Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77.48 KB, 3 trang )
Cần quan tâm cách xưng hô của
trẻ
Các đại từ nhân xưng thường gặp như ông, bà, cha, mẹ, con cái
được trẻ vận dụng một cách vô tư, như thể chuyện đó quá đỗi bình
thường. Chẳng hạn như "trả đồ chơi lại cho con đi ba","thôi đi
bố/mẹ", "các ông, các bà nghe con nói đây"
Từ lúc có mặt ở lớp học đến lúc ra về, tôi hình như không nghe tiếng
xưng tôi-bạn như cách gọi truyền thống, một cách tôn trọng và lịch
sự. Thậm chí, tôi muốn được nghe từ mày-tao để tự an ủi mình rằng,
đó là cách gọi thân thiết giữa bạn bè cùng giới, nhưng tôi hoàn toàn
không có cơ hội. Nghe các bé vô tư xưng hô với nhau mà lạnh cả
xương sống! Con gái tôi ở nhà rất lễ phép, ngoan ngoãn, bé xưng hô
với các bạn lối xóm rất đúng mực. Với các anh chị lớn, bé xưng em,
gọi anh/chị, đồng trang lứa thì gọi bạn xưng tôi, với các em nhỏ thì
gọi bằng em.
Từ chỗ hoàn toàn yên tâm về con, hôm nay tôi thật sự thất vọng khi
chính tai nghe con gái mình quay xuống bàn dưới nói với một bạn
trai "cho tôi mượn cục gôm đi ông nội!". Nói xong, con bé giật mình
khi nhớ đến sự có mặt của mẹ. Có vẻ như muốn thanh minh rằng
không xưng hô kiểu như thế là không hòa đồng, không sành điệu!
Tôi ra về mà lòng ngập tràn lo âu về lối xưng gọi của trẻ.
Xưng hô cũng là cách thể hiện văn hóa giao tiếp. Vì thế, ngay từ nhỏ,
trẻ phải được thầy cô, bố mẹ giúp xác định đúng mối quan hệ để trẻ
có cách xưng hô phù hợp. Ngôn ngữ tiếng Việt rất phong phú, thầy
cô cần giúp trẻ xác định rõ nghĩa của câu, từ; chúng được sử dụng
trong những trường hợp nào là hợp lý và lịch sự, vừa có thể phát huy
ý nghĩa của câu, từ một cách tối ưu nhất. Rõ ràng, trong trường hợp
trên, các bé đã dùng lối xưng hô không phù hợp, dù chỉ là cách xưng