Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

thiên đường là tội lỗi và đạo đức là địa ngục

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (161.82 KB, 3 trang )

Thiên đường là tội lỗi và đạo đức là địa ngục
*Feature Image: Ewitsoe

“Sao phải tranh nhau lên thiên đường trong khi địa ngục có nhiều người
quen hơn? Đừng tranh, thiên đường chỉ dành cho những kẻ cô đơn.”
- Nguyễn Huỳnh Nhất Bảo
Thiên đường là tội lỗi, đạo đức là địa ngục
Tôi không hiểu lắm về tôn giáo. Tôi cũng không rành về triết học và tâm lý nhân sinh. Tôi chỉ biết
rằng, con người ai cũng có những nhu cầu cơ bản, từ nhu cầu thể lý đến những nhu cầu tâm lý, thể
hiện. Khi những nhu cầu ấy được thỏa mãn, ấy là thiên đường. Vậy thôi!
Nhưng thế giới này vốn dĩ rất công bằng. Nó là một cái cân chuẩn xác. Sự sung sướng của người
này sẽ đồng nghĩa với sự đau khổ của người khác. Bạn muốn xây dựng cho mình một thiên đường.
Chăc chắn là nó sẽ được xây trên mồ hôi, nước mắt, máu và cả sinh mạng của người khác. Thiên
đường vốn dĩ đã là tội lỗi rồi!
Người ta vẫn bảo rằng, địa ngục là nơi đầy đọa con người. Và nếu tôi không lầm, những bậc thánh
nhân hiền đức lại luôn là những người sống rất ư khổ hạnh. Sự thoát thai về tinh thần là thứ tôi
không cảm được, nên tôi không tin. Thậm chí báng bổ, tôi cho rằng đó là một dạng mụ mị tâm trí
con người. Tôi chỉ thấy rằng, họ ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, tức giận cũng không dám
thể hiện. Vậy đạo đức có khác gì sống trong địa ngục đâu!
Vậy thiên đường và địa ngục xây ra để cho ai?
_ Con phải sống thế này, con phải sống thế kia, con phải abc xyz các kiểu!
_ Để làm gì ạ?
_ Để con được lên thiên đường.
Tôi là một đứa đa nghi! Thật ra là tôi đa nghi trầm trọng! Thế nên, nếu chưa từng thấy, không, chưa
từng được thụ hưởng cái gọi là thiên đường, tôi sẽ không bao giờ tin nó.
Tôi tin vào nhân quả. Nhưng, tôi không bao giờ tin vào cái nhân quả đằng sau cái chết. Đối với tôi,
chết là chấm hết. Những đầy đọa sau chết mà tôi nghe kể, sao quá mơ hồ và mang tính thù địch,
không nhân văn và không có sự hối cải. Tôi chẳng nghĩ đấng tạo hóa nào lại dốt và dã man đến thế!
“Ðạo Phật không tin chuyện quỷ thần hai vai và ông Diêm Vương nào đó lại có
thể quyết định vận mạng của ai được. Nền đạo đức Phật giáo không xây dựng
trên sự thưởng phạt ở thiên đường hoặc địa ngục, do các Thần Linh áp đặt, mà


lấy quy luật nhân quả làm căn bản.”
Thiên đường và địa ngục, thực chất cũng chỉ là một hình thức đe dọa. Và nếu đã là đe dọa, nó chỉ
dành cho những kẻ cả tin. Và tôi không tin nó!
Nếu tin, tôi tin Thiên đường là dành cho kẻ khôn, Địa ngục dành
cho người đần
Thiên đường thật ra cũng là một bản ngã ham muốn. Ai mà chẳng muốn lên thiên đường, ai mà
chẳng muốn được trường trường cửu cửu an nhiên. Để đạt được điều đó, người ta chấp nhận đánh
đổi chân tu khi còn sống. Vậy, Bản chất của câu chuyện thiên đường, địa ngục là “Nhẫn nhịn để đạt
được cái cao hơn” chứ không hẳn là thảo mai tốt đẹp gì.
_ Bạn không thể nhịn được các món ngon. Bạn ù lên không thể kiểm soát.
_ Bạn không thể nhịn được sự cô đơn. Bạn lao ngay vào vòng tay của những người xa lạ.
_ Bạn không thể nhịn được cơn thịnh nộ. Bạn xúc xỉa mọi người dù thực tâm họ không có ý chê bai
bạn.
Địa ngục sẽ mở ra cho bạn: Bệnh tật, sự xem thường, bị đàm tếu, bị cách ly, là mồi ngon cho những
con sói, đánh mất những người thật sự yêu thương. Có thể không có thiên đường – địa ngục nhưng
sẽ có nhân quả.
Đạo đức thực sự không phải đơn giản là chỉ cho đi. Đạo đức thực sự là
sự toan tính khôn ngoan để nhận lại
Tập đoàn chế biến và xuất khẩu nông sản Intimex cam kết, họ sẵn sàng mua nông phẩm với giá
cao hơn giá thị trường tối thiểu 300 đồng/kg. Điều đó không phải hoàn toàn là do sự cảm thông với
nỗi khổ bị ép giá của người nông dân. Mục tiêu chính của họ là chiếm lĩnh 30% thị trường, từ đó có
cơ hội chi phối thị trường. Một mũi tên bắn hai con nhạn, dại gì không làm.
Một ví dụ khác, nhiều người chọn cách sống nghiêm túc. Không phải vị họ lạc hậu, nhút nhát, khô
khan hay đạo đức giả. Họ đã được đọc, đã được nghe, đã được thấy, đã được tiếp xúc với những
linh hồn đang chờ ngày chết. Họ sợ điều đó. Chứ ai mà chẳng có ham muốn, ai mà chẳng có nhu
cầu. Nhưng đằng sau cái ham muốn, cái nhu cầu đó là gì? Sự đánh đổi ấy có xứng đáng hay
không? Ngu sao bóc hốt bậy bạ.
Họ hy sinh, không có nghĩa, họ thánh thiện. Ai cũng có những tính toán hơn thiệt cho mình cả. Bạn
thông tuệ, bạn cân nhắc lợi và hại, tìm ra con đường đúng, bạn sẽ ở trên thiên đường. Bạn tính toán
sai, bạn lười biếng, bạn phủ phê với những thứ dễ dàng đạt được, bạn sẽ ở địa ngục. Vậy thôi!

Đức Phật cũng đã từng khuyên con người:
Đạo Phật không tin vào sự cứu rỗi, mà tin lời Phật tuyên bố khi mới thành
đạo: “Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành,” và câu di huấn khi
Ngài sắp nhập cảnh giới Niết Bàn: “Mọi người hãy tự thắp đuốc lên mà
đi.” Ðuốc ở đây là đuốc Tuệ, là ngọn đèn trí tuệ mà đức Phật đã giơ cao, nay
còn nằm trong kinh điển, mỗi người đều cần phải “tự học, tự tu, tự giác thành
Phật.”
Như vậy, Thiên đường nằm ở trí tuệ của bạn. Thiên đường hay địa ngục là do bạn chọn, không có
ai phán quyết dùm bạn cả. Thế nên, hãy tỉnh táo. Vậy thôi!

Diều Hâu Đuôi Đỏ

×