Kể lại một kỷ niệm sâu sắc của anh (chị) về tình cảm gia
đình, tình bạn, tình thầy trò theo ngôi kể thứ nhất.
Bài viết
- Hùng ơi! Sao lâu thế? Muộn học mất rồi.
?
- Tớ xin lỗi vì đã để cậu phải đợi lâu. Tặng cậu nhân ngày sinh nhật.
Tôi thật bất ngờ khi Hùng dúi nhanh vào tay tôi một đôi dép mới. Nhoẻn miệng
cười, tôi nói:
- Sao hôm nay bày vẽ thế. Cậu định chuộc lại lỗi lầm hôm trước hay sao?
Tôi nói ra câu ấy cốt là chỉ nói đùa thôi. ấy vậy mà không ngờ mặt Hùng xịu
hẳn đi. Trông cậu, tôi hối tiếc về những gì mà mình vừa mới nói.
Câu chuyện xảy ra hai tháng trước đây khi tôi với Hùng từ một đôi bạn vô cùng
thân thiết trở nên đối nghịch.
Hùng với tôi không cùng xóm nhưng chúng tôi làm bạn với nhau từ khi bước
vào lớp một. Từ đó trở đi năm nào chúng tôi cũng học cùng lớp với nhau, ngồi cùng
bàn với nhau và chia sẻ với nhau tất cả.
Tình bạn của chúng tôi cũng bởi thế mà bền chặt và thân thiết lắm. Cuộc sống
cứ thế trôi đi thật đẹp nếu không có chuyện lớp tôi xảy ra liên tiếp những vụ mất tiền.
Trong gần một tháng hơn một triệu đồng bỗng nhiên không cánh mà bay. Nạn
nhân là gần chục bạn lớp tôi, trong đó Hùng bị mất nhiều hơn tất cả.
Không khí ở lớp từ hôm xảy ra chuyện mất tiền bỗng nhiên trở nên căng thẳng.
Cô chủ nhiệm rồi cả đoàn thanh niên cũng vào cuộc mà không thể nào tìm ra thủ
phạm. ở trường chúng tôi cũng chịu nhiều áp lực. Một lớp chọn với toàn những học
sinh ưu tú mà lại xảy ra chuyện không hay như thế thì tránh sao khỏi những cái nhìn
và sự chê bai của các bạn lớp bên.Cứ thế nội bộ lớp tôi bắt đầu lục đục. Một số mối
quan hệ có nguy cơ rạn nứt và đổ vỡ. Dẫu vẫn biết "một mất mười ngờ" nhưng rõ ràng
không thể không bực giận khi mình tự nhiên bị cả lớp hoài nghi.
Gần một tháng đã trôi qua vậy mà chuyện ở lớp vẫn không hề tiến triển. Hôm
ấy, vẫn như thường lệ, tôi đi học và qua cổng nhà Hùng. Thế nhưng mới gặp tôi, Hùng
đã nói:
- Có lẽ từ nay tao chẳng nên tin ai cả.
Tôi nghe thấy lạ, bèn hỏi lại:
- Cậu nói thế nghĩa là sao?
Hùng lạnh nhạt:
- Chẳng sao cả. Có vậy mà còn không hiểu hay sao?
Câu nói của Hùng đáp hẳn vào nhân cách của tôi. Nhưng tôi chưa kịp phản ứng
gì thì Hùng quay ngoắt đầu xe đi thẳng.
Vậy là đã rõ, Hùng đã nghi ngờ cả bản thân tôi. Tôi buồn lắm, rệu rã đạp xe tới
cổng trường, cắp cặp vào lớp ngồi bên người bạn thân cả buổi mà không dám bắt lời.
Mỗi khi tôi trộm nhìn sang, vẻ mặt Hùng lại ánh lên sự bất cần và thách thức. Buổi
học hôm ấy trôi qua căng thẳng, chậm chạp và mệt nhọc.
Tan học, lần đầu tiên từ khi bước vào ngôi trường mới, tôi một mình đạp xe vội
vã về nhà. Mệt mỏi và chán nản, tôi nằm vật ra giường. Chẳng lẽ tình bạn đẹp đẽ của
chúng tôi lại đổ vỡ một cách đơn giản thế ư? Không thể được! Tôi phải nghĩ và phải
làm rõ "vụ án" này để chứng minh cho sự trong sạch của mình và quan trọng hơn là để
cứu vãn tình bạn của chúng tôi.
Những ngày sau đó là những kỷ niệm rất buồn đối với tình bạn của chúng tôi.
Tôi không nói và như thế Hùng càng có lý để ngờ vực gian trá của tôi. Nhưng tôi
không chấp nhận, tôi cùng một vài bạn nam trong lớp đã lập thành một nhóm quyết
tâm phá vụ án này. Không nghi ngờ bạn nào trong lớp, chúng tôi hướng mũi điều tra
vào một số người hay qua lại lớp mình. Không ngờ, chỉ không đầy năm buổi học
chúng tôi đã tóm được ngay thủ phạm. Tất cả thế là đã rõ, thủ phạm lấy cắp tiền
không phải là học sinh của lớp tôi. Những căng thẳng trong lớp tự nhiên không còn
nữa, bạn bè lại hòa nhã và vui vẻ với nhau.
Cũng sau hôm ấy, Hùng đã đến tận nhà tôi và xin lỗi. Tôi chỉ cười và nắm chặt
hai bàn tay của nó. Tôi không bao giờ ngờ được giữa tôi và Hùng lại có những ngày
như thế. Nhưng quả thực sau tất cả những chuyện này, tôi lại cảm thấy càng yêu quý
nó hơn
- Tớ tớ cảm ơn và xin lỗi cậu. Tớ chỉ đùa thôi.
Hùng không nhìn thẳng vào tôi:
- Tớ biết mình có lỗi và tớ ân hận lắm. Tớ chỉ mong từ bây giờ cậu vẫn coi
mình là bạn.
- Cậu ngốc lắm. Tớ có suy nghĩ gì đâu! Tôi an ủi.
Thế đấy kỷ niệm của tôi và Hùng là thế. Đúng là hạnh phúc là một sự đấu
tranh. Hay nói đúng hơn, sau những gian nan ta mới hiểu hết ý nghĩa của hai từ hạnh
phúc. Tôi tự hào về người bạn của tôi. Tôi yêu quý cả sự ngây thơ và chân thành của
nó.