặn nên: “Venus giáng
sinh” (Botticelli), “Thần ái tình và Psyche”(Zuhi), “Maja
khỏa thân” (Francisco De Goya), “Venus với Thần Chiến
tranh bị ba thiếu nữ giải trừ vũ khí” (David) Song, một thời,
những tác phẩm về đề tài con người trong trạng thái khỏa
thân không được xã hội chấp nhận.

Đương thời, quan điểm sáng tác của Auguste Rodin đã gây
không ít tranh cãi, thậm chí bị chê bai và bài xích. Một số tác
phẩm độc đáo và có giá trị nghệ thuật cao của ông đã từng bị
người đời lạnh lùng ruồng bỏ trong thời gian khá dài.

Trong khi phong cách điêu khắc cổ điển chủ trương sao chép
một cách máy móc người mẫu với nét điêu khắc tinh xảo,
không cần quan tâm đến sức sống nội tâm thì Auguste
Rodin lại cố gắng miêu tả cái thần thái của con người, khiến
cho các pho tượng của ông có tầm tư tưởng lớn và có sức
sống mãnh liệt.

Ông luôn tâm niệm, cái đáng quý của cơ thể chúng ta không
phải là cái đẹp ngoại hình, mà chính là ánh sáng nội tâm làm
cho cơ thể con người như trở thành trong suốt. Do vậy, ông
thích làm người “rình cơ hội để nắm bắt sự sống”, để có thể
chớp lấy những động tác, những tư thế đẹp đẽ của người mẫu
trong khoảng khắc họ không chú ý.

Ông chủ trương để người mẫu không nhất thiết phải gò bó,
trói buộc vào những yêu cầu của nhà điêu khắc, họ có thể tự
do hoạt động trong phòng làm việc của ông, còn ông thì ngồi
yên quan sát. Khi phát hiện thấy tư thế hoặc động tác nào như

ý thì yêu cầu người mẫu giữ nguyên tư thế đó rồi lấy đất hoặc
bút chì chép lại.

Khi ông sáng tác tác phẩm “John làm lễ rửa tội”, cách làm
của ông khiến người mẫu phải kêu trời vì họ đã phải làm tư
thế vừa đi vừa truyền đạo từ sáng cho đến tối.

Có một thực tế không thể phủ nhận, hầu hết người mẫu của
các họa sĩ và nghệ sĩ điêu khắc đều rất đẹp, cả về gương mặt,
vóc dáng, lẫn tâm hồn Họ có vai trò vô cùng quan trọng đối
với nghệ thuật tạo hình.

Rất nhiều nghệ sĩ trong quá trình sáng tạo đã đem lòng si mê
họ. Cảm hứng từ những mối tình lãng mạn và say đắm ấy
giúp người nghệ sĩ thăng hoa và làm nên những tác phẩm lưu
danh muôn thuở. Trong số đó các người mẫu Rose Beuret,
Madelene và Camille Claudel đã để lại dấu ấn sâu sắc trong
các kiệt tác và đời sống tình cảm của Auguste Rodin.

Năm 23 tuổi, chàng Rodin nghèo túng tình cờ có người mẫu
đầu tiên là một thợ may, cô Rose Beuret. Một buổi sáng mùa
xuân đẹp trời, Auguste Rodin đang trang trí bức tường chính
của một nhà hát ở Paris, chợt nhìn thấy một thiếu nữ đi về
phía mình.

Trong trang phục giản dị của một cô thợ, nàng đẹp “như một
con thiên nga” với dáng đi uyển chuyển và gương mặt rạng
rỡ. August Rodin quyết mời bằng được cô làm người mẫu
cho mình.


Sau rất nhiều lần thuyết phục, Rose Beuret đã nhận lời ngồi
làm mẫu khỏa thân. Và trong quá trình sáng tạo nghệ thuật,
vẻ đẹp của Rose Beuret đã chinh phục trái tim của chàng
nghệ sĩ tài hoa. Nàng đã trở thành người tình và là nguyên
mẫu của một số bức tượng, trong đó nổi tiếng nhất là “Bảo
bối”.

Mặc dù sau này Rodin còn có quan hệ tình cảm với một số
người mẫu xinh đẹp khác song mối tình với Rose Beuret là
lâu hơn cả. Nàng đã sinh cho ông một con trai, đặt tên là
Auguste.

Rose Beuret cũng là người sống bên Rodin trọn đời, dẫu tình
cảm của hai người đã nhạt phai theo năm tháng. Sự nhẫn nhịn
của Rose Beuret và sự hiện hữu của đứa con trai đã khiến hai
người không rời bỏ nhau.

Khi người ta giới thiệu với Rodin người mẫu Madelene,
Rodin đã ngất ngây bởi vẻ đẹp hoàn mỹ của nàng. Khi
Madelene ngồi làm mẫu khỏa thân, cơ thể ngọc ngà của cô
đúng như trí tưởng tượng của Rodin. Nàng đẹp đến nỗi Rodin
không thể không đem lòng mê đắm. Song anh lờ mờ cảm
thấy mối tình này khó có thể bền lâu.

Rodin sợ rằng, một khi tác phẩm đặt hàng được hoàn thành,
Madelene sẽ rời bỏ anh. Vì vậy anh đã cố tình trì hoãn thời
gian hoàn thành tác phẩm bằng cách tự tay hủy bỏ những tác
phẩm sắp hoàn thành. Madelene mất hết kiên nhẫn. Hai
người đôi lúc đã cãi nhau.


Trong cơn nóng giận, Madelene đã nói rằng, có lẽ phải đến
khi cô trở thành bà già thì bức tượng mới có thể hoàn thành.
Sự ra đi của Madelene khiến Rodin hụt hẫng và mệt mỏi mất
một thời gian dài.

Camille Claudel được Rodin đánh giá là đẹp nhất trong số
các cô người mẫu của ông. Gương mặt và vóc dáng của nàng
hiện hữu trong các kiệt tác “Nụ hôn”, “Thần tượng vĩnh
hằng”, “Mùa xuân vĩnh cửu”, sẽ sống mãi với thời gian.
Nàng đã góp phần làm nên thành công của những bài ca về
tình yêu đôi lứa, về vẻ đẹp tâm hồn và hình thể của con người
ở lứa tuổi thanh xuân, với những khát khao cháy bỏng. Rodin
đã tạc các bức tượng trong trạng thái thăng hoa của tình yêu.

Claudel là một học trò yêu thích và theo đuổi nghệ thuật điêu
khắc, vốn rất ngưỡng mộ tài năng của Rodin. Nàng được ông
thầy của mình - nhà điêu khắc Bouher giới thiệu đến làm học
trò của Rodin.

Lúc đó, Rodin đã khá nhiều tuổi, vừa chia tay Madelene, lại
mệt mỏi vì tốn quá nhiều công sức với tác phẩm “Cánh cổng
địa ngục” - một tác phẩm hoành tráng nhất của ông với quần
thể 160 bức tượng. Vì thế, lúc đầu Rodin đã từ chối lời yêu
cầu làm thầy dạy cho Claudel một cách phũ phàng.

Nhưng khi đối diện với nhan sắc và trí tuệ của nàng, Rodin
đã đổi ý, nhận cô làm thư ký, sau đó lại dành rất nhiều thời
gian để chỉ dẫn cho nàng. Những ngày tháng làm học trò,
chính Camille Claudel đã chọn ông thầy Rodin làm mẫu cho
tác phẩm của mình. Khi Claudel hoàn thành tác phẩm đầu tay

thì Rodin đã bị nàng chinh phục hoàn toàn. Đến lượt Camille
Claudel làm người mẫu cho Rodin.

Một lần Rodin dẫn Camille Claudel vào xưởng, cho xem một
bức tượng mới hoàn thành, nàng ngây người ngắm tác phẩm
và cảm thấy mình không thể không yêu một nhà điêu khắc tài
hoa hơn nàng tới 24 tuổi. Rodin lúc ấy cũng bị Camille
Claudel hớp hồn, trong lòng dâng lên biết bao tình cảm tha
thiết.

Rodin cho rằng Claudel chính là một người mẫu lý tưởng,
một người mẫu mà ông hằng tưởng tượng và ao ước với đôi
vai trắng ngần, thân hình thon thả, eo thắt gọn gàng, cặp đùi
thon dài

Từ mối tình tha thiết giữa hai người đã đẻ ra những tác phẩm:
“Suy tư”, “Buổi sáng”, “Nụ hôn”, “Thần tượng vĩnh hằng”,
“Mùa xuân vĩnh cửu”. Đó là những tác phẩm dùng thân thể
để biểu hiện tình yêu nóng bỏng.


Kiệt tác "Mùa xuân vĩnh cửu" - Eternal Spring của Rodin.

Bức tượng “Mùa xuân vĩnh cửu” được Rodin sáng tác trên
chất liệu đá cẩm thạch nguyên khối, khắc họa vẻ đẹp của tình
yêu đôi lứa hòa quyện trong vẻ đẹp hình thể của đôi trai gái
đang rừng rực tuổi thanh xuân với những khát khao cháy
bỏng. Chàng Adonis cúi ôm nàng Nimein, nàng Nimein ngả
thân hình mỹ miều, uyển chuyển về phía người tình. Đôi môi
họ gắn chặt vào nhau tưởng như không gì có thể chia lìa.


Rodin đã cố ý để cho một phần mặt của cô gái bị che khuất,
tập trung mô tả sự thuần khiết và cuồng nhiệt của tình yêu
được thể hiện trên thân thể đẹp đẽ. Việc xử lý những chỗ lồi,
lõm trên cơ thể một cách hết sức tế nhị, cũng như cách sắp
xếp tư thế đã tạo ra hiệu quả ánh sáng và bóng tối làm xúc
động lòng người

Cứ như thế, họ yêu nhau và cùng nhau hiến thân cho nghệ
thuật suốt 14 năm. Nhưng mối tình của hai người kết thúc
một cách bi thảm. Vì nhận thấy Rodin không thể bỏ rơi người
vợ của ông là Rose Beuret, Camille Claudel đã chủ động rời
bỏ ông, sống cô độc và nghèo khó.

Trước Chiến tranh thế giới lần thứ nhất, Camille Claudel mắc
chứng tâm thần, bị đưa vào một nhà thương điên và ở đó suốt
30 năm. Cuộc sống bi thương của Camille Claudel đã dày vò
Rodin suốt những năm tháng còn lại của cuộc đời.

Vài nét về con người và tiểu sử

Auguste Rodin (nguyên danh François-Auguste-René Rodin;
12 tháng 11 năm 1840 – 17 tháng 11 năm 1917) là một nhà
điêu khắc. Ông là điêu khắc gia hàng đầu của Pháp thời bấy
giờ và nay tên tuổi của ông được phổ biến khắp trong và
ngoài giới nghệ thuật.

Rodin thường được cho là điêu khắc gia tiên phong của
ngành điêu khắc hiện đại nhưng ông không cố ý mở con
đường phá lệ đi ngược với quy ước cổ điển. Chính ông đã

được đào tạo theo ngành nghệ thuật cổ điển, hành tập như
một nghệ nhân nhưng mang kỳ vọng là ông sẽ được giới
thẩm quyền nghệ thuật kính trọng cho dù ông không được
nhận vào những học viện nổi tiếng nào của Pháp cả. Về mặt
điêu khắc, ông có biệt tài dùng đất sét.

Nhiều tác phẩm có tiếng của Rodin đã bị chê trách đồng loạt
khi ông còn sinh thời vì chúng không theo truyền thống điêu
khắc, tức là kém về phần trang trí, thiếu quy ước cách thể và
không hợp đề tài cổ điển. Biệt phẩm của Rodin quả thật bỏ
xa con đường mòn của huyền thoại Hy Lạp-La Mã hay điển
tích trong Kinh Thánh. Ông nặn cơ thể con người trong
những tác phẩm điêu khắc của ông thiên hẳn về lối hiện thực,
ca ngợi cá tính riêng của mỗi nhân vật. Rodin rất nhạy cảm
vì những lời phê bình về ông nhưng trước sau, ông vẫn không
thay đổi đường lối để rồi những tác phẩm sau của ông dần
chiếm được sự ngưỡng mộ của chính giới cũng như giới nghệ
thuật.

Bắt đầu từ tác phẩm hiện thực lấy nguồn cảm hứng từ chuyến
đi Ý năm 1875, đến những tác phẩm sau mà ông nhận thực
hiện theo ý khách hàng, tên tuổi của ông dần nổi danh với
thời gian. Đến năm 1900 thì ông đã là nhà nghệ thuật lừng
danh, nhất là sau cuộc triển lãm ở Hội chợ Thế giới 1900 khi
nhiều danh gia lùng mua tác phẩm của ông.

×