Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (23.23 KB, 2 trang )
ĐỀ BÀI: Kể về một người bạn thân của em
BÀI LÀM
Đơi lúc có người hay hỏi tơi rằng: Ai là người bạn cậu yêu quý nhất, ai là người
sẵn sàng dang tay giúp cậu mỗi khi cậu gặp khó khăn, ai là người luôn truyền cho
cậu nguồn năng lượng sống tích cực mỗi khi cậu cảm thấy tiêu cực? Câu trả lời chỉ
có một thơi, tên bạn ấy là mơt loài hoa đẹp nhưng buồn Lương Linh Lan. Mọi
người hay gọi bạn ấy là Ỉn.
Lan năm nay 11 tuổi, vừa hay tơi cũng vậy. Bạn ấy sở hữu thân hình bé nhỏ, nói
cho vui là tuy khơng cao nhưng người khác cứ phải ngước nhìn. Vì sao ư? Là vì
nhìn đứa bạn thân này của tôi tuy dáng dấp nhỏ thó thật nhưng lại gây ấn tượng dễ
thương khiến người đối diện không cách nào chán ghét. Khuôn mặt bạn hình trái
soan điển hình như trong phim cổ trang của Trung Quốc. Bạn có sóng mũi dọc dừa.
Đơi mắt bồ câu to tròn đáng tin cậy. Tuy vậy mắt bạn ln lộ một vẻ gì đó buồn
buồn. Mỗi lần bạn nở nụ cười, hai bên khóe miệng chếch lên trên trơng thật hiền
dịu và có một nét dun cực phẩm. Hàm răng rồng trắng như men sứ và chiếc răng
nào cũng đều và to như hạt bắp. Đó là điều khiến bất cứ người nào dù nam hay nữ,
già hay trẻ khi nhìn thấy bạn ấy lần đầu tiên đều để lại ấn tượng đặc biệt sâu sắc.
Ngoại hình thì nổi bật như vậy cịn về tính cách của Lan thì sao? Bạn có rất nhiều
đức tính tốt nhưng tơi xin phép tóm tắt ngắn gọn như sau bạn nhé. Ở lớp, Lan là
một người khá ít nói và trầm. Tính cách này bắt đầu lớn dần trong Lan có lẽ là từ
thời điểm mẹ bạn đi xa do bệnh tật. Đó là biến cố quá sức chịu đựng của một cô bé
chưa được 10 tuổi, khiến Lan sống khép kín như bây giờ. Nhưng kể từ khi ấy, bạn
trở nên người lớn hơn lũ trẻ cùng tuổi chúng tôi rất nhiều. Ở lớp bạn ấy luôn được
thầy yêu bạn mến nhờ sự học giỏi, tốt bụng, hay giúp đỡ người yếu thế hơn và dám
lên tiếng để bảo vệ lẽ phải. Đó là ngun nhân giải thích cho sự việc tuy ít nói
nhưng ai cũng q mến và nể phục tính cách của Lan.
Kỷ niệm khó qn nhất của tôi và cô bạn thân này phải kể từ đâu nhỉ. À đó là lần
đầu tiên tơi và cơ bé gặp nhau ở buổi tựu trường đầu tiên hồi đầu năm lớp 6, đầu
năm nay. Trong lúc tôi đang hớt hải tìm lớp của mình, cũng là lúc tơi nhìn thấy một
cơ bé rất đáng u đang ngồi một mình một chỗ chúi mũi vào cuốn sách. Khi ấy
mặc cho nỗi sợ vào nhầm lớp rồi bị bỏ lại, tôi đã chạy tới và hỏi xem chỗ bên cạnh